Tiểu thuyết tình yêu

Tiểu Thuyết Tình Yêu

Đọc truyện tại Tiểu Thuyết Tình Yêu

Loading...

Truyện Teen - I love you trang 2

 
Jaejoong’pov

Cậu ta là cái quái gì chứ, giám nhìn mình bằng ánh mắt đấy ah? Nhìn người thì đẹp mà cái tính xấu thấy mồ, từ trước đến nay chưa ai dám nhìn mình như thế cả, được lắm Jung Yunho, cậu cứ đợi đấy! Ôi! Sao hôm nay là cái ngày gì mà xui dzữ dzậy hả trời??? điên lên mất….
End Jaejoong’s pov

Yunho’s pov

Haizzz… bực quá đi mới ngày đầu đến trường đã có đối thủ rồi, xui ghê lại còn gặp phải người dữ nữa chứ, làm mình mất mặt gần chết…điên lên mất thôi… Mà cậu ta cười..đẹp thật, da trắng hơn cả con gái nữa chứ… đúng thật là…. Ôi! Chết rồi…Jung Yunho, mày đang nghĩ cái quái gì vậy hả???
End Yunho’s pov

Sáng hôm sau, phòng học lớp 11A1

Cô Lee bước vào phòng rất nhẹ nhàng, nhưng hôm nay theo sau cô có thêm 2 cái xác người trông quyen quyen làm học sinh trong lớp bàn tán khí thế… Ra hiệu cho cả lớp im lặng, cô thông báo:

- “Hôm nay lớp ta có hai bạn mới chuyển vào, Jung Yunho và Park Yoochun, cả lớp làm quyen với 2 bạn nha.”

Ngay lập tức dưới lớp họp chợ:

- “Eh! Đó có phải là hai anh đẹp trai hôm qua cãi nhau với Jaejoong và Junsu không?”

- “Đúng rồi! Lần này 3 anh em nhà họ gặp đối thủ rồi…”

- “Chuẩn không cần chỉnh, chỉnh không cần sửa, sửa là hỏng…”

- “Thôi đi ba, muốn nói gì thì nói đại đi vòng vo mãi, nhức hết cả đầu!”

- “Oh thì sắp có kịch hay coi rồi. Chúng mày cứ chờ xem…. Tiên tri nổi tiếng đã nói là chỉ có chuẩn…”

- “Thôi nổ vừa thôi, banh xác bây giờ.”

- “THÔI NÀO CẢ LỚP, IM LẶNG ĐỂ CÔ XẾP CHỖ. Yunho~ em sẽ ngồi gần Minho, ở bàn thứ 3 từ dưới lên, dãy A. Ngay trên bàn của Jaejoong và Junsu. Còn em Park Yoochun, em ngồi với bạn Changmin ở dãy A bàn cuối cùng.”

- “Dạ chúng em cảm ơn cô. Mong các bạn giúp đỡ.”

- “Thôi bây giờ ra chơi rồi, các em tranh thủ làm quyen với các bạn đi.”

Cô giáo đi rồi, chiến tranh bắt đầu:

- “Chào cậu! rất vui được gặp lại cậu, Jaejoong! không ngờ lại học cùng lớp nhỉ, lại cùng ngồi gần nữa, đúng thật là rất có duyên nhỉ.”

- “Chào, cậu Yunho! Tôi không biết chúng ta lại có “duyên” như vậy đấy!Minhoah~ cậu thật có phúc, được ngồi gần thiếu gia nhà họ Jung, thật là vinh hạnh quá, khiến người ta phải ghen tị đấy!”. Jaejoong đầy giọng mỉa mai.

- “Ồ không dám, Jaejoong ah~ nếu cậu thích thì hãy đổi chỗ choMinhođi.”. Yunho cười nham nhở, điều đó thật sự khiến Jae nhà ta sôi máu!!!

- “ Tôi mới là người không dám, tôi sợ mình sẽ phải vào viện sớm thôi…”

- “ Hì hì sao lại vào viện???”. Yunho tưởng bở

- “ Thì tôi sợ mình không thể chịu đựng được một người “có duyên” như cậu, ở gần cậu dễ tăng huyết áp lắm!” Jaejoong cười nửa miệng mỉa mai

- “ Cậu…cậu…” Yunho giận tím mặt, chưa bao giờ có ai dám nói với anh kiểu đó cả

- “ Tôi làm sao?? Cậu đừng làm tôi sợ haha”. Jae nhà mình quả thật chơi độc thiệt.

Yunho nóng mặt bỏ đi chỗ khác, và để lại một Jaejoong với nụ cười vô cùng đậm chất evil vì chiến thắng khá dễ dàng. [ Mới có thế mà đã đi rồi ah? Cậu còn non lắm, dám đấu với tôi ah? Về học tiếp đi nhé haha]. Và cùng lúc đó là…

- “ Good morning! Lại gặp cậu rồi nhỉ? Thật là….”. Yoochun nở một nụ cười vô cùng là “ dạn dỡ” tiến về phía bé Su Su nhà mình.

- “ Tôi không có biết tiếng Anh, cậu có thể nói tiếng Hàn được không? Tôi bị dị ứng với những kẻ luôn lên mặt trí thức bằng cách nói tiếng Anh”. Junsu nhìn thấy Yoochun thì thật chẳng khác nào kẻ cắp gặp bà già…Haizzz

- “ Oh really? Sorry! I don’t know”. Yoochun càng muốn chọc giận Junsu vì bé Su nhà ta khi giận nhìn rất đáng iu mừ hehe

- “…..”

- “ Ui giận rùi hả? Sorry nhé”. Thật đúng là Chun…. - “ Tôi nào dám giận một “ trí thức” như cậu”. Junsu khẽ nhếch môi

- “ Vậy sao???”. Yoochun nhướm mày tỏ vẻ nghi ngờ

- “ Đương nhiên rồi, tôi đâu có to gan như thế, tôi cũng không có khả năng đáp lại mấy câu tiếng Anh của cậu….”

- “ Sorry nhé! Tôi quyen rồi, không sửa được. Mà nghe nói anh em nhà cậu giỏi lắm mà, đừng khiêm tốn thế chứ”. Chun vô tình khơi đến chuyện “ giỏi” làm Su điên tiết… Chun ah~ anh vừa phạm một sai lầm lớn đấy!

- “ VÂNG CẢM ƠN ĐÃ QUÁ KHEN, ANH EM NHÀ TÔI DỐT LẮM NÊN PHẢI KHIÊM TỐN CHỨ KHÔNG GIỎI NHƯ “AI KIA” ĐỂ MÀ KHOE KHOANG ĐÂU… TỐT NHẤT LÀ CẬU TRÁNH XA TÔI RA, TÔI SỢ LÀM ẢNH HƯỞNG TỚI HÌNH ẢNH TRÍ THỨC CỦA CẬU LẮM”. Su phun một tràng dài làm Chun chết lâm sàng luôn. Gì chứ nghe tần số của cá heo khi quát thì thật là…..( tội lỗi…tội lỗi….)

- “……”

Không im thì biết nói gì được nữa, hôm qua mới bị rửa tai chưa kịp hồi phục thì hôm nay lại được “ân huệ” rửa miễn phí một lần nữa. Yoochun chỉ còn biết lê lết về chỗ mà ngồi, nhưng thật xui xẻo bởi người ngồi cạnh anh lại là Shim Changmin- một trong 3 cái loa của trường. Haizzz tránh vỏ dưa gặp vỏ dừa. Khẽ liếc qua Changmin đang hăng say giải quyết đống snack, anh choáng váng khi nhìn thấy chiếc bảng tên “ Shim Changmin- 16 tuổi”. 16 tuổi học lớp 11? Thường thì chuyện đó ở trường khác là bình thường nhưng đây là trường danh tiếng nhất Seoul, không thể có chuyện xác định mập mờ tuổi trong khối lớp được, lại càng không thể xếp nhầm lớp cho một thằng 16t lên học lớp của kẻ 17t được. Tuy không hiểu nhưng Chun cũng chả dám lên tiếng hỏi thẳng Changmin, mất công lại được một trận rửa tai nữa thì khổ.

Gần như cả buổi sáng cặp đôi HoChun không dám động vào anh em nhà họ Kim, ngu gì mà gây hoạ nhiều vào buổi đầu đi học chứ. Và rồi…..” reng…reng…” chuông báo hết giờ học buổi sáng…

- “ Yah! Hú hú! Ôi my foods!!! Tao đến đây”. Tiếng hét của Changmin làm cả Yunho và Yoochun giật mình, còn cả lớp vẫn bình thường như vẻ đã quyen thuộc với chuyện này lắm…

- “ Này Minho! Cậu ta làm sao thế?”. Yunho khẽ khềuMinholại hỏi, vẻ mặt vô cùng là ngạc nhiên

- “ Ah! Cậu mới đến nên chắc không biết, cậu ta cứ đến lúc hết giờ và chuẩn bị đi ăn trưa là như vậy đó”.Minhora sức giải thích cho Yunho hiểu cái “nguyên nhân sâu xa” của những hành động kì lạ của Changmin

- “ À mà nàyMinho! Cậu ta mới có 16t mà sao….”. Yoochun vội vàng hỏi

- “ À chuyện đó hả? Cậu ta là thần đồng của trường mình á, IQ 150 lun. Mới trong có 2 tháng nghỉ hè mà cậu ta hoàn thành xong chương trình lớp 10 luôn, ở cái trình độ của cậu ta có thể bây giờ đã có thể thi đại học rồi. Chỉ tiếc….”

- “ Tiếc cái gì???”. Cả Yunho và Yoochun đều há hốc miệng hồi hộp

- “ Chỉ tiếc là…. Jaejoong và Junsu đang học lớp 11, cậu ta phải ở lại để “ giúp đỡ”….”

- “ Hahahahahaha…. Mắc cười quá đi”. Yunho và Yoochun ôm nhau cười khi ngheMinhonói…” Thật là… hahaha”

- “ Hai cậu làm ơn im giùm tớ đi, 3 người đó mà biết là tớ không có đường về quê ăn tết đâu”.Minhosợ hãi bịt mồm hai cái loa đang cười quá cỡ

- “ Ừ… bỏ ra…ặc…ặc…không cười..không cười nữa…”

- “ Thôi đi xuống canteen đi, cũng trưa rồi đấy… đi ăn thôi”

Sau trận cười vô bờ bến, HoChun cùngMinhođi ăn, cười nhiều quá nên thấy đói ghê luôn á. Chưa kịp bước vào canteen đã nghe thấy tiếng đám con trai con gái nhao nhao hét ầm ầm

- “ Changmin aah~ lấy cơm của em này”
- “ Changmin ah~ đồ tráng miệng này của Pháp đấy, ngon lắm! anh ăn đi!!!
- “ …..”
- “…..”
- “…………”

- “ Ukm hì hì mấy bạn cứ để ở trên bàn đi”. Tiếng Changmin sang sảng…

Bàng hoàng trước thảm cảnh trước mặt, HoChun nhà ta lại được 1 phen hú hồn bởi trên bàn ăn của Changmin gần giống như một quầy hàng ăn thu nhỏ, thế nhưng bàn ăn của Jaejoong và Junsu lại chẳng có gì nhiều ngoài suất ăn của họ. Nhìn hai thằng bạn há hốc mồm vì ngạc nhiên,Minhokhông nỡ làm mất hình tượng của 2 người liền vội giải thích:

- “ Changmin rất hám ăn nên học sinh trong trường nếu ai muốn kết bạn với cậu ta thì trước tiên phải làm hài lòng cái dạ dày không đáy của cậu ta, còn Jaejoong và Junsu thì thích yên tĩnh, 2 anh em nhà ấy rất ghét bị làm phiền trong khi ăn nên chẳng ma nào ngu mà làm phiền cả. Giờ thì hai cậu nên ngậm miệng vào đi, một đàn châu chấu bay vào miệng no luôn bây giờ”.Minhonói xong thở hổn hển lấy hơi

- “ Ah ra là thế”. Hai kẻ “ngoài hành tinh” đồng thanh đáp, gật gù ra vẻ hiểu chuyện. “ Này Yoochun! Mày có thấy cậu Changmin đó rất giống thằng Kibum nhà tao không?”

- “ Ừ mày nhắc tao mới nhớ… mà sao mãi không thấy nó đến tìm tụi mình nhỉ? học cùng trường mà chẳng thấy mặt mũi nó đâu cả”

Yunho còn chưa kịp trả lời thì….

- “ TRÁNH RA…. TRÁNH RA NÀO… CHO QUA… CHO QUA CÁI…NÉ RA… NÉ RA!!!”. Tiếng hét hãi hùng đó bay ra từ miệng của Kibum, đúng là vừa nhắc đến Tào Tháo là Tào Tháo đến…haizzz

- “ Yunho hyunh! Yoochun huynh! Hai người cũng ở đây à? Mau ra ngồi ăn cùng em này!”. Kibum hai tay xách cả đống đồ ăn vẫy vẫy

- “ Hả??? Ukm…oh… ra liền…”. Yunho và Yoochun lại được một phen sock nặng….

Ngay lập tức cả canteen đổ dồn ánh mắt về phía Ho-Chun-Bum, kể cả Changmin-kẻ đang tích cực chiến đấu cũng ngẩng lên xe.. Ôi! Thật là…. Yunho và Yoochun đang lo lại chuẩn bị phải gây chiến với Jaejoong và Junsu thì…

- “ Ôi chà chà…ai vậy ta? Chẳng phải là Kibum của 11A2 sao? Cậu quyen với Yunho và Yoochun à? Haizz trái đất thật là nhỏ bé quá”. Tiếng nói thánh thót đó phát ra từ cái miệng đang nhồm nhàm nhai thức ăn của Changmin.

- “ Là tôi đây! Sao?? Trái đất nhỏ hay to thì ảnh hưởng gì tới cậu à? Tôi quyen ai cũng không phải chuyện của cậu. Đừng có cái kiểu vừa ăn vừa nói như thế chứ… thật là…”. Kibum phản bác ngay lập tức khi phát hiện ra câu nói đó của Changmin.

Và cuộc chiến tranh thứ 2 trong ngày bắt đầu, rất may nạn nhân không phải là cặp HoChun chứ nếu không chắc phải chuyển trường luôn quá. Hỏi dò mãi mới biết Changmin và Kibum là kì phùng địch thủ trong khoản ăn uống của trường… Ôi! Cái thế giới này quả thật nhỏ bé! Không biết sau này còn chuyện gì nữa đây…..

truyen ma - truyen ma nguoi khan trang - saki kozai

Loading...

Tiểu thuyết tình yêu là website chia sẻ những thể loại truyện hay nhất hiện nay, được nhiều người đọc yêu thích. Truyện được cập nhập hàng ngày. Hãy lưu địa chỉ web để truy cập nhanh hơn!

Chúc các bạn online vui vẻ !

Laptop Tùng Anh

Tour Phú Quốc

Vinhomes Cầu Rào 2

Trang Chủ

XtGem Forum catalog