Chương 14: Lại gặp nhau
Dù chân còn rất đau nhưng Mai Mai vui lạ kì. Gặp lại Tử Long trong tình huống dở khóc dở cười nhưng sau bao nhiêu năm xa cách được gặp lại quả thật vô cùng hạnh phúc
Cô muốn chia sẻ niềm vui này với mọi người nhưng xem ra chẳng có ai cả. Cô chợt nhớ ra một người liền rút điện thoại ra nhắn tin
“Lạc Dương, hôm nay em đã gặp lại Tử Long rồi”
Đang định nhấn nút gửi thì đột nhiên tay dừng lại trên bàn phím. Thói quen của cô vẫn chưa sửa được. Ngày trước chuyện gì cô cũng có thể chia sẻ với Lạc Dương. Thói quen ấy lại lặp lại
Cô vội xóa tin nhắn đi. Mím chặt môi, cô cảm thấy mình như một ác nữ nếu làm vậy. Đã làm anh ấy tổn thương đến thế mà còn vui vẻ được. Cô tự trách mình nhẫn tâm và tự hứa rằng sẽ không bao giờ lặp lại chuyện này, không bao giờ làm tổn thương trái tim kia nữa
Trong tâm trí cô giờ đây lại tràn ngập hình ảnh của Lạc Dương. Nhớ đến nụ cười của anh cô bỗng thấy chạnh long. Có lẽ bây giờ anh ấy đang vùi đầu vào công việc để quên đi cái thế giới đáng nguyền rủa này. Đang mải suy nghĩ thì có ti nhắn ở điện thoại. Là của Lạc Dương
Thấy thế cô mừng rơn. Nhưng khi vừa mở tin nhắn ra sắc mặt cô liền trùng xuống
“Em đừng nộp hồ sơ ở công ti. Đến quán cà phê Ngàn khơi sẽ có người chờ em ở đó ngay bây giờ.”
Vậy đó, tin nhắn chỉ có nội dung như thế thôi, hoàn toàn là công việc. Tuy chỉ là tin nhắn điện thoại nhưng cô có thể hình dung ra được sự lạnh lùng và cam chịu của Lạc dương. Tim cô đau nhỏi nhưng kìm nén không khóc.
Lát sau cô ra khỏi nhà, đến quán cà phê ngàn khơi . Quả thật có người đợi cô ở đó. Đó là một người đàn ông trung niên, khuôn mặt nghiêm nghị. Ban đầu cô hơi sợ nhưng rồi trước sự cởi mở của ông ấy cô cũng bớt căng thẳng vì thành tích học tập không có gì đáng kể của mình
Có lẽ Lạc Dương đã sắp đặt tất cả.Ông ta đưa cô đến căn hộ của Tử Long hôm trước. Bước vào phòng, ngay khi gặp Tử Long người đàn ông ấy đã nhanh chóng giới thiệu Mai Mai rằng cô sẽ là người trợ giúp anh trong thời gian tới
Tử Long sững người bàng hoàng nhìn cô. Môi anh mấp máy mãi mà không nói nên lời. Phải mất một lúc mới trấn tĩnh lại được
-Là em à? –Tử Long hỏi, giọng sửng sốt pha chút xúc động
Mai Mai không đáp chỉ khẽ gật đầu cười nhẹ. Thấy hai người quen nhau người đàn ông kia cũng bất ngờ
-Thì ra quen nhau từ trước. Vậy khỏi cần giới thiệu nhiều.Cậu chủ không cần xem hồ sơ đâu, tôi đã xem xét rồi, bắt tay vào việc luôn vì việc gấp lắm. Cậu chủ, xin phép tôi đi trước.
Nói rồi người đàn ông ấy ra khỏi phòng để lại Mai Mai và Tử Long trong đó
Đến lúc này Tử Long mới trấn tĩnh hoàn toàn. Gặp lại cô anh vui mừng khôn xiết. Không ngờ người được tuyển thẳng làm trợ lí cho anh là cô
Dù mới chỉ tiếp xúc một lần nhưng cô đã để lại trong anh một ấn tượng khó phai. Anh cũng không xác địn rõ được ở cô có cái gì hấp dấn mà anh lại bị cuốn theo như thế. Anh chỉ biết rằng anh vô cùng khao khát được gặp cô
-Tiếng anh của em tốt không?
-Dạ, cũng tàm tạm ạ
-Ừm, chỉ cần thế thôi, không giao tiếp với người nước ngoài nên cũng không cần thiết giỏi lắm. Bắt tay vào việc luôn nhé. Công việc của em là dịch đống tài liệu này khi anh mệt, nếu anh khỏe thì khỏi cần. Với lại em sẽ khá vất vả với việc giao dịch với một số người. Anh đi không tiện. Chắc em biết anh làm gì rồi chứ?
-Vâng, em hiểu. Nhưng…….thời gian đầu em chưa quen, anh giúp em nhé?
-OK, no problem !!!! hì hì
-Thời gian đầu về Việt Nam anh định làm việc một mình để dễ bề bí mật nhưng có vẻ là khá khó khăn trước sự săn tin của đám phóng viên. Anh đang định tìm thì có người giới thiệu. Anh ta là ai nhỉ? À, là Lạc Dương.
Nghe vậy Mai Mai giật mình
-Lạc Dương à, nghe cái tên này quen quen thì phải. Em có quan hệ gì với anh ta? Rất thân phải không?
-Ưm…m….anh ấy…..là chồng sắp cưới của em-Mai Mai thành thật
Vừa nghe Mai mai nói xong, trong lòng Tử Long có một cảm giác tiếc nuối lạ, còn một chút ghen vô cớ nữa. Giọng anh đột ngột trùng xuống
-À, ra thế. Vậy chúc mừng em nhé! –Anh cười nhưng lại ghen tị
Tử Long chợt làm cô nhớ Lạc Dương vô hạn. Trong phút chốc, cô thấy giân Tử Long và giận mình vô cùng. Sự trở về của Tử Long và sự tham lam của cô chính là nguyên nhân khiến đám cưới bị hủy bỏ
Hình ảnh Lạc Dương chợt ùa về trong tâm trí. Đột nhiên cô đứng dậy chạy nhanh ra cửa. Cô muốn đi tìm anh. Nhưng khi vừa đi được vài bước thì cái nắm tay bất ngờ của Tử Long đã kéo cô về hiện tại
-Em định đi đâu? –Tử Long lo lắng hỏi
Mai Mai quay lại nhìn anh. Hiện tại rõ ràng trước mắt cô. Thế giới mộng tưởng vỡ tan tành thành những mảnh vụn sắc nhọn ghim chặt vào trái tim cô
Lạc Dương không còn bên cô nữa. Vậy mà lúc nãy cô đã rơi vào thứ hạnh phúc ảo ấy. Cô vẫn cứ ngỡ rằng ít lâu nữa cô sẽ trở thành vợ của anh ấy. Lòng xót xa và nuối tiếc vô hạn, cô ngã khuỵu xuống sàn.
Tử Long vội vã nâng cô dậy nhưng cô vẫn cứ ngồi lì ở đó. Một giọt nước mắt trong suốt như pha lê rơi xuống. Chỉ một giọt thôi rồi cô bỗng im bặt. Cô không khóc nữa, không nấc lên nữa, không nói một lời. Tất cả những nỗi đau lắng đọng thành một giọt duy nhất
Bầu không khí u sầu khiến Tử Long căng thẳng và cảm thấy có lỗi vô cùng. Dù không biết nó như thế nào nhưng anh đã vô tình chạm vào nỗi đau kia của cô.
Anh chỉ đoán rằng nó rất lớn, rất nặng nề. Lại một lần nữa anh thấy cô khóc. Nhưng có lẽ lần này đau đớn và xót xa vô cùng. Nó rất mạnh mẽ khiến anh phải chạnh lòng thương cảm.
-Thôi vậy, hôm nay anh sẽ làm việc một mình. Em mệt rồi, anh đưa em về nhé?
-Vâng-Mai Mai đáp khẽ
Trên đường về nhà Mai Mai không nói nửa lời, chỉ lẳng lặng nghiêng đầu vào ô cửa kính xe trầm ngâm. Vừa lái xe chốc chốc Tử Long lại liếc nhìn cô. Hồ nước trong mắt cô tĩnh lặng, một ánh nhìn vô cảm chiếu qua màn sương dày
Tử Long chỉ biết nhìn cô xót xa. Vừa mới vui mừng khi thấy cô thì anh lại bắt gặp nỗi đau của người con gái ấy. Trong tâm thức anh có một linh cảm rất sâu sắc rằng Mai Mai- cái cô gái bước vào cuộc đời anh một cách bất ngờ kia có một điều bí ẩn.
Dường như mối quan hệ của cô và anh đã được sắp đặt từ trước. Cô và anh đã quen nhau từ trước nhưng Mai Mai lại giấu kín không nói một lời nên anh càng nghi ngờ hơn
Và cả anh chàng tên Lạc Dương –người cô nói là chồng chưa cưới của mình nữa. Cái tên ấy rất quen nhưng Tử Long không tái nào nhớ nổi. Sự tò mò dày vò linh hồn và cả thể xác cảu anh nữa. Nhưng anh không dám hỏi anh sợ lại một lần nữa chạm vào cái nỗi đau kia…….
Chương 15:Người tình mới
Ngày hôm sau, qua một đêm mệt mỏi với dòng suy nghĩ nặng trĩu, Mai Mai trở lại là chính mình. Cô không muốn bận tâm đến hai chữ : “tình yêu” nữa. Cô mặc cho nó đến đâu thì đến. Thôi không nhớ về Lạc Dương, cũng không hi vọng gì ở Tử Long. Việc trước mắt là dốc toàn tâm vào công việc đã
Dậy thật sớm, sửa soạn lại đồ, cô lái xe ô tô đến căn hộ của Tử Long – một khu nhỏ, khá kín, bề ngoài có vẻ như nhà bỏ hoang nhưng bên trong thì thiết kế sang trọng khác hoàn toàn
Cửa phòng vẫn mở, Tử Long đang nằm gục bên bàn làm việc. Anh ấy ngủ, nét mặt mệt mỏi. Cô bỏ túi xách xuống kéo ghế lại gần anh. Cô ngồi đó, hai tay chống cằm nhìn anh chăm chú
Bất giác cô bật cười. Tuy mặt có chút mệt mỏi nhưng gương mặt thì đáng yêu kì lạ. Tử Long và Lạc Dương không chung một dòng máu nhưng có nhiều nét giông nhau vô cùng. Người nào không biết tưởng họ là hai anh em. Đặc biệt là lúc ngủ thì cái nét trẻ con không lẫn vào đâu được
Cô thích ngắm cả hai người vào lúc ấy. Đã có nhiều lần cô ngồi lì cả tiếng đồng hồ chỉ để ngắm Lạc Dương ngủ gật ở bàn làm việc. Kết quả là đến lúc anh ấy tỉnh cô bị cốc mấy cái vào đầu vì cái tội…….mê trai ngắm mỏi mắt mà không đánh thức người ta dậy
Cô đưa cánh tay lại gần khuôn mặt Tử Long, chạm nhẹ vào đó cô cảm thấy tay mình như có dòng điện đi qua. Có lẽ là dòng điện của nỗi nhớ, của quá khứ
Thấy Tử Long hơi cựa mình cô vội rụt tay lại, quay nhìn hướng khác, mặt đỏ ửng lên. Tử Long thoáng ngạc nhiên. Anh nhìn bộ dạng của cô mà không khỏi phì cười. Mặt thì đỏ, những ngón tay đan vào nhau một cách vụng về đang vặn vẹo
-Đến rồi sao không gọi anh? Anh ngủ quên, mệt quá!
-“…….” –Mai Mai mặt đỏ như cà chua chả biết nói gì đành ngồi im re
-Ha ha. Hình như trong nhà có quả cà chua xinh đẹp thì phải? ! – Tử Long phá lên cười –Thôi , ngồi chờ anh lát nhé
Sau khi sửa soạn lại quần áo đầu tóc Tử Long tiến đến bên bàn làm việc đưa cho Mai Mai một xấp tài liệu dày cộp cho Mai Mai. Thấy cô nhăn nhó anh động viên
-Hi hi, baby cố lên! Việc nhiều lắm đấy. Chỗ này mới là báo cáo tài chính của mấy năm trước thôi, còn nhiều lắm. Baby xem hết rồi báo cáo cho anh những điểm đáng ngờ nhé! Việc này chắc không khó với em nhỉ chỉ hơi vất vả thôi. Baby học thanh toán quốc tế rồi còn gì –Tử Long cười trấn an cô
Mai Mai cũng tạm yên tâm sau lời động viên của anh. Cô chăm chú xem từng chút một rồi ghi lại một cách cẩn thận.
Tuy cố làm nhưng cái nét mặt phụng phịu con nít của cô thì không thể nào mà giấu được. Điều đó khiến Tử Long đang làm việc nhìn thấy cô cũng phải bật cười vì sự đáng yêu của cô……..
11 giờ 30 phút trưa
Mệt mỏi chán nản, mắt muốn nổ tung đầu óc làm việc hết công suất, Mai Mai ngủ gật trên ghế sofa. Tử Long nhìn cô lắc đầu ngán ngẩm và cười tủm tỉm. Tiến gần đến bên cô. Anh tựa đầu vào ghế sofa định nhắm mắt lại nhưng không hiểu sao lại quay sang liếc nhìn cô một cái
Làn da trắng mịn như bột, gương mặt bầu bĩnh như trẻ con làm anh không thể kiềm chế nổi mình mà đặt lên má cô một nụ hôn thật khẽ và nhanh.
Anh đã đấu tranh tư tưởng rất nhiều mới làm thế. Cảm giác tội lỗi với người yêu là rào cản với nụ hôn ấy. Nhưng khuôn mặt đó hút hồn anh khiến anh mất hết lí trí, đầu óc tê liệt
Anh ngây dại trước vẻ đẹp thánh thiện của thiên thần. Và anh đã trở thành một con chiên ngoan đạo trao cho người con gái kia cả linh hồn mà quên đi người yêu của mình
Nhưng hiện tại lại hiện ra trước mắt anh, cánh cổng đến thiên đường đã đóng lại. Anh phải đối diện với nỗi thèm khát điên rồ của bản thân. Anh khao khát dành được trái tim của Mai Mai trong khi biết rằng cô đã có chồng chưa cưới và anh cũng đã có người yêu
Anh căm hận bản thân chỉ thiếu điều phá tung tất cả mọi thứ. Anh cố gắng kiềm chế cơn giận đó để khỏi đánh thức giấc ngủ của thiên thần. Anh nhìn cô khẽ thở dài
Bờ mi dài cong đang khẽ rung lên, lông mày nhíu lại, môi mấp máy câu gì đó không rõ. Có lẽ cô đang trải qua một cơn ác mộng. Tử Long nhìn thấy cô như vậy lòng anh bất chợt nhói đau .
Người con gái anh vừa quen vài ngày kia tại sao lại ảnh hưởng tới tâm trí anh đến vậy? Anh không hiểu nổi. Đang suy nghĩ miên man thì chợt Mai Mai vùng dậy khiến Tử Long giật bắn mình
-Không….không…..đừng…….-Mai Mai hét lên, mồ hôi lấm tấm trên trán
-Sao vậy? Em gặp ác mộng à, baby? –Tử Long lo lắng hỏi.
Đáp lại câu hỏi của anh chỉ là một cái lắc đầu khẽ. Đôi mắt cô nhìn ra cửa sổ, một nỗi buồn vời vợi vây kín. Tử Long không dám hỏi nữa. Anh cũng im lặng. Khi cả gian nhà đang trầm xuống như thế thì có tiếng chuông kính koong ngoài cửa. Tử Long vội vã chạy ra mở cửa
-Tử Long, em mang cơm trưa cho anh này –vừa nói người con gái ấy vừa ôm chầm lấy Tử Long
Không hiểu sao Tử Long lại thấy ngượng ngùng đến thế có lẽ là vì có Mai Mai ở đây. Nhận ra đây là cô gái mình gặp đi cùng với Tử Long trên chiếc xe đạp lần trước, Mai Mai đoán ngay đây là người yêu mới của anh
Mai Mai ngoảnh mặt đi hướng khác để khỏi phải trông thấy thêm gì nữa. Cô cắn môi cam chịu
-Ai đây anh? – người con gái ấy hỏi
-À…. Đây là Mai Mai trợ lí mới của anh –Tử Long ấp úng trả lời
Mai Mai ngước nhìn cô gái kia, nuốt nước mắt vào lòng,nở một nụ cười tươi nhất có thể. Cô gái kia cười tươi rói trông rất xinh đẹp.
-Chào em Mai Mai, chị là Elina. Rất vui được gặp em ! - cô mỉm cười thân thiện rồi đưa tay ra phía trước khẽ nắm lấy tay Mai Mai một cách tự nhiên
Mai Mai ngạc nhiên trước khả năng nói tiếng việt của Elina. Cô phát âm cực chuẩn, đúng ngữ điệu và sắc thái biểu cảm. Đang chưa hết bất ngờ thì tiếng cười của Tử Long lại làm cô thắc mắc
Anh vừa cười lớn vừa gõ nhẹ vào trán Mai Mai một cái
-Ha ha, baby có người kêu em bằng em kìa –câu nói của Tử Long làm cả Mai Mai và Elina khó hiểu
-Ha ha, đúng là baby có khác, Elina kém em hai tuổi đấy ngốc !
Lại một lần nữa cẩ Mai Mai và Elina ngớ người. Elina rất xinh xắn, cũng không phải là già hơn so với tuổi 20 nhưng so với Mai Mai thì cô có nét chín chắn và già dặn hơn. Mọi người nhìn vào đều có thể nghĩ Elina là chị
Elina sở hữu một khuôn mặt đẹp với đường nét của một thiếu nữ Châu Á.Nhưng khuôn mặt thiên thần ấy dường như có thoáng hiện sự chai sạn của cuộc đời, sự bươn chải khó khăn trong quá khứ. Khác hoàn toàn với Mai mai –cô tiểu thư được cưng chiều từ nhỏ, không phải lo toan bất cứ chuyện gì cả
-Ưm….m… xin lỗi chị nhé. Em không biết –Elina lúng túng
-Không sao đâu. Nếu em thích gọi nhau như bạn bè cũng được. Chị không quan tâm
-Thôi, em thích gọi chị hơn –Elina cười tươi
-Này, Elina, em bảo mang đồ ăn đến cơ mà? Lấy ra đi. Anh đói. –Tử Long gắt lên phá tan cảm hứng “tám” của hai cô gái kia
Elina mở hộp thức ăn ra, toàn là thứ ngon mà không phải là đi mua mà cô ấy tự nấu. Hơn thế nữa, Tử Long còn bảo đó toàn là món anh ấy thích . Mai Mai nhìn thấy thế thì bất chợt chạnh lòng. Cô không biết nấu ăn cũng không hiểu sở thích ăn uống của Tử Long và Lạc Dương
Cô vô tâm, lúc nào cũng nhõng nhẽo đòi hỏi người khác trong khi cô chưa bao giờ để ý đến họ
-Mai Mai, em ăn đi, sao ngồi không thế? – Tử Long hỏi – Người yêu anh tự tay nấu đấy nhé. Ngon cực –Anh cười híp mắt rồi lại cắm đầu ăn tiếp
Cái từ “người yêu” khiến cổ họng Mai Mai như nghẹn lại. Cô không nuốt nổi thứ gì
“Tại sao anh quên em?
Tại sao anh có thể gọi “người yêu” trước mặt em
Tại sao anh có thể nói ngọt ngào đến mức khiến ai đó đau lòng
Anh tàn nhẫn lắm anh biết không?”
Mai Mai đành ngồi nhìn hai người họ ăn với nhau. Tuy có ghen nhưng ngọn lửa ấy không mạnh mẽ lắm, cô có thể kiềm chế được. Và cũng bởi thái độ của Elina không làm cô ghét được.
Elina không trẻ con như những cô gái bằng tuổi. Cô không nhõng nhẽo gắp đồ ăn rồi bắt Tử Long mở miệng để cô đút cho.Cô chỉ ngồi nhìn anh ăn và cười một mình.
Elina rất trầm tĩnh. Con người như thế Mai Mai không thể nào mà ghét bỏ được. Mà hơn nữa còn có chút gì đó đáng thương
-Bây giờ em đang làm gì? –Mai Mai quay sang nói chuyện với Elina
-Em mới về Việt nam, hiện tại em chỉ là phục vụ trong một cửa hàng ăn nhỏ thôi –giọng cô bất chợt trùng xuống, đôi mắt ẩn chứa một nỗi buồn xa xăm –Em không được học hành tử tế vả lại em cũng chẳng thông minh………..
Mai Mai ngạc nhiên trước lời nói ấy. Cô gái là người yêu mới của Tử Long kia, hẳn đã có một quá khứ sóng gió. Mai mai thấy thương Elina vô hạn.Tử Long vội nắm chặt lấy tay Elina, cố trấn an để ngăn giọt lệ từ khóe mắt cô ấy trào ra
-Elina, em đừng nói thế. Chuyện đó không hề quan trọng
Elina buông tay Tử Long ra
-Em không khóc đâu. Anh đừng lo. Thôi, em về đây.Anh chị ở lại làm việc nhé!
Nói rồi Elina sắp xếp đồ đạc ra về. Cuộc gặp gỡ ngắn ngủi này để lại trong lòng Mai Mai bao suy nghĩ hỗn độn. Cô thấy được tình cảm họ dành cho nhau thật lớn. Cô cũng cảm thấy buồn lòng trước người con gái kia
Trong phút chốc cô nhận ra những điều lạ kì, chỉ một nét thôi đủ khẳng định một tâm hồn. Elina thánh thiện và đáng thương. Cô không muốn thành kẻ thứ ba chia rẽ họ , cướp đi niềm hạnh phúc có lẽ là duy nhất của cô gái tội nghiệp kia. Trong cô thoáng có ý nghĩ: “Hay là từ bỏ??????”
Chương 16:Cái kiss bất ngờ
Những ngày sau đó công việc chất đống,Elina cũng không đến nữa, Mai Mai vì thế mà tạm không bị ám ảnh bởi những ý nghĩ chán nản, cô chỉ biết gắng sức làm việc thôi.
Tử Long bắt đầu thấy bực mình vì vụ này cực khó. Không ngờ ông anh họ kia lại quỷ quyệt đến thế. Hắn làm việc phi pháp mà không để lại dấu vết gì. Xem ra muốn giải quyết được vụ này cần đến tay trong
Mai Mai thì suốt ngày chạy qua chạy lại như con thoi. Cô phải đi hết nơi này đến nơi khác để tìm gặp những cộng tác, thay Tử Long ra ngoài rất nhiều.Việc nhiều cô cũng chẳng còn thời gian để mà nghĩ về tình cảm của mình nữa. Có lẽ thế lại khiến cô thấy nhẹ nhõm hơn
Một buổi chiều khi nắng sắp tắt, Mai Mai mệt mỏi lê từng bước vào căn hộ của Tử Long. Đôi giày cao gót làm cô mệt quá. Bình thường cô đâu có thích đi. Ngày trước Lạc Dương đâu có bắt bẻ gì.
Nhưng Tử Long khác, anh ấy bắt cô mang giày 7 hay 8 phân gì đó để cải thiện chiều cao khiêm tốn 1 m 55 của cô. Đang bước đi , cô bỗng thấy đầu choáng váng, cô cố bám chặt vào tường men theo đó mà đi nhưng được vài bước cô không thể chịu được rồi ngất đi
Tử Long ở trên lầu hai mở cửa rèm nhìn xuống dưới đường. Anh thấy Mai Mai khổ sở với đôi giày cao gót, đi vắt chân bên nọ vắt chân bên kia thì không nhịn được cười nhưng khi nhìn thấy cô ngã xuống đường đột ngột anh hốt hoảng chạy vội vội vàng vàng xuống
Anh tiến gần đến bên cô, lắc mạnh hai vai mà không có động tĩnh gì. Tử Long bỏ mặc đống tài liệu rơi tả tơi dưới đường nhanh chóng đưa cô vào nhà
Đặt cô lên giường,kéo chăn lên cao cho cô. Anh nhìn hình hài bé nhỏ ấy và xót xa vô hạn. Chắc tại làm việc mết quá nên mới ra nông nỗi này
Cô ấy gầy, da xanh xao. Trông cô yếu ớt như người sắp chết vậy. Tử Long khẽ vuốt tóc cô, bàn tay lướt nhẹ trên khuôn mặt xinh xắn kia, anh thở dài buồn bã
-Giá như anh quen em từ trước thì bây giờ đã không phải khó khăn lựa chọn thế này
Mai Mai hơi cựa mình, mắt dần dần mở ra. Vừa lờ mờ mở mắt cô đã bắt gặp ánh nhìn âu yếm của Tử Long. Cô ngượng ngùng định ngồi dậy thì đã bị Tử Long đẩy nằm xuống
-Nằm yên đấy ! Em muốn uống gì không? Sữa nhé?
-Không – Mai mai lắc đầu nguầy nguậy –Em không chịu nổi mùi sữa đâu, anh cho em cốc nước lọc được rồi
-Trời, còn ốm yếu thế này mà còn đòi uống nước lọc. Trông em xanh xao lắm đấy, dạo này ăn uống thất thường à?
-Vâng, chắc là vì làm việc mệt quá nên em không chịu được ,đừng bắt em uống sữa –mai Mai năn nỉ
-Chăm sóc em mệt thật đấy, cứ như là trẻ con ấy, anh chẳng còn đầu óc nào mà nghĩ về người yêu nữa –Tử Long cười hì hì
Thấy thái độ kiên quyết của Mai Mai ,Tử Long đành đi lấy nước lọc cho cô uống tạm. Khi anh vừa đi ra ngoài Mai mai đã ngồi nhỏm dậy, cô lật chăn đi ra ngoài. Cô không thể chịu nổi cảnh nằm một chỗ như thế này
Cô bước chậm rãi ra phía cửa, đầu vẫn còn đau, cũng hơi chóng mặt, cô đi loạng choạng. Bất chợt Tử Long bước vào
-Đã bảo nằm yên mà
Tiếng hét lớn của Tử Long làm Mai mai giật bắn mình, cô mất thăng bằng ngã nhào vào anh. Cốc nước trên tay rơi xuống vỡ tan.Tử Long bị cô đẩy cũng ngã xuống không ngờ Mai Mai ngã trúng vào anh và …….kiss !!!!!!!!!!!!
Thực ra cũng không hoàn toàn là hôn chỉ là tình cờ môi chạm môi thôi. Thế nhưng cũng đủ làm Mai Mai ngượng chín mặt. Cô vội quay đi rồi đứng dậy
Trước nụ hôn tình cờ kia, Tử Long như bị tê liệt. Anh hơi choáng trong giây lát nhưng rồi nhanh chóng lấy lại bình tĩnh. Trái tim anh thổn thức. Anh bấn loạn
Trong phút chốc anh nhận ra rằng đây chính là thứ anh luôn tìm kiếm, người con gái anh luôn tìm kiếm là đây, tình yêu đích thực là đây. Vậy thì còn chần chừ gì nữa
Anh vội vã lồm cồm bò dậy tiến nhanh đến bên Mai mai, nắm lấy tay và kéo cô sát lại. Tử Long luồn tay qua kẽ tóc cô, khẽ nâng người cô lên rồi chẳng ngại ngần gì mà đặt lên môi cô một nụ hôn nồng nàn.
Trong khi Mai Mai mắt vẫn mở to vì ngạc nhiên thì anh nhắm nghiền mắt lại mà hôn cô một cách cuồng nhiệt và say đắm.
Và rồi Mai Mai cũng dần dần nhắm mắt lại đón nhận nụ hôn ấy. Nụ hôn cho những nhớ thương, những ước vọng của quá khứ, những khát khao bỏng cháy nhưng cũng không thiếu những tội lỗi oan trái……..
Tử Long vẫn tiếp tục hôn cô,càng lúc càng kéo cô sát lại gần hơn, hôn rất dài và rất sâu thỏa mãn nỗi thèm khát giấu kín những ngày qua của mình mà không hề để ý đến Mai Mai. Mãi đến lúc Mai Mai phải đẩy anh ra vì khó thở Tử Long mới đành tiếc nuối rời khỏi đôi môi cô
Khi cô chuẩn bị xa vòng tay của anh thì Tử Long đã nhanh chóng siết chặt cô lại trong một vòng ôm mạnh mẽ
-Đừng, đừng đi. Hãy để anh được bên em. Anh biết nó thật điên rồ.Anh cũng rất căm hận bản thân khi tiến gần đến bên em trong khi biết em đã có chồng chưa cưới và anh cũng đã có người yêu. Nhưng anh không thể kiềm chế được mình dù cảm thấy có lỗi với hai người kia. Bởi vì anh…….anh …yêu em mất rồi baby à! –Tử Long nói giọng run run xúc động
-Nhưng…….
Tử Long vội đặt một ngón tay lên đôi môi vẫn còn đỏ mọng vì nụ hôn lúc nãy của cô, ngăn cô nói tiếp
-Em không cần nói gì cả. Anh hiểu. Em lo lắng về Elina phải không? Anh rất thương cô ấy,nhưng người anh thực sự yêu là em. Anh đã nhầm tưởng rằng mình yêu Elina suốt những năm qua. Anh không thể vì cô ấy vì tình thương mà đánh mất tình yêu. Anh sẽ giúp cô ấy có một việc làm thật tốt và nếu có thể sẽ tìm giúp cô ấy một người đàn ông có thể chăm sóc cho Elina. ……Điều duy nhất khiên anh lo lắng là chồng chưa cưới của em. Elina chỉ là người yêu của anh hoàn toàn không có hôn ước gì. Nhưng em ……sắp cưới rồi phải không?
-Không, thực ra bọn em vừa mới chia tay –giọng cô trùng xuống, nỗi buồn vây kín lấy cô
Và Mai Mai lại bật khóc. Nỗi nhớ Lạc Dương lại cào xé lòng cô.Nhìn nét mặt của cô mà Tử Long không khỏi đau lòng. Anh lau đi giọt lệ trên khóe mắt cô
-Em….vẫn còn yêu anh ấy đến thế sao?
Mai Mai không đáp. Tử Long lòng đau như cắt nhưng anh cô kìm nén nỗi đau ấy, ôm Mai Mai thật chặt để xóa đi nỗi đau đang dày vò người anh yêu
-Anh sẽ không bắt em quên anh ta, chỉ xin em đừng chối bỏ anh, cho anh một cơ hội được làm em hạnh phúc. Được không em?
Mai Mai vẫn tiếp tục khóc. Cô căm hận bản thân. Vì cô mà hai người đàn ông đều khổ sở. Cô cứ níu chặt lấy bờ vai Tử Long mà khóc, khóc mãi cho đến khi ngất đi vì kiệt sức
Mai Mai bỗng nhiên im bặt, Tử Long buông lỏng vòng tay nhìn cô. Thấy cô đã lịm đi anh vội vã bế cô vào giường nằm. Khuôn mặt vẫn xanh xao không chút sức sống
-Anh lại làm em khóc nữa rồi…….. –Tử Long ngồi bên cô, nói một mình trong niềm xót xa
Cả đêm anh thức trông cô. Cứ mỗi lúc thấy cô cựa mình anh lại lo lắng ngồi nhỏm dậy. Quả thực chưa có cô gái nào khiến anh phải bận tâm nhiều đến thế.
Mai Mai yếu đuối, ngốc nghếch,trẻ con nhưng những nét ấy không hề đáng ghét.Cô khiến anh phải rung động, trái tim anh phải thổn thức. Anh sẽ làm tất cả mọi việc để có được cô
Chúc các bạn online vui vẻ !