Polaroid
Tiểu thuyết tình yêu

Tiểu Thuyết Tình Yêu

Đọc truyện tại Tiểu Thuyết Tình Yêu

Loading...

Tiểu thuyết tình yêu - Tiểu hồ ly pk đại ca sói xám - trang 13

Chương 66 : Tên biến thái đó chính là ông xã em đấy!



Đêm động phòng lại bỏ rơi người ta… Tội danh lớn thật đấy! Tế Nguyệt Thanh Thanh cảm thấy thập phần xấu hổ. Sự thật đúng là như thế… Nhưng có phải cô cố ý đâu, cô cũng là người bị hại mà! Nhớ tới hành vi xấu xa của Tề Hạo, Kỷ Hiểu Nguyệt lại thấy tức giận, tên đàn ông thô lỗ đó đúng là vận hạn của cô mà!
Tám giờ, nick Phong Diệp Vô Nhai vẫn một màu xám xịt.
Ta Là Một Con Rồng lặng lẽ nói với Tế Nguyệt Thanh Thanh: “Đừng nói với ai là cậu quen mình nhé, mình sợ bị người ta giết lắm”.
Tế Nguyệt Thanh Thanh: “Vậy lúc cậu chỉ vì một tấm hồng bao và ít thần dược gì đó mà ép mình lấy Phong Diệp Vô Nhai, cậu có nghĩ đến việc Tùng Phong Hàn sẽ giết cậu không?”
Ta Là Một Con Rồng tự biết mình đuối lý, vội vàng rời mạng.
Chín giờ, nick Phong Diệp Vô Nhai vẫn tối đen. Tế Nguyệt Thanh Thanh đứng trong tòa thành đưa mắt nhìn xa xăm, không dám bước ra ngoài.
Lúc nãy, Kỷ Hiểu Nguyệt có dạo qua diễn đàn xem người khác mắng Tế Nguyệt Thanh Thanh vô tình vô nghĩa thế nào, rồi vừa đợi Đại Thần xuất hiện vừa xem tivi.
Trên tivi đang chiếu bộ phim An Húc Dương được mời diễn ở nước ngoài. Đúng là anh chàng đang rất được hâm mộ, đi đến đâu cũng được rất nhiều fan chào đón. Lúc đứng trên sân khấu, An Húc Dương thường có thói quen hất nhẹ mái tóc dài, mỉm cười với ống kính, dáng vẻ thân thiện lại đẹp trai khiến không biết bao nhiêu nữ sinh mê mệt.
“Bài hát này dành tặng cho người con gái tôi yêu nhất”. An Húc Dương trên ti vi nói xong, tất cả khán thính giả đều ồ lên bất ngờ.
Vô số thiếu nữ sau phát ngôn đó của anh mà tan nát cõi lòng. An Húc Dương có bạn gái rồi sao?!!!
Kỷ Hiểu Nguyệt cùng lúc lập tức bị sặc nước trái cây.
Giọng hát tha thiết đầy lôi cuốn bắt đầu cất lên:
“… Trong lòng anh, em luôn là người con gái đẹp nhất, mỗi nụ cười đều khiến anh say mê. Từng thói quen xấu, vẻ đẹp của em, đến cái mím môi mỗi khi em tức giận, la la ♪ ♪ ♪, trong lòng anh em luôn là đẹp nhất…”
Giai điệu quen thuộc khiến Kỷ Hiểu Nguyệt giật mình nhớ lại thời gian sáu năm về trước. Dưới ánh trăng, bên gốc liễu, một chàng trai đẹp đẽ ôm đàn ghita hát. Giọng hát của anh như bầu trời thu, trong sáng và tinh khôi. Tiếng hát ấy nhẹ nhàng theo làn gió bay đến trái tim người nghe. Chính vào giây phút ấy, Kỷ Hiểu Nguyệt đã nhìn anh với ánh mắt khác.
Cô thoáng giật mình.
Nhưng An Húc Dương của hiện tại đã không còn ôm đàn ghita nữa. Theo sau anh là đám paparazzi chuyên săn lùng tin tức về cuộc sống riêng tư. Kỷ Hiểu Nguyệt choàng tỉnh, tự nhủ nhất định phải tránh xa An Húc Dương, cô không muốn trở thành “món ngon” của đám phóng viên ấy.
Mười giờ, Phong Diệp Vô Nhai vẫn chưa đăng nhập. Tế Nguyệt Thanh Thanh bắt đầu mất kiên nhẫn. Vì sao… không có Đại Thần thời gian trôi qua lâu vậy?
Sợ bị đám người đang bức xúc ngoài kia đánh hội đồng, Tế Nguyệt Thanh Thanh không dám bước ra khỏi cửa. Cô cứ quanh quẩn trong nhà, sắp xếp đi sắp xếp lại các loại hoa, dược thảo và đồ trang trí để giết thời gian.
Mười một giờ, Phong Diệp Vô Nhai vẫn không chịu đăng nhập.
Tế Nguyệt Thanh Thanh trong lòng không ngừng gào khóc: “Đại Thần, anh mau ra đây đi! Nếu không, chưa bị người ta giết thì tôi đã chết vì buồn chán rồi!”
Nhưng mất kiên nhẫn không chỉ có mình Tế Nguyệt Thanh Thanh.
Chỉ còn một tiếng nữa là mười hai giờ đêm, giờ nhiệm vụ bắt đầu, vậy mà Phong Diệp Vô Nhai vẫn chưa thấy xuất hiện. Chắc chắn anh bị Tế Nguyệt Thanh Thanh làm tổn thương rồi! Ôi, Phong Diệp Vô Nhai đáng thương!
Măng Mọc Sau Mưa, Tiểu Đậu Tử và Bánh Trôi Tròn Tròn liên tục từng người ra sức mắng Tế Nguyệt Thanh Thanh. Nội dung là: Ông xã cậu tốt thế nào, đúng là cổ phiếu chất lượng cao, vậy mà cậu lại bạc tình ra sao, đã không biết quý trọng thì thôi, còn làm ra cái việc khiến cả người và thần đều phẫn nộ.
Tế Nguyệt Thanh Thanh ngoan ngoãn nghiêm khắc tự kiểm điểm bản thân.
Đại Thần, tôi sai rồi! Anh mau xuất hiện đi! Nếu không tôi sẽ trở thành tội nhân thiên cổ mất!
Mười hai giờ, cuối cùng tài khoản Phong Diệp Vô Nhai cũng sáng, Tế Nguyệt Thanh Thanh vội vàng chạy đến:
“Ông xã, cuối cùng anh cũng lên rồi!”
Tế Nguyệt Thanh Thanh vừa dứt lời, Đại Thần cũng phải giật mình.
Ông xã… Cách gọi này xem ra cũng không tệ, Tề Hạo sau giây phút bất ngờ, mỉm cười như một chàng hồ ly. Tế Nguyệt Thanh Thanh nhanh chóng rời mạng, cô lại lần nữa nghiêm khắc tự kiểm điểm.
Chỉ tại mấy người Măng Mọc Sau Mưa kia cả tối cứ luôn miệng “ông xã cậu” thế này, “ông xã cậu” thế kia làm cô bị ảnh hưởng lúc nào không biết.
Xấu hổ quá đi mất!!!
Nhưng… kết hôn trong game rồi gọi “ông xã” không phải cũng là chuyện rất bình thường sao… cô đỏ mặt gì chứ!
Để tránh rơi vào tội danh vứt bỏ “ông xã chất lượng cao”, cũng để chứng minh lòng mình không có gì mờ ám, Tế Nguyệt Thanh Thanh khổ sở lên mạng, nói hết những lời chưa kịp nói:
“Nếu anh không lên, dù em không bị người ta giết, chắc cũng buồn mà chết mất! Không phải em cố ý bỏ lại anh trong đêm động phòng đâu, tại em bị một tên biến thái quấy rối, không thể không out được!”
Phong Diệp Vô Nhai ngồi trước màn hình máy tính mặt mày tối sầm lại.
Em có biết không? Cái tên biến thái đó, chính là ông xã em đấy!

Chương 67 : Không phải Đại Thần… ghen đấy chứ?



Dù bị người ta gọi là “biến thái” cảm giác rất khó chịu, nhưng Tề Hạo vẫn rất bình tĩnh, anh bị đả kích quen rồi. Cô gái này có bao giờ không đả kích anh đâu?
Nhưng đây là lần đầu tiên anh được người ta gọi là “ông xã”, Tề Hạo cảm thấy, cách gọi này… rốt cuộc không ngại ngùng như anh vẫn tưởng, phải nói… rất thoải mái nữa là đằng khác!
Đã như thế, vậy thì…
Sau một lúc im lặng, Phong Diệp Vô Nhai đáp:
“Bà xã, em yên tâm. Trừ anh ra, kẻ nào dám bắt nạt em, anh sẽ giết kẻ đó!”
>_<
Bà xã…
Đại Thần đúng là rất biết nghe lời!
Tiểu Đậu Tử thấy Đại Thần lên mạng, nịnh nọt chạy tới. Cô nàng sợ thiên hạ chưa đủ loạn nên gửi tin nhắn thẳng lên kênh Thế Giới:
“Đại Thần, cuối cùng anh cũng lên mạng! Bọn em đã mắng Tế Nguyệt Thanh Thanh một trận rồi. Cả tối nay cô ấy trốn trong nhà tự kiểm điểm, bọn em có thể làm chứng. Ngoài ra cô ấy không làm gì khác cả!”
Tế Nguyệt Thanh Thanh mặt mày tối như đêm ba mươi, cô đâu có “tự kiểm điểm” chứ, cô chỉ là sợ bị người ta giết thôi!
Phong Diệp Vô Nhai (nhìn qua phòng tân hôn đã được sắp xếp lại hoàn toàn): “Sau này không được phép mắng bà xã của anh!”
Tiểu Đậu Tử: “@@ Oa, Đại Thần tốt thật đấy, lại rất thương bà xã nữa!”
Tế Nguyệt Thanh Thanh: “0!@$&^$&*%&*^*…”
Cô còn nói được gì đây?
Nhìn thế giới chuẩn bị nổi sóng, Tế Nguyệt Thanh Thanh chỉ muốn ngẩng mặt lên trời hét lớn.
Trả lại sự trong sạch cho tôi đi!
(Ta Là Một Con Rồng nói leo: “Từ ngày cậu đi theo Đại Thần, “sự trong sạch” của cậu đã mất lâu rồi…”)
Tiểu Đậu Tử nhanh chóng bỏ mình, hy sinh dưới lưỡi đao của Tế Nguyệt Thanh Thanh.
Măng Mọc Sau Mưa và Bánh Trôi Tròn Tròn rất muốn đòi lại công bằng cho Tiểu Đậu Tử, nhưng thấy Phong Diệp Vô Nhai oai phong lẫm liệt đứng cạnh Tế Nguyệt Thanh Thanh như “thiên thần hộ mệnh” nên chỉ có thể âm thầm nuốt nước mắt vào trong: “Tiểu Đậu Tử, cậu đừng quá đau lòng, bọn mình không thể giết sư mẫu trước mặt sư phụ được!”
Phong Diệp Vô Nhai rất thản nhiên đỡ lời trước hành động của Tế Nguyệt Thanh Thanh: “Phu nhân kích động quá rồi, các vị đừng để ý”.
Măng Mọc Sau Mưa, Bánh Trôi Tròn Tròn: “@#$%@#……”
Tế Nguyệt Thanh Thanh thấy mình sắp phát điên!
Măng Mọc Sau Mưa (rất cẩn thận hỏi): “Đại Thần, anh sẽ giữ lời hứa, thu nhận bọn em làm đồ đệ chứ?”
Phong Diệp Vô Nhai: “Đương nhiên rồi!”
Bánh Trôi Tròn Tròn: “Hay quá, hay quá! O(∩_∩)O…”
Tế Nguyệt Thanh Thanh: “Giữ lời hứa? Thế là sao? Mấy người có bí mật gì không muốn cho ai biết à?”
Măng Mọc Sau Mưa: “Mau lên, bái sư đi thôi!”
Tiểu Đậu Tử, Bánh Trôi Tròn Tròn: “Bái kiến sư phụ~~~~”
Tế Nguyệt Thanh Thanh: “Mấy người rốt cuộc có chuyện gì lừa mình đúng không?!!!!!”
Bánh Trôi Tròn Tròn: “Đại Thần, chúng ta đi làm nhiệm vụ ở đâu trước đây?”
Phong Diệp Vô Nhai: “Đến Tử Thanh Sơn đi. Phần thưởng ở đấy đều là trang bị Thần cấp đặc biệt, chắc sẽ thích hợp với các em”.
Tiểu Đậu Tử: “Được ạ, vậy mình đi thôi”.
Tế Nguyệt Thanh Thanh: “>”<”
Bị “lơ” đẹp rồi, rõ ràng cô đang bị phớt lờ!
Ta Là Một Con Rồng: “Mình không nhìn thấy gì hết!”
Tế Nguyệt Thanh Thanh: “@#$%$#%^&…”
***
Nửa đêm, tâm trạng Tề Hạo tươi sáng như ánh mặt trời giữa buổi ban trưa.
Theo thỏa thuận từ trước, Phong Diệp Vô Nhai sẽ dẫn ba người Măng Mọc Sau Mưa đi hoàn thành nhiệm vụ sư đồ.
Tế Nguyệt Thanh Thanh buồn chán, cộng thêm ức chế nên thu nhận một tân thủ tên Nhất Lộ Lê Hoa Bạch chủ động đến xin làm đồ đệ. Hai người theo sát phía sau nhóm Phong Diệp Vô Nhai, cứ đợi bọn họ đánh xong quái thì chạy lên cướp trang bị, lấy việc công trả thù riêng.
Măng Mọc Sau Mưa vừa điên cuồng kiếm điểm kinh nghiệm, vừa chạy tới tìm Tế Nguyệt Thanh Thanh, cô nàng sợ hãi nói: “Mấy tin đăng trên diễn đàn không thấy đâu nữa rồi!”
Tế Nguyệt Thanh Thanh chạy lên diễn đàn xem, quả nhiên, toàn bộ bài viết nhiếc móc cô đã hoàn toàn được xóa sạch.
Tế Nguyệt Thanh Thanh nghĩ ngợi hồi lâu rồi đưa lời ướm hỏi Phong Diệp Vô Nhai: “Mấy bài viết trên diễn đàn là anh hack phải không?”
Phong Diệp Vô Nhai thẳng thắn trả lời: “Ừ”.
Tế Nguyệt Thanh Thanh ngân ngấn nước mắt. Đại Thần đúng là người tốt!
Lúc hoàn thành nhiệm vụ sư đồ, Phong Diệp Vô Nhai đột nhiên vung kiếm, lập tức giết chết Nhất Lộ Lê Hoa Bạch.
Tế Nguyệt Thanh Thanh: “Sao anh lại giết cậu ta! Cậu ta là đồ đệ của em mà!”
Phong Diệp Vô Nhai: “Nhìn không thuận mắt”.
Măng Mọc Sau Mưa lặng lẽ nói với Tế Nguyệt Thanh Thanh: “Có phải vì tên cậu ta có một chữ Bạch không?”
Tế Nguyệt Thanh Thanh không biết nên nói gì. Có một chữ Bạch nên phải chết sao?
Đột nhiên, Tế Nguyệt Thanh Thanh lại nghĩ, nếu Đại Thần biết Tùng Phong Hàn chính là Lộ Tùng Kim Dạ Bạch, có lẽ sau này Tùng Phong Hàn không cần phải lên mạng nữa. Nhưng Đại Thần với anh ta không thù không oán, sao lại đuổi giết anh ta vậy nhỉ?… Không phải Đại Thần… ghen đấy chứ?
Nghĩ vậy, Tế Nguyệt Thanh Thanh lập tức đuổi đồ đệ ra khỏi sư môn.
Đồ đệ à, sư phụ cũng vì muốn tốt cho con thôi!
Nhiệm vụ sư đồ hoàn thành, ba người Măng Mọc Sau Mưa rất biết điều tự động biến mất, nhường không gian lại cho đôi vợ chồng mới cưới.

Chương 68 : “Cặp đôi trời sinh”


Vì bị ép hôn nên trong lòng Tế Nguyệt Thanh Thanh vẫn ôm giận, cô vốn định sẽ phát huy tinh thần “phi bạo lực, bất hợp tác” trong lúc làm nhiệm vụ phu thê, nhưng rồi nghĩ đến giá trị điểm kinh nghiệm sẽ nhận được.
Đối nghịch với Đại Thần sẽ không mang lại lợi ích gì cho cô, thậm chí có khi còn tiền mất tật mang.
Dù sao… không muốn lấy cũng đã lấy rồi, không nhân cơ hội này kiếm cho mình chút lợi lộc thì đúng là có lỗi với bản thân quá!
Nghĩ vậy, Tế Nguyệt Thanh Thanh quyết định, phải lợi dụng Đại Thần để thăng cấp, giải mối hận trong lòng.
Nếu muốn đánh bại kẻ địch, chỉ có một cách là mạnh hơn kẻ địch. Phải nhanh chóng làm mình mạnh hơn kẻ địch!
Nhưng nói đi cũng phải nói lại, làm nhiệm vụ với Đại Thần cực kỳ thích!
Trước hết, cả hai người đều có thực lực, đều thích đánh quái PK, thích vào phụ bản Anh Hùng làm nhiệm vụ, có thể nói là hai người “cùng chung chí hướng”.
Hơn nữa, trước đó hai người đã có một thời gian đi chung nên phối hợp cực kỳ ăn ý.
Có khi cả hai không cần nói trước mà vẫn kết hợp rất chuẩn xác. Như khi Tế Nguyệt Thanh Thanh bay người lên tấn công Boss, Đại Thần lập tức hiểu ý chuyển sang thu hút sự chú ý của đám quái nhỏ xung quanh. Thậm chí có khi còn giải quyết hết toàn bộ chướng ngại vật trước khi Tế Nguyệt Thanh Thanh gặp nguy hiểm, hoặc làm “anh hùng cứu mỹ nhân”… giành chiến thắng.
Tế Nguyệt Thanh Thanh háo hức chờ đợi cảm giác được người khác che chở, chăm sóc, sau đó vừa tự khinh thường chính mình, vừa tiếp tục mê muội.
Có những lúc Đại Thần chỉ ra lệnh một câu vỏn vẹn hai chữ đơn giản, nhưng sau một thời gian dài cùng hợp tác, Tế Nguyệt Thanh Thanh lập tức hiểu được ý của Đại Thần. Vì vậy, dù là loại hình chiến đấu gì, hai người đều có thể phối hợp không chút sơ hở.
Lực tấn công và phòng ngự của Đại Thần đã đạt đến trình độ siêu việt, Tế Nguyệt Thanh Thanh chỉ cần phối hợp đơn giản đã có thể qua cửa một cách dễ dàng. Thao tác của Tế Nguyệt Thanh Thanh cũng rất xuất sắc, cô luôn giáng cho địch những đòn trí mạng vào thời điểm quan trọng. Vì vậy, khi chiến đấu, thường thấy hai người không hẹn mà cùng ra tay tấn công, đao tuyết sắc tím cùng vô số tia chớp trắng bùng nổ, khiến kẻ địch “đi đời nhà ma”, quân ta toàn thắng.
Đòn tấn công sắc bén dưới sự kết hợp cực kỳ ăn ý khiến tất cả người chơi chứng kiến đều phải xuýt xoa. Nghe nói, có người còn quay lại cảnh hai người đánh quái tung lên mạng bán, kiếm được không ít tiền.
Bởi vậy, Tế Nguyệt Thanh Thanh rất nhanh đã quên sạch nỗi ám ảnh bị bức hôn trước đó. Mỗi lần hoàn thành nhiệm vụ, nhìn điểm kinh nghiệm tăng lên một cách chóng mặt, cô liền cảm thấy… cực kỳ… cực kỳ thích!
(Ta Là Một Con Rồng nói leo: “Nguyên tắc “Phú quý bất năng dâm” của cậu đâu rồi hả? Phú quý bất năng dâm, phú quý bất năng dâm, phú quý bất năng dâm…”)
Măng Mọc Sau Mưa: “Tế Nguyệt này, cậu và Đại Thần đúng là một cặp trời sinh! Hay là hai người gặp mặt đi, có khi cũng thành một đôi trời sinh bên ngoài đấy!”
Tế Nguyệt Thanh Thanh (ngây ra một lúc rồi đáp): “Mình chưa bao giờ làm mấy việc như vậy cả”.
Măng Mọc Sau Mưa: “Vì sao?”
Tế Nguyệt Thanh Thanh: “Đấy là nguyên tắc”.
Măng Mọc Sau Mưa nhanh chóng chuyển mấy lời ấy đến Phong Diệp Vô Nhai, Phong Diệp Vô Nhai đọc xong liền im lặng.
Gặp mặt?
Theo lý thuyết mà nói, sau khi gặp mặt sẽ xảy ra hai tình huống:
Thứ nhất, Kỷ Hiểu Nguyệt “yêu ai yêu cả đường đi lối về”, cô sẽ đi theo Tề Hạo.
Thứ hai, Kỷ Hiểu Nguyệt “ghét ai ghét cả tông ty họ hàng”, từ nay về sau cô sẽ tránh xa Phong Diệp Vô Nhai.
Căn cứ vào tình hình trước mắt, khả năng xảy ra tình huống thứ nhất là cực thấp.
(Nhiếp Phong gào thét bên ngoài: “Gì mà “cực thấp” hả? Rõ ràng là hoàn toàn không có khả năng!”)
Nếu cô nàng biết ông xã của mình chính là “tên biến thái” cô luôn miệng chửi rủa chắc sẽ nhảy sông tự tử mất. Chẳng may cô ấy nhảy xuống sông thật thì… sau này lấy ai để trêu đùa đây!
Tạm thời vẫn chưa cần gặp mặt.
Nhưng lời Măng Mọc Sau Mưa nói cũng khiến Phong Diệp Vô Nhai suy nghĩ rất lâu. Sao đột nhiên lại có cảm giác tương lai nguy hiểm thế nhỉ?
***
Đúng lúc Tế Nguyệt Thanh Thanh đang rất thích thú, thì Đại Thần dẫn cô đến Thanh Phong Cốc.
Không, có lẽ không nên nói là “dẫn”, phải thay bằng “dụ dỗ” mới đúng! Đến khi con người đang điên cuồng muốn được thăng cấp Tế Nguyệt Thanh Thanh phát hiện ra, cô đã bị phong cảnh Thanh Phong Cốc cuốn hút.
Đánh Boss cả buổi tối, trước mắt lúc nào cũng là những hình ảnh chớp lóe, giờ đột nhiên chuyển sang khung cảnh non xanh nước biếc, Tế Nguyệt Thanh Thanh lập tức cảm thấy bị thu hút, không ngừng ngắm nhìn xung quanh.
Tử Y Nữ Hiệp chạy vội đến bên bờ suối sương mờ phảng phất, nước suối trong xanh nhìn thấy tận đáy, nơi có những cánh hồng lắng đọng. Trên mặt nước, những bông thủy liên trắng muốt bồng bềnh trôi, khung cảnh thiên nhiên đẹp tuyệt vời, lại có đôi phần huyền ảo. Ở phía bờ bên kia, một thảm cỏ xanh biếc trải hút tầm mắt, khắp thảm cỏ mọc vô số những bông hoa đầy màu sắc. Cứ cách vài bước chân lại có một gốc tùng cổ với dáng vẻ đặc biệt, vừa cổ điển trang nghiêm lại vừa hiện đại tao nhã.
Tế Nguyệt Thanh Thanh: “Nơi này đẹp quá!”
Phong Diệp Vô Nhai: “Đây là Thanh Tuyền Cốc, vừa được mở”.
Thanh Tuyền Cốc là nơi người chơi cắm máy tu luyện trong game.
Có lẽ đoán được sẽ có những người chơi vì việc thăng cấp mà không thiết sống, nên hệ thống hạn chế các nhiệm vụ mở cùng một lúc. Còn đặc biệt tạo một không gian tuyệt đẹp như thế này để game thủ có thể đến thư giãn sau những phút giây căng thẳng đánh quái. Khi người chơi đến đây, chỉ cần cắm máy là có thể hoàn thành nhiệm vụ tu luyện sáu giờ.
Trong quá trình tu luyện, người chơi sẽ bị “cách ly”, chỉ có thể nói chuyện trong kênh Hiện Tại đến khi tu luyện xong.
Sau khi hoàn thành nhiệm vụ tu luyện, không chỉ điểm kinh nghiệm tăng lên đáng kể mà còn có thể học được một kỹ năng mới do hệ thống cập nhật. Sau đó còn ngẫu nhiên được hệ thống tặng thưởng trang bị không có trên thị trường. Vì thế có rất nhiều người chơi liều mạng làm nhiệm vụ để được nhân ba điểm kinh nghiệm, nhưng số người đến Thanh Tuyền Cốc cũng không ít.
Tử Y Nữ Hiệp chạy tới chạy lui một vòng ngắm nghía, sau khi chờ cô quan sát hết một lượt, Phong Diệp Vô Nhai mới nói:
“Cắm máy ngủ đi, ngày mai lại tiếp tục”.
Kề vai chiến đấu bên nhau lâu ngày tự nhiên nảy sinh trong họ sự ăn ý không cần nói ra bằng lời. Đại Thần nói không nhiều, nhưng mỗi lời nói ra đều có sức mạnh vô hình khiến người nghe không thể không thực hiện. Kỷ Hiểu Nguyệt nhìn đồng hồ đã chỉ hai giờ sáng, hiểu ý hỏi:
“Được, thế ngày mai mấy giờ anh lên mạng?”
Phong Diệp Vô Nhai: “Bà xã mong mấy giờ anh lên?”
Lúc Tế Nguyệt Thanh Thanh nghe câu hỏi của Phong Diệp Vô Nhai thì lập tức choàng tỉnh. Không phải họ đang làm nhiệm vụ sao? Sao cô lại nghe lời anh ta vậy? Không… không… không… ngay vào lúc làm nhiệm vụ cô cũng không cần phải nghe lời của anh ta. Tế Nguyệt Thanh Thanh cảm thấy trong phút giây dường như có thể nhìn thấy khuôn mặt cùng nụ cười gian trá của Phong Diệp Vô Nhai đằng sau khung cảnh mỹ lệ trên màn hình.
Tế Nguyệt Thanh Thanh (nghiến răng nghiến lợi): “Tốt nhất là sau này anh đừng lên mạng nữa!”
Phong Diệp Vô Nhai: “Không lẽ bà xã dùng anh xong rồi bỏ? Một đêm vợ chồng, trăm năm tình nghĩa, bà xã đừng tuyệt tình vậy chứ?”
Tế Nguyệt Thanh Thanh lập tức lửa giận bừng bừng.
Tề Hạo mỉm cười, tưởng tượng ra dáng vẻ giận dữ của Kỷ Hiểu Nguyệt. Nhưng anh biết mình phải dừng lại, không nên chọc cô hồ ly nhỏ ấy nổi điên lên.
Phong Diệp Vô Nhai: “Bà xã ngủ ngon, ngày mai gặp lại”.
Sau đó Phong Diệp Vô Nhai ngồi xuống, chuyển sang trạng thái tu luyện.
Tế Nguyệt Thanh Thanh đang hăng say đánh quái, giờ lại thêm cơn tức không có chỗ trút giận chỉ còn cách chạy lên diễn đàn lướt qua một vòng xem sao. Trên diễn đàn, rất nhiều video quay cảnh cô và Đại Thần làm nhiệm vụ, số lượng người vào xem rất cao. Tế Nguyệt Thanh Thanh không khỏi tò mò kích vào xem thử, đa số những lời bình luận bên dưới đều nói bọn họ là “Cặp trời sinh”, “Cặp vợ chồng phối hợp ăn ý”…>_<…
Nhưng cũng có người nói Tế Nguyệt Thanh Thanh không xứng với Phong Diệp Vô Nhai. Đặc biệt có người chơi tên Tây Phương Ma Thần dùng hàng ngàn từ cổ văn để chứng minh Tế Nguyệt Thanh Thanh gả cho Phong Diệp Vô Nhai chỉ là “đũa mốc chòi mâm son”.
Tế Nguyệt Thanh Thanh lặng lẽ ghi nhớ ID của hắn ta.
Nhưng cũng phải công nhận người ghi lại những video này đúng là rất có trình độ, hình ảnh rõ nét, góc máy có chọn lọc, ghi lại toàn bộ quang cảnh trận đấu cùng sự phối hợp hoàn hảo của cặp đôi. Tế Nguyệt Thanh Thanh xem đoạn video hai lần, rồi đột nhiên trong đầu liền xuất hiện suy nghĩ “Hai người này đúng là rất xứng đôi”! Nhưng rất nhanh sau đó, cô lại không ngừng tự khinh thường chính bản thân mình.
Cắm máy tính, leo lên giường nằm, trước mắt Kỷ Hiểu Nguyệt lại hiện lên hình ảnh trong đoạn video: Phong Diệp Vô Nhai phi thân lên trước, tạo một cơn gió lốc nhấc Tế Nguyệt Thanh Thanh lên giữa không trung, dễ dàng né tránh đòn tấn công trí mạng của kẻ địch. Rồi gần như cùng lúc, một tia chớp sắc bén nhắm trúng tử huyệt kẻ thù phóng tới, còn Tử Y Nữ Hiệp nhẹ nhàng bay vào lòng Phong Diệp Vô Nhai, dáng vẻ nhỏ nhắn, yếu đuối khiến hình ảnh đậm nét thần tiên.
Không biết trằn trọc trong bao lâu, lúc mơ màng chuẩn bị đi vào giấc ngủ, Kỷ Hiểu Nguyệt cảm thấy, thật ra… lấy Phong Diệp Vô Nhai… cũng rất tốt.



Chương 69 : Buổi sáng bất ngờ


Đột nhiên chuông cửa kêu dồn dập, kéo cô tỉnh dậy từ trong giấc ngủ nặng nề.
“Ai vậy?” Kỷ Hiểu Nguyệt mắt nhắm mắt mở trong trạng thái lâng lâng đi lại phía cửa.
Kết quả…
“Hiểu Nguyệt!” Một vòng ôm ấm áp lập tức khiến Kỷ Hiểu Nguyệt tỉnh cả ngủ nhanh chóng về với thực tại.
Phản ứng đầu tiên của Kỷ Hiểu Nguyệt là giơ chân tung cước, tiện tay nghiêng người dễ dàng quật ngã đối phương còn chưa kịp phòng bị kia xuống đất.
“Á…”
Cùng với một tiếng kêu thất thanh, Kỷ Hiểu Nguyệt kinh ngạc trợn tròn mắt nhìn người đàn ông đang ôm bụng gập người rên rỉ:
“An Húc Dương? Sao anh lại ở đây?”
Đang nhiệt huyết hưng phấn lại bị đánh bầm dập, tả tơi, An Húc Dương ngước mắt lên nhìn, rồi nhanh chóng nở nụ cười.
Kỷ Hiểu Nguyệt mặc bồ đồ ngủ hình chú mèo Kitty thật đáng yêu!
Bị cười mỉa mai, Kỷ Hiểu Nguyệt đóng “rầm” cửa lại, vừa tức giận vừa ngượng ngùng.
“Hiểu Nguyệt”. An Húc Dương nhẹ nhàng gõ cửa. “Mở cửa cho anh được không? Để gặp được em, một ngày một đêm anh không ăn, không uống, không ngủ rồi đấy. Vừa xuống máy bay là anh chạy đến đây ngay, em nhẫn tâm để anh đứng bên ngoài thế này sao?”
“Hiểu Nguyệt, anh xin lỗi, vừa rồi anh lỗ mãng quá, nhưng anh có rất nhiều điều muốn nói với em”. An Húc Dương đứng bên ngoài gõ cửa mãi không thôi.
Kỷ Hiểu Nguyệt vừa vội vàng đánh răng rửa mặt vừa chán nản nhìn đồng hồ treo tường. Một giờ rồi! Cô đã ngủ một mạch đến một giờ chiều! >_<
Vội vàng liếc nhìn máy tính, thật may, Phong Diệp Vô Nhai vẫn ngồi cạnh Tế Nguyệt Thanh Thanh, hai người vẫn đang tu luyện. Đại Thần vẫn chưa dậy?
Tiếng An Húc Dương ngoài cửa vẫn vọng vào không ngừng. Để tránh thu hút đám săn ảnh, thay quần áo xong, Kỷ Hiểu Nguyệt vội vàng kéo An Húc Dương vào, nhìn ngó xung quanh, chắc chắn không có ai cô mới yên tâm đóng cửa.
“Em yên tâm, anh lén về nên không ai biết anh ở đây đâu!” An Húc Dương đứng sau Kỷ Hiểu Nguyệt nở nụ cười tươi rói, căn phòng nhỏ bỗng trở nên tươi sáng lạ thường. Kỷ Hiểu Nguyệt quay lại vặn vẹo:
“Anh đang chụp ảnh ở nước ngoàiSao đột nhiên lại quay về thế?”
“Vì anh nhớ em!” An Húc Dương đúng là mỗi lời nói không khiến người khác kinh ngạc thì chết không yên.
Kỷ Hiểu Nguyệt cứng đờ, khóe môi khẽ giật, nói không nên lời.

Đừng thẳng thắn vậy chứ!
An Húc Dương mỉm cười, thoải mái quay người tiến đến chiếc ghế sô pha màu cam đỏ rồi ngồi xuống.
“Em có gì ăn không? Anh đói quá! Đồ ăn trên máy bay anh không ăn được”.
Sắc đỏ cam của chiếc ghế sô pha kết hợp với nền trắng áo sơ mi của An Húc Dương tạo nên cảm giác vô cùng dễ chịu.
Anh ta đúng là rất tùy tiện!
Được rồi! Kỷ Hiểu Nguyệt cũng chưa ăn gì! Mở tủ lạnh, cô lục lọi tìm kiếm những thứ có thể ăn được.
Mì ăn liền.
Bánh bích quy.
Khoai tây chiên.

Cuối cùng, cô quyết định lấy thêm ra hai quả cà chua và hai quả trứng.
An Húc Dương không biết đã tiến lại gần từ lúc nào, thấy Kỷ Hiểu Nguyệt “đào” mấy thứ này ra từ tủ lạnh, lông mày anh càng lúc càng nhíu chặt:
“Bình thường, em vẫn ăn mấy thứ này à?”
Kỷ Hiểu Nguyệt nhún vai, sống một mình nên cô ăn uống rất tùy tiện. Hơn nữa hai ngày nay mải chơi game, cô cũng không có thời gian nấu cơm, vì vậy…
An Húc Dương nhanh chóng ném gói mì ăn liền vào trong tủ lạnh: “Đừng ăn cái này nữa, em chơi game đi, anh ra ngoài một lát rồi về nhanh thôi”. An Húc Dương nói xong liền đi ra ngoài.
“Này…”
Kỷ Hiểu Nguyệt đang đỉnh hỏi anh muốn làm gì thì An Húc Dương đột ngột quay người, tươi cười rạng rỡ: “Nhớ đấy, không được ăn mấy thứ linh tinh kia đâu, đợi anh về nhé”.
Không phải anh ta nói mới xuống máy bay sao? Phải rất mệt mỏi chứ, sao nét mặt cứ rạng ngời vậy?
Nhìn cánh cửa mở ra rồi khép lại, Kỷ Hiểu Nguyệt gãi đầu.
Anh chàng An Húc Dương này sau khi bị mọi người đuổi giết trong game thì yên lặng đến bất thường, giờ lại đột ngột xuất hiện ở đây, không hề nhắc đến chuyện trong game, còn tỏ ra rất bí ẩn nữa. Rốt cuộc anh ta muốn làm gì vậy nhỉ?
Kỷ Hiểu Nguyệt nhún vai, quyết định mặc kệ không quan tâm đến anh ta nữa.
An Húc Dương vốn nổi tiếng kén ăn, hơn nữa còn có yêu cầu rất cao với đồ ăn. Từng có người viết một bài phóng sự đặc biệt về thói quen ăn uống của anh, nhưng người ta thuộc diện “vạn người mê” vẫn cứ là “vạn người mê”! Tin tức này không những không ảnh hưởng đến hình tượng An Húc Dương, mà “kén ăn” bỗng dưng còn trở thành từ đồng nghĩa với “thanh tao”, “cao quý”.
Vì thế, những thứ trong tủ lạnh của cô dĩ nhiên không thể phù hợp với khẩu vị của An đại thiếu gia rồi. Nhưng An Húc Dương lại nói đúng một việc, cô cứ chơi game trước đã.
Kỷ Hiểu Nguyệt ngồi trước máy tính. Trên màn hình, Tử Y Nữ Hiệp và Đại Thần đang sóng vai ngồi bên hồ sen, xung quanh một làn sương mờ nhẹ nhàng bao phủ, chim hót, hoa nở, đúng là tiên cảnh chốn nhân gian. Không khí nơi đây hoàn toàn cách biệt với thế giới bên ngoài, cả thế giới dường như chỉ còn lại hai người, Phong Diệp Vô Nhai và Tế Nguyệt Thanh Thanh.
Sau vài phút nhìn đến độ say mê, Kỷ Hiểu Nguyệt mới nhẹ nhàng di chuột, Tử Y Nữ Hiệp thướt tha đứng dậy. Hệ thống thông báo: “Tế Nguyệt Thanh Thanh đã tu luyện xong, đạt được kỹ năng Dâm Vũ Phi Phi”.
Trên diễn đàn đã sớm có bài giới thiệu chi tiết về các kỹ năng và trang bị mới nhất, Tế Nguyệt Thanh Thanh nhớ kỹ năng Dâm Vũ Phi Phi là kỹ năng tấn công hệ thủy phạm vi rộng và mạnh nhất, nên cô cực kỳ hài lòng. Hệ thống còn ngẫu nhiên tặng cô một tấm áo choàng Bạch Hồ, có tính năng tự động tăng máu khi đang chiến đấu. Điều thú vị hơn nữa là khi khoác tấm áo này điểm thành thạo gia tăng, mỗi lần tăng máu đồng thời tăng một lượng điểm kinh nghiệm bất kỳ, thật là một bảo vật hiếm có.
Tế Nguyệt Thanh Thanh đang đắc ý chuẩn bị mặc áo choàng vào thì Phong Diệp Vô Nhai cũng đứng dậy.
Phong Diệp Vô Nhai: “Em lên rồi à?”
Sao khéo vậy nhỉ? Tế Nguyệt Thanh Thanh thầm hỏi. Không phải anh ta… ngồi đợi bên máy tính suốt đấy chứ?
Tế Nguyệt Thanh Thanh: “Anh vẫn ở trên mạng sao?”
Phong Diệp Vô Nhai: “Ừ”.
Tế Nguyệt Thanh Thanh: “Anh đợi lâu chưa?”
Phong Diệp Vô Nhai: “Không lâu lắm”.
Đúng là anh đang đợi cô!
Khóe môi Kỷ Hiểu Nguyệt khẽ cong lên, được, nể tình anh phối hợp với tôi rất tốt, mối thù bức hôn tôi sẽ bỏ qua, không tính toán cùng anh nữa. Tế Nguyệt Thanh Thanh vui vẻ hỏi: “Anh học được kỹ năng gì?”
Phong Diệp Vô Nhai: “Di Hoa Tiếp Mộc”.
Tế Nguyệt Thanh Thanh: “… Vậy còn trang bị?”
Phong Diệp Vô Nhai: “Long Chiến Y”.
Tế Nguyệt Thanh Thanh lập tức nổi điên.
Đánh không lại người ta thì thôi bỏ qua, nhưng sao cả may mắn cũng không bằng người ta vậy!
Di Hoa Tiếp Mộc là kỹ năng bao người mơ ước. Lúc chiến đấu, có thể chuyển mọi thương tổn kẻ địch dùng với mình sang một kẻ khác, một tuyệt - tuyệt - tuyệt kỹ không cần ra tay cũng có thể đưa kẻ địch vào chỗ chết!
Còn Long Chiến Y, phòng ngự tăng 100%, tấn công tăng 100%, nhanh nhẹn tăng 100%. Còn gì tốt hơn nữa chứ?
Sao lần nào may mắn của Đại Thần cũng khiến người ta phẫn nộ vậy?
Tế Nguyệt Thanh Thanh đang tức giận thì nhận được thông báo từ hệ thống:
“Phong Diệp Vô Nhai tặng bạn Long Chiến Y, bạn nhận hay từ chối?”
Tế Nguyệt Thanh Thanh gửi lên một dấu hỏi chấm.
Phong Diệp Vô Nhai: “Em nhận đi”.
Tế Nguyệt Thanh Thanh: “Anh chắc là anh không cần chứ? Đó là Long Chiến Y đấy, cả server chỉ có một cái thôi!”
Phong Diệp Vô Nhai: “Em dùng là được rồi”.
Trong lòng Tế Nguyệt Thanh Thanh: Cảm động quá, cảm động quá!
Phong Diệp Vô Nhai: “Dù sao của em cũng là của anh mà”.
Tế Nguyệt Thanh Thanh: “…”
Thế mới nói, cảm động gì đó chỉ là mây bay gió thoảng mà thôi! Nếu cô còn nói thêm câu gì, cái tên không biết xấu hổ kia biết đâu lại nói: “Cả bà xã cũng là của anh mà…”
Vì thế, Tế Nguyệt Thanh Thanh nhanh chóng ấn “Tiếp nhận”. Dù sao… cô cũng không thiệt thòi gì… >0<
Mặc Long Chiến Y vào, khoác thêm chiếc áo choàng Bạch Hồ, cả người Tử Y Nữ Hiệp lấp lánh ánh sáng vàng nhạt, chiếc áo choàng trắng như tuyết trên vai càng khiến cô thướt tha, đứng chung với Phong Diệp Vô Nhai toàn thân mặc áo giáp vàng đúng là “cương nhu kết hợp”, cực kỳ xứng đôi. Tế Nguyệt Thanh Thanh đã từng nghi ngờ không biết có phải Phong Diệp Vô Nhai vì nguyên nhân này mới “quên mình vì người khác” không? Nhưng Long Chiến Y là vật phẩm quý hiếm, làm sao có thể vì một nguyên nhân vô vị như vậy mà tặng cho cô được? Vì vậy Tế Nguyệt Thanh Thanh nhanh chóng bóp chết suy nghĩ đó từ trong trứng nước.
Ra khỏi Thanh Tuyền Cốc, họ lập tức thoát khỏi tình trạng cách ly, toàn bộ chức năng trao đổi thông thường đều được khôi phục, kênh Bạn Bè của Tế Nguyệt Thanh Thanh sắp bùng nổ đến nơi rồi.
Kỷ Hiểu Nguyệt toát mồ hôi mở từng tin nhắn ra xem, trạng thái vô cùng tập trung, đến mức An Húc Dương xách túi to túi nhỏ quay về cô cũng không hề hay biết.
Thật không ngờ trong lúc cô ngủ, thế giới lại có nhiều biến đổi như vậy!
Đầu tiên là Tiểu Đậu Tử kết hôn với Tam bang chủ của Ngạo Tuyết Thần Vực Lãnh Huyết Vô Kỵ, theo tin nhắn để lại thì chắc là Lãnh Huyết Vô Kỵ cướp dâu.
Kế đó là Nhị bang chủ của Ngạo Tuyết Thần Vực Đạp Huyết Vô Ngân kết hôn với Bánh Trôi Tròn Tròn, cũng là cướp dâu. Không ngờ Đạp Huyết Vô Ngân hiếm khi lên mạng cũng đã đến rồi!
Cuối cùng, Măng Mọc Sau Mưa kết hôn với Ta Là Một Con Rồng, cũng là cướp dâu.
Cướp dâu, cướp dâu, cướp dâu… rốt cuộc lúc cô ngủ đã xảy ra chuyện gì vậy?
Tế Nguyệt Thanh Thanh quyết định đi tìm từng đương sự để điều tra rõ ràng.
Thì ra nguyên nhân bắt đầu từ việc Tiểu Đậu Tử phải hoàn thành nhiệm vụ giết một cao thủ. Đêm hôm đó, trời không trăng không sao, trên đỉnh núi hoang vu, Lãnh Huyết Vô Kỵ đang ngồi hành công tu luyện một mình dưới một gốc cây ở dốc Lạc Hà. Tiểu Đậu Tử thấy xung quanh không có ai, lợi dụng lúc đối phương cắm máy liền bước tới đánh lén. Thành công, đoạt lấy trang bị của hắn ta rồi bỏ chạy. Thần không biết, quỷ chẳng hay! Không chỉ hoàn thành được nhiệm vụ mà còn cướp được trang bị hiếm có. (Trang bị trên người Lãnh Huyết Vô Kỵ dĩ nhiên hiếm có rồi! Dù không dùng được cũng có thể bán lại với giá rất cao).
Nào ngờ may mắn không hoàn toàn mỉm cười với Tiểu Đậu Tử, chiêu tất sát cuối cùng giết được Lãnh Huyết Vô Kỵ nhưng cũng làm hao tổn toàn bộ lượng máu, khiến cô nàng đi đời nhà ma theo.
Tiểu Đậu Tử đoạn mệnh, chỉ có thể vừa đập đầu vào tường tiếc nuối vừa đợi hồi sinh. Vất vả lắm mới hồi sinh lại được thì Lãnh Huyết Vô Kỵ đến, Tiểu Đậu Tử bị bắt ngay tại trận. Cũng may Lãnh Huyết Vô Kỵ hồi sinh rồi nhưng vẫn cần thêm thời gian để sắp đặt lại trang bị nên Tiểu Đậu Tử nhân cơ hội này chạy trốn được.
Nhưng Lãnh Huyết Vô Kỵ là ai chứ? Là lão tam của Ngạo Tuyết Thần Vực đấy!
Mọi người đều biết, lão đại Thiết Huyết Vô Tình và lão nhị Đạp Huyết Vô Ngân của Ngạo Tuyết Thần Vực không thường xuyên lên mạng. Vậy nên mọi việc của Ngạo Tuyết Thần Vực đều do lão tam phụ trách. Không hiểu ma xui quỷ khiến thế nào cô nàng Tiểu Đậu Tử lại dám to gan đắc tội với Lãnh Huyết Vô Kỵ. Đúng là “tự tạo nghiệp chướng”, không thể sống yên!
Hai ngày nay Lãnh Huyết Vô Kỵ đang tìm người kết hôn để làm nhiệm vụ phu thê, bỗng dưng nhớ tới cô nàng oan gia Tiểu Đậu Tử, vậy là anh chàng quyết định… cướp dâu. Theo cách nói của Lãnh Huyết Vô Kỵ thì đây là “Lấy mạng đền mạng”! Vậy là Tiểu Đậu Tử bị Lãnh Huyết Vô Kỵ ôm đi. Vì là cướp dâu nên Tiểu Đậu Tử không có cơ hội từ chối.
Còn việc Đạp Huyết Vô Ngân cưới Bánh Trôi Tròn Tròn cũng chỉ là chuyện ngoài ý muốn. Vô tình Bánh Trôi Tròn Tròn có nói: “Cái tên của lão nhị đúng là dễ khiến người ta có những liên tưởng không lành mạnh”.
Đúng lúc ấy người “dễ khiến người ta có những liên tưởng không lành mạnh” đang đứng ngay sau lưng cô. Đạp Huyết Vô Ngân cướp dâu xong còn nói:
“Sau này ngày nào cô cũng có thể liên tưởng rồi đấy”.
Rồi mạnh mẽ ôm Bánh Trôi Tròn Tròn bỏ đi.
Măng Mọc Sau Mưa có vẻ thông minh nhanh nhẹn hơn. Ngay khi hai cô bạn tốt cùng bị cướp đi, để tránh mình cũng bị một kẻ nào đó xông ra cướp làm vợ, cô nàng lập tức đi tìm Ta Là Một Con Rồng, bắt anh chàng lấy. Nhưng Ta Là Một Con Rồng là ai chứ, dĩ nhiên không đồng ý. Sau đó hai người PK, Măng Mọc Sau Mưa dùng trang bị mới nhất vừa nhận được sau khi làm nhiệm vụ sư đồ với Phong Diệp Vô Nhai chiếm thế thượng phong, nhanh chóng hạ gục Ta Là Một Con Rồng, cướp dâu thành công!
Ta Là Một Con Rồng khóc thầm: “Mình đã trêu đùa gì ai chứ!” Cả đời này không ngóc đầu lên nữa rồi.
Tế Nguyệt Thanh Thanh đồng cảm: “Kìm nén đau thương đi bạn tôi ơi”.
Người ta đã thành vợ thành chồng rồi, cô còn cách gì nữa. Nếu có cách, cô đã giải quyết người bên cạnh cô trước tiên. Nhưng như bây giờ cũng tốt, chẳng phải trong một đêm tất cả đều đã kết hôn hết rồi sao? Tế Nguyệt Thanh Thanh thấy rất công bằng.
Măng Mọc Sau Mưa: “Làm sao bây giờ? Tiểu Đậu Tử và Bánh Trôi Tròn Tròn đều bị cướp đi rồi, Bang Không Tưởng của mình bị mất hai đại tướng rồi!”
Nhân số vốn đã không nhiều, giờ lại càng thiếu thốn trầm trọng!
Tế Nguyệt Thanh Thanh: “Việc trong bang phái trước giờ mình không tham dự. Nhưng mà… hai cậu ấy là đại tướng của Bang Không Tưởng, lại là bà xã của Vực chủ Ngạo Tuyết Thần Vực, tính ra cậu được lời lắm đấy”.
Măng Mọc Sau Mưa nghĩ ngợi, có lý!
Ta Là Một Con Rồng được gợi ý, gấp rút chạy đi tìm Lãnh Huyết Vô Kỵ.
Ta Là Một Con Rồng: “Vô Kỵ huynh, anh thu nhận tôi đi, để tôi làm chức gì nho nhỏ cũng được!”
Măng Mọc Sau Mưa: “Một Con Rồng! Anh quay lại đây cho tôi!”
Ta Là Một Con Rồng: “Cứu mạng với, mưu sát chồng kìa!”

Tế Nguyệt Thanh Thanh cười ngất. Xem ra hôm qua cô đến Thanh Tuyền Cốc là hoàn toàn đúng, tránh được một phen hỗn chiến!
Phong Diệp Vô Nhai vẫn yên lặng đứng cạnh Tế Nguyệt Thanh Thanh, cùng cô xem trò vui náo nhiệt.

Chương 70 : Hãy cho anh một cơ hội


Một mùi thơm thoang thoảng từ nhà bếp bay ra, Kỷ Hiểu Nguyệt không chịu nổi cám dỗ bèn rời tay chuột chạy vào bếp. Trước khi đi, cô không quên nhắn lại với Phong Diệp Vô Nhai:
“Em có việc, đợi một lát nhé”.
“Anh cũng biết nấu ăn sao?” Nhìn An Húc Dương đang bận rộn trong bếp, Kỷ Hiểu Nguyệt tỏ rõ vẻ kinh ngạc. An đại công tử đây sao!
An Húc Dương cười đáp: “Anh yêu cầu cao với đồ ăn như vậy, nếu không biết tự làm thì chẳng phải sẽ đói chết sao?”
Kỷ Hiểu Nguyệt thấy An Húc Dương bỏ mấy con tôm đỏ tươi vào đĩa, “Tùng đại hiệp”, “Tùng tôm” [1]. Trước mắt cô bỗng hiện lên hình ảnh Tùng Phong Hàn bị người người đuổi giết, không nén được bật cười lớn. Thật ra Tùng Phong Hàn trong game và An Húc Dương ngoài đời có sự khác biệt rất lớn.
[1] Tác giả chơi chữ, trong tiếng Trung, đại hiệp (大侠) và tôm (大虾) phát âm giống nhau.
Tùng Phong Hàn trong game rất ngốc nghếch, nhưng do kinh nghiệm chơi game không có nên tay chân chậm chạp, thật không thể trách anh ta được. Còn An Húc Dương ngoài đời… thật sự rất nam tính, nếu không sao được mọi người công nhận là “vạn người mê”.
“Yên tâm, nhất định sẽ không làm em thất vọng đâu”.
An Húc Dương nhanh nhẹn dọn các món ăn lên bàn, nhìn nụ cười của Kỷ Hiểu Nguyệt, anh bất chợt cảm thấy chói mắt.
Màu sắc hấp dẫn, mùi thơm cuốn hút, hương vị…
Kỷ Hiểu Nguyệt với tay bốc một miếng đậu cô ve cho vào miệng.
“Ngon quá!”
“Từ từ nào, không ai ăn tranh với em đâu”. An Húc Dương mỉm cười vỗ nhẹ lên tay Kỷ Hiểu Nguyệt rồi lấy một đôi đũa đưa tới cho cô.
“Đợi một chút”. Kỷ Hiểu Nguyệt đặt đũa xuống, vội vàng chạy đến máy tính nói thêm mấy câu với Phong Diệp Vô Nhai rồi quay lại bàn, ăn lấy ăn để.
Tay nghề của An Húc Dương đúng là rất giỏi.
“Anh có thể làm đầu bếp cho chương trình nấu ăn được đấy!” Kỷ Hiểu Nguyệt vừa ăn vừa không tiếc lời khen ngợi.
Dù cũng đói, nhưng An Húc Dương lại ăn rất ít, chủ yếu nhìn Kỷ Hiểu Nguyệt ăn, trong mắt lấp lánh những tia sáng.
“Anh chỉ muốn làm cho người mình thích ăn thôi”. Giọng của An Húc Dương rất nhẹ, nhưng lực chấn động lại mạnh khiến cơn thèm ăn của Kỷ Hiểu Nguyệt đột nhiên tắt ngấm.
Lúc Kỷ Hiểu Nguyệt ngẩng đầu lên liền bắt gặp ánh mắt sáng rực của An Húc Dương đang nhìn mình.
“…” Khóe môi cong lên nhưng cô không cười nổi.
Đôi đũa cứ chọc tới chọc lui con tôm thơm ngon hấp dẫn trong đĩa. Hóa ra nuốt không trôi là thế này đây!
Nếu thời gian có thể quay ngược trở lại, vấn là lời thổ lộ nhiều năm trước, anh chưa từng biến mất, cô cũng chưa từng thất vọng… có lẽ… kết quả sẽ khác. Nhưng bây giờ… cuộc sống khác nhau, thân phận khác nhau, rất nhiều thứ cũng đã điên cuồng biến đổi. Kỷ Hiểu Nguyệt cắn môi, cụp mắt không biết phải mở lời thế nào.
Thấy Kỷ Hiểu Nguyệt bỗng nhiên trở nên bối rối, An Húc Dương đứng lên vòng qua phía bàn nơi cô ngồi, nắm đôi bàn tay mềm mại, chân thành nói:
“Hiểu Nguyệt, em biết không, dù chỉ là trong game, nhưng khi thấy em kết hôn với người khác, anh đã rất ghen tị với Phong Diệp Vô Nhai. Anh biết anh không thể ngăn anh ta lấy em, nên sau khi suy nghĩ rất nhiều, anh quyết định chỉ còn cách đến đây”.
Trái tim Kỷ Hiểu Nguyệt khẽ rung động, cô ngước đôi mắt long lanh thoáng ẩn hiện nét kinh ngạc nhìn An Húc Dương. Anh cũng mỉm cười nhìn cô, đôi mắt dịu dàng như những vì sao lấp lánh:
“Lúc trước, anh muốn nhanh chóng bước vào cuộc sống của em, được ở gần bên em, nên đã không do dự tham gia vào Chân Linh Thần Giới. Nhưng anh không ngờ quyết định ấy ngốc quá, lần nào cũng bắt em phải bảo vệ anh, cuối cùng còn khiến em chơi game không được vui vẻ. Anh thực sự xin lỗi!” Giọng An Húc Dương khẽ run, dù rất nhẹ nhưng Kỷ Hiểu Nguyệt vẫn tinh tế nhận ra.
Bỗng nhiên cô thấy mềm lòng, chẳng phải đây vẫn là ánh mắt quen thuộc, giọng nói quen thuộc và một Bạch Sùng Tước của ngày xa xưa sao?!
“Hiểu Nguyệt… trước kia… thật ra… lúc trước anh không đúng, anh không nên đột nhiên biến mất, nhưng mong em hãy tin bởi anh có nỗi khổ riêng. Giờ anh đứng đây, chân thành cầu xin em, xin em hãy cho anh thêm một cơ hội, để anh chứng minh mình có thể đem lại hạnh phúc cho em, được không?”
Kỷ Hiểu Nguyệt khẽ chớp mắt, đối diện với ánh mắt An Húc Dương sáng rực cô không biết nên làm gì, chỉ dám đưa mắt nhìn đi chỗ khác:
“Em…”
“Em không cần trả lời anh vội”. An Húc Dương đột nhiên ngắt lời Kỷ Hiểu Nguyệt, giọng nói rất nhẹ nhàng.
“Vì… anh phải quay về đoàn làm phim bây giờ. Em cứ từ từ suy nghĩ, lúc nào muốn trả lời thì nói với anh, được không?”
Kỷ Hiểu Nguyệt ngạc nhiên: “Anh phải đi ngay sao?”
An Húc Dương cười nhẹ: “Phải, anh chỉ xin nghỉ phép được ba ngày thôi nên đến lúc phải quay về rồi. Nhưng lúc nào em cũng có thể tìm anh”.
An Húc Dương liếc nhìn chiếc di động trên mặt bàn. Kỷ Hiểu Nguyệt hiểu ý, khẽ mỉm cười.
“Nhanh lên nào, hy vọng bữa cơm này không quá tệ”. An Húc Dương nhẹ nhàng đứng dậy, cười tươi. Trong nháy mắt từ một cậu trai si tình khôi phục lại thành người đàn ông “vạn người mê”.
“Không đâu… rất ngon”.
An Húc Dương mỉm cười, đưa tay nhẹ xoa mái tóc Kỷ Hiểu Nguyệt.
“Anh đi đây. Trong tủ lạnh anh có chuẩn bị ít đồ ăn, chắc cũng đủ để em ăn trong hai ngày. Đừng ăn đồ ăn nhanh mãi như thế, không tốt cho sức khỏe đâu”.
Và kết cục là An Húc Dương đi như thế nào, Kỷ Hiểu Nguyệt cũng không nhớ rõ.
Tâm tư rối loạn, tinh thần chấn động. Rốt cuộc An Húc Dương có ý gì? Vội vã ngồi máy bay từ một nơi xa xôi vạn dặm về đây chỉ để làm một bữa cơm cho cô thôi sao?
@_@…
Một cơn gió lốc thổi đến, cuốn Tế Nguyệt Thanh Thanh lên không trung, né đòn tấn công hung hãn của Boss. Tế Nguyệt Thanh Thanh sực tỉnh, nhanh chóng trả đòn.
Cuối cùng cũng hoàn thành nhiệm vụ…
Phong Diệp Vô Nhai: “Em sao vậy?”
Đánh Boss lại đứng ngây ra như phỗng, cô nàng đang suy nghĩ lung tung gì thế không biết?
Tế Nguyệt Thanh Thanh: “Không sao”.
Phong Diệp Vô Nhai: “Đã xảy ra chuyện gì à?”
Tế Nguyệt Thanh Thanh (im lặng vài phút): “Nếu có một người vượt ngàn dặm xa xôi về chỉ để làm một bữa cơm cho anh, anh nghĩ thế nào?”
Thao tác luôn chính xác đến không phẩy mấy giây nhưng khi nghe cô hỏi, Phong Diệp Vô Nhai cũng phải im lặng vài phút, sau đó ngắn gọn trả lời:
“Giết kẻ đó”.
Tế Nguyệt Thanh Thanh: “… …>_<… …”
Tế Nguyệt Thanh Thanh cuối cùng cũng lấy lại được tinh thần.


Loading...

Tiểu thuyết tình yêu là website chia sẻ những thể loại truyện hay nhất hiện nay, được nhiều người đọc yêu thích. Truyện được cập nhập hàng ngày. Hãy lưu địa chỉ web để truy cập nhanh hơn!

Chúc các bạn online vui vẻ !

Laptop Tùng Anh

Tour Phú Quốc

Vinhomes Cầu Rào 2

Trang Chủ