XtGem Forum catalog
Tiểu thuyết tình yêu

Tiểu Thuyết Tình Yêu

Đọc truyện tại Tiểu Thuyết Tình Yêu

Loading...

Tiểu thuyết tình yêu - Tiểu hồ ly pk đại ca sói xám - trang 12

Chương 60 : “… Phú quý bất năng dâm”



Buổi tối về nhà, Kỷ Hiểu Nguyệt lại lên mạng theo thường lệ.
Măng Mọc Sau Mưa: “Tế Nguyệt, cuối cùng cậu cũng lên mạng rồi! Mau lên diễn đàn xem đi!”
Tế Nguyệt Thanh Thanh đi dạo một vòng quanh diễn đàn, chủ đề được nhiều người quan tâm thứ hai là những nhiệm vụ ngẫu nhiên sắp được tăng thêm vào hệ thống. Hả? Nhiệm vụ ngẫu nhiên? Đây không phải ý kiến đề xuất lúc trước của cô sao? Cô vẫn nghĩ sẽ không được dùng, hóa ra hôm nay đã chính thức được áp dụng rồi. Vậy có phải tiền hoa hồng cuối năm của cô sẽ được tăng thêm không?
Kỷ Hiểu Nguyệt đang đắc chí, cảm giác tiền từ trên trời rơi xuống thật là thích, liền tiện tay kích chuột vào chủ đề được nhiều người quan tâm nhất. Thì ra hệ thống sắp thêm một số nhiệm vụ sư đồ và phu thê. Hệ thống quy định, hoàn thành nhiệm vụ này có thể đạt được phần thưởng rất lớn, không chỉ được gấp ba lần điểm kinh nghiệm mà tất cả trang bị được thưởng đều là vật phẩm Thần cấp bình thường không mua được.
Kinh nghiệm gấp ba lần! Trang bị Thần cấp! Chẳng trách diễn đàn lại tắc nghẽn như vậy.
Biến thái hơn, nhiệm vụ này còn có thể thực hiện liên tục nhưng chỉ có hiệu lực trong hai ngày cuối của tuần này. Quá thời gian sẽ hết hiệu lực.
Còn hạn chế thời gian nữa! Chẳng trách… đúng là biến thái!
Từ giờ đến cuối tuần chỉ còn ba ngày, Tế Nguyệt Thanh Thanh nghĩ thầm có lẽ cô nên dự trữ một ít thuốc hồi phục. Cái trò chơi biến thái này chẳng qua chỉ muốn lấy mạng người ta mà thôi!
Bánh Trôi Tròn Tròn: “Tế Nguyệt, lần này cậu nhất định phải giúp bọn mình nhận Phong Diệp Vô Nhai làm sư phụ! Một lần thôi cũng được!”
Măng Mọc Sau Mưa: “Đúng vậy, đúng vậy. Lần trước đều do cái tên Bạch gì đó làm loạn, hại bọn mình không có cơ hội bái sư. Lần này mà bỏ qua cơ hội nữa, mình sẽ tự sát mất, a… a… a! Hơn nữa cái tên Tùng Phong Hàn kia ngốc chết đi được, đi làm nhiệm vụ với tên đó không khác gì tự tử mãn tính. Tốt nhất là để bọn mình nhận Đại Thần làm sư phụ đi, dù chỉ một ngày thôi cũng được”.
Tiểu Đậu Tử: “Đúng, đúng, Tế Nguyệt, cậu nhất định phải giúp bọn mình! Làm ơn đi mà!”
Tế Nguyệt Thanh Thanh không biết phải trả lời thế nào. Sao đột nhiên bọn họ lại nhớ đến việc này vậy?
Măng Mọc Sau Mưa thấy thuyết phục không có hiệu quả, liền đánh bạo nói: “Tế Nguyệt, không phải cậu thích Phong Diệp Vô Nhai đấy chứ?”
Tế Nguyệt Thanh Thanh: “Sao có thể!”
Măng Mọc Sau Mưa: “Vậy sao cậu cứ giữ người ta như giữ chồng thế! Chẳng qua bọn mình chỉ bái sư thôi mà, đâu phải là kết hôn với anh ta. Hơn nữa, bọn mình nhận anh ta làm sư phụ, còn cậu kết hôn với anh ta, vậy thì không ai bị thiệt cả, đúng không?”
Tế Nguyệt Thanh Thanh lại lần nữa im lặng. Đám người chơi với cô thật chẳng phải người thường.
Bánh Trôi Tròn Tròn: “Đúng thế, cậu nghĩ xem, nhiệm vụ này còn có thể làm liên tục. Đầu tiên, cậu và anh ta hoàn thành nhiệm vụ sư đồ, sau đó thay đổi quan hệ để hoàn thành nhiệm vụ phu thê. Như vậy phần thưởng cả hai loại đều nhận được”.
Tiểu Đậu Tử: “Đúng vậy, bọn mình không có lòng tham đâu, chỉ cần hoàn thành một lần nhiệm vụ sư đồ với anh ta là được rồi”.
Mặng Mọc Sau Mưa: “Hơn nữa, cậu có thể cùng anh ta hoàn thành nhiệm vụ phu thê liên tục, cậu xem, phần thưởng của nhiệm vụ phu thê thật sự rất hấp dẫn!”
Lại một bài thuyết phục nữa bắt đầu…
Tế Nguyệt Thanh Thanh giương cao ngọn cờ “Độc thân” đứng trong làn nước lũ “Kết hôn”, tư thế anh hùng, hiên ngang, bất khuất…
Hai ngày liên tục, Măng Mọc Sau Mưa, Tiểu Đậu Tử và Bánh Trôi Tròn Tròn kiên trì làm công tác tư tưởng, ngay đến cả Tùng Phong Hàn cũng vội vàng tìm Tế Nguyệt Thanh Thanh:
“Hiểu Nguyệt, bọn mình kết hôn đi”.
Kỷ Hiểu Nguyệt đang uống nước suýt sặc.
Tế Nguyệt Thanh Thanh: “Hả?”
Tùng Phong Hàn: “Nếu em đồng ý lấy anh ngoài đời, anh cầu còn không được”.
Tế Nguyệt Thanh Thanh: “Chuyện cười của anh nhạt quá”.
Tùng Phong Hàn: “Anh nói thật mà. Nhưng anh biết bây giờ em không muốn, anh sẽ đợi em”.
Tế Nguyệt Thanh Thanh: “Đại hiệp, tôi đang muốn vào phụ bản luyện cấp. Cấp bậc này anh không vào được đâu, tìm người khác chơi cùng đi”.
Bản cô nương không tiếp chuyện được!
Tế Nguyệt Thanh Thanh định bỏ đi, Tùng Phong Hàn nóng nảy, phi thân đến trước mặt Tế Nguyệt Thanh Thanh chặn cô lại:
“Được rồi, anh không đùa nữa, anh đang nói đến nhiệm vụ phu thê trong game. Không phải hoàn thành nhiệm vụ phu thê trong game có thể tăng gấp ba lần kinh nghiệm sao? Ngay cả Vực chủ Ngạo Tuyết Thần Vực Lãnh Huyết Vô Kỵ cũng sắp tìm người hỏi cưới rồi, bọn mình cũng kết hôn đi?”
Tế Nguyệt Thanh Thanh hoàn toàn phớt lờ Tùng Phong Hàn. Lãnh Huyết Vô Kỵ sắp kết hôn thì liên quan gì đến cô? Cô không muốn kết hôn làm nhiệm vụ! (Mặc dù kinh nghiệm được tăng lên ba lần đúng là rất hấp dẫn, nhưng mà “Phú quý bất năng dâm”, giàu sang không thể buông thả! Lá cờ “Độc thân” kiên cường tung bay trước gió…)
Tế Nguyệt Thanh Thanh: “Không phải anh bận lắm sao?”
Tùng Phong Hàn: “Anh sắp xếp công việc hay ngài cuối tuần rồi, lúc nào cũng có thể lên mạng với em”.
Tế Nguyệt Thanh Thanh muốn ngất! Đừng mà…
Măng Mọc Sau Mưa lén lút mở một vụ cá cược: “Liệu trong hai ngày, Tùng Phong Hàn có bị Phong Diệp Vô Nhai xử không?”
Tiểu Đậu Tử đặt cược đầu tiên: “Ngày mai Phong Diệp Vô Nhai chắc chắn sẽ xuất hiện, chỉ cần Đại Thần xuất hiện thì, hừm, tên lính mới kia chết chắc rồi! Đại Thần tung một chiêu là có thể định càn khôn”.
Bánh Trôi Tròn Tròn rất biết thời thế: “Mấy ngày nay Phong Diệp Vô Nhai mai danh ẩn tích, ngày mai chưa chắc sẽ xuất hiện. Khó nói lắm, khó nói lắm! Lòng Đại Thần như kim đáy bể vậy!”
***
Rốt cuộc thứ Sáu cuối cùng cũng đã đến.
Nhưng không hiểu sao hôm nay công việc của Kỷ Hiểu Nguyệt đột nhiên nhiều hơn hẳn, cộng thêm việc Tổng giám đốc Tề đích thân giao: Sửa lại toàn bộ một đống ghi chép hội nghị vô nghĩa thì đến lúc Kỷ Hiểu Nguyệt rảnh rỗi cũng đã là bốn rưỡi chiều, còn nửa tiếng nữa tan ca. Kỷ Hiểu Nguyệt thở phào nhẹ nhõm, cuối cùng cũng xong việc.
Đăng nhập thôi!
Tế Nguyệt Thanh Thanh vừa lên mạng đã thấy tin nhắn Tùng Phong Hàn gửi lại:
“Hiểu Nguyệt, tối nay anh sẽ đến tìm em, đợi anh nhé”.
Kỷ Hiểu Nguyệt choáng váng. Trời ơi, không phải An Húc Dương thật sự xin nghỉ rồi lên mạng với cô chứ? Đừng mà…!
Tế Nguyệt Thanh Thanh đột nhiên nhớ tới lời tỏ tình “từ trên trời rơi xuống” mấy hôm trước của Lộ Tùng Kim Dạ Bạch, hại cô bỏ lỡ mất nhiệm vụ tăng gấp đôi kinh nghiệm. Vì thế sau này mỗi lần nhớ đến hai chữ “gấp đôi”, cô đều cảm thấy tiếc nuối vô cùng!
Nếu lần này Tùng Phong Hàn còn muốn “phá” hai ngày cuối tuần tươi đẹp của cô, cô chỉ có thể “hủy” Tùng Phong Hàn thôi!
Phải xử lý anh ta!
Tuyệt đối không thể để MỘT gã mới chơi game HAI lần liền phá hoại kế hoạch thăng cấp của cô được! Tế Nguyệt Thanh Thanh hạ quyết tâm, cưỡi hạc tiên bay đến chỗ làm nhiệm vụ. Lúc qua miếu Nguyệt Lão, cô thấy nơi đây chật kín người, xem ra số người muốn kết hôn để hoàn thành nhiệm vụ cũng không ít. Trong cơn bão kết hôn, Măng Mọc Sau Mưa, Tiểu Đậu Tử và Bánh Trôi Tròn Tròn lại tạm ngưng chiến dịch thuyết phục, rủ nhau cùng im lặng, sự yên lặng này khiến Tế Nguyệt Thanh Thanh nghi ngờ động cơ của mấy cô nàng.
Quả nhiên, thực tế đã chứng minh suy nghĩ của Tế Nguyệt Thanh Thanh hoàn toàn chính xác – đây chỉ là sự tĩnh lặng trước cơn bão lớn!
Đúng lúc này, một tiếng “tinh tinh” vang lên, Phong Diệp Vô Nhai đã đăng nhập.
Khéo thật đấy…
Mấy hôm rồi không nhìn thấy Đại Thần, bỗng nhiên hôm nay cái tên đó lại sáng, Tế Nguyệt Thanh Thanh đột nhiên thấy thân thiết lạ lùng.
Không, không, không, sao có thể thân thiết được? Chắc chắn là ảo giác, ảo giác rồi!
Lần nay Phong Diệp Vô Nhai không chủ động gọi cô mà phát lên kênh Thế Giới một tin tức khiến tất cả mọi người sôi sục:
“Phong Diệp Vô Nhai thu nhận đồ đệ, ai muốn bái sư nhanh chóng đến”.



Chương 61 : Âm mưu! Đây rõ ràng là một âm mưu!



Lúc Tế Nguyệt Thanh Thanh thấy tin này, cô cảm thấy xấu hổ vô cùng.
Đại Thần à, việc này đã qua mấy ngày rồi, sao anh không chịu ngồi yên đi, anh sợ thiên hạ chưa đủ loạn sao? Rốt cuộc anh muốn gì? Chẳng lẽ anh không biết, một câu nói này của anh cũng đủ để khơi mào chiến tranh thế giới một lần nữa sao?
Quả nhiên, thế giới thật sự đã sôi sục lên vì một câu nói của Phong Diệp Vô Nhai.
Vô số người sau khi đọc được tin nhắn của Phong Diệp Vô Nhai đã không ngừng hò hét ầm ỹ, hy vọng Phong Diệp Vô Nhai thu nhận mình làm đồ đệ. Thậm chí còn có một cô gái tên là Lam Sắc Yêu Cơ chủ động muốn kết hôn với Phong Diệp Vô Nhai.
Có một người dẫn đầu như vậy, lập tức xuất hiện rất nhiều người theo sau phụ họa.
Những người sớm đã muốn “theo” Phong Diệp Vô Nhai vội vàng nhảy bổ ra, vì thế, vốn là thu nhận đồ đệ bỗng trở thành cuộc chiến tranh giành kết hôn.
Trong bối cảnh rối ren, Măng Mọc Sau Mưa lo sợ thiên hạ vẫn chưa đủ loạn, cô nàng gửi lên một câu:
“Phong Diệp chỉ lấy Tế Nguyệt thôi, mấy kẻ các người đừng có phí lời”.
Đột nhiên, tất cả mũi giáo đều hướng về phía Tế Nguyệt Thanh Thanh:
“Giết Tế Nguyệt đi, Phong Diệp là của chúng ta”. Người đầu sỏ vẫn là Lam Sắc Yêu Cơ.
Sức mạnh của Internet đúng là vô cùng mạnh mẽ, có người đã nhanh chóng báo cáo vị trí cụ thể của Tế Nguyệt Thanh Thanh.
Vì vậy, Kỷ Hiểu Nguyệt vừa từ nhà vệ sinh bước ra đã phát hiện cột máu của mình bị giảm mạnh, một lần nữa kề cận với cái chết. Cách đó không xa, rất nhiều người, yêu, ma, thần tay cầm thương, đao, búa lao đến muốn giết cô.
Tế Nguyệt Thanh Thanh toát mồ hôi lạnh, cảnh này sao quen thuộc đến thế?!
Oan uổng quá, thật sự cô không làm gì hết! Chẳng lẽ đi vệ sinh cũng là có tội sao?
Tế Nguyệt Thanh Thanh chạy như điên, nhưng dù cô chạy đến đâu cũng có một đám con gái đuổi theo muốn giết cô.
Ai nói cho tôi biết, lúc tôi không ngồi máy đã xảy ra chuyện gì được không?
(Măng Mọc Sau Mưa thầm nghĩ: “Trăm ngàn lần đừng ai cho cô ấy biết việc này là Đại Thần sai tôi làm!”)
Khi cột máu đã sắp cạn kiệt, Tế Nguyệt Thanh Thanh đột nhiên nhận ra – Âm mưu! Đây rõ ràng là một âm mưu! Giống như trước đó, khi Phong Diệp Vô Nhai ép cô làm người hầu cho anh ta! Trừ phi cô đồng ý, nếu không bất kể cô đi đâu, làm gì cũng đều bị người ta đuổi giết. Tế Nguyệt Thanh Thanh bất đắc dĩ ngẩng mặt lên trời hét lên: “Đại Thần, cứu mạng!”
Thật là bức ép dân lành!
Tế Nguyệt Thanh Thanh vừa dứt lời, Đại Thần đã nhanh chóng xuất hiện.
Đừng nói cho cô biết, Đại Thần vẫn theo sau nhóm “binh tôm lính tép” đang đuổi giết cô để xem trò vui nhé!
Phong Diệp Vô Nhai xuất hiện, anh không vội ra tay ngay mà thản nhiên gửi cho cô yêu cầu “Một cái ôm”.
Cô còn có thể lựa chọn sao???
Thôi được, không thể không thừa nhận game này rất biến thái, lại còn có kiểu ôm nhau khi đang chiến đấu nữa chứ, nhưng yêu cầu động tác phải thật nhanh. Dù kỹ năng chơi game của Kỷ Hiểu Nguyệt đã đạt đến trình độ “xuất quỷ nhập thần”, nhưng lúc Tế Nguyệt Thanh Thanh nhảy vào lòng Phong Diệp Vô Nhai, cô nàng cũng đã gần hấp hối.
Kỷ Hiểu Nguyệt vẻ mặt đau thương: Sao lần nào “dính đến” Đại Thần cũng đều có kết quả thế này?
Trong văn phòng Tổng giám đốc, Tề Hạo mỉm cười, vừa nhìn màn hình game vừa theo dõi màn hình giám sát trực tiếp, khuôn mặt đau khổ của Kỷ Hiểu Nguyệt đúng là càng nhìn càng thấy đáng yêu!
Trên màn hình, Tử Y Nữ Hiệp yếu đuối dựa vào lồng ngực rắn rỏi của Phong Diệp Vô Nhai, một bức tranh vừa mạnh mẽ lại dịu dàng!
Nhiều trái tim cùng lúc tan vỡ…
Phong Diệp Vô Nhai: “Em đồng ý lấy anh chứ?”
Phong Diệp Vô Nhai cầu hôn trước sự chứng kiến của tất cả mọi người kìa! Chụp hình thôi!
Lập tức có người đăng bức ảnh chụp trực tiếp cảnh cầu hôn lên diễn đàn, thực hiện bài đưa tin theo tình hình thực tế.
Tế Nguyệt Thanh Thanh: “>_<!!…..”
Kỷ Hiểu Nguyệt rất muốn ném chuột vào màn hình.
Cô dám nói không sao? Cô chắc chắn 100% là nếu cô nói một chữ “Không”, Phong Diệp Vô Nhai nhất định sẽ ném cô cho những người kia thoải mái chém giết.
Đôi khi, im lặng cũng là cam chịu. Phong Diệp Vô Nhai không bỏ qua cơ hội này, ngẩng đầu cao giọng tuyên bố:
“Hôn lễ sắp cử hành, tặng mỗi người hai tấm hồng bao”.
Tất cả mọi người có mặt cùng tỉnh ngộ. Mẹ kiếp! Thì ra các cô đều đang bị lợi dụng à!
Đám người xắn tay áo, tức giận định lao vào tấn công nhưng nghĩ đến hai tấm hồng bao… lại vội vàng đi đến miếu Nguyệt Lão.
“Chờ chút, ta không đồng ý!” Tùng Phong Hàn vừa lên mạng đột nhiên lao đến, tà áo trắng bay bay, phảng phất có nét giống tiên nhân giáng trần.
Tế Nguyệt Thanh Thanh bỗng cảm thấy tối sầm mặt mày, “Tùng đại hiệp” à, anh có biết anh đang làm cái gì không?
Oa, cướp dâu kìa!
Mọi người lại được một phen xôn xao.
Nhưng vừa thấy người đến cướp dâu, tất cả lại im lặng.
Tùng Phong Hàn à, cậu chắc là cậu muốn cướp vợ của Phong Diệp Vô Nhai chứ? Cậu chắc chắn đấy chứ?
Làm ơn để ý một chút, cướp dâu cũng phải có thực lực đấy!
Có lẽ do nghĩ đến một kết quả không thể tránh khỏi, hoặc do hai tấm hồng bao làm cho lóa mắt, ai đó đã khởi xướng tung một luồng điện xanh ngắt đánh thẳng vào Tùng Phong Hàn. Bạch Sam Hiệp Khách ngã phịch xuống đất nhưng vẫn chưa chết. Liền ngay sau đó, hàng loạt những tia chớp lấp loáng từ khắp nơi không hẹn mà cùng lao đến, đánh vào Tùng Phong Hàn, Tùng Phong Hàn nhanh chóng anh dũng hi sinh.
Đây là lần đầu tiên ngoài những lần làm nhiệm vụ, có nhiều người “nhất trí đồng lòng” cùng hành động đến vậy, Tùng Phong Hàn phút chốc tạo nên một truyền thuyết mới!
Vì hai tấm hồng bao, dòng người kéo đến miếu Nguyệt Lão khi bước qua xác Tùng Phong Hàn đều không quên chém thêm một dao. Tùng Phong Hàn đau đớn liên tục tử vong…
Măng Mọc Sau Mưa lặng lẽ nói với Tiểu Đậu Tử: “Về sau trăm ngàn lần đừng nên đắc tội với Đại Thần”.
Tiểu Đậu Tử trịnh trọng nói: “Mình sớm đã biết điều đó rồi”.
CÓ ý kiến gì thì mọi người pm inbox cho mình nha, đừng như lão trên này cmt cả vào chỗ người ta đăng bài


Chương 62 : Nếu không phải là cô, anh sẽ không lấy ai hết



Phong Diệp Vô Nhai đặt Tế Nguyệt Thanh Thanh vào sau xe ngựa rồi lao như bay đến miếu Nguyệt Lão.
Trong chiếc xe rộng rãi, Phong Diệp Vô Nhai mặc áo giáp vàng ngồi rất gần Tế Nguyệt Thanh Thanh. Đây không phải lần đầu tiên họ ở gần nhau như vậy nhưng trong giây lát khiến Tế Nguyệt Thanh Thanh cảm thấy gò bó, như thể có một đôi mắt ở phía bên kia màn hình đang xuyên qua lớp sóng điện từ nhìn cô chằm chằm, khiến cô cảm thấy mất tự nhiên.
Tế Nguyệt Thanh Thanh do dự, cô không biết phải nói gì để khẳng định lập trường của mình, nhằm vớt vát lại chút thể diện vừa ném đi lúc nãy, đúng lúc đó, Phong Diệp Vô Nhai đột nhiên nói một câu:
“Phu nhân chờ chút”. Sau đó yên lặng.
Tế Nguyệt Thanh Thanh biết, đây chỉ là một cách nói khác của cắm máy. Không biết Đại Thần có việc gì? Xe ngựa vẫn đang phi như bay về hướng miếu Nguyệt Lão, Tế Nguyệt Thanh Thanh thần trí bất định:
Không phải mình thật sự muốn lấy Đại Thần chứ? Lá cờ “Chủ nghĩa độc thân” phải kiên cường giữ vững không phải sao?
Nhưng… căn cứ vào tình hình này, không lấy liệu có được không?
Lấy Phong Diệp Vô Nhai còn tốt hơn bị người ta đuổi giết?
Lấy Phong Diệp Vô Nhai còn tốt hơn lấy Tùng Phong Hàn?
Dù kết hôn vì nhiệm vụ là nỗi xấu hổ của cô, nhưng… kinh nghiệm được tăng ba lần… cũng hấp dẫn lắm, nhất là kinh nghiệm lại được tăng ba lần khi ở cùng Đại Thần!
Hay là… cứ kết hôn trước, đợi qua hai ngày, hoàn thành xong nhiệm vụ rồi lại ly hôn, như thế cũng được phải không?
Dù nói “Phú quý bất năng dâm”, nhưng mà… chỉ hai ngày thôi, hai ngày thôi mà, thật ra… chắc là… cũng không tổn hại gì.
Măng Mọc Sau Mưa nói cũng có cái đúng, chỉ là game thôi, sao phải nghiêm trọng như vậy. Lấy thì cứ lấy, sao phải sợ mất mặt!
Bản lai vô nhất vật, hà xứ nhạ trần ai! [1]
[1] Hai câu trong bài kệ của Lục Tổ Huệ Năng, nghĩa là: Từ xưa đến nay chưa từng có vật nào cả, nếu vậy bụi biết bám vào đâu. Cũng như nếu tâm mình là một vật không hình không tướng thì sẽ không bao giờ dính bụi, mà trở nên mờ tối.
A Di Đà Phật!
Tâm trí Tế Nguyệt Thanh Thanh còn đang lơ lửng thì đột nhiên một tiếng “ầm” vang lên, pháo hoa rợp trời, trăm hoa đua nở. Chiếc xe ngựa Tế Nguyệt Thanh Thanh đang ngồi biến thành một bông pháo hoa lớn, “bụp” một tiếng, nổ tung! Tâm trí Kỷ Hiểu Nguyệt vẫn đang phiêu dạt tận phương trời nào. Mãi đến khi thấy Tử Y Nữ Hiệp bị pháo hoa tung lên không trung, hồn phách cô mới vội vã quay trở về, muốn tự cứu mình nhưng xem ra bị chậm một bước!
Phong Diệp Vô Nhai bay lên cùng tiếng nổ mạnh, chuẩn xác ôm lấy Tế Nguyệt Thanh Thanh vào lòng, sau đó xoay người rất đẹp mắt, vững vàng dừng lại trước miếu Nguyệt Lão.
Lúc này, trước miếu Nguyệt Lão, một khung cảnh hoành tráng chưa từng thấy khiến Tế Nguyệt Thanh Thanh trợn tròn hai mắt vì ngạc nhiên.
Chưa nói đến một biển người đột nhiên xuất hiện, chỉ riêng hai hàng Thần Điểu lấp lánh hào quang đứng hai bên miếu Nguyệt Lão cùng hai hình trái tim lớn được kết bằng hoa hồng vàng trên quảng trường cạnh miếu Nguyệt Lão cũng đã đủ khiến Tế Nguyệt Thanh Thanh không nói nên lời.
Nguyệt Lão bắt đầu đọc lời thề cho cặp đôi mới.
Tế Nguyệt Thanh Thanh hoàn toàn bị sốc. Đại Thần, trò chơi này của nhà anh à? Hay là anh có quá nhiều tiền không biết tiêu vào đâu? Thật chưa từng thấy ai đặt tiệc cưới xa hoa bậc nhất như thế này.
Đợi chút! Tế Nguyệt Thanh Thanh giật mình. Khung cảnh này, nếu không mất vài ngày chuẩn bị thì không thể làm được. Đại Thần đã sớm biết ngày hôm nay sẽ kết hôn sao?
Măng Mọc Sau Mưa đột nhiên xuất hiện nói với cô:
“Tế Nguyệt, cậu xem bộ lễ phục này của mình có đẹp không? Đại Thần tặng đấy! Mỗi người được một bộ! Đây là hôn lễ xa hoa nhất mà mình từng thấy, nghe nói lát nữa trong tiệc cưới, mỗi người có mặt đều được nhận hồng bao 8888, còn có thần dược gia tăng giới hạn nữa. Đại Thần nhà cậu tốt với cậu quá!”
Tế Nguyệt Thanh Thanh lại lần nữa kinh ngạc: Tặng mỗi người một bộ lễ phục? Hồng bao 8888? Thần dược gia tăng giới hạn? Đại Thần, anh… anh… anh cho tôi đi! Tôi cũng muốn được ăn tiệc, a… a… a…! Cuối cùng, cô cũng hiểu vì sao ở đây lại có cả biển người như vậy. Thì ra đều là tới để nhận hồng bao và thần dược!
Tế Nguyệt Thanh Thanh đi từ ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác nên không biết Nguyệt Lão đang hỏi cô có đồng ý lấy Phong Diệp Vô Nhai không.
Măng Mọc Sau Mưa gửi tin nhắn đến: “Mau đồng ý! Đồng ý đi!”
Tế Nguyệt Thanh Thanh ngây người hỏi lại: “Đồng ý cái gì?”
Măng Mọc Sau Mưa phút chốc nổi giận:
“Tế Nguyệt Thanh Thanh! Phong Diệp Vô Nhai làm nhiều việc như vậy cũng chỉ vì cậu. Anh ấy thể hiện rất rõ thái độ nếu không phải là cậu thì quyết không lấy ai hết. Nếu cậu còn tiếp tục nói rằng cậu không biết anh ấy thích cậu, mình sẽ giết cậu đấy!”
Lần đầu tiên Kỷ Hiểu Nguyệt cảm thấy đầu óc mình không còn dùng được nữa.
Không phải quân ta quá yếu, mà thật sự là do quân địch quá mạnh!
Đại Thần thích cô?
Tế Nguyệt Thanh Thanh cố gắng xâu chuỗi những sự kiện đã xảy ra giữa hai người bọn họ, thật sự có chuyện này sao? Nếu không phải cô thì anh ta sẽ không lấy ai hết sao? Chuyện quái quỷ gì xảy ra thế này? Sao cô lại cảm thấy trong lòng rối bời như vậy chứ?…
Trước miếu Nguyệt Lão, sự im lặng của Tế Nguyệt Thanh Thanh khiến không khí xung quanh phút chốc lại sôi sục.
Không phải đầu Tế Nguyệt Thanh Thanh có vấn đề thì hẳn là cô ta muốn bị giết!
Chưa cần nhắc đến chuyện đối phương là Phong Diệp Vô Nhai, chỉ nhìn khung cảnh xa hoa này thôi cũng đủ khiến người ta nói “Tôi đồng ý” một vạn lần rồi! Nhưng Tế Nguyệt Thanh Thanh trong thời khắc quan trọng này lại bỗng nhiên im lặng!
Ngược lại, đương sự lại tỏ ra rất thản nhiên, Phong Diệp Vô Nhai ung dung chờ đợi phản ứng tiếp theo của Tế Nguyệt Thanh Thanh. Trong lúc khán giả không chịu đựng được nữa, anh lại bình thản ra mặt giải thích:
“Phu nhân xúc động quá rồi, xin mọi người chờ cho một lát!”



Chương 63 : Động phòng trong truyền thuyết


Kỷ Hiểu Nguyệt thoáng bối rối. Một mặt cô tự nhủ với bản thân, đây chỉ là trò chơi; mặt khác lại bị nguyên tắc “Phú quý bất năng dâm” làm cho phân vân; nhưng rồi cô nghiêm túc suy nghĩ vào giây phút cuối, Đại Thần… thật sự thích cô sao?
Ta Là Một Con Rồng đứng bên cạnh đang háo hức chuẩn bị nhận hồng bao không nhịn được lặng lẽ gửi tin nhắn đến trách móc:
“Kỷ Hiểu Nguyệt! Cậmà không đồng ý thì mình cũng muốn giết cậu đấy!”
Măng Mọc Sau Mưa: “Tế Nguyệt Thanh Thanh! Cậu có phải là tiên hiệp không vậy? Chỉ là kết hôn trong game thôi mà, cậu lề mề gì chứ!”
Trên đầu mọi người hiện lên đủ các loại câu nói, nhưng trong mắt Kỷ Hiểu Nguyệt, khung tán gẫu đã trở thành một lưỡi đao sắc nhọn đang nhe nanh cười với cô.
Không còn nghi ngờ gì nữa, chỉ cần lên tiếng từ chối, cô sẽ lập tức trở thành kẻ thù của toàn thế giới, và sẽ bị loạn đao giết chết!
Bạn bè xa lánh, và quả thực bạn bè đang xa lánh cô rồi!
Cô có thể từ chối sao?
Tế Nguyệt Thanh Thanh lặng lẽ khóc thầm.
[Riêng Tư] Tế Nguyệt Thanh Thanh: “Đại Thần, anh đang bức hôn phải không?”
[Riêng Tư] Phong Diệp Vô Nhai: “Nếu phu nhân không thích, ta cũng có thể cướp dâu”.
Cướp dâu…
>_<
Tế Nguyệt Thanh Thanh lại lần nữa khóc thầm.
Cướp dâu trong game có hai tình huống.
Tình huống thứ nhất là nhiều nam tranh một nữ hoặc nhiều nữ tranh một nam. Khi không thể giải quyết, có thể đến trước miếu Nguyệt Lão PKɠNguyệt Lão làm chứng, người thắng có thể ôm mỹ (nam) nhân về. Như vừa rồi, nếu Tùng Phong Hàn muốn cướp dâu, anh phải chính thức PK với Phong Diệp Vô Nhai, nhưng khoảng cách thực lực của hai người quá lớn, kết quả ai cũng có thể đoán được. Kiểu PK này hoàn toàn không có chút ý nghĩa gì. Vì vậy mới có người không nhịn được, quyết tâm đi xử lý Tùng Phong Hàn – thời gian chính là kinh nghiệm!
Tình huống thứ hai là cả nam lẫn nữ đều không đạt được sự đồng thuận về việc kết hôn, lúc đó có thể cưỡng chế cướp dâu. Quá trình cướp dâu rất đơn giản, hai bên nam nữ PK. Người nào PK thắng là cướp dâu thành công. Người cướp dâu thành công từ đấy về sau có quyền tuyệt đối trong cuộc hôn nhân này.
Cô và Phong Diệp Vô Nhai PK? Vậy khác nào tìm đến cái chết! >0<
Hơn nữa nghe nói người bị cướp sẽ không có tư cách đòi ly hôn, nếu Phong Diệp Vô Nhai cướp dâu thành công, liệu có phải cô sẽ vĩnh viễn không thể làm lại cuộc đời không?
Kỷ Hiểu Nguyệt mặc định bàn phím là Phong Diệp Vô Nhai, nghiến răng nghiến lợi ấn lấy ấn để.
Cuối cùng, trên màn hình, Tử Y Nữ Hiệp cũng nói ra ba chữ:
“Tôi đồng ý”.
Tất cả những người chứng kiến hôn lễ hoan hô ầm trời! Pháo hoa lại một lần nữa làm nóng bầu không khí ở miếu Nguyệt Lão, cả vùng trời ngập tràn sắc màu. Tất cả mọi người đều thở phào, miếu Nguyệt Lão tràn ngập niềm vui.
Kỷ Hiểu Nguyệt không biết nói gì, chỉ đành ngẩng đầu nhìn trời cao trong lòng thầm oán thán.
Cứ như vậy mà lấy anh ta sao?
Lá cờ “Độc thân” chưa kịp giương lên đã bị đốn xuống.
Hôn lễ chính thức bắt đầu, người người hoan hô ầm trời. Đợi lâu như vậy, cuối cùng cũng được lĩnh hồng bao rồi!
Vui mừng nhất phải kể đến Măng Mọc Sau Mưa, Tiểu Đậu Tử và Bánh Trôi Tròn Tròn.
Tốt quá rồi! Cuối cùng Đại Thần cũng đã kết hôn, bọn họ có thể bái sư học đạo rồi! Bang Không Tưởng từ nay về sau đã có thêm một hậu phương vững chắc, có thể phát triển hùng mạnh rồi.
Không những vậy, trong vụ cá cược lần trước, Măng Mọc Sau Mưa thắng đậm. Phong Diệp Vô Nhai không hề động thủ đối với Tùng Phong Hàn, thay vào đó đã có người khác ra mặt xử lý anh ta. Vì thề, Tiểu Đậu Tử và Bánh Trôi Tròn Tròn đều thua.
Tiểu Đậu Tử và Bánh Trôi Tròn Tròn không cam lòng! Vụ cá cược này sao giống một cái bẫy thế nhỉ? Tùng Phong Hàn không phải bị Măng Mọc Sau Mưa xử lý đấy chứ? Nhưng Măng Mọc Sau Mưa kiên quyết không thừa nhận.
Hai người Tiểu Đậu Tử và Bánh Trôi Tròn Tròn nhanh chóng quyết định từ nay sẽ không bao giờ cá cược thêm bất cứ thứ gì với Măng Mọc Sau Mưa nữa.
Sau khi nhận hồng bao và sử dụng thần dược tăng giới hạn, Ta Là Một Con Rồng bỗng nhận ra một vấn đề vô cùng quan trọng: Vậy Tùng Phong Hàn thì sao? Anh chàng đó không hiểu sao bỗng im lặng lạ thường, không phải cậu ta bị kích động mạnh quá nên rời mạng, tìm một góc, gặm nhấm nỗi đau khổ một mình đấy chứ? Mình làm vậy, có phải hơi… bất nhân bất nghĩa không? Nhưng quay lại nhìn điểm giới hạn tăng cao, lại có thêm cả tiền bạc, Ta Là Một Con Rồng cuối cùng cũng bình tâm trở lại. Chỉ là game thôi mà, có phải sự thật đâu! Hơn nữa, chẳng phải Tế Nguyệt Thanh Thanh tự nguyện sao…
Tân lang, tân nương thay lễ phục do hệ thống cung cấp. Vì tiệc cưới của họ thuộc diện xa hoa bậc nhất nên bộ lễ phục dĩ nhiên cũng thập phần sang trọng. Nhìn mũ phượng đính bảo thạch lấp lánh trên đầu tân nương cũng đủ biết nó xa xỉ thế nào.
Lúc hôn lễ bắt đầu, hai người đều nhận được một bao lễ vật lớn, vô cùng sang trọng mà hệ thống gửi tặng. Lúc mở bao lễ vật ra, ánh sáng rực rỡ của bộ trang bị Thần cấp hiếm có khiến Tế Nguyệt Thanh Thanh bị chấn động mạnh.
Người đến người đi đông không sao kể siết, mục đích để xem hôn lễ và lấy hồng bao là chính!
Thật là cảnh tượng xa xỉ nhất từ trước đến nay! Con số 8888 bay đầy màn hình khiến Kỷ Hiểu Nguyệt cực kỳ đau lòng. Mình cũng muốn!
Trong tiếng hoan hô của mọi người, tân lang ôm tân nương đi giữa hai hàng Thần Điêu sặc sỡ, sau đó phi thân, cưỡi mây, đạp gió bay đi.
Cùng với hình ảnh đó, trái tim của biết bao cô gái đồng thời tan nát… Vì sao lại chỉ có chế độ một vợ một chồng cơ chứ???
Tế Nguyệt Thanh Thanh nép vào lòng Phong Diệp Vô Nhai, làn gió khẽ mơn trớn mái tóc đen của hai người, lướt nhẹ lên bộ hỷ phục đỏ thắm, tay áo khẽ bay bay, Phong Diệp Vô Nhai cúi đầu, trìu mến nhìn Tế Nguyệt Thanh Thanh. Tế Nguyệt Thanh Thanh cũng mỉm cười dịu dàng với Phong Diệp Vô Nhai.
Từ lúc bắt đầu lễ cưới đến giờ, Kỷ Hiểu Nguyệt hết sốc đến giật mình rồi lại chuyển sang trạng thái kinh ngạc. Ngay cả giây phút khi hôn lễ đã hoàn toàn kết thúc, cô vẫn chưa hồi phục được thần trí. Hình ảnh hai bộ hỷ phục đỏ thắm, sinh động, quyến rũ trên màn hình làm nổi bật hình ảnh đôi trai tài gái sắc trên nền phong cảnh tuyệt đẹp thật đậm nét thần tiên.
Nhất là lúc Phong Diệp Vô Nhai và Tế Nguyệt Thanh Thanh nhìn nhau cười, trong lòng Kỷ Hiểu Nguyệt bỗng thấy nhẹ nhàng rung động.
Đây… đây… đây là cảm giác gì thế? Sao đột nhiên cô lại thấy Phong Diệp Vô Nhai và Tế Nguyệt Thanh Thanh rất xứng đôi nhỉ? Kỷ Hiểu Nguyệt vừa không ngừng khinh thường bản thân vừa tiếp tục than thở.
***
Kế đó là màn động phòng tại cư gia của Phong Diệp Vô Nhai.
Trước khi đến đó, Tế Nguyệt Thanh Thanh đã liên tục nhắc nhở mình: “Không thể để Phong Diệp Vô Nhai dễ dàng toại nguyện, dù lấy anh ta rồi nhưng mình vẫn có thể phản kháng. Phản kháng, phải kiên quyết phản kháng!”
Nhưng vừa đến cư gia của Phong Diệp Vô Nhai, lá cờ “Phản kháng” của Tế Nguyệt Thanh Thanh lại bị đánh bay. Tế Nguyệt Thanh Thanh không ngờ đó lại chính là tòa thành nhỏ mà cô vẫn đến hàng ngày – Tòa thành cổ màu trắng!
Tế Nguyệt Thanh Thanh kinh ngạc đi một vòng quanh tòa thành, sau đó chạy đến trước mặt Phong Diệp Vô Nhai: “Anh mua chỗ này rồi sao?”
Phong Diệp Vô Nhai: “Ừ”.
Tế Nguyệt Thanh Thanh: “Chắc là tốn kém lắm”.
Phong Diệp Vô Nhai: “Điều đó không quan trọng”.
Tế Nguyệt Thanh Thanh: “…..”
Phong Diệp Vô Nhai: “Vào thôi”.
Tế Nguyệt Thanh Thanh đi theo Phong Diệp Vô Nhai vào phòng tân hôn. Uầy! Căn phòng này cũng do anh ta bỏ tiền ra trang trí sao? Tinh tế, xinh đẹp thật! Mỗi gian phòng trong tòa thành này đều không thể chê vào đâu được.
Tế Nguyệt Thanh Thanh như một người mới từ quê ra tỉnh, vừa dạo quanh nhà vừa nhớ đến những lời của Măng Mọc Sau Mưa. Đại Thần… sao anh lại mua nơi này?
Đầu tiên là tổ chức một hôn lễ xa xỉ, sau đó lại mua tòa thành mà cô thích, đến cả phòng ngủ cũng trang trí theo màu tím nhạt mà cô yêu. Ý của Đại Thần chẳng phải rất rõ ràng sao.
Chẳng lẽ… Hay là… đúng như Măng Mọc Sau Mưa nói, Đại Thần… thật sự thích cô?
Nhưng mà… Không lý nào! Không thể như thế được!
Chắc là… không phải chứ!
Tế Nguyệt Thanh Thanh vừa suy nghĩ vừa ngắm nghía khu vườn lộng lẫy.
Vẫn đi theo phía sau, Phong Nguyệt Vô Nhai đợi đến khi cô đi tham quan một vòng tòa thành xong, mới nói: “Động phòng thôi”.
Tế Nguyệt Thanh Thanh đỏ mặt, toát mồ hôi: “Hả?”
Thật ra, động phòng trong game rất đơn giản, hai người mới kết hôn sẽ bị nhốt trong một căn phòng xa hoa, lộng lẫy, ngoài nói chuyện ra không làm được gì hết.
Kỷ Hiểu Nguyệt cònbối rối, không biết nên nói gì với Đại Thần thì cửa phòng Tổng giám đốc đột nhiên bật mở. Một bóng người cao lớn trầm ổn bước về phía Kỷ Hiểu Nguyệt.

Chương 64 : Anh rất muốn… ôm cô!



Từ sau lần bị đẩy xuống nước, Tổng giám đốc Tề không buồn liếc cô lấy một lần, nên lúc thấy Tề Hạo đi về phía mình, Kỷ Hiểu Nguyệt rất bất ngờ, có cảm giác mây đen đang kéo đến bao phủ trên đầu mình. Vội nhìn ra xung quanh cầu cứu thì cô mới phát hiện ra cả văn phòng lúc này đã về hết, chỉ còn lại mỗi mình cô “đơn thương độc mã”.
Đều tại Đại Thần cả, sao lại chọn kết hôn giờ này cơ chứ. Mọi người tan ca hết rồi, giờ còn mỗi mình cô. Chẳng may Tổng giám đốc muốn báo thù, ném cô từ trên này xuống thì sao?!
Nên nhớ, đây lại còn là tầng 48 đấy nhé!
Đôi mắt đen hấp háy, Kỷ Hiểu Nguyệt thu nhỏ cửa sổ game lại, chuyển sang cửa sổ soạn thảo văn bản Word.
“Chào Tổng giám đốc, hết giờ làm rồi mà anh vẫn chưa nghỉ sao?” Lúc Tề Hạo đến trước mặt, Kỷ Hiểu Nguyệt đột nhiên đứng dậy, cúi đầu lễ phép chào hỏi.
Tôi vốn là một nhân viên tốt lại rất biết nghe lời. Nhưng đáng tiếc lời nói này đã không còn sức thuyết phục nào nữa.
Nhìn đôi mắt tinh ranh và cảnh giác của Kỷ Hiểu Nguyệt, Tề Hạo nhẹ nhàng nói:
“Rót cho tôi một tách cà phê”.
“Vâng, thưa Tổng giám đốc”. Kỷ Hiểu Nguyệt đi vòng qua Tề Hạo đến phòng trà.
Chỉ vậy thôi sao? Chỉ cần rót một tách cà phê thôi à? Kỷ HIểu Nguyệt trong lòng không khỏi nghi ngờ. Ngay giây tiếp theo, Tổng giám đốc Tề lập tức dùng hành động để đáp lời cô. Tề Hạo rất nhanh nắm lấy cánh tay Kỷ Hiểu Nguyệt, hơi dùng sức, lập tức cơ thể xinh đẹp của cô đã ngã vào lòng anh.
Hơi thở đàn ông lẫn với mùi nước hoa nhè nhẹ nhanh chóng tác động tới tất cả các giác quan của Kỷ Hiểu Nguyệt. Bị tấn công bất ngờ đến mức choáng váng mặt mày, cô lập tức lộ nguyên hình, tức giận kêu lên:
“Buông tôi ra! Đồ bỉ ổi!”
Phụ nữ xung quanh hắn ta còn thiếu sao? Sao hắn ta vẫn tỏ ra đói khát vậy? Cô tuyệt đối không bao giờ hạ thấp giá trị của bản thân. So với những cô gái của Tề Hạo, cách trang điểm bây giờ của cô mà cũng có thể khiến Tề Hạo thấy hứng thú, nếu không phải vì hắn ta đang đói bụng ăn quàng thì chẳng còn cách giải thích nào nữa? Đúng là tên đê tiện bỉ ổi?
Ánh mắt Tề Hạo phút chốc trở nên vô cùng lạnh lẽo khiến cô sư tử nhỏ đang nổi giận nhanh chóng tỉnh táo lại. Địch mạnh ta yếu, nên dùng trí, không nên dùng sức! Vì thế, giọng Kỷ Hiểu Nguyệt nhanh chóng trở nên dịu dàng, khuôn mặt nhỏ cố nặn ra một nụ cười lấy lòng:
“Sư huynh… anh cứ như vậy tôi không thể đi rót cà phê được!”
Tề Hạo khẽ nhếch môi, tặng cho cô một nụ cười mê hoặc.
Đóng kịch! Phải tiếp tục đóng kịch thôi!
Anh rất thích nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn này thay đổi thái độ trong nháy mắt, cũng đặc biệt thích nhìn dáng vẻ nổi giận nhưng lại không thể không khuất phục của cô. Anh thực sự rất muốn… ôm cô! Tề Hạo bỗng phát hiện, khao khát được ôm cô không biết từ bao giờ đã âm ỉ, nhen nhóm trong trái tim anh. Vì thế, khi đã ôm được, anh càng không muốn buông tay. Cô chắc không biết, giờ này đúng ra là đêm động phòng hoa chúc của bọn họ.
Nghĩ đến “động phòng hoa chúc”, ánh mắt Tề Hạo bừng lên hai ngọn lửa sáng rực. Mới nghĩ đến thôi mà anh đã không thể kiềm chế được, Kỷ Hiểu Nguyệt, cô ấy là người đầu tiên khiến anh có cảm giác này! Kỷ Hiểu Nguyệt ngây ngô lại không ngừng vặn vẹo cơ thể, cô có biết mình đang làm gì không?
Cánh tay Tề Hạo càng ghì chặt hơn khiến cơ thể Kỷ Hiểu Nguyệt càng dán chặt vào người anh. Sự mạnh mẽ của đàn ông cùng sự mềm mại của phụ nữ đúng thời điểm này đạt đến độ kết hợp hoàn hảo – nhưng khuôn mặt “muốn nổi giận lại không dám” của Kỷ Hiểu Nguyệt đang “tàn phá” khung cảnh lãng mạn.
“Cà phê không cần nữa”. Tề Hạo gần như lạc giọng đáp.
Kỷ Hiểu Nguyệt đột nhiên cảm thấy vật gì cương cứng đâm vào bụng mình.
Á!!! Đó… đó… đó là cái gì vậy?!!!

Chương 65 : Người thật PK



Một lần nữa bị nguy hiểm tấn công, Kỷ Hiểu Nguyệt không thể giữ hình tượng nhân viên tốt đẹp nữa, cô dùng sức lên gối, đập mạnh vào cái vật cương cứng kia. Cuối cùng cũng tự do rồi, Kỷ Hiểu Nguyệt như một chú thỏ con thoát khỏi nanh vuốt con sói lớn chạy trốn như bay.
“Á!” Cũng lúc đó tiếng kêu thảm thiết vang lên. Cảm giác này Tề Hạo tuyệt nhiên chưa từng nếm trải.
Tề Hạo tức giận, vươn tay định bắt lại chú thỏ bé nhỏ ấy. Nào ngờ chú thỏ hoảng sợ đến mức không còn nhận ra đường lối, cứ thể mở cửa sổ nhảy xuống.
“Kỷ Hiểu Nguyệt!” Đây là tầng 48 đấy! Cô gái này vì muốn trốn chạy anh mà sẵn sàng nhảy lầu!
Tề Hạo trơ mắt nhìn Kỷ Hiểu Nguyệt nhảy ra ban công nhỏ bên ngoài cửa sổ, giẫm lên mấy chậu hoa, rồi chống hai tay lên lan can, lách người trèo sang ban công ngoài phòng trà, chạy mất tăm. Một loạt các động tác liền mạch, đến là trơn tru.
Shit! Cô ấy nghĩ mình đang PK trong game sao? Lại còn chơi trò “chạy đến vách, bay trên mái” nữa chứ. Tề Hạo thật sự tức giận, ngày mai anh sẽ sai người đóng kín tất cả các cửa sổ này lại!
Kỷ Hiểu Nguyệt điên cuồng chạy một mạch xuống tầng dưới, đột nhiên nhớ ra máy tính của cô vẫn chưa tắt, nếu để cái tên Tổng giám đốc biến thái kia thấy cô chơi game trong giờ làm việc, cô nhất định sẽ chết rất thảm! Thế là cô quay trở lại tầng trên, “cạch”, gạt cầu dao điện xuống. Giờ thì an toàn rồi! Dù sao văn phòng cũng không còn ai, phòng Tổng giám đốc đã có cầu dao điện riêng, sẽ không ảnh hưởng đến ai hết. Nghĩ vậy, Kỷ Hiểu Nguyệtyên tâm bỏ đi.
Nhưng, bạn nhỏ Kỷ Hiểu Nguyệt không biết chút nào về điện đã vô tình gạt nhầm cầu dao điện mất rồi. Vì thế, Tề Hạo vừa bước vào thang máy đã bị kẹt cứng trong đó. Sau một thoáng giật mình, Tề Hạo nổi điên:
“Kỷ Hiểu Nguyệt!”
“Rầm”, anh đấm thật mạnh vào vách cầu thang máy.
Ôi, đứa trẻ đáng thương!
***
Kỷ Hiểu Nguyệt vừa về đến nhà đã nghe chủ nhà thông báo: Một là quý sau nộp tiền, hai là chuyển đi! Đúng là năm xui tháng hạn!
Kỷ Hiểu Nguyệt cắn răng đáp: “Ba ngày nữa cháu sẽ rời đi!”
Dù sao căn nhà mới cũng đã dọn dẹp gần xong, chỉ còn một ít đồ gia dụng chưa sắm kịp nữa thôi. Cô tính ba ngày sau sẽ chuyển vì thời gian hai ngày này rất quan trọng, không thể lãng phí được!
Lại phải “đổ máu” một trận nữa rồi!
Trước mắt Kỷ Hiểu Nguyệt hiện lên những con số 8888, nếu tiền trong game có thể biến thành tiền thật thì tốt biết bao! Kỷ Hiểu Nguyệt cắn miếng bánh quy rẻ tiền mua ở siêu thị, vừa đăng nhập game vừa nghĩ: “Tổng giám đốc Tề nói sẽ chia hoa hồng, nhưng không biết phải đợi đến khi nào?”
Tế Nguyệt Thanh Thanh lên mạng nhưng Phong Diệp Vô Nhai không còn trên mạng nữa, tòa thành cổ lộng lẫy có chút trống trải.
Đúng lúc này, Măng Mọc Sau Mư gửi tin nhắn đến:
“Tế Nguyệt Thanh Thanh, cậu còn mặt mũi để quay về à? Đêm động phòng lại dám bỏ rơi người ta, giờ tất cả mọi người đến muốn giết cậu đấy!”


Loading...

Tiểu thuyết tình yêu là website chia sẻ những thể loại truyện hay nhất hiện nay, được nhiều người đọc yêu thích. Truyện được cập nhập hàng ngày. Hãy lưu địa chỉ web để truy cập nhanh hơn!

Chúc các bạn online vui vẻ !

Laptop Tùng Anh

Tour Phú Quốc

Vinhomes Cầu Rào 2

Trang Chủ