XtGem Forum catalog
Tiểu thuyết tình yêu

Tiểu Thuyết Tình Yêu

Đọc truyện tại Tiểu Thuyết Tình Yêu

Loading...

Truyện ngôn tình - Tổng giám đốc! Yêu nhau đi! - Trang 2

Full | Lùi trang 1 | Tiếp trang 3

Chương 4:

Cố Mộ Bạch lại nghe thấy tiếng gõ cửa, chỉ lười biếng đáp một tiếng, người kia đưa ly cà phê đặt trước mặt anh, anh cũng không ngẩng đầu lên, cầm lấy uống một hớp, cà phê đắng, mùi vị thơm mát, làm cho anh rất thích thú.

Anh không khỏi khen ngợi :” Pha rất tốt, xem ra những ngày thường Thư kí Quý dạy dỗ cấp dưới cũng không tồi.”

“Anh yêu thích là được.”

Cố Mộ Bạch nghe được một thanh âm quen thuộc, tay cầm cà phê dừng lại, cau mày ngẩng đầu lên, vừa nhìn thấy Quý Ly Ly đang đứng khoanh tay trước bàn làm việc của anh. Trong mắt anh mờ mịt, thiếu chút nữa đã đem phần cà phê trong miệng phun ra ngoài.

“Thư kí Quý, cô..…..” Cố Mộ Bạch muốn hỏi Quý Ly Ly đã xảy ra chuyện gì nhưng nghĩ đến chuyện tối hôm qua, trong lòng anh có vài phần hiểu rõ, anh thu lại ánh mắt, cầm lấy ly cà phê và nói: “Cô cư nhiên lại đi làm trễ.”

Quý Ly Ly khom người xuống, cổ áo hình chữ V làm cho cô lộ rõ bầu ngực ra ngoài, nhìn thấy ánh mắt trốn tránh của Cố Mộ Bạch, trong lòng không khỏi vui vẻ:

“Con người mà, sẽ luôn có sự thay đổi, vì khát vọng của mình thì phải cố gắng một chút mới được.”

“Ly Ly” Cố Mộ Bạch đứng phắt dậy, anh bây giờ cực kì tức giận, không phải thời gian để vui vẻ.

“Nói cho tôi biết, Kiều Vi ở đâu?”

Quý Ly Ly nhíu mi: “Như thế nào? Anh vẫn chưa tìm được Kiều Vi sao?”

“Đúng, tôi rất lo lắng cô ấy sẽ xảy ra chuyện gì. Cô hãy cho tôi biết rốt cục tối qua cô tại sao lại nói với tôi những điều ấy? Lấy sự hiểu biết của tôi về cô, việc đó quả thật không giống với tác phong của cô.”

Quý Ly Ly tiến về phía Cố Mộ Bạch, sau khi đứng trước mặt anh:

“Anh hiểu tôi như vậy, tại sao nhiều năm như vậy lại không biết tôi yêu anh?”

“Tôi biết thì có ích lợi gì? Chẳng lẽ tôi biết thì sẽ có gì thay đổi sao, tôi vẫn luôn yêu Kiều Vi.” Cố Mộ Bạch lạnh lùng nhìn Quý Ly Ly, người phụ nữ này thật làm cho người ta cảm thấy thật xa lạ.

“Dĩ nhiên là không có khả năng” – Quý Ly Ly nhún vai, cười khổ: “Nhưng, hiện tại Kiều Vi không phải mất tích sao ? Đối thủ của tôi không chiến mà bại, sớm biết cô ấy yêu anh như thế này, tôi làm sao phải chờ đợi nhiều năm như vậy? Tôi tin tưởng rằng lúc đó, tôi sẽ có khả năng làm cho anh yêu tôi.”

Cố Mộ Bạch nheo mắt lại, Quý Ly Ly nhìn anh một cái cũng đủ để thấy rằng anh đang chuẩn bị phát hoả.

”Tôi hỏi lần nữa, Kiều Vi rốt cục ở nơi nào?” –Anh trầm giọng lộ ra nguy hiểm

Quý Ly Ly vẫn như cũ mỉm cười, lắc đầu một cái: “Tôi không biết! Cho dù tôi có biết, tôi cũng sẽ không nói cho anh.”

“Cô” Cố Mộ Bạch nổi giận, anh không phải không có biện pháp để đối phó với phụ nữ, chẳng qua là anh không muốn dùng những thủ đoạn bỉ ổi kia để đối phó với Quý Ly Ly!

Chưa kịp nói gì thì bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa, Cố Mộ Bạch lạnh lùng liếc nhìn Quý Ly Ly sau đó đứng lại cho ngay ngắn rồi nói: “Mời vào”.

Người bước vào chính là tiểu trợ lí của Quý Ly Ly - cô ta cúi đầu đi vào và nói: “Tổng giám đốc, vào mười giờ cuộc họp sẽ bắt đầu, người đại diện của tập đoàn Trần thị đã đến.”

“Tốt, mời họ chờ một chút, tôi sẽ đến ngay.”

Thiếu chút nữa là quên mất, trưa hôm nay sẽ có cuộc họp với đại diện của tập đoàn Trần thị để bàn bạc chi tiết về dự án hợp tác lần này.

Quý Ly Ly thật là hồ đồ, sáng sớm bỏ làm để đi tạo hình, lại mặc một bộ váy ngắn cũn để quyến rũ Cố Mộ Bạch, thật sự không giống với cô trước đây chút nào! Cô sửa lại làn váy của mình, trên mặt khôi phục lại vẻ mặt như thường ngày, hướng về phía Cố Mộ Bạch nói:

“Tổng giám đốc Cố, tôi đi chuẩn bị tài liệu cho cuộc họp.”

Cô không đợi Cố Mộ Bạch nói thêm gì nữa mà quay bước rời đi.

Đi được hai bước thì thanh âm của Cố Mộ bạch vang lên: “Tôi sẽ không đem một người phụ nữ không phân biệt được công và tư ở bên cạnh chính mình.” Giọng nói của anh tỏ ra sự kiên quyết.

Lời của anh làm cho cước bộ của Quý Ly Ly dừng lại, hiện tại cô biết rất rõ, cô đa chạm vào ranh giới cuối cùng của Cố Mộ Bạch.

“Tôi cũng tin tưởng, anh sẽ không thể nào rời bỏ tôi được.”

Quý Ly Ly tự tin, ưỡn ngực rời đi, cho đến khi ra khỏi cửa phòng, cô mới thở dài một hơi. Vừa rồi khi đối mặt với Cố Mộ Bạch, tim của cô như muốn bay ra ngoài.

Cô từ trước tới giờ vẫn luôn tự kiềm chế tình cảm của mình đối với anh nhưng hiện tại cô đã thông suốt. Loại tình cảm nảy giống như cơn hồng thuỷ mãnh liệt ào đến. Thậm chí nó còn cuốn trôi đi cả lý trí trầm ổn, cuốn đi cả trái tim và thân thể của cô. Nếu như muốn hỏi lý do vì sao cô yêu Cố Mộ Bạch thì chuyện vừa gặp đã yêu này không có cách nào có thể giải thích rõ ràng được. Cô vừa mới gặp đã yêu Cố Mộ Bạch, còn anh lần đầu nhìn thấy đã yêu Kiều Vi rồi.

Nếu như bọn họ chưa từng gặp nhau thì Cố Mộ Bạch có thể nào mà yêu cô không?

Chính là trên thế giới này lại không có chuyện nếu như, Quý Ly Ly không còn cách nào khác mà phải tốn thêm nhiều công sức cho việc này.

Mà cô đúng là ngoài ý muốn yêu phải Cố Mộ Bạch…Từ khi gặp anh, cô giống như bị rơi vào một hố sâu không đáy, không có cách nào để thoát ra được, cô có thể sẽ vì anh ấy mà làm mọi việc.

Mặc dù ..…… anh ta sẽ hận cô.

“Chị Quý” Chẳng biết từ lúc nào tiểu trợ lí đã đi đến bên cạnh Quý Ly Ly, nhỏ miệng nhắc nhở cô: “Tổng giám đốc Cố kêu em nhắc chị, đã đến giờ phải đi họp…”

Quý Ly Ly ngẩn ra, ngẩng đầu lên rồi giữ vững tinh thần chống lại ánh mắt dò xét của Cố Mộ Bạch, sau đó yên lặng thu xếp tài liệu.

Trong lòng cô đã quyết định, cô sẽ không bị ánh mắt lạnh như băng của Cố Mộ Bạch doạ lui, cô sẽ làm cho Cố Mộ Bạch quên đi Kiều Vi. Cho dù anh không yêu cô, cô cũng sẽ không cho anh biết sự thật của chuyện này, cô không muốn anh sẽ bị tổn thương.

Chương 5:

Đồng hồ chỉ qua mười giờ, Cố Mộ Bạch đã đến muộn 5 phút, Quý Ly Ly đi theo sau anh và tiến vào phòng họp.

Trong phòng họp chỉ có ba người, đứng trước mắt cô là chủ tịch Trần Xương Kiệt, bên cạnh là thư ký và con trai của ông.

Sắc mặt của Trần Xương Kiệt có vẻ không được tốt, ông luôn không thích những người đến muộn, Quý Ly Ly thấy vậy liền tiến lên phía trước mặt ông, vội vàng giải thích: “Xin lỗi Chủ tịch Trần, bởi vì công việc của tôi có xảy ra một chút sai xót, làm cho Tổng giám đốc Cố đến muộn, xin ngài tha lỗi.”

Nét mặt của Cố Mộ Bạch có chút mất tự nhiên, anh cũng nói theo: “Thật xin lỗi, đã để cho ngài đợi lâu.”

Trần Xương Kiệt còn chưa lên tiếng, thì Trần Tân Lương ở phía sau đã lên tiếng giảng hoà :” Không có gì đáng ngại, chúng tôi cũng mới vừa đến thôi, Chủ tịch Trần không có nhiều thời gian, hay là chúng ta bắt đầu cuộc họp đi.”

Trần Xương Kiệt không nghĩ tới con trai của mình sẽ trở nên khách khí như vậy, ông hứng thú nhìn về phía ánh mắt của thằng con trai đang hướng về phía Quý Ly Ly, trong lòng có vài phần đùa cợt, cười một tiếng, cũng không thèm để ý:

“Từ xưa đến nay, phụ nữ ở đâu đều cũng có một sức quyến rũ rất lớn, anh hùng vẫn là sẽ luôn bị mĩ nhân mê hoặc.”

Trong lời nói của ông có chút mập mờ, nhưng cũng không truy xét mà tự mình hướng về bàn hội nghị, ngồi xuống và nói: “Chủ tịch Cố, bây giờ chúng ta bàn bạc về bước đầu tiên của dự án……”

Cố Mộ Bạch có chút thất thần, ngay cả Trần Xương Kiệt nói gì cũng không rõ, có thể là do anh ngủ không đủ giấc. Ánh mắt kia của Trần Tân Lương nhìn về phía Quý Ly Ly, bất cứ người nào cũng có thể hiểu được có chuyện gì đang xảy ra.

Anh biết Trần Tân Lương, thế nhưng Quý Ly Ly cùng anh ta từ khi nào lại quen biết nhau? Trước kia khi cùng tập đoàn Trần thị hợp tác, anh cũng thấy hai người đó cùng xuất hiện.

Khuôn mặt của Cố Mộ Bạch vẫn không biến sắc. Bên cạnh, Trần Tân Lương rất lịch sự kéo ghế cho Quý Ly Ly: “Nhìn cô hôm nay thật xinh đẹp.”

Xinh đẹp? Cố Mộ Bạch liếc nhìn cô toàn thân chỉ mặc một cái váy màu hồng nhạt, nhìn rất bình thường nha! So với mấy bộ đồng phục đen, trắng mà cô mặc thường ngày thì đẹp hơn nhiều.

Quý Ly Ly mỉm cười, gật đầu nói cảm ơn: “Tối hôm qua thật sự rất cảm ơn anh đã đưa tôi về.”

Cố Mộ Bạch không nghĩ mình sẽ nghe lén họ nói chuyện, chỉ là thanh âm của họ luôn hướng đến lỗ tai của anh mà đến, ngay cả tâm tư cũng bị lời nói của họ làm cho rối loạn, tối hôm qua ..…. Trần Tân Lương đưa Quý Ly Ly về nhà, bọn họ là muốn qua lại với nhau sao?

Càng nghĩ về vấn đề này, sắc mặt của Cố Mộ Bạch bỗng trở nên mù mịt.

Trần Xương Kiệt nhìn thấy con trai mình đối với một cô thư kí nhỏ này có tâm như vậy, cũng vô cùng bất mãn, bất quá ông chỉ ho nhẹ hai tiếng, cắt đứt cuộc trò chuyện của bọn họ: “Con trai, bây giờ đang trong thời gian làm việc a”

Trần Tân Lương cũng không phản bác lại, gật đầu nói: “Chủ tịch Trần, tôi chỉ là không nén nổi tình cảm của mình.”

Quý Ly Ly cũng không để ý đến lời nói của hai người, chỉ là sắc mặt của Cố Mộ Bạch có chút khó coi. Anh vẫn đang vì chuyện của Kiều Vi mà tức giận ư….

Cô thở dài một hơi, bên kia, Trần Xương Kiệt tự vạch áo cho người xem lưng:

“Bất quả, những người tuổi trẻ bây giờ phải biết nắm bắt tình cảm của chính mình! Giống như Chủ tịch Cố vậy, việc lập gia đình, gây dựng sự nghiệp là việc không thể thiếu. Nghe nói cậu trước đây đã từng đính hôn phải không, không biết lúc nào tôi mới có cơ hội để uống rược mừng đây?”

Cố Mộ Bạch bây giờ dĩ nhiên không nhìn thấy được biểu cảm trên khuôn mặt của mình, anh dường như rất kinh ngạc khi người khác nhắc đến vị hôn thê của mình, trên khuôn mặt tươi cười có chút cứng nhắc.

“Đến ngày đó, tôi sẽ đích thân mời ngài tham dự hôn lễ của tôi.”

Anh nhàn nhạt liếc nhìn Quý Ly Lu một chút, tối nay nhất định phải biết được tung tích của Kiều Vi từ trong miệng của Quý Ly Ly.

Chương 6:

Cuộc họp kéo dài đến 3 giờ. Trong thị trường thương nghiệp ngày nay thì trước tiên là phải tuyên truyền, đến giai đoạn giữa thì đưa vào kinh doanh và cuối cùng là thời kì cuối của cuộc hợp tác, mỗi một chi tiết đều phải được bàn bạc rõ ràng.

Vào những năm gần đây kinh tế địa ốc thay đổi nhanh chóng, mỗi bước thực hiện kế hoạch đều đòi hỏi sự cẩn thận. Hợp tác là một quá trình cùng nhau đảm nhận những nguy hiểm nhưng một khi hoàn thành tốt dự án thì cả đôi bên đều có lợi.

Trần Xương Kiệt biểu hiện rất rõ ràng, vì muốn đào tạo con trai của mình, ông đã rút khỏi dự án này mà giao tất cả cho Trần Tân Lương phụ trách.

Việc hợp tác quan trọng như thế này, nếu như đã giao cho Trần Tân Lương thì khỏi nói cũng biết, anh ta nhất định sẽ người thừa kế của Trần Xương Kiệt.

Cố Mộ Bạch và Quý Ly Ly đồng thời ý thức được điểm này, lời nói của họ cũng trở nên cẩn thận và khiêm nhường đối với Trần Tân Lương.

Cuộc họp còn chưa kết thúc, Trần Xương Kiệt lại nói là có một số việc bận cần phải đi trước. Chỉ còn Trần Tân Lương ở lại cùng với hai người bọn họ tiếp tục họp. Cố Mộ Bạch nghĩ rằng, nếu sau này Trần Tân Lương trở thành người thừa kế của Trần Xương Kiệt thì sẽ là một đối thủ cạnh tranh lớn mạnh.

Ngay cả Quý Ly Ly cũng hiểu được, bên ngoài luôn có tin đồn là anh ta chỉ là Trần quản lí trên danh nghĩa, bây giờ cư nhiên lại có thể thay thế Chủ tịch Trần tiếp nhận dự án hợp tác lần này. Những kiến thức mà anh ta có được cũng không phải trong một sớm một chiều.

Anh ta là một nhân tài.

Cuộc họp vừa kết thúc, Trần Tân Lương chủ động đứng lên, đi lại và kéo ghế cho Quý Ly Ly, mỉm cười nói với Quý Ly Ly:

“Quý Ly Ly tối nay có rảnh không? Không biết tôi có thể vinh hạnh mời cô đi ăn một bữa chứ?”

“Tối nay?” Quý Ly Ly có chút ngoài ý muốn.

Vào buổi tối, cô thường ngày chỉ có duy nhất hai việc để làm, một là tăng ca ở công ty để làm thêm việc, hai là làm việc ở nhà. Những năm gần đây, cuộc sống của cô cơ hồ đều liên quan đến Cố Mộ Bạch. Vô luận bất cứ cái gì cũng chỉ làm việc mà thôi.

“Đúng vậy, cứ coi như là cô cảm ơn tôi bởi vì tối qua tôi đã đưa cô về.”

Quý Ly Ly bật cười: “Anh đã đưa tôi về nhà, tôi nên mời anh mới phải, tối nay….”

“Tối nay tôi đã hẹn cô ấy.”

Quý Ly Ly nghe thấy tiếng trả lời, quay sang thì thấy Cố Mộ Bạch đang đứng phía bên phải của cô. Anh dường như muốn nói với Trần Tân Lương “Tối nay cô đã có hẹn với anh ta.”

Quý Ly Ly kinh ngạc nhìn anh, ánh mắt của cô như muốn nói: Anh đã hẹn tôi khi nào?

“Chẳng lẽ cô không nhớ rõ, không phải sáng nay tôi đã hẹn cô tối nay đến quán bar để nói về một chuyện.” Miệng của Cố Mộ Bạch mỉm cười nhưng Quý Ly Ly nhìn thấy trong ánh mắt của Cố Mộ Bạch lại không có một tia ấm áp.

Đi đến quán bar để nói chuyện, …. Cô nghĩ đi đến đó tra khảo cô cũng không khác mấy.

Huyệt thái dương của cô rối loạn, nhưng lại không thể tìm cớ để từ chối người đàn ông đang đứng trước mặt cô, cô nghĩ Cố Mộ Bạch muốn hỏi cô về tung tích của Kiều Vi. Thật là một khó khăn không nhỏ.

Ai ngờ, lời nói của Cố Mộ Bạch cũng không làm Trần Tân Lương lay chuyển, anh ta thuận miệng nói: “Chủ tịch Cố đã hẹn Thư kí Quý đến quán bar để bàn luận một chuyện..Là về việc công hay việc tư??”

Hai người nghe vậy đều sửng sốt, Cố Mộ Bạch suy nghĩ một chút rồi nói: “Là chuyện riêng.”

”Vậy tôi cũng hẹn Quý Ly Ly về chuyện riêng, nếu hai người chúng ta đã cùng hẹn, tôi cũng không ngại cùng hai người đến quán bar để nói chuyện.” Trần Tân Lương cố tình nhấn mạnh hai chữ “nói chuyện”. Cố Mộ Bạch nhíu mi, Trần Tân Lương lại nói tiếp:” Như vậy thì Quý ly Ly, vào 8 giờ tối, tôi sẽ gặp cô ở quán bar.”

“..…….” Từ đầu đến cuối Quý Ly Ly cũng chưa từng đáp ứng người nào, thế nhưng tại sao hôm nay hai người họ lại cùng muốn hẹn cô? Ánh mắt của cô bất đắc dĩ nhìn về phía Cố Mộ Bạch, nghĩ muốn hướng anh cầu cứu, nhưng chỉ nhận được sự thờ ơ của anh.

Ánh mắt của anh như có thuốc độc, che giấu đi sát khí của mình.

Người của Quý Ly Ly lạnh đến run người, chỉ có thể đáp ứng.

Chương 7:

Ngày hôm nay nhìn Quý Ly Ly có một chút mệt mỏi, bữa trưa cô cùng Cố Mộ Bạch tham gia một bữa tiệc, đến chiều thì anh ta nói có việc bận đi trước để lại Quý Ly Ly một mình đi về công ty.

Trước khi đi, nhìn thần sắc của Cố Mộ Bạch trông thật khó coi. Anh ta bỗng nhiên nổi cáu, ngay cả khi nhìn cô, trong ánh mắt của anh cũng tràn đầy sự chán ghét :

“Quý Ly Ly, tôi đối với phụ nữ chưa từng có nhẫn nại, 8 giờ tối gặp ở quán Bar, cô nhất định phải nói cho tôi biết Kiều Vi đang ở đâu, nếu không..….”

“Nếu không thì như thế nào?” – Quý Ly Ly ngẩn đầu lên “Sa thải tôi sao? Chẳng lẽ..…”
Ánh mắt của cô híp lại, khoé miệng giễu cợt: “Anh đối với phụ nữ đều không có nhẫn nại, chỉ có Kiều Vi là trường hợp ngoại lệ, phải không?”

Cố Mộ Bạch bỗng nhiên cầm lấy cánh tay của Quý Ly Ly, cố kiềm chế cơn thịnh nộ, anh gần như nghiến răng nghiến lợi, cắn răng mà nói: “Cô không có tư cách để so sánh với Kiều Vi, tối nay cho dù có Trần Tân Lương ở đó, cô nhất định cũng phải cho tôi câu trả lời.”

Nhìn thấy Cố Mộ Bạch không quay đầu đi một mạch, cánh tay của Quý Ly Ly cũng không khỏi đau đớn một hồi, dĩ nhiên lòng của cô lại càng đau hơn gấp bội lần.

Kiều Vi, Kiều Vi....Bây giờ, chỉ cần Cố Mộ Bạch cùng cô nói chuyện, nói ba câu thì ba câu đều nhắc đến Kiều Vi, rốt cục cô phải làm sao cho tốt? Cô yêu anh so với Kiều Vi cũng không ít a!

Tinh thần của Quý Ly Ly chán nản, khi làm việc thường xuyên thất thần. Hôm nay cô định về sớm, cô nhanh chóng đi đến quầy Bar. Quán bar này không giống như những quán bar khác- một loại xa hoa truỵ lạc. Nó nằm ở phía trung tâm khu vực ngoại thành ở Tây Nam, nơi đó đã từng là một cửa hàng trang phục, bởi vì kinh doanh không tốt liền đem bán với giá thấp cho chủ quán bar này, Lí Thành Khanh (tên này không biết dịch có đúng không nhưng mà cứ dùng tạm nha~hjhj)

Lí Thành Khanh là bạn thời đại học của Cố Mộ Bạch, sau khi tốt nghiệp, anh ta liền mua lại cửa hàng quần áo này và biến nó thành một quán bar có đầy sự độc đáo, riêng biệt và hấp dẫn.
Quý Ly Ly dừng xe lại trước cửa quán bar, thời gian vẫn còn sớm, quán bar vẫn còn chưa có ai đến, cô đẩy cửa vào, nhưng chưa kịp ngẩng đầu thì đã có người chào hỏi:

“Ha Ha, hôm nay không biết có ngọn gió nào đã thổi cô đến đây. “

Đằng xa có một người đàn ông đang ngồi ở quầy rượu, người đó chẳng lẽ là ông chủ của quán bar này –Lí Thành Khanh, anh ta hướng về cô, ý muốn hỏi tại sao cô lại đến đây.

Quý Ly Ly cảm thấy có điều gì đó không đúng, nhíu mắt nhìn lại, không khỏi kinh sợ: “ Quản lí Trần..…….. anh đến sớm như vậy sao? “

“Cô cũng đến thật sớm, Quý Ly Ly.”

Trần Tân Lương đứng dậy, đi đến bên cạnh Quý Ly Ly, lịch sự mà nói: “Xem ra chúng ta thật sự đúng là có thần giao cách cảm.”

Anh nghịch ngợm hướng về phía Quý Ly Ly nháy mằt, nhưng mà anh còn chưa kịp vui mừng thì tiếng của Lí Thành Lương vọng lại: “Anh nói sai rồi Tân Lương, là cả ba người đều có thần giao cách cảm.”

Theo ánh mắt của anh ta, Quý Ly Ly cùng Trần Tân Lương quay lại phía sau, cánh cửa của quán bar đã được mở ra, ánh sáng sáng rực chiếu vào, che khuất đi một nửa người của người kia, nhìn không rõ được khuôn mặt của anh ta.

Lí Thành Khanh than thở : “Xem ra tối nay chỉ có ba người làm khách, Quản lí Trần, Chủ tịch Cố, xin hỏi hôm nay ai trả tiền bao cả quán bar vậy? “

Cố Mộ Bạch chậm rãi đi đến bên quầy rượu cầm lấy một ly rượu, thờ ơ mà nói: “Hiếm khi có được khách quý đến, không phải ông chủ nên mời ba người chúng ta một chầu đi chứ. “

“....” Lí Thành Khanh chép miệng, bộ dạng như muốn khóc rống, khuôn mặt tràn đầy sự không tự nguyện, lên tiếng phản bác:

“Chủ tịch Cố, anh này là không có nghĩa lí a, số tiền bao cả quán bar này cũng đâu thấm thía gì với anh đâu.”

Trần Tân Lương cũng đi đến bên quầy rượu, mỉm cười và nói: “Thành Khanh, tiền nong gì chứ, chúng ta đều bạn bè thân thiết nha “

Lí Thành Khanh vừa nghe xong thì muốn hộc máu: “Tôi có thể được lựa chọn tiền mà không chọn hai người anh em độc ác như các ngươi được sao?”

Quý Ly Ly đứng bên cạnh nhìn thấy ba người bọn họ đùa giỡn, nhịn không được phì cười. Đây là lần đầu tiên cô nhìn thấy dáng vẻ trêu chọc người khác của Cố Mộ Bạch, giờ khắc này cô cảm thấy như khoảng cách giữa cô với anh như được gần hơn. Mặc dù cô đã làm việc bên cạnh Cố Mộ Bạch 6, 7 năm, nhưng rất ít khi cùng anh đùa giỡn.

Hiện tại, khoé miệng của Cố Mộ Bạch nở nụ cười nhẹ, làm cho cô nhớ lại lần đầu tiên gặp anh, tim cũng trở nên nhộn nhịp hơn.

Cố Mộ Bạch dường như nhận biết được ánh mắt của Quý Ly Ly đang nhìn mình, khuôn mặt bỗng biến sắc, thu hồi lại vẻ mặt đùa giỡn, lộ ra giọng nói vô cùng lạnh nhạt, không có kiên nhẫn mà nói: “Hôm nay tôi đến đây không phải để đãi khách, cũng không phải muốn cản trở cuộc trò chuyện của quản lí Trần, tôi đến để hỏi Quý Ly Ly một việc sau đó sẽ đi ngay.”

Trần Tân Lương liếc mắt nhìn Quý Ly Ly, đầu ngón tay gõ nhẹ lên quầy đá cẩm thạch: “Cố Mộ Bạch, bây giờ là giờ riêng tư, cũng không phải giờ làm việc, nếu anh muốn hỏi, Quý Ly Ly có thể không cần trả lời chứ? “

Quý Ly Ly không nghĩ đến Trần Tân Lương sẽ nói giúp cho mình, liền hướng vế phía anh ta mà nở nụ cười cảm kích.

Cố Mộ Bạch không quản được nhiều như vậy, tay cầm ly cooc-tai và uống một hớp vào bụng, buốn bực nói : “Vậy là quản lí Trần có đề nghị gì sao?”

Đằng sau quầy bar, Lí Thành Khanh mặc dù vẫn đang âm thầm oán hận họ vì chắc là tối nay quán bar sẽ bị lỗ vốn nặng nhưng vẫn cảm nhận được có một ánh mắt sắc bén đang hướng về phía mình mà phóng đến. Anh ngẩng đầu lên nhìn thì thấy Trần Tân Lương đang mỉm cười, nói: “Lí Thành Khanh, tối nay cậu trả tiền.”

“..……..” Lí Thành Khanh rất muốn hỏi tại sao ba người bọn họ lại không chịu đi đến quán bar khác? Nhưng mà ai kêu mình lại là bạn bè với bọn họ chứ.

Trần Tân Lương nhìn thấy Lí Thành Khanh vẫn luôn cúi đầu, lại không nói gì, liền hướng về phía Cố Mộ Bạch mà đề nghị: “Dù sao chúng ta đều cũng đã đến, hãy ngồi xuống rồi từ từ nói chuyện a..….”

Vừa nói xong, Trần Tân Lương nhớ ra một chuyện gì đó liền nói thêm: “Mộ Bạch có phải muốn hỏi Quý Ly Ly một chuyện không? Nhưng mà hình Ly Ly giống như là không muốn trả lời nha.”

Thấy hai người gật đầu, Trần Tân Lương liền vui vẻ cười:

“Vậy không bằng chúng ta chơi một trò chơi đi, nếu ai thắng thì sẽ được làm chủ. Không biết ý của Ly Ly thế nào? “

Cố Mộ Bạch lạnh nhạt, anh không để ý đến Trần Tân Lương đang hỏi ý kiến của Quý Ly Ly, dù sao thì vấn đề của anh cũng chỉ có một.

Mà Quý Ly Ly cũng không muốn nghĩ, liền gật đầu đáp ứng: “Không thành vấn đề, ai sợ ai.”

“Rất tốt, tôi rất thích những người phụ nữ thẳng thắn! Thành Khanh mau đem đến đây hai thùng bia, rồi ghi chép sổ để Cố Mộ Bạch trả tiền.”

Vừa nghe đến có người sẽ trả tiền, ánh mắt của Lí Thành Khanh bỗng trở nên sáng rực, mặc kệ tối nay ai thắng ai thua, miễn là có người trả tiền cho anh là được rồi! Rất nhanh chóng, Lí Thành Khanh đã đem hai thùng bia đặt trước mặt bọn họ, rồi lại muốn xác nhận một lần nữa: “Chủ tịch Cố trả tiền có đúng hay không?”

Cố Mộ Bạch lạnh nhạt liếc mắt nhìn Thành Khanh một cái, Quý Ly Ly làm như không nghe không thấy gì hết, còn Trần Tân Lương thì khoé miệng có chút buồn cười.

Lí Thành Khanh rốt cục cũng mừng rỡ, hớn hở nói rằng: “Nếu hai thùng bia này còn chưa đủ thì cứ nói, chúng ta đều là bạn bè, tôi sẽ giảm giá cho các người”. Sau đó liền chạy đến cửa quán bar treo lên một tấm bảng “Ông chủ có việc, tối nay tạm dừng kinh doanh” và lập tức đi khỏi quầy để lại ba người bọn họ.

Chương 8:

Phong cách chủ yếu của quầy rượu lấy đen, trắng, xám làm chủ, cứ như một nhà bỏ hoang, mấy dây thép lộ ra ngoài tạo ra cảm giác màu sắc mạnh, mặc cho nó tràn đầy từng góc, nhìn một cái, cả quầy rượu cởi mở mà hào phóng, làm cho người ta có cảm xúc kim loại đặc biệt.

Trong quán rượu bây giở chỉ còn lại ba người bọn họ, hai nam một nữ. Ba người họ mỗi người ngồi trên một chiếc sô pha, đối diện với nhau, thành một hình tam giác. Trong nhất thời cả ba người bọn họ đều không có gì để nói với nhau, trong quán rượu trở nên im lặng một cách kì lạ.

Cuối cùng Trần Tân Lương phải tự mình phá vỡ không khí trầm tĩnh này, anh mở ba chai bia rồi đặt trước mặt của ba người: “Trò chơi nói thật lòng này có lẽ tôi không cần phải nói quy tắc nữa. Người thắng có thể đối với người thua đưa ra một câu hỏi hoặc một yêu cầu lớn nào đó. Nhưng mà điều kiện là người thua có thể lựa chọn mạo hiểm hoặc phải nói ra đúng sự thật trong lòng mình nghĩ.”

Quý Ly Ly đương nhiên biết rõ quy tắc trò chơi, cô len lén liếc mắt nhìn Cố Mộ Bạch một cái, anh ấy có lẽ sẽ hỏi mình về chuyện của Kiều Vi, như vậy nếu như cô thua cô cũng phải mạo hiểm một phen.

“Nhưng chúng ta có tới ba người, dùng cái gì để quy định thắng thua. “

Quý Ly Ly có chút tò mò, dời tầm mắt sang phía Trần Tân Lương, Trần Tân Lương nghe vậy liền cười mà nói:

“Cái này rất đơn giản chúng ta cùng chơi một trò phân định đi.”

“Trò phân định gì? “– Quý Ly Ly hỏi ngược lại Trần Tân Lương.

Trần Tân Lương thấy khuôn mặt mờ mịt của Cố Mộ Bạch, liền hỏi: “Không phải anh cũng không biết chứ?”

”Cái này .. rất phức tạp, chi bằng chúng ta chơi trò đổ xúc xắc tìm ra người thắng thua.”

“Ý kiến hay.” – Quý Ly Ly vô cùng tán thành

“OK, hai người tự quyết định là được rồ, tôi cái gì cũng được, không giống như người nào đó lại muốn...”

Quý Ly Ly vội vàng cầm lấy cánh tay của anh ta, mỉm cười nói: “Vậy chúng ta bắt đầu đổ xúc xăc được chưa?”

Xúc xắc cơ hồ là vật mà mỗi quán bar đều có, cho nên không cần phải chuẩn bị, ở trên bàn đã có sẵn. Quý Ly Ly dẫn đầu cầm lấy cái chén đựng xúc xắc má lắc. Quý Ly Ly âm thầm cầu nguyện, cho dù cô thua thì cũng không nên lắc được một điểm. Xúc xắc được lắc rất tốt, cô liền cầm mở chén ra, ba con xúc xăc đều chia ra làm ba: 2, 4 và 5

“Hắc, 11 điểm, cũng không tệ”. – Trần Tân Lương khi nói chuyện lúc nào cũng mỉm cười, làm cho người khác cảm thấy rất gần gũi.

“Vậy để tôi lắc tiếp” –Trần Tân Lương cầm lấy chén, dùng sức mà lắc. Bên phải, bên trên, bên dưới và bên trái, sau đó lại tiếp tục như thế….

“Anh xong chưa”.– Cố Mộ Bạch nhịn không được liền lên tiếng

“Tôi muốn thắng, ít nhất là thắng anh.”

Tiếng nói vừa dứt, Trần Tân Lương đem chén đặt lên bàn rồi mở ra, sau đó cười to: “Mười ba điểm, ha ha ha....Quý Ly Ly, điểm số của tôi so với cô lớn hơn nha”.

“Mười ba điểm ....” – Khóe miệng của Quý Ly Ly có chút co rút.

Cố Mộ Bạch mặc kệ Trần Tân Lương được bao nhiêu điểm, anh không hai lời cầm chén lên mà lắc nhẹ, sau đó nhanh chóng mở ra, anh bây giờ thật sự không thể kiên trì được hơn nữa.

Trần Tân Lương vội vã tiến tới nhìn, sau đó lại nghe anh ta hừ một tiếng, khinh thường nói: “Chỉ vậy thôi, so với tôi chỉ lớn hơn một chút”

“Nhưng vẫn là lớn hơn mười ba điểm”. Lại hướng về phía Quý Ly Ly mà nói: “Tôi thắng.”

“Phải..….” Quý Ly Ly kéo dài thanh âm, yếu ớt dựa vào ghế sô pha, lại nghiêm túc nói : “Nhưng tôi chọn mạo hiểm.”

“Cô ..……..” – Cố Mộ Bạch thiếu chút nữa tức giận đến mức nhảy dựng lên.

Còn vẻ mặt của Trần Tân Lương giống như ngồi xem kịch, rồi nói: “Cô cái gì mà cô a ? Cái trò chơi này, người thắng có thể hỏi nhưng người thua lại có thể lựa chọn chủ đề a.”

“Anh dám dở trò.” Cố Mộ Bạch thật muốn đánh cho Trần Tân Lương một cái. Trần Tân Lương lúc nào cũng phá hỏng chuyện của anh!

Nói đến Trần Tân Lương, anh ta cũng là một người bạn của anh, nói đúng ra là họ là bạn cùng trường, đều cùng lớp nhưng khác khoa mà thôi. Trong trường đại học lúc đó có một câu lưu truyền : “Trần Tân Lương cười làm cho lòng người rung động, Cố Mộ Bạch lại lạnh nhạt, làm cho lòng người ta đau đớn, đúng là đau lòng cả đời..…” Mặc dù không biết những lời này do ai nói ra, thế nhưng trong sân trường đa số đều là nữ sinh, tất cả đều hết sức tán thành, cho nên nữ sinh thích Cố Mộ Bạch vẫn nhiều hơn so với Tân Lương.

(* Thông báo : Từ giờ ta sẽ ghi tên bỏ họ~ Mộ Bạch, Tân Lương, Ly Ly, Kiều vi~ hjhj)

Mộ Bạch chưa từng tìm hiểu là ai đã đồn ra, nhưng mà sau khi tốt nghiệp đại học, Tân Lương lại vô ý nhằm vào anh mà chĩa nhọn, vô luận là trong thương nghiệp hay đối với phụ nữ đều như vậy.

Ngay lúc này, vẻ mặt của tân Lương giống như một tên lưu manh, nheo mắt lại, khiêu khích nói: “Mộ Bạch nếu như anh không muốn chơi trò này thì cứ nói thẳng, tôi sẽ không cười nhạo anh đâu”.

“Tốt! Thật sự rất tốt.” Mộ Bạch vỗ tay một cái: “Mạo hiểm phải không? Vậy cô ngay bây giờ hãy tát Tần Lương một cái.”

Khóe miệng Ly Ly có chút méo mó, không nghĩ tới Mộ Bạch lại ác như vậy, cư nhiên lại muốn cô tát Tân Lương một cái. Có cần chơi thế không. Ly Ly có một chút khó xử mà nhìn về phía Tân Lương.

Mà vẻ mặt của Tân Lương vẫn vui vẻ mà cười, ôn nhu nói với cô: “Ly Ly, cô cứ đánh đi, bất kể cô đối với tôi làm gì, tôi cũng sẽ không sợ hãi, cũng sẽ không lùi bước....Đây cũng không phải là giết người, bất quà chỉ tát một cái mà thôi, bàn tay cùng khuôn mặt tiếp xúc với nhau, liền trong nháy mắt sẽ biến mất, cô không cần do dự đâu, cứ giơ tay lên tát, rồi xoa nhẹ cho tôi là được, cứ làm đi..…..”

Ly Ly suy nghĩ một chút, cuối cùng cũng hiểu được ý tứ của anh ta, cô liếc mắt nhìn vẻ mặt của Cố Mộ Bạch, sau đó cắn răng giơ tay lên, hung hăng tát xuống! Thế nhưng khi tay của cô gấn đến khuôn mặt của Tân Lương thì bỗng nhiên ngừng lại mà nhẹ nhàng vỗ một cái.

“Ba” một tiếng rất nhỏ vang lên làm cho cả ba người đều nghe rất rõ.

Quý Ly Ly giống như được giải thoát, thở một hơi rồi nói: “Mộ Bạch, lời anh nói, tôi đã hoàn thành”.

Chương 9

Kể từ khi Ly Ly quyết định vì yêu mà cố gắng liều một phen, thì cô luôn tự nói với mình, bây giờ cô và Mộ Bạch sẽ có vị thế ngang hàng nhau, cô sẽ không hèn nhát và tự ti trước tình yêu của mình.

Lại nói tiếp, đây là lần đầu tiên Ly Ly gọi tên anh thân mật như thế, ngay đến cả Mộ Bạch cũng có chút giật mình.

Nhìn khuôn mặt tự tin của Ly Ly lúc này, hoàn toàn bất đồng với khuôn mặt lạnh nhạt, cao ngạo của cô khi đàm phán trên thương trường, mà là một loại cố gắng làm cho lòng người phải chấn động! Mộ Bạch lơ đãng nhìn Ly Ly, thậm chí cũng không truy cứu cô và Tân Lương vừa rồi mới chơi xấu anh. Thậm chí anh còn cảm giác được, Ly Ly gian xảo như vậy có chút dễ thương…

“A, hai người nghĩ là chơi xấu như vậy sẽ đạt được mục đích sao? Đây mới là ván đầu tiên, kế tiếp ao thua ai thắng vẫn còn chưa xác định được.”

Ly Ly nghe anh ta nói như vậy không khỏi thở phào nhẹ nhõm, cô ngẩng đầu lên, không hẹn mà cùng Tân Lương mỉm cười, giống như hai người đang có chung một bí mật nhỏ, nụ cười cũng lộ ra một chút thân mật.

Chính là vẫn không thoát khỏi ánh mắt của Mộ Bạch, anh không nói nên lời, tại sao trong lòng anh có một ngọn lửa muốn phun trào ra ngoài? Có lẽ là do nhìn thấy một thư kí mà mình tín nhiệm nhất lại hợp tác với người ngoài để đùa giỡn, đối phó với anh. Cái này ít nhiều sẽ làm cho người ta cảm thấy phiền muộn. (có nên nói anh này ngây thơ~mà không hiểu rõ tình cảm của mình không trời!!!! haizzzzz ).

Vì một người ngoài!

Mộ Bạch chỉ nhìn “Người ngoài” kia thì lại làm mất đi năng lực kiềm chế của bản thân mà lại làm cho anh càng tức giận. Nếu mình không phải là người ngoài, như vậy thì anh cùng Ly Ly có quan hệ gì với nhau? Ông chủ cùng nhân viên? Trong lúc đó thì đầu anh hiện lên chữ “Vợ”…….?

Anh hét lớn một tiếng : “Cười cái gì mà cười, mau tiếp tục.”

Ba người rất nhanh chóng đổ xúc xắc lần thứ hai, số diểm của ba người chia ra: 7 điểm, 15 điểm, 11 điểm.

“Ha ha, tôi nói rồi! Tôi nhất định sẽ thắng.” – Tân Lương cười rất xúc động a, anh ta mỉm cười ngượng ngùng hướng về phía Ly Ly mà nói: “Ly Ly, xem ra vận khí của cô tối nay không được tốt, cô lại thua rồi.”

Ly Ly không để ý, nhún vai một cái: “Sớm biết tối nay chơi xúc xắc, tôi nên cùng mấy đứa bạn đi cúng bái”

“Không sao, tôi cũng không giống như nào đó sẽ gây khó dễ cho một người phụ nữ, Ly Ly cô chọn mạo hiểm hay lời nói thật lòng đây?”

“Lời thật lòng “ Ly Ly không cần suy nghĩ mà trả lời.

Mộ Bạch ở một bên nghe thấy vậy liền nói: “Tân Lương, anh cùng tôi trao đổi một điều kiện, lần này nhường cho tôi hỏi Ly Ly, tôi sẽ đáp ứng anh bất cứ yêu cầu nào.”

Ánh mắt của Tân Lương thoáng cái liền vụt sáng: “Thật ra tôi cũng rất tò mò, anh rốt cục muốn hỏi Ly Ly vấn đề gì....…”

“Chỉ là một vấn đề”

Ly Ly đổ mồ hôi lạnh, cô đem ánh mắt hướng sang Tân Lương, trong ánh mắt cầu khẩn anh đừng đáp ứng yêu cầu kia của Mộ Bạch.

Thế nhưng Tân Lương trước sau vẫn như vậy mỉm cười, vô cùng tiếc nuối mà nói: “Nhưng mà bất luận anh hỏi vấn đề gì thì Ly Ly tốt nhất vẫn nên trả lời vấn đề của tôi ..”

“..…..” – Khuôn mặt Mộ Bạch cũng nặng nề hơn

“Ly Ly, xin hỏi cô có bạn trai chưa?”

Ly Ly vừa mới mở miệng định trả lời thì Tân Lương bỗng nhiên cắt ngang và nói: “Tôi xém là quên mất, cô không phải trả lời câu này, bởi vì tôi nghe nói cô vẫn còn độc thân, không bằng cô hãy nói cho tôi biết, cô có yêu người đàn ông nào không? “

Ly Ly không nghĩ đến Tân Lương sẽ hỏi như thế, ánh mắt của cô không tự chủ mà liếc đến Mộ Bạch, kiên định mà nói: “Có, tôi đã yêu một người rất nhiều năm, rất yêu, rất yêu, càng yêu lại càng đau, càng yêu lại càng không thể nào thoát ra được, yêu đến mức đánh mất chính bản thân mình, mặc dù anh ấy không yêu tôi nhưng tôi vẫn yêu anh ấy...”

Tân Lương tựa hồ cũng liếc nhìn Mộ Bạch một cái, nhìn thấy vẻ mặt lạnh nhạt của anh ta, Tân Lương không khỏi tiếc nuối mà nói: “Không biết tên khốn khiếp nào may mắn như thế, có thể làm cho một phụ nữ ưu tú như vậy yêu nhưng lại không biết quý trọng, thật là một tên vô lại a……..”

Mặc dù Mộ Bạch trên mặt rất bình tĩnh, giống như mọi việc đều không liên quan đến mình, thế nhưng khi nghe Ly Ly thổ lộ, lòng của anh không khỏi ngẩn ngơ vài giây.

Bởi vì từ trước đến nay anh chưa từng vì một lí do nào đó mà rung động.

Mộ Bạch không bao giờ quan tâm tới ý nghĩ của phụ nữ về một đàn ông như thế nào, vô luận là người đàn ông mà cô nhắc đến chính là anh, anh không biết mình nên vui mừng hay chán ghét, Trong lòng anh từ trước đến giờ chỉ có một người, đó chính là Kiều Vi. Nhìn Ly Ly, anh cảm thấy cô thật giống mình, đều vì yêu mà cứng đầu, cố chấp.

Mộ Bạch vẫn đang rơi vào trạng thái trầm lặng thì lại nghe thấy thanh âm của Tân Lương ở bên cạnh vẫn luôn chửi mình là tên hỗn đản, đồ vô lại..….

Anh mắt lạnh nhìn lại, hung hăng trợn mắt nhìn Tân Lương một cái, anh mới đúng là hỗn đản! Vì tán gái, cư nhiên lại bày ra trò chơi này, thật là…….Nhớ ngày đó khi anh theo đuổi Kiều Vi, nhưng lại rất lãng mạng nha.

Nói đến Kiều Vi... Kiều Vi bây giờ rốt cục ở nơi nào?

Anh không muốn lãng phí thêm thời gian nữa, Kiều Vi đã một ngày một đêm chưa có tin tức, anh bây giờ quả thực rất lo lắng cho cô ấy. Cái cô gái lơ mơ này, sao lại chỉ vì lời nói của Ly Ly mà rời đi chứ!

Tay của Mộ Bạch không biết lúc nào đã nắm chặt lại: “Đủ rồi, không cần chơi trò nhàm chán này nữa, Tân Lương nếu như anh muốn theo đuổi thư kí của tôi, xin hãy suy nghĩ một chút, không cần bày những trò vô vị này! Tôi bây giờ không muốn làm kì đà cản mũi, tôi chỉ cần một cái đáp án của Ly Ly, sau đó sẽ rời đi”.

Ly Ly nghĩ thầm, vòng tới vòng lui vẫn là về chuyện đó. Kiều Vi à, bây giờ tớ mới biết tớ đối với cậu rất là ghen tị....

Tân Lương không để tâm, ra sức suy nghĩ rồi nói: “Tôi muốn theo đuổi Ly Ly là sự thật, tôi muốn dùng trò chơi này để theo đuổi cô ấy thì có gì sai? Mộ Bạch, không phải người nào đều có thể làm theo suy nghĩ của anh được. Ly Ly rất tốt, tôi cũng không sao, đều phải do bản thân mỗi người suy nghĩ và tin tưởng, anh cho dù vô phương thừa nhận thì cũng nên tôn trọng sự chọn lựa của chúng tôi.”

Ly Ly quả thật rất kinh hãi, cô cho rằng những việc mà Tân Lương làm tối nay, đều là muốn giúp đỡ mình, không nghĩ tới là anh ta đang theo đuổi mình, không phải đùa chứ!

Tân Lương không chú ý đến Ly Ly đang kinh hãi, giật mình mà hướng về phía Mộ Bạch khiêu khích nói: “Nếu như anh ngay cả một trò như thế này cũng không có nhẫn nại thì coi như là anh thua, tôi khuyên anh, cho dù anh hỏi bất cứ vấn đề gì, có được đáp án thì sao, anh cũng chỉ là một người đàn ông thất bại.”

Mộ Bạch không nói gì mà nhìn anh ta, anh quả thật muốn nói rằng “Tân Lương, anh như vậy rất vô dụng.” Thế nhưng lời nói của anh ta tuy có chút khó nghe nhưng vẫn có đạo lí

....Ha Ha, không phải chỉ là một trò chơi thôi sao, anh không có khả năng sẽ thua.”

“Vậy thì anh đừng nói những lời vô nghĩa nữa, mau nhanh chóng tiếp tục.”

Vẻ mặt của Tân Lương giống như mới thực hiện một mưu kế nào đó, hướng về phía Ly Ly nhún vai, sau đó ba người bọn họ lại tiếp tục ván tiếp theo.

Nhưng mà hôm này có vẻ như ông trời cố tình trêu chọc Mộ Bạch, có thể nói là rất ưu ái Tân Lương, liên tục mở ra mấy ván đều là Tân Lương thắng còn Ly Ly thua.

Ly Ly tuy là rất may mắn khi không bị Mộ Bạch tra hỏi, thế nhưng Tân Lương lại hỏi rất nhiều chuyện. Nào là Ly Ly thích ăn cái gi? Thường ngày có cái gì làm cho cô thích thú? Thích nhất mẫu đàn ông nào? Thậm chí anh ta còn hỏi cô, cô có thể quên đi người đàn ông mà cô yêu và tiếp nhận sự theo đuổi của anh ta không?... ........

Ly Ly mìm cười, lộ ra một chút lúng túng: “Tôi có tự tin anh ấy sẽ phải yêu tôi! Cho dù là từ trước đến giờ anh ta vẫn chưa hề yêu tôi …….”

Cô lén nhìn sắc mặt của Mộ Bạch, thanh âm bỗng nhiên có chút thấp xuống: “Tôi cũng sẽ không buông tha anh ấy! Tôi yêu anh ta đã rất lâu, tình cảm đó đã sớm ăn sâu vào xương tuỷ, chỉ sợ cả đời này sẽ nó sẽ mãi không thoát khỏi”.

Tân Lương lắc đều nuối tiếc: “Không sao, có lẽ cô không hiểu rõ tôi, tôi rất có kiên nhẫn nha.”

Mộ Bạch lại một lần nữa bị lời nói của Ly Ly làm cho rung động, tại sao mỗi lần Ly Ly thổ lộ tình cảm của cô, cô đều rất bình tĩnh, phảng phấp như đây chỉ là một chuyện bình thường, mỗi câu nói của cô đều thật lòng, chất phác, đều làm cho anh cảm thấy rung động. Loại càm giác này giống như một lưỡi kiếm đâm sâu vào lòng anh, càng đâm.. càng sâu.

Thừa dịp lúc không có ai chú ý đến, anh len lén thở một hơi, cố gắng đem loại cảm giác không thoải mái này ra khỏi đầu.

Anh giả bộ như không nghe thấy Ly Ly và Tân Lương nói chuyện với nhau, sau đó lại cầm con xúc xắc lên kiểm tra và nói: “ Kì lại, con xúc xắc này có phải hay không đã bị người nào đó chỉnh đi, tại sao mỗi lần đều là anh thắng. “

Ly Ly ở một bên cũng vô cùng đồng ý với ý kiến của anh, vẻ mặt như đưa đám, nói: “Đúng vậy, tại sao mỗi lần đổ tôi đều là người thua.”

Cô thật sự không thể nghĩ ra nha!

Tân Lương thả lỏng, vẻ mặt giống như bất đắc dĩ, phàn nàn nói: “ Đúng vậy nha, tại sao ván nào người thắng cũng là tôi? Xem ra tối nay ông trời rất thiên vị cho tôi nha.”

Mộ Bạch và Ly Ly ăn ý liếc mắt nhìn nhau, trong mắt của hai người đều hiện rõ hai chữ: “Đáng ghét “

“Đừng nói nhảm, tiếp tục chơi, tôi không tin anh sẽ thắng mãi.”

Thế nhưng lời nói này nói ra, không quá một phút, thì kết qủa lại thực sự chứng minh lời của Tân Lương là có đạo lý, ông trời đúng là thiên vị anh ta, thế nhưng cũng phải nói là tối nay Ly Ly chơi rất kém.

Ly Ly vừa nhìn thấy số điểm của mình lại nhỏ nhất, quả thực là không thể tin vào hai mắt của mình! Từ đầu đến cuối, đã qua được mười mấy bàn, thế nhưng đều là cô thua nha!

“Bây giờ, tôi chọn mạo hiểm” – Ly Ly không cần nghe Tân lương hỏi, liền trực tiếp lớn tiếng nói

“Ok, cô chọn cái gì cũng được” – Tân Lương vừa nói chuyện vừa nhìn Mộ Bạch

“Mộ Bạch, anh nghĩ tôi nên để cho Ly Ly làm gì đây?”

“Hỏi tôi làm cái gì, tuỳ ý anh thôi!”

Sắc mặt của Mộ Bạch quả thực khó coi đến cực điểm. Tuy là từ đầu đến cuối anh không có thua, thế nhưng điểm số của anh lại ít hơn Tân Lương, so với Ly Ly thì không khác mấy.

“Dĩ nhiên phải hỏi anh, anh quả thực là một cao thủ nguy hiểm lớn nha.”

“Vậy để cho Ly Ly tát tôi một cái là được rồi.”

“Ha Ha....…Ý kiến hay....”

Ly Ly thoáng cái liền hoảng hốt: “Kia..……tôi có thể chọn lời nói thật lòng được chứ.”

“No, No, No! Ly Ly cái này thì không được nha”

Tân Lương khoát cánh tay nói: “Đừng lo lắng! Mộ Bạch dù sao vẫn là ông chủ của cô, tôi làm sao có thể để cho cô đánh anh ta đây.”

Ly Ly mỉm cười: “Ngoại trừ việc này, còn những việc khác thì tất cả đều Ok.”

“Hôn tôi một cái, cũng được chứ?” (anh nè thật lưu manh. Haha^^)

“..…” Ly Ly lần này không biết phải làm sao, trong lòng cô trở nên rối rắm, hôn một cái cũng không mất đi miếng thịt nào, thế nhưng hôn một người khác trước mặt Mộ Bạch? Cô muốn tỏ lòng yêu sâu sắc đối với anh ấy, nên kiên định sẽ cự tuyệt mạo hiểm này.

“Tân Lương, anh không nên quá phận”

Mộ Bạch lạnh nhạt, ánh mắt sắc bén liếc mắt một cái.

“Ha Ha, tôi vừa rồi mới hỏi anh ý kiến, anh còn nói là tuỳ tôi, hiện giờ tôi nói ra nguyện vọng của mình, anh lại nói là tôi quá phận! Mộ Bạch, tâm tư của anh đúng là khiến người ta đoán không ra nha……..Giống như tôi đoán không ra, Ly Ly vừa xinh đẹp vừa có năng lực như thế, anh như thế nào có thể giả ngu nhiều năm như vậy? “

Ly Ly ho nhẹ hai tiếng, cố gắng gạt bỏ đi sự lúng túng, xấu hổ: “Cái đó, tôi hôn là được rồi……”

Sắc mặt Mộ Bạch từ đen chuyển thành trắng, ánh mắt ngày càng lạnh lùng, anh nhìn thấy Ly Ly quay người, đem thân thể mình tiến lên, nhắm mắt lại, …từ từ, từ từ …Ly Ly càng gày càng dựa sát Tân Lương, không sai biệt lắm chỉ cách nhau khoảng 1 milimét, Mộ Bạch không biết tại sao anh lại tức giận, anh đứng dậy kéo Ly Ly lại: “Đủ rồi!” (anh Mộ Bạch nổi cơn ghen lên rùi nè).

Ly Ly không hiểu nhìn anh: “Tôi vẫn còn chưa hôn tới, có cần phải hôn lại không?”

Mộ Bạch trừng mắt nhìn cô một cái, trong lòng oán thầm: phụ nữ ngu ngốc!

“Tân Lương, anh không cần quá phận, Ly Ly còn là một phụ nữ độc thân, nếu sau này chuyện này bị truyền đi, cô ấy làm sao có thể gặp người khác.”

Mộ Bạch đường đường chính chính nói lý do.

“Anh không nói, tôi không nói, LyLy lại càng không thể nào nói ra, vậy làm sao có ai biết được? “– Tân Lương cũng nhất quyết không chịu thua.

“Không, nhưng, ta nghĩ chuyện này nếu đến tai Chủ tịch Trần, ..…là cha anh, có phải cũng rất hứng thú muốn biết rõ mọi chuyện.”

Lời nói này của Mộ Bạch đụng vào phải nỗi đau thầm kín của anh, ai mà không biết Chủ tịch Trần rất “quan tâm” đến chuyện tình cảm của đứa con trai này, nếu để cho ông biết rõ Tân Lương đối với Ly Ly nói những điều lẳng lơ, chỉ sợ ông sẽ không chịu nổi.

Tân Lương bỉu môi, tiếc nuối thở dài, ngôn ngữ chuyển sang bàn bạc: “như vậy thì chúng ta đổi lại một cái mạo hiểm khác đi”

Anh ta ngồi trong bóng tối, miệng vẫn mỉm cười như cũ, tuỳ ỳ nói: “Như vậy đi, Ly Ly đem toàn bộ bia uống hết đi.”

“...” Ly Ly mở mắt to ra, cô có nghe nhầm hay không, muốn một mình cô uống hết ba thùng bia? Uống xong cô có thể hay không phải vào bênh viện a? Mới vừa rồi cô đang rất vui vẻ khi thấy Mộ Bạch vì mình mà ra mặt, kết quả lại làm cho Tân Lương kêu cô uống hết ba thùng bia, bây giờ không cần uống, chỉ mới nhìn thôi, cô đã muốn say rồi.

“Ba thùng bia..….. chỉ có một mình tôi uống....”

Ly Ly nuốt nước miếng, dường như muốn xác nhận ại lời nói của Tân Lương.

Mộ Bạch còn nói là Tân Lương theo đuổi cô, kết quả là trợn mắt nói mò! Làm gì có một người đàn ông theo đuổi một người phụ nữ, lại khiến cho người ta uống nhiều rượu như vậy? Nghĩ đi nghĩ lại, trong lòng Ly Ly lại bùng lên một ngọn lửa, oán hận, trừng mắt nhìn Mộ Bạch một cái, trong lòng liên tục oán thầm: Nếu không phải tại anh thì tối nay cô cũng không phải thua thảm hại như vậy!

“Uống thì uống! Tôi thua, tôi liền biết! Tôi yêu, tôi cũng nhận! “– Thành Khanh lúc trước muốn trả đũa hai người đàn ông có tiền này mà khi đem lên ba thùng bia chỉ là để ra oai, thực ra trong mỗi thùng chỉ có sáu chai, tổng cộng tất cả lại cũng chỉ có 18 chai mà thôi.
Mười tám chai!

Ly Ly hít sâu một hơi, một tay hung hăng cầm lấy chai bia, tay còn lại thì cầm cái khui bia. Cô nhanh nhẹn mở chai bia rồi uống ùng ục vào bụng.

Bia này không cay lắm, cũng không nặng như rượu nên chỉ trong chốc lát, Ly Ly đã uống xong một chai, cô lau miệng, để chai rượu lên bàn, rồi cúi lưng định lấy một chai bia mới thì có một cánh tay đã đưa một chai đến cho cô, Ly Ly híp mắt nhìn lên, chỉ thấy Tân Lương đang mỉm cười mà nhìn mình, bây giờ cô nhìn thấy nụ cười của anh ta thật sự đáng ghét cực kì.

Uống thì uống! Ai sợ ai! ~ (chị LL bản lĩnh gê, hjhj)

Ở bên cạnh, Mộ Bạch vẫn lạnh lùng nhìn Ly Ly, nhìn cô uống xong hai chai, lại thêm chai thứ ba và rất nhanh chai thứ tư cũng uống xong thì Ly Ly ợ một tiếng.

Bia quả thật khiến cho cô nhanh no, cô uống tiếp chai thứ năm, trên khuôn mặt nhợt nhạt của cô bắt đầu phiếm hồng, đôi môi bao bọc lấy miệng bình rượu, cố sức nuốt xuống, tốc độ của Ly Ly ngày càng chậm lại, bây giờ từ 4 chai đã tăng lên thành 5 chai.

Bây giờ, từng phút từng giây, Ly Ly cảm thấy rất gian nan và khó khăn, giống như là cả một thế kỉ vậy.

Cô rốt cục uống xong chai bia thứ mười lăm, thân thể nhoáng một cái, không chút do dự mà cầm lấy chai bia từ tay Tân Lương, cô hít sâu một hơi rồi tiếp tục uống vào!

Vậy mà mới chỉ uống được hai hớp thì bên tai lại vang lên một tiếng hét lớn, cổ tay đã bị người nào đó thô bạo nắm giữ, chai bia từ trong tay cô cũng bị giật đi.

“Đủ rồi! Nếu cô còn uống thêm thì sẽ say đó.”

Ly Ly đã say đến mức mơ mơ màng màng, hoàn toàn không nghĩ gì cả mà cứ tiếp tục uống, cô bây giờ không biết rõ người đối diện là ai, thậm chí cũng không nghĩ ra là người nào có thể ngăn cản trận mạo hiểm này! Tóm lại không thể nào là Mộ Bạch! Cái đàn ông lạnh như băng đó chỉ biết khoanh tay, thờ ơ tất cả mọi thứ. Trên thế giới này, ngoại trừ Kiều Vi, bất cứ ai cũng không thể làm cho anh ta rung động (cái này thì chưa chắc).

Ly Ly chưa bao giờ dám nghĩ đến, nếu như cô không có cách nào làm cho Mộ Bạch yêu mình hoặc nếu để cho Mộ Bạch biết Kiều Vi phản bội anh, anh sẽ có bao nhiêu thương tâm, khổ sở lại sẽ vô cùng hận chính bản thân mình!

Bị đoạt rượu đi, Ly Ly ngược lại không chịu bỏ qua mà còn đứng dậy, ánh mắt mông lung, mù mịt, ôm lấy cánh tay của người nọ, lẩm bẩm nói: “Không cần gây loạn, tôi còn chưa uống hết.”

“Ầm” một tiếng này làm cho Ly Ly giật mình, cô thanh tỉnh cũng không ít, dòng bia kia chảy xuống mái tóc của cô, ánh mắt ngỡ ngàng, cô nhìn về phía người nọ.

“Cố Mộ Bạch” Đầu của cô có chút không tỉnh táo cho lắm, vẫn chưa xác định được người trước mắt có phải là người mình yêu hay không, trong chốc lát, Ly Ly có chút lúng túng khi nhìn thấy anh, liền vội buông tay: “Anh cản trở tôi làm gì?’

Mộ Bạch nhìn bộ dáng bây giờ của Ly Ly, trong lòng lại bùng lên một ngọn lửa: “Cô muốn chết sao?”

“Không cần anh quan tâm, tôi chết hay không, không đến lượt anh quan tâm.”

A, trong đầu người đàn ông này luôn chỉ có Kiều Vi, bây giờ lại có lòng dạ để ý đến sống chết của người khác sao? Ly Ly càng nghĩ càng tức cười, cô biết mình bây giờ rất tức giận, cũng chỉ có khi say, cô mới không cố kỵ chút nào mà nói những lời này với Mộ Bạch.

“Tốt lắm” – Mộ Bạch bỗng nhiên quay về chỗ của mình mà ngồi xuống, anh làm như rất sảng khoái mà kéo cổ áo, chán ghét nhíu mày, thậm chí không nhìn đến Ly Ly một cái: “Cô nói đúng, sống chết của cô....…cùng tôi không có chút quan hệ nào cả.”

Hiện tại, Tân Lương là người bình tĩnh nhất, cuối cùng cũng mở miệng mà nói: “Nhìn hai người giống như một đôi đang yêu giận dỗi nhau nha.”

“Anh hôm nay quên mang theo mắt khi ra khỏi cửa sao? “– Mộ Bạch hừ lạnh.

Ly Ly tức giận đến toàn thân run rẩy, một tai duỗi ra nói: “Đưa bia cho tôi.”

Tân Lương ngay lập tức đưa chai thứ 16 cho cô, có lòng tốt mà nhắc nhở: “Ly Ly, thật ra thì cô có thể uống chậm một chút, đêm còn dài, chúng ta có rất nhiều thời gian.”

Ly Ly căn bản không có chú ý đến lới nói của anh ta, cầm chai bia và uốngvào.

Mộ Bạch nói cái chết của cô đối với anh ta không có chút quan hệ nào! Ha Ha! Anh ta nói không sai, cô từ đầu đến cuối giống như một chú hề, cảnh ngộ bất hạnh của nữ vai phụ thôi mà, nhìn người khác hạnh phúc, người khác chia tay, cô vẫn muốn giấu diếm!

Dòng bia từ tóc cô tí tách rơi vào mí mắt của cô, làm cho lông mi trở nên ướt át, chất lỏng theo dòng mà vào miệng cô, cô cảm thấy đó căn bản không phải là bia mà chính là nổi khổ tâm ẩn giấu trong lòng cô.

Cô không rõ vừa rồi mình đã uống bao nhiêu chai, đại khái là khoảng bốn chai hay năm chai. Thường ngày tửu lượng của cô không kém như vậy, nhưng cô quả thực không thể nào kiềm chế nổi khổ tâm mà cô đã chôn giấu trong đáy lòng, cho đến khi cô không còn hơi sức để uống vào, trong bụng ngoài bia cũng không còn chỗ nào để chôn giấu những khổ tâm chua sót trong lòng. Cô bất chợt bịt miệng lại, nhanh chóng đứng dậy chạy về phía toilet của quán bar......

Chỉ trong chốc lát, từ toilet liền truyền đến thanh âm nôn oẹ…

“Thật sự là một người phụ nữ ngu ngốc.”

Tân Lương thoáng cái nguyền rủa Mộ bạch, sau đó cười vui vẻ một cái

“Anh cũng không có thông minh lắm đâu.”

“Anh rốt cục muốn gì?” Mộ Bạch không thể nhịn được nữa, liếc mắt nhìn Tân Lương. Bây giờ chuỵên anh muốn làm nhất, chính là đáng một quyền vào khuôn mặt đang vui vẻ của anh ta.

“Tôi muốn gì? Như lời anh nói thôi, tôi muốn theo đuổi Ly Ly.”

Mộ Bạch thoáng cái đứng lên, kéo cổ áo Tân Lương, khoé miệng giễu cợt cười: “Có ai theo đuổi giống như anh không? Đem cô ấy chuốc say đối với anh có lợi ích gì? Lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn sao? Không giống như tác phong của Tân Lương nha.”

“Ha Ha” Tân Lương cười một tiếng

“Mộ Bạch, anh nói rất đúng, tôi chính là lợi dụng lúc người khác gặp khó khăn, cô ấy say thì đương nhiên tôi sẽ chở cô ấy về nhà, kia, sau đó tôi muốn làm gì, thì cái đó..….”

Nụ cười của Tân Lương ngày càng chướng mắt, Mộ Bạch liền đấm cho anh ta một cái, sau đó giống như hết giận, bỏ cổ áo của Tân Lương ta: “Anh nằm mơ đi! Tối nay tôi đã rất nhịn anh, Tân Lương! Anh có thể gây khó khăn cho tôi nhưng hãy cách xa Ly Ly một chút, nếu không tôi sẽ không khách khí với anh.”

“Anh yêu cô ấy” Tân Lương xoa nhẹ khoé miệng đang chảy máu.

Vẻ mặt của Mộ Bạch bỗng nhiên cứng lại, giống như vừa bị ai đó đánh một quyền, nhưng lại không khiến cho anh tức giận. “Một mình anh tiếp tục điên đi, tôi đưa Ly Ly về nhà.”

Người phụ nữ kia nhất định là ói đến muốn ngất đi rồi! Bình thường nhìn cô thông minh, lanh lợi, như thế nào lại có lúc hồ đồ như thế!

Tân Lương tốt bụng nhắc nhở: “Xin lỗi, trận mạo hiểm này còn chưa kết thúc, muốn mang cô ấy đi, liền thay cô ấy uống hết chỗ còn lại.”

Mộ Bạch dừng lại, quay lại nhíu mày: “Không bằng chúng ta chơi đổ xúc xắc một lần nữa, nếu anh thua, anh phải uống hết chỗ còn lại, ai thắng thì sẽ đưa cô ấy về.”

“Ý kiến hay” – Tân Lương cầm lấy xúc xắc bắt đầu lắc

“Bất quá, anh cũng đừng hối hận, vận khí của tôi đêm nay rất tốt”

Mộ Bạch đi lại đối diện Tân Lương, nhìn anh ta và nói: “Vận khí tốt thế nào thì cũng sẽ hết.”

Động tác trên tay Tân Lương cũng dừng lại, nhẹ nhàng mở chén..…..16 điểm……” Ha ha....anh thua”. Điểm số này coi như là rất cao, ngay cả Mộ Bạch nhìn thấy cũng cau mày.

“Xem ra anh không hiểu rõ tôi mấy, tôi cũng không phải là người dễ dàng buông tha.” Mộ Bạch không chút do dự, cầm chén lên và nhắc, không cần ai nhắc nhở, tự mình bỏ chén lên bàn rồi mở ra, líêc mắt một cái, khoé miệng của anh lộ ra một nụ cười chiến thắng: “Tôi sẽ đem LyLy về, nhớ rõ uống cho hết mấy chai bia.”

Tân Lương nhất thời không kịp phản ứng, Mộ Bạch cũng đã sải bước nhanh đến toilet.

Tân Lương thấy vậy, liền mở chén lên xem, sau đó khiếp sợ nhìn ba con xúc xắc: “Là …….. cư nhiên là ý trời nha.”

Full | Lùi trang 1 | Tiếp trang 3

Loading...

Tiểu thuyết tình yêu là website chia sẻ những thể loại truyện hay nhất hiện nay, được nhiều người đọc yêu thích. Truyện được cập nhập hàng ngày. Hãy lưu địa chỉ web để truy cập nhanh hơn!

Chúc các bạn online vui vẻ !

Laptop Tùng Anh

Tour Phú Quốc

Vinhomes Cầu Rào 2

Trang Chủ