Chương 1
Em chọn anh
Vận mệnh chọn chúng ta
Tình triều ẩm ướt ái dục định trước từ nay về sau rối rắm……
Lê Tiểu Tiểu cuộc đời không có chí lớn, chỉ hy vọng toàn bộ thế giới, mỗi người, mỗi ngày đều cho mình một khối tiền, chỉ cần có tiền mặt để đếm như vậy cô sẽ không buồn chán.
Cái gì? Bọn họ nói cô yêu tiền?!
Cô sẽ phản bác nói:” tôi không phải yêu tiền, chỉ là có vẻ mẫn cảm với tiền một chút thôi!”
Còn không phải như vậy!
Nói ngắn lại, Lê Tiểu Tiểu là quỷ yêu tiền, vì tiền, cô có thể làm nô lệ.
Cho dù nhà coi như là nhà giàu có, là thiên kim tiểu thư, con gái út của Lê gia, nhưng là Lê Tiểu Tiểu yêu tiền thành si, chưa bao giờ ngại tiền nhiều.
Cô nghĩ hết biện pháp phải biến tất cả tiền trở thành vật trong túi của mình, sau đó trở thành người phụ nữ giàu có nhất thế giới!
Đã kiếm tiền, phương pháp nhanh nhất chính là ── bán mình.
Nhưng mà, cô cũng không phải là đến Thái Lan bán mình, cũng không phải đến Nhật Bản nộp mạng, càng không phải là đến khách sạn dưới biển …
Chỉ dùng ánh mắt đúng một chút, muốn tìm một con rùa vàng, làm cho hắn đối với cô sinh ra cảm giác, tiếp theo quấn quít lấy hắn, làm cho hắn không thể không nuôi mình!
A ha ha…… Cô thực thông minh ! Phải tìm được người đàn ông có tiền nhất Đài Loan, sau đó xuất tất cả vốn liếng, làm cho hắn phải nuôi dưỡng cô!
Đương nhiên, cũng phải có tiền làm tình nhân.
Lê Tiểu Tiểu tuy rằng bộ dạng nhỏ nhắn xinh xắn, nhưng là nơi nên lồi thì lồi, nên lõm thì lõm, khuôn mặt sáng bóng không tỳ vết, ngũ quan tựa như búp bê. .
Cặp mắt to tròn màu đen, lông mi cong vút, khiến cho người đàn ông nào nhìn đều động tâm không thôi, muốn đem cô gái giống như búp bê này cướp lấy về nhà.
Nhưng là, kim chủ giàu có cỡ này khó tìm nha!
Lê Tiểu Tiểu từ trước đến nay đối với tạp chí tài chính kinh tế không bao giờ có hứng thú, nhưng là vì tìm kim chủ phù hợp trong lòng mình, mỗi ngày đều cố gắng đọc tạp chí tài chính kinh tế.
Cũng may mục tiêu của cô là người châu Á, về phần người ngoại quốc, xin miễn thứ cho kẻ bất tài, nhưng mà con lai thì cũng có thể nhận á!
Hắc hắc…… Nên tìm một con dê béo như thế nào để xuống tay đây?
Lê Tiểu Tiểu năm nay 20 tuổi, là một người có đàu óc tính toán ỉ mỉ, lại lười đem thể hiện khả năng của chính mình ── cô thực thông minh, nhưng lại chán ghét phải cố gắng hế sức làm việc để lấy lòng kẻ khác!.
Chẳng hạn, cô cảm thấy học bốn năm đại học quá lãng phí thời gian, vì thế trong vòng hai năm cô học vượt cấp hoàn thành chương trình bốn năm.
Sau khi tốt nghiệp, trường học đề cử cô ra nước ngoài tiếp tục nghiên cứu, nhưng cô cự tuyệt, cô ở lại Đài Loan, tùy tiện chọn một ngôi trường tiếp tục học, cho nên không một giáo sư nào có thể làm khó cô, mà cô cũng có thể chuyên tâm nghiên cứu người nào là kim chủ có tiền nhất Đài Loan.
Có người nói, Đài Loan tiền ngập tới đầu gối, mò đại cũng có thể lượm trúng kim chủ
Thật như vầy không? Lê Tiểu Tiểu nghiêng đầu, cố gắng nghĩ vấn đề này.
Nhưng lỡ không cẩn thận lượm trúng một tên đàn ông ngốc bụng bự, thì phải làm sao đây?
Ai da nha…… Không được, không được! Cho dù cô rất yêu tiền, nhưng vẫn muốn tìm được người đàn ông nào đó thuận mắt cho đêm đầu của mình!
Cô vẫn muốn học tập nhân vật nữ chính trong tiểu thuyết, tùy tiện đi ra giữa đường cái nào đó, chờ khi có chiếc xa nào chuẩn bị đi qua, liền giả bộ ngã xuống, vờ như cô gái vừa đáng thương vừa khả ái, khiến cho đối phương yêu mến cô?
Đúng ?Chính phương pháp này không sai! Lê Tiểu Tiểu ở trong lòng tính toán.
Nhưng qua vài giây, cô lại nhăn đầu lông mày.
“Nhưng là phải cẩn thận, lỡ mình ngã lực quá lớn, đối phương lái xe cũng lái quá nhanh, đâm mình trọng thương thì làm sao bây giờ?” Cô áo não cắn cánh môi hoa, nghĩ đến hậu quả đâm xe.
Nhan sắc tàn tạ là việc nhỏ, nếu cô thành người sống đời sống thực vật, vậy cái được sẽ không bù đắp đủ cái mất?
Hừ ! Cô tức giận á!
Thế này cũng không được, cái kia cũng không xong, có phương pháp nào làm cho cô nhanh chóng tìm được kim chủ không đây? Lê Tiểu Tiểu chu cái miệng nhỏ nhắn, phiền não trong phòng đi tới đi lui.
Trái lo phải nghĩ một hồi lâu
A! Lê Tiểu Tiểu hưng phấn vỗ tay kêu to. “Nhà chúng ta vốn chính là kẻ có tiền, chồng chị cả, chồng chị hai cũng là người có tiền, như bạn bè của bọn họ cũng là người có tiền……”
Thật sự quá thông minh, hơn nữa kẻ có tiền yêu thích nhất thượng lưu tụ hội
Ha ha…… Thật là đúng dịp nha! Qua mấy tháng nữa chính là sinh nhật hai mươi tuổi của cô rồi, đến lúc đó tại buổi tiệc không phải là một đống kẻ có tiền sao?
Thật tốt quá, xem ra kế hoạch lần này của cô nhất định sẽ thành công, đến lúc đó chỉ cần chọn trúng người đàn ông cô thuận mắt là được rồi.
Ơ? Cũng không đúng, cho dù chọn trúng, nếu hắn không phải là người có tiền nhất Đài Loan thì làm sao bây giờ?
Ừ…… Cô trước hết nên điều tra một chút, đến lúc đó vừa dùng mối quan hệ vừa hành động, mời bọn họ tham gia bữa tiệc sinh nhật của mình ……
Hắc hắc! Mình thật sự là quá thông minh, kế hoạch “câu rùa vàng” cứ như vậy mà triển khai!
Thời gian trôi qua cực nhanh, ngày Lê Tiểu Tiểu chờ mong lâu nay đã tơi.
Lê cha cùng với ba vị con rể cũng đạt đến một trình độ nào đó, y theo ý muốn của Lê Tiểu Tiểu, mời những “đàn ông độc thân” trong thương giới có tiền nhất tới.
Ha ha a……
Lê Tiểu Tiểu rất phấn khích, bởi vì đêm nay, cô đã chuẩn bị thật tốt, để chọn kim chủ, sau đó lại cùng kim chủ thảo luận vài chuyện……
Kim chủ chính là tiền, tiền chính là kim chủ nha!
Tối nay cô mặc váy màu hồng phấn, tóc dài chải thẳng, vén gọn ra sau tai, trên đầu Lê Tiểu Tiểu cài một cái vương miệng, đáng yêu không thể tả, toàn thân cao thấp phát ra khí chất cao nhã.
Hôm nay, Lê Tiểu Tiểu muốn thu lại hoạt bát ngày thường của mình, tạo ra khí chất tao nhã của tiểu thục nữ!
Nghiêm chỉnh cả buổi tối, Lê Tiểu Tiểu đôi mắt sáng như Rada, đã tập trung vào mấy mục tiêu.
Kim chủ thứ nhất, đang ở hướng chín giờ, cùng đứng cùng hai cô gái . Lê Tiểu Tiểu định lên tiếng kêu gọi, nhưng là mắt cô thấy hắn đang giơ móng heo đối với cô gái đối diện yêu thương nhung nhớ động tay đông chân , rất nhanh đã bị phán knockout.
Nguyên nhân chỉ có một, Lê Tiểu Tiểu sợ tiếp cận Trư ca được đánh sô một này sẽ bị lây bệnh lở mồm long móng mất.
Thất bại là mẹ của thành công, người thứ nhất nhìn không thuận mắt, liền di chuyển sang mục tiêu số 2. Chính là vừa tiếp cận, chỉ nghe thấy hắn thổi phồng nói hắn có mấy nhà hắn có phòng, có mấy chiếc xe.
Tính cách nhỏ nhen, quá trẻ con rồi! Cô muốn kim chủ, nhưng là kim chủ phải có đầu óc, hơn nữa phải có dã tâm khát vọng, tài năng tiến quân ra thị trường quốc tế, không phải chỉ biết đục túi tiền nha.
Phú hào sô hai, bị knockout!
Lê Tiểu Tiểu nhìn đông nhìn tây, giống như là bị nguyền rủa vậy, cô căn bản tìm không thấy gã nào vừa mắt được!.
Nhìn đến người đàn ông sô một trăm, lại rất khác thường đứng ở trước ban công trong tay không cầm bất kỳ ly rượu nào, tay kẹp lấy một điếu thuốc.
Này rất kỳ quái! Sinh nhật của cô có trang trí rất nhiều bức tranh, tượng điêu khắc cung đình vũ hội, người này thế mà không đi thưởng thức nghệ thuật , ngược lại muốn ở trên ban công?
Hắn là ai vậy? Lê Tiểu Tiểu nghiêng đầu, cách hắn ước chừng có mười bước chân, quan sát từng nhất cử nhất động của hắn.
Xuyên thấu qua ánh trăng, hắn có mot tuấn nhan cương nghị, đường cong phi thường gọn gàng, ngũ quan tựa như tượng điêu khắc tinh xảo.
Hơn nữa, cô có thể nhìn thấy lông mi hắn rất dài, lại cong lên, làm cho cô không thể không thừa nhận, hắn bộ dạng thật là đẹp mắt!
Lê Tiểu Tiểu mím môi, bắt đầu đánh giá người đàn ông ở trước mắt, phát hiện hắn tuy rằng bộ dạng tuấn mỹ, nhưng là cả người tản ra khí chất lạnh lùng, hơn nữa tuy rằng hút thuốc xong, nhưng không có muốn trở về với đám người bên trong, ngược lại thưởng thức cảnh sắc bên ngoài.
Vũ hội không khơi nổi hứng thú của hắn, ngược lại là cảnh bên ngoài lạnh như băng gió lại hấp dẫn ánh mắt của hắn.
Thật sự là đặc biệt! Lê Tiểu Tiểu tươi cười, rốt cục có người đàn ông khiến cho cô hứng thú .
Cô nâng váy lên như là kẻ trộm lặng lẽ tiếp cận hắn, cô rất tò mò muốn biết, hắn rốt cuộc đang suy nghĩ cái gì?
Bên ngoài rốt cuộc có cái gì đáng xem ? Lê Tiểu Tiểu nhăn mày, đi tới bên cạnh hắn.
“ Bên ngoài có cái gì mà anh nhìn không chớp mắt vậy?” Lê Tiểu Tiểu cố ý đem thanh âm thật mềm mại dịu dàng,trưng ra khuôn mặt ngây thơ cùng với giọng nói như em bé, đối với nam nhân là một loại tuyệt chiêu giết người.
Người đàn ông quay đầu, con ngươi đen nhìn vào tròng mắt đen tròn linh hoạt của Lê Tiểu Tiểu.
Hắn nhận ra cô là con út của Lê gia, bởi vì cô vừa cắt xong bánh ngọt.
Nhưng sao cô không lo hưởng thụ tiệc sinh nhật, tới nơi hẻo lánh này làm gì?
“Vì cái gì mà anh không khiêu vũ cùng với mọi người?”.Lê Tiểu Tiểu một đôi mắt mở lớn, cười mị hoặc, thân mình nhỏ nhắn xinh xắn nhảy đến trước mặt hắn, chỉ vào lồng ngực của hắn:” Tôi có thể biết tên anh là gì không?”
Hai người khoảng cách gần hơn, cô chẳng những không có e ngại hay xa lạ, ngược lại hào phóng hướng hắn gợi lên một chút thản nhiên tươi cười.
“Viên Hách Hàn”. Mặt đẹp cứng lại môi mỏng khẽ mở, thanh âm trầm thấp dễ nghe nói ra ba chữ sau đó liền “ giữ chữ như vàng” im lặng tuyệt đối .
Viên Hách Hàn. Lê Tiểu Tiểu lặng lẽ đem hắn nhớ kỹ vào đầu, như là cất chứa vật báu thu vào trong lòng của mình.
Đồng thời, trong đầu Lê Tiểu Tiểu liền tra tên hắn trong hồ sơ kim chủ của mình.
Viên Hách Hàn…… Vậy hắn không phải là tổng tài của xí nghiệp Viên thị sao? Nói đến xí nghiệp Viên thị , thật đúng là không đơn giản, ở thời điểm kinh tế đình trệ này mà bản đồ cơ nghiệp của Viên thị vẫn không ngừng mở rộng, mới đây không lâu cũng tiến quân sang thị trường Âu Mĩ.
Cho nên, Viên Hách Hàn chính là kim chủ!
Vừa nghĩ tới kim chủ, khuôn mặt nhỏ nhắn của Lê Tiểu Tiểu tràn ra tươi cười.
“Anh cảm thấy yến hội không thú vị sao?” Tuy rằng người đàn ông này hơi lạnh lùng, nhưng vì hắn là kim chủ, miễn cưỡng cho hắn tám mươi điểm.
Đương nhiên, gia thế chiếm bảy mươi chín phần.
“ Lễ nghĩa áp lực”. Viên Hách không đem Lê Tiểu Tiểu để vào mắt, cũng không để ý nàng là thọ tinh, nói thẳng ra lý do đêm nay xuất hiện.
Lê Tiểu Tiểu cái miệng đang cười có điểm cứng ngắc, nhưng là vẫn là miễn cưỡng giả bộ đáng yêu.
“ Thì ra là thế”. Lê Tiểu Tiểu cười mị hoắc :”Tôi cũng cảm thấy bữa tiệc này kỳ thật còn hơi nhàm chán …… “
Vì để cho kim chủ coi trọng mình, cô đành phải phối hợp với hắn.
“ Nhưng tôi cảm thấy cô có vẻ rất thích thú”. Viên Hách Hàn không phải là không phát ra Lê Tiểu Tiểu đêm nay rất bận rộn, người thông minh cũng biết cô đang vội vàng quan sát người khác.
Không nghĩ tới, hắn cũng rơi vào đối tượng được cô đặc biệt quan tâm !
Lê Tiểu Tiểu đang tươi cười bỗng nhiên cứng đờ, chẳng lẽ kế hoạch của cô bị nhìn hắn thấu?
“ Hôm nay là sinh nhật của tôi, cho dù trong lòng có mất hứng, tôi cũng sẽ cố gắng tỏ ra vui vẻ”. Không phụ lòng cha bỏ ra nhiều công sức như vậy để bồi dưỡng khí chất của cô, cho nên cô hiện tại vẫn rất thục nữ trả lời hắn.
“Cô thật đúng là vất vả”. Viên Hách Hàn mặt lạnh lùng không có bất kỳ biểu hiện gì,, tựa như một khối khối băng.
Lời châm chọc này là, vẫn là……
Lê Tiểu Tiểu cắn môi nghĩ, trong lòng ○○×× yên lặng tính toán.
Thật vất vả mới tìm được một tên nhìn thuận mắt, không nghĩ tới người đàn ông này nói chuyện toàn những câu có gai. Là như thế nào? Cô làm gì đắc tội hắn sao?
Viên Hách Hàn giơ cổ tay lên, nhìn đồng hồ liếc mắt một cái.
“ Thật ngại quá, nể mặt mũi Nhâm Duy Kỳ tôi đồng ý ở lại đây 40’, thời gian hết rồi, tôi muốn rời đi”.
“A?” Lê Tiểu Tiểu còn chưa hoàn hồn, Viên Hách Hàn đã xoay người rời đi, cứ như vậy bỏ lại cô hướng cửa lớn đi đến.
Oa …… Đây là cái tình huống gì ?!
Sau khi bữa tiệc chấm dứt, Lê Tiểu Tiểu quyết định đem gia thế bối cảnh của Viên Hách Hàn nghiên cứu một lần.
Tên đàn ông thối này, thế mà không đem cô để vào mắt, cho dù hắn thật sự cho người khác mặt mũi, cũng không cần không khách khí nói đi là đi như vậy?
Tức chết người đi được! Gã xấu xa này dựa vào cái gì a!
Hừ, hừ, hừ! Lê Tiểu Tiểu cái mũi nặng nề phun khí, rút notebook ra, ngồi lên phía trước sửa sang lại hồ sơ.
Hồ sơ cơ hồ có mấy trăm cái tên, cô gõ ba chữ Viên Hách Hàn, rất nhanh liền tìm được ghi chú trước kia.
Chỉ cần là kim chủ, cô sẽ không buông tha dù là một chút ít tin tức, thậm chí là dấu vết để lại.
Viên Hách Hàn, năm nay hai mươi tám tuổi, là tổng tài tập đoàn Viên thị, cũng là đời thứ hai phụ trách xí nghiệp……
Cô nghiêm túc xem qua tư liệu cơ bản về hắn, lại tìm ra tên công ty, tập đoàn, phân tích tương lai công ty hắn, tình hình buôn bán vận chuyển, cô phát hiện ra người đàn ông này thật sự không thể khinh thường.
Tiền bạc, tài sản của hắn, danh tiếng của hắn, hắn có tiêu xài hết ba đời còn có thể quyên góp cho dân chạy nạn hưởng cả đời sung túc rồi đấy!
Người này có rất rất rất nhiều tiền nha…… Lê Tiểu Tiểu tim bùm bùm nhảy, không biết hắn kết hôn chưa?
Cô đưa tay xuống bàn phím máy tính, tìm kiếm tờ báo kinh tế dưới giường, cô nhớ rõ trước kia không lâu hình như hắn có lên báo……
Lê Tiểu Tiểu chuyên tâm đảo qua mấy tờ báo tài chính, rất nhanh liền tìm được bài báo viết về Viên Hách Hàn.
“ Viên hách, hai mươi tám tuổi, chưa lập gia đình”. Lê Tiểu Tiểu đọc thất kỹ thông tin lần nữa, khóe miệng cũng bởi vậy gợi lên một chút tươi cười.
Chưa lập gia đình, vậy thì dễ rồi! Cô cao hứng cất kỹ tờ báo, trong lòng tính toán phải như thế nào bán mình cho hắn……
Nhưng mà dựa vào tình huống tối nay, xem ra, cá tính của hắn lạnh lùng, nếu mình chủ động đưa lên tới cửa, có thể làm cho hắn yêu thích đến chảy nước miếng không.
Thật là một người khó giải quyết! Lê Tiểu Tiểu cắn môi cánh hoa, lần đầu cảm giác mình muốn đưa tới tận cửa cho đàn ông hưởng dụng, lại còn còn sợ bị đối phương trả hàng trở lại.
Nhớ tới ánh mắt hắn lạnh như băng, tựa như phụ nữ ở trong mắt của hắn căn bản không đáng giá tiền, cho dù mỹ nữ khuynh quốc khuynh thành đứng ở trước mặt của hắn, lòng của hắn cũng sẽ không bị loạn nhịp……
Thật là như vầy phải không? Từ trước đến nay Lê Tiểu Tiểu chỉ làm việc đã nắm chắc, không hiểu tại sao lần này lại có cảm giác hưng phấn. Mặc dù rất muốn tìm đến kim chủ, nhưng là Viên Hách Hàn lãnh khốc xa cách ngàn dặm, làm cho cô cảm thấy thực hứng thú.
Tựa như thợ săn gặp được con mồi, rõ ràng muốn lập tức đi săn, lại bị con mồi thật sâu hấp dẫn, trong khoảng thời gian ngắn muốn cùng hắn chơi một đùa chút.
Lê Tiểu Tiểu gạt vẻ lo lắng qua một bên, nét mặt biểu lộ tươi cười ngọt ngào.
Nếu trước kia chưa gặp gỡ Viên Hách Hàn, cô vẫn cảm thấy người đàn ông này lấy được dễ như chơi, nhưng đêm nay đặc biệt gặp nhau, cô cảm thấy Viên Hách Hàn cực kỳ thú vị!
Được, hiện nay mục tiêu không phải bán mình cho kim chủ, mà là cố gắng trở thành tình nhân của Viên Hách Hàn……
Đích đến chính là tiền của hắn!
Chương 2
Định ra kế hoạch xong, Lê Tiểu Tiểu tuy rằng rất muốn một bước lên trời, trực tiếp đánh tới nhà Viên Hách Hàn, nhưng mà Viên gia cùng cô không thân cũng chẳng quen, nếu tự dưng cô tìm tới cửa, Viên Hách Hàn nhất định sẽ nghi ngờ, cho nên kế hoạch tốt hơn nên đi từng bước một từ từ sẽ đến.
Nhưng từ từ sẽ đến cũng không thể chậm như rùa bò vậy, nếu không chậm mười năm, hai mươi năm, cô già đi mà vẫn không thể nhúng chàm hắn dù chỉ một ngón tay.
Cho nên, Lê Tiểu Tiểu dựa vào các mối quan hệ và năng lực của chính mình, rất nhanh được vào làm trong Viên thị ,
Được rồi, không tôm cá cũng tốt, miễn cưỡng trà trộn vào trước, sau đó đi dò xét tình hình địch!
Lê Tiểu Tiểu khó khăn mặc vào trang phục công sở, khuôn mặt như em bé của cô không thích hợp với trang phục như vậy, nhưng là vì tiếp cận Viên Hách Hàn, cho dù phải hy sinh cái gì, cô cũng sẽ không tiếc.
Tuy rằng nhờ mấy mối quan biết, Lê Tiểu Tiểu rất nhanh từ lầu hai lên tới lầu mười của phòng tiêu thụ , nhưng cách phòng Tổng tài còn những năm tầng nữa, tượng trưng cho cô còn cách Viên Hách một khoảng cách rất dài.
Bất đắc dĩ ! Lê Tiểu Tiểu ngồi ở vị trí của mình, bình thường cô rất lười động não, thế mà chỉ vì một lần gặp Viên Hách Hàn nhưng, mà phải ở nơi này hao tâm tổn trí; Thậm chí đây còn là đầu tư mạo hiểm, không biết hắn đối với cô cảm giác như thế nào, vẫn liều mình xông về phía trước.
Đầu tiên, cần phải làm cho hắn biết, cô đến công ty của hắn đi làm……
Nhưng mà, vị trí này, nhiệm vụ, các cấp trên dưới được phân chia rất rõ ràng, muốn gặp được tổng tài cao cao tại thượng kia, thật không phải dễ dàng như vậy.
Đang lúc Lê Tiểu Tiểu trầm tư suy nghĩ, một người đồng nghiệp từ phòng quản lí thất thiểu đi ra, trên mặt đầy vẻ ủ rũ như là táo bón.
“Mẹ nó, là quản lý nơi này mà còn không có gan, muốn tôi đi lên lầu làm bia đỡ đạn!’’ nam đồng nghiệp vừa vặn ngồi xuống bên cạnh Lê Tiểu Tiểu, không ngừng thấp giọng nguyền rủa .
Lê Tiểu Tiểu hoàn hồn, mở lớn mắt tò mò nhìn nam đồng nghiệp, chỉ thấy trong tay hắn cầm tập công văn, miệng không ngừng chửi rủa .
“Làm sao vậy ?”Lê Tiểu Tiểu nở nụ cười ngọt ngào hỏi, cố gắng biểu hiện giống như một đóa hoa xinh đẹp.
Nam đồng nghiệp vừa thấy được Lê Tiểu Tiểu tươi cừoi, lửa giận nháy mắt tiêu mất một nửa, đối với bông hoa mới vào cái phòng tiêu thụ làm việc này , hắn cho dù trong cơn giận dữ, cũng cố cười một cái, miễn cho dọa hỏng đóa hoa nhỏ.
“Còn không phải do cái đầu heo bên trong kia, tự tiện thay đổi sách lược tiêu thụ của chúng ta, kết quả bị bại lộ, cái con heo kia dám làm không dám chịu, không dám gặp mặt tổng tài, muốn ta nói giúp cho nhẹ tội”. Nam đồng nghiệp hạ giọng, sợ chính mình mắng trưởng phòng bị người khác nghe thấy.
“Lầu cao nhất”…… Lê Tiểu Tiểu không hiểu nghiêng đầu, bộ dáng siêu cấp đáng yêu.
“Chính là ở tầng mười lăm tổng tài “. Nam đồng nghiệp vừa nghĩ tới chờ một chút nữa đi làm bia đỡ đạn, trên mặt lại đầy vẻ lo lắng
A! Lê Tiểu Tiểu tim nhảy loạn, trong mắt có tia hưng phấn “Anh nói là, một chút anh sẽ đem báo cáo trình lên cho Viên Hách Hàn? “
“Đúng vậy! “Thấy cô hưng phấn như vậy, nam đồng nghiệp tâm tình lại trầm trọng.
“Tôi giúp anh đưa lên giúp!” Lê Tiểu Tiểu đôi mắt sáng như sao, cười như trăng rằm, cực kỳ xinh đẹp, tỏ ý muốn chia sẽ nỗi lo với đồng nghiệp nhưng trong lòng không ngừng cảm ơn trời, đúng là ông trời giúp cô ban cho cô một cơ hội tốt.
“ Này…… Không được đâu? Không nên làm liên lụy tới người vô tội?”
“ Vì cái gì không được?” Lê Tiểu Tiểu chu cái miệng nhỏ nhắn, trong lòng có oán niệm, hy vọng đầu heo trước mắt này đừng trở ngại chuyện tốt của mình.
“ Phần project draw này cô vừa rồi không tham dự, nếu như tổng tài hỏi quy trình kỹ thuật, cô trả lời không được, rất có thể sẽ bị đuổi việc”. nam đồng nghiệp rất nghĩa khí, đem sự thật nói ra.
Cho dù có người muốn gánh tội thay, cũng phải tìm người mà hắn chán ghét, không phải là đóa hoa đáng yêu này đâu!
Huống hồ cô mới vào, chưa có công trạng gì, lại không quen biết ai. Dù vậy có cô trong phòng làm việc mọi người thưởng thức vẻ đẹp của cô cũng thật vui mắt nha!
Lê Tiểu Tiểu xụ khuôn mặt nhỏ nhắn xuống, đôi mắt thật to như sao sáng như có ai oán: “Anh xem thường năng lực của tôi nha!”
Khư! Cô chỉ là lười động não, chứ không phải trong não toàn là rơm đâu.
Tôi không có khinh thường năng lực của cô . Nam đồng nghiệp xấu hổ cười:” Cô vừa mới vào công ty, để cho cô đi chịu tiếng xấu thay cho người khác, rất không nhân đạo!”
Lê Tiểu Tiểu duỗi tay ra:” Để chứng minh năng lực của tôi, việc nhỏ này tôi nhất định giúp được anh thoát! Đề án project draw cho tôi mượn nhìn một chút, đến xế chiều tôi có thể giúp anh đưa lên cho tổng tài, mọi khuyết điểm sẽ được chỉnh sửa tốt”.
Nam đồng nghiệp cau mày, trong mắt có nghi hoặc:” Cô làm được?”
Yên tâm. Cho dù cô không có bất kỳ kinh nghiệm nào, nhưng chỉ cần xem một chút, thêm một ít kinh nghiệm sửa đề án giúp mấy người bạn thời còn đi học, hẳn là có thể trót lọt đi qua.
Dù sao project draw không phải trọng điểm, trọng điểm là cô tuyệt không buông tha cho một tia cơ hội đi gặp Viên Hách!
Lê Tiểu Tiểu thân hình nhỏ nhắn xinh xắn thẳng thắn đi trên trên hành lang, một bộ mạnh mẽ như gió cuốn, bộ dáng tràn đầy chí khí, khiến cho qua chủ quản đi ngang qua chú ý.
Đúng vậy, cô lợi dụng thời gian hỗ trợ nam đồng nghiệp cách vách sửa chữa nội dung project draw, kết quả, chẳng những khiến cho nam đồng nghiệp này kinh ngạc khen ngợi, mà tin tức còn rơi vào trong tai quản lí, đối với cô lại hết sức tán thưởng.
Tuy rằng quản lí tiêu thụ muốn thu hồi project draw, một thân một mình đến lầu mười lăm đi gặp tổng tài lĩnh công, nhưng Lê Tiểu Tiểu cũng không phải đèn đã cạn dầu, lập tức mở miệng đe dọa, nếu ngăn cản cô đi gặp tổng tài, cô liền lập tức đem dự án trên tay xé thành từng mảnh nhỏ.
Quản lí đành phải đáp ứng cho Lê Tiểu Tiểu lên lầu mười lăm, điều kiện là muốn cô ở trước mặt tổng tài nhắc tới tên của hắn.
Lê Tiểu Tiểu mới mặc kệ ánh mắt trừng lớn của viên quản lí, mục tiêu của cô là Viên Hách Hàn, không nghĩ tốn nhiều tâm tư cho người không liên quan tới này.
Đi tới bên ngoài phòng Tổng tài rồi còn phải trải qua một lô thủ tục ….
“ Xin hỏi cô, có chuyện gì sao?” Nữ thư ký rất khí chất, một thân đồng phục màu đen gọn gàng, tóc sau đầu búi tóc, trang điểm hết sức thanh nhã, giơ tay nhấc chân đều có vẻ nghiêm trang chỉnh tề hỏi.
Trọng điểm là, nữ thư ký bên người tổng tài nhìn đều rất được.
“Xin chào, tôi có hẹn ba giờ gặp mặt tổng tài”. Lê Tiểu Tiểu cười ngọt ngào , hy vọng tạo ấn tượng tốt với nữ thư ký, tuy rằng đây không phải là trọng điểm quan tâm của mình.
Nữ thư ký lấy con mắt lợi hại đánh giá Lê Tiểu Tiểu, liếc mắt một cái, gương mặt xinh đẹp giống như bà mẹ kế, bắt đầu lật xem notebook trên bàn.
“Cô ở phòng nào? Tên là gì?”. Nữ thư ký thanh âm lạnh lùng, thái độ còn có chút khó khăn.
“ Bộ phận tiêu thụ, Lê Tiểu Tiểu”. Lê Tiểu Tiểu cười tỉnh bơ nói, cho dù nữ thư ký trưng vẻ mặt nghi ngờ cho cô xem, cô cũng không thèm để ý, dù sao mìnhcũng đang ở trên địa bàn của người khác cũng nên nhún nhường một chút.
Chỉ cần không quá phận bắt nạt cô, cô cũng có thể cười trừ, nếu không lửa giận nổi lên , chuyện gì cô cũng làm ra được!
Bộ phận tiêu thụ? Nữ thư ký liếc nhìn Lê Tiểu Tiểu một cái.:’’ Không phải là quản lý bộ phận sao lên gặp sao? Như thế nào lại đổi người? “
“Hiện tại là tôi thay thế”. Mẹ nó, vị đại thẩm này, ngươi rốt cuộc có muốn cho ta đi vào trong không đây? Lê Tiểu Tiểu hít tsâu một hơi, cô ghét nhất bị người khác cản trở đường đi nha!.
Này làm sao có thể! Nữ thư ký hừ lạnh một tiếng:” Bộ phận tiêu thụ các người có hiểu lễ phép hay không, các ngươi nghĩ ai đến đây cũng có thể gặp tổng tài đấy sao?
Lê Tiểu Tiểu trên mặt tươi cười dần dần thu lại: “ Dự án project draw tạm thời do tôi tiếp nhận”.
“ Đừng cho ta lý do”. Nữ thư ký tựa như tể tướng cầm quyền trên vạn người, gây khó dễ cơ hội Lê Tiểu Tiểu đi tấn kiến hoàng thượng:” Đi gọi quản lý lên đây, bằng không tôi sẽ không cho vào” .
Trần thư ký xinh đẹp, Lê Tiểu Tiểu liếc trộm nữ thư ký trên bàn, hết sức duy trì nụ cười trên mặt.:” Cho tôi một ngoại lệ được không? “
“Này làm sao có thể! “Nữ thư ký căn bản không nghĩ cho vào, vì thế khẽ xát tay, phất phất bàn tay trắng nõn thon dài, như là đuổi ruồi giống như muốn Lê Tiểu Tiểu rời đi.
Lê Tiểu Tiểu lại hít sâu, không muốn bởi vì nữ thư ký này, mà làm cho mình bề ngoài nhu nhược trở thành Mẫu Dạ Xoa.
Đang lúc hai người kiên trì giằng co, điện thoại trên bàn Trần thư ký nhấp nhoáng đèn đỏ.
Trần thư ký lập tức nhấc máy: “ Tổng tài, xin hỏi có cái gì phân phó sao?
Bộ phận tiêu thụ có người đến sao? Giọng nam trầm thấp trong điện thoại mở miệng, không nhanh không chậm âm điệu vững vàng , rất dễ nghe.
Đến đây, đến rồi! Lê Tiểu Tiểu giống con mèo nhỏ, vội vàng chui vào bên cạnh Trần thư ký, đối với microphone hô to: “ Tôi hiện tại đang ở bên ngoài”.
“Cho cô ta đi vào”. Viên Hách cũng không nhận ra giọng nói của Lê Tiểu Tiểu, thản nhiên phân phó xong liền cúp điện thoại.
Lê Tiểu Tiểu mừng rỡ, xem ra ông trời vẫn là đứng ở bên nàng .
“Chính tổng tài nói muốn tôi đi vào nha!” Lê Tiểu Tiểu ngẩng đầu ưỡn ngực nói , không còn bộ dáng cô vợ nhỏ vừa mới nãy nữa .
Hừ! Muốn làm khó cô , ngay cả ông trời đều đứng về phía cô, xem ra cô vận khí thật tốt.
Trần thư ký vẻ mặt không vui nhìn Lê Tiểu Tiểu, cuối cùng vẫn phải nhường đường, để cho tiểu quỷ này đi vào.
Lê Tiểu Tiểu vẻ mặt đầy thắng lợi, cầm công văn trên tay , vui đến thiếu chút nữa là nhảy nhót, nhưng vì che dấu ý đồ của mình, cô phải làm bộ như không có việc gì.
Đẩy cửa gỗ rất nặng ra, lại đem cửa đóng lại, Lê Tiểu Tiểu vừa quay người, liền nhìn thấy phía trước một gã nam tử tây trang phảng phiu ngồi phía trước.
Phòng làm việc của hắn thật gọn gàng sạch sẽ, sau lưng ghế dựa là một cửa sổ thủy tinh che nắng lớn, văn phòng rộng khoảng hai mươi mấy bình, hình như chia thành hai phòng nhỏ.
Lê Tiểu Tiểu hai chân giẫm trên thảm mềm mại, có chút khẩn trương đi tơi trước mặt Viên Hách Hàn.
Viên Hách Hàn cũng không có lập tức ngước mặt lên, phảng phất thời gian là vàng bạc, một khắc cũng không thể lãng phí.
“ Tổng tài”. Lê Tiểu Tiểu chớp chớp đôi mắt, thanh âm mềm mại tinh tế .
Viên Hách Hàn rốt cục ngừng động tác lại, nâng mắt lên.
Cái thanh âm này hình như đã nghe qua rồi, hơn nữa trong đầu hắn, thời gian tựa hồ dừng lại, hình ảnh không lâu trước kia ……
Rốt cục, hắn ngửa mặt lên, nhìn giai nhân xinh xắn trước mặt .
Lê Tiểu Tiểu cố ý tươi cười cười thật ngọt ngào, đôi mắt mở lớn, có như không làm ra sóng điện, nhìn xem hắn có thể bị điện giật không, làm cho hắn thần phục mình , như vậy cô cũng không cần khổ cực nghĩ một đống kế hoạch nữa.
Hết thảy, cũng chỉ là muốn làm cho hắn thích cô .
“Cô”…… Viên Hách chần chờ hồi lâu, trong đầu tìm không được một cái tên thích hợp với người đang đứng trước mắt này, đơn giản cũng lười suy nghĩ nói:” Chuyên án này của bộ phận tiêu thụ không phải chỉ có nhân viên nam phụ trách sao? Tại sao lại là nhân viên nữ giải thích? “
Không biết…… Hắn không biết cô?
Một câu nói kia, làm cho tin tưởng tràn đầy của Lê Tiểu Tiểu nhất thời mất đi hết, thiếu chút nữa níu lấy cổ áo hắn, bên tai hắn mắng to hỗn đản!
Cái tên nam nhân chết tiệt này thế nhưng nói không biết cô? Bọn họ mới gặp mặt trước đó không lâu, hắn sao có thể nói không biết?
Lê Tiểu Tiểu sắc mặt đại biến, tươi cười lập tức biến mất, mắt đen phủ đầy tức giận.
Mẹ nó, cô là vì ai vất vả, vì ai đến đây? Tên đàn ông trước mắt này thế nhưng chỉ dùng một câu :” ta không biết cô” , đã đem toàn bộ kế hoạch của cô đánh tan, hại cô bắt đầu do dự có nên tiếp tục vai diễn này hay không.
“Nói chuyện”. Viên Hách Hànnhìn cô gái trước mắt.
khụ khụ…… Lê Tiểu Tiểu hắng giọng, áp chế tức giận trong bụng:” Tôi là nhân viên mới vào bộ phận khẩn cấp cứu giúp trưởng phòng mới lập, cho nên, dự án này từ nay do tôi tiếp nhận.
“ Tôi như thế nào không có nghe nói?”. Viên Hách thực xác định chính mình cũng không có ở công ty gặp qua, nhưng đối với cô lại thấy rất quen thuộc là từ đâu mà đến đâu?
“ Vừa mới thành lập buổi chiều:” Anh có thể tìm quỷ hỏi! Lê Tiểu Tiểu trong lòng nói thêm một câu.: “tổng tài không cần hoài nghi năng lực của em, tên em là Lê Tiểu Tiểu. “
Lê Tiểu Tiểu cố ý nhấn mạnh, muốn hắn nhớ kỹ tên của mình.
“Lê Tiểu Tiểu?!” Viên Hách một đôi con ngươi đen lạnh lùng quả nhiên hiện lên nghi hoặc.
Cô…. Hắn thực cố gắng nhớ lại, nhưng là tựa như quỷ đụng tường, không nhớ lại nổi: “ Tôi nhất định không phải ở công ty gặp qua cô”.
“Anh nhất định vẫn chưa có nhớ ra em” . Lê Tiểu Tiểu bĩu môi mở miệng, ngữ khí nữa oán giận, nữa làm nũng nói:” Được rồi, để cho khỏi nghĩ tới bể đầu, em liền hào phóng nói cho anh biết, cách đây không lâu anh mới tham gia tiệc sinh nhật của em” .
Viên Hách trầm mặc một chút, môi mỏng hơi hơi mở ra: “ Tôi nhớ ra rồi! Cô là con gái nhỏ nhất của Lê gia”.
Lâu như vậy mới nhớ tới. Lê Tiểu Tiểu chu cái miệng nhỏ nhắn, không nghĩ tới phản ứng của hắn luôn ở ngoài dự tính của mình.
“Khó trách tôi cảm thấy cô nhìn quen mắt”. Viên Hách biểu tình không có quá nhiều kinh ngạc, lạnh nhạt miệng nói qua: “ngành tiêu thụ các cô hiệu suất thực sự cao như vậy? Đem khuyết điểm của project draw chỉnh sửa lại hết rồi sao?”.
A? Phản ứng của hắn cứ như vậy? Không hề ân cần thăm hỏi, cũng không có tám vài ba câu, chỉ lo giải quyết việc chung.
Cô tức giận á!
“Anh không ngạc nhiên vì sao em xuất hiện ở nơi này?” Lê Tiểu Tiểu nhịn không được mở miệng hỏi.
Viên Hách nhìn Lê Tiểu Tiểu mặt đầy bất mãn, cô tức giận hai má hồng hồng phấn nộn phồng lên .
“Tôi nên hỏi cô cái gì đây?” Hắn nâng mày rậm hỏi.
“ Hỏi em vì sao lại ở trong này”. Lê Tiểu Tiểu nâng lên khuôn mặt nhỏ nhắn, không còn nữa rồi cái bộ dạng cung kính mềm yếu như cô dâu mới về nhà chồng kia, mà ngược lại giống như một tiểu công chúa kiêu ngạo.
“ Cô đến nơi này chỉ có một mục đích , chính là kiếm tiền”. Hắn mới không giống những gã đàn ông khác bị cô nắm đi.
Lê Tiểu Tiểu càng tức giận, đàn ông này một chút cũng không nghe lời! Cô muốn hắn hỏi vấn đề, hắn lại trắng trợn trả lời đáp án mà cô không muốn nghe.
Hiện nay cô căn bản một chút cũng không quan tâm công ty của hắn có thể kiếm tiền hay không, mục tiêu của cô cũng không phải vì hắn kiếm tiền, mà là muốn làm cho hắn thích cô !
“ Em tới nơi này là bởi vì anh !” Được rồi, hắn là khối băng không có mắt, cô , Lê Tiểu Tiểu, sẽ trực tiếp đánh mục tiêu, bỏ qua việc hàn huyên ôn lại chuyện ngắm cảnh xưa đi!.
Dù sao hắn cũng nghe không hiểu ám hiệu của cô, Có lẽ, hắn thích loại phụ nữ chủ động một chút.
“Tôi biết”. Viên Hách phản ứng vẫn như cũ lạnh lùng bình thường.
“ Anh biết?” Lê Tiểu Tiểu kinh ngạc cười, xem ra cô hẳn là nên mua một chuỗi pháo đến đây đốt ── khối băng lớn này biết cô đang nói cái gì !
Nói như vậy, cô sẽ không phải lo lắng nhiều lắm cho động tác kế tiếp nữa, có thể trực tiếp hạ gục hắn rồi?
Hắc hắc……
“Bởi vì ngươi nhất định phải tự mình giải thích cho ta, vì sao phòng tiêu thụ lại xảy ra sai sót như vậy”. Viên Hách nhìn Lê Tiểu Tiểu khuôn mặt nhỏ nhắn thoạt giận thoạt vui, cảm thấy có chút thú vị.
Lê Tiểu Tiểu lập tức nghe thấy lý trí của mình cắt thành hai nửa, tên đáng ghét này là đang giỡn mình đi?
Hắn thế nhưng xem nhẹ thông báo tràn ngập “tình yêu” của cô , một lòng chỉ nghĩ công việc? Được! Không quan hệ, cô liền nói cho hắn biết, đáp án hắn muốn!
“Em cho anh biết vì cái gì lại xảy ra sai sót!” Lê Tiểu Tiểu cắn môi cánh hoa, giận không kềm được mà đem công văn ném đến trước mặt Viên Hách, hai tay chống ở trên mặt bàn, dùng hết khí lực toàn thân gầm nhẹ.
“ Xin rửa tai lắng nghe”. Viên Hách thật ngạc nhiên, khó được có người dám rống trước mặt hắn .
“Bởi vì quản lý của phòng tiêu thụ là một đầu heo! Hắn căn bản không hiểu được dự án project draw viết như thế nào, cho nên tự tiện sửa lại nội dung, đem dự toán bên trong tăng lên 10%! Anh có biết 10% kia đại biểu cho cái gì không? Chính là chảy hết vào túi tiền của hắn !”
Viên Hách Hàn nhíu mày, trước kia khi hắn xem qua nội dung bên trong, đây đúng là một trong những nguyen nhân khiến cho project draw bị trả về.
Còn có, phòng tiêu thụ vốn là ỷ lại vào phòng quảng cáo, kia đầu heo bởi vì hôm trước chơi mạt chược bại bởi quản lí phòng quảng cáo mà không có cam lòng, cự tuyệt cùng phòng quảng cáo ngành liên thủ hợp tác, căn bản chính là lấy tự đá đè mình……
Viên Hách Hàn không hề ngăn cản Lê Tiểu Tiểu liên tiếp mắng, ngược lại để cho cô nói thoải mái phê bình tất cóả khuyết điểm của project draw.
Ước chừng qua năm phút đồng hồ, chờ Lê Tiểu Tiểu mắng đến khát khô cổ họng, mới phát hiện nam nhân ở trước mắt nhìn chằm chằm mình , cứ như cô là người ngoài hành tinh. Vì thế, cô ngừng nói.
“ Hử?” Viên Hách Hàn không hiểu nhìn Lê Tiểu Tiểu:” Vì cái gì không tiếp tục?
“ Không muốn nói nữa”. Lê Tiểu Tiểu chỉa chỉa project draw trên bàn.: “Tất cả đều có ở đây, có mắt tự mình xem đi?”.
Hừ, cô không chơi nữa! Tên đàn ông này căn bản không có thần kinh, lãng phí kế hoạch của cô .
Cho nên cô muốn bỏ qua hắn, đi tìm kim chủ khác á!
“Cô không sợ tôi?” gặp Lê Tiểu Tiểu thật sự tức giận, khói bốc đầy đầu, Viên Hách bị cô khơi dậy vô vàn hiếu kỳ :” Tôi, nếu muốn có thể sa thải cô bất kỳ lúc nào”.
“Không sợ”. Lê Tiểu Tiểu kiêu ngạo mà lấy mũi rống phun khí.:” bởi vì tôi không chơi nữa!
Nói xong, cô thật sự xoay người rời đi!
Chúc các bạn online vui vẻ !