Tiểu thuyết tình yêu

Tiểu Thuyết Tình Yêu

Đọc truyện tại Tiểu Thuyết Tình Yêu

Loading...

Truyện teen - Ê hổ cái, em là của anh - trang 7

Chương 20

Căn biệt thự ngày ngày luôn ngập tràn tiếng cười nay lại im ắng lạ thường , trong phòng khách mọi khi rất ấm cúng nay lại bao phủ một tầng không khí u ám , Uyên Nhi ngồi trên ghế khuôn mặt biểu lộ rõ vẻ lo lắng cô nhìn Uy Vũ vừa cúp điện thoại lo lắng hỏi
- Sao rồi ?
Uy Vũ chán nản lắc đầu
- Không có
- Vậy rốt cuộc cô ấy đang ở đâu chứ ?
Uyên Nhi gấp đến quên luôn cái chân đau của mình đứng phắt dậy , một cơn đau đớn lại ập tới khiến cô ngã ngồi xuống ôm lấy bàn chân lại bắt đầu rỉ máu cắn chặt môi để không kêu thành tiếng . Bảo Ngọc mất tích rồi , sau khi ăn sáng xong Uyên Nhi muốn tìm Bảo Ngọc tìm cô ấy cùng nhau đi dạo nhưng đi tìm khắp nơi cũng không thấy , lúc đó Tuấn Anh cũng không có mặt nên Uyên Nhi nghĩ hai người đó đi cùng nhau nhưng chỉ một lát sau Tuấn Anh vội vã quay về hỏi cô Bảo Ngọc đã về chưa …
Gọi điện thì không liên lạc được đi tìm khắp nơi quanh biệt thự cũng không thấy , nghe Tuấn Anh kể lại Bảo Ngọc và anh ấy có cãi nhau nhưng về chuyện gì thì có chết cũng không chịu nói …

**** 4 giờ 30 phút chiều ***

Lo lắng lên tới đỉnh điểm vì trời đã tối dần mà bóng dáng Bảo Ngọc vẫn chẳng thấy đâu , Uyên Nhi không chờ thêm được nữa đứng phắt dậy nói với Tuấn Anh
- Anh nói đi rốt cuộc là chuyện gì sảy ra giữa hai người
Tuấn Anh nhíu mày quay đầu sang chỗ khác lảng tránh ánh mắt Uyên Nhi nói
- Chỉ là mấy chuyện vặt vãnh không có gì cả
Uyên Nhi đi tới trước mặt anh giận dữ quát to
- Anh xem em là con ngốc hả Ngọc là người biết cách cư xử nếu chỉ là chuyện vặt vãnh như anh nói thì cô ấy sẽ bỏ đi sao ?
Đứng bên cạnh nghe cô nói Uy Vũ gật gù
- Thì đúng là em đâu có thông minh …
Uyên Nhi nghe vậy quay lại lườm anh một cái , đột nhiên bị ánh mắt đầy sát khí kia nhìn chằm chằm Uy Vũ thấy rờn rợn đành mỉm cười xua tay
- Anh nói chơi thôi đừng giận
Thấy anh bày ra vẻ mặt đó Uyên Nhi hừ một tiếng rồi quay lại nói với Tuấn Anh
- Anh đã làm gì Ngọc ?
Tuấn Anh không trả lời thở dài ngồi xuống ghế hai tay ôm lấy đầu , Uyên Nhi biết chắc chắn đã có chuyện cô ngồi xuống cạnh Tuấn Anh vỗ vai anh nhỏ nhẹ khuyên
- Nếu như anh nói ra thì làm sao em biết cách để an ủi Ngọc chứ ? anh nói đi
Thở dài một hơi Tuấn Anh ngẩng đầu kể toàn bộ sự việc sảy ra lúc sáng , đôi mắt Uyên Nhi tràn ngập phẫn nộ cô tức giận hét toáng lên
- Anh là thằng đàn ông vô lương tâm nhất trên đời tại sao anh có thể nói như vậy chứ ? anh biết rằng Ngọc yêu anh nhưng vẫn không chấp nhận cô ấy tôi có thể thong cảm nhưng anh không biết sự so sánh đó sẽ khiến Ngọc đau đớn thế nào không ?
Nói xong không đợi Tuấn Anh kịp trả lời Uyên Nhi quay lưng đi ra phía cửa chân rất đau vết thương hình như lại bắt đầu rỉ máu nhưng nghĩ tới Bảo Ngọc cô lại cảm thấy nỗi đau của mình thật nhỏ bé nhất định cô ấy đang rất đau , đau hơn cô gấp trăm nghìn lần …

****************

Mưa hè rả rich rơi những giọt nước nhỏ bé trong veo rơi tí tách trên con đường vắng vẻ Bảo Ngọc đưa bàn tay nhỏ bé lên đỡ lấy những giọt mưa cảm nhận từng hat mưa lạnh thấm ướt vào da thịt giống như những hạt pha lê xinh đẹp cũng giống như những giọt nước mắt cô đã từng khóc kể từ khi biết thương , biết nhớ . Mưa rơi không dứt trái tim cũng không ngừng nhói lên , bốn năm qua sống một cuộc sống không có anh cô tưởng bản thân đã quên đi quá khứ nhưng thì ra không phải vậy , từ khi anh quay về thế giới nội tâm của cô một lần nữa bị đảo lộn những cảm xúc những tưởng đã bị dồn nén xuống đáy sâu của quá khứ nay lại trỗi dậy cào xé trái tim yếu đuối của cô , giá như cô có thể hồn nhiên như Uyên Nhi thì thật tốt , giá như anh có thể yêu cô như Uy Vũ yêu Uyên Nhi thì thật tốt nhưng giá như vẫn mãi mãi chỉ là giá như . Sự thật luôn tàn khốc cũng như sự thật anh không hề yêu cô vậy …
Mưa tạnh dần những giọt nước còn đọng lại trên những tán lá nhẹ nhàng rơi xuống , bầu trời tối đen như mực tiếng côn trùng kêu râm ran trên con đường vắng vẻ một bóng dáng gầy yếu nhỏ bé bước đi chậm rãi mái tóc dài ướt đẫm nước mưa bộ váy trắng nay đã dính đày đất cát , gương mặt tái nhợt vì dầm mưa quá lâu đôi mắt sưng đỏ vì khóc . Những hạt mưa còn đọng lại rơi trên gương mặt tái nhợt nhẹ nhàng lăn trên gò má nhưng ai biết được đó là mưa hay nước mắt …

****************

Nhìn ngoài trời tối đen trong lòng lại lo lắng không yên , Uyên Nhi đứng dậy khập khiễng đi qua đi lại mặc kệ bàn chân đang chảy máu ánh mắt vẫn hướng về phá cổng lớn , Uy Vũ từ xa đi tới nói với cô
- Em vào trong đi anh sẽ đi tìm Ngọc
Quay lại nhìn anh bằng ánh mắt kinh ngạc nhưng rất nhanh Uyên Nhi đã trả lời
- Không cần tôi muốn tự mình đợi Ngọc , tôi muốn an ủi cô ấy vì hiện tại cô ấy nhất định đang rất buồn
Nghe cô nói vậy nếu là người khác sẽ cảm thấy cô thật tốt bụng nhưng lúc này suy nghĩ duy nhất của Uy Vũ chính là muốn bóp chết cô , tại sao ư ? vì sao chuyện của người khác cô lại hiểu nhanh như vậy còn chuyện của bản thân thì đúng là chậm hơn ốc sên nữa . Chán nản tới không nói lên lời Uy Vũ mang theo khuôn mặt nhăn nhó đau khổ quay vào trong .
Lo lắng về sự an toàn của Bảo Ngọc đã chiếm cứ toàn bộ tâm trí Uyên Nhi cô không them liếc Uy Vũ một cái ánh mắt vẫn nhìn chằm chằm vào cửa lớn , sự chờ mong của cô cuối cùng cũng được đền đáp cánh cửa từ từ mở ra một dáng người nhỏ bé suất hiện , Uyên Nhi mừng tới phát điên cố nén cơn đau muốn thật nhanh đi tới chỗ Bảo Ngọc , càng đến gần cô càng sót xa toàn thân Bảo Ngọc ướt sũng áo váy dính toàn bùn đất , Uyên Nhi lao tới ôm chặt lấy bạn thân khóc nấc lên
- Ngọc sao bây giờ cậu mới về mình còn tưởng .. còn tưởng … hu hu hix
Cảm nhận được sự lo lắng của Uyên Nhi , Bảo Ngọc chậm rãi đưa tay lên ôm lấy cô ấy nhẹ nhàng an ủi
- Mình không sao , mình xin lỗi đừng khóc nữa
Hai người cứ ôm nhau mãi cho tới khi Uyên Nhi ngừng khóc cô buông Bảo Ngọc ra xoay trái xoay phải nhìn từ trên xuống dưới sau khi xác nhận cô ấy không bị thương mới mỉm cười hài lòng kéo Bảo Ngọc vào nhà , khi đi qua phòng khách vừa nhìn thấy Tuấn Anh đôi mắt Bảo Ngọc mất đi tất cả những sự ấm áp , Tuấn Anh thấy cô trở về đi nhanh tới cầm tay cô hỏi han
- Em đã đi đâu vậy
Nhìn dáng vẻ nhếch nhác của Bảo Ngọc anh nhíu mày
- Sao lại thành ra thế này ?
Thấy rõ sự lo lắng của anh nhưng cô không cảm thấy vui lên chút nào , nhẹ nhàng rút tay ra cô nhìn anh mỉm cười nhợt nhạt
- Em không sao ,
Rồi quay sang chỗ Uyên Nhi vẫn đang dùng ánh mắt phẫn nộ nhìn Tuấn Anh kéo tay cô ấy kéo lên lầu .
Vào trong phòng Uyên Nhi nhìn Bảo Ngọc chăm chú nhẹ nhàng hỏi
- Cậu thực sự không sao ư ?
Nhẹ nhàng lắc đầu những giọt nước mắt cố kìm nén cũng vội vàng tuôn ra Bảo Ngọc gục xuống khóc nức nở
Uyên Nhi thở dài ngồi xuống ôm lấy cô ấy vào lòng không biết nói gì hơn ngoài những câu an ủi
- Đừng khóc nữa
Không ngờ khi nghe những câu an ủi không đầu không đuôi đó Bảo Ngọc còn khóc to hơn dữ dội hơn , Uyên Nhi bắt đầu luống cuống chân tay chưa bao giờ cô thấy Bảo Ngọc khóc dữ như vậy , những lần trước cô ấy luôn chốn vào một góc im lặng chảy nước mắt những lúc như vậy Uyên Nhi rất tức giận22q 1`cô muốn hét lên “ cậu muốn khóc thì khóc to ra đi việc gì phải kìm nén như vậy ?” nhưng nay khi thấy cô ấy khóc như vậy Uyên Nhi lại thấy đau lòng cùng bối rối không biết phải làm gì nữa đành yên lặng ôm lấy cô ấy vào lòng để cô ấy khóc cho thỏa thích chỉ hy vọng sau khi khóc hết nước mắt rồi cô ấy có thể vui vẻ bước tiếp quên đi đoạn tình cảm thương tâm này …
Ngoài trời lại bắt đầu mưa sấm chớp đánh ầm ầm át đi tiếng khóc thương tâm của Bảo Ngọc từng giọt , từng giọt nước mắt thấm ướt đôi vai Uyên Nhi cảm nhận từng giọt nước mắt nóng ấm khiến tâm cô đau nhói chẳng biết nói gì hơn những cái vỗ về nhẹ nhàng an ủi , cuối cùng khi tiếng khóc đã ngưng bớt tiếng nói yếu ớt của Bảo Ngọc mới vang lên thật nhẹ
- Lần này nữa thôi mình hứa chỉ một lần nay nữa thôi …
Tiếng nói nhỏ dần cùng những tiếng nức nở nhè nhẹ Uyên Nhi nhẹ nhàng “ ừm “ một tiếng rồi ôm lấy Bảo Ngọc càng chặt cô cảm nhận được nước mắt mình cũng đang nhẹ nhàng tuôn ra …

******************

Ánh nắng ấm áp chiếu vào căn phòng , tiếng chim hót líu lo ríu rít báo hiệu một ngày mới lại bắt đầu Uyên Nhi ngồi ngắm nhìn Bảo Ngọc ngủ ngon lành khóe môi bất giác nở một nụ cười nhẹ nhõm , đêm qua hai người ôm nhau khóc tới kinh thiên động địa khóc đến lả đi rồi lăn đùng ra ngủ . Biết chắc Bảo Ngọc nhất định rất mệt nên Uyên Nhi không đánh thức cô ấy dậy mà tự mình đi xuống nhà bàn chân bị cô bỏ quên hôm nay lại vùng lên làm nũng đau tới muốn hét toáng lên . Lê cái chân đau đớn xuống phòng bếp thấy căn nhà trống không thì đoán ran gay là hai ông tướng kia vẫn chưa dậy Uyên Nhi tự lấy một cốc sữa rồi ngồi xuống bàn ăn bắt đầu uống , cô nghĩ lại về chuyện của Bảo Ngọc và Tuấn Anh tuy anh không nói lí do vì sao không chấp nhận tình cảm của Bảo Ngọc nhưng cô cũng đoán được là vì chị Bảo Kim nhưng Uyên Nhi cảm thấy khó hiểu tại sao Tuấn Anh lại chìm đắm vào quá khứ như vậy Bảo Ngọc có gì không tốt chứ ?
Đang đắm chìm vào suy nghĩ của bản thân cô chợt nghe tiếng bước chân vang lên từ phía sau , một giọng nói trầm ấm vang lên
- Ngọc ổn chứ ?
Uyên Nhi quay lại nhìn Tuấn Anh vẻ mặt lo lằn đôi mắt thâm quầng có lẽ đêm qua anh cũng mất ngủ , cũng chẳng muốn trách cứ gì anh nữa vì Uyên Nhi biết có lẽ anh làm vậy là có lí do chính đáng . Cô gật đầu nói
- Cô ấy ổn rồi
Tuấn Anh gật đầu thở dài rồi quay đi , nhìn theo bóng dáng buồn bã cô đơn của anh Uyên Nhi lại thấy tình cảm thật rắc rối cô không hiểu tại sao ai ai cũng đâm đầu vào yêu để rồi đau tới ruột gan đứt ra từng khúc , cô nhất định nhất định sẽ không giống họ …

Chương 21

Trong căn phòng rộng lớn , tông màu chủ đạo là mày xám ghi Uy Vũ ngồi trước máy tính nói chuyện với một cô gái tóc vàng xinh đẹp qua wedcam
- Can you help me ? ( bạn sẽ giúp tôi chứ ? )
Jenny trầm ngâm một chút nhíu mày nhìn tên bạn thân khó hiểu hỏi lại
- Why I have to do that? ( Tại sao tôi phải làm vậy ? )
Nhìn dáng vẻ kiêu ngạo ấy Uy Vũ biết ngay là cô sẽ có đòi hỏi gì đó anh liếc cô một cái thản nhiên nói
- What you want ? ( Bạn muốn gì ? )
Bị Uy Vũ nói trúng tim đen Jenny cười gian nói nhỏ nhẹ
- I want you introduced Tony for me ( Tôi muốn bạn giới thiệu Tony cho tôi )
Tony , Tuấn Anh ……… Uy Vũ xuýt nữa ngã ngửa khi nghe được câu đó , Jenny để ý Tuấn Anh từ khi nào vậy ?
- You like him ?
Jenny không do dự gật đầu cô dùng chút tiếng Việt ít ỏi của mình nói
- Tớ thích cậu ấy
Nghe Jenny nói vậy Uy Vũ dở khóc dở cười không biết trả lời sao nữa , chứng kiến Tuấn Anh từ chối Bảo Ngọc như vậy khiến Uy Vũ có chút nghi ngờ lúc đó suy nghĩ đầu tiên của anh chính là “ không phải giới tính thằng này có vấn đề chứ .. “ vì chuyện của Bảo Kim sảy ra đã rất lâu rồi mà bao năm qua tính cả khi hai người đi du học có biết bao cô gái xinh đẹp gia thế hùng vĩ vây quanh nhưng Tuấn Anh cũng chẳng rung động vậy chắc chắn là giới tính có vấn đề không phải sao ?
Jenny thấy Uy Vũ không trả lời câu hỏi của mình cô cố tình nói
- So ? ( vậy..)
Uy Vũ vẫn chìm đắm trong suy nghĩ cá nhân hoàn toàn không nghe thấy lời Jenny nói
- Hey Elena call you ( này Elena gọi bạn )
Nghe thấy cái tên đó Uy Vũ giật mình mở to mắt nhìn vào màn hình thì chỉ thấy Jenny đang bịt miệng cười đến vui vẻ , Uy Vũ nhíu mày thu lại sự hốt hoảng
- That not funny ( chuyện đó không vui đâu )
Uy Vũ thở phào nhẹ nhõm khi biết đo chỉ là lời nói đùa anh không thể nào tưởng tượng nổi bản thân sẽ có một ngày sợ một đứa con gái như vậy , Jenny cười sặc sụa cười đến chả thấy cô giống con gái chút nào , cùng lúc đó một giọng nói lanh lảnh vang lên
- William
Nghe thấy giọng nói đó Uy Vũ giật mình dập luôn màn hình laptop lại ngồi ôm ngực thở hồng hộc như vừa chạy 100 m vậy nói đến Elena Uy Vũ bất giác rùng mình một cái , mọi chuyện bắt đầu từ khi anh qua Mỹ được một tháng , Jenny và Elena là bạn học cùng lớp của anh , Jenny thì không nói làm gì vì tính cô giống như con trai vậy lại chê anh không ra gì nên có thể làm bạn còn Elena thì khác cô ta là bạn thân từ nhỏ của Jenny tính cách yểu điệu nhẹ nhàng ẻo lả thấy mà ớn lại rất hay đi theo làm phiền anh rồi còn tuyên bố với toàn thể học sinh trong trường anh là vị hôn thê của cô nói chung Elena chính là ác mộng không thể tan biến trong 4 năm qua của Uy Vũ . Anh đứng dậy chậm rãi đi ra phía ban công đứng nhìn đồi núi xanh rờn phía xa khuôn mặt bỗng chốc nở một nụ cười bất đắc dĩ
- Uyên Nhi bao giờ em mới bớt ngu ngốc và hiểu ra tình cảm của anh ?
Đặt ra câu hỏi nhưng không có ai trả lời cảm giác thật khó chịu , Uy Vũ thở dài suy nghĩ về Uyên Nhi khiến anh có một cảm giác buồn bã không vui , từ khi gặp cô lần đầu tiên anh đã bị tính cách quái lạ của cô thu hút , lần thứ hai anh lại thấy khó hiểu và tò mò muốn biết tại sao cô lại ghét anh như vậy . Sauk hi qua Mỹ du học anh luôn không kiềm chế được mà để ý từng hành động của cô theo dõi cô mọi nơi , cho tới bây giờ anh vẫn chưa từng có ý nghĩ từ bỏ chuyện theo đuổi Uyên Nhi cho dù cô có ngốc nghếch đến đâu đi nữa anh vẫn muốn theo đuổi cô khiến cô hiểu ra tình cảm của anh . Anh biết chắc rằng Uyên Nhi thích anh còn là từ rất lâu về trước nữa kìa chỉ là cô cố chấp không muốn thừa nhận mà thôi anh định cứ chờ đợi rồi đến một ngày cô cũng sẽ hiểu ra nhưng anh thật không mấy hy vọng về chỉ số EQ của Uyên Nhi nên đành lập ra một kế hoạch khiến cô nhận ra bản thân đã thích anh , yêu anh …
Bước đầu tiên của kế hoạch chính là Jenny cô ấy sẽ sang Việt Nam vào tuần tới để tham gia kế hoạch của anh , Jenny sẽ đóng giả làm bạn gái của anh , anh và cô ấy sẽ làm mọi cách khiến Uyên Nhi tức điên lên rồi nhận ra tình cảm của bản thân đối với anh . Uy Vũ những tưởng kế hoạch này rất hoàn mỹ nhưng cái gì cũng có cái giá của nó sự bất hạnh của anh vẫn còn ở phía sau vì ngoài Jenny ra còn có một nhân vật nữa suất hiện , một nhân vật sẽ gây ra một đống rắc rối …

***************

Hôm nay là một ngày bình thường như bao ngày khác Uyên Nhi đang ngồi ôm laptop chat chit với bạn ,
- Pé Xink: Ngọc đâu sao không thấy online
Uyên Nhi nghĩ ngợi một chút rồi nhanh tay trả lời
- Nhox Nhi : Cậu ấy bị ốm
- Pé Xink : Vậy hả khổ thân nhóc quá nhỉ L
- Pé Xink : Thôi tui ọp lai đây pye pye J
- Nhox Nhi : Uhm pp J
Đóng lại cửa sổ chat Uyên Nhi di chuột lên nhấn vào trang chủ , một đống ảnh cùng trạng thái hiện ra Uyên Nhi bỏ qua những thứ vô vị đó lơ đãng nhìn kéo màn hình xuống dưới , một bức ảnh của một đôi trai gái hiện ra đập vào mắt Uyên Nhi cô nhấn vào tấm ảnh nhìn cô gái ngoại quốc có mái tóc vàng xinh đẹp bên cạnh cô là một người quen thuộc đến nỗi không thể quen thuộc hơn được nữa Uy Vũ …
Uyên Nhi nhìn tên người đăng là Will Trịnh , cũng chính là tài khoản Facebook đã kết bạn với cô ngày hôm qua , trong bức ảnh đó hai người rất thân thiết cô gái ngoại quốc xinh đẹp ấy đang hôn vào má anh mà Uy Vũ trong suy nghĩ của Uyên Nhi luôn lạnh lùng lại cười vui vẻ khi được cô ấy ôm hôn như vậy . Một cảm giác khó chịu ập đến ngực chợt nhói đau “ không lẽ cô gái ấy là bạn gái của Uy Vũ ? “ Uyên Nhi buồn bã nghĩ thầm , cô thừa nhận cô có chút cảm giác với anh cô cũng thừa nhận bản thân rất không thích chuyện đó trong bốn năm anh đi du học cô luôn không thể quên được anh không phải là cô nguyền rủa anh hàng ngày đâu nhé mà là vì cảm giác nhung nhớ buồn tủi khi mỗi ngày tới trường không bị anh bám theo làm phiền . Nhấn vào chữ Will Trịnh , Uyên Nhi di chuyển chuột xuống nhìn toàn bộ trang cá nhân của anh đều là hình ảnh của cô gái ấy cô lại thấy buồn trên cột thong tin của anh có rất nhiều thông tin về trường học nơi ở nhưng đập vào mắt cô chỉ có một hàng chữ “ in a relationship “ anh đang hẹn hò , với ai ? Với cô gái ngoại quốc xinh đẹp kia sao . Đó là lí do anh lạnh lùng với cô ngay cả khi cô bị thương anh cũng không thèm quan tâm sao ?
*Cộc cộc*
- Nhi ơi xuống nhà ăn cơm đi con
Tiếng nói dịu dàng của Mỹ Anh vọng vào ,
- Dạ
Thở dài buồn bã đóng laptop lại Uyên Nhi lê cái chân đau khập khiễng đi xuống phòng bếp , vừa xuống tới nơi đã nhìn thấy Uy Vũ đang nhàn nhã ngồi nói chuyện với cha cô
- Ngày mai cháu có một người bạn ở Mỹ tới thăm cháu muốn xin phép chú cho cô ấy ở đây vài ngày
Uyên Nhi sững người đứng yên tại chỗ mặt nghệt ra “ bạn ở Mỹ , cô ấy là người con gái đó sao ? “ Mỹ Anh sắp xếp xong mọi thứ quay lại bàn ăn thì thấy con gái đứng nghệt mặt ra bà kéo nhẹ tay Uyên Nhi
- Con sao thế sao lại đứng sững ra thế này lại kia ngồi đi
Uyên Nhi nghe vậy mới hoàn hồn gật nhẹ đầu đến chiếc ghế gần đó ngồi xuống , rồi cô nghe cha nói
- Cũng được thôi cháu nói bạn cháu muốn ở bao lâu cũng được
- Cháu cảm ơn chú
Uy Vũ vui vẻ cảm ơn Hạo Nhiên rồi liếc nhìn Uyên Nhi một cái thấy cô cắm đầu xuống ăn không thèm liếc anh lấy một cái , Uy Vũ nắm chặt tay đang cầm đũa cô gái này giỏi lắm anh cố ý nói về người con gái khác muốn đem người ta về nhà cô ở mà cô cũng không thèm phản ứng một chút gì sao ? Hôm qua anh cố ý kết bạn với cô trên Facebook vì biết cô rất ít bạn bè hầu như cô chỉ kết bạn với những người rất thân quen vì vậy khi anh đăng ảnh thì trang chủ của cô sẽ hiện lên để chắc chắn anh đã đăng tất cả những bức ảnh mà Jenny cùng anh chụp chung lên để cô dễ dàng nhìn thấy , hôm nay anh đi qua phòng cô mượn sách tình cờ thấy cô đang lướt Facebook chắc chắn cô đã nhìn thấy mấy tấm ảnh đó vậy mà một chút phản ứng cũng không có . Xem ra phải thêm chút kích thích .

****************

Mưa tí tách rơi bên ngoài ô cửa sổ Uyên Nhi ngồi trên giường nói chuyện với Bảo Ngọc , đột nhiên cô nghĩ ra một vấn đề cô quay sang nhìn bạn nghiêm túc hỏi
- Này cậu nói xem tại sao khi thấy một người mình rất ghét thân thiết với một người khác giới thì bản thân lại thấy bực tức khó chịu
Bảo Ngọc nhíu mày quay lại nhìn cô bạn ngây thơ hồn nhiên của mình rồi cô mỉm cười trả lời
- Vậy thì cậu đã thích cái người mà cậu rất ghét ấy rồi
Nghe vậy Uyên Nhi cứng người nụ cười trên môi vụt tắt
- Không , không thể nào
Thấy Uyên Nhi như vậy Bảo Ngọc bỏ mọi công việc đang làm tới gần ngồi xuống cạnh Uyên Nhi hỏi bạn
- Cậu thích anh Vũ à ?
Một chút buồn bã hiện lên trong đôi mắt trong veo của Uyên Nhi nhưng rất nhanh cô phản bác lại
- Làm gì có chứ mình làm sao có thể thích tên kiêu ngạo tự kỉ ấy được
Cố nặn ra một nụ cười cứng nhắc Uyên Nhi đứng dậy nói nhanh
- Thôi mình về đi ngủ đây ngủ ngon
Không kịp đợi Bảo Ngọc trả lời cô nhanh chóng đi thật nhanh ra ngoài bỏ quên cái chân bị thương đang đau đớn chỉ muốn nhanh chóng thoát khỏi sự tra hỏi của Bảo Ngọc …
Nhìn Theo bóng cô bạn thân Bảo Ngọc dở khóc dở cười mới 7 giờ tối đã đi ngủ sao ? Lắc đầu mỉm cười nghĩ về thái độ vừa rồi của Uyên Nhi , cô cũng đoán được cô ấy đã nhìn thấy những tấm ảnh trên trang cá nhân của Uy Vũ nhưng anh ấy cũng thật phô trương quá đi đăng gì mà nhiều như vậy lại cfn toàn những bức ảnh trái ngược với tính cách lạnh lùng của bản thân , có những bức còn ghép đến lộ liễu . Nếu Uyên Nhi thông minh hơn và chịu để ý hơn một chút có lẽ cô ấy đã nhận ra nhưng chịu thôi ai bảo con gái khi yêu lại mù quáng như vậy chứ nhìn thấy cái gì cũng cho là sự thật , cho nên cô xác định Uyên Nhi đã sập bẫy của Uy Vũ rồi nhưng anh chàng kia cũng thật là giăng lưới 5 năm con mồi mới cắn câu không phải là hơi kém đó chứ …?
Nhìn Uyên Nhi được Uy Vũ tận tình theo đuổi như vậy trong lòng Bảo Ngọc lại trào lên một cảm giác bi thương , giá như anh cũng có thể yêu cô như vậy thì thật tốt .
Bóng đêm ùn ùn kéo đến trong cơn mưa nặng hạt , bên ô cửa sổ một cô gái nhỏ nhắn ngồi dựa đầu vào cửa kính ngắm nhìn màn mưa đêm mờ mịt trông thật cô đơn biết bao …

Chương 22

Trở về phòng của mình Uyên Nhi mềm nhũn nằm úp sấp xuống giường vùi mặt vào gối phát ra những tiếng kêu nho nhỏ
- Điên rồi thực sự điên rồi
Càng nghĩ càng rối , tại sao cô lại có thể thích Uy Vũ cái tên kiêu ngạo tự kỉ ấy chứ ?
“ Ting ting “
Đang vò đầu bứt tai vì những suy nghĩ rối loạn thì điện thoại reo vang , Uyên Nhi mệt mỏi cầm máy lên là tin nhắn từ Uy Vũ … Trong lòng hồi hộp như sắp nổ tung Uyên Nhi khó khăn mở tin nhắn đọc một lượt cô suýt ném bay cái điện thoại xuống đất , trong tin nhắn mà cô hồi hộp như sắp nổ tung để mở ra chỉ có vài chữ như sau “ ra vườn chúng ta cần nói chuyện “ Anh ra đang gọi chó nhỏ sao cái kiểu ăn nói không đầu cũng chẳng có đuôi này ở đâu ra vậy chứ ? Trong lòng thì muốn đem anh ra lăng trì xử tử nhưng trái tim đã đánh bại lí trí Uyên Nhi vẫn đi ra chỗ hẹn trong đầu không ngừng tự nhủ là vì tò mò anh muốn nói gì thôi chứ không phải vì lo sợ anh đứng đó đợi lâu quá sẽ bị muỗi cắn chết.
Ra tới chỗ hẹn cô nhìn thấy anh đang ngồi trên chiếc ghế đá dáng vẻ ung dung nhàn nhã ánh nắng vàng chiếu lên gương mặt góc cạnh của anh , mái tóc được cắt gọn khéo léo ôm lấy gương mặt đẹp trai mang chút lạnh lùng của Uy Vũ khiến anh càng bắt mắt hơn làn da dám nắng càng làm anh thêm mạnh mẽ cứng cỏi , Tim bỗng nhiên đập thật nhanh Uyên Nhi đưa tay lên cảm nhận trái tim đang đập liên hồi nhăn mặt mắng thầm
- Mày thật ngu ngốc
Nghe thấy tiếng bước chân vang lên từ phía sau Uy Vũ biết chắc chắn là Uyên Nhi nhưng khi anh quay lại thì thấy cô đang đứng đó vẻ mặt nhăn nhó khó chịu , cô đang không vui vì phải gặp anh sao ? Suy nghĩ này khiến tâm trạng chán nản của anh nay càng trở nên nghiêm trọng cô ghét anh tới như vậy sao ?
- Không lại đây còn đứng đó làm gì cô nghĩ tôi thừa thời gian sao ?
Giọng nói lạnh lùng xa cách khác xa với sự dịu dàng trước đây của anh khiến lòng cô chợt đau , Uyên Nhi bĩu môi đi tới cạnh anh cố tỏ vẻ kiêu căng để che dấu sự hụt hẫng
- Sao ?
Uy Vũ ngồi xuống nói bằng giọng nói lạnh lùng khiến người nghe không cảm nhận được một tia ấm áp
- Tôi muốn nói sắp tới bạn gái tôi sẽ tới đây ở vì vậy cho dù cô có cảm thấy khó chịu cũng nhịn một chút vì chỉ trong một thời gian ngắn thôi tôi và cô ấy sẽ chuyển đi
Nghe anh nói rõ từng câu từng chữ Uyên Nhi chợt sững lại “ Tôi “ trước nay anh luôn nói chuyện với cô bằng một giọng nói dịu dàng ấm áp anh anh em em nhưng từ bao giờ anh lại thay đổi cách nói chuyện thành lạnh nhạt như vậy
Uy Vũ thấy cô thẫn thờ trong lòng lại bắt đầu nhen nhóm những tia hy vọng nhỏ nhoi cô đang ghen sao ?
- Này rốt cuộc cô có đồng ý hay không ?
Anh cố ý nói lớn tiếng thu hút sự chú ý của cô
Uyên Nhi đang mải chìm đắm trong những hụt hẫng của bản thân nghe thấy anh lớn tiếng như vậy cô giận dữ quát lên
- Biết rồi im đi được không ?
Mở to mắt nhìn cô gái trước mặt Uy Vũ không nói thêm gì nữa xoay người rời đi , Nhìn theo bóng lưng của anh tận sâu trong lòng Uyên Nhi có một cảm giác đau đớn trào dâng cô không muốn như vậy , cô chỉ là quá tức giận về thái độ lạnh lùng của anh gần đây thôi , cô chỉ là khó chịu khi nhận ra bản thân đã thích anh mà thôi …

************************

Bảo Ngọc ngồi trên bàn ăn cảm thấy hôm nay thật là một ngày đầy những chuyện kì lạ , Uy Vũ mặt mày nhăn nhó thì ngày nào cô cũng thấy nhưng Uyên Nhi thì đây là lần đầu tiên , kể từ khi cô và Uyên Nhi nói chuyện về việc cô ấy thích Uy Vũ thì thái độ của Uyên Nhi rất lạ cô ấy buồn bã chán nản ít nói . Bảo Ngọc tới gần Uyên Nhi kéo cô ấy lên phòng , đóng chặt cửa lại cô nhìn Uyên Nhi vẫn đang ngơ ngác hỏi thẳng
- Cậu đã tỏ tình với anh Vũ ?
Uyên Nhi lắc đầu
Bảo Ngọc tiếp tục tra hỏi
- Vậy tại sao cậu lại thành ra thế này ?
Thở dài ngồi xuống ghế Uyên Nhi cúi đầu buồn bã nói
- Anh ta có bạn gái rồi là một cô gái người Mỹ xinh đẹp
Bảo Ngọc nghiêng đầu nhìn Uyên Nhi cảm giác thú vị dâng trào cô không ngờ Uyên Nhi trước nay luôn hồn nhiên vui vẻ đặc biệt ghét Uy Vũ lại có một ngày vì Uy Vũ mà tiều tụy như vậy , cô cố gắng nín nhịn nụ cười của mình hỏi Uyên Nhi
- Vậy thì sao dù sao cô ấy cũng chẳng có ở đây cậu cứ lao vào đi mình không tin anh ấy không siêu lòng
Uyên Nhi ngẩng đầu lên dùng ánh mắt ngạc nhiên nhìn người bạn thân nhất của mình ngạc nhiên hỏi
- Từ bao giờ cậu có thể nói ra những lời như vậy ?
Nụ cười trên môi vụt tắt ánh mắt Bảo Ngọc trở nên bi thương vô hồn , Uyên Nhi biết bản thân lại nói những điều không nên nói cô níu tay Bảo Ngọc hỏi cô ấy
- Cậu không sao chứ ?
Không muốn khiến Uyên Nhi lo lắng Bảo Ngọc cố nặn ra một nụ cười gật đầu
- Mình không sao , nào cậu có muốn lao vào không mình sẽ giúp
Bảo Ngọc chuyển chủ đề nhanh như vậy khiến Uyên Nhi choáng váng cô nhăn nhăn mũi
- Không có cơ hội đâu , ngày mai anh ta sẽ đưa cô gái đó về đây ở đấy
Thấy Uyên Nhi chán nản như vậy Bảo Ngọc ngồi xuống cạnh cô khẽ nói
- Cậu biết rằng Uy Vũ thích cậu chứ ?
Buồn bã gật đầu , đương nhiên cô biết , bốn năn trước ngày anh đi du học cô đã biết anh thích cô có lẽ từ khi đó cô đã dần dần thích anh đem anh để vào trong mắt chỉ là cô không nhận ra mà thôi nhưng không ngờ đến khi cô nhận ra điều đó anh đã chán đoạn tình cảm với cô bắt đầu một cuộc tình khác . Bảo Ngọc nín cười vỗ vai Uyên Nhi
- Anh ấy đã từng thích cậu rất nhiều , tuy bây giờ anh ấy đang yêu đương cùng cô gái khác nhưng cậu cứ thử nói ra xem có lẽ sẽ có cơ hội
Ánh mắt thẫn thờ hướng ra phía bầu trời tối đen ngoài cửa sổ Uyên Nhi thì thào
- Thôi đi cái gì đến sẽ đến mình tin rằng mọi chuyện đều là định mệnh thứ gì không phải của mình thì mình sẽ không cố chấp níu kéo đâu
Nhìn đôi mắt ngày thường chứa đựng biết bao nhiêu vô tư vui vẻ nay lại mang một nỗi u buồn khiến người khác nhìn mà muốn rơi nước mắt Bảo Ngọc thầm cảm than , tình yêu quả là một điều kì diệu có thể khiến một cô gái như Uyên Nhi biết buồn khiến một Bảo Ngọc yếu đuối trở nên mạnh mẽ , cô chậm rãi tới gần bạn thân nắm lấy tay cô ấy nói giọng chân thành
- Dù có ra sao cậu vẫn có mình , Uyên Nhi nếu thực sự thích anh ấy thì hãy cố gắng theo đuổi đừng khiến bản thân sau này phải hối hận …

******************

*** Sân bay***

Uy Vũ gỡ chiếc kính râm trên mặt xuống nhìn chằm chằm về phía trước một lát sau khi đã xác định được mục tiêu khóe môi anh khẽ nở nụ cười nhìn về phía cô gái xinh đẹp anh vẫy tay
- Here ( ở đây )
Jenny đưa đôi mắt to màu xanh lam xinh đẹp nhìn về phía chàng trai cao lớn trong bộ đồ màu đen mỉm cười chậm rãi tới gần anh , mọi ánh nhìn đổ dồn về phía cặp nam thanh nữ tú này Uy Vũ thoáng nghe được những câu khen ngợi hai người rất đẹp đôi vân vân và mây mây …
Cô gái xinh đẹp dịu dàng đi tới vỗ một cái thật mạnh vào vai chàng trai khiến anh đau tới nhíu mày nhìn thấy anh như vậy cô vui vẻ cười lớn , hình ảnh đẹp đẽ tan nát mọi người lại trở về với công việc của mình …
Jenny cười đủ rồi bắt đầu cằn nhằn
- You are gangster huh ? ( bạn là xã hội đen hả ? )
Vừa nói tay cô vừa kéo kéo chiếc áo đen của Uy Vũ
Nhìn cô gái vẻ ngoài thục nữ bên trong lưu manh trước mặt Uy Vũ chỉ cười không nói anh không muốn cãi nhau với cô vào những ngày này , họ phải thân thiết rất thân thiết …
Tự thôi miên bản thân xong Uy Vũ cười với cô nói
- Let’s go ( Đi thôi )
- Ok
Jenny vui vẻ bước đi để lại một đống hành lí lại cho Uy Vũ , khiến anh tức muốn thổ huyết nhưng vẫn phải tự thôi miên bản thân hộ phải thân thiết rất thân thiết …

********* đường phân cách thân thiết *********

Về tới biệt thự đã 2 giờ chiều Uy Vũ cất đồ của Jenny lên phòng của cô rồi đi xuống phòng khách , đi qua phòng Uyên Nhi anh tò mò đẩy cửa ra nhìn vào trong chỉ thấy cô đang đứng trước gương ngăm nghía xoay qua xoay lại , hôm nay anh đưa Bạn Gái về vậy mà cô vẫn còn tâm trạng làm đẹp ? Uy Vũ xoay người bỏ xuống phòng khách .
Đứng trước gương ngắm nhìn chính mình Uyên Nhi nhíu mày không hài lòng , cô lùn quá đi có 1m 67 con gái nước ngoài lại cao như vậy , tự tin giảm xuống còn 9/10 lại nhìn đến khuôn mặt da cô rất trắng nhưng con gái nước ngoài còn trắng hơn í chứ lại còn 8/10 dánh người Uyên Nhi có chút mũm mĩm nhưng trong ảnh cô thấy cô gái kia rất gầy dáng đẹp như người mẫu vậy lại chỉ còn 7/10 , thứ cô hài lòng duy nhất ở bản thân nhất chính là mái tóc dài đến thắt lưng đen nhánh của mình , từ nhỏ cô đã thích tóc dài nên chưa bao giờ cắt đi cả vì vậy tóc cô vừa dài vừa dày rất đẹp . Nhưng tóc đẹp thì có ích gì chứ ? cô gái kia rất đẹp cô có thể cướp được Uy Vũ từ tay cô ấy sao ? tự tin tụt thảm hại chỉ còn 0/10 …
Nhìn chính mình lần cuối cùng trong gương Uyên Nhi gật đầu hài lòng đi xuống phòng khách , Thấy cô đi xuống Uy Vũ dang tay khoác lên vai Jenny nhìn cô chìu mến . Cảnh tượng đó đập vào mắt khiến lòng Uyên Nhi nhức nhối cô thay đổi quyết định quay lại hướng phía phòng bếp đi tới , thấy cô gái bé nhỏ xinh đẹp đã bỏ đi Jenny gằn giọng
- Let go ( bỏ ra )
Uy Vũ nhướng mày buông tay xuống thong thả uống nước , Jenny nhìn vào phòng bếp rồi lại nhìn Uy Vũ cười hỏi
- She is … ( cô ấy là )
Uy Vũ không do dự gật đầu anh nói
- next time remember coordinate ( lần sau nhớ phối hợp )
Jenny gật gù
- Ok
Đứng trong phòng bếp Uyên Nhi nhìn ra ngoài thấy anh và cô gái kia đang cười nói vui vẻ cô ấy còn chạm vào anh một cách thật tự nhiên nữa , Uyên Nhi cười đau khổ đây là quả báo sao trước đây anh thích cô , cô không biết nên đã rất tệ với anh nhưng bây giờ mọi chuyện lại đảo lộn cô hiện tại trở thành kẻ yêu đơn phương , thở dài một hơi Uyên Nhi thầm cổ vũ bản thân mình phải tự tin lên không được yếu đuối không được bỏ cuộc …

Yui Nishikawa - Akiho Yoshizawa - Rina Ishihara

Loading...

Tiểu thuyết tình yêu là website chia sẻ những thể loại truyện hay nhất hiện nay, được nhiều người đọc yêu thích. Truyện được cập nhập hàng ngày. Hãy lưu địa chỉ web để truy cập nhanh hơn!

Chúc các bạn online vui vẻ !

Laptop Tùng Anh

Tour Phú Quốc

Vinhomes Cầu Rào 2

Trang Chủ

Old school Swatch Watches