Tiểu thuyết tình yêu

Tiểu Thuyết Tình Yêu

Đọc truyện tại Tiểu Thuyết Tình Yêu

Loading...

Truyện Teen - Nhất định anh phải là của em trang 3

RENG …..RENG…………RENG……..

Tiếng chuông báo hết tiết vang lên, anh còn chưa kịp mở mồm ra mắng nó hay còn chẳng kịp làm gì thì đã thấy nó kéo anh chạy cái “vèo” ra khỏi lớp học rồi. Mãi đến lúc nó cảm thấy an toàn mới chịu buông anh ra mà thở dốc….

_Em làm cái gì vậy ?_ Anh gắt, k dưng đang yên đang lành lại bị nó kéo chạy như kiểu cháy nhà giữa sân trường thì ai mà k tức.

_Ha… ha…. K chạy….. chết với nhỏ….._Nó vừa nói vừa chống tay thở.

Mặc dù nó nói chẳng có đầu có cuối và càng chẳng có nội dung gì nhưng ở với nó lâu thì anh cũng thành 1 dịch giả tài năng rồi. Chắc là nó sợ bị nhỏ nó lôi ra làm bia cho trò nghịch ngợm của mình trả thù ý mà. Nhỏ đó tuy có vẻ quê mùa thế thôi nhưng nhỏ vốn nổi tiếng là ghê gớm, chua ngoa vượt xa cả dân chợ búa cơ mà….. Mấy thằng bạn anh mà cứ nghe nhắc đến tên nhỏ là thấy hãi lắm rồi chứ nói gì đến trêu nhỏ, thế mà người con gái bên cạnh anh này dám chọc ghẹo người ta thì đúng là…..

Nhìn nó anh khẽ thở dài rồi nắm tay nó dắt đi chứ đợi nó thở xong chắc có đến đêm, ai bảo k chịu tập thể thao mà ban nãy thì chạy rõ là hăng…..

Trước của quán bar, buổi tối:

Nó đứng đợi anh, trời h đã vào đông rồi nên trở về đêm rất lạnh thế mà anh có nói hay đe dọa đủ cách cũng chẳng ăn nhằm gì với cái tính cứng đầu của nó. Nó thì dù trời mưa hay nắng cũng nhất định phải đợi anh làm xong mới chịu về ……

_Anh đã bảo em về rồi mà k nghe, em thật ngang ngược_ Anh đến bên nó khi nó đang xoa xoa 2 bàn tay vào cho ấm.

Sao nhìn nó co rúm người lại mà anh lại cảm thấy xót thế nhỉ…. Như vậy lại muốn mắng nó bởi cái tính ngang bướng của mình nhưng lại k nỡ khi thấy cái mặt xị như bánh bao của nó……

Nó ngẩng đầu lên nhìn anh chun mũi, miệng bĩu ra đầy hờn dỗi ấm ức nói:

_Người ta muốn đợi anh mà. K đợi anh nhỡ anh đi về với ẻm nào thì em biết làm sao? Mấy nhỏ chân dài, sexy ở đây thiếu gì…. hứ ……

Anh nhìn cái giọng điệu vừa muốn dỗi anh vừa tủi thân của nó mà chỉ còn biết lắc đầu bó tay bỏ đi chứ đứng lúc nữa là nó nói tới sáng k cho anh về luôn mất…..

_A…. đợi em với…. _ Nó thấy anh đi cũng vội vã chạy theo….

“RẦM….”

Vừa bước chưa được 2 bước chân nó đã té ngã cái “rầm” k thương tiếc. Anh quay lại nhìn nó đang nằm ngã ngon lành trên đất rồi bước tới chỗ nó nhưng thay vì đỡ nó đứng dậy anh lại ngó ngó gì đó rồi mới ngồi xuống bất lực hỏi nó:

_Này, ở đây k có sỏi đá lại càng chẳng có ai ngáng chân em sao em ngã được tài vậy?

Nó ngẩng mặt lên, chớp chớp mắt nhìn anh rồi đôi mắt to tròn đấy mắt đầu ngân ngấn lệ và còn chưa kịp để anh dỗ nó đã tức tưởi khóc ăn vạ rồi…..

_Oa…..oa……đau quá……

_ẤY!!..... Sao lại khóc nhanh thế. Ngoan, đừng khóc. Đau chỗ nào chỉ anh xem nào…._ Anh bối rối dỗ nó.

Anh cái gì cũng có thể lạnh lùng, nước mắt con gái anh cũng chứng kiến nhiều lắm rồi, khi mấy em ấy bị anh lạnh lùng từ chối tình cảm yêu đương nên khóc ý hay có em còn ôm anh ăn vạ mà anh thì tên em ý còn k nhớ được nữa cơ, nhưng với anh chẳng có chút cảm xúc gì. Nhưng riêng với nó k hiểu sao cứ thấy nó khóc là anh cảm thấy cực kì bất lực k biết làm như thế nào cả……

_Hixxx….._Nó mếu máo khóc, dơ 2 tay xước tùm lum của mình ra cho anh xem.

“PHÙ ….PHÙ……”

_Đỡ chưa?_ Anh nhẹ nhàng phủi tay cho nó rồi thổi nhẹ.

Nó thì nước mắt vẫn tuôn rơi còn cái đầu vẫn lắc nguây nguậy như thường. Đang định mở mồm ra ăn vạ thêm thì k thể thốt lên được lời nào nữa khi môi anh chạm vào môi nó nhẹ nhưng nồng nàn, ấm áp lạ kì……

_Um…. um……….

Là nụ hôn đầu của cả 2 nên chỉ là 1 cái chạm môi nhẹ nhàng nhưng với nó thế là quá hạnh phúc rồi; đây là điều mà nó k bao h ngờ tới được. Tim nó dường như ngừng đập khi môi anh chạm vào môi nó……

_Đỡ chưa?_ Giọng anh hơi khàn hỏi nó. Nếu lúc đấy nó k thả hồn mình lên mây mà để ý kĩ gương mặt anh thì nó sẽ thấy gương mặt anh đỏ k kém gì nó đâu…..

Mặt nó đỏ bừng, ánh mắt long lanh k giấu nổi niềm hạnh phúc, vui sướng theo quán tính mà gật đầu lia lịa chứ còn hồn nó bây h chẳng biết đã bay lên tầng mây thứ mấy rồi……

Vậy nên rõ ràng là nó chỉ đau tay thôi thế mà k hiểu sao lại được anh cõng trên lưng vững chắc đưa về đến tận nhà. Vào vào nhà, nằm trên giường ngủ tới sáng dậy mà nó còn chẳng biết mình tại sao lại về được nhà mà ngủ trên giường như thế này nữa….. =.=”

Sáng hôm sau:

Nó mang bộ mặt còn tươi hơn hoa, rạng rỡ hơn mặt trời đến trường, nhưng khổ nỗi là hôm nay nó lại có tiết cả ngày nên chỉ có thể gặp anh lúc ở club mà thôi. Cả ngày ngồi đần mặt ở lớp học mà mơ mộng nên lúc tan vừa nhác thấy bóng anh là nó đã phóng cái “vèo” đuổi theo túm chặt lấy cánh tay khỏe khoắn của anh đầy nhớ nhung. Còn anh, với cái kiểu xuất hiện như ma của nó rồi túm lấy tay anh thì chẳng cần nhìn là anh cũng biết là nó rồi; có mỗi mình nó là miễn nhiễm với cái bá khí toát ra từ anh thôi……

_Em k thể đi bình thường được sao? _ Anh nhíu mày nhìn nó.

_Hihi, đi bình thường thì bao h mới đuổi kịp được anh chứ? Chân anh dài vậy cơ mà_ Nó bĩu môi.

_Ngã tiếp như hôm qua thì đừng có ăn vạ đấy_ Anh nhìn cái mặt bánh bao của nó mà bật cười, bất giác dơ tay lên bẹo má nó…..

Và như cả 2 đồng thời nhớ ra chuyện tối qua nên cùng đỏ bừng mặt quay đi. Anh nắm tay nó kéo vào sân bóng trong khi nó lại thả hồn mình về với chúa trời……

Đội bóng rổ nhà ta hôm nay khá là bất bình với nó khi nó - quản lý đội bóng mà các anh đều cực kì yêu quý coi như em gái này hôm nay thản nhiên ngồi bám cứng lấy cái con người mà ai cũng biết là ai đấy mà thao thao bất tuyệt chẳng thèm mang nước lại cho các anh như mọi lần,… Nhưng thế còn chưa là gì bằng sự ngạc nhiên đến sững sờ khi thấy cái tên đội trưởng là anh k cáu gắt mắng nó, đuổi nó đi mà thản nhiên ngồi cạnh nó vừa nghe vừa nghỉ ngơi uống nước rất thư thái, thi thoảng lại còn cười cười mới chết chứ….. Đúng là đại loạn mất rồi khi mà cái thằng kể chuyện cười mà cả phòng ngồi cười lăn cười bò thì anh vẫn thản nhiên ngồi đọc sách k tý ảnh hưởng nào kia…… đúng là Trái đất sắp đến ngày tận thế !

Tối hôm đấy anh được nghỉ làm nên nó được đi chơi với anh nguyên cả ngày, nó vui lắm miệng càng k ngớt nói cười:

_Hihi, tại sao hôm nay anh lại được nghỉ thế?

_Thế em có đi k hay để tôi về đây? Nghỉ thì nghỉ chứ sao _ Anh lườm nó. Thực ra vì anh ngại đấy nên mới làm mặt giận à.

_Ấy, có chứ đi mà….. đi mà…… _Nó cuống cuồng níu tay anh.

_Được rồi h em muốn đi đâu nào? Có muốn đi mua đồ k như quần áo hay trang sức chẳng hạn!_Anh hỏi nó.

Nó hơi ngạc nhiên khi anh hỏi vậy nhưng rồi lại nhoẻn miệng cười khẽ lắc đầu rồi kéo anh đi chơi nhưng k phải là nhưng khu thương mại mua sắm đó mà là đi ăn toàn những đồ ăn vặt thôi rồi tới tối thì nó lôi tuột anh vào khu chợ đêm…..

Nó kéo anh đi khắp nơi, từ gian hàng này đến gian hàng khác mà chẳng hề biết mỏi chân là cái gì cả, nụ cười cứ thế rạng ngời trên môi nó……..

_Anh ơi! Mua cho em cái này đi _ Nó cười tít mắt dơ 1 đôi khuyên tai hình chữ thập đính đá được làm cũng khá là tinh xảo nhưng lại là chất liệu mĩ kí bình thường cho anh xem.

Chiếc khuyên tai lung linh dưới ánh đèn. Anh k hiểu tại sao nó thích và anh cũng có thể mua cho nó 1 đôi khuyên tai xịn đắt tiền hơn thế nhiều lần; anh định nói vậy nhưng nhìn nụ cười rạng rỡ, khuôn mặt thích thú kia của nó anh lại thôi mà gật đầu trả tiền mua cho nó….. Nó vui lắm đeo luôn vào, chiếc khuyên tai được nó đeo lên trông đẹp lung linh đến lạ kì…..

Tối đấy nó đã cười suốt và anh cũng đã cười k hề ít tý nào…. Quả thực ở bên nó anh dường như k còn là chính con người mình trước đây nữa rồi…..

Sáng hôm sau:

Anh tìm nó, k hiểu nó có chuyện gì mà k thấy sang lớp anh nữa; trước tới h cứ anh mới bước chân vào cổng là đã thấy nó bám theo đèo đẽo rồi mà……

_DỪNG LẠI ĐI…._ Tiếng la của 1 cô gái khiến anh phải chú ý……

Bình thường thì những việc như vậy sẽ chẳng bao h anh để ý hay bận tâm tới cả nhưng k hiểu sao lúc này lại có gì đó thúc đẩy anh bước tới …… Anh có cảm giác rằng người anh tìm đang ở đấy…..

_Chẳng phải tao đã nói rằng tao k tham gia nữa sao? Chúng mày muốn gì đây? _ Trước mặt anh là nó với 1 con người hoàn toàn khác; lạnh lùng hơn và có gì đó khiến anh k nhận ra nó_ 1 đứa con gái vẫn ngây thơ, tinh nghịch khi ở bên anh ….
_ Hừ. Mày nghĩ mày dấu mãi được thằng đấy sao? Còn vì hắn mà bỏ làm dân quậy và h thì vì 1 đứa con gái kia mà đánh tao. Mày thật chẳng ra cái quái gì cả….. _ Đứa con gái bị nó túm cổ áo giận giữ hét
_ Tao chán ngấy những thứ của dân quậy đó rồi. Tao bỏ quậy k phải vì anh ấy cũng k phải vì Linh, chẳng ai có thể áp đặt được tao phải làm cái gì cả. Mày hiểu chưa? Và nếu mày còn giám động vào Linh thì đừng có trách tao _Nó buông tay đẩy nhỏ kia xuống đất và hét vào mặt nhỏ
_ Mày theo tên đó vì cái gì? Vì tiền đúng k? Vì vậy nên mày mới bỏ bọn tao theo thằng đấy _ ĐỨa con gái đó nhìn nó cười nhạt
Mặt nó tối sầm lại, k gian trở nên yên tĩnh đến lạ thường. Khuôn mặt baby dễ thương của nó lúc nào cũng toe toét mà h đây anh chỉ nhìn thấy 1 sự lạnh lùng , vô cảm thôi…… Miệng nó khẽ nhếch lên tạo 1 nụ cười nửa miệng đầy lạnh lùng, giọng nói nó k âm sắc, đều đều vang lên:
_Ừ, tao yêu anh ấy vì tiên đấy, được chưa? Mày vừa lòng rồi chứ? H thì để tao và Linh yên, ok

Cô bạn Linh đứng cạnh nó muốn nói gì đó nhưng bị nó ngăn cản chỉ có thể biểu cảm lo lắng cho nó mà nối. Nắm tay nhỏ nó bước đi k 1 lần quay đầu lại . Nhưng bước chân của nó k thể bước tiếp được nữa…. bởi vì trước mặt nó bây h là anh…….

_Anh………. _ Nó ấp úng nhìn anh, sắc mặt tái nhợt hẳn ra

Mặt nó tối sầm lại, k gian trở nên yên tĩnh đến lạ thường. Khuôn mặt baby dễ thương của nó lúc nào cũng toe toét mà h đây anh chỉ nhìn thấy 1 sự lạnh lùng , vô cảm thôi…… Miệng nó khẽ nhếch lên tạo 1 nụ cười nửa miệng đầy lạnh lùng, giọng nói nó k âm sắc, đều đều vang lên:
_Ừ, tao yêu anh ấy vì tiên đấy, được chưa? Mày vừa lòng rồi chứ? H thì để tao và Linh yên, ok

Cô bạn Linh đứng cạnh nó muốn nói gì đó nhưng bị nó ngăn cản chỉ có thể biểu cảm lo lắng cho nó mà nối. Nắm tay nhỏ nó bước đi k 1 lần quay đầu lại . Nhưng bước chân của nó k thể bước tiếp được nữa…. bởi vì trước mặt nó bây h là anh…….

_Anh………. _ Nó ấp úng nhìn anh, sắc mặt tái nhợt hẳn ra
Nghe anh nói vậy thì tên bạn cũng ngạc nhiên lắm và cũng có thể đoán ra được phần nào những lý do khi nó k tới đây và cả tuần này hắn k khác gì 1 thằng nhà đang có tang cả. Nhưng có 1 điều….. cái lý do này thì quả là k hợp lý cho lắm…… Tên bạn định hỏi anh mấy điều để anh nhận ra nhưng anh còn chưa kịp xen vào truyện này thì đã có 1 giọng nói khác xen vào trước:
_K phải vậy đâu
_Cô là ai? _ Anh và tên bạn đều giật mình nhưng rồi cái giọng lạnh hơn băng đấy của anh lại cất lên với giọng nói k mấy thiện chí lắm
_Hơ, làm sao em vào được đây vậy ?_Tên kia hỏi vì dù k có nó thì cửa phòng tập cũng k bao h mở để đảm bảo an toàn cho tất cả thành viên trong đội và đặc biệt là anh
_ Tôi là Trần Thị Diệu Linh, bạn của Hoàng My…. Um…Còn vào đây thì tôi giống My …. Hì hì, chèo cái cây kia vào đây_ Linh cười, ngại ngùng nói với tên bạn của anh,tay chỉ về phía cái cây mà nó vẫn hay chèo vào club này. Nhưng rồi Linh lại quay qua anh nói với giọng nói chắc nịch đầy kiên quyết:
_Chúng ta nói chuyện được k?
………………………..

TẠI QUÁN CAFE:

_Có truyện gì vậy ?_ Anh lạnh lùng hỏi khi cả 2 đã ở trong quán

Trước mặt anh là cô bạn của nó. Cũng là 1 cô gái k phải là quá xinh đẹp sắc sảo như những hot girl khác hay tinh nghịch, hiếu động như nó mà từ người cô gái này toát ra 1 sự dịu dàng đầy nữ tính với cách ăn mặc giản dị đầy tinh tế cùng lời nói nhỏ nhẹ. Tuy vậy ở cô gái này cho anh nhìn thấy 1 chút hình ảnh của nó, gương mặt cô gái này có gì đó giống nó nhưng lại k bởi cô gái này k sở hữu 1 đôi mắt to tròn, long lanh đầy tinh anh như nó…… đôi mắt mà anh rất thích ở nó……
_ Tôi muốn nói về truyện của Hoàng My _ Linh k ngại ngần mà nhìn thẳng vào mắt anh; cũng k vòng vo tam quốc mà vào thẳng vấn đề
_ Có truyện gì đáng nói sao? Nhưng thôi được rồi cứ nói đi _ Anh khẽ nhíu mày nhưng rồi lại khẽ thở dài. Chẳng phải truyện này từ lúc Linh tới gặp anh thì anh cũng đoán ra rồi sao?
_Um… Truyện này bắt đầu là từ lúc My gặp anh. Chắc anh h cũng biết rồi là trước My có tham gia 1 nhóm quậy nhỉ? Ngày nó gặp anh cũng chính là ngày nó bỏ quậy nhưng lí do k phải gặp anh mà My quyết tâm bỏ mà là do như My nói nó chán rồi và gặp anh chỉ là càng cho nó thêm quyết tâm mà thôi. My vốn k muốn quậy phá đâu nhưng vì nếu như My k tự bảo vệ mình thì nó cũng chẳng thể sống được ở cái thế giới đầy cạn bẫy này. Những lời My nói ngày hôm đấy anh cũng đừng tin và đừng tin vào My mà anh gặp hôm đấy; tôi nghĩ anh phải là người hiểu My hơn ai hết chứ?....._ Linh chậm dãi nói lại truyện của nó cho anh nghe
_Vì sao? CHẳng phải chính cô ấy đã thừa nhận rồi sao? _ Anh nhíu mày nhìn Linh khó hiểu
_My nói, anh đã chứng kiến tất cả rồi thì cho dù có giải thích như thế nào cũng chỉ là dối trá mà thôi. Nó k muốn níu kéo anh khi anh k còn lòng tin vào nó, do nó nên mới sảy ra như vậy đây là do nó tự làm thì nó sẽ tự chịu_ Linh nhìn anh khẽ thở dài bất lực nói
_My bảo cô tới gặp tôi sao? _ Anh hỏi
_Đương nhiên là k rồi, nếu nó bảo tôi sẽ k ngại ngần gặp anh luôn hôm sau sảy ra truyện. Từ hôm đó đến nay 1 Triệu Vũ Hoàng My mà tôi biết chưa bao h khóc vậy mà h nó khóc tới mức ốm luôn rồi nên…..Haizzz, tôi chỉ muốn làm rõ mọi truyện thôi còn tin hay k là do quyết định của anh. Tôi chỉ muốn anh tự hỏi mình rằng My nó đã lấy được anh thứ gì ngoài tình cảm chứ và anh cho nó được cái gì ?_ Linh thở dài đầy buồn phiền rồi cầm túi đứng dậy
_Cô k đơn giản chỉ là bạn của My đúng k? _ Anh hỏi, ánh mắt anh nhìn Linh như xuyên thấu vào trong tâm can cô

Loading...

Tiểu thuyết tình yêu là website chia sẻ những thể loại truyện hay nhất hiện nay, được nhiều người đọc yêu thích. Truyện được cập nhập hàng ngày. Hãy lưu địa chỉ web để truy cập nhanh hơn!

Chúc các bạn online vui vẻ !

Laptop Tùng Anh

Tour Phú Quốc

Vinhomes Cầu Rào 2

Trang Chủ

XtGem Forum catalog