Tiểu thuyết tình yêu

Tiểu Thuyết Tình Yêu

Đọc truyện tại Tiểu Thuyết Tình Yêu

Loading...
Phần 9: rào cản
1 ngày trôi qua , những nụ hôn cứ ám ảnh lấy Uyên , cô không làm được việc gì ra hồn cả.. cô thấy xấu hổ với điều đó… Hùng cũng bặt tăm… cô chờ đợi chỉ 1 tin nhắn của Hùng thôi, dù chỉ 1 tin để cô có quyền hy vọng nhưng không có. Uyên cho rằng hôm qua chỉ là 1 phút không kìm nén được của Hùng thôi… thi thoảng người ta vẫn hành động mà không hiểu mình đang làm j cơ mà…. Hùng chỉ coi Uyên như 1 trò chơi… Lần đầu tiên trong đời Uyên khóc vì Hùng…
Trong khi đó Hùng cũng như Uyên , chuyện hôm qua vẫn ám ảnh Hùng như 1 tội lỗi với Uyên , Hùng không hiểu nổi vì sao lúc đó Hùng làm như thế… để giờ bước đi không được , bước trở lại cũng không xong… Hùng đi Hà nội giải quyết công việc … nhưng trên đường đi hình ảnh của Uyên cứ ám ảnh lấy tâm trí Hùng … Hùng không biết sẽ phải làm thế nào , Hùng tìm cách chốn tránh ít ra cũng là trong giờ phút này…
Nhưng rồi Hùng cũng phải gặp Uyên …. Uyên thấy nick Hùng sáng… cô spam:
- em có chuyện muốn nói , sẽ không làm mất thời gian đâu nên nếu không quá phiền anh có thể nói chuyện với em không ?
- có chuyện gì em nói đi…
- chuyện hôm qua…. Em nghĩ cứ coi như là chưa có chuyện gì xảy ra… thực lòng em yêu anh , em cũng không biét vì sao em lại yêu anh … vốn dĩ qui tắc sống của em là không yêu bạn thân nhưng dường như với em anh không chỉ đơn thuần là 1 người bạn…
- ….
- Em muốn nói em yêu anh không phải vì bắt anh phải yêu em, đó là điều em không muốn… em không bắt anh phải làm gì cả… em biết anh không yêu em , chuyện hôm qua chỉ là phút giây anh chẳng hiểu nổi anh đang làm gì … em không trách anh đâu.
- Không ! anh yêu em, anh yêu em , nếu không yêu anh sẽ không bao giờ làm như thế với em , anh cũng không hiểu sao lúc đó anh lại làm như thế nhưng em có thể tin là anh yêu em…
- Không ! anh không yêu em … chính anh đã tự dần rời xa em.. em biết điều đó. cả ngày hôm nay nữa…. đến máy điện thoại anh còn tắt nữa….
- Hôm nay anh đi Hà nội , máy bị hết pin…. Anh muốn em được hạnh phúc… nhưnga nh không thể mang hạnh phúc đến cho em . Tuấn nói với anh là em là con gái , con gái có thì không thể lúc nào anh cũng kè kè bên em được , phải cho em có thời gian để quan tâm đến người khác chứ…
- Em muốn quan tâm thì dù có anh ở bên hay không em cũng vẫn quan tâm được , huống chi với em chẳng có ai để em quan tâm cả,
- Anh là thằng khốn nạn , anh đã tự nhủ hàng trăm lầnlà rời xa em nhưng rồi anh không thể… mẹ anh lại không thích em , bảo em với anh cộc lệch , em quá gầy còn anh thì quá béo… nhìn buồn cười… anh và mẹ đã cãi nhau rất nhiều …dù ít khi mẹ về
- Lí do vì thế sao? vì em gầy và anh béo? Lí do quá tuyệt nhưng em hok muốn anh cãi mẹ … vì em. Em biết chuyện của em và anh không đi đến đâu cả… quên chuyện hôm qua đi coi như là chưa có gì
- Em muốn thế sao ?
- Chẳng phải anh cũng muốn như thế ? em cũng không thể tự nhiên xuất hiện trước anh như trước nữa… cho em xin lỗi nhưng em cần có thời gian , đến khi nào em thực sự đứng trước anh là em của ngày xưa thì em sẽ tìm anh
- Em muốn xa anh thật à? Anh không thể?
- Đừng thế… hãy hiểu cho em …
- Em biết vì sao anh không nói yêu em không ?
- Có lẽ vì anh sợ mất em , sợ em không yêu anh …
- Chưa đủ… mỗi khi anh nói yêu ai đó họ đều rời xa anh nên anh chỉ thể hiện tình yêu của mình bằng hành động thôi…
- Anh nói yêu em rồi đó.? hay em nhìn nhầm nhỉ ? vậy cứ coi như hôm qua với em anh là người yêu , nhưng chỉ ngày hôm qua thôi… giờ em cần thời gian.. em không mạnh mẽ đến mức có thể đứng trước anh mà coi như không có chuyện gì ….
- …….nhưng anh …..
Uyên out nick , mọi thứ dường như chấm hết , Uyên khóc, những giọt nước mắt tức tưởi tuôn ra… 1 lí do vô cùng vớ vẩn … tại sao chỉ vì cô gày còn Hùng lại béo mà mẹ Hùng không thích cô..? cô buồn nhưng cô biết Hùng rất hiếu thảo, cô không muốn vì cô mà Hùng phải chọn lựa 1 trong 2 người như thế… Hùng sẽ đau… Hùng sẽ buồn…đó là điều cô không muốn..


Phần 10: trốn chạy
Từ lần nói chuyện với Hùng, Uyên không gặp Hùng , thậm chí cô còn xóa cả số điện thoại của Hùng trong máy , nhưng đã 6 năm rồi làm sao có thể xóa nó ra khỏi đầu cô ? dù cô muốn đến gặp Hùng nhưng lòng tự trọng của cô không cho phép cô làm điều đó… nếu cô yếu đuối thì cô sẽ mất Hùng vĩnh viễn chứ không phải chỉ trong 1 khoảng thời gian ngắn như thế này…. Cô tìm cách quên Hùng ….
Tú … bạn thân của cô , người mà đứng trước cô như đang tự soi vào 1 tấm gương …rủ cô đi Hải Phòng … cô đã không kể cho Tú biết về chuyện cô và Hùng …. Cô đi như để trốn chạy khỏi Hùng … càng xa cô lại càng nhớ.
Tú rủ cô đi ….ở bên Tú cô thấy lòng nhẹ nhõm hơn, ít ra tú cũng như cô , cũng đang trốn chạy khỏi tình cảm của mình… chỉ khác rằng Hùng xứng đáng với tình cảm của cô còn người Tú yêu lại không xứng đáng….
Lần đầu tiên cô đến đồ sơn…. Phong cảnh ở đây thật đẹp… cô và Tú chung 1 phòng … ngồi 6 tiếng trên xe làm cô mệt bơ phờ và lăn ra ngủ … cô và tú hẹn nhau đi ngắm biển đêm… nhưng cô có tật xấu là cứ nằm lên giường là không thể nào thức được… Uyên không biết Tú không ngủ được…
Tú là 1 người như Uyên , khó hiểu , đôi chút lạnh lung và sống nội tâm… từ khi Tú chia tay , tú hay uống rượu trong cơn say chỉ có Uyên đến chăm sóc Tú… 1 phần Tú chia tay với người yêu cũ là vì Uyên … vì Tú thân với Uyên … vì Uyên là con gái….
Uyên tự hứa với lòng … nếu như có 1 ngày Tú tìm thấy tình yêu thật sự … Uyên sẽ rời xa Tú ….để chuyện đau lòng kia không phải lặp lại nữa…. nhưng Uyên không biết Tú yêu Uyên… 1 thứ tình yêu được lí trí Tú cấm đoán… Tú luôn nói …cô là tri kỉ không bao giờ là người yêu….. Tú luôn bị dằn vặt bởi tình yêu dành cho Uyên còn Uyên quá vô tư… Tú không muốn mất Uyên.
Hùng luôn nhạy cảm trong chuyện này , đôi lần có nói với Uyên là Tú yêu Uyên nhưng Uyên chỉ nói 1 câu “ đó là chuyện không bao giờ xảy ra” … nếu Uyên biết có lẽ Tú sẽ không bao giờ có giây phút như thế này ở bên Uyên… Uyên lại làm đau trái tim 1 người .
… nhìn Uyên ngủ … Tú không biết phải làm sao… cứ nhìn Uyên rồi nhìn ra ngoài… không kìm được , tú đi dạo ….Uyên vẫn ngủ say …. Tú không thể làm mất lòng tin của Uyên được…
Uyên tỉnh dậy khi đã 7h sáng … hôm nay là ngày cô nhập trường …. Nhưng kệ … cô nhớ Hùng … nhìn Tú đang cuộn tròn trong chiếc chăn mỏng …. Cô đánh thức Tú dậy nhưng không thể nào kéo tú khỏi giấc ngủ muộn màng…. Cô nhẹ nhàng bước ra…
Không khí ở biển thật tuyệt vời…. cô ước bên cạnh cô có Hùng …. Cái vị mặn mặn của biển làm cô cảm thấy sàng khoái … trái tim cô vết thương vẫn chưa lành …
Trở về … bận rộn với việc học hành… nhưng mọi ý nghĩ của cô luôn xoay quanh Hùng …cô nhớ Hùng….
Hùng lao đầu vào công việc… cố gắng làm cho bản thân bận rộn để không nhớ đến Uyên… nhiều lúc nhớ Uyên quá… Hùng ra đấm bao cát… tự mắng bản thân không kiềm chế được để giờ nhớ Uyên mà không thể gặp ….mọi người nhìn Hùng lạ lẫm… dường như Hùng đang thay đổi đến mức chóng mặt… luôn trút giận lên người khác…


Phần 11: đối mặt
Mặc kệ những lời mẹ chê bai Uyên … nào là Uyên không xinh xắn , nào là Uyên quá bé…. Hùng chỉ biết có 1 điều Hùng yêu Uyên , không thể không có Uyên….
Hùng đến gặp Uyên trong ánh mắt ngỡ ngàng của Uyên…
- sao anh lại đến tìm em…..?
- ……… - Hùng im lặng
- Sao thế ? em đã nói em cần thời gian ….
Uyên chưa nói hết câu , Hùng ôm lấy Uyên ….gục lên vai cô …im lặng … thời gian cứ thế trôi qua … Uyên phản đối :
- anh đừng như thế… chính anh nói yêu em là điều không thể được… chúng ta cứ như trước đây cơ mà… nếu như trước thì không bao giờ anh ôm em như thế này đâu….
- Nhưng anh nhớ em….
- ………
- Em không biết quãng thời gian qua với anh nó dài như thế nào đâu…. Anh thật sự rất nhớ em … anh không biết phải làm sao nữa… - Hùng vẫn cứ ôm chặt lấy Uyên như sợ rời tay ra Uyên sẽ biến mất khỏi Hùng …
Hùng lại hôn Uyên , cái nụ hôn gắn kết 2 người với nhau , bỏ lại sau lưng những rào cản…. Uyên với Hùng là 1 đôi….. yêu nhau chỉ có 2 người biết.

Phần 12: hụt hẫng …
Những ngày đầu yêu nhau, Hùng luôn ở bên Uyên ... nhiều đến mức bố mẹ Uyên phải ngạc nhiên và thắc mắc sao dạo này Hùng lại hay ở bên Uyên như thế..?
Rồi thì ai cũng hiểu đó là cái gì đó.....nhưng không ai lên tiếng
Hùng quan tâm Uyên lắm, hay đưa Uyên đi chơi..... ở bên Uyên
Nhưng chỉ 1 tuần sau Hùng trở về với công việc, cái công việc bận rộn đó làm cho Hùng không còn có nổi thời gian chăm sóc Uyên nữa.... Hùng không ở bên Uyên ....
Cái khoảng cách vô hình giữa Hùng và Uyên ngày càng lớn... mẹ Hùng ngăn cấm Hùng yêu Uyên.... điều đó làm cho tâm trạng Hùng trở nên nặng nề hơn, Hùng cảm thấy có lỗi với mẹ khi ở bên Uyên - cái tội lỗi của 1 đứa con ngoan và hiếu thảo.
Hùng nhớ Uyên , còn Uyên thì cảm thấy hụt hẫng khi Hùng đột nhiên xa cách. Cái khoảng cách đó làm Uyên cảm thấy dường như Hùng càng ngày càng xa.
Uyên thường xuyên nổi cáu, Hùng thì càng ngày càng khác. Nhiều lúc Uyên không hiểu điều gì đang xảy ra nữa. Hùng không còn dịu dàng như trước đây, không còn lo lắng cho Uyên từng chút 1 nữa.... thậm chí chưa bao giờ Hùng hỏi Uyên " Hôm nay em thế nào?" hay em có khỏe không?
Uyên cứ tự mình kể, tự mình vui, tự mình độc thoại, HÙng không còn lắng nghe Uyên nói như trước đây nữa.... cảm giác hụt hẫng đến với Uyên, có cảm giác như cô không còn hiểu Hùng được nữa....
Nhiều lúc tự hỏi liệu cô có bước sai đường không ? có phải cô nhầm đường rồi không? 1 cái giá quá đắt cô phải trả nếu như cô bước nhầm đường.


Phần 13 : gắn bó ?
Hai người cứ gắn bó với nhau, Uyên cố gắng gạt bỏ đi những ý nghĩ không tốt cho mối quan hệ của 2 người. Uyên biết Uyên yêu Hùng, sẵn sàng làm mọi thứ vì Hùng. Uyên cũng biết Hùng rất yêu Uyên, chỉ vì Hùng có quá nhiều thứ để lo lắng, có quá nhiều điều cần Hùng phải quan tâm, có lẽ vì thế mà Hùng không thể ở bên Uyên như Uyên tưởng.
Những khi Hùng mệt mỏi, Uyên muốn chia sẻ lắm nhưng rồi lại thôi, Uyên biết khi nào Hùng muốn nói Hùng sẽ nói.
Uyên là 1 cô gái có phần cổ hủ, không phải vì yêu Hùng mà cô muốn giữ mình hơn, cô luôn muốn trong cuộc đời Uyên. Chuyện đó chỉ xảy ra với 1 người. Nhưng Hùng và Uyên yêu nhau, lại thân nhau như thế, liệu có thể không ? nếu Hùng đòi hỏi, Uyên phải làm như thế nào đây?
Rồi chuyện đó cũng xảy ra, Uyên đã khóc rất nhiều, Hùng ôm Uyên vào lòng dỗ dành như 1 đứa trẻ con, Uyên chỉ nhớ mãi câu " có anh đây mà!" thật lòng thì Uyên sợ, Uyên sợ nếu như chuyện đó xảy ra Hùng sẽ ghét cô, sẽ chán cô như biết bao mối tình khác bắt đầu và kết thúc vì chuyện đó, vì người con gái không giữ được mình. Uyên vẫn thường nghe " trao thân cho người yêu bằng nghĩa với việc trao người yêu mình cho kẻ khác" . Nghe thì có vẻ ngốc nghếch đấy, 21 tuổi đầu lần đầu tiên Uyên biết thế nào là quan hệ. Uyên lo sợ lắm, nó xảy ra rồi, Uyên luôn bị ám ảnh bởi ý nghĩ vì chuyện đó mà Hùng sẽ rời xa Uyên, cô không tiếc nuối vì đã trao đi cái ngàn vàng của 1 đời con gái, mà cô sợ vì điều đó Hùng sẽ xa cô. Uyên yêu Hùng hơn chính bản thân mình.
Trong khi Uyên dằn vặt với những ý nghĩ đó, Hùng lại dằn vặt bản thân, Hùng hối hận vì đã làm điều đó với Uyên, người Hùng yêu hơn chính bản thân mình. Hùng sợ nếu Hùng không lấy được Uyên, sau này Uyên sẽ khổ mất, người chồng tương lai của Uyên sẽ nghĩ về Uyên như thế nào nếu như Uyên không còn là con gái và nếu như người đó không phải là Hùng. Hùng yêu Uyên hơn chính bản thân mình
..Bạn đang đọc truyện tại wapso1.pro chúc các bạn vui vẻ...
Phần 14: Chia tay, nên hay không ?
Khi 2 trái tim cùng hướng về nhau , nhưng với những lối đi khác nhau, thật là khó để nói lên điều gì. Hùng cố gắng cho công việc, cố gắng tìm được 1 chỗ đứng trong xã hội , để 1 ngày nào đó, Hùng sẽ có Uyên trong tay thật sự, không phải lo lắng ai đó phát hiện ra chuyện của Hùng và Uyên, không lo lắng khi ôm Uyên trong tay mà sợ ai đó bất ngờ xuất hiện. Hùng đắm chìm trong niềm đam mê để tìm ra lối đi cho tình cảm của Uyên và Hùng. Hùng không quan tâm đến Uyên nữa.
Uyên buồn, có lẽ thế, hàng trăm tin nhắn send đi thì cô chỉ nhận lại vài ba reply. " yêu nhau là cả 2 cùng yêu nhau chứ không phải đi van xin tình yêu của người đó" và Uyên đang có cảm giác cô đang cố gắng van xin chút tình cảm thừa thãi nơi Hùng.
Trái tim Uyên như muốn nhảy tango khi nhạc chuông quen thuộc cô cài đặt riêng cho Hùng phát lên những âm thanh mà cô luôn muốn nghe nhất, Hùng gọi. nhưng khi gặp Hùng, cái khoảng cách giữa 2 người càng xa, cô cứ phải tự nói tự cười.... hụt hẫng càng lớn. rồi khi đã 3 ngày không gặp, Uyên có cảm giác như 3 năm rồi, thì Hùng chỉ đưa cô đi ăn và rồi nói " anh về đây!" . sự chịu đựng của Uyên bắt đầu đi đến giới hạn, cô có cảm giác Hùng đang cố gắng thực hiện nghĩa vụ của mình. Cảm giác như Hùng cố gắng ở bên Uyên chỉ vì chuyện đó xảy ra, có lẽ thế! Cô nhắn tin chia tay, cô muốn Hùng sẽ kéo cô về bên Hùng, để cô biết rằng ít ra Hùng cũng yêu cô như cô mong đợi. Nhưng bù lại với những mong đợi của cô là sự im lặng. đây cũng là điều Uyên đã biết trước.! có lẽ Uyên hiểu Hùng nhiều hơn Uyên tưởng


Phần 15: phải làm sao ?
Uyên cố gắng quên Hùng, cô tìm mọi cách để cố quên.... không biết cô lựa chọn việc xa Hùng có đúng không ? chỉ biết trái tim Uyên cứ đau lên từng hồi 1 . mỗi khi online thấy nick Hùng sáng Uyên không kìm lòng được.... cô phải làm sao đây ?
Trong khi Uyên cứ tự làm khổ mình thì Hùng chẳng hiểu nổi chuyện gì đang xảy ra, có lẽ Uyên muốn rời xa Hùng. Trong Hùng luôn dằn vặt vì đã lấy đi của Uyên 1 thứ quan trọng nhất , 1 thứ mà nếu sau này Hùng không phải là người chồng của Uyên, có thể cuộc sống của Uyên sẽ không được hạnh phúc. Đã không biết bao nhiêu lần Hùng tự chửi bản thân không kiềm chế được để rồi xảy ra chuyện đó, người đau khổ nhất sẽ là Uyên - người Hùng yêu thương hơn chính bản thân mình.
Hùng không muốn bước tiếp nữa, dường như bên cạnh Hùng chưa 1 lần Uyên được hạnh phúc. Hùng biết Hùng không thể quan tâm Uyên.... không thể lo lắng cho Uyên, không thể cùng Uyên chia sẻ ... Hùng buồn lắm khi 1 bên là Uyên, 1 bên là gia đình.... mọi thứ trong cuộc sống của Hùng có rối tung hết cả lên. Hùng biết phải làm sao ? công việc của Hùng bước vào bế tắc, Hùng có quá nhiều thứ để lo toan. Hùng buồn lắm. có lẽ Uyên đòi chia tay lại là cách hay .
Hùng cố tìm quên Uyên trong công việc, mỗi khi nhớ Uyên Hùng lại ra đấm bao cát, trút giận vào đó hết những bực dọc. đã 1 tuần trôi qua , không có Uyên bên cạnh, nhưng hình bóng của Uyên cứ lẩn khuất trong trái tim Hùng, làm Hùng không thể quên đi được. mỗi bước Hùng đi trên mỗi con đường , trong mỗi ý nghĩ , nụ cười của Uyên , Hình bóng của Uyên lại hiện lên, bên cạnh Hùng.
Hùng cứ nghĩ sẽ lẩn tránh được Uyên mãi , nhưng rồi cuối cùng cũng phải đối mặt với Uyên.Gặp Uyên ngồi 1 mình ở quán nơi 2 người thường đến.HÙng kéo ghế ngồi đối diện Uyên và nói :
- Anh muốn nói chuyện với em.
Uyên hơi bất ngờ nhưng cố gắng đáp lại :
- tại sao khi em muốn nói chuyện với anh , ở phía anh luôn là im lặng. thế sao anh muốn nói chuyện với em ....em phải luôn là người lắng nghe ?
- em muốn chúng mình chia tay m anh sẽ không nói gì vì anh rất bực, vì tại sao tự nhiên em lại nói những lời đó với anh. Ban đêm anh ngủ sang anh nhận được 1 loạt tin nhắn, anh đã không thức đêm, anh chẳng hiểu chuyện gì xảy ra. Em tự nói 1 loạt .....
- anh không hiểu thì để em nói cho anh hiểu, bởi vì đã lâu rồi chỉ có em chạy theo anh thôi.
Hùng cau mày....
- đấy là em nghĩ phải không ? tại sao em nghĩ quá nhiều.
Uyên lắc đầu phủ nhận :
- không đó là sự thật mà , em nghĩ như thế đấy.
Nhìn Uyên Hùng cố gắng kìm nén cơn giận trong lòng
- không dành thời gian cho nhau không nói yêu nhau là trong lòng không còn yêu à? Em có biết rằng anh tuyệt vọng thế nào trong công việc của anh không? Mệt mỏi đủ thứ. Em cứ muốn anh phải nói yêu nói thật nhiều nhưng 1 con người chỉ biết nói nói để làm gì?? Anh chỉ biết anh nghĩ về em nhớ về em là được, thế cứ yêu là phải nói ra a? nói ra là yêu sao? Anh là vậy đó không có nhiều thời gian để quan tâm tới em.
Uyên ngước mắt nhìn thẳng vào mắt Hùng, nét mặt buồn buồn
- phải anh là như vậy ,em hiểu , em hiểu anh sẽ làm những gì dành cho em nhưng anh có bao giờ hiểu em không ? đi với em nhưng tâm hồn anh treo lơ lửng tận chỗ nào. Anh đi với em như anh đang thực hiện 1 nghĩa vụ vậy. em có bắt anh lúc nào cũng ở bên em đâu nhưng ít ra khi gặp em anh cũng để cho em thấy rằng anh thật sự thoải mái khi ở bên em chứ? Em muốn chia tay nhưng không 1 lần anh níu em lại , đến cả lúc cuối cùng anh cũng không để cho em biết anh có yêu em thật sự hay không ? bên anh có công việc, anh bận rộn với nó , còn em ? em làm gì có chỗ đứng trong cuộc sống của anh. Anh có bao giờ nghĩ đến em hay không em không biết, em biết không phải cứ nói yêu mới là yêu , cũng không phải cứ yêu là phải ở bên nhau , nhưng ngay cả ở bên nhau em cũng thấy anh như ở 1 nơi nào đó xa lắm, anh chưa 1 lần hỏi em xem hôm nay em thế nào? Có chuyện gì vui không?hay có gặp chuyện gì không ? chỉ có em tự kể cho em nghe.....và anh thì ậm ừ cho qua chuyện.


- hôm đó em thực sự rất mệt, em đi cả ngày, nước mưa, trời lạnh , không 1 lần nghỉ ngơi, được gặp anh em vui lắm nhưng vui đâu không thấy chỉ thấy anh như miễn cưỡng ở bên em . có thể em nghĩ nhiều nhưng em thực sự không biết mình đang đứng đâu trong cuộc sống của anh nữa. Nói thật nhiều lúc em ghen với em trước đây được anh quan tâm, chia sẻ. Những lúc em buồn em chỉ mong được 1 câu nói cố gắng lên của anh , em cũng có thể đứng lên và cố gắng được, nhưng những lúc em buồn nhất em chỉ biết lang thang trong mưa. Biết bao lần em để nước mắt hòa tan với nước mưa, để cảm thấy lòng nhẹ nhàng hơn.
-.................
- em đòi chia tay nhưng trong lòng em có muốn thế đâu? Em đã cố gắng biết bao nhiêu, ban ngày em làm bản thân bận rộn, nhưng cứ đêm xuống mọi thứ chìm dần em lại không ngủ được. cứ thức đến 3- 4 h sáng thậm chí có đêm không ngủ được , sáng dậy lại bắt đầu 1 ngày mới đi học từ sáng đến tối mịt.
- anh không hiểu em nghĩ gì? Tại sao lại nhắn những tin như vậy ? em muốn chia tay ?
- em cũng chẳng hiểu nữa. vì lúc đó em muốn anh kéo em lại , ít ra cho em biết trong cuộc sống của anh em vẫn có chỗ đứng
- lúc đó anh ngủ từ tối, sáng mới dậy.
- sau đó em cũng hiểu được rằng 1 khi em nói chia tay thì với em chỉ còn là im lặng thôi, anh sẽ không làm gì cả, không điện thoại, không nhắn tin, không gặp. sau đó em chấp nhận .....cố gắng quên anh- Uyên ngập ngừng - Nhưng thật khó
- tại sao phải vậy, chính em muốn vậy mà?
Uyên im lặng không nói , Hùng nhìn Uyên và nói :
- em à! Mình chia tay nhé ! anh sẽ nói chia tay để anh và em có thời gian khẳng định mình trong mỗi người, để biết em quan trọng thế nào với anh, để anh biết anh sẽ không chán em, và để anh có thể xem mình có thể thực hiện được lời hứa vào nhiều năm sau không. Và anh là người chủ động để em đỡ phải nghĩ ngợi nhiều.
Uyên nhìn Hùng, nước mắt tuôn rơi, có lẽ đây là lần thứ 2 cô khóc trước mặt Hùng thế này. Nhưng cố gắng kìm nén những giọt nước mắt đang trực trào ra khi con tim Uyên như vỡ vụn , Uyên gật đầu :
- em hiểu , em chấp nhận, giờ tâm trạng em không tốt, em chấp nhận lời chia tay, không níu kéo anh nữa đâu, cứ làm những gì anh muốn. giờ em về trước, em cảm thấy không tốt lắm. chào anh
Hùng nhìn Uyên đau xót, Hùng không muốn Uyên như thế nhưng có lẽ đây là cách tốt nhất, nhìn dáng Uyên đi xa nước mắt Hùng cũng từng giọt rơi xuống, Hùng làm thế có đúng không ?


Phần 16: quên? Có thể không ?
Mọi chuyện vẫn diễn ra hàng ngày đều đều, không ai nhận thấy ở Uyên 1 điều gì khác lạ, cô quá mạnh mẽ chăng…. Uyên biết không phải thế, nỗi đau này quá lớn, cô không thể nào chịu đựng được. Trong giấc mơ những giọt nước mắt cũng lăn trên má cô, những giọt nước mắt nhớ nhung mỗi khi cô thức dậy… mọi thứ đều làm cô nhớ đến Hùng – cô đã quen với hình ảnh của anh trong suốt 6 năm trời… cô không biết ở cách cô 5 km kia cũng có 1 người đang nhớ đến cô da diết.
Hùng tìm quên đi trong công việc, nhớ lại những giọt nước mắt của Uyên, lòng Hùng đau, anh đau lắm như chính bản thân anh đang phải khóc, phải đau như Uyên vậy. Không phải là vì anh không hiểu Uyên đang nghĩ gì, nhưng anh không đủ tự tin để mang đến cho Uyên niềm hạnh phúc mà Uyên cần có. Hùng không thể tưởng tượng 1 người con gái mạnh mẽ như Uyên có 1 ngày lại khóc trước mặt anh, những giọt nước mắt lăn nhanh để rồi Uyên cũng nhanh tay gạt lấy nó, Hùng nhìn thấy… sao lại không cơ chứ … Hùng muốn giang tay ra ôm lấy Uyên vào lòng, nhưng anh chỉ biết im lặng nhìn Uyên bước đi, nhìn cô lẻ loi quá… Anh không biết mình lựa chọn như thế có đúng không. Có phải chia tay Uyên là đúng đắn, dù anh biết rằng Uyên sẽ khó có thể yêu được người khác. Uyên là vậy… đã không yêu thì thôi, yêu rồi thì chung tình lắm.. Hùng nhớ có lần Uyên nói nếu đã yêu Hùng rồi thì người chồng tương lai của Uyên chỉ có thể là Hùng hoặc là không ai cả.
Hùng sợ gặp Uyên… Mỗi lần online, thấy nick Uyên sáng, Hùng cố gắng quên đi… cố gắng tập trung vào công việc, anh sợ đối diện với Uyên, anh sẽ không đủ can đảm để nói lời chia tay với Uyên. Quen có Uyên bên cạnh rồi, giờ 1 mình, cảm giác thật khó chịu… anh chỉ muốn lao lên xe, và đi như bay xuống gặp Uyên, ôm Uyên vào lòng và anh lại có Uyên bên cạnh. Biết bao nhiêu lần tự nhủ lòng mình như thế, nhưng đều kịp ngăn lại. Không thể ích kỉ như vậy được.
Cách nhau chỉ 5km thôi nhưng tưởng chừng xa lắm, Hùng cố gắng đi những đường có thể gặp Uyên, còn Uyên cố gắng đi thật nhanh và cũng về thật nhanh, Uyên sợ trên con đường về bất chợt bắt gặp 1 ai đó giống Hùng, Uyên sẽ không chịu nổi. Uyên cố gắng tỏ ra mình mạnh mẽ, Uyên nói với Hùng rằng nếu không yêu có thể làm bạn, làm anh em, vẫn nói chuyện với Hùng bình thường khi mỗi lần cả 2 cùng online, nhắc lại chuyện đã qua như 1 kỉ niệm. Nhưng cô cũng không quên nói cho Hùng biết rằng cô vẫn nhớ Hùng, Uyên nghĩ chẳng có gì phải nói là không nhớ khi trong lòng đang nhớ, nhưng cô luôn nói là hy vọng ngày mai sẽ quên Hùng sau câu nói nhớ đó.
Uyên thay đổi nhiều, ban ngày cô làm cho bản thân bận rộn nhưng mỗi đêm, nỗi nhớ Hùng lại dồn nén, Hùng nói Hùng có người yêu mới, Uyên cảm thấy trái tim như muốn vỡ ra… mọi thứ Uyên hy vọng cũng mất, Uyên đã hy vọng 1 ngày Hùng sẽ trở lại bên Uyên.. nhưng có lẽ còn xa lắm. và có lẽ là chẳng bao giờ. Khi mà Hùng giờ đã có niềm vui mới. Cô không trách không hận Hùng. Có lẽ nên quên , quên đi là tốt nhất, Nhủ là là thế nhưng Uyên không thể lừa gạt bản thân được.


Phần 17: đã yêu nhau thì không gì có thể chia cách được
Dù cố tránh mặt nhau nhưng cuối cùng 2 người cũng phải gặp nhau. Trong ngày đám cưới chị gái Uyên.
Uyên vốn không định nói cho Hùng biết, nhưng Hùng quá thân thiết với gia đình cô, nếu Hùng không xuất hiện thì cô biết ăn nói sao về sự vắng mặt của Hùng người mà gia đình cô coi như là 1 thành viên trong gia đình? Cô sợ nếu gặp Hùng cô sẽ không thể kìm chế được, không thể tỏ ra mạnh mẽ được. Cô biết làm thế là vô lí nhưng cô đã cố ngăn sự xuất hiện của Hùng vào ngày đó. Cô cũng không ngại mà nói cho Hùng biết rằng cô đã suy nghĩ cái gì, anh đã yêu người khác anh có thể gặp Uyên mà không suy nghĩ gì nhưng Uyên thì không, từng ngày từng giờ hình ảnh của Hùng vẫn in đậm trong tâm trí Uyên, nếu gặp lại Uyên sẽ phải đối mặt thê nào đấy ? cố gắng tỏ vẻ không có gì chăng? Nhưng Uyên không ngăn được, Hùng có ảnh hưởng đến gia đình cô, và lại dù có thể nào cô cũng không mong gia đình cô nghĩ không hay về Hùng – người cô yêu thương.
Cứ nghĩ đến chuyện Hùng sắp xuất hiện trước mặt Uyên… Uyên hồi hộp lắm, dù bên cạnh cô vẫn có những thằng bạn chí cốt, cô mệt mỏi, chán nản… gặp Hùng nhưng chỉ toàn nói cạnh nói khóe nhau, thật khó mà tin được cô lại có thể nói ra những câu như thế, nhưng cũng tại Hùng làm cô muốn nổi điên, dù biết rằng trái tim cô vẫn yêu Hùng, Hùng lại còn khoe hồi tối đi chơi với người yêu. Uyên nào biết trong lúc đó, Hùng đang ghen, ghen với những thằng bạn chí cốt của Uyên, đang bên cạnh Uyên kia, cười cười nói nói,thỉnh thoảng lại ghé tai nhau thì thầm cái gì đó. Hùng ghen , Hùng ghét tất cả những thằng con trai đó, chỉ mong Uyên ở đó, chỉ cười, chỉ nói với 1 mình mình Hùng thôi….
Uyên không nhìn thẳng vào mắt Hùng. Hùng cũng tránh gặp Uyên, nhưng làm sao có thể không gặp được? cô luôn tỏ ra vui vẻ… năng động, mạnh mẽ, dường như sự có mặt của Hùng không hề ảnh hưởng đến cô, Hùng ở đó mà như người vô hình thôi, cô nghĩ rằng Hùng có người yêu mới thì vì lí do gì cô phải quỵ lụy Hùng cơ chứ… nhưng mỗi lần nhìn trộm Hùng trái tim cô lại nhói đau
Nhìn thấy Uyên vui vẻ, Hùng chẳng hiểu cảm giác của chính mình nữa… Uyên hết yêu HÙng rồi chăng? Sao cô lại có thể vui vẻ đến thế, Hùng đã hồi hộp biết bao nhiêu khi nghĩ rằng sẽ gặp lại Uyên, Uyên sẽ lại cười nói với anh… và lòng anh sẽ ấm lại. Nhưng không… không 1 lần Uyên nhìn Hùng, những nụ cười kia Uyên ban phát hào phóng cho bất cứ ai, trừ Hùng. Trái tim Hùng đau… trong đầu Hùng mâu thuẫn. Uyên không còn yêu anh nữa sao… trong đầu anh chỉ mong 1 lần Uyên quay lại cười với anh, Anh muốn ôm Uyên vào lòng và nói anh đã nhớ Uyên, đã mong Uyên như thế nào. Anh không muốn tự dối lòng, lừa dối Uyên, anh muốn ở bên Uyên. Chỉ mong lúc đó chỉ có mình anh và Uyên bên nhau, anh sẽ không ngần ngại ôm người con gái nhỏ bé kia vào lòng và nói hãy chỉ cười với 1 mình anh thôi.
Uyên vấp ngã…. Hùng nhớ Uyên có nói hôm trước Uyên mới ngã cầu thang xong, vẫn còn đau, giờ ngã đau lắm, mặc kệ bên cạnh Uyên là thằng bạn thân đẹp trai của Uyên, mặc dù Hùng đã ở rất xa, Hùng chạy như bay đến bên Uyên, kéo Uyên đứng dậy. Hùng vẫn không quên đôi mắt ngạc nhiên sửng sốt của Uyên. Uyên đau đến mức không thể đứng lên được, Hùng cảm nhận được cái cách Uyên cố nén nổi đau, 2 đầu gối sưng vù, tím bầm còn chảy máu nữa làm Hùng đau xót. Hùng nâng Uyên đứng dậy, mà chỉ mong lúc đó không có ai ở đó, anh sẽ ôm Uyên vào lòng, bế Uyên lên để Uyên sẽ không phải chịu đau.
Uyên cố gắng kìm nén, đau kinh khủng nhưng Uyên không muốn Hùng thương hại, Hùng chạy đến bên Uyên thật nhanh, dù thằng Khánh ở bên nó sẵn sàng nâng cô dậy, Uyên nhìn Hùng ngạc nhiên đến tột độ, và chẳng cảm thấy hạnh phúc. Thay vào đó là cảm giác đau nhói, sao anh không bỏ mặc Uyên để Uyên có thể quên anh, cứ tử tế với Uyên thế này, biết bao giờ Uyên mới quên được.? Hùng đang thương hại Uyên đấy thôi,
Cố nén đau, cô bước vào nhà, Hùng bước theo

Loading...

Tiểu thuyết tình yêu là website chia sẻ những thể loại truyện hay nhất hiện nay, được nhiều người đọc yêu thích. Truyện được cập nhập hàng ngày. Hãy lưu địa chỉ web để truy cập nhanh hơn!

Chúc các bạn online vui vẻ !

Laptop Tùng Anh

Tour Phú Quốc

Vinhomes Cầu Rào 2

Trang Chủ

Teya Salat