pacman, rainbows, and roller s
Tiểu thuyết tình yêu

Tiểu Thuyết Tình Yêu

Đọc truyện tại Tiểu Thuyết Tình Yêu

Loading...

Truyen tinh cam - Ông xã, đầu hàng đi trang 11

Chương 28

“Hạ Tiểu Hoa! Ngươi lập tức cút đến phòng làm việc cho ta!” Thanh âm Nhị hào, dù không bật loa ngoài cũng làm cho bà lão dưới lầu một phen kinh hách.

Ta vắt chân, vừa ăn bữa sáng Khả Nhạc mua cho ta, vừa xem tin tức giải trí: “Nhị hào, quên nói cho ngươi, ta từ chức ha, phòng làm việc từ bây giờ thống nhất là do Diệp Hy quản!”

Thần Tư đến Hàng Châu, cùng nữ nhân vật chính du hồ bị người ta chụp rõ như ban ngày, lại còn đứng trước máy quay ra vẻ đạo mạo nói: “Quản lý có đi theo, chỉ là máy ảnh vừa vặn không chụp tới!”

Ta một bên cắn bánh quẩy, một bên hừ hừ nói: “Lừa cụ già à? Diễm phúc cũng quá tốt đi!”

Nữ nhân vật chính kia không phải là mạng sống của Bốn mắt sao, thực sự là bi phẫn nha!

“Ai lừa bà già nhà ngươi? Hạ Tiểu Hoa, xem TV! Phòng làm việc sắp đóng cửa rồi!”

Ta giơ bát, ném thìa đi, trực tiếp uống sữa đậu nành: “Ngươi cũng lừa ai đâu? Diệp Hy là người có tiền nhất nhì thành phố đấy!”

Trong điện thoại một trận tạp âm, đổi người sang Nhất hào: “Hạ! Tiểu! Hoa! Thế giới này còn chỗ cho người sống không? Bà nó chứ đi theo Hạ Tiểu Hoa tất cả đều thất nghiệp! Trên đời này còn cho người ta an tâm công tác sao?!”

“?!” Ta giơ điện thoại, lại một trận tạp âm.

“Hạ Tiểu Hoa! Ta cho ngươi 15 phút! Ngươi nếu không đến phòng làm việc, ta đem đứa bạn mặc đồ thể thao đi cửa sau cùng với một đống vàng thỏi của ngươi tất cả đều quăng ra cửa sổ!” Ngũ hào khàn cả giọng.

Kháo! Khả Nhạc cùng vàng thỏi!

Ta ném cái bát đang uống hăng say ra, rút ra hai tờ tiền mừng tuổi Khả Nhạc vẫn giấu dưới ghế sopha, nhanh chóng chạy ra cửa.

Vừa mới đến cửa phòng làm việc liền thấy Ngũ hào tay phải túm Khả Nhạc, tay trái cầm vàng thỏi, đứng bên cửa sổ lắc lư: “TMD, lão nương tân tân khổ khổ mười năm, chết sống chịu đựng bị đồng nghiệp hành hạ, tàn phá, đá nước mũi vô cùng nhục nhã, ăn hương uống lạt đi theo Hạ Tiểu Hoa, hiện tại cư nhiên lại bị vứt bỏ! Hiện tại ta rất khó chịu! Lão nương phải diệt vận động phục của ngươi!”

Khả Nhạc cứ vậy thuận thế hướng cửa sổ lao ra bất cứ lúc nào.

Ta ngóng cổ hướng ra ngoài cửa sổ nhìn gió bắc vù vù mà đầu đầy mồ hôi mẹ mồ hôi con, Ngũ hào, đây chính là tầng 19 nha!

“Ngũ hào! Buông vũ khí!” Ta ồn ào đi lên.

Ngũ hào nhìn ta, túm Khả Nhạc chuyển hướng, toàn bộ thân mình Khả Nhạc hướng ta bay tới.

Ta sợ tới mức nhanh như cắt ngồi xổm xuống dưới gầm bàn, trơ mắt nhìn Khả Nhạc bay qua đỉnh đầu, nện trên người đại thẩm dọn vệ sinh vừa đến xem náo nhiệt.

Ta nhảy dựng lên, nói rất rõ ràng: “Đại thẩm! Bác cứ yên tâm, bác tìm tập đoàn Diệp thị xin phí bồi thường tai nạn lao động đi, đảm bảo vừa lòng!”

Ngũ hào một phen vung ba lô vàng thỏi, túm lấy ta: “Ngươi, theo ta vào phòng họp!”

Khả Nhạc lập tức đi sát theo sau hộ pháp.

Ngũ hào vừa quay đầu lại: “Cô!”, ngón trỏ chỉ vào Khả Nhạc: “Đi pha trà! Mỗi người trong phòng họp phải có một tách!”

Khả Nhạc liều mạng gật đầu, sống chết hướng phòng trà nước chạy đến!

Ta bị Ngũ hào túm áo, một đường tiến vào phòng họp.

Hội nghị trong phòng có thể sánh ngang cùng náo nhiệt bên ngoài, Nhất hào đến Bát hào, xếp nghiêm chỉnh thành hàng, trong tay mỗi người đều ôm một xấp văn kiện, khoa trương mà rơi mỳ sợi lệ.

Có người tự đấm ngực, cũng có người đấm ngực người khác.

“Văn kiện quỷ gì, ghen tị tiền lương cao muốn sa thải ta!”

Ta vụng trộm nhìn xuống.

Đoan đoan chính chính ngồi tại vị trí chủ vị bên trên, phía sau một loạt mấy tên cao to mặc tây trang đen ngóm vây quanh, làm thành một thế chúng tinh củng nguyệt, không phải Diệp Hy còn có thể là ai?

Ta vững vàng tiến lên, vỗ bàn hội nghị.

“Ba!” Tiếng vỗ thật lớn, so với ta còn vang dội hơn.

“Hạ Tiểu Hoa! Ai cho phép em mặc đồ này!” Diệp Hy dữ tợn nghiêm mặt, không ngừng cố gắng vỗ, “Ba!”, một lần lại một lần.

Ta cúi người xem xét bộ quần áo thể thao trên người.

A! Quần áo của ta toàn bộ đều đưa cho Khả Nhạc giặt sạch, bộ này là ta đòi sống đòi chết nàng mới đưa cho ta mượn một ngày, một ngày mà thôi, bây giờ đã muốn lập tức phải trả lại.

“Thay đi! Khó coi! Tuyệt đối không thích hợp!” Diệp Hy tiếp tục vỗ bàn, sắc mặt càng phát ra dữ tợn.

Ta trở mình xem thường, lửa giận sôi trào! Lão nương thích thì mặc đấy, dù có là quần áo của người trong lòng ngươi thì có làm sao?

Ta không quan tâm, nhìn chằm chằm một gã trợ lý mặc tây trang đắt tiền đứng phía sau: “Trợ lý Quân, tập đoàn Diệp thị gần đây không có việc gì làm sao? Tổng tài các anh rảnh rỗi đến phòng làm việc tôi diễn kịch, còn quản tôi mặc gì sao? Người ta tốt xấu cũng là tổng tài, anh cũng phải cấp cho hắn điểm mặt mũi, chuyện này không tự mình sắp xếp được sao?”

Sắc mặt trợ lý so với Diệp Hy còn dữ tợn hơn: “Hạ tiểu thư, Diệp tiên sinh còn 51 văn kiện, 3 hạng mục đầu tư lớn, 12 hai cuộc gặp quốc tế trọng yếu, Đỗ thống đốc còn phải chờ ngài ấy sắp xếp được thời gian!”

Sắc mặt Diệp Hy đã không thể nhìn.

Ta nhún vai: “Nghe thấy không Diệp tiên sinh? Không có việc gì đừng khi dễ trợ lý của tôi, ngài cứ làm ciệc của ngài đi thôi!”

“Đúng vậy! Đường đường tổng tài, bận việc cũng muốn chết còn đòi quản cái chuyện lông gà vỏ tỏi này!”

“Đầu óc đúng là có vấn đề!”

“Sớm nói Diệp tam công tử nhân phẩm không tốt!”

Sau mông ta là âm thanh oán giận không ngớt của đám trợ lý.

Tiếng lòng quần chúng a!

Ta liều mạng gật đầu, từ trong túi sờ soạng lấy ra một tờ giấy, đưa đến trước mặt Diệp Hy: “Đơn từ chức! Thủ tục đã hoàn thành xong, từ hôm nay trở đi, tôi cùng phòng làm việc không có bất cứ quan hệ lông chim nào. Ngài làm việc của ngài đi thôi, đừng khi dễ công nhân tìm vui!”

Diệp Hy tiếp nhận đơn từ chức, cũng không nhìn tới, nắm chặt lại thành một mảnh: “Hạ Tiểu Hoa, thật đáng tiếc, em không đi được!” Khóe môi hiện lên một chút tươi cười giảo hoạt.

“Dựa vào cái gì? Lão nương cao hứng thì đi, anh quản được sao?” Đột nhiên có loại dự cảm xấu.

“Sao? Anh không quản được?” Diệp Hy cười đến càng làm cho người ta giận sôi, hướng về phía sau, phất tay.

Lập tức đi lên là một vị tây trang khác, giơ lên một xấp văn kiện: “Hạ tiểu thư, Diệp tiên sinh tiếp quản phòng làm việc, trước mắt tình toán tài sản cần đưa vào hoạt động. Phòng làm việc nằm ở vị trí hoàng kim trung tâm, là một trong những nơi tốt nhất của Diệp thị, tất cả có 563 công nhân, trong đó tiền lương cho công nhân thấp nhất cũng đã vượt sáu lần giá thị trường, buôn bán lại không khống chế được phí tổn. Ngày hiện nay có tám trợ lý, đãi ngộ có thể sánh bằng CEO quốc tế. Phòng làm việc đưa vào trạng thái hoạt động, nghiêm trọng không phù hợp hạch toán kinh tế, phải sa thải bớt!”

Ta nghe mà không hiểu ra sao, quay đầu hỏi Nhất hào đến Bát hào: “Ý tứ hắn là phòng làm việc vủa chúng ta hoạt động tốn rất nhiều tiền?”

Nhị hào trở mình xem thường: “Vô nghĩa! Hạ Tiểu Hoa!”

“Ta quanh năm suốt tháng, công tác không ngừng nghỉ a?” Rõ ràng bề bộn nhiều việc.

“Hạ tiểu thư, công sức của ngài cũng không gánh nổi mỗi vị trợ lý một cái BMW, công nhân mỗi người đều mặc đồng phục đỏ cao cấp, mỗi văn phòng đều có một toilet, hàng năm hai mùa hạ thu đều tổ chức du lịch cho toàn thể công nhân, nhà máy, cửa hàng tài trợ cung cấp phục sức đều đưa cho đại thẩm dọn vệ sinh mang về nhà, còn có, còn có…”

Vị tây trang càng nói càng hăng say, ta một đầu đầy hắc tuyến: “Phòng làm việc, thật sự phải đóng cửa?”

Ta không có tiền a, không có cả tài khoản tư nhân.

Tám trợ lý trong nháy mắt lại tuôn mỳ sợi lệ.

Ngũ hào sưu một chút đứng lên: “MD! Hạ Tiểu Hoa! Giải quyết! Giải quyết không được đừng trách ta tâm ngoan thủ lạt đem cái vận động phục kia tiêu diệt!”

Ta ngẩng đầu nhìn Diệp Hy.

Diệp Hy tựa hồ như là tâm tình có chút dãn ra, ngồi trên ghế da, tay gõ mặt bàn: “Hạ Tiểu Hoa, anh cho em hai lựa chọn.”

“Hoặc là… anh sao các nàng thành cá mực…”, một tay chỉ vào Nhất hào đến Bát hào, đổi lấy tiếng khóc vang một mảnh.

“Hoặc là…”

Cửa bị gõ hai tiếng, Khả Nhạc bưng trà, run rẩy đi đến: “Diệp… Diệp tiên sinh uống trà.”

Cái chén đầy lá trà, không chút do dự nhét vào trong tay Diệp Hy.

Chuyển thân, còn vô cùng thành thực mà cấp cho mỗi vị tây trang sau mông Diệp Hy mỗi người một ly.

Diệp Hy nhìn chằm chằm Khả Nhạc, đôi mắt nhỏ thần không hề chớp động.

“Đồng phục đỏ?” Vị tây trang giơ lên cái chén, hùng hục hùng hục uống trà, chưa kịp nuốt xuống đã hướng về phía Khả Nhạc phun nước.

Diệp Hy một phen túm lấy Khả Nhạc đẩy ra sau, vừa vặn bị phun trúng nước.

“Diệp tiên sinh, ngài không có việc gì chứ?”

Diệp Hy cau mày, cúi đầu: “Không sao chứ?”

Khả Nhạc vỗ vỗ ngực, kinh hồn chưa định: “Nguy hiểm thật, nguy hiểm thật! Diệp tiên sinh.. cám ơn a!”

“Không có hoặc là, Diệp Hy, hoặc là ngươi sao Khả Nhạc thành cá mực, giải tán phòng làm việc đi!” Ta kêu vang dội, mạnh đến đáng khinh.

Trơ mắt nhìn biểu tình bình tĩnh của Diệp Hy.

Khả Nhạc trừng lớn mắt: “Hạ Tiểu Hoa!”

Nhất hào đến Bát hào trừng lớn mắt: “Hạ Tiểu Hoa!”

Duy nhất Diệp Hy, mị mắt: “Hạ Tiểu Hoa?”

Ta kiêu ngạo mà cười, cười đến lớn tiếng.

“Anh cho là, tôi không dám?”

Diệp Hy quay đầu, nhìn chằm chằm vị tây trang vừa phun nước: “Hết thảy đuổi việc! Phòng làm việc, bắt đầu từ bây giờ, một người cũng không giữ lại! Thông cáo toàn bộ đi! Ai muốn ở lại đi gặp Hạ Tiểu Hoa!”

Vị tây trang nọ cúi đầu, túm bút viết, liều mạng ghi lại.

“Diệp Hy! Anh quá ngây thơ!” Ta rống so với cười còn lớn tiếng hơn.

“Hạ Tiểu Hoa! Ngươi càng ngây thơ!” Nhất hào đến Bát hào rống còn to hơn cả ta.

Diệp Hy cư nhiên giơ cái chén đầy lá trà, nuốt một ngụm: “Hạ Tiểu Hoa, anh vui!”

Ta ngao một tiếng muốn đi lên đánh Diệp Hy.

Bị Nhất hào đến Bát hào một phen túm lại, đặt ở trên bàn.

Nhất hào vẻ mặt tươi cười: “Diệp tiên sinh, đầu óc Hạ Tiểu Hoa nhiều lúc không tốt, ngài vừa rồi còn muốn nói thêm gì nữa? Không ngại lặp lại lần nữa a!”

Diệp Hy nhìn chằm chằm ta, cười đến làm cho người ta ganh tị: “Hạ Tiểu Hoa, đừng nói anh không cho em cơ hội.”

Khoát tay, hé ra một tập văn kiện.

“Ký tên, anh giữ phòng làm việc, hết thảy đãi ngộ đều không thay đổi, em, tiếp tục ở lại làm việc cho anh! Thế nào cũng không được đi!”

Ta nghiến răng nghiến lợi.

“Lão nương không ký! Mặc kệ anh thích làm gì thì làm, lão nương muốn từ chức!”

“Vậy sao?” Diệp Hy gật gật đầu, hướng phía mấy vị tây trang nháy mắt.

“Diệp tiên sinh, bồi thường đuổi việc công nhân, hai ngày có thể hoàn thành. Trước bắt đầu từ tầng cao nhất!”

Nhất hào nắm chặt cánh tay ta, Bát hào ngồi trên người ta.

Ngũ hào giơ lên cây bút: “Muốn ngực bị đòi mạng?”

Khả Nhạc đứng bên cạnh, lấy khăn tay cho ta lau mồ hôi: “Hạ Tiểu Hoa, không có ngực thực sự không đẹp mặt đâu!”

“…”

Nhị hào cười tủm tỉm, đưa bút đến tay ta: “Ký tên đi!”

Diệp Hy cảm thấy rất mỹ mãn, nhìn mấy tên mặc tây trang kia như nhìn bảo bối: “Hạ Tiểu Hoa, em nên ngoan ngoãn làm trâu làm ngựa, từ nay về sau, em do anh chỉ huy!” Lại uống một ngụm trà nữa.

Kháo! Không cho mặc áo dài đỏ là sao?

Thay đổi người pha trà, cái thể loại gì đây?

Ta nghiêng đầu, không hé răng.

“Mấy người…” Diệp Hy hướng mắt nhìn về phía Nhất hào đến Bát hào: “Tự giải quyết, bằng không, nộp đơn xin từ chức, miễn cho tôi phải nhúng tay!”

“Vâng, Diệp tiên sinh!” 1-8 hào nghĩa vô phản cố.

“Em!” Diệp Hy chỉ về phía Khả Nhạc: “Về sau nếu dám cho Hạ Tiểu Hoa mượn trang phục, khấu trừ tiền lương!”

“Không phải em cho mượn, cô ấy… tự lấy!” Lại thêm một người nữa nghĩa vô phản cố, gia nhập đội ngũ phản chiến.

Bạo động của quần chúng nhân dân đã bị hoàn toàn trấn áp, thu phục dân tâm, đại tổng tài bận rộn cần phải trở về.

Diệp Hy đứng lên, dẫn một đám tây trang đi tới cửa, dừng lại, giống như lão bản tốt bụng ưu đãi công nhân: “Hạ Tiểu Hoa, em tốt xấu cũng coi như tầng lớp lãnh đạo của Diệp thị, cho em mua xe!”

Kháo! Ai hiếm lạ gì! Ta khinh thường hừ mũi, lại đột nhiên nhớ tới: “Kia, tôi muốn xe màu bạc có hoa lửa…”

“Mercedes-Benz màu bạc hoa lửa kia không được!” Diệp Hy nói rõ ràng.

“Thời gian trước, Lưu quản gia nói vừa nhận được một chiếc xe máy Honda, em, lấy cái đó dùng đi!” Ánh mắt Diệp Hy nhẹ nhàng lướt qua người ta, đặc biệt khinh thường: “Vừa vặn xứng với tính tình ‘keo kiệt’ của em hôm nay!”

Ta cắn cái miệng nhỏ nhắn, hàm chứa nước mắt, một phen đẩy ra Diệp Hy, túm lấy vàng thỏi, “Oa”—- một tiếng, chạy vội ra ngoài, nước mắt không ngừng tuôn.

Chương 29

“Hạ tiểu thư? Ký túc xá mới dành cho nhân viên của tập đoàn Diệp thị mới hoàn thành xong, đêm nay ở tổng bộ mở lễ mừng tân gia, Diệp tiên sinh thông tri ngài cần phải tham dự!”

Thanh âm trợ lý, tứ bình bát ổn.

Ta nằm ở trên giường, trừng mắt nhìn trần nhà, ngay cả ý muốn trả lời đều không có.

“Hạ tiểu thư, Diệp tiên sinh đặc biệt phân phó, thỉnh ngài ăn mặc chính thức một chút…”

Ta ba một cái gác điện thoại, một cước đá văng ra bản thiết kế đang cầm trên tay, thối nghiêm mặt đứng lên hướng về phía phòng tắm.

Ngày hôm nay chịu nhục, cũng đã sắp hết rồi.

Diệp Hy rốt cục vẫn chứng nào tật ấy, dùng mọi người uy hiếp ta hết thảy, cuối cùng mọi thứ lại trở về như lúc ban đầu.

Tổng tài tập đoàn Diệp thị, vẫn như cũ bề bộn nhiều việc.

Hạ Tiểu Hoa, vẫn như cũ không quan trọng, truyền gọi mới được đến.

Có việc, trợ lý thông báo.

Ngẫu nhiên Diệp tam công tử cao hứng, lại tự mình thân thiết gọi điện đến, thật khéo làm bộ như yêu cầu.

Tỷ như, ăn cơm.

Đêm đen gió lớn, sao tỏ trăng mờ, một cuộc điện thoại của Diệp Hy, Diệp tam công tử cao hứng muốn ăn đồ ăn Pháp.

Ta ngồi trong toilet, đau bụng suốt cả đêm. Ốc đồng nước Pháp không phải người bình thường nào cũng có thể ăn.

Lần thứ hai, lại gọi tới. Ta một tay tiếp điện thoại, một tay lấy dao kề cổ Khả Nhạc: “Khả Nhạc lấy dao uy hiếp em! Bắt em lưu lại nhà nàng ăn trứng xào, bằng không em ngày mai sẽ không thấy được mặt trời! Đúng vậy, nhưng, a!…”

Vì thế, đại danh đỉnh đỉnh thiếu gia Diệp Hy liền chen chúc tại căn phòng cho thuê chật hẹp chưa đầy 20 m2 của Khả Nhạc, hết sức thành tâm ăn món trứng xào.

Khả Nhạc cười đến như nở hoa: “Ăn ngon không? Diệp Hy, ăn ngon không?”

Ta liều mạng liếc nhìn trứng xào trong bát Diệp Hy, cùng với dáng ăn tao nhã không ngừng của hắn, nhất thời cảm thấy trong phòng này, mình biến thành kẻ dư thừa nhất.

Rất nhiều chuyện, rõ ràng đã xảy ra, dù có cố gắng trấn áp, dù có cố gắng quên đi, nhưng vẫn không thể làm như cái gì cũng chưa từng phát sinh.

Tựa như Khả Nhạc rõ ràng về nước, tựa như Diệp Hy rõ ràng động tâm.

Diễn trò như vậy, ba năm trước đây, Hạ Tiểu Hoa đã xem qua quá nhiều rồi.

Ba năm, Hạ Tiểu Hoa vẫn như cũ là Hạ Tiểu Hoa. Diệp Hy, vẫn như cũ là Diệp Hy ngày trước. Duy nhất bất đồng, chính là người trong lòng Khả Nhạc đã thay đổi.

Có lẽ, đó là thói quen của Diệp tam công tử, giữ lại bạn tốt Hạ Tiểu Hoa mới có đủ tự nhiên mà tiếp cận cơ hội ba năm trước đã bỏ qua, chất phác làm người dân âm thầm phục vụ cô bé Lọ Lem.

Cho nên, mặc dù là uy hiếp, Hạ Tiểu Hoa cũng thề phải lưu lại.

Chỉ là, không cần ở lại Diệp gia, chiếm không chỗ ở.

Bên ngoài cửa phòng tắm, Khả Nhạc gõ rung trời: “Hạ Tiểu Hoa! Ngươi đi ra nha! Diệp Hy đem lễ phục màu vàng đến đây! Ngươi đi ra xem một chút nha!”

Lễ phục sắc vàng, thời điểm ta đi đã để lại Diệp gia, nghĩ đến từ nay về sau vô duyên, nay lại nằm trong phòng khách, rực rỡ lóa mắt.

“Diệp thị thực không phải có tiền bình thường, năm năm trước vừa chuyển ký túc xá, bây giờ lại chuyển. Lại là ở trung tâm thương mại. Hạ Tiểu Hoa, phòng làm việc của chúng ta thực là vận cứt chó, cư nhiên lại chỉ có ba tầng lầu!”

Ta cắn răng, đem lễ phục sắc vàng kia vứt vào một góc sofa, đặt mông ngồi bên cạnh: “Diệp Hy thích nhất chính là lấy việc công làm chuyện tư!” Phòng làm việc của trợ lý Diệp thị còn không có, bằng gì phân cho ta ba tầng lầu, đương nhiên là vì muốn nghĩ cho Khả Nhạc. Trực tiếp nuôi không bằng bao dưỡng, bao dưỡng mới chính là đạo lý!

Khả Nhạc nhìn ta cười cười: “Hạ Tiểu Hoa, ta thực hâm mộ ngươi!”

“Hâm mộ ta bị uy hiếp? Hâm mộ ta ký tên vào hiệp ước không bình đẳng?” Mấy chuyện đó, đến nay ta vẫn còn ghi hận đây!

Khả Nhạc lắc đầu: “Ngươi đã nắm được Diệp Hy!”

“Vậy sao?” Ta trở mình xem thường. Bởi vì quá mức hiểu biết cho nên mới không thể làm bộ.

“Ta cảm thấy, Diệp Hy thay đổi thật nhiều. Ngày đó trong phòng làm việc, ánh mắt hắn như muốn sao ta thành cá mực, là lần đầu tiên ta nhìn thấy. Diệp Hy, trước kia không phải như vậy!” Khả Nhạc nhặt bộ lễ phục bị ta đá sang một bên, vỗ vỗ: “Trước đây hắn không thích màu vàng!”

Ta xem thường càng sâu: “Hiện tại cũng vẫn không thích!”

Lễ phục vàng kim, ngẫm lại xem cũng không phải vì ai mà tặng.

Tùy tay nắm lầy quần áo, hướng trong hộp mà quăng. Nhưng không ngờ lai ném trật, vừa vặn hạ xuống cạnh chén trà.

Khả Nhạc một phen đoạt lấy bộ lễ phục: “Hạ Tiểu Hoa ngươi làm cái gì? Dơ thì đêm nay ngươi mặc gì?”

Ta cười cười, nhưng không nhìn vào mắt Khả Nhạc: “Khả Nhạc, trước đây ta từng gặp một người. Người đó từng nó cho ta biết, mặc dù bản thân mình thích nhưng không phù hợp chính là không phù hợp, vì thế, tốt nhất là nên buông tay!”

Khả Nhạc nhìn ta hồ nghi: “Hạ Tiểu Hoa, ngươi thừa dịp về nhà tìm thầy bói?”

“Xí! Là tìm người từng trải!” Ta đứng lên, đi đến trước tủ quần áo trở mình vài phen.

Rốt cục tìm thấy một bộ trang phục màu sắc rực rỡ trễ ngực.

“Hạ Tiểu Hoa! Đây là thương hiệu nhất phẩm dành cho tiểu tam đấy!”

“Tiểu tam so ra cũng đẹp hơn mấy bộ đồ thể thao của ngươi!”

Ta cầm trang phục đứng trước gương xoay đến vài ba vòng, khoa tay múa chân, đột nhiên nhớ đến, trước đây ở phòng thay quần áo cũng đã từng mặc cái này.

Hạ Tiểu Hoa, lần đầu tiên, mặc lại quần áo.

Ngay cả Á châu siêu cấp tân tinh đều có thể bị mê hoặc bởi trang phục tiểu tam, không nghĩ đến cảm nhận của Diệp Hy sẽ như thế nào. Không mặc, quả thực chính là phí của!

Trước khi Khả Nhạc chuẩn bị xuất phát, bị 1-8 hào dùng hung khí bức bách nàng không được mặc đồ thể thao.

“MD, cũng quá TM làm ảnh hưởng đến tố chất của toàn phòng chúng ta!”

“Đúng vậy, bà nó chứ, toàn bộ tiêu chuẩn đều bị cái thứ này kéo thấp xuống!”

“Tôi nói, đồ thể thao này, cô cũng thực quá TM mất mặt xấu hổ!”

Một đám người vây quanh tiễu trừ quàn áo thể thao của Khả Nhạc. Ta vui sướng khi người gặp họa thí điên thí điên lên xe trước: “Vậy ta đi trước, các người cứ tự nhiên, tự nhiên nha!”

Này quả thực chính là khẩn cấp a khẩn cấp!

Xung quanh khu vực của tập đoàn Diệp thị bao đầy hàng rào cảnh vệ, thảm hồng trải dài từ chỗ đậu xe tới cửa chính. Xe chạy đến phụ cận, bắt đầu xếp hàng.

Mỹ nữ như mây, thương nhân chính khách nổi tiếng đều xuất hiện đông đủ cả. Khách sạn bố trí xa hoa, khắp nơi phô trương Diệp thị quý khí mười phần.

Ta ngồi trên xe, xuyên thấu qua cửa kính, thưởng thức bóng hình Diệp tam công tử đứng cách đó không xa.

Diệp Hy một thân tây trang màu đen lịch lãm, caravat thế nhưng lại là sắc vàng, đứng ở cửa lớn, khuôn mặt nhỏ tuấn tú cười đến thong dong tự mãn, trong tay giơ lên chiếc kéo gắn hoa đỏ rực. Bên người hắn là một dãy dài nguyên lão cổ đông của tập đoàn Diệp thị, ngôi sao, chính khách, chúng tinh củng nguyệt càng khiến cho Diệp Hy tỏa ra khí thế bức người.

Xe càng tiến lại gần, vẻ tươi cười của Diệp Hy lại càng phát ra rõ ràng.

Ta đột nhiên nhớ tới thật lâu thật lâu trước kia, có tạp chí Danh Viện phỏng vấn ta, nói Diệp Hy chính là nhà giàu có trong những nhà giàu có, công tử trong công tử.

Con người hoàn mỹ, rực rỡ như vậy, Hạ Tiểu Hoa, vô vị cũng thế, cô độc cũng thế, vĩnh viễn không có được.

Xe dừng lại trước thảm hồng, Diệp Hy đi theo xe đến chào đón, đứng ở bên cạnh, chờ ta bước chân xuống.

Bàn tay thon thả, quí khí, đợi cửa vừa mở liền chìa ra đỡ lấy ta: “Hạ Tiểu Hoa, anh chờ em đã lâu!”

Thật không?

Ta vươn tay, đặt lên đó, cười đến xuân hoa sáng lạn, đứng thẳng thân mình.

Ánh đèn flash loang loáng nhất thời xông đến. Dưới ánh đèn, Diệp Hy nhìn chằm chằm trang phục của ta, tươi cười dường như cũng cứng lại.

Diệp Hy, tôi cũng đợi anh rất lâu rồi, lâu đến mức không muốn đợi thêm nữa.

Màu vàng, không thích, thì cũng không cần phải chấp nhất.

Diệp Hy, không cần lãng phí caravat hoa vàng kia.

Diệp Hy đem môi tiến lại gần tai của ta: “Hạ Tiểu Hoa, em mặc cái dạng gì đây?”

Ta cười đến ngày càng phát ra sáng lạn: “Diệp Hy, anh thực sự mê người a!”

Diệp Hy nghiêng mặt, rất đắc ý cười: “Hạ Tiểu Hoa, đừng làm trò này nọ giả bộ!”

Chậc chậc, rất táo bạo!

Gắt gao nắm tay của ta: “Theo anh đi gặp nhóm mấy chú bác. Gần đây lời đồn bỗng dưng xuất hiện nhiều, anh nghĩ bọn họ đối với cảm tình vợ chồng ta có nhiều suy đoán không hay, ảnh hưởng đến quyết sách của Diệp thị!”

Ta biết nghe lời phải.

Thế sự đơn giản như thế, trường hợp như vậy, thời điểm như vậy, Diệp Hy cần là Diệp phu nhân, không phải Hạ Tiểu Hoa.

Tam thúc lục bá, ánh mắt nhìn ta càng phát ra khinh bỉ.

Ta cao hứng phấn chấn, cầm lấy ly sâm-banh uống một hơi cạn sạch, kéo thấp cổ áo: “Diệp Hy, điều hòa nơi này thật mạnh, em nóng quá!”

Tam thúc lập tức trắng mắt.

Lục bá vươn tay lau một phen mồ hôi đầy trán.

Diệp Hy nhìn chằm chằm cổ áo của ra, híp mắt.

Mấy thục nữ danh viện vây xem dùng âm thanh không mấy lễ phép nói nhỏ: “Kia mặc trang phục tiểu tam thấp ngực là Hạ Tiểu Hoa?”

“Quả thật là Hạ Tiểu Hoa! Không phải nghe đồn là cùng Diệp tam công tử hôn nhân tan vỡ sao? Biến mất một thời gian, thế nào giờ lại xuất hiện đâu?”

“Hình như bị Diệp tam công tử bỏ rơi, lại chạy theo ngôi sao điện ảnh!”

“Bao nuôi là Thần Tư! Ngu ngốc lại còn bị người ta chụp cảnh cường hôn!”

Ánh mắt tam thúc càng phát trắng lợi hại.

Khăn tay nhỏ bé của lục bá đã muốn ướt đẫm.

Ta túm tay Diệp Hy: “Uy! Các nàng làm sao biết chuyện chúng ta hôn nhân tan vỡ?” Thanh âm cũng không thua nhóm danh viện.

Diệp Hy nắm tay của ta, căng thẳng: “Hạ Tiểu Hoa!”

Nhóm sinh vật vác máy ảnh vừa vặn đi tới: “Diệp tiên sinh, Hạ tiểu thư cùng nhóm cổ đông chụp kiểu ảnh đi!”

Tam thúc lục bá vẻ mặt khó chịu.

“Chú ba, chú đứng trước, đứng trước đi!” Lục bá nhiệt tâm đẩy tam thúc đứng bên cạnh ta.

“Cảm ơn a, em đây liền không khách khí. Anh sáu, anh cũng đến đứng đây đi!” Tam thúc từng bước giành trước, vững vàng đứng ở bên cạnh Diệp Hy.

Lục bá vẻ mặt hối hận, cuối cùng vẫn phải dọn xong tư thế.

Ta đứng ở giữa Diệp Hy cùng Lục bá, cười đến vô cùng cao hứng.

Nhóm thục nữ vây xem vẫn như cũ vô nghĩa.

“Hôn nhân tan vỡ phải không?”

“Đúng vậy, chuẩn bị ly hôn rồi!”

“Diệp tiên sinh, Hạ tiểu thư, hai người đứng gần một chút đi. Rất hiếm thấy hai người chụp ảnh chung đâu!”

Tam thúc lục bá, đầu cũng không muốn chuyển động nữa.

Ta rối rít nói nhỏ: “Chú ba, chú ba! Tóc giả của chú lệch rồi!”

Bị Diệp Hy một phen túm trở về, ngón tay thon dài trắng nõn, nắm chặt cằm của ta liền hôn lên.

Ánh đèn flash phát ra càng cao hứng.

Ta cau mày. Hay cho một tiết mục vợ chồng hòa thuận.

“A! Khả Nhạc!” Ta chỉ về phía sau Diệp Hy.

Diệp Hy một phen đẩy ta ra, quay đầu.

Ta kéo làn váy, bước đi còn nhanh hơn chạy.

Vừa mới tiến vào nhà ăn của công nhân, trên lưng liền xuất hiện một lực đạo, đẩy ta vào góc.

“Mẹ nó, ai?”

Hô hấp của Diệp Hy, gần trong gang tấc: “Hạ Tiểu Hoa! Không được chơi vậy nữa!”

Thiếu ánh đèn chiếu rọi nhưng vẻ mặt Diệp Hy vẫn hiện ra vẻ không kiên nhẫn, rõ ràng.

“Hạ Tiểu Hoa! Anh đã nhịn đủ lâu, em chơi còn chưa đủ sao? Anh không cẩn thận nghĩ sai rồi, em cũng đã lừa anh ba năm! Hai ta nhiều nhất tính huề nhau. Em thì sao? Nháo chuyện xấu, nháo từ chức, nháo ly hôn? Hôm nay đây là thế nào? Hạ Tiểu Hoa! Cho dù là anh sai, anh cũng thực xin lỗi em! Còn em, chơi vậy đủ rồi!”

“Chơi?” Ta ngẩn người.

Đột nhiên phản ứng lại, nguyên lai, trong mắt Diệp Hy, Hạ Tiểu Hoa luôn luôn là chơi đùa.

“Hạ Tiểu Hoa, nay giới truyền thông đều đến đông đủ, nhân cơ hội này, em ngoan ngoãn đổi trang phục khác cho anh, đem lời đồn ly hôn chết tiệt kia toàn bộ làm sáng tỏ hết!”

Ta gật đầu. Cho nên, mới có thể đưa lễ phục vàng kim, cho nên, mới có thể đợi ta đã lâu.

“Diệp Hy, tôi mặc như vậy, không gợi cảm sao?” Ta một tay ôm lấy cổ Diệp Hy, từng chút tiến lên.

Đây chính là trang phục tiểu tam ngay cả Á châu siêu cấp tân tinh đều muốn tiềm quy tắc.

Diệp Hy nhìn chằm chằm bộ ngực của ta, nghiến răng nghiến lợi: “Hạ Tiểu Hoa, đủ…”

Mấy lời nói còn thừa, đều bị ta nuốt gọn.

Không đủ, Diệp Hy.

Ta hôn lớn mật, hết sức chủ động.

Diệp Hy tùy ý để ta giương oai, sau một lú lâu, mới khó khăn phun ra một vài âm tiết: “Hạ Tiểu Hoa, em đang tính, dụ dỗ anh?”

Ta xuy xuy cười, liếm môi.

Diệp Hy lập tức đầu hàng, một lần nữa đi lên.

Dây dưa khó dứt, ta lại trừng lớn mắt, nhìn chằm chằm phía sau Diệp Hy: “Khả Nhạc…”

Khóe môi Diệp Hy cong lên một chút trào phúng: “Hạ Tiểu Hoa, chiêu thức giống nhau, em muốn chơi đến hai lần?”

Ta dùng sức đẩy ra Diệp Hy: “Khả Nhạc!”

Diệp Hy không kiên nhẫn quay đầu, cứng lại, không còn quay trở lại nữa.

Khả Nhạc một thân lễ phục thuần màu trắng, hơi lộ ngực, vẻ mặt xấu hổ nhìn ta, đứng im lặng, không cử động.

Loading...

Tiểu thuyết tình yêu là website chia sẻ những thể loại truyện hay nhất hiện nay, được nhiều người đọc yêu thích. Truyện được cập nhập hàng ngày. Hãy lưu địa chỉ web để truy cập nhanh hơn!

Chúc các bạn online vui vẻ !

Laptop Tùng Anh

Tour Phú Quốc

Vinhomes Cầu Rào 2

Trang Chủ