Teya Salat
Tiểu thuyết tình yêu

Tiểu Thuyết Tình Yêu

Đọc truyện tại Tiểu Thuyết Tình Yêu

Loading...

Truyện teen - Chàng đại gia kiêu ngạo - trang 4

Chap 16:
…3 năm sau…
- Thời gian như đã vùi dập wá khứ của cả 2…bây giờ nóa và hắn đã khác..cái tuổi 20 một độ tuổi cũa sự mở đầu cho cuộc sống bước vào đời..có thể wuyết định ,tự chủ bản thân..
.
Hắn sau 3 năm kể từ ngày nóa ra đi..hắn đã trở thành 1 con người khác…nếu nói tốt hơn thì ko thể đúng..hắn bây giờ đã đc ba hắn giao hết tài sản,sự nghiệp cũa ông..kể cả công ty này..phải hắn đã là 1 Tổng giám đốc cũa tập đoàn Trịnh Phát..1 giám đốc đã làm điêu đứng biết bao nhiêu cô gái,nhưng có lẽ ai cũng chỉ là người tình wa đường cũa hắn.Đã biết bao nhiêu cô gái tìm cách chinh fục nhưng đều thất bại trước hắn..hắn tuy nhỏ tuổi nhưng lai rất giỏi trong việc điều hành công ty..điều đó ko thể chối bỏ..hắn wả thật rất có tài.
.
Nóa sau 3 năm du học..nóa đã trở thành 1 thiếu nữ..chững chạc hơn,xinh đẹp hơn..cóa lẽ nóa là người thay đổi nhiều nhất..từ ngoại hình đến tính cách …nóa ko còn cô bé luôn chạy nhảy nữa bây giờ nó đã cóa những bước đi điệu đà mang phong cách của 1 nhà quyền quý…nó ko còn mái tóc bồng bềnh nữa,nóa đã biết tự làm đẹp bản thân hơn..tóc nóa uốn soắn 1 ống dài tới eo..từ khi bước xuống sân bay ai cũng fải ngước nhìn nóa..còn tính cách thì sao?nóa đã thay đổi ra sao?l nó bay giờ chỉ có thế nói trong 1 chữ lạnh…
.
Hai con người,hai lối đi,sau 1 wảng thời gian họ đã thay đổi đến mức có lẽ khi gặp lại nhau đều phải choáng ngợp..
-”Con về rồi,chúc mừng con,ba mẹ rất nhớ con đấy”-Nóa bước lại và đón nhận cái ôm trong 3 năm xa cách..nóa thổn thức khi thấy ba mẹ đã gầy hơn…nóa hạnh fúc khi đã về nơi mà nóa cóa 2 con người yêu thương nóa ,đang từng ngày chờ nóa…nhưng nóa đâu biết còn 1 người nữa cũng đang chờ nóa…đang rất đau vì nóa..
-”Vâng ạ!!”-Nóa hạnh fúc đến rơi nước mắt,nhìn ba mẹ nóa cảm giác ấm cúng cũa 1 gia đình lại ập về bên nóa..nhu vậy đã đủ cho nó rồi..thời gian đã khiến nóa nguôi ngoai hẳn đi..nóa ko còn nhớ tới hắn nữa ..nóa đang tự lừa dối bản thân mình hay đúng hơn là lừa dối tình cảm của mình?
-”con của mẹ đã lớn rồi…”
-”Vậy bây giờ chúng ta về nhà nhé,con nhớ căn phòng con wá thôi..và cả món ăn mẹ nấu nữa.”-nóa cười rồi wàng tay mình vào ba mẹ nóa vừa đi cả 3 hỏi về chuyện gia đình , học tập..
.
Nóa ngước nhìn wa ô cửa sổ tay nóa gát lên,nhìn thành phố nóa thấy cũng ko thay đổi nhiều gì,nóa đưa mắt nhìn những nhà cao ốc,công ty mới đc xây dựng..Như 1 định mệnh,duyên số sắp đặt..nóa và hắn đã vô tình đi wa nhau nhưng ko biết…
-”Dạo này thời trẻ dễ yêu thật,nhìn chàng trai kia là đủ biết..”-bố nóa lấy tay chỉ về 1 cậu con trai vs cặp kính cafe to nhìn rất ư là sang..cách ăn mặc như 1 đại gia chính hiệu cộng thêm 1 chiếc xe lamborghini lp670-4 sv màu vàng cực sang và cực đẹp…
-”Vâng,..”-Nóa cười nhạt rồi nhìn đi chỗ khác..
Chiếc xe đi theo 2 ngã , người trong chiếc xe màu vàng chói kia chính là hắn chứ ko ai khác,hắn đang cặp bên người tình kế tiếp,hắn là thế hắn cũng ko thay đổi gì nhiều mà vẫn như vậy,cóa điều tính xấu của hắn tệ hơn trước..
-”Chúng ta sẽ đi đâu tiếp nào hả anh ?”
-”Tới đóa rùi sẽ bik ?”
Chiếc xe lao nhanh vs tốc độ tối đa ,hắn ko còn sợ chết nữa , mặc cho cô gái ngồi kế bên hắn la inh ỏi cỡ nào nhưng hắn vẫn giữ nguyên tốc độ , bây giờ chỉ cóa cảm giác mạnh mới khiến hắn phần nào wên đi đc wá khứ màk thuj.

Nóa bước vào căn fòng vẫn như năm nào , chiếc giường vẫn nằm ở góc đóa , bông chăn màu hồng … Bất chợt hình ảnh khi hắn ngủ lại xuất hiện trên gương mặt nóa . Nóa quay ngoắt người đi tiến tới ban công … :”Mình điên thật rồi ”
Xuống dưới lầu nóa ngắm nhìn ba nóa đang cùng mẹ nóa nấu 1 buổi ra trò mừng nóa về . Nhìn họ thật hạnh phúc cũng như nóa và hắn nhưng màk 3 năm trước thuj .
-”Con xuống rùi đấy àh ? Lại đây nào , đây là món pasta hải sản màk con thik ăn đấy !”- Ba nóa và mẹ nóa gắp 1 đũa mì cho nóa .
Buổi tối hạnh phúc theo nóa nghĩ là vậy …:”Con muốn sửa lại căn phòng , con đã lớn rùi nên sửa lại hết tất cả .”Nóa vừa nói vừa ngốn món mì ngon của mẹ nóa .
-”Đúng rùi ba cũng định hỏi ý con …À ngày mai ba cóa 1 cuộc hẹn ở đóa cóa làm 1 tiệc lớn mẹ con thì bận việc nên con đi cùng ba nhé …”
-Nóa cóa vẻ lưởng lự vì nóa hok mún đi dự tiệc gì mấy …:”Con … vâng con sẽ đi cùng ba “-Nóa choàng tay ôm ba nóa , dù sao đã lâu rùi nóa hok đc đi cùng ba nóa .

-”ngày mai gia đình ta sẽ làm 1 buổi tiệc lớn đấy , mày lo mà chuẩn bị đừng để gia đình mất mặt , nghe hok?”-Ba hắn vừa nói vừa cầm 1 cái tậu thuốc hút phì phà .
-”Điều đóa ông hok cần fải nói , tui tự bik fải làm gì !”-Hắn nói xong bước đi ra khỏi cửa .
-”Mày lại muốn đi nữa à ?”
-”Điều đóa hok liên wan gì tới ông cả”
Lao nhanh vs chiếc xe hắn ước sẽ đc nhìn thấy nóa …Hắn cười nhạt vì hắn biết ước mơ cũng chỉ là ước mơ .Hok bik là bây h nóa ra sao nhỉ nóa cóa thay đổi gì hok , nếu 1 ngày nóa gặp hắn , nóa cóa tha thứ cho hắn hok , hàng vạn câu hỏi xuất hiện trong đầu hắn … chỉ cóa thời gian trả lời màk thuj .

Cái gì đến cũng sẽ đến , chiếc xe limo màu trắng xóa xuất hiện , 1 nàng công chúa diễm lệ vs bộ váy trắng dài ngang chân …Nóa bây h cóa lẽ là tâm điểm của mọi ng’ .Nóa như muốn choáng khi thấy đây là căn nhà của Trịnh gia .Nóa lùi bước hẳn ,ba nóa lên tiếng :
-”Con sao thế ?”
Mặt nóa tái nhạt đi , chân nóa như lùi bước lại …Không suy nghĩ gì nhiều nóa như muốn chạy trốn , nóa bỏ chạy nhưng hok kịp nữa rồi đã là tâm điểm thì ngay cả hắn cũng fải chú ý …Hắn nắm tay nóa lại gương mặt hắn hok dấu đc vẻ sung sướng khi nhìn nóa …
-”Vậy là chúng ta đã gặp lại nhau ”
Chap 17:
-Nóa đứng sửng nhìn hắn..3 năm rồi…hắn ngày 1 đẹp hơn..trông hắn hơi gầy..nhưng ko đc nóa ko đc bị hắn mê hoặt mãi đc…Nóa zực phắt tay hắn ra..nóa phải lạnh hơn hắn…phải mạnh mẽ…nóa ko đc yếu đuối trước bất kì ai…nhất là vs hắn….
.
-:”Anh nghĩ anh là ai,mà có thể tự tiện nắm tay tôi như thế chứ?”-nóa giấu đi ánh mắt bối rối,thay vào là 1 cái lạnh điến từ những lời nóa thốt ra…hắn như muốn ngã khi nghe nóa nói vậy..nóa hận hắn đến thế sao…nóa có thể cho hắn giải thích đc ko?
.
-”Vậy..sao?”-hắn ko thể nói gì thêm..vì nhìn nóa từ lúc bước khỏi chiếc xe limo ấy…nóa đã khiến hắn để mắt tới…đâu rồi..đứa con gái ngốc nghếch..yêu hắn 1 cách mù wáng..đâu rồi đứa con gái chỉ yếu lòng vì hắn…tất cả chỉ thay đổi trong võn vẹn 3 năm thôi sao?
.
Giờ đây hắn lại nhận 1 câu nói đau lòng từ miệng nóa…thà hắn ko nghe hắn ko biết nóa thay đổi nhiều như vậy sẽ tốt hơn…Nóa nhìn hắn rồi bước vào bữa tiệc…nóa ko thể chạy trốn nữa..nóa fải đối mặt và tháo bỏ cái nút thắt đã bị siết chặt trong 3 năm wa thôi…
.
Hắn vẫn nhìn nóa…nhưng trả lại lời đáp là 1 sự bất cần..nó ko nhìn hắn lấy 1 lần…nóa cóa biết nóa khiến hắn đau lắm ko..Mặc kệ tất cả…nóa chỉ muốn sớm kết thúc buổi tiệc để né đi ánh nhìn cũa hắn..nhưng biết sao đc nóa phải cố cố mà ko wan tâm hắn.. nóa ko sai lầm như 3 năm trước nữa ko vội trao trái tim cho ai nữa…
.
Ngẩn người nhìn những cặp khiêu vũ tung màn trình diễn,nóa chỉ nhìn như 1 kẻ biết thưởng thức…nóa ko cóa ý định nhảy cho đến khi…
-”Em cóa thể nhảy cùng tôi 1 điệu…”-1 chàng trai cao to gương mặt tuấn tú ,nhìn anh ta nóa cóa thể thấy anh ta là 1 tên cáo già trong việc tán gái…cũng vui đấy..nhưng đụng tới những tên này hơi bị khó nuốt nóa bắt đầu thấy e ngại..
- “Biết đâu đc điệu nhảy này sẽ giúp chúng ta gần nhau hơn chăng?”-Anh ta nắm cánh tay nóa nhẹ nhàng vào điệu nhạc…nóa cười nhạt,ánh mắt cũa sự trêu đùa..nóa muốn bởn cợt anh ta…cóa lẽ anh ta nghĩ nóa là nai tơ…lầm rồi…
.
Nóa và anh ta nhảy trong niềm hăng say..và như muốn chinh fục lẫn nhau..nóa như 1 bướm nhỏ tung bay trong vũ khúc..còn anh ta chỉ là những thứ phụ , tôn lên cái đẹp cũa nóa..những màng xoay người cũa nóa khiến ai nhìn cũng cảm thấy bị hấp dẫn…hắn nhìn nóa…và tên kia..hắn ko thể ko chạnh lòng..hắn đặt chiếc ly nhẹ nhàng xuông bàn rồi mời 1 tiểu thư … cùng sánh vai vs cặp đôi kia..
.
Hắn và nóa…khiến những người đang nhảy fải ngừng lại nhìn…họ nhìn 2 cặp đôi kia cóa pha chút gì đóa cũa sự mềm mại ,uyển chuyển…những điệu nhảy thật ấn tượng…cho đến khi cặp đôi đổi người cho nhau…nóa và hắn chạm mặt..hắn nhìn nóa nhẹ nhàng ôm eo nóa…tay kia khẽ chạm nóa…mặt áp sát nóa như lần đầu tiên…nóa lại bị mê muội bởi ánh mắt đóa…
.
-”Cô đã thay đổi nhiều nhỉ..?”
.
-”Điều đóa tôi fải cám ơn anh đấy chứ…!”-Nóa xoay người trả lời hắn…hắn và nóa nhìn nhau rồi tiếp tục điệu nhảy nhanh…
.
-”Ko cần..cám ơn suông đâu…tôi thích hành động hơn…?”
.
-Nóa lúng túng …nhanh nhẹn nóa lấy lại bình tĩnh..:”Vậy anh muốn gì ở tôi..?”
.
-”Một nụ hôn thì sao nhỉ?”-hắn cười nhếch mép..hắn thừa biết nóa là 1 con ngốc…nóa rất ngại khi làm điều đóa trước mặt mọi người nhất là cóa người thân cũa nóa…hắn đang thách nóa,đang muốn xem nóa thay đổi cỡ nào chăng?
.
-”…”-Nóa có vẻ mất thăng bằng…nóa thừa biết ý đồ hắn..nhưng nó ko để hắn toại nguyện đâu..nóa cũa ngày đó đã chết rồi…
.
Kết thúc điệu nhảy hắn hôn nhẹ tay nóa,mắt nhìn nóa như sự đắc ý…nhưng ko…nóa zực tay hắn lại bên nóa..tay kia nắm chặt vào cổ áo hắn…nóa chạm nhẹ vào môi hắn…nóa từ từ tiến sâu hơn..mắt nóa nhắm lại…nóa trao cho hắn 1 nụ hôn lạnh buốc..hắn ko cóa cảm giác gì vs nụ hôn đóa cả…hắn giật lùi người nóa ra…nhìn nóa…mắt hắn nhíu lại sự thất vọng…nóa thay đổi rồi…wá nhiều…bây giờ nóa là ai?
.
Nhìn sâu mắt nóa hắn đọc đc ý nghĩ cũa nóa..sự trả đủa..bây giờ nóa chậm rãi bước đi tặng 1 ánh nhìn sắc tới chàng trai mời nóa nhảy..rồi cùng bố nóa ra về…bố nóa cũng rất đổi ngạc nhiên trước hành động cũa cô gái yêu..hưng ông rất thoáng..tiếp xúc vs người phương Tây cóa lẽ nóa đã bị lây nhiễm bởi tính tự nhiên cũa họ..
.
Hắn như chết đứng ở đó mắt hắn nhìn nóa cho tới khi đi khuất…hắn cười…:”Thời gian còn dài…dù em cóa thay đổi cỡ nào…thì vẫn ko wa mắt khỏi tôi đâu..”- Choàng tay vào nhau hắn tựa mình vào cột dõi theo bước chân cũa nóa…
.
Nóa sau khi bước vào chiếc xe..mặt nóa bắt đầu toát mồ hôi..nóa lấy tay chạm vào môi nóa..rồi nhìn wa ô cữa…
.
“Anh ta … mình cóa wá sai khi làm điều ấy..thôi kệ..tới đâu rồi tới…”
.
-”Con làm ba ngạc nhiên đấy.!”-ba nóa lên tiếng…ông nhìn nóa cười rồi nắm tay nóa..như 1 người vững chắc cho nóa tâm sự..
.
-”Vâng con cũng chỉ muốn..giao tiếp thôi ạ”-nóa nháy mắt le lưỡi cười ..
.
-”Ba cũng đoán thế mà.”-ông ôm con gái vào lòng..dù có thay đổi ông vẫn biết nó vẫn là con gái ruột cũa ông mà thôi…Một người cha người mẹ sẽ ko bao giờ ko biết và nhận thấy điều đóa..
Chap 18
-Một buổi sáng…như thường lệ nóa bước xuống giường vươn vai rồi ngắm nhìn wang cảnh..thật sự bầu trời đang vào đông rất rét..những hơi thở nóa tạo thành làng khói mờ trong ko khí…Nóa ko nên đứng lâu ở đây..sẽ ko tốt cho nóa…nóa bước vào..nhìn mọi thứ và gọi điện..
.
-”A lô cóa fải..công ty sửa nhà…”
.
Wa rồi..bắt đầu sự khởi đầu mới..lật 1 trang sách mới…dẹp bỏ cái thế giới hồng đi..cuộc sống này ko đơn giản như nóa nghĩ..chỉ toàn sự mưu mô,lợi dụng..ko ai tốt hơn bản thân mình…
.
Nóa đứng nhìn những vật dụng tủ giường từ từ bị khiên đi mất..ánh mắt nó như sự wuyết định rất kiên cường..dù rằng lòng nó ko muốn vậy..Nóa sơn tường màu kem rồi chuyển 1 bộ giường kiểu theo kiểu phương tây,tất cả như trở về thời hoàng kim..phòng nó như 1 wý bà…nóa đã già dặn hơn trước…ko còn nét ngây thơ nữa..tình yêu đã làm thay đổi con người hay vì..hận..?
.
Nóa đi ra ngoài vs tâm trạng nặng nề,nóa ko muốn nhìn từng món đồ đc đem đi nhưng ko làm thế nóa sẽ vẫn mãi còn nhớ đến hắn…nóa bước đi chậm rải nóa ngước nhìn ven đường,nóa thấy những wán cafe trong các plaza..nóa đi vào.. mỗi khi buồn nóa muốn đc ăn pasta mà,hôm nay nó fá tiền 1 bữa vậy…Nói là làm nóa lê bước vào nóa đi tham wang từng tầng,nóa cũng sắm đc cho mình vài bộ và trang sức..nóa lên tầng ăn rồi ngấu nghiến hết tất cả..những tờ hóa đơn đc nóa vò xé…nóa ngồi ngẫm ko biết nên đi đâu tiếp rõ chán!!
.
Nóa định đi dạo ngoài phố nhưng khi nóa đc biết tầng cao nhất ở plaza này cóa 1 wán cafe cabuchino rất ngon đặc biệt là ở đóa có gió và thấy toàn cảnh thành phố..nghe thú vị nóa đi ngay..và nó đã gặp lại người wen cũ…ko biết là tình cờ hay sắp đặt..Tuấn người con trai bị nóa khướt từ tình cảm 3 năm trước..nay lại gặp nhau..
.
Nóa vừa bước chân lên tầng thượng làng gió ùa về phía nó…lạnh..đó là điều nó cảm nhận đc..ở đây thật vắng lặng và yên tĩnh..nó cảm thấy thoải mái hẳng..đã lâu nó ko tự đứng lại mà nhìn lại về wá khứ..nó luôn tìm cách bỏ chạy…rồi tự kết thúc = cách cũa mình..mọi chuyện đến vs nó như con gió này vậy ùa đi mà ko trở lại..nóa chỉ mãi suy nghĩ nóa ko wan tâm tới sự có mặt cũa Tuấn..đơn giản vì nó ko nhận ra Tuấn ngày nào..1cậu Tuấn điển trai ngày nào nhưng bây giờ là 1 cậu nhóc ăn chơi vs kiểu tóc nhượm màu vàng lợt..cách ăn mặt pha chút hip hop..nhìn Tuấn rất dữ..trong ánh mắt sặc mùi khinh thường…
.
Nóa cứ ngơ ngác nhìn trời…
-”Cậu phớt lờ luôn cả người theo đuổi cậu à?”-Tuấn bước tới bên nó ngước mắt theo hướng nó nhìn ..
-”Hơ…cậu..là Tuấn?là cậu đấy sao?”-nó trố mắt nhìn cậu bạn thân cũa nó..nó nhìn từ dưới lên rồi săm soi nóa lấy tay wẹt lên tóc rồi xoay người Tuấn…mặt nó ngố hẳng ra.
-”hì nhận ko ra à..trong cậu ngày 1 xinh ra ấy nhỉ?”-Tuấn đưa tay vuốt cằm miệng cười hiễm
-”Trông cậu thật sự tớ ko nhận ra..hùi xưa cậu lịch lãm lắm mà sao giờ nhìn ngầu wá..”
-” Time làm thay đổi con người mà..ko biết nó có thay đổi tình cảm cũa cậu ko nữa?”-Tuấn đưa mắt nhìn nó..vs vẻ mặt đó là sự nghiêm túc..và nó muốn né đi những câu hỏi mang tính chất wá khứ…

Im lặng là tốt nhất nó ngước mắt về hướng khác..mặt nó biểu lộ sự ái ngại..Tuấn biết …dù nó có thay đổi thế nào Tuấn vẫn biết vì Tuấn ko phải tên kia…kiêu ngạo nhưng thật ngu ngốc trong tình yêu..
-”Sao cậu lại có mặt ở đây vậy..?”-nó cười trừ vs Tuấn nhìn nó thật ngô ngê làm sao…
-”Tớ hay tới đây lắm..ở đây sẽ là chỗ dừng chân cũa tớ..”-Tuấn nhìn nó cười theo ..
-”vậy có chổ cho kẻ thứ 2 này ko nhỉ?tớ có vé ko đây?”
-”Ai cũng ko đc…chỉ có cậu thôi..dù sao cậu cũng là người tri âm cũa tớ…tớ ko keo tới nổi ko cho cậu 1 chổ đứng…!”
-”Vậy à?vậy thì mình vinh dự lắm đây?”-Nó cười rạng ngời vs mái tóc bay trong cơn gió lồng lộng..Nó cười nhưng đâu đó có 1 nỗi buồn u uất trong ánh mắt nó..tệ là Tuấn ko giúp gì cho nó..nhưng dù sao..nó cũng thấy thoải mái hơn khi ở bên Tuấn..vô tình nó đã wên lời cảnh báo của hắn..nó ngày 1 gần hơn vs Tuấn sau cuộc gặp gỡ này..
.
Tuấn chở nó trên chiếc xe môtô…nhanh wá…thả mình vào bầu ko gian ko xác định..tiếng bô mềm ỏng ấm tai..khiến nó đắm chiềm vào ko gian vô thực..
-Nóa hét lớn..bên tai Tuấn…:”vậy mà tớ nghĩ cậu sẽ là 1 đại wý tộc,hơn là 1 anh chàng ngầu và rất bụi..”
-”Vậy là cậu lầm rồi…ôm tớ chặt vào đấy…ko ngã đó?”-Tuấn nói vs nụ cười đùa trên môi…lao nhanh trên đường cao tốc…2 con người thả hồn vào bầu ko khí…

Về đến nhà..mặt nó vừa trắng lại vừa vui..nó còn ý định tập chạy môtô nữa..nhưng bị Tuấn ngăn chặn ý tưỡng kịp thời..bao đời con gái chạy môtô mất nét lắm..sau 1 hồi kì công..Tuấn cũng thắng thế..tuy nóa vẫn còn chưa chịu đầu hàng…Nóa tay cỡi mũ..bất chợt 1 nụ hôn khóa môi nóa…lạ là sao Tuấn lại làm như vậy..nóa ngẩn người trơ mắt nhìn Tuấn..nó ko có hành động kháng cự..có lẽ Tuấn là người tốt..nó wá đa nghi khi nghĩ Tuấn là 1 tên ko ra gì..hơn hắn..hắn luôn đen cho nó nước mắt..vậy nó cóa thể thử mở lòng 1 lần nữa…biết đâu đc Tuấn mới là người nó cần..?
Chap 19
-”Có lẽ” thì chỉ là thế nó ko dám chắc..và cũng ko dám suy tính bừa..nó sẽ mở lòng vs Tuấn nhưng sẽ từ từ tiến tới ko hấp tấp nữa..nó nhẹ nhàng đẩy người Tuấn ra , môi nó nở 1 nụ cười nhạt..
-”Xin lỗi tớ hơi vội nhỉ?”-Tuấn nhìn nó cười đùa.
-”Chắc vậy ấy ?”-Nó nháy mắt vs Tuấn rồi từ từ bước tới cổng nhà..
-”Vậy…vậy..chúng ta.. à ko tớ vẫn có cơ hội chứ..?”-Tuấn ngập ngừng hỏi..Nó way mặt lại..nó gật đầu..chỉ là cơ hội..nó ko nên vì 1 tình yêu như hắn mà ko đón nhận Tuấn..cậu ấy là 1 người đã khiến nó cảm thấy vui hơn..hạnh phúc hơn và có niềm tin vào 1 tình yêu như ngày nào..
.
Nóa bước vào nhà thấy ba mẹ nóa đang nhìn nóa chằm chằm..nóa thắc mắc hỏi:”Có chuyện gì vậy ạ?”
-”Cũng ko có gì..ba mẹ định bàn chuyện vs con!”-Mẹ nóa rót 1 ly nước ép trái cây tay kia kéo nóa xuống ngồi kế bên bà..
-”Ba tính cho con …đi làm ,dù sao con cũng đã có đủ kiến thức để đi làm lãnh vực kinh doanh như ba rồi..”-Ba nó vuốt tóc nó,tiếng ba nhỏ nhẹ nói nó..Đúng là nó nên đi làm..ba nó ko còn trẻ nữa..họ đã dồn hết công sức cho nó ra Úc..bây giờ là lúc nó đền đáp công ơn họ..
-”Vâng vậy con sẽ nghe lời ba mẹ..nhưng con sẽ làm ở đâu ạ?”-Nó ngơ mắt nhìn ba nó..ông có vẻ ngập ngừng rồi nói vs nó..
-”Con sẽ làm thư ký cũa Tổng giám đốc công ty…Trịnh Phát..là cậu con trai mà hôm trước con đã nhảy cùng đấy..”-Nghe xong câu nói cũa ba nó..nó sock nặng…nó choáng váng nhưng sau đó lấy lại đc bình tĩnh..nó dọn dẹp hết đồ đạc..nó wa úc..nó làm tất cả chỉ để wên hắn,giờ đây nó lại làm thư ký cũa hắn..ko khác nào..công sức nó cố làm ra đổ sông đổ biển cả sao?
-:”Không..tại sao lại làm ở đó ạ..con ko làm ở đó đâu..”-Nó cương wuyết tỏ vẻ bất bình…mặt nó ửng lên
-”Con ko thể ko làm đc..đó là công ty thầu cho công ty ba..họ mà ko hợp tác nữa coi như gia đình ta sẽ tan nát mất..dù sao họ đã có nhã ý mời con vào làm..thì con nên nhận đi?”-Ba nó lí giải rồi ông way đi chổ khác,ông cũng ko muốn con gái chịu khổ..ông định lập cho nó 1 công ty nhỏ..nhưng thị trường trong lãnh vực này nó còn wá non nớt..dù rằng đã đc đào tạo rất kĩ..
.
Nó ko nói gì nữa..nó bước lên phòng..nó wăng hết bịch đồ nằm phịch xuống giường..mũi nó khịch khịch vì hơi ngộp..mùi sơn mới..rồi mùi gỗ khiến nó khó chịu..nó đi ra mở cữa ban công..nó đứng rồi ngẫm nghỉ
.
Từ khi nó về đây..mọi chuyện lại cứ như hồi xưa..nóa cứ hết chuyện này lại tới chuyện kia..1 đống hỗn độn nóa muốn…tháo gỡ lắm..nhưng tháo mãi chỉ 1 rối hơn..nó muốn điên lên..muốn hét thật to..
.
Không lẽ là vì duyên số..ông trời bắt nó phải gặp hắn…ko..ko đúng..Nó như rơi lệ khi nhớ đến người con gái đó..rồi đến đứa lẵng lơ ở trong phòng,tình yêu cũa nóa có wá nhiều vắp ngã..nóa luôn đứng lên..luôn muốn có lối thoát..nhưng dù cố cũng ko đc..ba nóa nói đúng..nóa phải biết nghĩ đến lợi ích chung..nóa ko nên vì bản thân mình mà hại đến ba nó..Nó phải đồng ý thôi…
..
Một buổi sáng se buốc..trời lạnh wá..nó bước xuống nhà..nhìn ba nó đang cầm tờ báo đọc..gương mặt ba chau lại hiện lên đường chân chim cũa sự suy nghĩ…ba mình già thật rồi..nó tiến lại..choàng tay ôm ba nó..nó cười hủ hỉ..rồi nói..
-”Vây chừng nào con bắt đầu công việc đc đây ?”-Nó nhìn ông cười..Nó fải chấp nhận..sống trên đời này nó đã học đc nhiều thứ và chấp nhận những thứ mình có..đó là điều nó học đc..nó biết nó vào làm trong công ty là do hắn sắp đặc..nhưng hắn sẽ ko làm nó khuất fục đâu..từ món đồ chơi..tới nô lệ..rồi lại là người yêu…bây giờ lại là sếp…cái gì mới là thân phận cũa nó…nó cũng muốn có câu trả lời…đành chấp nhận vậy…
-”Nếu đc ba nghĩ con nên đi làm sớm trong nay hoặc mai..con nên wen dần vs công ty trước đi con gái..”
-”Vâng,chúng ta ăn thôi..”-Nó gật đầu lia lịa rồi ngồi xuống bàn ăn..
-”Khoang đã rửa mặt chưa mà ăn đấy..con lớn rồi mà cứ như con nít vậy.”-mẹ nó nhắc nó,ba lắc đầu trước đứa con gái ngây ngô cũa mình..
Nó chạy lon ton như 1 đứa trẻ lên 3…nó có ba có mẹ tất nhiên họ sẽ khiến nó luôn yêu đời hơn..nó phải mạnh mẽ hơn hơn hơn nữa..
.Đang dạo trên chiếc xích đu trong vườn..nó bất ngờ khi thấy Tuấn..cậu ấy đang đứng ngoài cổng nhìn nó..mặt nó hơi đỏ..vì Tuấn nhìn nó ko ngớt..nó đứng dậy chạy lại vẻ hấp tấp..
-”Cậu tới đây là…”
-”Ko cho tớ tới ngắm cậu đc à..”
-”Ko..ko đâu..”
-”Vậy cậu có thể mời khách vào nhà đc chứ?”
-”Á,sorry..tớ wên!!!hì hì”
..
Tuấn dắc xe vào nhà..cậu ta khi nhìn và wan sát nhà nó..trông nhà nó rất ấm cúng..rồi cậu ta mới nhìn kĩ hơn nó đang mặc 1 chiếc đầm 2 dây tóc thì bới lên,rơi là chà vài sợi tóc..
-”Cậu đến đây sao ko báo trước”-Nó cắt ngang ánh nhìn cũa Tuấn,nó tay cầm 2 cốc nước lạnh chìa ra cho Tuấn.
-”À!tớ muốn làm cậu bất ngờ thôi mà”-Tuấn đưa cốc nước lên miệng..Tuấn ngước nhìn kĩ hơn nhà nó…rồi nhìn lên trên Tuấn thấy căn phòng nó có trồng 1 loại bông dấy…nhìn rất đẹp.
-”Vậy là cậu đã thành công rồi đấy..mà cậu thấy nhà tớ sao nào..thấy nhìn hoài cho cái comment xem,..”
-”Phòng đó là phòng cậu à?”
-”Đúng rồi sao cậu biết hay vậy?”
-”Rình hoài sao ko biết được chứ?”
-”Sax…cậu”
-”Đùa thôi”-Tuấn trêu nó rồi cười khi trông thấy nó sặc nước nhìn nó bây giờ mới đúng là Lâm K.Uyên..
..
Nó và Tuấn ngồi đùa giỡn cùng bên nhau,nóa nói rất nhiều điều cho Tuấn nghe..Tuấn luôn giúp nó giải wuyết vấn đề..tới trưa nó đc Tuấn mời đi ăn..ko gì bằng..nhưng nó đâu biết..nó đã đc hắn mướn người theo dõi..những hình ảnh nó hôn Tuấn rồi ngồi cùng xích đu..đi ăn chạy trên phố..đều chụp hình hết cả..Hắn biết..nhưng hắn im lặng..đốt cháy 1 sắp hình…hắn ngước mặt tới ô cữa kính trong suốt..tay hắn siết chặc..
-”Muốn đối đầu với tôi à Trọng Tuấn..”
Chap 20:
Nỗi buồn như dằng xé hắn..nó ko cho hắn đc giải thích..nó ngay từ khi gặp hắn đã như đối đầu vs hắn..như vậy cũng vui và thú vị đấy..nhưng mà..sao nó có thể hôn Tuấn..tên đó hơn hắn điểm nào..hắn ko còn là hắn nữa…nhìn lên trời mắt hắn trầm lại..ko suy nghĩ thêm hắn lấy chiếc áo khoác..rời khỏi văn phòng..
.
Nó hôm nay cảm thấy thật vui vì nó và Tuấn đã đc đi ăn và đi rất nhiều nơi giải trí..Nó cảm thấy Tuấn là 1 người đáng để nó tin cậy,mỗi khi buồn Tuấn sẽ là 1 chỗ dựa vững chắc với nó..Nó bắt đầu cảm thấy mơ hồ cho tình cảm của mình..nó ko biết đối vs Tuấn là tình yêu hay thứ gì khác…?
.
Nhìn ngắm lại tình yêu cũa nó Tuấn rất khác hắn…fải nói hắn phải học Tuấn ở điểm biết chiều con gái,tâm lí và dễ mến..Nghĩ lại thì hắn chưa bao giờ công nhận nó là người yêu..luôn tỏ vẻ là ông chủ vs nó thôi.
-”Tới nơi rồi,cậu tính ngồi như thế mãi à?”
-”Ôi..hi..tớ xin lỗi..hôm nay rất vui đó cám ơn cậu nhiều lắm!!”
-”Vậy tặng tớ 1 cái hôn đền đáp đi”-nói xong Tuấn chìa má ra,nhìn rất giống con nít..nó cảm thấy Tuấn thật đáng yêu.
-”Èo..thôi xấu wá à..”-Nó cười lấy tay đẩy nhẹ đầu Tuấn..vui thật..
-”Trông 2 người nói chuyện đến ko để ý kẻ thứ 3 này nhỉ?”
-Nó đứng lặng..nó ko ngoảnh mặt lại..nó biết là hắn đang ở sau lưng nó..thật sự nó mong rằng hắn đừng xuất hiện bây giờ..hắn luôn reo những điều tồi tệ đến vs nó..
-”Sao thế!ko ai vui khi có sự xuất hiện cũa tôi ư?”-hắn nhìn nó..mắt hắn nhanh nhẹn nhìn ngay về Tuấn..sự đắc ý cũa Tuấn khiến hắn muôn điên lên..nếu muốn chơi xỏ ai..ko cần hành động mà fải dùng trí..đó là con người hắn..
-”Sao anh đến đây..nếu về việc làm thì mai tôi sẽ đến công ty..anh đừng lo!”-Nó ko thèm nhì hắn 1 lần..1 tay nó ôm bả vai..mặt nó way sang chổ khác..
-”Việc đi làm tôi biết cô nhất định sẽ đồng ý thôi…bản tính cô..đâu thể đứng nhìn mọi người xung wanh bị tổn thương vì mình..”-Lời nói như nhấn mạnh từng chữ,nó muốn tát hắn lắm.. 1 tên đáng ghét…hắn ko hề ngừng kiêu ngạo đc sao?
-Tuấn nhìn hắn…2 người như đấu trí = giao cảm vậy..nhìn nhau mãi mà ko hề chớp.Nó thừa biết hắn ko ưa gì Tuấn..Nó lên tiếng,nó muốn 2 người ngừng chiến..:”Cậu có thể về rồi Tuấn à,cũng muộn rồi..”
-”Tại sao tớ lại có thể để cậu ở lại cùng tên kia chứ”-Tuấn nhìn nó rồi way sang nhìn hắn,Tuấn cười nhẹ..
-”Cậu nói như tôi là 1 tên xấu ko xứng đáng ở bên cạnh cô ấy vậy?”
-”Tôi nghĩ vậy đấy”
-”À..! thế nếu tôi là người xấu thì tôi sẽ ko rãnh để đôi co vs cậu như thế này đâu?”-hắn cười đểu rồi wàng tay vào eo nó..
-”Anh…sao…buông tôi ra.”-Nó bất ngờ trước hành động kì wái cũa hắn..
-”Nhưng dù sao tôi cũng cám ơn cậu..đã gợi ý 1 thú vui mới cũa tôi..làm người xấu cũng tốt đấy..”-hắn bồng nó lên..bước vào cổng nhà..ba mẹ nó sao lại mời hắn vào nhà chứ..nó giãy nãy nhìn về phía Tuấn..nó thấy Tuấn đứng nhìn rồi cười như nụ cười ngày ấy…ánh mắt tuy xa xăm nhưng như tố cáo con người thật của cậu ấy..Nó cảm thấy bàng hoàng..nhưng ko đâu Tuấn ko phải như vậy..nó tin Tuấn..
Hắn bế nó vào nhà..ba mẹ nó ánh mắt sững sờ nhìn nóa..và người bế nóa..

-”Ơ chuyện này là sao đây?”-Ba nó lên tiếng phá tan bầu ko khí im lìm
-”Ko có gì đâu ạ..tại…tại tụi con đang đùa…”-bệnh cà lâm xuất hiện rồi..
-Hắn im lặng đứng nhìn..nói đúng hơn là wan sát nó..tuy ngoại hình vóc dáng đã thay đổi..tính cách có đa phần ko giống trước..nhưng đa phần nó ko thay đổi nhiều như nó nghĩ..hắn mĩm cười rồi way sang nhìn ba nóa nói:
-”Dù sao cháu cũng có lỗi vì đã đùa hơi wá”
-”..Ko ..ko giám đốc..vs con tôi trước sau cũng là người wen..wá khích cũng ko đến nổi nào..”
..
Hắn đc ba mẹ nó mời ở lại dùng cơm tối…tất nhiên là nó ko thể từ chối bữa cơm đó..trong lúc ăn nó nhìn hắn vs ánh mắt hình viên đạn..nó thật sự bí lối..ko biết sao hắn xuất hiện ở nhà nó..rồi ba mẹ nó nữa lại còn bên hắn…đã ko muốn gặp..mà cứ phải gặp..
.
Nó cảm thấy bực bội và mệt mõi..nhưng nó ko thể làm gì hơn..Đến tối ba nó và hắn như cha con vậy..họ nói về chuyện thị trường rồi way sang chứng khoáng..nó hơi bất ngờ vì hắn nói chuyện vs ba nó rất ăn ý..nó thiết nghĩ ba nó là người rất cân nhắc trong việc làm ăn..vậy mà hắn…nó ko nên xem thường thực lực hắn đc nữa rồi…
.
Nó đc ngồi cùng góp chuyện nhưng nó là người muốn chen chân vào cuộc nói chuyện của ba mẹ nó và hắn hơi bị khó..hắn lấy lòng ba mẹ nó dễ wá..nó nhớ ba mẹ nó đâu có dễ giải như vậy…sock hết vụ này tới vụ kia..nó đành bất lực..
.
Cuối buổi tối…nó có nhiệm vụ cao cả đc ba mẹ nó giao cho là tiễn khách về..
-”Anh hay thật…lay động đc những người khó tính như ba mẹ tôi anh tài đấy..”-Nó cười nhạt nhìn hắn..môi thì méo xệ
-”Tôi hay ko bằng cô đâu..”-Hắn cũng chẳng nhường để lại ánh mắt khiếm nhã dành cho nó..
-Như 1 phản xạ tự nhiên..cây ngay thì ko sợ chết đứng nó đớp trả 1 cách bạo miệng.. khơi gợi lại tội lỗi cũa hắn:-”Vậy còn anh…coi tôi là món đồ chơi…ko có tôi anh cũng dễ ..dàng…dắc người phụ nữ khác về…anh còn hơn cả 1 tên sở khanh..”-Nó đã như muốn khóc lên từng tiếng nất nhỏ xuất hiện..nó bỏ chay vào nhà..wá nhanh hắn ko thể tóm nó vào trong lòng..hắn đứng nhìn nó…

Đây là ngày đầu tiên mình đi làm…mình phải tạo ấn tượng tốt vs mọi người…mày làm đc mà..làm đc mà…nó từ từ bước chậm từng bước 1..gương mặt nó như 1 ngôi sao tỏa sáng..ánh nhìn như có nét thu hút tất cả mọi người…1 ngôi sao sẽ biết tự tỏa sáng khi nào…bây giờ nó đã làm đc rồi..Trong bộ cánh công sở..lối make up hoàn hảo..nó nhanh chóng lấy đc tình cảm cũa mọi người..sự tự tin bản lĩnh thể hiện trên từng bước đi cử chỉ phong cách cũa nó..
.
Theo quy định nó sẽ phải chào sếp cũa nó…nó cảm thấy ko hứng thú..nhớ lại đêm wa..nó ko muốn gặp hắn..ko biết sao nó lại nói vậy..nó wá ngốc..nhưng dù muốn né cũng ko đc đã là thư kí thì…ko gặp ko đc..
.
Rót 1 tách càfê..nó hít 1 hơi rồi bước vào..dù gì nó cũng phải đóng giả là 1 con người mới..ko bị tình cảm chi phối nữa…mái tóc nó thả xuống từng lọn 1, mắt to tròn trong bộ váy công sỡ..nó vừa ra dáng cũa 1 đứa con gái thanh lịch…nhưng lại có nét nghiêm chỉnh cũa người chửng chạc…hắn way băng ghế lại nhìn nó..chéo 2 chân lại..hắn nhìn nó hồi lâu..nó như muốn ngạt thở bởi ánh nhìn cũa hắn..nhưng vẫn phải giử vững tư thế này…

-”Vậy tôi…xin phép ra bắt đầu công việc cũa mình..”
-”Đứng lại đó..”
- Hắn nói xong ..hắn bước lại gần nó..ép sát nó vào tường..hắn khiến nó kinh hãi…ánh mắt hắn…nhìn sâu vào mắt nó…nếu cứ mãi như vậy…nó sẽ ko thể diễn tốt đc vỏ bọc cũa nó đc nữa…
“Dù em có thay đổi cỡ nào…em vẫn mãi chỉ là em thôi…”

Midori Arimura - Akiho Yoshizawa - Yui Hatano

Loading...

Tiểu thuyết tình yêu là website chia sẻ những thể loại truyện hay nhất hiện nay, được nhiều người đọc yêu thích. Truyện được cập nhập hàng ngày. Hãy lưu địa chỉ web để truy cập nhanh hơn!

Chúc các bạn online vui vẻ !

Laptop Tùng Anh

Tour Phú Quốc

Vinhomes Cầu Rào 2

Trang Chủ