CHAP 27 Tại khu biệt thự "Dark Angel" _Sao đưa tôi đến đây? - Nó thắc mắc _em cứ vào đi rồi biết nhưng hãy đừng làm gì cả, nếu cần thì hãy thể hiện nó - Bảo dặn dò - ý tôi nói là khả năng của em ấy _huh? - nó lú lun rồi Rồi nó "tay trong tay" với hắn đi vào bữa tiệc _oh! Xin chào TGĐ John, rất hân hạnh được chào đón anh - một người đàn ông trên 40 chào Bảo rất lịch sự - vậy tiểu thư đây là ....? _đây là em họ của tôi - Bảo nói dối "huh? em họ của anh sao?" - nó hơi nhăn mặt nhưng cũng cuối đầu chào lại _rất hân hạnh - rồi nó đưa tay ra bắt Xong BẢo vs nó tìm 1 chỗ để đứng _đây là lần đầu tiên em vào những nơi sang trọng như thế này phải hok? chắc em còn lạ... - chưa kịp nói hết câu nó đã nói luôn _xin lỗi nhưng tôi vào những nơi như thế này đã 2-3 lần rồi đấy - nó nói tiếp - vì vậy anh đứng lo tôi hok sao, anh cứ lo việc của mình đi Nói rồi nó thả tay ra khỏi tay hắn và tự tin bước đi, nó đến chỗ anh bồi bàn gọi 1 ly rượu trái cây rồi ngồi nhâm nhi ngắm bữa tiệc _tôi ngồi ở đây được chứ, thưa tiểu thư - 1 người đàn ông chừng 25- 26t dáng cao cao, tóc vàng vest trắng nhưng rất phong độ chẳng kém gì Bảo _anh đừng gọi tôi là tiểu thư, tên tôi là JAnie - nó khó chịu với cách xưng hô của anh ta _tôi là Andre Dsandro Collete(hơ hơ hơi nhảm), rất vui đc làm quen cô, cô Janie - hắn đưa tay _tôi cũng vậy, ông Dsandro - _nó phát âm khá chuẩn) rồi cũng đưa tay đáp lễ _thế cô Janie đi cùng với ai thế? - ông ta hỏi _tôi đi cùng với TGĐ John - nó trả lời _oh! Thế cô là gì của anh ta? - Lại hỏi _là em họ - nó cũng chẳng ngại ngần _cô ắt hẳn phải là người châu Á - hắn nói - cô rất đẹp, nét đẹp Á Đông đấy, cô JAnie ạh _thật vậy sao? anh quá khen rồi - Nó cười mỉm chi _hok đâu, đó là sự thật - hắn ta cũng cười, một nụ cười làm bao nhiêu nàng chết đứng _thưa hoàng tử, ông Micheal cần gặp người - Bỗng 1 người đàn ông chừng 50t bước đến lễ phép nói "sao cơ? H....Hoà...Hoàng Tử sao? chậc chậc, chắc chết quá" - nó thầm nghĩ, nhưng hok phải chết vì trai đẹp mà chết vì "mắt đẹp" của các cô tiểu thư, công chúa ở xung quanh đang dò xét _ôi, tiếc quá! nhưng tôi phải đi rồi, tạm biệt cô - Hắn nhẹ cuối xuống nâng nhẹ và hôn lên bàn tay của nó làm nó có hơi đỏ mặt thật làm bao nhiêu cô tiểu thư xung quanh lại càng nhìn nó = mắt hình viên đạn Nó thấy ngột ngạt quá nên cầm ly rượu ra vườn cho thư giãn. Vừa ngắm khung cảnh, nó vừa hứng gió trời, thật thoải mái, một cách nhẹ nhàng. Nó nhận thấy đây hok phải là một khu biệt thự mà nó là một tòa lâu đài cổ nấp sau bức tường khổng lồ. _sao em ra đây làm gì? làm tôi tìm mệt muốn chết - Bảo lúc này cũng vừa bước đến _tại tôi chỉ hok thích chốn phồn hoa đông người mà thôi, nên ra đây ngắm cảnh - nó biện minh _em thấy khu biệt thự này thế nào? - Bảo tự nhiên hỏi _ùhm, nó mang một phong cách cổ kính, rất rộng và đặc biệt là kiến trúc của nó thì rất hoàn hảo - nhận xét của nó là thế _rất tốt, em nhận xét rất chính xác - Bảo nói tiếp - cô biết nó là của ai hok? _hok - trống hok _của Hoàng tử Andre Dsandro Collete đệ tam - Bảo giải thích _Andre? hey, có phải anh ta là cái người có mái tóc vàng, mắt xanh lục, dáng cao cao mặc vest trắng? - nó chợt ngờ ngợ (trí nhớ kém) _em gặp anh ta rồi sao ? - Bảo hơi ngạc nhiên _ùh, gặp rồi - Nó trả lời _em thấy anh ta thế nào? - Bảo chợt hỏi _để xem nào... anh ta rất đẹp trai, phong độ, giàu có, quyền lực và ga lăng, nói chung là khá hoàn hảo - nó nhận xét làm người kế bên muốn xé toạc tên Hoàng tử kia _hừm, đẹp trai = tui hok? - Bảo tức hỏi lại _uhm` hình như hơn một chút thì phải - nó trêu hắn với bộ mặt giả đò rồi đi luôn. làm hắn tức muốn xịt khói. Nó đi sâu hơn nữa, vào khu vườn hoa hồng khuất trong góc của khu biệt thự, ở đó có đài phun nước rất đẹp
"khì khì, chắc bi h` anh ta đang tức muốn phun lửa" - nó thầm nghĩ rồi cười khúc khích Nó bi h` mới để ý đến cái đài phun nước _wòa, đẹp quá - đến nỗi nó cũng phải thốt lên Rồi nó tháo giày và nhẹ nhàng đặt đôi bàn chân xuống mặt hồ _mát thật - nó có vẻ rất thoải mái _vậy sao? chúng ta có duyên thật đấy - lại là...(là ai thì chắc các pợn cũng biết, thôi thì bật mí lun, HT Andre chớ ai) _ơh, ùh thật trùng hợp ! - nó cũng rất đổi ngạc nhiên HT bắt đầu tiến lại gần chỗ nó có cái gì đó sau lưng _tặng cô này - đó là một cành hoa hồng đỏ thắm - cô rất giống bông hoa này, cô có biết hok? _vậy sao? sao tôi lại hok biết nhỉ? - Nó cũng giả vờ _đúng, cô là một bông hồng có gai - Rồi hắn cười, nụ cười mê hồn _chậc chậc. HT thật biết cách làm tan chảy trái tim của cô gái đấy - Nó cười nói _vậy ư? cô gái ấy là ai? cô có thể nói cho tôi biết hok? - HT Andre giả vờ và chờ đợi câu trả lời thích hợp _tất nhiên rồi, anh có thể làm tan chảy tất cả các cô gái trong buổi tiệc - Nói rồi nó chuẩn bị đứng dậy thì anh ta níu lại _vậy còn cô? _tôi? tôi chẳng phải là một cô gái đang ở ngoài vườn sao?(nghĩa là nó hok có ở trong buổi tiệc) - nó trả lời nhẹ nhàng nhưng Ht cũng đủ hiểu rõ _Janie, Janie, trễ rồi, chúng ta mau về thôi - Bảo lúc này mới xuất hiện - ơh, ngài cũng ở đây sao Ht Andre? _ùhm, thôi cũng trễ rồi, chúc cô về an toàn, hẹn gặp lại cô, hoa hồng có gai - anh ta 1 lần nữa lại hôn lên tay nó nhưg lần này là trc mặt Bảo _vậy xin phép Ht, chúng tôi về - Bảo tức tối kéo tay nó đi Trên đường về, chẳng ai nói với ai câu nào _này, sao im lặng vậy? Giận àh? - nó bi h` mới lên tiếng _chẳng có gì cả, tôi thích im lặng đấy, liên quan tới cô àh?- BẢo nói năn chả ra sao nữa _vậy mà cón bảo là hok giận, xí - nó lẫy _vậy còn cô, trong lúc tôi bù đầu bù cổ với cả đống đối tác, còn cô thì lại đi với anh ta - Bảo cũng trách _chẳng phải anh Bảo tôi chẳng cần phải làm gì sao - Nó bẻ ngược - còn nữa, tôi chỉ đi dạo rồi tình cờ gặp anh ta thôi - nó giải thích _....- Bảo chỉ biết im lặng _này, đừng nói là anh.....- Nó nói bỏ lỡ câu _tôi làm sao? - nổi nóng _ghen với HT Andre - nó nói toẹt ra luôn _....ghen... hok thể nào, tôi sao lại phải ghen với hắn ta - Bảo lấp bấp _hok phải ghen chứ là gì? - Nó khích anh - này, chẳng lẽ người anh thích là...tôi...- nó chỉ vô mình _cái....cái gì chứ? cô tự tin quá rồi đó, ai mà thèm thích cô - Bảo lại ấp úng _hok ai thèm? anh nói lại đi óh? anh muốn chết hok hả? - nó tức giận (bó tai, trở lại thành trẻ con từ hồi nào dzềy trời) _thôi thôi, tôi đang lái xe, cô mà động tay động chân là chết cả 2 đó - Bảo vửa đầu hàng vừa hăm dọa (kỉ *** ? ) ____________________________________ Ở đâu đó trong khu biệt thự "DArk Angel" _ông Milton, hãy điều tra về cô gái này cho tôi - tiếng một chàng trai tóc vàng đầy uy lực _vâng - tiếng ông quản gia "hừm, chúng ta sắp gặp lại nhau rồi đấy, hoa hồng có gai. Cô bé phải là của ta" - hắn cười nửa miệng (đểu quá nhở)
CHAP 28 Sáng hum sau, nó vẫn thức dậy và làm việc như thường lệ nhưng có điều là nó phải vất vả hơn 1 chút vì còn mấy tháng nửa là tốt nghiệp rồi. "cốc cốc cốc...." nó gõ cửa _vào đi - Bảo lên tiếng Nó mở cửa bước vào _TGĐ đây là bản báo cáo của Ông Lee bên chi nhánh %$@$#@ - nó nói _được rồi, để đó cho tôi - mắt vẫn cón dán vô bàn làm việc - Janie này, HT Andre muốn gặp cô đấy, 7h` tối Tại "Blue Sky"- Giọng có vẻ hơi giận như hok muốn thông báo cho nó biết _vậy àh - nói rồi nó quay bước nhưng lại bị gọi giật ngược lại _này, cô và tên HT kia có quan hệ gì thế? _ý anh là gì? chúng tôi chẳng có quan hệ gì cả. - nó dứt khoác _vậy tại sao anh ta lại gặp riêng cô? - Bảo rất thắc mắc _hơ cái này thì làm sao tôi biết đc, đó là chuyện của anh ta - nó hơi bật cười - mà làm gì anh lại gặn hỏi tôi nhiều vậy? _có... có.... gì đâu? thì thì tôi thích thì hỏi thôi - lấp bấp như trẻ tập nói _Thôi tùy anh vậy tôi đi đây - nó nói nhưng lại bước đi luôn +++++++++++++++++++++++++++++++++ _thưa bệ hạ, đây là những tài liệu ngài cần - ông quản gia lễ phép _đc tốt lắm, ông ra ngoài đi - ng` đc gọi là bệ hạ phẩy tay _hừm đc lắm, Janie? ng` Đông Dương à? em sẽ phải là của ta, hoa hồng có gai ạ - cưới thật sự rất rất đểu Khoảng tầm 7h` tại "Blue Sky" 5 star restaurant _mời cô đi theo tôi - 1 anh tiếp tân Nó cũng chỉ biết đi theo và nhìn xung quanh "lạ thật, tại sao nhà hàng gì mà chẳng có 1 bóng người gì cả vậy? sao kì vậy ta?" nó nghĩ sa u khi ngó xung quanh mình _mời tiểu thư ngồi - anh bồi đẩy chiếc ghế _anh cho tôi hỏi, sao hum nay nhà hàng vắng khách vậy ? - Nó thắc mắc _thưa tiều thư nhà hàng của chúng tôi đã có người bao hết đẹm nay rồi ạh? - Anh bồi giải thích - mong tiểu thư chờ một chút ạh nói rồi anh ta đi vào trong, bi h` chỉ còn mình nó. MỘt lát sau _òh xin chào tiểu thư, hoa hồng có gai - Giọng quen quenm bước từ đằng sau đến _ồh thì ra HT Andre đây là người bao luôn cả nhà hàng này đêm nay - nó trầm trồ _cũng chỉ để mời tiểu thư đến dùng bữa mà thôi - chảnh quá dzại trời _òh vậy thì hân hạnh quá - nó cũng hơi mỉm cười _thôi chúng ta cùng ăn đi nào - Anh ta mời nó _vậy Ht mời tôi đến đây để làm gì? - nó bi h` mới dzô vấn đề chính _thế cô pé nghĩ tôi mời em đến đây để làm gì? - Hắn hỏi ngược _tôi chẳng phải là HT làm sao tôi biết đựơc - nó nói _tôi mời cô đến đây để bàn 1 số việc ấy mà - Cười trừ Rối nó và tên HT cứ ăn và trò chuyện _mời cô - Hắn nâng ly Sampanh mới nó _ùhm, thứ lỗi nhưng làm sao tôi biết trong ly này có thuốc mê hay hok ? - NÓ giả vờ _cô pé tại sao lại nghĩ vậy?- hắn nhìn nó _vì tôi cảm thấy thế thưa HT - nó nói với giọng nhỏ nhẹ _tôi nghĩ em đã lầm rồi đấy cô pé - Hắn cưới - vậy thì hãy uống ly của tôi _vậy thì rất hân hạnh - Nó đón lấy ly san panh từ tay hắn rồi ực 1 ngụm nó đứng lên đi về phía cửa sổ _không khí hôm nay thật trong lành và đẹp thật - nó vừa ngắm cảnh vừa bình luận _ừm... nó dzống như em đó cô pé ạh - hắn đứng dậy tiến lại gần nó _HT thật có mắt thẩm mĩ đấy - nó quay lại và 1 nụ hôn (bị hôn) của anh ta dành cho nó _uh`m uh`m.....- nó cố vùng ra - anh làm gì vậy? ... ư... ư...- nó bị hôn đây là lần thứ 2 nhưng lần này tên HT lại còn sàm sỡ nó nữa bởi vì hum nay nó quá đẹp như 1 vị nữ hoàng (kinh) rồi có một mùi hương thoang thoảng nhẹ nhàng phớt qua, nó cứ vậy mà bất tĩnh dần trong vòng tay của ác quỷ...
CHAP 29 Hum sau, nó dần tỉnh nhưng vẫn chưa tỉnh hẳn _aahhh.... bỏ tôi ra - Nó vùng vằng la ó om sòm _uhm....uhm... - có cái gì đó ấm áp quen thuộc đặt trên môi nó, ngọt ngào nhẹ nhàng nhưng làm nó tỉnh giấc _Bảo Kis nó Nó bật dậy, khóc òa trong vòng tay anh _em đừng lo đã có anh đây - Bảo cũng dịu dàng ôm nó vào lòng _nhưng hắn hắn ...ta ...- nó cứ nấc như thế _em hok sao, hắn ta đã bị anh cho nhừ tử rồi - Bảo an ủi nó _huh? chuyện là sao em hok nhớ gì cả - nó hơi hoang mang _hum qua khi em đến gặp hắn, anh thấy hok an tâm nên đi theo nhưng khi đến ng` bồi bàn nói hắn ta đưa em đi nên anh rượt theo cũng may là kịp nên bi h` em mới nằm ở đây - Bảo giải thích _phew... - nó như đc giãn dây thần kinh _mà anh nhớ em có võ vs lại em đâu phải như những đứa con gái khác dễ bị lừa? - Bảo ? _huh? - (lại huh) no ngạc nhiên - anh nhớ sao? _hhơhơ... ùh thì anh nhớ ra lâu rồi - Bảo gãi đầu sồn sột - nhưng anh muốn dành cho em 1 bất ngờ _1 bất ngờ sao? anh có biết là em xém chết rồi hok hả?- nó nói như rưng rưng - đồ độc ác _thôi thôi cho anh xin lỗi, đừng giận nữa mà - Bảo cầu xin _hứ... - nó dỗi _hay chúng ta đi đâu ăn đi ha - Bảo chuộc lỗi _hok thèm - còn dỗi _chài, trời sập, heo mà còn che đồ ăn nữa - Bảo chọc _ai là heo còn anh thì sao đồ "Dê cáo" _huh? sao lại là "Dê Cáo"? - Bảo trố mắt _thì là đồ Dê xòm vs Cáo dzà đó - Nó chọc rồi hai đứa lại vui như lúc trc đây ------===============---------=========== 5 Năm sau, tại Cảng hàng không quốc tế TSN _Bảo Bảo - ba mẹ B gọi to _ba mẹ - Bảo đi và dẫn theo 1 cô gái _đây là..- Ba B ngạc nhiên _đây là người con muốn kết hôn - Bảo giải thích Nó bi h` mới gỡ cái mắt kính đen thui ra _huh? NGhi? - ba mẹ hắn ngạc nhiên rồi mừng ra mặt _con chào ba mẹ (xưng hô như cũ) - Nó cũng ôm chầm lấy mẹ B _thôi chúng ta đi thôi, chắc 2 đứa mệt lắm rồi - Ba B thúc Trên xe hơi _thế Ba mẹ con biết con về luôn chưa? - Mẹ B hỏi nó _dzạ, biết thưa mẹ nhưng tại con muốn làm cho ba mẹ bất ngờ thôi - nó cười _con ở bên đó thế nào?có khỏe hok? sống có tốt hok? làm ăn ra sao? - Mẹ B hỏi nó tới tấp _mẹ làm gì mà hỏi vợ con nhiều vậy, cô ấy đang mệt mà, phải hok e iu? - Bảo nói làm nó rợn da gà _thôi đi, ghê quá àh, ai là vợ của anh chứ? -Nó nói như lẫy cứ thế mà chúng nó cứ í ó làm cả xe ngập tràng tiếng cười _hai đứa thật là lớn rồi mà như trẻ con - ba B mắng iu ++++++++++++++++++++++++++++++++++++ 1 tháng sau tại NW 5 stars Hotel _xin chào, chúc mừng - cứ 1 câu nói mà cả mấy trăm ng` lặp đi lặp lại Tại phòng thay đồ _hôm nay con đẹp lắm - mẹ nó cười nói _mẹ, con sẽ đến thăm mẹ thường xuyên - Nó cười trong hạnh phúc Bởi hum nay có thể nói là ngày quan trọng nhất trong đời mỗi người _ hum nay là ngày cưới của nó vs Bảo Bảo cực kì lịch lãm trong bộ vest trắng của bạch mã hoàng tử Còn nó tuyệt đẹp và quyến rũ trong bộ áo cưới trắng tuyết Chúng nó cứ như HT vs CC tay nắm tay và hok bao h` buông ra Một câu nói cuối cùng quen thuộc của những câu truyện cổ tích, thần tiên và kết thúc có hậu || Mãi Mãi Hạnh Phúc Bên Nhau Đến Cuối Đời || 1 tháng sau đó, trong bàn ăn vs cả gia đình (cả PAMA(nó) + nó + PAMA (Bảo) + Bảo _chúc mừng con trai, cty ta đã giành đựơc danh hiệu chuyên nghiệp và đứng đầu - Ba B vỗ vai B _món cuối cùng tới đây - nó bưng món cuối cùng rồi ngồi xuống bàn _mời cả nhà - Nó định cầm đũa ăn nhưng - ọe ọe.... ọe ọe _uhm` con xin lỗi - rồi nó chạy vô toilet _buồn nôn? - Cả nhà thốt lên (- 2 ng` trẻ) _huh? có gì sao mà cả nhà ồh lên vậy? - Bảo ngạc nhiên _thằng con rễ của tôi khờ khạo thật - mẹ nó cười _chúng ta có cháu bồng rồi - Ba nó lên tiếng Bảo giờ mới trố mắt _cháu bồng, huh? vậy nghĩa là ..... ++++++++++++++++++++++++++++++++++ Nghĩa là gì thì chắc mọi người đoán đc T/g ật mí nha là con trai oh, hí hí CHAP 30 tròn cuộc sống là như thế đó các bạn ạh, dù là trắc trở hay khó khăn chúng ta hãy luôn cố gắng để vượt qua, tương lai luôn ở phía trước chúng ta và hãy khép lại cánh cửa đi về quá khứ. Chỉ cần sống với nỗ lực và hãy mỉm cười thật nhiều vào mọi chuyện sẽ kết thúc với 1 dòng mà thôi "HAPPY ENDING"
Tiểu thuyết tình yêu là website chia sẻ những thể loại truyện hay nhất hiện nay, được nhiều người đọc yêu thích. Truyện được cập nhập hàng ngày. Hãy lưu địa chỉ web để truy cập nhanh hơn!