Truyện tình cảm
- Chỉ đêm nay thôi chị là của em nhé trang 6-end
- Bố em cũng là đối tác với Tara mà, em làm vậy có gì quá đáng, em đã nói với bố rằng em yêu Tara rồi, bố không nói gì với em hết…điều đó có nghĩa là chấp nhận.
- Em có biết đang nói gì không, em vẫn còn nhỏ để có thể nói yêu là gì với bất cứ ai – Tara không lớn tiếng mà chỉ mắng nhẹ cô bé.
- Em không còn nhỏ nữa, em đã 17 tuổi rồi – cô bé ấy cố nhón chân lên cãi lại Tara.
- Em nếu còn bướng nữa, tôi sẽ nói chuyện với ba em không cho em đi theo ông ấy đến đây 1 lần nào nữa.
Nghe xong câu nói của Tara mắt cô bé long lên và bỏ đi nhưng cũng không quên tặng cho tôi 1 ánh nhìn sắc lẽm khi quay mặt bỏ đi. Tôi bây giờ đang nhìn Tara nói.
- Sao em không đuổi theo cô ấy đi ? để cô ấy giận thì phiền phức lắm đó, dù gì cũng là người yêu của nhau…em phải nhẹ lời với cô ấy chứ?
Sau câu nói của tôi, Tara nhìn tôi 1 hồi rồi nói.
- Chị nói cô bé ấy là người yêu em sao ?
- Thì không phải lúc nãy cô bé gọi em là honey à ? – tôi hỏi lại
Tara nhìn đi chổ khác không đáp lại câu hỏi của tôi, đột nhiên nắm tay tôi rồi bảo: “ mình vô gần trung tâm đi”. Tôi rút nhẹ tay ra và nói “ chị không thích lắm, em đi 1 mình đi, chị ở vòng ngoài của tiệc được rồi, em là chủ bữa tiệc…em nhanh vào trong đi”
- Vậy chị ở đây đợi em chút nhé, lát nữa phát biểu xong…em sẽ quay lại…nhanh thôi.
Tôi không chú ý lắm câu nói của Tara đột nhiên Tara đằng hắn rồi như chỉnh lại bồ đồ trên người nói thêm một câu với tôi mà mắt thì lại nhìn chỗ khác.
- cô bé vừa nãy…không phải là người yêu của em…người yêu của em là người khác. – nói rồi Tara quay đi vào trung tâm của tiệc…còn lại tôi…tôi tự nghĩ…tại sao Tara lại giải thích với tôi điều đó làm gì ? nhưng không sao…tôi lại thấy có chút vui vì câu nói đó.
Đây là một buổi tiệc đứng, mọi đồ ăn, thức uống đều để sẵn trên bàn, tôi đi lòng vòng rồi vớ lấy cho mình 1 ly rượu nho, đang loay hoay thì có 1 vài người đến tiếp chuyện với tôi, họ điều là người làm ăn kinh doanh, thường nói chuyện xã giao, chúng tôi sẽ mời rượu, không hiểu sao…hôm nay có rất nhiều người lại bắt chuyện với tôi, mỗi lần như thế, tôi đều phải uống rươu…mà tửu lượng tôi rất kém, chưa chi này tôi cảm thấy khó chịu, đứng không vững, tôi xin phép những người đó để ra 1 chỗ trống thoáng hơn, bước chân tôi hơi loạng choạng như sắp ngã thì lại có 1 cánh tay đỡ tôi từ phía sau.
- Sau em mới đi có 1 chút mà chị lại say thế này. – Tara đang nói trong khi cố đỡ tôi cho tôi dựa vào người để khỏi phải ngã.
- Tara hả ? chị không sao, chỉ hơn chóng mặt thui.
- Thế này sao ở lại được ? em đưa chị về.
Nói rồi là Tara dìu tôi ra ngoài, đến chiếc xe…cho tôi nằm ở băng sau và chở tôi về khách sạn. đầu óc tôi bây giờ loạn cả lên, ngủ mà cũng không như ngủ, nhưng cũng không nhấc mình lên nổi, rượu này đúng là mạnh thật. trông khi vặt vựa tôi cảm giác mình bị nhấc bổng lên bởi 1 ai đó…ra khỏi xe và đến đặt tôi lên chiếc giường rất êm ái. Căn phòng lúc này không có bắt đèn, khung cửa kính ở đầu giường đã để cho ánh sáng của mặt trăng chiếu vào phòng…nơi đầu giường tôi đang nằm, trên chiếc ghế sofa đối diện giường là 1 bóng người vẫn ngồi đó nhìn về phia tôi.
Người đó là Tara, chiếc áo vest ngoài đã được lột ra còn lại là chiếc áo sơmi với 1 chiếc cút trên áo đã được chủ nhân của nó mở ra cho thoáng.
- Hami ! hôm nay…chị đẹp lắm, lâu rồi em không được nhìn chị thế này – ánh mắt Tara di chuyển dần…đầu tiên là mắt, mũi, miệng… ánh mắt dừng lại thật lâu ở đó…sau thì di chuyển dần xuống cổ và phía dưới cổ là 1 phần ngực lộ ra rất rõ vì chiếc váy quá gợi cảm…ánh mắt đó liền quay đi chổ khác : “rượu thường làm cho người ta mất kiểm soát, Hami, chị biết không ? từ khi đứng nhìn chị từ xa lúc em còn học cấp 2, em đã bất ngờ…khi nhận ra hoàng tử ngày nào của em giờ đã thành 1 nàng công chúa rất xinh đẹp, với vóc dáng nhỏ nhắn đó, em lại muốn mình sẽ là hoàng tử…sẽ bảo vệ chị cả đời…3 năm ở Anh, em quyết định trở về với vẻ ngoài hoàn toàn khác, em muốn chị sẽ thấy an toàn khi ở bên em, em sẽ là chỗ dựa vững chắc cho chị. Trước đây, con tim em luôn hành động theo lý trí mách bảo, em chưa bao giờ có ý nghĩ sẽ đi quá giới hạn với chị, nhưng không hiểu tại sao, từ khi gặp lại chị và hay tin chị sắp kết hôn, em lại có ý nghĩ đó, em rất muốn…được ôm chị vào lòng để chị có thể nghe tiếng tim em đập rất nhanh vì chị…chỉ 1 lần thôi, em muốn chị thuộc về em, con tim em giờ đây không còn nghe theo lý trí nữa rồi”.
Tara từ từ tiến lại gần giường, lấy tay sờ vào gương mặt đang nằm bất động trên giường, căn phòng thật là yên tĩnh, bàn tay ấy dần trượt đến môi và chạm nhẹ vào đôi môi đang khép hờ đó: “ Hami, dù là gì đi chăng nữa, nếu chị đã nói…chị có lỗi với em…thì đêm nay…em sẽ làm 1 việc có lỗi với chị, nếu hai chúng ta đều có lỗi… thì sẽ không ai phải ray rứt cả, là ích kỹ cũng được…3 năm trước, nụ hôn đầu tiên của chị đã thuộc về em…3 năm sau…lần đầu tiên của chị... em cũng muốn nó thuộc về em ”, và bàn tay ấy đang trượt dài xuống cổ.
Trong cơn mê nữa vời vì rượu, tôi cảm thấy có cái gì đó…rất mềm mại đang quấn lấy môi tôi…rồi đến cảm giác có bàn tay đang khẽ luồn vào dưới lưng và cả cái cảm giác bị một sức nặng nào đó đè lên người…vật mềm mại ấy đang làm tôi khó thở…tôi cố cử động và mở mắt, nhìn xem chuyện gì đang xảy ra…mọi vật trước mắt tôi không được rõ ràng…với ánh sáng lờ mờ của ánh trăng, hình ảnh tôi thấy là 1 đôi mắt rất đẹp và một gương mặt lờ mờ trong bóng tối...đôi mắt ấy đang nhìn tôi…và khuôn mặt trông rất quen thuộc…1 động lực vô hình nào đó…có thể là rượu…đã khiến tôi hành động 1 cách vô thức…quàng hai tay mình qua cổ người đang ở trên và kéo xuống, đặt lên đó 1 nụ hôn cuồng nhiệt…lần đầu tiên tôi chủ động hôn như thế…người đó cũng đáp lại…nụ hôn rất nhẹ nhàng nhưng đôi lúc lại rất mạnh bạo…rồi bàn tay ấy dần đi lên cổ…luồn sâu vào sau gáy, đích đến của nó là hai sợi dây nhỏ của chiếc váy…nó được tháo một cách nhẹ nhàng ra khỏi cổ tôi, chẳng mấy chốc, chiếc váy trên người tuột xuống một cách dễ dàng, cảm giác nhiệt độ đang tăng lên khi hai cơ thể ôm lấy nhau mà một thứ trên đó đều được trút sạch…và nụ hôn cũng từ từ di chuyển…môi…cằm…cổ…cứ thế mà đi xuống, cuối cùng cũng đến nơi cần đến, căn phòng thật yên tĩnh nhưng chốc chốc lại có tiếng rên vang lên rất khẽ…tôi biết mình đang làm gì, một việc mà chỉ nên thực hiện trong đêm tân hôn, đúng…chính xác…tôi đang làm chuyện đó…với 1 người mà tôi biết rất rõ…người đó là ai, tuy trong cơn say nhưng tôi vẫn nghe rất rõ giọng nói bên tai mình…chỉ một câu nói: “ em yêu chị ”, “em yêu chị, ” câu nói được lặp đi lặp lại rất nhiều lần. Không biết là bao lâu… sau đó tôi mới thiếp đi trong vòng tay thật chặt của người đó…trước khi tôi ngủ hẳn, tôi vẫn còn nghe: “ Anh yêu em, Hami ”.
Nắng sáng, chúng chiếu qua tấm cửa kính rất lớn làm tôi chói mắt, tôi trở mình và lấy tay che mắt lại, cảm giác hơi đau khi trở mình đã làm tôi nhớ ra đêm hôm qua đã xảy ra chuyện gì, tôi liền bật ngồi dậy…trong căn phòng chỉ có mình tôi, trên ghế sofa chiếc váy đêm qua tôi mặc đang nằm chễnh chệ ở đó, nhìn lại mình…quả thật không có gì cả, chẳng lẽ tối qua tôi nằm mơ, đảo mắt khắp phòng và tôi đừng lại nơi một mảnh giấy nằm trên bàn ở cạnh giường, đó là chữ viết của Tara.
“ Hami, đêm qua rất tuyệt…em không biết…lúc đó chị mở mắt đã nhìn thấy ai…có thể là vị hôn phu của chị nên chị mới kéo em xuống và chủ động hôn như thế…nhưng không sao, em sẽ nhớ mãi nụ hôn đó và nhớ mãi cảm giác hai chúng ta là một, khi nhìn thấy những vệt đỏ lớm đớm trên ga giường…em biết…chuyện xảy ra tối qua là một lỗi lớn, chị nhất định sẽ không muốn thấy em nữa …nên em đã rời khỏi đây trước khi chị tỉnh dậy và nhớ ra mọi chuyện, nhưng em không ân hận về điều em làm, ít ra…em cũng có được chị dù chỉ một lần…một lần cho mãi mãi, câu cuối cùng em muốn nói với chị là: Em yêu chị.
Lá thư rơi xuống…rơi cùng nó là những giọt nước mắt, người tối qua tôi thấy không phải chồng sắp cưới hay là ai khác mà là…mà là Tara, tôi cứ ngỡ mình sẽ hạnh phúc khi thức dậy nhìn thấy Tara đang nằm bên cạnh tôi và tôi sẽ nói cho Tara biết tình cảm thật sự của mình nhưng mọi thứ không như tôi nghĩ, giờ đây tôi chỉ biết gục đầu vào gối mặc cho nước mắt rơi hoài không dứt.
“ Cạch ” tiếng cửa phòng mở, tôi không quan tâm nó, cho đến khi tiếng bước chân đang tiến lại rất gần và dừng lại nơi đầu giường…ngẩn mặt lên…người đang đứng trước mặt chính là Tara, lập tức tôi quay đầu đi chổ khác…cơn giận dỗi trong tôi bùng phát, kiềm lại tiếng nấc nghẹn nơi cổ họng, tôi nói:
- Em…em…nói đi rồi mà…sao…sao còn quay lại ?– câu nói của tôi bị đứt quãng vì tiếng nấc và tôi cũng cúi gầm mặt xuống để không phải thấy Tara lúc này.
- Em…quay lại vì còn một thắc mắc muốn câu trả lời của chị – sự bình tĩnh, điềm nhiên ở câu nói của Tara làm tôi thấy ngại giống như tối qua không có chuyện gì xảy ra với hai chúng tôi…trong khi hiện giờ…trên người tôi ngoài chiếc chăn ra thì không có gì hết.
- Em…em muốn hỏi gì ?
- Em muốn biết tại sao chị lại nghĩ rằng mình có lỗi với em và muốn xin lỗi em ?
Lần này sự bình tĩnh làm như không ấyì của Tara làm tôi thật sự bực mình, nhìn thẳng vào Tara tôi hét lên, vừa hét vừa khóc.
- Chị thấy có lỗi với em là vì chị yêu em đó được chưa ?- nước mắt tuôn ra không ngừng, giọng tôi nghẹn lại.
- Còn nữa, tối qua, người chị thấy không phải vị hôn phu của chị hay bất cứ người nào khác…người chị thấy là…là em đó, chị biết đó là em nên mới không phản ứng gì…là em đó, đồ ngốc ạ.
Không đợi tôi nói thêm lời nào, Tara bước chồm xuống ôm hôn tôi, bị mất đà hai chúng tôi ngã xuống giường…Tara ôm tôi rất chặt và hôn nhiều đến mức có thể, ngay bây giờ…cả tôi và Tara đều hiểu rằng…nụ hôn đang diễn ra này…sẽ là một khởi đầu tốt đẹp...cho cả hai.
Tiểu thuyết tình yêu là website chia sẻ những thể loại truyện hay nhất hiện nay, được nhiều người đọc yêu thích. Truyện được cập nhập hàng ngày. Hãy lưu địa chỉ web để truy cập nhanh hơn!