sáng thức dậy bình thường như mọi ngày, vẫn có em bên cạnh... thực ra thì là bị em quậy nên dậy chứ mấy hôm nay mệt quá, đêm qua có uống mấy lon về em còn bụp cho 1 hiệp nữa nên cũng oải oải... tôi ko biết mấy thím thế nào, chứ tôi 5 năm nay thì trừ những ngày chạy vs ngày cô giáo thổ huyết thì hầu như ngày nào cũng quấn vs nhau, có ngày 2 3 lần nên thành ra nhiều lúc cũng muốnnghỉ ngơi... haiz, đôi khi nghe cty gọi chạy đi vài ngày mà thấy vui dù là rất nhớ em... đến khi về mới tìm lại cái cảm giác rao rực như những ngày đầu xa do xa nhau... nên thật ra thì ko phải no đủ là sướng đâu mà mấy thím cứ kêu tôi sướng.. sướng con c* thì mù mịt con mắt... sáng nay em tha cho ko tuy bài hihi, nhưng cũng vọc vậy khó chịu vãi... dậy em nấu 2 vc ăn sáng xong lại chở lên lớp..
- Trưa về mấy h gọi anh qua nghe, a đi uống cf tí về nhà nằm.. nay nghe mệt mệt..
- Dạ, ai bảo tối qua uống làm gi..
- Chứ ko phải tối qua phải phục vụ vợ hả?
- HỪ, đi đâu về phải kiểm tra ngay chứ để xổng ra nguy hiểm.. em le lưỡi.. gớm, vợ chồng 5 năm ròi mà vẫn như con nít.. mà cái tính em nó vậy, hồi nào đến giờ vẫn thế ko có thay đổi gì hết... ghét thế chứ.
- 1 bà đây mà chân đứng ko nổi rồi ra ngoài trốn ko đc ai dại mà vác hại vào thân.
- Xừ, ai biết đc, cứ phòng cho chắc.. hihi.. thoi em lên lớp, a về đi, trưa em gọi..
- Uh, a về nghe. mà chiều đi chọn áo cưới chưa ?
- Dạ đi chớ hihi... có kiểu vừa ý thì mua luôn còn ko thì thuê cũng đc..
- Uh tùy em đó. gớm.. hí hửng..
- Lại ko à, ai mất mấy năm chờ anh đến héo hon như này hả? em chống nạnh phùng má lên.
- Thôi... anh xin, uh vì anh đc chưa.. yêu lắm.. gớm.. thôi lên lớp kẻ muộn, a đi đây..
- Dạ, yêu chồng... em thơm cái vào má tôi rồi ngoắt đít đi vào.. mấy năm rồi mà cái kiểu của em vẫn ko thay đổi.. vẫn như ngày đầu nhưng vs tôi ko hiểu em làm sao mà tôi luôn có cảm giác mới mẻ khi bên em.. em biết cách khiến tôi ko ngừng yêu em... yêu em quá...
về làm li cf xong về nhà nằm vào voz đọc lại chuyện mình viết tranh thủ gõ ít chap, lười đi đâu quá.. đến trưa thì lên trường đón em, về em nấu ăn xong nghỉ ngơi thì chiều đi chọn áo cưới... chọn mấy tiệm mà em ko vừa ý, kiểu em thích thì lại ko vừa.. nên em bỏ ý định ko mua nũa chuyển sang thuê cũng đc.. nói thật vs mn chứ kinh tế thì tôi vs em ko phải là quá mạnh nhưng hiện tại thì cứng lắm, mua cho em cái áo cưới 15 20tr cũng chả sao, cái chính là em muốn hay ko thôi... quyết vậy nên thôi chở em về.. em ở nhà nghỉ ngơi nấu ăn, tôi gọi mấy thằng bạn qua quán ông H làm vài lon cho đỡ buồn miệng.. làm thằng đc 5 lon thì em gọi...
- Sao em?
- Anh sắp về chưa ?
- anh đang uống, lát a về...
- Anh này... em ngập ngừng...
- Uh sao? ns a nghe..
- em chóng mặt quá, nghe buồn nôn khó chịu quá...
- Chết, có ăn uống gì bậy bạ đâu... em mệt lắm ko a về chở em đi khám..
- Em ko biết, ko biết em nghi có phải ko nữa, hình như...
- Em nói đi chứ, làm a sốt ruột, a lo này...
- Ko sao đâu, em nghe buồn nôn vs hơi mệt, nhưng mệt kiểu ko phải giống như ốm đâu.. hình như có bầu hay sao ấy, mình ko dùng biện pháp cũng gần 20 ngày rồi còn gì... em nghe buồn nôn mà rợn rợn sao ấy.. tôi nghe cái gì thế này? tôi trúng số độc đắc phải ko thế này??? kết trái rồi, ko phải bọn tôi hiếm muộn mà là do công việc nên bọn tôi kế hoạch, giờ nghe tin mà cả người tôi run lên, sướng run như vợ chồng hiếm muộn có con vậy.. cảm giác sắp đc làm bố làm mẹ, tiếng trẻ con trong nhà... ngày ngày chăm sóc vợ con nó hiện rõ ngay trc mắt tôi,,, tôi bật dậy hét toáng lên...
- Cái gì? em ở yên đó, ngồi yên đợi anh về. anh về ngay... tôi nói mà nghẹn cả giọng lại mấy thím ạ...
- Anh, từ từ ào, sao vội vàng thế, em chỉ mới nghi thôi mà... anh về ghé hiệu thuốc mua cho em que thử thai nhé... em thử xem đã...
- OK OK vợ yêu.. anh về ngay... ha ha... tôi tắt máy quay lại cười vs mấy thằng bạn rồi nói...
- Địt mẹ tụi mày nhé... uống đi mà chết.. ha ha.. tao về đây.. ha ha.. Địt mẹ hôm nay tao trả tiền, tụi mày uống đi, gọi thoải mái. Địt mẹ chúng mày!.. tôi bỏ đi trc con mắt ngạc nhiên của mấy thằng bạn, gọi nhân viên dặnc ứ để tụi nó uốn ghết bao nhiêu ghi lại cho tôi.. rồi tôi vọt thẳng về ko quên ghé tiệm thuốc tây mua 1 nạm que thử thai... chục cái, tôi mua chục cái để thử cho chắc... về đến nhà ko thèm đóng cổng lại lao thẳng vào nhà, em đang đứng nấu ăn, tôi lao đến ôm em từ sau...
- Vợ ơi a về rồi này hihi... yêu vợ thế..
- Gớm, mồm mép lắm..
- Anh mua về rồi này, vợ vào thử đi, háo hức quá...
- Em chỉ nghi vậy thôi, lúc nãy đang nấu mùi thức ăn xốc lên làm em khó chịu rồi buồn nôn, giờ cũng đỡ rồi này...
- Thôi thôi, bỏ đó đi, vào thử cái đã.. tôi bồng em lên đi vào nhà vs luôn...
- Anh.. từ từ kìa...
- Từ thế nào đc, ai bảo báo với anh làm gì,, hìhì, tôi hôn em... vào đến bỏ em xuống, em đọc hướng dẫn sử dụng xong rồi bắt đầu công việc... tôi theo dõi từng tí 1, trợn mắt lên to ko muốn chớp mắt... từ từ cứ thế vài phút, 2 vợ chồng cứ chúi đầu nhìn vào que thử thai đang nằm trên cái lavabo..... 1 vạch..... thêm 1 vạch mờ mờ nhưng cũng đủ để khẳng định đó là 1 vạch nữa... là 2 vạch, 2 vạch mấy thím ạ, tôi đã quá,,, ôm em, 2 vợ chồng ôm nhau hét lên trong nvs. tôi bế xốc em lên bồng ra ngoài quay em mấy vòng, em ôm chặt lấy tôi... hạnh phúc quá, tình yêu chúng tôi đơm hoa kết trái rồi... trọn vẹn rồi mấy thím ạ...
- Anh, khéo ngã...
- Uh, anh vui quá, mừng quá vợ ơi... mình có con rồi... ha ha... yêu vợ lắm lắm... tôi hôn cả mặt cả cổ em... em ôm ghì chặt lấy tôi..
- Em hạnh phúc quá anh ơi... hạnh phúc đến đúng lúc quá...
- Từ hôm nay em cứ lo nghỉ ngơi, mọi việc để a lo.. ha ha... để anh báo với bố mẹ...
- Khoan đã anh, từ từ cũng đc mà, có gì phải vội...
- Uh thôi kệ em đó... đã quá...
- Thôi bỏ em xuống để em nấu nốt đã... hihi...
- Uh, thế nấu ăn đã, mọi chuyện tính sau... yêu em quá.... tôi bồng em lại tận bếp, bỏ em xuống rồi cứ đứng ôm em vậy, còn em thì nấu ăn... em hạnh phúc mà vừa nấu vừa cười... em hi sinh quá nhiều rồi, em chờ đợi quá lâu rồi, em đáng nhận đc hf này lâu lắm rồi. tôi thương em quá... ôm em trong vòng tay mà ko muốn rời, nhưng hơi bất tiện nên cũng bỏ em ra, đứng đó vs em 1 lát rồi tôi lao lên phòng gõ rv thông báo tin vui vs mấy thím... nhất mấy thím đó, chưa ai đc biết đâu đấy.. lũ quỷ sứ... ha ha ha...
.....NGÀY HẠNH PHÚC....
.... vừa gõ vừa phấn khích, tâm trạng hơi hỗn loạn tí mấy thím đừng chú ý, cứ kệ tôi đi...
Chap 36
....
- Òa, ngon quá, mẹ nấu 1 mình hết ngần này đây ấy hả? Tôi ăn 1 miếng bò hầm nấm rồi quay sang hỏi mẹ em...
- Uh, mẹ mẹ dậy đi chợ chuẩn bị từ sáng sớm rồi nấu 1 mình đấy.. ơ mà con vừa gọi mẹ là mẹ đó hả?? Mẹ em hơi ngạc nhiên
- Haha.. đúng rồi, gọi bố mẹ đc rồi đó. Giờ là người nhà rồi. Bố mẹ chấp nhận con là con rể rồi nên gọi vậy là hợp lý quá.. cái N cũng vậy đi chứ? bố em cười lớn rồi lên tiếng..
- Dạ lâu rồi còn đâu bố.. hihi... em cười tít mắt trả lời..
- Giỏi nhỉ? Bố mẹ chưa biết gì mà ở ngoài đã gạo nấu thành cơm rồi đấy. Con vs cái..
- Anh đừng mắng cháu nó, vợ chồng tôi quý con bé, biết 2 đứa nó yêu nhau nên tôi bảo con bé gọi bố mẹ luôn cho gần gũi... mẹ tôi đỡ lời..
- Tôi thì đến hôm qua mới gặp con bé, vừa gặp chưa kịp hỏi han ns đã gọi bố rồi.. khổ. Lớp trẻ độ này biết sắp đặt bố mẹ quá.. bố tôi lên tiếng pha trò..
- Tụi nó lớn cả rồi để tự lo đi anh chị ạ.. mình người lớn chỉ có trách nhiệm đứng ra giải quyết hậu quả thôi chứ nói chắc gì tụi nó đã nghe.. bố em vừa ns vừa cười...
Tôi và em thì ngồi nhìn nhau cười rồi gắp thức ăn cho nhau... trông em vui lắm, gương mặt lộ rõ hạnh phúc.. chuyến ra mắt thuận lợi, 2 gia đình chính thức qua lại, chuyện 2 đứa cứ thế tự quyết định thôi.. nhìn em vui vẻ tôi yêu vs thương em quá.. để đc như hôm nay em cũng vất vả vs tôi nhiều... ngồi bên cạnh mà cứ nhớ em khó tả, ko có ng lớn ở đây chắc tôi ôm em mà ngấu nghiến mất...
Tôi: Dạ bố mẹ cho con xin phép tham khảo ý kiến chút ạ...
BE: Uh con nói đi.
Tôi: Dạ, bây giờ tụi con yêu thương nhau và rất nghiêm túc cho tương lai, con đang tính thu xếp 1 vài vấn đề ổn định xong thì xin bố mẹ cho tụi con đc cưới nhau... con có bàn với em thì em bảo là để cho con quyết... giờ bố mẹ đã xem con như con rể, đồng ý chuyện của tụi con, nên con xin nói về ý định của 2 đứa luôn. con tính sang tuần lên tp tụi con đi đăng kí kết hôn trước rồi bên con thu xếp xong sẽ tổ chức đám cưới.. bố mẹ thấy sao ạ?
BE: Mấy đứa tính kĩ chưa? Thấy có sớm ko? Hay là yêu thì thấy háo hức thế? Chứ đăng kí là vợ chồng chính thức rồi đấy, đám cưới chỉ là hình thức thôi..
MT: Em thấy vậy cũng đc đấy anh ạ, em cũng có nói qua vs 2 đứa rồi... 2 đứa cũng đồng ý ko có ý kiến. Nguyện vọng tụi nhỏ vậy thì mình thân làm cha làm mẹ cũng theo tụi nó cho trọn vẹn.. anh chị thấy có đc ko?
ME: Tôi thì thấy cũng hơi vội, nhưng nghĩ tụi nó tìm hiểu yêu đương nhau chắc cũng chín muồi rồi mới quyết định như thế.. chỉ cần tụi nó sống vs nhau ấm êm hạnh phúc thì tôi cho 2 đứa quyết định.. ông cũng vậy chứ? Mẹ em quay sang ns vs bố em..
BE: Bà nuôi dạy nó thì quyền bà cao nhất, tôi ko dám ý kiến...
BT: Vậy giờ người lớn tụi mình thống nhất mọi chuyện để tụi nhỏ quyết định anh nhé, mình chỉ làm những việc đúng phận sự và hỗ trợ từ phía sau thôi, ý anh sao?
BE: Vâng, mất hết quyền hạn rồi anh ạ, tụi nó chỉ đâu đánh nấy thôi...
BT: Haha... đúng vậy.. thôi chúc mừng, 2 gia đình chúng ta kết thông gia, thêm dâu thêm rể, lo cho tụi nó cưới nhau xong là tụi mình hết trách nhiệm, an dưỡng tuổi già... mời cả nhà nâng ly..
Vậy là chính thức ổn thỏa mọi việc, giờ viẹc còn lại là chiến đấu với bố vợ xem sức khỏe thế nào, tôi thì vẫn tự tin vào đô của mình.. gì chứ 1 thùng 1 mình là tôi rán thoải mái...phụ nữ thì lo ăn, đàn ông bọn tôi thì chủ yếu là uống.. ly qua ly lại cụng nhau cũng khí thế.. bố em uống cũng khá đấy, vẫn trăm phần trăm bình thản.. cả 3 chưa ai có dấu hiệu bỏ cuộc.. phải thế ms đã chứ..
Tôi: Bố, con mời bố 1 ly nhé.. tôi nâng lý mời bố vợ..
BE: Con rể giờ mới chịu mời bố vợ hả.. bố em cười..
Tôi: Dạ giờ mới thích hợp chứ hồi nãy thì e vội vàng quá.. con cám ơn bố..
BE: Về chuyện gì?
Tôi: Dạ vì đã đồng ý và vun vén cho 2 đứa con, vì mọi chuyên...
BE: Cả chuyện đấu mắt thử độ cứng hả?
Tôi: Dạ... vì tất cả. Con mời bố... tôi vs bố em uống xong ly, đaejt xuống rồi bố em nói..
BE: Con khá lắm. Ko nhiều người dám nhìn thẳng mắt bố lâu đc như con mà ko tỏ thái độ nhụt chí đâu...
Tôi: Bố quá khen, nghề con chạy đêm hôm chong mắt lên ko chớp mắt quen rồi.. hihi. Với lại kèm theo tâm trạng sẵn sàng cướp vợ nên phải vậy thôi...
BE: Nghĩa là bố mẹ ko đồng ý vẫn quyết tâm ko bỏ hả?
Tôi: Dạ chắc vậy... tôi cười..
BE: Haha...đúng chất nam nhi.. phải vậy chứ..
MT: Độ lì của nó có lẽ học đc từ bố nó đấy anh.. mẹ tôi góp chuyện..
BT: Có ko đó?
MT: Ai biết đâu, ngày trc có ông kỹ sư công trình nào đứng trồng cây si trc nhà tôi ko cho ai tới cua tôi vậy nhỉ...
BT: Chứ ai bảo với cái Yến (bạn cùng lứa mẹ tôi) chạy qua lán nhắn tôi đến nhà ngồi lì trong nhà kẻo có mấy thanh niên xóm bên sang tán vậy ta?
MT: Hừ, 2 cái mồm lẻo mép ko trật đi đâu đc... mẹ tôi chống chế khi thua thế bố tôi... cả nhà nghe chuyện cười oang lên.. tiếng mời nhau dùng bữa, tiếng chúc nhau mời nhau cụng ly rộn ràng cả nhà... em thì ăn ít nên ngồi khoác tay tôi.. chắc nhớ tôi lắm.. 2 ngày ko đc tôi ôm ngủ rồi còn gì.. thương...
BE: À, công việc ở trường sao con, vẫn bình thường cả chứ? Bố em quay sang hỏi em..
Em: Dạ, thì vẫn tốt bố ạ, trừ những ngày anh chạy thì phải tự đi làm còn lại thì có anh đưa đón nên cũng khỏe..
ME: Có việc đi làm cũng lười, bắt phải đưa đón nữa. Con gái gì đâu..noai rồi mẹ em cốc đầu em..
Em: Ứ.. Thì anh ko chạy ở nhà có làm gì đâu... về thì con nấu ăn rồi, chỉ mỗi việc ăn rồi chở ngy đi làm mà ko đc nữa à... em nhõng nhẽo..
BE: Ơ... thế 2 đứa... ở chung rồi hay sao mà nấu ăn chung đó? Bố em hơi khựng người..
MT: Anh đừng mắng cháu nó, thằng này nó chạy về ăn uống bỏ bữa, em có lần vô tình gặp cái N ms biết 2 đứa nó có duyên nợ vs nhau nên em đã chủ động nhờ cháu nó thường xuyên ghé nhà quản lý giờ giấc thằng giời đánh này anh ạ... dần 2 đứa nó yêu nhau luôn..
BE: Rồi chuyển qua ở hẳn luôn hả? Bố em nghe mẹ tôi ns xong thì sang em nhíu mày...
Em: Thì...thì chỉ khi anh về thôi chứ lâu lâu con vẫn về ở bên nhà mà...
BE: Chỉ mỗi khi đó thôi hả??
Em: Dạ thì chỉ mỗi đó thôi.. còn ko thì con ở bên nhà con chứ... em vẫn ngây thơ trả lời mà ko chú ý cả nhà ai cũng gắng nhịn cười...
BE: Ôi con tôi... cô giáo của bố mẹ ơi, con mấy tuổi rồi hả con??? Mỗi cái lúc nguy hiểm thì ko tránh lại đi tránh cái lúc khác... tôi chết mất... bố em làm điệu bộ vỗ trán rồi ngửa mặt lên đưa tqy vuốt mặt..
Em: Ủa, cái gì nguy hiểm hả bố??? Em tròn mắt lên hỏi tò mò... cả nhà ko ai ns gì cứ nhìn em rồi gắng nhịn cười... em có vẻ khó hiểu.. quay sang hỏi tôi..
Em: Là nguy hiểm gì vậy anh? Sao mọi ng trông lạ thế?
Tôi: Anh biết đâu, a cũng như em thôi, ng lớn nghĩ gì a cũng chịu... hihi.. em vẫn ngơ ngác...
BE: Thôi... mày sang tuần lên mày đi đăng kí dùm bố cái, rồi cưới luôn đi cũng đc... ko rồi có ngày ko biết ăn vạ ai đâu con ạ... bố em xua tay rồi vừa ns vừa cười...
Em: Ơ... bố này..hứ. anh nữa.. ghét.. trêu em.. em phụng phịu đỏ mặt đánh nhẹ tôi rồi lại khoác lấy tay tôi mà bám chặt.. sợ tôi chạy đi mất chắc.. cả nhà cười lớn trc thái độ với sự ngây thơ của em. Khổ.. cái gì cũng biết cả rồi mà lúc này máu bơm lên não chậm quá nên bị mn trêu mà ko biết.. em đáng yêu quá.. những lúc này nhìn em như trẻ con, trong sáng và tinh khiết... haiz.. vậy cho tôi đỡ khổ chứ ranh ma lắm ko chịu đc đâu.. em ngại ngại cứ ngồi ôm tay tôi, haiz, có ng lớn đó mà cũng ko ngại gì hết... mn thôi ko cười trêu em nữa, mời nhau dùng bữa rồi 3 thanh niên lại chạm ly... uống hết thùng thứ nhất thì cũng nói với hỏi han nhau đc lắm chuyện...phụ nữa thì dừng ko ăn nữa, đàn ông bọn tôi thì cứ uống. Tôi kêu em thu dọn dần giữa mâm đi kẻo hơi chật chội, còn để lại vài thứ làm mồi nhắm.. tôi thì đang hãy còn tỉnh táo lắm.. nhìn bố tôi cũng còn phong độ chán... chú ý bố em thì vẫn chưa thấy dấu hiệu gì. Ngao ngán, kiểu này mỗi lần gặp nhau là mỗi lần mệt rồi..haiz... em với 2 bà mẹ lo dọn dẹp, chuyện phụ nữ ko làm ko lẽ tôi làm... dọn dẹp xong thì 3 người rủ nhau lên nhà trên chả biết lên làm gì hay ns cái chuyện gì.. thôi kệ, việc mình là hạ gục bố vợ đã, nhưng thấy hơi chông gai vì chưa thấy có biểu hiện gì... có lẽ sẽ mệt đây..
Review 1/10/17
....
6h sáng, đang ngủ thì lại tỉnh dậy vì em ôm với lại quậy làm tôi ko thể ngủ thêm đc... em nghịch quá...
- Em... nay chủ nhật ngủ đi cho thoải mái, dậy gì sớm em...
- Ứ... dậy sớm quen rồi...
- Ko cho anh ngủ à... tôi ôm em vào lòng...
- Ko biết đâu, phải dậy với em cơ..
- Bắt đầu mè nheo rồi nghe chưa...
- Hihi... con mè nheo chứ ko phải em... em cười khúc khích..
- Lắm chuyện này... đc rồi, đòi gì đây.. đem con ra lấy cớ nữa đấy.. ghê gớm nhỉ..
- Ko biết đâu... em làm nũng ôm tôi rồi xoa cả ng tôi.. hãi, biết đòi gì rồi đấy..
- Có đc ko đây, có bầu rồi đó..
- Ko biết.. ko biết đâu...
- Hì, biết rồi...yêu lắm thôi.. giiờ thì đc chứ ít bữa nữa phải nhịn đó, ko ảnh hưởng đến con..
- Hihi... yêu chồng lắm..
...
...
...
Sáng ra cái tập thể dục quá sức nên hơi mệt bồng em dậy vệ sinh xong 2 vợ chồng ra ngoài ăn sáng xong gọi vc thằng L, T đi cf.. tiện nói luôn là cặp này yêu 1 năm thì cưới, giờ bé đầu tụi nó gần 3 tuổi rồi...
- Đây! tôi giơ tay gọi khi thấy 2 vc nó vào..
- 2 vc bây ăn sáng chưa mà ngồi đây rồi? thằng T hỏi khi vừa đặt khu ngồi xuống..
- Công việc lu bu thời gian đâu mà ăn mày..
- Mày làm như mỗi mày lấy vợ ko bằng...
- Tao khác mày, đừng so sánh.. ếch đồng cứ đòi bò lên đường nhựa.
- Đm.. thế chuẩn bị đến đâu rồi?
- lát ghé nhà tao, giao cho mày đống thiệp đi phát dùm tao..
- Tao còn về chăm con..
- Vậy thôi, tao làm 3 mâm mời bà con họ hàng cũng đc, khỏi mời ai hết, rách việc..
- Con chó.. đm... 2 thằng ngồi đấu đá nhau, 2 em thì bắt cặp tâm sự thủ thỉ...
- Nói vậy chứ đi phát giúp tao, hôm nay tao với em đi xem con xe, lấy về đi với cả còn để rước dâu luôn..
- Ơ.. Lấy giờ luôn hả anh? em ngạc nhiên, vì tôi chưa bàn với em.. tính tôi hứng lên là làm nên chưa nói gì vs em hết..
- Đù, ngon, định lấy con gì đấy?? Thằng L háo hức
- Thì giờ bàn này, tính lấy con nào để đi gia đình, còn việc dịch vụ thì tính sau..
- Dạ... tùy anh đó, em có biết xe cộ gì đâu.. đường nào cũng mua thôi a cứ tính rồi quyết đi..
- Vợ chồngmày sướng thật đấy, thích gì mua nấy ko lo nghĩ.. cái T lên tiếng..
- Vợ chồng em nghèo quá đi nhỉ??? tôi khích lại..
- Thế ngắm con nào rồi? cuối năm chắc tao cũng làm con 4 chỗ luôn..
- tao ngắm con CR-V hoặc VENZA, CR-V thì có lẽ mua mới, còn VENZA thì lùng xem có ai bán ko để lấy con xe nhập mà đi..
- Cỡ nhiêu?
- Hơn tỷ...
- Ko ngắm thêm con khác à?
- Ko! 1 trong 2. tao thiên về CR-V hơn, chứ tìm xe cũ nhiều vấn đề lắm, mất thời gian..
- Thế tụi mày cứ theo việc đi, có gì cần bọn tao giúp cho.. mẹ, ở vs nhau 5 năm ko chịu cưới mà vẫn bình chân như vại, tao nể tụi mày luôn..
- Thì giờ cưới nè, ý kiến cc..
- Còn con cái nũa, tụi mày ko tính hả? con tao sắp vào lớp 1 rồi đấy..
- 2 vạch rồi... tôi nói bâng quơ, cầm ly cf lên làm hớp..
- Anh... em kéo tay tôi..
- Thật hả mày? có em bé rồi hả?? lâu chưa? chúc mừng mày, chờ tụi mày mà bọn tao cũng sốt ruột này.. cái T có vẻ sốt sắng..
- Tin này vui này, mọi chuyện đến vs mày bất ngờ như lũ cuốn vậy, giống hồi mày vs cái N yêu nhau ấy.. con trai tao vs mày làm thông gia nghe thằng chó..
- Cút.. cút.. con tao đéo lái máy bay..
- Mẹ mày... thằng T hằn học, tôi em vs cái T thì cười sung sướng..
ngồi vậy vạ nói chuyện tào lao thêm lúc thì giải tán.. vợ chồng nó về nhà tôi vác mớ thiệp đi giao dùm tôi, em thì lo chuẩn bị cho bữa trưa, kêu tụi nó trưa ghé lại ăn chung thì ko chịu. thôi thì kệ đỡ tốn kém vất vả.. ăn trưa xong thì lên ôm nhau nghỉ ngơi, chiều 2vc đi xem xe.. chủ nhật ngân hàng ko làm việc nên chỉ đi xem thôi chứ tiền bạc thì chưa có.. mục đích chính của tôi là đi để nghe nhân viên trình bày về cắc chế độ khuyến mãi bảo hành này nọ thôi chứ xe cộ thì ns vs tôi làm gì... trà nước giao dịch xong thì về để mai đi rút tiền vác xe về, mọi thỉ tục đã có bên bán hàng ng ta lo, tôi ko cần phải vất vả.. đúng thật chế độ bán hàng ng ta chăm sóc chu đáo thật.. xong việc thì về, mọi diễn biến thươngf ngày lại tiếp tục thôi.. 1 ngày như mọi ngày... ko đi làm thì chỉ việc ăn ngủ thôi chứ làm gì.. tranh thủ bụng chưa to tối trả bài thêm nháy nữa kẻo sau này thèm lại ko có, xem như ăn bù vậy...
...hết 1 ngày...
...tôi tính mở dịch vụ thì lấy 2 con 4 chỗ rẻ rẻ, 1 con mazda3 vs 1 con altis đc ko mn? hỏi thế thôi chứ mn ko chịu tôi cũng lấy
Chap 37
....
3 thanh niên cứ thê vừa uống vừa ns chuyện.. vấn đề chính thì đã giải quyết xong rồi nên cũng ko bàn tán bao nhiêu nữa, chủ yếu là nói vs kể chuyện làm ăn, chuyện xã hội này nọ. Thùng thứ 2 hết hơn chục lon thì bố tôi vs bố em bắt đầu có triệu chứng rè rồi đấy.. tôi biết ngay mà. Trụ sao nổi tôi.. nhưng có tuổi mà vẫn ngồi đến mức này cũng ko phải vừa vặn gì đâu..
BT: Hình như tôi sắp mệt rồi ông ạ..
BE: Tới rồi à? May quá, tôi cũng nghe tưng tưng rồi haha. Ko ngờ ông anh cũng ổn phết... mà thằng này, mệt chưa con? Định cho 2 lão già này gục hả? Bắt đầu rồi đấy.. bia rượu vào là ns năng ngang phè phè rồi... kệ, thế cũng hay, cởi mở cho thoải mái chứ o ép gò bó lời ns khó chịu lắm...
Tôi: Con hả? Giờ 2 bố về 1 đội đi. Con cân tuốt... hahaha...
BE: Sao gặp tay lái xe nào uống cũng như hạm đội vậy nhỉ??? Khi chạy có uống ko con..
Tôi: Ko đâu bố. Chơi ra chơi làm ra làm.. việc gì chưa ns chứ lái xe phải có nguyên tắc. Ko đùa đc đâu. Chỉ khi nào về con ms tụ tập nhậu nhẹt thôi chứ 1 khi xe chưa về đến nơi thì 1 ly cũng ko đụng vào đâu bố..
BE: Phải thế con ạ. Con suy nghĩ đc vậy bố mừng.. cuộc sống có những chuyện xảy ra khiến ng ta tiếc nuối rồi sau đó lại giá như.. con ns đc như vậy thì bố yên tâm rồi..
BT: Trc nó bỏ nghề chọn qua lái xe tôi vs mẹ nó khuyên mãi ko chịu.. sau thấy nó yêu nghề mà cẩn trọng tôi cũng yên tâm nhưng thật sự trong bụng vẫn ko muốn. Nó có thiếu gì đâu anh.. cứ muốn bay nhảy ngoài xã hội vậy đấy. Ko biết khi nào ms dừng..
BE: Sau này 2 đứa cưới nhau con tính sao? Còn con cái nữa?
Tôi: Trc mắt thì tụi con đăng kí đã bố. Còn con cái thì con nghĩ từ từ đã. Khi nào con xuống xe ko còn đi xa lâu ngày nữa rồi sinh cho ổn định... con sẽ gắng sớm thôi.. mn cứ yên tâm đi..
BE: Tùy 2 đứa đó. Bố mẹ mong tụi mày yên ổn, suy nghĩ cho chính chắn, sống vs nhau hòa thuận là bố mẹ vui rồi.. sinh con thì lúc nào cũng đc, sớm thì vui... cứ tính đi.. còn có bố mẹ đây..
Tôi: Vâng con cám ơn.. thôi mình uống nào.. hôm nay cho 2 ông già sợ con luôn haha..
Em: Anh.. uống ít thôi... mệt cả rồi kìa.. em từ trên nhà xuống mắng tôi..
Tôi: Hihi.. vợ lại đây, ngồi đây vs anh... ghét thế.. để anh trị 2 ông bố này đã kẻo sau này bị ăn hiếp haha...
BT: Đấy.. cà chớn thế đấy ông ạ.. ko nể nang ai hết
BE: Thôi ko sao.. thế cho thoải mái. Chỉ cần nó tôn trọng mình là đc chứ lời ns vs hành động mà ko như nhau thì khó ăn khó ở.. uống đi ông.. tôi nghe mệt rồi đấy haha...
Em: Bố mệt rồi kìa.. để 2 ng nghỉ ngơi đi anh... em ngồi cạnh lay tay tôi...
Tôi: Hì... uh thì thêm tí nữa đã... ngoan đừng quấy anh...
Em: Hứ.. em làm mặt dỗi, tôi đưa tay véo mũi em làm em ngúng nguẩy chun mũi phùng má... tay thì ôm chặt cánh tay tôi...
BT: Làm nốt lon này có lẽ tôi xin phép cả nhà tôi vs vợ lên trc..
BE: Ấy, anh chị ở lại đã, mai hẵng lên.. để chiều tôi dặn vợ làm cơm..
Tôi: Ủa, lên sớm gì vậy bố. Cuối tuần thì nghỉ ngơi đi đã chứ
Em: Dạ phải đó bố, bố mẹ ở lại chơi ns ch vs bố mẹ con đã rồi mai lên..
BT: Đc rồi anh ạ, hôm nay xuống đây theo việc 2 đứa, cũng êm ả trọn vẹn nhanh gọn tôi cũng mừng rồi... tôi còn lên theo mấy công trình đang dở với cả xử lý nốt mấy cái bản vẽ nữa. Với lại nhà cửa để ko trên đó.. hẹn anh chị lần sau vậy.. anh chị thi xếp có thời gian tôi mời anh chị lên chơi cho biết nhà... chúng ra giờ thành thông gia rồi ko phải khách sáo đâu..
Tôi: Thế lát con chở bố mẹ lên hả? Uống thế này ko chạy đâu..
BT: Anh cứ ở đây nghỉ ngơi khi nào lên chẳng đc, bố mẹ gọi taxi lên...
Tôi: Có đc ko vậy bố? Hay giờ bố mẹ nghỉ ngơi đi rồi chiều tối mình kên cả luôn..
BT: Thôi, mày ở đây mà chơi, lo đàng hoàng đừng làm mất lòng bố mẹ vợ liệu hồn mất vợ đấy con ạ... bố tôi vừa ns vừa cười..
BE: Tụi nó thì ai ns đc gì đâu anh... nếu a đã ns vậy thì hẹn a chị dịp khác vậy.. thế mình làm nốt lon này nhé. Tôi cũng nghe mệt rồi.. con rể mạnh thế này đấu ko lại..
Tôi: Lại là lại làm sao đc.. em nhờ..
Em: Xì.. đc thế là giỏi..
Thế rồi làm nốt lon, em lo dọn dẹp, bố tôi gọi mẹ xuống để chuẩn bị lên.. 4 ông bà bắt tay rồi hứa hẹn gì nhau đấy tôi chẳng buồn quan tâm, dù sao mọi chuyện cũng êm đẹp rồi.. bố mẹ 2 nhà cũng vui vẻ với nhau, cả 2 bên đều hài lòng dâu rể, cái chính là bọn tôi cũng rất yêu thương nhau, tình yêu đến vs tôi quá nhanh.. nhưng có lẽ là do ở em... em luôn theo sau tôi, cả mấy năm trời, đến khi gặp lại tôi thì lại cam chịu ân cần chăm sóc cho tôi.. có lẽ vì những điều đó đã khiến tôi yêu em mà muốn cưới em luôn ko ngần ngại suy nghĩ... bố mẹ tôi lên xe lên lại tp... tôi vs em ở lại, cõ lẽ chiều mai rồi lên..
BE: Con xem đưa G lên phòng nghỉ ngơi, bố cũng mệt rồi bố vào nghỉ đây..
Tôi: Hay 2 bố con mình làm nốt chỗ bia kia nghỉ cho ngon đi bố...
BE: Thôi a cho bố xin... thân già này ko dại tay đôi với anh. Còn chút sức mọn để dành sau còn bồng cháu.. bố em xua tay..
Tôi: Dạ thế bố vào nghỉ..
BE: Uh 2 đứa cũng nghỉ đi.. con bé này, còn đứng đấy..
Em: Dạ, để con xem dọn lại phòng con đã chứ lâu rồi ko về..
ME: Mẹ cũng thường vào quét vén phòng con đó, ko cần đâu.. qua bên kia lấy thêm gối mà nghỉ...
Tôi: Thế em nghỉ ở đâu?
Em: Ơ... thì phòng em chứ đâu..
Tôi: Có đc ko vậy? Bố mẹ kìa...
BE: Liệu có tách đc anh chị ra ko hả? Sắp đăng kí rồi thì cũng là vợ chồng rồi, anh chị qua mặt đc tôi đấy.. thôi lên đi... vẽ chuyện.. bố em xua tay...
Tôi: Dạ thế tụi con lên nghỉ đây. Bố mẹ cũng nghỉ ngơi luôn nhé.. rồi tôi vs e lên phòng em... khỏi tả luôn, phòng con gái thì mấy thím tự tưởng tượng đi.. gặp gì tả nấy lại lòi thêm mấy chap mệt lắm... em vào sau đóng cửa lại, tôi đang đứng ngắm phòng em... em đi lại ôm tôi chặt cứng, áp má vào lưng tôi...
- Gì thế em?
- Em nhớ anh quá... giờ ms đc ôm anh thoải mái... híc...
- Bỏ a ra đi nào... sinh chuyện bây giờ...
- Kooooooo.... a ko thương em...
- Ngốc này... ko thương em thì thương ai... tôi gỡ tay em ra, quay lại nhìn em...2 tay ôm hông em kéo em sát lại.. nhìn em mà thương em quá... ôm chặt em vào lòng...
- Anh cũng nhớ em lắm...em thiệt thòi rồi...
- Là em chấp nhận cuộc sống của a mà... em theo anh suốt đời...
- Uhmm... phải thế chứ... vợ a phải hơn ng, thế ms cua đổ đc a chứ...
- Hứ.. ai thèm cua anh..em ns mà ôm tôi chặt hơn... cứ đứng mà ôm nhau thế, gần nhạ mà cứ nhớ nhau, rõ cặp hâm...
- Thì a tự đổ, đc chưa... tự đổ cái ng suốt ngày ăn vạ ở nhà anh... cái ng lì lợm đuổi ko chịu đi này...
- Còn lâu ms đi.. cứ bám anh cả đời.... tôi bỏ em ra, bế em lên... có 1 khúc giường đó thôi mà sao cứ muốn bế em... em cũng quen, cũng muốn tôi bế lắm... sau này toàn bắt tôi bế vậy.. chiều quá đâm hư... nhờ việc này mà say nhiều nhiều lúc có dỗi hay lẫy nhau, nhưng đến giờ đi ngủ là em cứ xấn lại gần đứng là biết phải bế em đi ngủ rồi, rồi sau đó thì lại tự động làm lành thôi... em quàng lấy cổ tôi thích thú, bế em lại giường tôi đặt em xuống... ngắm em 1 lúc rồi đặt lên môi em nụ hôn.. quấn quýt nhau 1 hồi thì bỏ em ra... tôi thay đồ thì nhớ là chưa đem đồ lên.. em về thì thay đồ rồi mà lại để ba lo áo quần ở nhà dưới, lại phải mò xuống xách lên... xuống tìm thì ko thấy em để đâu nên lên bảo em xuống...tội nghiệp, ai bảo cất kĩ làm gì.. nằm kên giường đợi em lấy đồ.. nghĩ ngợi thấy mọi chuyện đến vs mình thuận lợi quá... có lẽ do ở em, vì em đc bố mẹ tin tưởng nên quyết định của em bố mẹ em ko can thiệp.. đến cả bố mẹ tôi gặp em lần đầu cũng còn thích mà.. trong chuyện này rõ ràng em chủ động chèo chống hết rồi.. tôi chỉ việc tự tin bước trên con đường trải lụa sẵn mà tiến tới thôi.. cám ơn em... vợ yêu !!!...
Chap 38
...
Nằm lúc ko thấy em lên tôi ngủ quên mất.. chưa mệt nhưng uống vào mà chăn ấm nệm êm thì mắt cũng ríu lại, với cả chạy cả đêm về sáng ngủ đc có hơn tiếng đồng hồ nên chưa đã mắt thành ra tôi ngủ luôn..ko biết ngủ đc bao lâu nữa, cảm giác có ai đang ôm nên tôi trở mình, quay lại thấy em đang ôm tôi ngủ... nghe cựa quậy em cũng tỉnh giấc mở mắt ra...
- Anh dậy rồi à? Ko ngủ chút nữa..
- Có ng ôm chặt quá nên tỉnh nè..
- Híc... làm a tỉnh giấc rồi..
- A ngủ lâu chưa? Nằm đợi e ko thấy lên a ngủ quên mất..
- Cũng hơn 2 tiếng đó anh.. em xuống lấy đồ thì gặp mẹ nên 2 mẹ con nói chuyện thôi..
- Kể xấu a ko đó..
- Kể hết nè.. hihi...
- Vậy thì kể tốt rồi. Sợ thêm thắt ns xấu chứ kể thì toàn là tốt ko à...
- Xì... báu bở lắm..
- Hahhaa... cái câu này, em nhớ ko??? Hahaha.... nghe cái câu báu bở lắm này tôi nhớ cái hôm đầu tiên gặp em..
- Liên quan đến anh em ko quên gì đâu.. hứ.. em quàng tay qua ôm chặt tôi..
- Hôm đó ghét a lắm hay sao khó chịu vs a thế?
- Ghét... ghét ghê luôn. Ko thèm nhìn lấy ng ta, cắm cúi ăn...
- Ghét thật ko???
- Ko ghét... mà khó chịu...
- Nên ms tìm cách làm anh chú ý hả??
- Xí... ng gì đâu vô tâm..
- Thì a có biết em đâu.. tơm hớp bắt chuyện để mang tiếng mê gái à.. còn lâu nha..
- Anh thì em biết trc rồi.. gặp bao nhiêu lần ko lần nào thèm tia gái.. nên hôm đó có bắt chuyện em cũng ko nghĩ khác về a đâu.. làm em phải gây chú ý.. còn bị anh ghét nữa chứ.. bực...
- Thế hôm đó sao lại đi uống 1 mình?
- Ai bảo làm em buồn.. hừ..
- Nhỡ nhân viên ko gọi a thì sai? Nhỡ gặp ng khác thì sao?
- Thì ... ko biết đâu.. chỉ biết là lúc đó buồn a ghê.. linh tính thế nào hôm đó cũng gặp lại anh...
- Bắt a trả tiền bữa đó này, trả lại cho anh...
- Koooooooo....
- Ko thì chết này... ns rồi tôi nằm đè lên em, 4 mắt nhìn nhau âu yếm... haiz.. cấn cái bộ áo quần khó chịu quá.. chưa kịo thay đã ngủ luôn rồi... em quàng tay ôm hót lên cổ tôi... nhìn em, rồi từ từ môi tìm môi..say đắm, cuồng nhiệt... đôi tay tôi lại theo thói quen mò mẫm...em mê dại trong vòng tay tôi.. thế rồi 1 lúc cả 2 đã ko còn gì trên người nữa... hơn 2 ngày ko đc gần gũi.. nhớ nhau, thèm hơi nhau đến phát điên... căn phòng im lặng chỉ còn tiếng đụng chạm thể xác, những hơi thở dốc, tiếng ns lý nhí vô nghĩa phát ra...2 cơ thể hòa làm 1, quần quật nhau đc 1 lúc thì tôi có đt... sư cha kệ mẹ nó, đang nhỡ việc đếch thèm tâm...
- Anh...ức.. ức..anh... có đt... kìa... ức..
- Kệ đi em...
.....
.....
Hết chuông thì cỡ phút sau có tn đến... bực thế.. mẹ bọn tổng đài chớ.. cũng chẳng quan tâm luôn, cứ thế 2 đứa vẫn quấn lấy nhau mà đam mê.. giờ trời có sập cũng kệ thôi... cuối cùng tôi lại làm kẻ thua cuộc, gục ngã trên ng em...nằm 1 lúc thì ôm em lật ngược lại kẻo tôi nặng quá em lại khó thở...
- Cứ gần nhau thế này nghiện mất thôi... em nằm sấp trên ng tôi, vuốt tóc, xoa mặt tôi nói..
- Xem kìa, em hư thật rồi..vòng tay ôm lấy cơ thể em...
- Ai tập cho em.. đáng ghét..
- Ai bảo cứ xuất hiện trc mặt a..
- Lý do.. có ý đồ trc rồi nhân cơ hội... biết thừa..
- Biết mà vẫn lao vào... gài anh này... kéo em xuống hôn em 1 cái...
- Để em vào tắm, còn xuống nấu cơm vs mẹ..
- A tắm với...
- Kooooo.. đừng mơ.. nói thì ns thế thôi chứ làm gì có chuyện ko cho.. nghiêng người đặt em xuống, tôi ngồi dậy, rồi bế em lên vào nhà tắm.. 2 đứa tắm cho nhau... xong em ra ngoài lấy quần áo.. lại có đt..
- Anh.. có đt kìa..
- Ai vậy em? Tôi đang trkng nhà tắm ns ra.
- Em ko biết.. số lạ anh ạ..
- Uh thế kệ đi. Lát a xem.. ròi hết chuông, lại như hồi nãy, lại có tn đến.. tắm xong đợi 1 lúc ko thấy em đem áo quần vào, gọi em cũng ko nghe trả lời... tôi đi ra thì thấy em ngồi trên giường thẫn thờ, ko mang áo quần, tay cầm đt tôi, mặt lem nhem nc mắt.. gì vậy trời... đến gần em rồi ngồi xuống đối diện..
- Em sao thế? Sao lại khóc...? Em vẫn ko ns gì.. quay mặt đi chỗ khác ko nhìn tôi.. tay buông đt tôi ra..
....
- Sao nào... có gì thì ns vs a chứ im lặng thế này thì làm sao..kéo em lại định ôm em thì em vùng ra, lui lại ngồi bó gối gục mặt xuống 2 đầu gối rồi thút thít khóc... tôi ko hiểu chuyện gì hết..khó hiểu thật..
- Có chuyện gì thì em ns ra để a còn giải quyết chứ.. cứ im lặng thế này thì làm sao? A mang xong đồ mà em ko ns gì là a lên nhà luôn đấy. Lúc đó đừng tìm a nữa.. tôi khó chịu hơi gắt lên vs em.. tính tôi vậy. Yêu thì yêu đó, thương thì thương đó nhưng mọi chuyện phải rõ ràng.. phải thẳng thắn đối mặt để tìm cách giải quyết.. tôi ko thừa hơi lẻo đẻo mà năn nỉ kiểu này.. sai thì nhận ko thì thôi.. chứ úp úp nở mở tôi cực ghét... tôi lại ba lô lấy áo quần mang.. em vẫn ngồi đó khóc.. mang xong em vẫn ko ns gì, tôi kệ luôn đi thẳng ra cửa...
- Anh đứng lại...
- Anh ns sao rồi? Có chuyện gì thì ns để giải quyết.. em nghĩ a ns đùa hả? Tôi quay lại gắt vs em..
- Anh lại đây, ngồi xuống đó cho em...em đưa tay quệt nước mắt ns dứt khoát.. tôi đi lại lấy áo quần đưa cho em xong ngồi xuống...
- Em mang vào đi rồi có gì thì nói...
- A chán em rồi à? Ko phải a thích nhìn em như thế này à???
- Trc khi a còn kiên nhẫn thì em bớt nói những lời vô nghĩa và mang vào đi.. toi trợn mắt lên nhìn thẳng vào mắt em và ns rõ từng tiếng... em sợ.. có lẽ em sợ thật.. em đàng phải mang vào, vừa mang vừa thút thít khóc... trông thật tội nghiệp..
- Trc khi em ns, a muốn ns thế này... anh chưa bao giờ và có lẽ sẽ ko bao giờ chán em.. vì em là ng a yêu thương nhất.. nhưng nếu còn như lúc nãy thì a ko hứa đc đâu đấy.. em bắt đầu đi.. a nghe.. nhớ là đừng ns những điều vô nghĩa đấy..
- Anh... có làm gì có lỗi vs em ko?
- Ko! Tôi trả lời dứt khoát..
- Anh cảm nhận đc tình yêu em dành cho anh nhiều và lớn đến thế nào ko??
- Có!
- A tin cảm nhận của a ko?
- Có!
- Em yêu anh... tình yêu này quá lớn, nó làm em nhiều lúc ko kiểm soát đc bản thân đến nỗi em chấp nhận cúi đầu nhẫn nhịn anh chỉ mong a đáp lại tình cảm của em. Em đã rất hạnh phúc khi a ns lời yêu em.. những gì em làm cho anh, em trao cho a em sẽ ko hề ân hận hay tiếc nuối, nhưng chỉ cần a ko trân trọng, a làm em tổn thương thì e sẽ ko bao giờ tha thứ.. em sẵn sàng buông a ra...anh tin chứ? Em muốn hỏi a lần cuối cùng, a có làm điều gì có lỗi sau lưng em ko?
- Ko!
- Vậy a giải thích đi... em ns rồi vói lấy đt đưa cho tôi.. tôi mở ra xem thì thấy có 2 tn cùng 1 số... nội dung như này: ”em nhớ anh”, “em ko quên anh đc rồi, em xl, em muốn gặp lại anh- tình đầu của em”.. mn biết là ai rồi chứ??? Haiz... tôi tưởng thế nào... khổ. Thà ns ra cho nhanh tôi còn giải thích.. đường này ko ns gì ngồi im ỉm khóc 1 mình hỏi ko nói.. cái tật suy diễn lung tung là mệt lắm... tôi đọc xong thì cúi đầu 1 lúc tỏ vẻ bí hiểm cho e suy nghĩ... rồi từ từ nghiêng đầu qua liếc nhìn em chằm chằm...em cứ im lặng nhìn tôi chờ 1 lời giải thích... chợt tôi cười nhếch môi 1 cái rồi thở dài quay đầu đi...
- Sao a ko ns? Sao a cười?
- Em ko nghĩ là nhắn nhầm số à?
- Em muốn nghĩ vậy lắm.. nhưng trực giác của em cho rằng tn đó là nhắn cho anh...
- Em đã đúng... là nhắn cho anh...im lặng 1 lúc tôi kên tiếng.
- Anh...anh thừa nhận... vậy sao em hỏi anh lại ns là ko làm gì có lõi vs em?? Sao a đối xử vs e như vậy? Em ko tốt? Em đáng bị như thế ư? Em đã sai ư?? Em ns vs tôi gọng vô cảm nhưng mắt thì lại rưng rưng...
- Em vội vàng quá...
- Đúng... em vội vàng.. em đã quá vội vàng khi yêu anh.. đã quá vội vàng tin anh mà trao hết cho anh...em ngốc quá mà...hức.. hức... haiz.. lại khóc nữa rồi..
- Em sai rồi.
- Em biết.. em sai rồi...anh đi đi.. em muốn 1 mình..em ko sao...
- Em sai.. là em sai khi vội vàng nhìn nhận sự việc theo cảm giác của em mà ko muốn nghe lời giải thích của anh...
- Anh thừa nhận rồi.. có gì để giải thích chứ? Nghe a ns để em thêm đau sao??? Em ko đủ mạnh mẽ như thế đâu.. a đi đi..
- Ngốc này.. đuổi a đi a đi thật đấy.. rồi ân hận đấy.. tôi vừa cười vừa đưa tay lau nc mắt cho em...em gạt ra, tôi vẫn lỳ rồi kéo em lại ôm em vào lòng...
- Em ko tha thứ cho a đâu.. huhu... a đừng làm thế.. em ko tin đây là sự thật... em ko đủ sức chống cự a nữa rồi.. bỏ em ra đi.. huhu...
- Ngốc... bỏ làm sao đc mà bỏ.. nín đi a kể cho mà nghe này..
- Anh muốn thì cứ ns đi.. ns đi xong rồi đi..em ko yêu anh nữa đâu...huhu...
- Uh.. ko yêu nữa cũng đc.. kể xong rồi a đi. Đc chưa???
- Ko...huhu...ko cho a đi.. a ở đó để em trừng phạt anh...em bắt a chịu gấp 10, ko gấp trăm lần điều em chịu...huhu...
- Ô hay.. thế là đi hay ko đi???
- Anh kể đi... giờ em muốn nghe... anh gian dối nửa lời em giết a chết ở đây luôn...
- Đồ ngốc..hì... em nhớ hôm a đi Đà Nẵng anh có nói vs em có chuyện hay muốn kể cho em nghe ko??? Ôm em trong lòng, vuốt tóc em âu yếm tôi hỏi..
- Em nhớ... lúc a gọi về cho em... hức hức...
- Uh.. chuyện là thế này...
Tiểu thuyết tình yêu là website chia sẻ những thể loại truyện hay nhất hiện nay, được nhiều người đọc yêu thích. Truyện được cập nhập hàng ngày. Hãy lưu địa chỉ web để truy cập nhanh hơn!