Disneyland 1972 Love the old s
Tiểu thuyết tình yêu

Tiểu Thuyết Tình Yêu

Đọc truyện tại Tiểu Thuyết Tình Yêu

Loading...

Tiểu thuyết tình yêu - Tiểu hồ ly pk đại ca sói xám - trang 7

Chương 34 : Tiểu hồ ly bị lợi dụng


Những lúc tập trung vào công việc, Kỷ Hiểu Nguyệt như “cá gặp nước”, làm việc rất đến nơi đến chốn.
“Kế hoạch Tùng Ca viết rất khá, cơ bản không có vấn đề gì. Nhưng ở chỗ này, khi chúng ta làm webgame nên có phong cách riêng cùa mình, nếu chỉ đơn thuần rập khuôn thì hiệu quả sẽ không cao”. Kỷ Hiểu Nguyệt chỉ tay vào một đoạn trong bản trình bày kế hoạch của Tùng Ca.
Tề Hạo đứng dậy hỏi:
“Chỗ nào?”
“Ở đây”. Kỷ Hiểu Nguyệt vẫn giữ thái độ nghiêm túc chỉ ra vài chỗ có vấn đề để Tề Hạo xem xét. Cùng lúc đó, Tề Hạo chợt nhớ ra có người nào đó từng nói về vấn đề “tay bẩn”, anh bỗng cảm thấy khó chịu, cố ý hỏi lại:
“Ở đâu?”
Đồng thời nghiêng người về phía trước.
“Ở đây”. Kỷ Hiểu Nguyệt vừa nói vừa đưa tài liệu ra giữa bàn, cơ thể cũng tự nhiên nghiêng theo hướng đó.
Cách nhau chỉ một gang tay, Tề Hạo chợt ngửi thấy mùi thơm dễ chịu tỏa ra từ người cô, không phải mùi nước hoa, mà là mùi hương con gái, thanh khiết và dễ chịu, khiến thể xác và tinh thần nhiều năm “lăn lộn” trong hương nước hoa phụ nữ của Tề Hạo cảm thấy thư thái, thoải mái vô cùng.
Vì thế, anh cứ muốn dựa vào thêm chút nữa.
Nàng hồ ly nhỏ vẫn đang nghiêm túc trình bày về cách nhìn nhận của mình với bản kế hoạch, không thể ngờ kiểu trang điểm như bà cô già này của mình cũng có thể thu hút một tên háo sắc. Thậm chí cái tên háo sắc này còn đang thoải mái “ngắm nghía” từ cổ áo cô xuống. Đôi gò bồng đảo căng tròn được che chắn cẩn thận, không nhìn thấy rõ, nhưng không sao, trí tưởng tượng của “tên háo sắc” rất phong phú, từ chiếc cổ trắng mịn kia không khó để tưởng tượng phía bên dưới…
Tề Hạo thở dài, cái kiểu che che đậy đậy này càng chứng tỏ thân hình cô thật sự rất đẹp! Chắc là... chạm tay vào sẽ thích lắm. Lòng bàn tay Tề Hạo bắt đầu râm ran, mặt bàn trơn bóng bỗng trở nên giá lạnh và thô ráp.
“… Đương nhiên, đây chỉ là cách nghĩ của cá nhân tôi, vẫn có một số chỗ chưa hoàn hảo lắm...”
“Rất hoàn hảo!” Ai đó tâm trí đang để tận đẩu tận đâu, rất tự nhiên buông một câu, không hề cảm thấy áy náy với những gì mình vừa nghĩ.
“Thật vậy sao?” Cô hồ ly nhỏ đáng thương bị lợi dụng nhưng không hề hay biết, vẫn rất vui vẻ, ai lại không thích được khen chứ.
“Phải, còn đây là tiền thưởng của cô”. Tề Hạo lặng lẽ dựa vào chiếc sô pha mềm thượng hạng, tiện tay lôi từ trong ngăn kéo ra một tấm thẻ game, đẩy đến trước mặt Kỷ Hiểu Nguyệt.
Ánh mắt Kỷ Hiểu Nguyệt vừa chạm đến tấm thẻ màu vàng rực rỡ đặt trên bàn, gương mặt cô lập tức biến đổi rất lớn, mắt chữ A miệng chữ O.
Thẻ 10000 điểm! Cô chưa bao giờ thấy trên thị trường tấm thẻ nào có giá trị lớn như vậy!
“Đây là tấm thẻ được làm đặc biệt để thưởng cho cô, trên thị trường không có mệnh giá này đâu, đây là cái duy nhất. Nếu đề xuất của cô đạt hiệu quả tốt, cô sẽ được thưởng thêm. Đến cuối năm chia hoa hồng, cô sẽ được trích 1% lợi nhuận của game”. Tề Hạo mỉm cười, thì ra cũng có lúc cô nàng trợn tròn mắt vì choáng váng.
Kỷ Hiểu Nguyệt thật sự sốc. Chưa nói đến thông tin “trên thị trường không có mệnh giá này, đây là cái duy nhất”, chỉ riêng con số “1% lợi nhuận” đã đủ khiến Kỷ Hiểu Nguyệt trợn mắt há mồm rồi.
Chân Linh Thần Giới đang trong giai đoạn phát triển, trung bình mỗi ngày số người đăng ký cũng lên đến hơn mười nghìn người, số người nạp tiền trung bình hơn một nghìn người, chỉ cần mỗi người nạp hai mươi tệ (số tiền nạp ít nhất của mỗi lần nạp!), vậy là… là bao nhiêu đây, a a a!
Kỷ Hiểu Nguyệt một lần nữa đứng hình.

Chương 35 : Tế Nguyệt, cậu thật sự đi theo Phong Diệp Vô Nhai rồi hả?




Kỷ Hiểu Nguyệt không thể nhớ nổi mình đã trở lại văn phòng như thế nào.
1%! Nếu game cứ tiếp tục phát triển… Vậy sẽ là bao nhiêu???
Kỷ Hiểu Nguyệt ngẩn người trước màn hình game. Tử Y Nữ Hiệp lúc này đang quay vòng vòng tại chỗ, thật không có cốt cách nữ hiệp chút nào. Đến khi cột máu giảm mạnh, Kỷ Hiểu Nguyệt mới nhận ra mình đang bị hai yêu quái tấn công từ hai phía! Chỉ cần nhìn kích thước đầu yêu quái cô đã biết mình không phải đối thủ của chúng, Tử Y Nữ Hiệp vội thi triển khinh công, nhanh chóng chạy trốn. Nào ngờ hai tên đại yêu quái vẫn nhất quyết đuổi theo đến cùng. Đã vậy, trên đường chạy trốn, các tiểu yêu khác cũng nhân cơ hội mà lao đến.
Kỷ Hiểu Nguyệt cảm thấy vô cùng tức giận. Trước kia cô đuổi đánh yêu quái, giờ thì ngược lại, yêu quái lại đuổi đánh cô. Sự đời đổi thay, đúng là sự đời đã thay đổi rồi!
Cái tên Phong Diệp Vô Nhai trời đánh! Từ khi có Phong Diệp Vô Nhai, yêu ma bắt đầu hoành hành, thật chẳng còn biết kiêng nể gì ai nữa!
Tử Y Nữ Hiệp ôm hận bỏ trốn, đúng lúc nhìn thấy Ta Là Một Con Rồng đăng nhập, cô vội vàng gửi lời mời gia nhập tổ đội. Nào ngờ Ta Là Một Con Rồng lại lặng im không hề hồi đáp.
Hoa Hồ Diệp chết tiệt này! Đến lúc quan trọng chẳng khác gì đồ bỏ đi!
Nhóm yêu quái đã tổ đội từ lúc nào ập đến tấn công, Tử Y Nữ Hiệp chỉ còn cách quay người đánh trả, dĩ nhiên cô không thể đấu lại quân địch đông như vậy, nếu Tử Y Nữ Hiệp chết một lần nữa sẽ bị giáng từ Tiên giới xuống Phàm giới. Bỗng một làn sương mờ từ đâu xuất hiện, dừng lại bên cạnh Tử Y Nữ Hiệp.
Áo giáp vàng rực rỡ dưới ánh mặt trời, mái tóc đen rối tung bay trong gió, khí thế như Chiến Thần giá lâm. Dáng vẻ uy nghiêm cùng một con chuột lớn lông trắng bay bên cạnh, chẳng cần nghĩ cũng biết đấy là ai!
Thần kìa! Thần đã xuất hiện rồi! Tử Y Nữ Hiệp mắt đã ngân ngấn nước.
Phong Diệp Vô Nhai ngạo nghễ đứng trên Ngự Thiên Kiếm, khinh thường liếc nhìn hai con tiểu yêu đang kêu gào dưới chân, nhẹ vung tay lên - đánh địch phải đánh tướng trước, những tia sét nhanh, mạnh, chuẩn xác đánh thẳng vào hai đại yêu quái làm một tên chết, một tên bị trọng thương, những con tiểu yêu khác thấy thế lập tức đều sợ hãi bỏ chạy. Sau khi tản ra xung quanh, chúng vẫn trốn sau những tảng đá, hình như đang đợi cơ hội.
Tử Y Nữ Hiệp thật sự bị sốc.
Đại Thần đúng là Đại Thần! Một chiêu đã có thể quyết định thắng bại! Tốc độ ấy, khí thế ấy, một người đã từng chứng kiến nhiều cảnh choáng ngợp như Tế Nguyệt Thanh Thanh cũng không khỏi thán phục!
Phong Diệp Vô Nhai nhìn Tử Y Nữ Hiệp bằng nửa con mắt, không nói một lời xoay người chậm rãi bỏ đi.
Ý gì đây? Ban ơn không cần báo đáp sao? Với hiểu biết của cô về Đại Thần, hắn tuyệt đối không có thứ tình cảm này!
Khi nhóm tiểu yêu quái nhô đầu ra lần nữa, Tế Nguyệt Thanh Thanh rốt cuộc cũng hiểu ra Đại Thần đang tìm cách “giậu đổ bìm leo”!
Phải làm sao đây? Theo hay không?
Không theo sẽ bị đánh, chắc chắn sẽ bị giáng xuống Phàm giới, lúc ấy tổn thất thật vô cùng nghiêm trọng. Vốn bản tính thù dai, Đại Thần chắc chắn sẽ điều động tất cả đám tiểu yêu, tiểu quái đến đánh cô!
Đi theo hắn ta, vậy… rất mất mặt!
Tử Y Nữ Hiệp còn đang do dự thì Phong Diệp Vô Nhai đã sắp đi xa. Đám tiểu yêu quái lại lập tức vung đao lên chém.
A a a! Cô thật không còn đường nào để lựa chọn nữa!!!
Tử Y Nữ Hiệp vội vàng bay theo Phong Diệp Vô Nhai.
Cuối cùng, Ta Là Một Con Rồng cũng hồi âm:
“A! Tế Nguyệt, cậu thật sự đi theo Phong Diệp Vô Nhai rồi hả?”
Ôi, cái tên đáng ghét này, hắn lại công khai gửi tin lên kênh Thế Giới rồi!


Chương 36 : “Phù thủy nhỏ” và chàng thanh niên xinh đẹp



Cuối cùng, Tế Nguyệt Thanh Thanh cũng quyết định đi theo Phong Diệp Vô Nhai.
Tin tức này lập tức gây nên một cơn chấn động rồi nhanh chóng lan rộng trên kênh Thế Giới. Không khí trên kênh Thế Giới lại một lần nữa sục sôi, tam giới Tiên, Ma, Phàm bắt đầu một cuộc tranh luận mới đầy căng thẳng về vấn đề này:
[Tiên] Lãng Tử Bên Thành: “Tế Nguyệt Thanh Thanh tốt xấu gì cũng là một tiêu tiên trên Tiên giới, thế mà lại nương nhờ Ma giới, đúng là đáng khinh!”
[Ma] Quần Của Ta Mất Rồi: “Ngươi chả biết gì cả, Ma giới tuyệt lắm! Lại có tương lai nữa! Bây giờ Phong Diệp Vô Nhai đang đứng đầu bảng xếp hạng, là người “hoành tráng” nhất ta từng gặp từ hồi chơi game đến giờ, mạnh hơn lão đại của Tiên giới nhiều!”
[Ma] Thanh Phong Bất Tương Thức: “Công nhận, giờ Ma giới đều loạn lên vì Phong Diệp Vô Nhai, Tế Nguyệt Thanh Thanh tìm được chỗ dựa ngon rồi!”
[Tiên] Ngày Kia ♥ Cô Đơn: “Trang bị thượng đẳng, tấn công thượng đẳng, kỹ năng thượng đẳng, tiền tài thượng đẳng. Nếu ta là Tế Nguyệt thì đã sớm đi theo anh ta rồi!”
[Phàm] Cô Dâu Nhỏ: “Cô nàng Tế Nguyệt không phải ăn bám đại gia đó chứ?”@_@
[Tiên] Ngày Kia ♥ Cô Đơn: “Chắc chắn rồi, chắc chắn rồi!”
[Tiên] Lãng Tử Bên Thành: “Đồ đáng ghét Phong Diệp Vô Nhai! Ngày Kia ♥ Cô Đơn, mi đừng có làm mất mặt Tiên giới chúng ta nữa! Cút mau!”
[Tiên] Ngày Kia ♥ Cô Đơn: “Haizz! Ngươi bớt tỏ ra thanh cao đi, lần nào nhìn thấy Phong Diệp ngươi cũng bỏ chạy đấy thôi! Có bản lĩnh thì khiêu chiến đi!”


[Phàm] Cô Dâu Nhỏ: “Ta cũng muốn có đại gia...”
[Ma] Thanh Phong Bất Tương Thức: “Tìm đại gia đê! Tìm đại gia đê!”
[Phàm] Măng Mọc Sau Mưa: “Muốn kiếm được đại gia cũng phải có bản lĩnh đấy, người bình thường Phong Diệp Vô Nhai không xem vào mắt đâu!”
(Măng Mọc Sau Mưa trong lòng thầm tính: “Phải tìm cách sớm lôi kéo Tế Nguyệt Thanh Thanh vào bang mới được”.)
[Phàm] Bánh Trôi Tròn Tròn: “Đúng vậy, đúng vậy!”
[Tiên] Ngày Kia ♥ Cô Đơn: “Ngươi có ý gì? Tân thủ muốn PK phải không?”
[Ma] Thanh Phong Bất Tương Thức: x( x( x( x( *giận xì khói*


Trên kênh Riêng Tư:
Tiểu Đậu Tử: “Tế Nguyệt, Tế Nguyệt, bọn họ tổ đội đánh nhau đến nơi rồi… Người, thần và ma sắp hỗn chiến!”

***

Trong văn phòng cũng đang diễn ra một trận hỗn chiến.
Mọi người tròn mắt há mồm nhìn cô nàng mặc bộ đồng phục truyền thống Kỷ Hiểu Nguyệt ghìm anh chàng mặc sơ mi kẻ sọc hồng Hoa Hồ Điệp xuống bàn làm việc trong đau đớn.
Xuất chiêu lanh lẹ, ra tay độc ác, động tác linh hoạt thật khiến người khác kinh ngạc.
Chuyện gì vậy? “Phù thủy nhỏ” đang đánh chàng thanh niên xinh đẹp?
Hoa Hồ Điệp gào khóc thảm thiết:
“Mình sai rồi, cứu tôi với! Mình không đi cứu cậu được vì mình cắm máy không ở đó, mình cắm máy vì mình vừa mới được chuyển sang Bộ phận Khai thác game, mình được chuyển sang Bộ phận Khai thác game vì mình đã chủ động viết đơn xin, mình xin chuyển vì mình muốn làm cùng một chỗ với cậu, mình muốn làm cùng chỗ với cậu vì ngày nào mẹ cậu cùng gọi điện thoại hỏi mình khi nào thì bọn mình kết hôn... Cứu tôi với...”
Mọi người lại trố mắt ra nhìn, à, thì ra “phù thủy nhỏ” và chàng thanh niên xinh đẹp này đã bàn chuyện cưới xin rồi!
Hoa Hồ Điệp nói năng không rõ ràng, kêu loạn hết cả lên. Cô gái này điên thật rồi! Nhưng câu nói cuối cùng của Hoa Hồ Điệp vẫn rất có hiệu quả.
“Mẹ mình? Gọi điện cho cậu?” Tay Kỷ Hiểu Nguyệt dừng lại giữa không trung, đôi mắt sáng rực phía sau cặp kính gọng đen.
Tiếng chuông điện thoại vang lên thật đúng lúc.
“Lại nữa này, lại nữa này!” Hoa Hồ Điệp nhét di động vào tay Kỷ Hiểu Nguyệt, chạy như bay ra ngoài.
“Một ngày mẹ cậu gọi cho mình đến ba cuộc điện thoại hỏi bọn mình khi nào kết hôn, mình sợ đến run cả tay, vì thế... thật sự không thể trách mình được!” Hoa Hồ Điệp cố gắng biểu lộ gương mặt chân thật nhất, giàu cảm xúc nhất, sinh động nhất. Thật sự anh chàng không cố ý! Có cho mười lá gan anh chàng cũng không dám làm vậy!
Kỷ Hiểu Nguyệt nhìn lướt qua màn hình điện thoại rồi ngắt máy luôn, tay nâng cặp kính bị trượt xuống vì màn bạo lực vừa rồi:
“Lần sau mẹ mình gọi tới thì cậu cứ nói là đã chia tay rồi!”
Hoa Hồ Điệp như nhận được đại ân, vui vẻ ra mặt:
“Thật hả? Là cậu nói nhé! Cậu nói đấy nhé! Sau này đừng tìm mình làm bạn trai nữa, mình đã phải đổi số di dộng hai lần, thay ba lần tên rồi đấy. Lừa đảo, bịa chuyện, nói thật, nói dối mình đều làm hết cả rồi, đừng tìm mình nữa nhé! Xin cậu đấy!”
Ánh mắt mọi người lại xoáy về phía Hoa Hồ Điệp, à à, hình như cậu thanh niên xinh đẹp này đang tìm cách hủy hôn!

Kỷ Hiểu Nguyệt đập bàn, tỏ rõ uy phong “phù thủy nhỏ”: “Cậu dám há?” Kính mắt lớn lại trượt xuống, Kỷ Hiểu Nguyệt phải lấy tay nâng lên.
Cô đã nhắm trúng anh chàng rồi! Ai bảo trình độ diễn xuất của Hoa Hồ Điệp càng ngày càng cao, đến mức mẹ Hiểu Nguyệt không còn tìm đến cô nữa mà trực tiếp tìm Hoa Hồ Điệp. Người hợp tác tốt như vậy đi đâu mới kiếm được đây!
Ánh mắt mọi người lại xoáy sang Kỷ Hiểu Nguyệt, à à à, “phù thủy nhỏ” đang bức hôn đây mà!


Chương 37 : Cảm giác thiên hạ vô địch thì ra là như vậy!


Uy lực của Kỷ Hiểu Nguyệt quá lớn, lời phản đối của Hoa Hồ Điệp vì thế chẳng mảy may có chút hiệu quả. Đây vốn là kinh nghiệm được rút ra từ lịch sử. Vì thế, sau khi bị Kỷ Hiểu Nguyệt truy đuổi, muốn chạy cũng không thoát khỏi “bàn tay Phật Tổ”, anh chàng chỉ còn cách phục tùng.
Hoa Hồ Điệp kêu lên thất thanh: “Ôi sự trong trắng của tôi!”
Kỷ Hiểu Nguyệt bình thản vỗ vai Hoa Hồ Điệp: “Nó đã mất từ lâu rồi”.
Nhưng, điều Kỷ Hiểu Nguyệt không ngờ tới là những lời đồn đại còn đáng sợ hơn cả chính trận hỗn chiến. Ngay lúc cô đang vây bắt, đuổi đánh Hoa Hồ Điệp, những lời đồn đại đã lan nhanh như cỏ dại…
Phiên bản tầng 46: Sau khi từ văn phòng Tổng giám đốc đi ra, phù thuỷ nhỏ Kỷ Hiểu Nguyệt rơi vào trạng thái đờ đẫn. Sau đó cô nàng đã bức hôn một chàng thanh niên xinh đẹp, thậm chí không ngần ngại ra tay đánh người.
Phiên bản tầng 23: Phù thuỷ nhỏ Kỷ Hiểu Nguyệt ra khỏi văn phòng Tổng giám đốc, tinh thần ngây dại, bức hôn không thành nên quay ra đánh người.
Phiên bản tầng 1: Kỷ Hiểu Nguyệt tinh thần đờ đẫn bức hôn Tổng giám đốc.
Cuối cùng, lời đồn đại từ tầng 1 quay trở lại truyền lên tầng 48 đã trở thành: Kỷ Hiểu Nguyệt bức hôn không thành mà trở nên đờ đẫn.
Lại một cô gái vì yêu mà phát điên, thật đáng thương!
“Phù thuỷ già” Lưu Dĩnh nghe được lời đồn, sau một hồi suy xét cẩn thận, chị ta gọi Kỷ Hiểu Nguyệt vào văn phòng, nghiêm túc nói:
“Hiểu Nguyệt à, chị biết là em nóng vội, nhưng cũng nên chú ý đến phương pháp!”
Thật ra, ẩn ý của câu nói đó là: Làm sao có thể nóng vội hơn tôi được!
Kỷ Hiểu Nguyệt sắp phát điên thật rồi!
Bực thật đấy!!! Năm nay là năm hạn chắc!!!

***

Trong khi đó, tâm trạng của Tề Hạo đang rất tốt. Anh vừa nhấm nháp cà phê, vừa nhàn nhã di chuột, đợi người nào đó đăng nhập. Đến cả chuyện Nhiếp Phong gõ của đi vào rồi lại đi ra, anh cũng không quan tâm. Nhiếp Phong cảm thấy nghi ngờ, anh không tin Tổng giám đốc đang chăm chú làm việc!
Cuối cùng, Tế Nguyệt Thanh Thanh cũng đăng nhập, âm thanh báo hiệu “tinh tinh” dễ nghe vang lên.
“Đến Tử Thanh Sơn!” Tề Hạo gửi một tin nhắn.
Tế Nguyệt Thanh Thanh phớt lờ. Hôm nay tâm trạng của bản cô nương rất tệ, đừng làm phiền!
Nhưng rất nhanh sau đó, Tế Nguyệt Thanh Thanh phát hiện ra sự nghiêm trọng của vấn đề… Sau một hồi hỗn chiến giữa tam giới, tất cả mọi người đều nhất loạt công nhận: Tế Nguyệt Thanh Thanh là người của Phong Diệp Vô Nhai.
Vì thế, đi đến đâu cũng không có bất cứ tên yêu quái nào dám tấn công Tế Nguyệt Thanh Thanh. Không ai muốn đối địch với Phong Diệp Vô Nhai cả.
Cảm giác thiên hạ vô địch thì ra là như thế này!! Tế Nguyệt Thanh Thanh khóc thầm, tên Phong Diệp Vô Nhai trời đánh kia, chẳng lẽ ngoài việc đi theo ngươi, ta không còn cách nào khác sao?
Đôi môi mỏng của Tề Hạo cong lên thành một nụ cười hấp dẫn, ngón tay thon dài nhẹ nhàng thích thú gõ lên bàn phím:
“Thiên hạ đều đã biết cô là người của tôi, giờ muốn thay đổi cũng không còn kịp nữa rồi”.
Vị cà phê hôm nay đúng thật là rất ngon!


Chương 38 : Tiểu hồ ly không chịu nổi khích tướng


Cái gì mà “Thiên hạ đều đã biết cô là người của tôi”? Kỷ Hiểu Nguyệt đau khổ rời mạng. Cô thề quyết không lên mạng, không chơi game nữa!
Nhưng… tấm thẻ 10000 điểm ngày nào cũng lấp lánh trước mắt, đúng thật là… không chịu nổi rồi!
Chết thì chết vậy!
Tài khoản Tế Nguyệt Thanh Thanh lại sáng, Phong Diệp Vô Nhai vẫn dáng vẻ ngạo nghễ:
“Đến Tử Thanh Sơn!”
Đại Thần rất nhàn rỗi thì phải, lần nào cô đăng nhập cũng thấy hắn đang đợi ở đó.
Tế Nguyệt Thanh Thanh đành miễn cưỡng chấp nhận số phận.
Từ Thanh Sơn là nơi tụ tập của yêu ma, cũng là một ngọn núi ma quái.Tân thủ Phàm giới không ai dám đến, còn nhóm tiểu tiên, tiểu thần của Tiên giới dù đến cũng phải chuẩn bị tốt tâm lý để bất cứ lúc nào cũng có thể chạy trốn.
Đại Thần xuất chiêu không như bình thường, không đánh thì thôi, một khi đã xuất chiêu, quái chết như ngả rạ. Hơn nữa, trước đó hai người đã có kinh nghiệm đánh phối hợp nên giờ cực kỳ ăn ý với nhau. Trên đường có không ít tiểu yêu, tiểu tiên muốn tổ đội nhưng đều bị Phong Diệp Vô Nhai từ chối. Phong Diệp Vô Nhai mặc áp giáp vàng dẫn Tử Y Nữ Hiệp tay cầm tiêu ngọc đánh đâu thắng đó, thế như chẻ tre, tiến như vũ bão, cuối cùng cũng tới Quỷ Quái Cốc.
Số lượng yêu quái ở đây đông nhất, sức tấn công cũng mạnh nhất. Hơn nữa hệ thống còn quy định: Trước khi xuất cốc không thể thêm máu, không thể vận công, nói cách khác, phải đánh liên tục đến khi ra khỏi cốc, nếu không chỉ có con đường chết. Nếu nhiệm vụ thất bại sẽ được đưa ra khỏi cốc, bắt đầu tu luyện lại. Vì vậy, trước khi tiến vào Quỷ Quái Cốc, Tế Nguyệt Thanh Thanh bỗng thấy do dự.
Có nên vào không? Nếu là trước đây, cô sẽ quyết chí lao vào, nhưng giờ nếu bị giết thêm một lần nữa cô sẽ lập tức bị giáng xuống Phàm giới, bắt đầu lại từ một tân thủ. Nếu Đại Thần vẫn ôm hận, để cô một mình ở lại trong cốc, vậy không phải cô đã tiêu tiền vô ích sao!
Nếu không vào…
“Không dám vào sao? Không ngờ nữ hiệp Tế Nguyệt cũng có lúc sợ hãi!” Phong Nguyệt Vô Nhai quay đầu lại hỏi.
“Có gì mà không dám!” Tử Y Nữ Hiệp tay cầm Ngọc Tiêu vọt lên phía trước.
Vào rồi!
Trước màn hình máy tính, Tề Hạo mỉm cười, cô hồ ly nhỏ không chịu nổi một chiêu khích tướng! Rất tốt, việc còn lại chỉ là bắt hồ ly trong chén thôi. Tề Hạo thản nhiên nhấp một ngụm cà phê, rồi di chuột.
Tử Y Nữ Hiệp đi trước giết quái, Phong Diệp Vô Nhai theo sát phía sau. Nhưng Tử Y Nữ Hiệp đi trước dần cảm thấy “quá sức”. Sao đánh mãi không hết yêu quái thế này?
Tế Nguyệt Thanh Thanh dốc hết toàn bộ năng lượng nhưng vẫn nhanh chóng bị tụt lại phía sau, trong khi Phong Diệp Vô Nhai đã vọt tới cửa cốc.
Không xong rồi! Không phải Đại Thần cố ý dẫn cô vào đây rồi để cô chết trong tay đám yêu ma này chứ? Cô biết Phong Diệp Vô Nhai không tốt thế đâu! Rõ ràng biết vậy mà cô vẫn cứ để mình mắc mưu? Cô đúng là ngốc!
Tế Nguyệt Thanh Thanh vừa ngây ra lập tức bị kẻ địch đánh trúng, còn xui xẻo bị trúng độc, độ nhanh nhẹn giảm mạnh. Tất cả động tác đánh quái giờ như cảnh quay chậm trong phim truyền hình, Kỷ Hiểu Nguyệt cuống lên, cô hận không thể lấy cốc ném thẳng vào màn hình.
Đúng lúc này, Phong Diệp Vô Nhai đã lao đến cửa cốc bỗng quay người trở lại, tung mấy chiêu giải quyết hết đám yêu quái bên cạnh Tế Nguyệt Thanh Thanh, đồng thời gửi một tin nhắn:
“Chọn “Tiếp nhận” đi”.
Tiếp nhận cái gì?
Tế Nguyệt Thanh Thanh vừa than thở vì cột máu sắp cạn, lại kinh ngạc nhận ra Đại Thần không muốn thừa dịp này báo thù!
Chẳng còn thời gian mà suy nghĩ nhiều, cô ấn luôn phím “Tiếp nhận”. Cơ thể Tế Nguyệt Thanh Thanh đột nhiên bay lên, rơi chính xác vào lòng Phong Diệp Vô Nhai. Cột máu cũng không giảm nữa. An toàn rồi! Tế Nguyệt Thanh Thanh thở phào nhẹ nhõm. Lúc này cô mới phát hiên ra, thì ra, cô vừa tiếp nhận lời thỉnh cầu Phong Diệp Vô Nhai gửi đến: Một cái ôm.
Chương 39 : Một đêm cùng nhau



Một cái ôm?
Tế Nguyệt Thanh Thanh vừa xấu hổ vừa giận dữ.
Dù chỉ là trong game, nhưng trước giờ cô chưa từng được ai ôm cả! Phản ứng đầu tiên của Tế Nguyệt Thanh Thanh là: Phải nhảy xuống.
Nhưng mà…
Yêu quái bốn phía đông nghìn nghịt, Tế Nguyệt Thanh Thanh do dự… Nhảy xuống khác nào tìm đến cái chết? Tử Y Nữ Hiệp nhìn trước ngó sau, do dự không biết phải làm gì.
Thật lòng mà nói thì, Đại Thần động tác nhanh nhẹn, ra tay dứt khoát, phòng thủ nghiêm ngặt, ở trong vòng tay anh ta rất an toàn. Ít nhất sẽ không chết.
Có nên xuống không?
Đại Thần toàn thân khoác áo giáp vàng hào quang chói mắt, mỗi chiêu thức đều vô cùng đẹp mắt khiến cả màn hình tràn ngập màu sắc sinh động. Bên trong khoảng sáng ấy, Tử Y Nữ Hiệp yếu đuối nằm trong vòng tay Phong Diệp Vô Nhai. Giữa chốn gươm đao loạn lạc, hình ảnh đó mới lãng mạn làm sao!
Kỷ Hiểu Nguyệt nhìn màn hình, mặt thoáng ửng đỏ.
Trước đây, Tế Nguyệt Thanh Thanh là một nhân vật mạnh mẽ, cô luôn đi trước chém giết, theo sau là một đám tân thủ yếu ớt. Thì ra… thỉnh thoảng làm một người yếu đuối cũng không phải là chuyện gì xấu. Ít nhất, cô sẽ bớt phải lo lắng, bớt việc phải làm, tiết kiệm được máu, còn có thể ngồi không mà hưởng kinh nghiệm, thật tuyệt.
Tế Nguyệt Thanh Thanh rất nhanh lấy lại sự bình tĩnh. Phong Diệp Vô Nhai lúc này chỉ chiến đấu bằng một tay, tay còn lại nắm lấy tay Tử Y Nữ Hiệp nhanh chóng xuyên qua Quỷ Quái Cốc, đến vùng an toàn. Tế Nguyệt Thanh Thanh bắt đầu thấy điểm kinh nghiệm của mình nhanh chóng tăng vọt.
Cảm giác này đúng thật là… “Yomost”!
Kỷ Hiểu Nguyệt ôm bát mì ăn liền reo hò không ngớt.
Thì ra Đại Thần cũng không đến nỗi đáng ghét như cô vẫn nghĩ! Tối hôm đó, lần đầu tiên Kỷ Hiểu Nguyệt thức trọn một đêm chơi game.

***

Liên thủ với Đại Thần quả là tuyệt. Lúc trước để thăng cấp, cô không ăn không uống cũng phải mất mấy ngày. Giờ liên thủ với Đại Thần mới có một buổi tối đã lên được một cấp!
Kỷ Hiểu Nguyệt thích thú đến phát điên!
Hơn nữa Đại Thần còn lấy cớ “do yêu cầu nhiệm vụ” để tặng cô một bộ trang bị cao cấp. Lúc đầu cô vốn định từ chối, nhưng khi nhìn thấy ánh hào quang từ bộ trang bị thần cấp toả ra, con chuột trong tay cô không còn nghe đầu óc sai khiến, ấn luôn vào nút “Tiếp nhận”.
Sau ba giây tự coi thường chính mình, Tế Nguyệt Thanh Thanh liền an ủi bản thân: do yêu cầu nhiệm vụ mà thôi. Lúc Tử Y Nữ Hiệp thay trang bị cao cấp vào, dáng vẻ càng thêm mạnh mẽ, mười phần hiên ngang.
Đại Thần đúng là người tốt!
Kỷ Hiểu Nguyệt thậm chí còn không nhận ra chỉ trong một đêm thái độ của cô với Đại Thần đã thay đổi 1800.
Khi hai người hoàn thành xong tất cả nhiệm vụ ở Tử Thanh Sơn cũng là lúc bình minh ló dạng. Họ đã có một đêm cùng nhau, cũng xem như thành người quen rồi.

O(╯□╰)O

“Đại Thần, anh không mệt sao?” Kỷ Hiểu Nguyệt ngáp một cái, xoa xoa đôi mắt gấu mèo. Cô vốn là đứa trẻ ngoan, đây là lần đầu tiên chơi game thâu đêm thế này. Cũng may hôm nay là cuối tuần!
“Ngủ đi”. Tề Hạo chỉ gửi lại hai từ nhưng cảm giác chứa đựng rất nhiều sự quan tâm.
Loading...

Tiểu thuyết tình yêu là website chia sẻ những thể loại truyện hay nhất hiện nay, được nhiều người đọc yêu thích. Truyện được cập nhập hàng ngày. Hãy lưu địa chỉ web để truy cập nhanh hơn!

Chúc các bạn online vui vẻ !

Laptop Tùng Anh

Tour Phú Quốc

Vinhomes Cầu Rào 2

Trang Chủ