Cháp 28 : Chiếc mặt nạ rơi xuống cạch một âm thanh như làm ngừng động cả thời gian . Mái tóc cuả nó rũ xuống , nhưng không thể nào che được cái thứ ánh sáng kỳ lạ đang không ngừng phát ra , cái giây phút chiếc mặt nạ rơi xuống , những người có mặt ở đó , lúc này trong mắt họ , dường như là có một thiên thần với thứ ánh sáng kỳ là đang xuất hiện .
Một thiên thần với mái tóc màu đen dài đang xõa xuống , một gương mặt hoàn hảo đến mức kinh ngạc , một làn da trắng trẻo và mịn màng như da em bé , đôi môi cherry đỏ mọng , chiếc mũi vừa không cao lắm nhưng nó mang một vẻ gì đó rất là quý phái , và đặc biệt nhất là đôi mắt của nó , đôi mắt mà ít có ai để ý khi nó còn đeo mắt nạ , đôi mắt sáng long lanh lạ thường . Dường như thời gian đang dừng lại , những con người đứng trước nó đều đang bất động , để có tận hưỡng hết vẻ đẹp khó thấy này , dường như đôi mắt họ chẵng thể nào dứt ra được nữa . Tên đang giữ chặt 2 tay nó thì bần thần buông ra , nó mệt mõi nên đã ngả khụy xuống , lúc này đây , hắn mới giật mình thoát khỏi sức hút kinh ngạc của gương mặt nó , vôi chạy lại , bế nó lên đưa đi , trước khi đi hắn không quên để lại một cái nhìn sắc bén cho cái lũ đó . Sau khi hắn đi , cả đám mới bần thần thức tỉnh , những tên to con lực lưỡng lúc nãy , bây giờ đây dường như chẵng còn tí sức sống nào cả . Còn Trinh thì như không tin vào mắt mình nữa , cứ lẫm bẫm như để phủ nhận sự thật này . Ngoài ra còn có My , My nhìn trân trân nó từ đầu đến cuối , Không ngờ trên đời này , lại có 1 người giống mẹ đến như vậy , chị ấy không chỉ là đôi mắt mà cả chiếc mũi bé xinh ấy cũng giống của mẹ . Trước đây , mình cứ lầm tưỡng mình quá xinh đẹp rồi , nhưng không ngờ bây giờ mình lại bị che lấp bởi ánh sáng của chính chị gái của mình , người mà mình đã từng khinh bỉ My nở một nụ cười nhạt nhưng chưa đầy chua xót , rồi đứng dậy phủi tay bỏ đi . ... Hắn bế nó về , nhưng suốt dọc đường đôi mắt hắn không thể nào thoát ra khõi gương mặt nó được , gương mặt hoàn hảo đang chiềm vào một giấc ngủ say .
Hắn nhẹ nhàng bước đi vì sợ có thể đánh thức giấc ngủ của nó bất cứ lúc nào , nhìn nó quá mong manh , bất chợt hắn nhớ ra những vết thương trên lưng nó , nghĩ tới đây tim hắn như bị ai đó xé nát ra , giá như hắn đến sớm hơn thì nó sẽ không bị đánh đập như thế này , hắn tự trách mình . Về đến nhà , bà và 2 bé đang ngồi tại bàn ăn , thấy hắn bước vào bà đưa mắt nhìn thì bất ngờ vì thấy chiếc mặt nạ đã biến mất , bé Ti há to miệng định nói gì ấy , thì bé Bin đã nhanh tay bịt miệng lại . Hắn nhẹ nhàng bước vào phòng nó , đặt nhẹ nó xuống giường , phũ tấm chăn đấp lên mình nó , nhìn nó lần cuối rồi bước ra khõi phòng , đóng nhẹ cửa , hắn tiến lại chỗ bà và 2 bé : - Có chuyện gì vậy Rin ???_ thấy hắn bước lại bà liền hỏi nhanh . - Dạ chuyện là như vậy ...................................._ Hắn từ từ giải thích cho bà hiểu . - Cái gì ??? Con gái của cô ta đã làm cho Hy ra nông nổi này ư ??_ bà tức giận hét toáng lên . - Dạ.. cũng không hẳn vậy ạ !!Có lẽ vì cô bé ấy đã mất mát quá nhiều tình thương nên chuyện này mới xảy ra _ hắn từ tốn nói . - Cái gì ?? Con bé đó nó đã được ở bên cạnh cô ta suốt mười mấy năm còn gì , trong khi Hy như vậy mà không gọi là mất mát ư ???_ một lần nữa bà không kiềm chế được nổi tức giận mà hét lên . - Suỵt !! Hy đang ngủ mà bà . Cô ấy vì quá yêu thương Hy mà đã phớt lờ bỏ mặc My nên mọi chuyện mới xảy ra như vậy _ hắn ra dấu im lặng rồi tiếp tục nói . - Tất cả cũng vì cô ta mà thôi _ bà lạnh lùng nói . - Không hẳn là vậy đâu bà ạ !! Cô ấy cũng có nổi khổ riêng mà , và trong thân tâm bà cũng biết chuyện cha của Hy , cô ấy hoàn toàn không cố ý mà _ hắn nhẹ nhàng nói cho bà hiểu . - Có lẽ vậy . Hy thì sau khi chứng kiến chuyện đó , nó đã bị một vết thương lòng nghiêm trọng và vì người ta thường xuyên nói , nó giống mẹ nên nó mới đeo chiếc mặt nạ trên mặt , giờ chiếc mặt nạ ấy đã rơi xuống không biết chuyện gì sẽ xảy ra đây _ bà lo lắng nói . - Vậy phải làm sao đây hả bà ???_ hắn lo lắng hỏi . - Hay là chúng ta kiếm cái khác đeo lại cho con bé là được rồi , chắc lúc nãy nó ngất đi nên không biết chuyện chiếc mặt nạ bị rớt ra đâu _ bà suy nghĩ một lúc rồi nói . - Không cần đâu bà ạ !! _ nó mở cửa , mệt mõi bước ra . - Cháu .....cháu ....đã nghe hết rồi àk ???_ bà giật mình nói làm hắn cũng quay lại nhìn . - Vâng ạ !!_ nó khẽ đáp rồi tiến lại chỗ bà . - Cháu không sao cả , cũng đã đến lúc cháu nên đối diện với quá khứ rồi bà ạ . Cháu không muốn suốt đời phải trốn tránh sau chiếc mặt nạ ấy_ nó nhẹ nhàng nói nhưng có vẻ giọng nó đang yếu ớt . - Vậy còn mẹ cháu ???_ bà bâng khuâng hỏi . - Cháu muốn tìm gặp bà ấy để có thể chữa lành cái vết thương này _ nó nói rồi lấy tay đặt lên trên tim . Cả bà và hắn đều nhìn nó và trong thân tâm có lẽ hai người đã đỡ lo lắng hơn phần nào khi nghe được những lời nó nói . Bé Ti không hiểu chuyện gì , từ suốt nãy giờ bé Bin vẫn bịt miệng bé Ti , còn tai thì lắng nghe hết mọi thứ và đã hiểu ra tất cả mọi chuyện . Bé Ti giật mạnh tay Bin ra chạy lại chỗ nó ; - Chị có phải là thiên thần không ạ ???_ bé Ti tròn xoe mắt vừa nói vừa sờ lên mặt nó . - Hả ???_ nó cũng tròn xoe mắt nhìn bé Ti hỏi lại . - Thấy chưa Ti đã nói rồi mà , chị xinh đẹp lắm , giống Ti sau này vậy á !!_ bé Ti nghênh mặt nói . Nó mỉm cười nhẹ xoa đầu bé Ti , hắn và bà cũng mỉm cười nhìn bé Ti . Tối hôm đó trước khi ngủ , nó đã ngắm nhìn gương mặt của mình qua gương , gương mặt mà nó đã lãng quên . Liệu mọi chuyện có tốt đẹp ???
Cháp 29: Một buổi sáng mở ra một thử thách mới , nó đứng dậy vươn vai , bước ra khõi phòng .Hôm nay nó dậy sớm lắm , có lẽ nó ngủ không được vì cảm thấy hơi lạ khi không có chiếc mặt nạ trên mặt . Nó tiến lại phía phòng vệ sinh rồi bước vào , đánh răng , rửa mặt xong nó mới đưa mắt nhìn mình trong gương , việc mà trước đây nó chưa bao giờ làm . Có lẽ từ khi hắn xuất hiện và ở bên nó thì nó đã can đảm hơn nhiều để đối mặt với những vết thương tuổi thơ ,nó mỉm cười và thầm cảm ơn ông trời đã mang hắn đến với cuộc đời nó , giải thoát nó khõi ác mộng tuổi thơ . Vừa lúc đó bà bước vào : - Ngủ ngon chứ cháu gái ???_bà hiền hậu nói . -Dạ cũng được ạ _ nó quay sang cười xòa với bà . - Mà bà nè !!Cháu thay đồ xong sẽ giúp bà nấu ăn nhé !!_nó nhanh miệng nói tiếp . - Ừ vậy thay nhanh đi cháu ,kẻo Rin với mấy đứa nhỏ dậy không có đồ ăn _bà mỉm cười nói rồi quay qua phòng bếp chờ nó thay đồ . Nó phụ bà làm bếp , hương thơm của thức ăn bay bay và len lõi vào phòng hắn , làm hắn tỉnh giấc ngồi dậy và bước ra khõi phòng thì cả một bàn ăn thịnh soạn đang trước mắt làm bụng hắn cứ cồn cào cả lên : - Cậu mau thay đồ đi .Mình ăn sáng rồi còn đi học nữa _ nó vừa dọn đồ vừa vẫy tay , ra hiệu cho hắn . - Ờ ....ờ _hắn vừa gật đầu vừa hít mùi thức ăn thơm phức . Một lúc sau tại bàn ăn : - Hai đứa nè !! Bà có công chuyện phải vắng nhà mấy ngày , hai đứa ở nhà tự chăm sóc lẫn nhau nhé _ bà từ tốn nói . - Công việc gì vậy bà ???_ nó vừa ngốm một miệng cơm vừa nói . - Àk ! Bà đưa bé Bin và bé Ti về nhà mẹ chúng nó _ bà ngập ngừng nói . - Vậy ạ ??? Hai đứa dễ thương thế kia mà về sớm quá _ nó chậc lưỡi tiếc nuối . - Ừ , mà bà đi mấy ngày đấy ạ ???_ hắn gật đầu đồng ý rồi hỏi . - Bà cũng không biết nữa _ bà mỉm cười buồn . - Vậy chúc bà đi mạnh khỏe _ hắn mỉm cười nói . - Nhớ về sớm bà nhé _ nó cầm tay bà nói . - Ừ thôi hai đứa đi học đi kẻo trể giờ _ bà vừa xua tay vừa nói . - Vâng ạ _ cả 2 đáp rồi vội đứng dậy bước ra ngoài . Bà nhìn hai đứa đi xa dần , rồi nở một nụ cười buồn , có lẽ bà đang có chuyện giấu tụi nó . Hắn với nó vừa đặt chân vào trường thì cả hàng nghìn ánh mắt nhìn vào nó , những ánh mắt tò mò , ngưỡng mộ lẫn ghen tị , những tiếng xầm xì bàn tán nổi lên : - Nhỏ đó là ai vậy ??? - Mới vào trường àk ??? - Nó ăn gì mà đẹp vậy ??? - Không biết học lớp mấy ???
Hay là những câu hỏi đại loại như vậy vang lên nhưng nó vẫn không nói gì , chỉ đưa mắt nhìn mọi cảnh vật xung quanh , rồi cùng hắn bước lên lớp . Vừa vào lớp , tất cả ánh mắt lại dồn vào nó như một sinh vật lạ , hắn nắm lấy tay nó kéo lại bàn mình . Bỗng từ đâu một đám con trai bu quanh nó : - Bạn chuyễn vô lớp này học àk ??? - Bạn tên gì vậy ??? - Bạn có bạn trai chưa ??? Những câu hỏi này vang lên làm bầu khí ồn ào cả lên , tự nhiên hắn cảm thấy khó chịu vô cùng : - Tất cả tránh ra hết coi _ hắn bực mình hét to làm những âm thanh đó bỗng nhiên im bặt . Nhưng những tiếng tò mò , thắc mắc ở phía xa kia thì lại dần dấy lên : - Con nhỏ đó là ai mà lại đi chung với anh Rin nữa vậy nhỉ ??? - Mà chẵng phải đó là chỗ ngồi của con nhỏ đeo mặt nạ sao ??? - Chẵng lẽ nó là ..........................._ cả đám dần như hiểu ra , và tất cả ánh mắt lại đổ xô vào nó . Trinh từ phía xa nhìn nó , nổi bàng hoàng ngày hôm qua vẫn còn đây , khuôn mặt nó nằm ngoài dự đoán của Trinh . Một con nhỏ tiến lại chổ nó đưa tay nâng cầm nó lên : - Mày là con nhỏ đeo mặt nạ àk ???_ vừa nâng vừa nói . Hắn định hất tay nhỏ đó ra nhưng chưa kịp thì nó đã hất tung đi mất rồi , nó đưa ánh mắt khó chịu nhìn nhỏ đó : - Ừ thì sao nào có chuyện gì àk ???_ nó đưa ánh mắt khó chịu của mình nhìn xoáy vào mắt nhỏ đó . - Mày.....mày _ nhìn ánh mắt nó , nhỏ đó cảm thấy hơi sợ sệt định đưa tay tát vào mặt nó thì nó đã đưa tay chặn lại và bẻ ngược ra đằng sau : - Đừng có đụng vào người tôi _ nó nói xong câu này rồi đẩy mạnh con nhỏ đó ra , làm nhỏ đó té mạnh xuống đất . Cả lớp nhìn nó run sợ và ngạc nhiên , hắn cũng không ngoại lệ tròn xoe cả mắt nhìn nó . Hắn cảm nó ngày hôm nay ,thật khác với thời gian qua , mạnh mẽ và cương quyết hơn nhiều có lẽ vì lớp mặt nạ đã được gỡ xuống , hắn cảm thấy yên tâm hơn nhiều vì nó có thể tự bảo vệ mình được rồi . Nhưng trong thân tâm hắn vẫn thầm nghĩ rằng mình sẽ ở bên cạnh nó suốt đời . Sau khi tan học , hắn chỡ nó đến thẳng nhà My để đối diện với tất cả . Cuộc nói chuyện giữa người mẹ làm tổn thương con mình và đứa con ấy sẽ diễn ra như thế nào ???
Cháp 30 : Đứng trước ngôi nhà này , nó chợt rùng mình , không phải bởi vì ngôi nhà này quá lạnh lẽo , đơn độc hay cái gì khác , mà là vì nó sắp đối mặt với người mẹ xa cách đã lâu . Hắn ngước qua nhìn nó , cái nhìn đầy lo lắng : - Cậu không sao chứ ???_ hắn đặt tay lên vai nó , nhẹ nhàng hỏi . - Ừ _ nó quay sang nhìn hắn và nở một nụ cười cho hắn yên lòng . Hắn đưa tay lên bấm chuông , tiếng chuông vang lên làm cả không gian trở nên cùng một nhịp đập với nó , hồi hộp là điều mà bây gìơ nó đang bị lấn áp . Bất chợt một người phụ nữ với chiếc váy trắng dài đến chân , bên trên có đính những hạt đá lóng lánh , đủ màu sắc , nhưng trong mắt nó vẫn đơn sơ vô cùng . Mái tóc người ấy uống lọn , nghang vai , nó chăm chú quan sát đến từng nét trên khuôn mặt , đúng là cũng chẳng khác xưa gì mấy , chỉ có điều là gầy gò hơn một xíu về cả khuôn mặt lẫn thân thể của con người đang dần bước đến chỗ nó kia . Từng bước đi của người đó , là từng nhịp đập của nó lúc này , mồ hôi vã đầy ra cả mặt . Và cuối cùng người phụ nữ ấy cũng mở cửa và đứng trước mặt nó , không hiên nghang hay tỏ ra vẻ quý tộc như nó đã nghĩ , mà thân thể bà ấy run lên . Bà ấy nhìn nó , ánh mắt đầy nhớ nhung , xen lẫn sự đau xót , bà đưa tay mình lên run run nắm chặt lấy tay nó : - Hy....Hy..àk !! _ môi bà mấp máy nói . Nó vẫn im lặng không nói gì . nhưng nước mắt của nó thì đã chảy ra mất rồi , nó nhìn mẹ mình mà đôi mắt đã đẫm nước mắt , môi nó dường như bất động chẳng nói lên thành lời . Một lúc sau cả 3 người đều bước vào nhà , hắn ngồi cạnh bên nó , nắm chặt lấy tay nó như động viên nó . Và ngồi đối diện không ai khác ngoài mẹ nó : - Con đã lớn từng này rồi nhỉ ??? _ mẹ nó cất tiếng hỏi , câu hỏi đầu tiên sau suốt mười mấy năm mà nó được nghe , không khõi xúc động nhưng môi nó vẫn không tài nào mở ra được , cái khoảng khắc kinh khủng ấy vẫn còn in rõ nét trong đầu nó . - Mẹ là người đã làm con tổn thương phải không ??? Mẹ còn nhớ rõ sau chuyện ấy , mỗi lần nhìn thấy mẹ là ánh mắt con chuyễn qua sợ hãi và khóc và hét toáng lên , nhìn thấy con như vậy mà tim mẹ đau nhói , mẹ đau lắm nhưng không biết phải giải thích với con như thế nào . Và rồi một ngày gần đó , bà đã dẫn con đi , dẫn con bước ra khõi tầm ngóng của mẹ . Từ lúc ấy thế giới xung quanh bỗng nhiên bị biến thành một màu đen , nhưng đó cũng là lúc mẹ phát hiện ra mình đã có My . Xung quanh bắt đầu dấy lên một tin đồn , mẹ đã có người đàn ông khác và sinh ra My , mẹ thật sự rất shock khi cái tin ấy lọt vào tai mẹ , nhưng mẹ cũng chẳng còn sức lực nào để giải thích nữa con ạ , việc mất đi con đã là một nổi mất mát quá lớn . Cách đây hai năm , mẹ đã tình cờ gặp bà trên đường nhưng dù mẹ có cầu xin như thế nào thì bà cũng chẳng chịu cho mẹ biết là con ở đâu và sống như thế nào , có lẽ bà cũng hận mẹ khi mẹ đã gián tiếp làm mất đi đứa con trai của bà , nhưng chuyện này mẹ thật sự không muốn đâu Hy àk . Khi My được sinh ra mẹ đã thờ ơ với con bé , thờ ơ đến nổi ghẻ lạnh , mẹ mới nhận ra điều này khi suốt một ngày qua con bé đã không về , và tình cờ mẹ đã đọc được nhật ký của nó . Mẹ buồn và cảm thấy tủi nhục lắm con àk , mẹ cảm thấy bản thân mình không xứng đáng làm mẹ các con , một người mẹ vô trách nhiệm này lẽ ra phải chết quách đi cho rãnh nợ . Mẹ biết có lẽ con sẽ không bao giờ tha thứ cho mẹ , nhưng nhìn thấy con như thế này mẹ cũng là quá đủ đối với một người như mẹ ,và có điều này mẹ muốn nói từ rất lâu rồi , Hy àk !! Mẹ xin lỗi vì đã làm tổn thương con nhưng mẹ yêu con , yêu con nhiều lắm con ạ !!_ mẹ nó nói với đôi mắt đỏ hoe cùng với những dòng lệ rơi trên má . - Me...mẹ _ nó bật chợt lắp bắp nói ra tiếng mẹ đã giấu trong sâu thẵm lòng mình . Nghe những lời mẹ nói đã làm cho nó chợt nhận ra những nổi đau khỗ và dằn vặt đã ám ánh mẹ nó rất nhiều . - Mẹ..._ bất chợt từ phía sau , một tiếng gọi mẹ cũng được vang lên và nó được phát ra từ miệng My .Có lẹ từ nãy giờ My đã nghe , và quan sát hết tất cả . Bất ngờ nó quay lại nhìn đứa em gái thân thương của mình . Đôi mắt của mẹ đã giấy lên một niềm vui sướng tột cùng : - Lại đây !! Hai công chúa của mẹ _ mẹ nó vui mừng đưa hai tay về phía trước nhìn hai đứa . Cả hai nhìn nhau rồi vội chạy lại sà và lòng mẹ đễ nhận cái ôm thân thương từ mẹ : - Mẹ xin lỗi , xin lỗi hai đứa _ mẹ nó bật khóc nhưng tay vẫn ôm chặt mình tụi nó , môi thì khẽ hôn lên mái tóc của cả hai như để xoa dịu những nổi đau mình đã gây ra . Hắn nghe , nhìn , và cảm nhận được tất cả , tình mẫu tử quả là thiêng liêng và quý giá vô cùng , chợt nghĩ đến bản thân mình , một kẻ mất trí nhớ ngay cả người thân cũng không biết nhưng trong đầu hắn một câu hỏi chợt hiện lên : liệu bố , mẹ của hắn có đang tìm hắn không ??? Và có lẽ câu hỏi này sẽ được giải đáp không lâu nữa . Hắn ở lại ăn cơm tối cùng với cả 3 mẹ con nó , rồi xin phép ra về vì có lẽ hắn đang cảm nhận rằng mình là người ngoài cuộc trong tình cảm của 3 người này . Và khó có ai có thể xen chân vào chuyện mẹ con của họ . Liệu đây là một kết thúc ??
Tiểu thuyết tình yêu là website chia sẻ những thể loại truyện hay nhất hiện nay, được nhiều người đọc yêu thích. Truyện được cập nhập hàng ngày. Hãy lưu địa chỉ web để truy cập nhanh hơn!