Hôm nay vào thăm bà tôi, liệu mà cư xữ, cứ gọi chú với cháu thì biết tay nghe ko -Dạ biết rồi !
Miệng thì nói dạ nhưng con nhỏ đứn trân trối nhìn Minh khiến anh bực cả mình
-Nhìn cái gì mà nhìn, mà về thay ngay cái mắt kính to cồ đó ra, làm quái gì mà cứ mang nó riết vậy hả
Tiếng quát như sấm của Minh làm con nhỏ giật mình, nó cúi nhìn bộ dạng của mình
-Mang cũng có sao đâu .. mà chú cứ định để bộ râu đó đi thăm bà chúsao, nếu chú ko cạo râu thì cháu sẽ ko bỏ cái kính này ra đâu…
-Nhiều chuyện, mặc xác tôi còn cô nữa về thay ngay, cô có 5p để sửa soạn, nếu ko thì liệu hồn
Thảo nhìn ông chú như mếu, đây là người sắp trở thành chồng nó sao,
Chiếc Mercedes đen trùi trũi chở nó và ông chú đến thẳng bệnh viện, vừabước xuống xe nó đã bắt gặp những cái nhìn tò mò về phía nó và Minh
Dù bị Minh dùng mọi biện pháp đe dọa nhưng nó nhất quyết ko bỏ cái kínhra, nên dù ăn mặc đẹp đẽ nhưng nhìn nó vẫn ngố ngố. Minh cũng đâu cóvừa, anh chàng mặc đồ vest đen, khuôn mặt vẫn để râu nên chẳng ai nhìnra đây chính là đại gia họ Hoàng
1 con nhóc ngố tàu và 1 đại gia tướng cướp đi cạnh nhau khiến ko ít người phải ngoái nhìn
……..
Bà Hoàng Lan chăm chú nhìn đứa con gái mà thằng cháu quý tử của mình vừa giới thiệu sẽ là cháu dâu của bà
Khuôn mặt ko trang điễm nhưng dù cố tình mang chiếc kính to cồ để trôngcó vẽ ngố ngố nhưng bà vẫn nhận ra rằng con bé này rất đẹp, 1 nét đẹp tự nhiên ko sổ sàng, hiền dịu mà trong sáng, nhưng nhìn con bé có vẽ trẻcon quá
-năm nay cháu bao nhiêu tuổi -dạ … 18 ạ -ồ vậy là đang đi học rồi -dạ cháu đang học lớp 12 ạ
Câu nói ngây thơ của con bé làm bà giật mình
-trời đất, đang học cấp 3 sao
-Bà ơi, cô ấy đang đi học nên cháu định để vài năm nữa, cũng vì bà làm gấp quá cho nên …
-vậy mà cháu dám giấu bà, nếu ko có chuyện này chắc cháu cũng im luôn chứ gì
Bà Lan bật dậy lấy tay xĩa vào trán thằng cháu đầy vẽ yêu thương
Minh cười hì hì nhìn vào khuôn mặt hồng hào của bà mà lòng tự hỏi sao hôm nay bà có vẽ khỏe thế
-Minh năm nay cũng 27 tuổi rồi còn gì, mà bà thì ko sống đc bao lâunữa, thôi cứ cưới đi, rồi cái Thảo muốn đi học hay ở nhà sao cũng đc
-Con tính 2 tuần nữa làm đám cưới bà thấy có đc ko
-2 tuần thì lâu quá, thứ 7 tuần sau đi
-Có gấp quá ko bà – Minh nhăn nhó
-Gấp gì mà gấp đằng nào mà chả cưới, mà tụi bay có cần lo gì đâu mà để cho lâu
-Nhưng …
-Ko nhưng gì hết cứ thế mà làm
Bà Lan nói với vẽ cương quyết khiến Minh ko dám làm trái, anh đứa mắt sang nhìn Thảo. con bé cũng ngớ người
-em thấy sao hả Thảo
-cháu … a quên em thì sao cũng đc nhưng mà mẹ em …
-cháu ko cần phải lo, ngày mai bà sẽ qua nói chuyện với mẹ cháu, cứ vậy đi nhé
Thảo quá đỗi sửng sốt vì việc cưới hỏi nhanh như tên lữa này, nó cứ ngởphải 2, 3 tháng nữa mới làm đám cưới ko ngờ bà Lan lại quyết định nhanhđến thế, đằng nào thì nó cũng đã chấp nhận rồi, đành phải làm theo ý của bà Lan thôi
Minh và Thảo vừa đi khỏi bà Lan đã bật dậy khỏi giường, làm 1 động tácvừa như yeah vừa như tập dưỡng sinh ,mặt mày hớn hở chẳng có vẽ gì làngười đang bệnh sắp chết cả, nếu ko có người quản gia ở đây thì xém chút nữa bà đã ko kìm đc mà nhãy cẩng lên vì sướng
-quản gia Trần
-dạ thưa bà chủ tịch
-ông lo chuẩn bị mọi thư cho chu đáo vào, ngày mai tôi sẽ sang nhà conbé Thảo, phen này thì thằng Minh có chạy đằng trời cũng ko thoát, thậtko uổng công mấy ngày qua tôi giả bệnh hà hà
-sau chuyện này tôi sẽ phải đi du lịch xã hơi mới đc hà hà
Nhìn cái vẽ yêu đời nhí nhảnh của bà Lan thật chẳng ai dám tin đây là 1người phụ nữ đứng đầu 1 tập đoàn hùng mạnh năm nay đã qua cái tuổi 70
Thảo nghĩ học suốt 2 tuần khiếnDuy rất lo lắng, cậu nhóc đã mấy lần tìm đến nhà nhưng lần nào cũng kogặp, cánh cổng sắt vẫn cứ đóng im ĩm như trêu ngươi
Mãi cho đến hôm nay, khi trông thấy cái dáng nhỏ nhắn của Thảo, cậu liền phi xuống từ lầu 2 khiến mấy đứa bạn phải hét lên
-Thảo !!
Con nhỏ giật mình nhìn Duy bằng đôi mắt mở to, cái tên này từ đâu chui ra vậy ko biết
-làm gì mà như quỹ vậy, suốt ngày bất thình lình xuất hiện
-đâu có, tại Thảo cứ ngẩn ngơ nên ko biết đấy chứ
-kêu tui có gì ko
-mấy ngày qua Thảo đi đâu vậy, làm Duy lo muốn chết
Duy vừa dứt lời thì vòng tay ôm con nhỏ khiến nó phản xạ theo bản năng thụi 1 cái ko thương tiếc vào bụng Duy
-trời ơi, bà chằn lữa làm cái quái gì vậy hả
-cậu đi chết đi, nếu còn dám lợi dụng để đụng chạm thì tôi cho cậu chết luôn đó
Mặt thảo đỏ bừng vì tức và quê, cái tên dâm tặc này thiệt đánh chết kochừa mà, dám ôm nó ngay giữa sân trường thật đúng là chán sống rồi
Và tất nhiên, sự kiện vừa rồi khiến ko ít người xem nó là cái gai trong mắt
* Giờ ăn trưa *
-Rầm !!!
Thảo ngã lăn ra nền nhà vì bị 1 đứa con gái gạt chân khi đang bưng khaythức ăn về bàn, tiếng cười vang lên khắp nơi trong cantin, ai nấy cũngđang nhìn nó với ánh mắt đầy vẽ mĩa mai
1 cú ngã đủ khiến nó đau nhức toàn thân … cái kính của nó bị văng ra xa, toan đứng dậy thì nó bị 1 đứa con gái túm lấy tóc
-thế nào, mùi vị tắm trong thức ăn hay đấy chứ -để tao giúp đở mày thoát khỏi đống bầy nhầy này nhé
Một đứa khác bước tới tay cầm 1 dĩa mỳ ý đổ thẳng lên đầu Thảo, con nhỏcó vùng vẫy thoát ra nhưng tay nó bị 2 đứa con gái giữ chặt và 1 đứakhác ngồi hẳn lên người nó, túm chặt lấy tóc nó
-Thế nào vui không ? con nhỏ nhà quê, mày tưởng mình là ai mà dám dở trò quyến rủ Duy -Tôi ko là ai hết, mấy người càng ko có quyền đối xữ với tôi như thế này
Thảo gào lên, nó cố ngẫng mặt lên nhưng vô ích, 1 cảm giác tủi nhục tràn lên đè nặng lên ngực nó, sống mũi nó cay cay, từ bé đến giờ chưa có aidám đối xữ với nó như thế này
-thả tôi ra -còn già mồm à, để tao dạy cho mày biết thế nào là lễ độ nhé
-các người làm trò gì thế hả
Giọng phẩn nộ của Duy thét vang cantin, cậu chiếu cái nhìn phẩn nộ vàođám con gái đang hành hạ Thảo, Duy nghiến chặt răng bước nhanh tới
-Các ngươi thật sự muốn chết rồi, mau thả Thảo ra ngay lập tức
Dám con gái luống cuống trước cơn giận của Duy, bọn nó lập tức thả Thảo ra, mặt đứa nào cũng xám ngoét
Duy nén giận, đở Thảo đứng dậy, nhìn con nhỏ thảm thương khiến cơn hỏa khí bùng lên như muốn đốt cháy Duy
-Thảo ko sao chứ
-…
-Duy à … tụi này chỉ định đùa 1 chút cho vui thôi
-Đùa à, vậy mà đùa sao … đây là hành hạ chứ đùa gì
-Ko có mà Thảo sơ ý bị ngã tụi này chỉ định đở cậu ấy dậy thôi
Duy trừng mắt đầy giận dữ khiến đứa con gái im bặt, chưa bao giờ bọn nó thấy Duy giận đến mức này
-nói cho các người biết, từ nay về sau ai dám bắt nạt Thảo thì tôi đừng trách Duy này ko nể mặt
Nói xong Duy nắm chặt tay Thảo kéo đi, từng bước chân sải dài đầy tứcgiận, ngay cả chính bản thân Duy cũng ko hiểu tại sao mình lại nỗi giậnđến mức mất kiểm soát như vậy
Còn Thảo … ko hiểu sao nước mắt tủi nhục cứ tuôn xuống, nó cảm thấy mình giống như cỏ dại bị người khác vùi dập, bị xem thường … nổi đau đè nénkhiến trái tim nó muốn nổ tung, từ trước đến nay nó luôn muốn đc sốngyên ổn nhưng tại sao mọi chuyển xui xẻo cứ đổ ập lên người nó
-Thảo ngồi xuông đây, Duy đi lấy khăn cho Thảo – Duy ấn con nhỏ ngồi xuống chân cầu thang
-Ko cần đâu, bây giờ Thảo chỉ muốn về nhà thôi
-Đừng như thế, cứ ngồi yên ở đây đợi Duy
Sự ân cần của Duy khiến con nhỏ có cảm giác mình đang bị người khác thương hại, Duy vừa đi nó liền òa lên khóc như 1 đứa trẻ
Nó ko cần ai thương hại nó cả, dù bị làm nhục nó cũng ko cần … Chiếc khăn ướt chìa ra trước mặt nó, Duy nhìn nó đăm đăm nhưng nó mặc kệ nó cứ khóc
-cậu đi đi … tôi ko cần thương hại tôi -ko, Duy sẽ ko đi đâu hết, Duy sẽ ở bên cạnh Thảo -ko cần
Thảo gắt lên, nó nhìn Duy bằng đôi mắt nhòe nhoẹt nước, vẽ oán trách hằn lên trên đôi mắt nó
Duy nhìn sửng vào khuôn mặt của Thảo, cậu hấp háy môi định nói nhưng dường như khuôn mặt kia đang hút hồn cậu.
Một ngọn lữa hừng hực trong lòng cứ hối thúc, ko kiềm chế đc Duy bất ngờ cúi xuống đặt nụ hôn cháy bỏng lên môi Thảo
Mắt Thảo trợn to hết cở, sự việc nhanh đến mức phải đến 5s sau nó mới định hình đc trong đầu
Duy đang hôn nó
Con nhỏ choàng tỉnh với ý nghĩ đó, nó gạt cơn choáng váng sang 1 bên,dùng hết sức đẩy Duy ra xa, định vung tay tát cho cậu ta 1 cái thì liềnbị Duy giữ lại
-Thảo … thật sự … Duy
-Cậu là đồ tồi
-Thảo à hãy nghe Duy giải thích đi
-Cậu biến đi cho khuất mắt tôi, đừng để tôi nhìn thấy mặt cậu nữa
Thảo gào lên, bàn tay nó vẫn bị nắm chặt nó cố vùng ra nhưng ko đc,thật sự bây giờ tâm trạng nó rối bời, vừa tức, vừa hoảng loạn … nó vừamuốn đánh cho tên này 1 trận lại vừa ước có cái lổ cho nó nhãy xuống
Duy đã xúc phạm nó
nước mắt vèn mi, nụ hôn đầu của nó đã bị cướp 1 cách trắng trợn, càng tức hơn là cái tên này dám thừa lúc nó sơ hở …
Nó chiếu cái nhìn căm hận vào khuôn mặt bối rối của Duy, nó thề từ naysẽ ko bao giờ nhìn mặt cái tên xấu xa này… Thảo giựt phắt bàn tay lại,nó chạy thật nhanh, cố ngăn cho giọt nước mắt đừng rơi xuống
Nó đã tin lầm Duy, nó tưởng có thể tin tưởng nhưng cậu ta cũng như những kẻ khác, luốn muốn lợi dụng nó
Duy đứng chôn chân tại chổ, đầu óc cậu trống rỗng cậu thậm chí ko biết mình vừa làm gì
Cậu đã hôn Thảo … 1 cách vô ý thức, cậu đã ko thể kìm nén cảm xúc của bản thân mình
Đưa tay đặt lên miệng, Duy vẫn còn cảm thấy dư vị của nụ hôn đó
Nụ hôn có vị của mì ý, cái mặn đắng của nước mắt … và sự sững sờ
Hình ảnh khuôn mặt giận dữ của Thảo vẫn còn in nguyên trong đầu Duy
Có lẽ lần này Thảo sẽ ko tha thứ cho cậu nữa rồi
…..
Những ngày sau đó, Thảo ở lì trong nhà ko đi đâu hết càng ko đến trường
Sự bận rộn khiến nó ít nhiều quên đi nụ hôn đó, nhưng nó cứ mãi ám ảnhcon nhỏ dù nó đã cố tự an ủi bản thân rằng đó ko là gì hết …sự uất ức cứ đè nặng tâm trí nó
chỉ có những lúc ở bên ông chú râu ria nó mới tạm quên đi, Minh thật sựlà 1 người tốt, kể từ khi mẹ nó xuất viện anh luôn quan tâm bà, dù tínhkhí vẫn luôn thất thường và hay cáu gắt
-chú ơi ! cái bếp ga bị hư hay bị làm sao ý, chú vào xem đi -hư thì thôi, kêu gì mà kêu
Minh ung dung ngồi đọc báo, phớt lờ bộ mặt tức tối của con nhỏ
Thảo cũng ko vừa nó chạy đến giật phăng tờ báo ra, mặt hăm he đe dọa
-chú vào xem liền đi, ko hôm nay ko có cơm cho chú ăn đâu -chết thì thôi -trời ơi !!
Thảo ôm đầu kêu khổ, đúng là ko trông mong gì đc vào ông chú này hết mà, 1 mình nó xoay sở trong bếp, vô tình làm rớt cái chảo, nó hét lên vìgiật mình
Minh ở ngoài nghe tiếng của con nhỏ thì liền chạy vào
-đúng là hậu đậu, ai khiến làm mấy trò này -tại chú cả đấy, ai bảo chú ko chịu sửa cái bếp -hừ
Minh tiến đến cái bếp ga, anh bật hoài mà nó ko bén lữa, đang loay hoay thì
-Phừng !!!!
Lữa bốc lên cao, rồi tắt ngóm, sau đó là 1 mùi khét khét bốc lên
Minh quay mặt lại, lấy tay sờ sờ bộ râu, Thảo che miệng cố nén cười,nhưng mà nó ko chịu nổi cuối cùng phải ôm bụng cười ngặt nghẽo
-ha ha … tiêu … đời … bộ râu rồi
khỏi nói cũng biết Minh nhà ta tức đến cở nào, anh chàng chạy vào nhà tắm soi gương thì hỡi ôi
gương mặt với bộ râu rậm đã cháy xém hết 1 nữa
-chết tiệt
Thế này thì phải từ bỏ cái bộ mặt tướng cướp này rồi, than ôi thời oanh liệt nay còn đâu
……….
Thời gian thấm thoát trôi qua nhanh
Sự quấy nhiễu của cha con lão Tô và sự hối thúc của bà Lan khiến đám cưới của Thảo và Minh phải diễn ra nhanh
Ngày cưới nó cùng Minh đứng đến mõi chân để đón khách
Thảo len lén nhìn ông chú
Minh có vẽ điển trai của 1 người đàn ông đứng đắn và lịch sự chứ ko như kiểu đẹp trai baby của Duy
Bờ vai rộng nỗi bật trong bộ vest lịch lãm, mái tóc ngắn gọn gàng vàkhuôn mặt ko còn bị che khuất bởi bộ râu quá rậm, đôi mắt sáng nghiêmnghị, sống mũi cao và thẳng 1 nét đẹp khỏe mạnh và gợi cảm, xét từ đầuđến chân ko có điểm nào để chê
Chợt cha con lão Tô bước vào
-a cậu Minh, xin chúc mừng cậu cưới đc vợ đẹp -cảm ơn nhã ý của ông chủ Tô, thật vinh hạnh cho vợ chồng tôi khi đc ông chiếu cố đến dự đám cưới -ồ cậu đừng khách sáo, tôi có món quà này muốn tặng cậu
Lão Tô phất tay ra hiệu, đám đàn em nhanh chóng bưng 1 lãng hoa cúc trắng đến
-ha ha ! đây là thành ý của tôi mong cậu đừng chê, chúc cậu và cô Thảo đây hạnh phúc cho dù có ở cửu tuyền
Minh nhếch mép cười khinh bỉ -món quà của ông thật có ý nghiã, vợ chồng tôi xin nhận, và xin hứa với ông 1 điều rằng tôi và Thảo sẽ sống hạnh phúc đến đầu bạc răng long,đám hoa cúc này của ông chắc sẽ ko đợi đc đến lúc đó đâu
-hừ cậu khá lắm nhưng đừng vội mừng
Lão Tô tức tối bỏ đi, con thằng Bảo ko quên nhìn Thảo với đôi mắt thèm muốn
Cha con nó đúng là vẫn ko chịu từ bỏ
- cuối cùng cũng xong
Bà Lan thở hắt ra khi cùng Thảo và Minh về ngôi biệt thự của mình
- Mà 2 anh chị phiên phiến lên cho bà già này có cháu bồng, ta ko đợi đc lâu nữa đâu
- kìa bà, Thảo còn đang đi học mà - Minh e dè nhìn bà Lan
- thì cái gì cũng nhanh nhanh lên, bà cũng đâu sống đc lâu nữa đâu
- ôi bà ơi, bà còn sống lâu mà, cho tụi cháu thêm vài năm nữa
Thảo nhăn mặt vì cái vẽ hết sức tự nhiên của Minh, nói dối mà ko chớp mắt
- mặc kệ, bà ko cần biết ... còn tụi bay bây giờ lên phòng ngay
Dứt lời, bà Lan mặc cho 2 đứa cùng ra sức phản kháng, bà liền đẩy 2 đứa vào phòng thiếu điều khóa trái của lại
Thảo hoảng hốt nhìn căn phòng rộng thênh thang và chiếc giường sang trọng đc chuẩn bị sẳn cho đôi vợ chồng mới cưới
nó ho khan mấy tiếng cố giữ cho tim đừng đập loạn nhịp, dù là hợp đồnghôn nhân nhưng ... có ai dám chắc ko có chuyện gì khi mà trong phòng chỉ có 2 người
- chú à, làm sao đây
- sao trăng gì
- có 1 cái giường à mà ...
- vậy thì nhóc nằm dưới , chú ... nằm trên
Minh mĩm cười độc địa nhìn con nhỏ, khuôn mặt phụng phịu của nó khiến anh chỉ muốn chọc thôi
- ko đc, chú là đàn ông chú nằm dưới ...
- sao lại nằm dưới, đàn ông phải nằm trên ... ko lẽ con nhóc muốn ...
Thảo thoáng đỏ mặt vì câu nói ý tứ sâu xa của Minh
ông chú này ko những độc ác mà còn rất xấu xa nữa
- sao, chú nói gì sai à ... vậy cứ quyết đinh thế đi, chú nằm trên, cháu nằm dưới ...
- kooooooooooooooooooooo
thảo la lên, nó nhất quyết ko chịu, ai đời lại bắt con gái nằm dười nền nhà lạnh giá, ông chú này thật quá đáng
nhưng kết quả cuối cùng là nó phải oằn mình dưới nền nhà lạnh giá trong khi minh phảnh phơi nằm trên giường
càng nghĩ càng thấy tức, nó nhất định phải trả thù ... nhìn cái mặt ông chú ngũ mà bất chợt 1 ý nghĩ lóe lên trong cái đầu của nó
he he ... hãy đợi đấy, ông chồng xấu xa
.................
trải qua 1 ngày mệt mõi, minh ngũ say như chết ... mặt trời lên tới đỉnh mà anh cũng ko hay biết cho đến khi
- chú . ... à quên Chồng ơi, dậy đi ... xuống nhà lẹ lên ... bà ... bị ... làm sao á
Nghe tiếng hốt hoảng của Thảo, Minh vội bật dậy phóng xuống giường ... bà ... liệu có chuyện gì
chạy nhanh xuống cầu thang, Minh thở dốc khi thấy bóng dáng bà ngồi ở salong
- bà ... bà bị làm sao ...
bà Lan ngước nhìn minh ... 1s giây ngưng đọng, rồi sau đó tiếng cười nổra ko kìm nén, cả những người giúp việc cũng phì cười khi trông thấyMinh
Còn Thảo, nó giả đò bước đến đối diện nhìn khuôn mặt ngơ ngác của anh
- anh ... mặt anh bị ... sao thế này
- trời ơi ... Minh ơi ... cháu làm bà ... ha ha
Minh nhíu mày nhìn mọi người khó hiểu nhất là Thảo, vẽ mặt con nhỏ méomó vì cố nén cười ... ko chịu đc thái độ của mọi người anh quay người bỏ lên phòng
mặt anh thì có vẫn đề gì chứ, mới sáng sớm đã gặp chuyện tào lao rồi, người nhà này đúng là ... cả cái Thảo nữa, dám lừa anh
bước và nhà vệ sinh, Minh xém tý nữa té ngữa vì bộ dạng của mình
nhọ nồi ... ko phải ... chứ cái gì đang dính trên mặt anh thế kia
1 vòng tròn đen thui ở mắt trái, thêm vào đó là râu cá trê trên mép, 1 chử X to đùng ở má ...
cái quái gì thế này ....
Minh đứng bất động trước gương rồi ngay sau đó là 1 tiếng kêu kinh thiên động địa
- Nguyên Thảo !!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
.............
- Chú vẫn còn giận cháu đấy à ...
Minh hừ lạnh, mắt vẫn chăm chú lái xe
- xin lỗi mà ... cũng tại chú bắt cháu nằm dứoi sàn ... chú cũng ác đâu kém gì cháu
- hừ ! gan cũng ko nhỏ nhỉ ... thù này chưa xong đâu nhóc
- ôi ! đại nhân độ lượng ko chấp kẻ tiểu nhân ... chú tha cho cháu
Thảo vội chắp tay lại, nói như cầu khẩn, nhưng miệng thì cười toe toét ...
Chợt chiếc xe thắng két lại, Minh đùng đùng mở cửa xe lôi con nhỏ ra ngoài ...
Dằn mạnh con nhỏ vào thành xe < Ác quá >, Minh khiến Thảo ko thểnhúc nhích đc, mắt anh đăm đăm nhìn vào khuôn mặt lộ rỏ vẽ hoảng sợ củanó, miệng anh hơi nhếch lên
- đồ ngoa ngoắt, dám xỏ xiên tôi à ... xem tôi xử cô như thế nào đây, nhóc con
Anh dừng ngang khiến Thảo phải ngước đôi mắt hoang mang lên. Nó bắt gặpánh mắt hơi khác lạ của Minh, Tránh ánh mắt ấy, nó nhìn ra xung quanh.
Con phố vắng rợp bóng cây chỉ toàn ô tô đỗ nối đuôi nhau như đồng lõa cho cái tình thế quái gở giữa đường này của nó và anh.
Vòng tay anh khép chặt, hơi thở ấm nóng vờn lên má, lên cổ nó theo tianhìn mơn trớn.Thảo mấp máy môi định nói gì đó.Minh lại cười nhạt, anh bị kích thích cao độ vì cái dáng vẻ hoảng hốt này, anh cúi xuống gầm gừ
- dám chọc tôi à !!
Khi môi anh vừa chạm nhẹ vào làn môi mềm mại của Thảo, anh cảm nhận được sự hoảng hốt vỡ òa ra. Vừa lúc đó có tiếng chuông điện thoại, âm thanhvang vang thúc giục
Minh buông Thảo ra, anh nhấc điện thoại lên
- đc rồi, tôi tới ngay
Minh im lặng để giấu vẻ bối rối, nụ hôn ngắn vừa rồi dường như khiến anh không còn là chính anh nữa. T
Tránh nhìn vào gương mặt với nhiều cảm xúc lẫn lộn của Thảo, anh vòngsang bên kia, chui vào xe mở máy. Thảo máy móc ngồi vào, thần trí còn ởtận phuơng trời nào ... chuyện gì vừa xãy ra ...
ông chú của nó bị làm sao thế
Tim nó đập thình thịch trong lồng ngực, nụ hôn ngắn kia tại sao lại đemcho nó nhiều cảm xúc hổn loạn như thế ... thậm chí ko giống như lúc nó hôn Duy
Tiểu thuyết tình yêu là website chia sẻ những thể loại truyện hay nhất hiện nay, được nhiều người đọc yêu thích. Truyện được cập nhập hàng ngày. Hãy lưu địa chỉ web để truy cập nhanh hơn!