Bữa trưa hôm nay, nó từ chối cùng ăn với hắn và bạn hắn với nguyên nhân có hẹn với chú. Không phải nó không muốn hưởng thành quả của mình mà là ngay khi nó nhìn thấy thêm ba mỹ nam cùng một mỹ nữ nữa trong nhà, nó bị chuột rút. Sao trên đời lại có nhiều người đẹp đến thế, ba người bạn của hắn cũng rất đẹp mặc dù không bằng hắn, nhưng cũng được tám chín phần. Còn mỹ nữ kia thì khỏi chê, người đâu mà cao thế, trắng ơi là trắng, ba vòng rõ ràng, phải nói là siêu hấp dẫn.
Nó thở dài, nhìn lại mình “ sao ông trời lại không công bằng thế nhỉ?”. Đứng với họ, khiến nó cảm thấy mình mới thấp kém làm sao?.
Giờ thì hay rồi, giữa trưa lại phải lang thang đi bụi vì ghen ghét với nhan sắc của người ta. Thật không cái ngu nào bằng cái ngu vào.
Nó đi bộ cả km, thì thấy một quán trà sữa theo phong cách nhật bản, nghiến răng đi vào, nó lại gặp ngay sếp Dương đang ngồi với một em xinh như mộng. Đúng là tránh vỏ dưa gặp vỏ dừa. Nó quyết định tới uống ké một phen, dù sao mặt nó cũng khá dày, dày thêm chút nữa cũng không ảnh hưởng gì tới danh tiếng của nó cả.
“Hi, sếp” nó trưng ngay cái mặt trước mặt sếp Dương và cô em trẻ tuổi kia
“Sao cô lại ở đây” hình như hắn bất ngờ khi thấy cô thì phải.
“Ây, quán này của sếp sao? Tôi thèm trà sữa thôi mà, có thể ngồi không?” nó hỏi cho lấy lệ chứ thực ra cái mông của nó đã đặt xuống ghế ngay cạnh cô em xinh tươi kai rồi.
“Chào em. Chị là Hiền lính của sếp Dương” nó chào hỏi lịch sự kèm theo cái nháy mắt với sếp.
“Em là bạn anh Dương, tên Hoa”cô gái thẹn thùng. Máu ghen xấu xa của nó lại nổi lên rồi, sao đi đâu cũng gặp người đẹp thế chứ?
“Em xinh quá,thật xứng với sếp Dương nha” nó không tiếc lời khen. Nhìn nét mặt sếp nó, hình như không vui thì phải. Đàn ông thật khó hiểu, gặp mỹ nữ còn chê cái gì. Nhìn một người thì đỏ mặt thẹn thùng, một người thì đen mặt vì tức giận, nó lại càng muốn chọc ngoáy vài câu.
“Sếp à? Cô em lần trước sếp dẫn đi hát karaoke đâu? Sếp bỏ thật à? Cô ấy cũng đẹp quá mà” lần này thì có hai khuôn mặt cùng đen luôn.
“ Sếp thật vô tình, tôi thấy sếp mới về nước có 7 tháng mà gặp tới bốn năm người bạn gái đó. Nhanh quá đi” nó tiếp tục.
“Hôm trước chú Hòa nói với tôi sếp còn một vị hôn thê nữa mà, sếp lại đối xử không tốt với cô ấy vậy à?” nó cao hứng.
“Cô, im miệng” hắn mất bình tĩnh gào lên.
“Sếp à? Bình tĩnh đi, tôi chỉ là lo em gái này sau này khổ thôi mà” nó khoái chí khi trả thù được tên nhóc vô lễ này.
“Chị ấy nói thật?” cô gái ấp úng nửa ngày mới nói lên lời.
“Đúng vậy” hắn thảm nhiên thừa nhận khiến nó bị hớ.
“Mà tiện thể tôi giới thiệu với em luôn nhé, đây là vị hôn thê của tôi” hắn nắm lấy tay nó dõng dạc nói. Sao tình hình lại thành ra thế này chứ. Sao nó đang nắm thế chủ động, giờ lại thành bị động. Lời muốn nói, không thể thoát ra khỏi miệng. Nó lại chết đứng.
Cô gái khóc to lên rồi bỏ chạy mất, lúc này nó mới phát hiện ra nó bị bắn rồi.
“Sao? Vị hôn thê, em hài lòng chưa?” hắn vui vẻ cười thật to.
“Bớt nhảm đi” nó bình tĩnh lại, cầm ly sữa vừa được phụ vụ mang ra tu ngay một hơi “Thật hèn hạ”
“Ai hèn, ai phá mất cơ hội quen người đẹp của tôi? “Hắn thảm nhiên liếc mắt với nó.
“Tôi chỉ là muốn giúp cô gái tôi nghiệp kia thôi”
“À, thế thì vị trí người yêu của tôi bây giờ sẽ là dành cho em” hắn thân mật gọi nó là em, khiến tóc gáy nó dựng hết cả lên. Đúng là hết sức khủng bố tinh thần yếu ớt của nó mà.
“Mơ đi em, chị đây thèm vào” nó tỏ vẻ mắc ói
“Thèm vào thì tốt, anh chỉ sợ em thèm ra thì khốn anh thôi”
“Anh… đồ điên” nó gắt lên, bỏ đi thẳng.
Đúng là đồ điên, sao đi đâu cũng gặp sao chổi thế này chứ.
Nó vừa ra khỏi quán vài bước chân thì sếp Dương cũng đuổi kịp nó.
“Len xe đi anh chở em về” hắn thảm nhiên. Hôm nay hắn đi con xe vespa màu trắng, con xe này là mơ ước của nó, nhìn đã muốn mê rồi.
“Không phiền” nó từ chối, nhưng thật sự rất muốn ngồi thử xem cảm giác ra làm sao. Mắt nó cũng chẳng thể rời cái xe.
“Em muốn ngồi thử xe này một vòng không?” hắn như đoán được ý của nó vậy.
Suy ngẫm một lúc, nó thấy mình làm gì còn cơ hội nào tốt hơn nữa chứ? Kệ đến đâu hay đến đó, thử trước tính sau.
“Được” thế là nó biết cảm giác ngồi vespa, nhưng nó cũng nhận ra ngồi xe này chẳng khác con wave tàu là mấy. Dương chở nó đi vòng vòng quanh thành phố, hai người cũng không nói chuyện gì nhiều với nhau. Hôm nay hắn rất dịu dàng với nó, thậm chí hắn còn mua cho nó chai nước khi hắn chở nó tới nhà thờ đức bà nữa
Nó lê cái xác về nhà thì cũng hơn ba giờ rồi. Vừa mở cửa nó gặp ngay chủ nhà ngồi ở sofa, mắt không rời tivi hỏi” Đi đâu?”
“Chơi” nó trả lời cộc lốc như câu hỏi
“Với ai?”
“Bạn”
“Bạn nào?”
“Bạn … mà anh hỏi làm gì?” nó gắt lên.
“Cô ở nhà tôi, thì tôi phải biết cô giao du với thành phần nào chứ? Nhỡ người xấu thì tôi còn biết phòng ngừa “ hắn tỉnh queo
“Không cần lo, đồng nghiệp thôi” nó trả lời, rồi đi thẳng vào bếp, nhìn thấy đồ ăn vẫn còn, bụng nó tự giác kêu ọt ọt.
“Chưa ăn cơm?” hắn thế nào lại đứng ngay sau nó chứ. Nó nhớ tới tình cảnh ban sáng, tự nhiên lại thấy má mình nong nóng.
“Tôi cũng muốn ăn nữa” hắn thảm nhiên nói khi thấy nó đi về phía tủ bát.
Nó lấy hai bát, hai đũa, cùng hắn ngồi ăn cơm. Nó thực rất đói, nên ăn khí thế luôn. Mãi khi đánh hết hai chén cơm nó mới thấy hắn không ăn mà nhìn chằm chằm nó.
“Sao?” nó thấy không được thoải mái.
“Ngon không?”
“Ngon” nó nhìn lại hắn” bạn anh về lâu chưa?”
“Mới về” hắn bắt đầu ăn.
“ Bạn anh có gia đình hết rồi?” nó thực muốn biết, nếu ba người kia chưa có gia đình mà không bị gay thì tốt biết mấy. Nó sẽ có mục tiêu mới.
“Chưa, chỉ có người yêu thôi”
“Giống anh?” nó ngừng ăn
“Ý gì?”
“Ý là nam- nam đó”
“Không” hắn dứt khoát “sao thích tên nào?” hắn lạnh giọng
“Không có, chỉ tò mò thôi” nó chối biến
“Người yêu của họ đều là người đẹp thôi, cô không có cửa đâu” hắn chặt đứt mọi hy vọng của nó.
“ Tôi chẳng thèm” nó quê độ
“Tôi thì sao?”
“Anh ư? Đáng tiếc, đúng là bất hạnh” nó tỏ vẻ thương hại rõ ràng.
“Nếu tôi nói tôi không phải là gay thì cô nghĩ sao?” hắn đặt bát xuống nhìn nó
“Ai tin” Nó bĩu môi một cái tiếp tục ăn.
“Thử không?” hắn đột ngột đề nghị. Nó sặc luôn, cái quái gì đang diễn ra thế không biết. Ngày hôm nay sao lắm kẻ thần kinh thế, có tới hai soái ca đề nghị nó làm bạn gái nhưng lại chẳng có tí nào thật tình cả.
“Ăn lắm dửng mỡ à?”
“Tôi nói thật” hắn tỏ ra vô cùng nghiêm túc với khuôn mặt nghiêm chỉnh nhất.
“Xin nhường cái vinh dự đó cho người khác, tôi đây gái già ngu ngốc không dám nhận” Nó mỉa mai.
“Tại sao không dám?” hắn đứng dậy túm lấy tay nó, gằn giọng. Chưa ai dám từ chối hắn, vậy mà cô ta, một gái già chân ngắn ngu ngốc dám khinh bỉ lời mời làm bạn gái của hắn. Hắn cảm thấy vô cùng bị coi thường “Cô thấy cô không xứng chứ gì? Yên tâm đi tôi không để ý đâu”
“Không xứng? anh không xứng với tôi thì có” nó hất tay hắn ra, gằn giọng. Tên khốn, chảnh chẹo này lại dở chứng đây mà “Tôi đây tuy không sắc nước hương trời, không lắm tiền nhiều của, IQ tuy thấp nhưng dù sao tôi cũng là 100% con gái, không giống ai kia đâu”.
“Tôi không phải gay” hắn gào lên. Đôi mắt đỏ au của hắn nhìn thật kinh khủng, khiến toàn thân nó run rẩy. Nó lùi hai bước, quay đầu chạy thẳng vào phòng.
Cái não nhỏ bé của nó không thể tiêu hóa hết chuyện của ngày hôm nay. Nó cũng chẳng có giác quan thứ sáu để sử dụng nên đương nhiên cái chuyện nào là thật, chuyện nào là giả,nó hoàn toàn mờ mịt.
Lại một đêm mất ngủ.
Nó không hề biết rằng đêm nay có tới ba người mất ngủ chứ không phải một mình nó.
“Tổng giám đốc, anh Dũng tới ạ” giọng cô thư ký ngọt ngào vang lên
“Cho vào đi”
“Vâng”
“Sáng sớm đã đến tìm có chuyện gì thế?” Nguyện lười biếng nhìn đống hồ sơ trên bàn
“Tao tiện đướng ghé qua thôi”
“Tiện đường? công ty của mày ở gần đây chắc?”Hắn bắt bẻ bạn mình
“Thôi, được rồi, tao ghé hỏi chuyện hôm qua thôi mà, hihi”
“Chuyện gì?, hôm qua có chuyện gì đâu?” hắn giả điên
“Cô ta nhìn cũng dễ thương đó chứ” Dũng vào đề luôn, mất công thằng bạn thân vòng vèo.
“Mày thấy thế là dễ thương?”
“Chẳng phải mình tao đâu, bọn nhóm mình đều nói thế mà”
“Thật?”
“Tuy da không trắng nõn nà, mắt không to lắm, nhưng nhìn rất là dễ thương mà” Dũng khẳng định.
“Thấp quá” hắn bồi thêm
“Thấp nhưng mà ba vòng tiêu chuẩn, vòng một ít cũng size 34 nhỉ?” Dũng nháy mắt true bạn.
“Stop, vớ vấn” hắn lườn bạn
“Thế hôm qua mà nói chuyện chưa?”
“Rôi, bị từ chối thẳng thừng” Nguyện thở dài
“Thẩy nào, sáng đã thấy mùi thối nha”
“Làm sao giờ?” hắn nhìn bạn cầu cứu
“Mày là người làm ăn mà, chẳng nhẽ không biết làm sao để giao dịch thành công hả?”
“Ý mày là?”
“Coi đó như một vụ làm ăn đi, phải có kế hoạch cụ thể”
“Nhưng mày cũng biết tao chưa từng theo đuổi ai mà? Làm sao bây giờ?”
“Thế mày có tao ở đây làm gì?”Dũng tự hào vỗ ngực
“Mày á? Ba mươi hai mà tuổi mà có mỗi bà Nguyệt, mày thì biết cái khỉ gì” hắn mỉa mai bạn.
“Ừ nhỉ, nhưng mày không phải là vua thủ đoạn à? Vận dụng vào việc này đi. Dù sao cô ta cũng chẳng phải là mấy em choi choi thích lãng mạn đâu, gái già càng dễ cua” Dũng động viên bạn. Hắn cũng hy vọng bạn thân mình có được hạnh phúc.
“Ừ” Nguyện khẽ nhếch môi. Hắn đã biết mình phải làm cái gì rồi. Đầu óc của hắn chỉ thích hợp để lân kế hoạch và tiến hành thôi.
“Nhưng mày khẳng định mày có phản ứng với cô ta?”
“Ừ, hôm qua trước khi chúng mày tới, tao đã thử lại rồi” nghĩ đến chuyện đó, hắn lại nhớ tới cái phản ứng kinh khủng của hắn khi tay hắn chạm vào da cô, nó thật tuyệt.
“Mà mày cũng thật lạ nha, cô ta nấu ăn ngon vậy mà mày dám chê người ta vụng về” Dũng nhớ lại cảm giác món ăn hôm qua hắn được thưởng thức.
“Này, không có lần nữa đâu, ngon hay không cũng là do tao đánh giá”
“Gớm, chưa gì đã thể hiện quyền chiếm hữu, mày mà yêu thực lòng thì người đó sẽ khổ đây”
“Vớ vẩn” hắn lẩn tránh, vì bản thân hắn biết hắn sẽ giữ cái thuộc về hắn bằng mọi thủ đoạn. Tính chiếm hữu của hắn là cái mà bản thân hắn đôi khi cũng phải khiếp sợ.
“Này lô đất bên Nhà Bè, mày có đấu thầu không?”
“À, mày thích miếng đất đó hả?”
“Ừ, bố mẹ tao thích, mày nghĩ sao?” Nguyện rất giỏi, và khả năng phán đoán của hắn rất chính xác, công ty của Dũng có ngày hôm nay chủ yếu là dựa vào lời khuyên từ thằng bạn này.
“Cũng được, nhưng có nhiều công ty nhắm vào đó lắm, chút xíu tao cho mày danh sách”
“Mày muốn?”
“Không, tao có dự án khác”
Cuộc sống của nó lại quay trở lại guồng, hằng ngày dậy sớm chuẩn bị bữa sáng, đi làm, về nhà, nấu cơm, dọn dẹp, đi ngủ. Nhưng mà, hai tên cực phẩm thì hoàn toàn thay đổi. Trong một tuần thôi mà nó bị dọa cho tinh thần ăn ngủ không yên tí nào. Sếp Dương thì không la mắng nó nữa, lại còn cùng nó ăn trưa, đó là lý do nó bị đói vì nuốt không trôi. Còn buổi tối, cực phẩm kia lại thường nói chuyện bang quơ, thi thoảng còn gắp đồ ăn cho nó, lại khen nó nấu ăn ngon nữa, mỗi lần hắn nói đều khiến nó tim đập chân run. Kết quả là sau một tuần bị hai tên cực phẩm hành hạ, nó đã giảm được ba kg, thật khiếp quá. Tự nhiên lại càng eo thon.
“Sao ăn ít thế?”
“Dạo này tự nhiên không muốn ăn”nó máy móc trả lời
“Bị bệnh?” hắn dừng đũa
“Không, chắc có tuổi rồi nó thế”
“Có tuổi, cô làm như cô sáu mươi không bằng” hắn lườm nó
“Thì tôi đi được một nửa rồi còn gì?” nó cãi lại, miệng lại và cơm
“Tí ăn xong đi vào phòng làm việc, tôi trả lương tháng này, tiện tính toán chi tiêu tháng sau” hắn đứng dậy.
“Ok” nói đến tiền nó chưng ngay ra nụ cười tươi rói.
Nhìn nó cười, hắn lại có kế hoạch bổ sung rồi. Đúng là gái già mê tiền sẽ có cách làm riêng.
Nó lững thững đi vào phòng làm việc của hắn.
“Đây là lương tháng này” hắn chìa cho nó mấy tờ năm trăm
“Cám ơn” nó hí hửng cười.
“Tháng náy chi tiêu hết sáu triệu tất thảy, tôi đưa cho cô năm triệu nên giờ trả lại cho cô một triệu nữa” hắn lại đưa tiền cho nó. Được cái, tên này tương đối thoáng chuyện tiền nong, nên nó thật không phải đau đầu suy nghĩ nhiều. Nếu nó chi tiêu gì chỉ cần ghi vào cuốn sổ rồi hằng tuần đưa cho hắn là xong. Mà hắn cũng chẳng hỏi nhiều chỉ cộng sổ thôi.
“Cô muốn kiếm thêm tiền không?”hắn hỏi nó, ánh mắt kia có chút gì đó mơ hồ nhưng nhắc tới tiền nó đều quên mất cái gì gọi là sự cảnh giác.
“Có” nó gật đầu
“Cô xoa bóp vai cho tôi, tôi trả cho cô năm mươi ngàn một lượt hai mươi phút ok?”
“Đồng ý” nó vui vẻ đồng ý, thật là béo bở nha.
Nó nhanh nhẹn chạy ra sau lưng hắn, sợ hắn đổi ý. Tay nó vừa đặt lên hai vai hắn, thì như có dòng điện chay dọc sống lưng nó, mặt nó lại nóng ran nữa rồi. Thôi kệ, tiền là quan trọng nhất, kiếm đã tính sau. Nó xoa xoa , bóp bóp rất nhẹ nhàng.
“Mạnh một chút đi” hắn nhắc nó
“Xuống một chút”
Nó làm theo nhưng khi nó nhìn xuống thì bắt gặp ngay cảnh xuân trên người hắn, hắn mắc áo sơ mi, mà mấy cái cúc phái trên không có đóng. Ngực hắn thật trắng, nhìn thật rắn chắc nha, giá như nó được sờ thì tốt nhỉ?
“Lau nước miếng đi” hắn tốt bụng đưa cho nó khăn tay
“Ừ” nó cũng cầm, lau miệng. Ê! Khoan sao nó lại thế chứ.
“khụ khụ” nó ho khan, mặt càng lúc càng đỏ. Đúng là làm chuyện xấu vẫn là không nên.
“Nếu muốn sờ thử, tôi cho” hắn gợi ý
“Không thèm” nó bĩu môi từ chối, mặc dù trong lòng muốn lắm.
“Không thèm thì thôi” hắn cười cười.
“Anh làm nghề gì thế?”
“Làm ông chủ” hắn trả lời
“Ông chủ? Ông chủ mà đi xe wave à?” nó khinh bỉ
“Tôi có nói xe đó của tôi à?” hắn hỏi lại
“Chẳng lẽ anh mượn?”
“Ừ” hắn gật đầu
“Anh làm người mẫu? hay diễn viên? “ theo nó đoán, người đẹp như hắn nghề đó là phù hợp nhất.
“Không phải, mà cô quan tâm tôi hả?” hắn hỏi lại “ hay cô có ý đồ gì với tôi”
“Chẳng dám trèo cao”
“Trèo đi” hắn khuyến khích
Chúc các bạn online vui vẻ !