Thầy Hùng bước vào lớp với đôi mắt đỏ hoe liệu đây có phải là tàn tích sau cuộc tâm tình của bọn trẻ, mọi người trở về chỗ cũ im lặng gạt đi những giọt nước mắt trên khóe mi. Jacky tự nhiên đựng dậy chạy tới ôm lấy thầy:
-Thầy ơi! Thầy đúng là người thầy vĩ đại, chỉ có thầy là hiểu nỗi khổ cũa tụi em. Thầy khóc thì thầy cứ khóc đi, tụi em ko cản đâu. Cám ơn thầy vì chúng em mà thầy đã khóc.
Thầy ở phía sau nhéo tay Jacky, anh chàng vừa la oái lên:
-Thầy khóc vì tụi em khi nào!
-Tại sao mắt thầy đỏ chứ?
-Trời! Số là thầy bên nội nhà thầy có ông chú em của dì sáu chị em của bà nội cô chín của bà ngoại chị em bạn dì với cô ba em nuôi của chú tám em của ông nội thầy mới mất, cho nên thầy buồn thầy khóc ko được sao.
Cả lớp đầu lơ tơ ngơ mắt nhìn lên trần nhà tính toán, Yến Vi gãy đầu hỏi:
-Thầy ơi! Vậy thầy kêu cái ông chú bác cô bạn dì đó đó bằng cái gì.
Thầy úp úng lí nhí trong miệng \\\"Có ông nội thầy mới biết\\\". Cả lớp la lên \\\"Thầy mới nói gì vậy\\\". Thầy quýnh quáng: \\\"Đâu có nói gì đâu(nghiêm nghị đập thước vào bàn) các em im lặng cái lớp chứ đâu phải cái chợ tụi em muốn nói gì thì nói, im lặng hết nghe tôi nói.
Thầy đứng trước lớp tuyên bố:
-Từ hôm nay các em sẽ học lại bình thường, 12 môn học, học hết cho tôi nếu các em không muốn học thì từ nay đừng gọi tôi là thầy nữa. Nên nghĩ ở nhà đi là vừa vào lớp làm gì cho bầu không khí này ngột ngạt.
Cả lớp vẫn im lặng như thường T.Nhân và T.Khanh nháy mắt với nhau như đang nảy sinh ý đồ gì đó. Thầy Hùng vội vàng lấy trong cặp ta tờ thời khóa biểu mới rồi cầm phấn thầy ghi lên bảng. Cả lớp sock nặng khi thời khóa biểu khín bít 1 ngày 10 tiết, học từ thứ hai đến thứ bảy duy chỉ chủ nhật có năm tiết tự học vào buổi sáng. Đối với 7 học sinh lớp đặc biệt nó như là một tin tức động trời sét đánh ngang tay, họ ko thể nào tin được nữa. Ngậm bồ hòn ghi thời khóa biểu vào vở nhưng trong đầu của 7 kẻ đó đang có suy tính \\\"Mình sẽ cúp cua, kekeke\\\". 7 tên cười nham hiểm. Thầy Hùng ghi thời khóa biểu xong thầy dặn dò:
-Tôi biết đối với các em chuyện này là khó có thể chấp nhận nhất thời, nhưng các em cứ yên tâm đi từ từ xe quen thôi. Nếu ai có ý định cúp tiết hay nghỉ học thì nằm mơ đi, nhà trường đã nói chuyện với ba mẹ của các em rồi bắt đầu từ ngày mai sẽ có người đến nhà đón các em đi học riêng Tiểu Anh, Đ.Tuấn, Tuấn Anh, T.Khanh và T.Nhân thì các em cứ đi xe bình thường còn 7 em thì phải đứng trước cửa nhà đợi xe tới rước nghe chưa, nếu cúp học thì các em sẽ bị bắt ở lại trường 1 tuần ko cho về nhà, nghe rõ chưa.
Jacky năn nỉ thầy:
-Thầy ơi! Làm ơn đi, thầy kêu nhà trường bớt thời khóa biểu đi thầy, kiểu này học sao mà nổi.
-Ko được! Tôi nói cho mấy em biết thời khóa biểu này ko phải nhà trường sắp xếp.
Cả lớp đồng thanh:
-Vậy chứ là ai!
-It’me
4princes và Tiểu Anh nghe xong thở dài nhìn thầy đăm đăm, Hội siêu quậy và hội điệu đà hỏi:
-Là cái gì!
Thầy la to: -Là tôi ra đó! Các em thấy chưa ngay cả một câu nói đơn giản nói mấy em hiểu còn ko xong, bởi vậy tôi phải tăng cường dạy các em có như thế mới mong tốt nghiệp chứ!
Nghe xong 7 người họ như choáng váng:
-Chài ơi! Ta nói ko ai ác như thầy vậy đó –Jacky ba hoa.
Thầy nghe xong đi xuống chỗ Jacky dùng thước bảng đánh vào đầu anh chàng cái chát:
-Em nói chuyện cẩn thận nhé, sau này còn như vậy con chừng tui đó!(giơ thước lên thù Jacky).
Anh chàng ko nói lời nào đầu ngục xuống bàn im lặng, mọi người xung quanh ngồi buồn cười vì anh chàng, có thể nói rằng Jacky rất mê bạo lực nhưng nói đi nói lại anh chàng mê nói(bà tám á) hơn là đánh lộn, miệng lưỡi của anh chàng rất là sắc bén(hehehe kì này gặp T.Khanh có chuyện vui để xem rồi).
Thầy móc trong cặp ra 1 đóng sách lớp 9 và lớp 10 phát cho 2 hội:
-Tôi biết 3 năm qua trong đầu các em chứa những gì, nên các em hãy lấy nó về xem lại. Có gì ko hiểu các em hỏi lại 5 bạn ấy, còn Tiểu Anh và 4 em thầy giao cho các em nhiệm vụ là phải kèm cặp giúp đỡ các bạn ấy học nhé.
Cả 5 mệt mỏi, thầy thắc mắc:
-Có vần đề gì sao?(cả 5 lắc đầu)Ok vậy thầy chia nhóm cho các em luôn để tiện chi việc học, nhóm 1 Tiểu Anh và 3 bạn nữ, nhóm 2 Tuấn Anh; T.Khanh;Jacky; Eric, nhóm 3 Đ.Tuấn; T.Nhân; Ken và YP.
Jacky liếc mắt nhìn T.Khanh ko ngừng, T.Khanh nhìn Jacky khí thế cả hai bên điều có ý nghĩ \\\"Thừa dịp này ta sẽ cho mi biết thế nào là sự lợi hại của ta, mi hãy đợi dấy\\\". Rồi cả hai cùng người ngạo ngễ.
Do hôm nay là ngày đầu tiên cho nên tất cả được nghỉ thảnh thơi để chuẩn bị cho ngày mai, hội siêu quậy và hội điệu đà bắt đầu có phiên họp kín do Jacky chủ trì, với tần số 1hz/s.
-Lần này chúng ta phải mau lên chiến dịch thôi.-Jacky quả quyết.
-Nhưng 6 người đó đối phó ai trước đây.-YP phân vân.
-Hehehe, đánh rắn thì đánh vào đầu đương nhiên là thầy trước, kekekke.-Jacky cười nham nhở.
Yến Vi bực mình:
-Thôi đi tui xin các ngày, dù gì đi nữa suốt 2 năm qua thầy cũng từng là đồng minh với mình, bây giờ nói phản là phản sao.
Ken tán đồng ý kiến của Jacky, rồi giải thích:
-Nói tới nói lui thầy chính là kẻ đầu xỏ, còn 5 người họ chỉ phụ họa thôi. Nếu thành công chúng ta đâu cần phải khổ sở với đống sách này chứ. Phải thành động ngay thôi, để lâu thì càng nguy hiểm.
-Mà làm gì đây, viết thư nặc danh, bắt cóc tống tiền, khủng bố tinh thần, đánh bom cảm tử,……….mình nghĩ nên khủng bố tinh thần cách này chúng ta dùng luôn có hiệu quả cao đấy-YP đưa ý kiến.
Eric thở phào:
-Các cậu thôi đi, còn lâu mấy cách đó mới thành công. Các cậu nghĩ đi, thầy theo tụi mình 1 năm trời rồi chẳng lẽ thầy ko biết tụi mình làm gì sao.
Cả hội gật đầu, ai ai mặt cũng đăm chiêu suy nghĩ, một lát sau cả hội la toán lên nhìn mặt nhau cười nham hiểm, đồng thanh bảo:
-Cách này là bảo đảm.
Bọn con gái nhanh nhẹn chạy ra ngoài:
-Để bọn tớ chuẩn bị mấy đồ lặt vặt.
Hội siêu quậy bắt đầu tản ra chuẩn bị kế hoạch nham hiểm. Tiểu Anh và 4 anh chàng ngồi xúm lại quan sát, thắc mắc:
-Họ định làm cái quái gì vậy ta!-Tiểu Anh
-Cậu yên tâm họ có làm cái quái gì đi chăng nữa, bọn này có cách!-T.Khanh chấn an
Cả 4 người họ như hiểu chút ý đồ của 7 người bên kia, 4 anh chàng nhìn nhau nhếch miệng cười, Tiểu Anh khó hiểu chòm môi đợi sự việc xảy ra.
-------------------
Mới tờ mờ khoảng 5h sáng chiếc xe buýt đưa đón học sinh cá biệt đã đến trường, lúc họ bước xuống xa ai cũng giật mình. Không ai mặc đồng phục cả tất cả đều ngáp ngủ trong bộ pijama, số là vầy thầy Ht cũng ác trên xe tổng cộng gồm 1 ông tài xế 5 ông vệ sĩ do thầy HT mượn của 4princes, thầy còn ra lệnh nếu đến vào giờ đó ko ai chịu dậy đi học thì cứ xông thẳng vào nhà khiêng họ lên xe. Nhưng bạn đã biết, học sinh cá biệt luôn có thói quen là thức khuya ngủ trễ chính vì thế thầy phải nghiêm khác như thế. Thấy thế thầy Hùng cầm thước bảng đi một vòng sau thầy hỏi:
-Còn buồn ngủ ko các em.
Tất cả đồng thanh vừa đứng vừa ngủ lớ mớ:
-Đương nhiên, thầy thử là tụi em đi thầy biết.
Thầy Hùng cầm thước bảng vỗ vào mông Jacky anh chàng nháy tót lên:
-Thầy ơi đau!
Thầy cười:
-Hết buồn ngủ rồi phải ko,(nghiến răng) ai còn buồn ngủ nữa đâu thầy tặng cho các em cây.
Cả bọn lắc đầu sợ hãy, chạy nhanh vào lớp. Đồng hồ điểm 6h sáng Tiểu Anh và 4 anh chàng thong thả bước vào lớp tay cầm sách vở nặng trĩu. Thầy Hùng trực sẵn bên ngoài thầy bảo bọn trẻ:
-Thầy mong các em giúp thầy.
5 người cúi đầu chào thầy đi vào lớp. Đến cửa lớp T.Khanh cản lại:
-Khoan hả đi! Để xem bọn họ chào đón tụi mình như thế nào.
Jacky bên trong lớp khiêu khích:
-Có ngon thì vào đi, hihihi!
Hội siêu quậy và Hội điêu đà ở bên trong lớp nhìn ra ngoài cười nham hiểm, tuy họ muốn nhắm vào thầy Hùng nhưng có câu \\\"Diệt cỏ phải diệt tận gốc\\\" cho nên 4princes, Tiểu Anh và 11 thầy cô bộ môn cũng phải chịu chung số phận. T.Khanh nhìn lên cửa vào lớp đã có treo lủng lẵng một bọc bột mì và 1 thùng nước. Cả 5 nhìn nhau, đối với ai cũng có thể mắc mưu nhưng đối với họ thì đâu nhằm nhò gì, T.Khanh tham khảo ý kiến:
-Này chúng ta đi vào ở ở ngoài đây luôn.
-Còn phải hỏi hành động thôi, bọn họ cho mình 5 mình trả 10 cũng có gì gọi là ác.-T.Nhân cười đắc trí \\\"Action\\\". Tiểu Anh đóng kín hết tất cả cửa sổ bên ngoài bên trong lớp 7 người họ hoang mang. T.Khanh ở bên ngoài nói vọng vào trong:
-Muốn chơi bọn này sau đâu có dễ, có ngon thì ra đây đi.
Hai bên khiêu khích lẫn nhau, T.Khanh nhường thế im lặng hồi lâu. Sau 5 phút ko có động tĩnh gì ở bên ngoài, cả 7 nhìn nhau rồi cười vang:
-Các cậu thấy đấy bọn họ có là gì đâu chứ! Chỉ có việc nhỏ đó thôi, mà cũng ko đối phó nổi.-Jacky đắc thắng-huống chi là đối phó bọn này chứ.
T.Khanh tức tối:
-Nè, Jacky đừng có quá đáng nghe hôm đó các người nhớ có nói gì ko.
Ken to miệng:
-Tụi này nhớ rất rõ nhưng đâu có nói là tụi này ko hại các người đâu chứ.
-Được vậy các người ra mỡ cửa đi.-T.Khanh
-Ko đời nào, các người ở gần đó sau ko mở đi, đừng tưởng là đại thiếu gia có người hầu kẻ hạ ở nhà rồi đến lớp muốn sai ai là sai à nha………..Ặc……..ặc………sao khó chịu dữ vậy nè.-Jacky.
Bên ngoài Tiểu Anh và 4 anh chàng quạt vào cái lò than khí thế(cái chiêu này gọi là hun khói bắt chuột,hihihi):
-Khói khói kìa, nhanh tí đi cho khói nó nhiều.-.Tiểu Anh.
-Để xem, họ dám mỡ cửa ko?-Tuấn Anh.
Bên trong 7 người khó chịu họ sặc sụa trong màn khói lò than, mặt mày tèm lem nước mắt, Jacky định xông ra ngoài, YP cản lại:
-Cậu mỡ cửa chẳng khác nào chúng ta thua chứ.
T.Khanh bên ngoài đắc trí:
-Có giỏi thì ra đây đi mỡ cửa đi. Chịu hết nổi rồi phải ko…………..
-Các người có gan thì vào đây phân cao thấp, chứ đừng có ở đó chơi có trò đó.-YP
-Được ko ra chứ gì, các cậu quạt mạnh lên đi.-T.Khanh
Cả 5 bắt đầu tăng tốc độ càng quạt lò than càng cháy dữ dội khói lan tõa vào phòng. Sau 5 phút chiến đấu quyết liệt cả 7 mất bình tĩnh vội vàng xông ra cửa, Jacky đi đầu anh chàng ko thấy đường đi đại càng gần tới cửa chợt chân anh chàng đạp phải vỏ chuối té cái rầm……..mm…………m kéo theo sau đó cả 6 cũng té nhào trước cửa. Jacky té trượt về phía trước chân chạm phải cánh cửa, cửa từ từ mỡ, Ken thấy vậy la lên:
-Ko……………………oooooooooooooo……………oooooooo………..o
Từ trên cửa đâu một cơn mưa bột mì đổ xuống sau đó là cơn mưa từ thùng nước mát lạnh, mặt mày ai cũng tèm nhem. Bên ngoài Tiểu Anh và 4 anh chàng nhìn họ với bộ mặt đáng thương, T.Khanh thở dài:
-Thật đáng thương, ai bảo chứ. Trò này mình chơi từ lúc 4 tuổi rồi.
Tiểu Anh móc trong balô cái bánh đa ngồi trước lò than nướng bánh:
-Nghe nói lửa than nướng bánh chắc ngon lắm! 7 người có muốn ăn ko?
7 người mặt mũi tèm nhem thê thảm ngồi trước cửa lớp rên rỉ ỉ ôi ai ai người cũng ướt sủng như mới vừa tắm bằng bột mì, Jacky tức mình đứng dậy cầm mớ bột còn dư trên người:
-Các cậu đứng yên đó cho tôi. Các cậu(kêu gọi đồng minh) tụi mình bị như vậy, thì mình cũng phải cho họ nếm được vị bột mì là như thế nào chứ, xông lên.
Cả 7 đứng dậy tay ai cũng cầm mớ bột mì bột mì trên tay nhìn 5 người họ cười nham nhỡ, Tiểu Anh và 4 anh chàng nhìn họ sợ hãi, Tiểu Anh la lên \\\"5 người chúng ta ai ko muốn tắm thì đừng có đứng đó, chạy thôi……………………..\\\" cả 5 nhanh chống chạy vút như tên lữa ở phía sau Hội siệu quậy và hội điệu đà cấp tốc đuổi theo.
Hiệp 2: Đòn chí tử bất ngờ.
Hội điệu đà và Hội siêu quậy cùng bước ra khỏi phòng tắm của trường, tất cả ai nấy cũng đều bực mình và rất bức xúc. Cả 7 quyết định lên kế hoạch 2 để trả thù 4princes và Tiểu Anh. Mình đố các bạn nhé lần này họ có thành công hay ko? Nếu có thì nói làm gì phải ko, mà nếu họ thành công đi chăng nữa chúng ta vẫn có chuyện hay để xem oỳ. Cả 7 chia nhau thành 3 nhóm để thành động mới vừa bước ra sân trường các cô nàng và anh chàng lập tức trở thành trung tâm chú ý ai ai cũng bàn tán xì xào về họ:
-Chà đó là học sinh lớp đặc biệt đó, nghe nói họ định sẽ leo vào bảng xếp hạng top 100 của trường đó!
-Trời dễ gì à! Mấy người họ làm được mới lạ, toàn là người làm ít mà thất bại nhiều ko.
-Nói tới họ chi cho mệt bây ơi! Tao mà là 1 trong bọn họ tao nghỉ học từ lâu rồi, đi học chi tốn tiền phí công.
Cả 7 nghe thế liền lườm hội đồng bọn họ. Đi ra căn tin còn ác nữa khi tất cả nhóm lại một bàn khoảng 16 người tranh luận nhau về \\\"Lớp đặc biệt\\\". Cả 7 người đứng nghe râm rang từng câu nói:
-Mấy you à ko phải nói! Mấy người đó là gì chứ chỉ là sạn mà thôi, nói họ làm gì mệt chết. Tưởng ngon lắm, thật ra chỉ là bọn hỗn tạp mà thôi.
Jacky nghe thế chịu ko nổi anh chàng xông vào đám đông túm lấy cổ áo của người vừa mới mắng họ anh chàng phan ngay cho hắn một cú giáng trời:
-Mày nói gì hả! Mày nói nữa xem.
Tên kia im lặng ko nói lời nào, trong khi tất cả mọi người xung quang sợ hãi. Ken nhanh chóng đắm hắn một cú vào bụng:
-Mày nói lại câu lúc nãy cho tao nghe thử xem, tao sẽ thả mày ra. Còn bằng ko tụi này xử mày đến khi mày vô bệnh viện thì thôi.
Tên kia mũi đầy máu hắn cố gồng lên sau cú đánh của Ken:
-Tụi bây là lũ hỗn tạp, cặn bã của xã hội sống làm gì chứ. Bày đặt tranh giành với bọn này.
Mọi người xung quanh cũng ùa theo tên kia nói xấu 7 người họ. Lam Linh từ đâu bước ra, nhìn Jacky cô ta nói có vẻ ra lệnh:
-Thả bạn ấy ra!
K.Dung trừng mắt:
-Ko thì sao!.
Lam Linh cười khinh miệt rồi cô nàng vỗ tay, mọi người bắt đầu chia ra làm hai trận tuyến một bên 7 và một bên là hơn 20 người. Lam Linh đe dọa:
-Nếu các người ko thả bạn ấy ra thì đứng trách tôi ko báo trước hậu quả.
Yến Vi:
-Cô là cái thá gì chúng tôi phải nghe chứ, bọn này ko sợ cô đâu.
Chưa gì hết Lam Linh bước tới tát vào má Yến Vi:
-Mày ko đủ tư cách nói chuyện với tao đâu, cái bọn cặn bã như tụi bây dám giác mặt đến căn tin quả là gan ko nhỏ mà còn đụng đến tao thì đừng trách.
Yến Vi ko kìm nổi cơn giận định nhào tới đánh Lam Linh nhưng bị K.Dung và T.Hương ngăn lại, Eric đỡ lời:
-Cô nói chuyện nghe hay dữ, nghe nói học sinh lớp A được giáo dục rất đàng hoàng ai ngờ cũng xót được một kẻ ko biết điều.
Lam Linh nghe thế tức giận nhìn Eric:
-Cậu………………….(bình tĩnh lại)Bây giờ nói đi muốn cái gì hả, định làm loạn sao.
YP:
-Ko có! Nhưng có kẻ cố tình gây sự thì bọn này phải xử kẻ đó, ngay cả con gái bọn này ko từ đâu. Muốn nói gì thì cứ nói khi đánh nhau bọn này ko rãnh mà nghe đâu.
Lam Linh to tiếng:
-Dân lớp đặc biệt còn bày đặc nói ta đây bộ các người tưởng các người hay lắm hả, học ko được chữ nghĩa bao nhiêu ra để nói với bọn này chứ. Có khi chúng tôi nói cái gì các người còn ko hiểu nữa, thì làm sao chúng tôi nói đây chứ.
Cả căn tin phá lên cười nhạo Hội điệu đà và Hội siêu quậy. Bên trong tình hình ngày càng căng thẳng Lam Linh ko từ một câu nói nào để xỉ nhục họ, bỗng T.Hương ra mặt:
-Cậu nói cậu hiểu sao! Hay đấy, bọn này học dở thật nhưng bọn này hiểu được một thứ đó chính là lí lẽ. Vậy cậu hiểu ko.
-Hiểu chứ! Tôi ko phải là con ngốc(chỉ liên tục vào đầu T.Hương) như cô đâu nói 10 tiếng chỉ hiểu có 1. Đúng là bọn đần.
T.Hương giáng ngay cho Lam Linh một cái tát, tất cả xung quanh đều hết hồn sợ sệt. T.Hương cảnh cáo:
-Cậu còn nói như vậy tôi ko còn tát cô như vậy nữa đâu. Tưởng học sinh lớp đặc biệt ko phải là con người sao, các người muốn đánh muốn nói gì thì nói. Lam Linh tôi nói cho cậu biết năm xưa nếu cậu ko lấy tôi làm bia đỡ đạn thì vị trí này hiện nay đã là của cậu rồi đó.
Lam Linh bỗng tái mét mặt mày:
-Nói gì chứ! Bịa đặt hay thật ai lấy ai làm bia đỡ đạn! Các cậu ko nói nhiều với họ nữa đi thôi hạng người như họ đánh vào chỉ dơ tay mà thôi. Cái đồ cặn bã….
Bỗng thầy cô giám thị từ đâu đi đến:
-Các em làm gì vậy tụ tập ở đây vậy(nhìn Lam Linh), Lam Linh mặt em có sao ko?
Ma nữ môi đỏ định nói nhưng Lam Linh ngăn lại:
-Ko sao đâu cô, em ổn mà.
Cô giám thị nhìn 7 người bọn họ như hiểu ra chuyện gì:
-Thì ra là vậy, Lam Linh em ko cần giấu cô đâu. Em phải nói cho cô biết để cô phải xử lí cái đám vô pháp vô thiên này chứ.
Lam Linh tỏ vẻ lưỡng lự, ma nữ tóc vàng tà lanh nói một mạch chỉ vào T.Hương:
-Thưa cô là do bọn họ, nhất là con nhỏ đó. Nó mắng Lam Linh, cậu ấy nhẵn nhịn ko nói gì nhưng tụi em người ngoài nghe họ nói còn chối tay nữa. Họ còn quá đáng hơn khi cậu ấy còn tát vào má Lam Linh nữa.
-Lam Linh nói cho cô biết có thật như vậy ko?
Lam Linh ko nói gì gật đầu, cô giám thị nhìn T.Hương:
-Chắc ko có ai giáo dục bọn em hả? Cái thói giang hồ ấy các em học đâu ra vậy.
K.Dung cố giải thích:
-Thưa cô,………….
-Cô biết hết rồi đừng giải thích gì nữa, tính của bọn em cô quá rành rồi. Nhớ tôi nói đây, còn một lần nữa thì đừng trách tôi nói với thầy HT là đưa các em ra hội đồng kỉ luật đấy.
Jacky tức giận nhìn Lam Linh, cô ta đắc ý. K.Dung ko chịu nổi nhanh tay nắm tóc Lam Linh ẩu đã lẫn nhau
-Mày còn ra vẻ vậy hả! Hôm nay tao ko xử mày tao ko phải là K.Dung mà.
Cô giáo can ngăn, Lam Linh cũng ko vừa nắm đầu K.Dung lại, Lam Linh đau quá chịu hết nổi liền buông tay ra lập tức cô nàng đẩy mạnh K.Dung ra kịp lúc cô giáo ngăn kịp. Bị Lam Linh đẩy mạnh K.Dung mất đà té về phía sau đầu va phải cạnh bàn ngất đi, Lam Linh biết mình đã hơi quá tay nên cô ta đã tương kế tựu kế giả vờ ngất xỉu. Mọi người xúm nhau đỡ Lam Linh dậy, cô giám thị tức giận cảnh cáo:
-Các em thật quá đáng, nếu Lam Linh có chuyện gì cô ko tha cho 7 em đâu.
T.Hương và Yến Vi đỡ K.Dung lên, Yến Vi hốt hoảng la lên khi thấy máu trên đầu K.Dung vừa la cô nàng vừa lay K.Dung:
-Là máu sao…….K.Dung dậy đi………..K.Dung
Cô giám thị bàng hoàng khi thấy chuyện này xảy ra, tất cả mọi người xung quanh ai nấy rất bất ngờ, Jacky tức giận:
-Lam Linh nhớ đấy, cả cô nữa cô giám thị. Ngược lại nếu K.Dung có chuyện gì thì Lam Linh và cô là người đầu tiên em tìm đến, sau đó là tất cả những ai có mặt tại đây.
-Em dám nói với tôi thái độ vậy sao.
Ken nhanh chóng bế K.Dung đưa đi mặc cho cô giám thị nói gì, đúng lúc 4princes và Tiểu Anh đến. Như hiểu được một phần câu chuyện, Tuấn Anh đến bế Lam Linh đưa đến phòng y tế cả 3 anh chàng theo hộ tống. Tiểu Anh đi theo hội siêu quậy và hội điệu đà. Tiếng chuông vang lên tất cả ồn ào trở về lớp. Cô giám thị cùng 4 anh chàng đưa Lam Linh đến phòng y tế, Tiểu Anh cùng hội siêu quậy và Hội điệu đà đưa K.Dung đến ngay bệnh viện.
Lam Linh sau khi được đưa đến phòng y tế đã tỉnh dậy, ngay lập tức 4 anh chàng tức tốc đi ngay đến bệnh viện.
Tại bệnh viện……….
K.Dung được đưa vào phòng cấp cứu, mọi người ở bên ngoài lo lắng ko nguôi Tiểu Anh điện đến báo cáo thầy Hùng. 4princes đến bọn họ nói chuyện riêng với Tiểu Anh:
-K.Dung sao rồi.-T.Khanh
-Cậu ấy còn trong phòng cấp cứu.-Tiểu Anh thở dài.
-Cậu biết chuyện gì xảy ra ko?-T.Nhân
Tiểu Anh lắc đầu, cả 5 đi hỏi thăm, T.Hương và Yến vi ngồi trước phòng cấp cứu khóc. Hội siêu quậy lo lắng khôn nguôi họ cứ đi tới đi lui. Tiểu Anh an ủi T.Hương và Yến Vi:
-Các cậu đừng buồn nữa! K.Dung ko sao đâu cậu ấy sẽ bình an thôi mà.
T.Hương tựa đầu vào vai Tiểu Anh:
-Tiểu Anh ơi! Bộ là học sinh đặc biệt cũng có tội hay sao, tại sao ko ai lắng nghe chúng ta nói ko cho chúng ta cơ hội sao.
4princes và hội siêu quậy chạm mặt nhau, Đ.Tuấn hỏi hội siêu quậy:
-Thật ra là chuyện gì xảy ra vậy.
Cả 4 im lặng, 4princes cố lắng nghe lời giải thích từ phía họ nhưng ko ai trả lời. Tất ca đành im lặng sau 1 tiếng đồng hồ, bác sĩ bước ra khỏi cửa phòng cấp cứu. Tất cả lo lắng hỏi bác sĩ, bác sĩ lau mồ hôi trên trán:
-Bạn của các cháu đã qua cơn nguy hiểm rồi, tạm thời cứ cho bạn của mấy cháu ở đây để chúng tôi thôi dõi xem não có bị tổn thương hay ko.
Tất cả nhìn nhau ko khỏi bất ngờ, Tiểu Anh hỏi:
-Là sao chứ chú?
-Tôi đoán có lẽ cú va chạm đó quá mạnh cho nên………
Tất cả như hiểu được một phần, Yến Vi giận dữ:
-Lam Linh, hôm nay tao ko xử mày tao ko phải là Yến Vi.
Lập tức Tiểu Anh ngăn lại:
-Cậu phải ở lại đây đi, chuyện đó để mình xử lí mình sẽ báo cáo cho thầy HT.
-Cậu thì làm được gì chứ, này 1 câu của tụi mình ngay cả bà cô giám thị thiên vị ấy còn ko nghe, ko tin bọn này nói thì thầy Ht ăn nhằm gì chứ. Tiểu Anh tĩnh lại đi hiện tại chúng ta là học sinh lớp đặc biệt chứ đâu phải là học sinh lớp A đâu.-YP
-Lam Linh ko xấu như các cậu nghĩ đâu, Yến Vi cậu khoan hãy tìm đến Lam Linh nếu ko có hiểu làm xảy ra.-T.Khanh
-Các cậu, mình ko muốn nói gì nhiều hôm nay là ngày đầu tiên chúng ta bắt đầu học, mình nghĩ đó là ngày các cậu làm lại từ đầu. Nhưng ko ngờ nó lại như thế này, bất ngờ thật. Các cậu biết tại sao mọi người làm như vậy với các cậu ko? Các cậu hãy suy nghĩ đi những ngày tháng qua các cậu đã làm gì cho người khác tin tưởng chưa, cái mà họ biết các cậu chỉ là những kẻ học dở tệ quậy phá chơi bời. Cho dù các cậu cần người khác lắng nghe vậy tại sao các cậu ko nghe người khác nói gì chứ, học dở thì đã sao? Sao các cậu ko cố gắng học hành. Các cậu bảo giáo viên thiên vị, vậy tại sao các cậu ko tôn trọng họ trong khi các cậu cứ luôn tìm cách tẩy chay tất cả. Còn bạn bè thì sao, gia đình, mọi người xung quanh……..các cậu định sống trong bộ dạng này suốt đời hả. Sao ko động não suy nghĩ đi chứ, việc mình làm có đáng ko.-Tiểu Anh giải bày.
-Tụi này từng là học sinh lớp A, có lẽ đó là thời vàng son nhất. Nhưng từ khi bọn này vào lớp đặc biệt có thể nói rằng tương lai của chúng tôi sẽ bị đe dọa, ngay cả tương lai của các cậu nữa. Nhưng chúng tôi ko buồn vì có người đã cho chúng ta một tia hi vọng, nhưng có người đã từ từ đốt nó đi. Các cậu muốn người khác tôn trọng sao? Muốn ngang hàng với bọn họ sao? Được thôi các cậu chứng minh đi rồi khi đó các cậu sẽ được tôn trọng, sẽ được lắng nghe bọn này sẽ giúp các cậu nếu các cậu muốn-T.Khanh
T.Hương đứng dậy quyết tâm:
-Tiểu Anh tối nay mình sẽ đem sách vở đến nhà cậu mình muốn làm lại từ đầu.
Tiểu Anh cười tươi nhìn T.Hương, Yến lập tức xung phong theo T.Hương. Tuấn Anh nhìn Eric
-Tối nay 7h tại nhà tôi nếu muốn đến cứ gọi cho tôi.-Tuấn Anh đầy ẩn ý.
* * *
Phần 29: Kẻ ngoan cố cuối cùng.
Tiểu Anh cùng 4 anh chàng đi về lúc này đầu ai cũng trống rỗng, cả 5 ko nói lời nào khi trên đường trở về nhà. Tiếng nhạc bật lên.
Giây phút ta chạm tay vào cuộc sống ta nên biết rằng mỗi con người là mỗi đôi tay cho bao người khác, hãy yên lặng mà nghe cậu hát trong tim mỗi người có cơ hội để ta hiểu nhau có nhau bạn ơi………
Lập tức T.Nhân dừng lái xe tâm sự:
-Các cậu, tụi mình đã giúp các bạn ấy. Nhưng nước cờ vừa rồi chúng ta đi quá mạo hiểm. Tại bọn mình mà K.Dung bị như thế, chúng ta cũng có lỗi trong truyện này.
-Bên Lam Linh thế nào rồi?-Tiểu Anh.
-Cậu ấy đã khỏe, T.Khanh tại sao kế hoạch này lại cho Lam Linh nhún tay vô vậy.-Tuấn Anh gắt giỏng.
-Mình đâu biết đâu! Mình nghĩ các cậu sắp xếp Lam Linh vào chứ?
-Mình có ý kiến làm ơn các cậu từ nay kế hoạch nào của chúng ta mình ko muốn có người khác nhún tay vào, mình nghĩ lúc đó chúng ta sẽ nhận hậu quả nhiều hơn là kết quả đó.-Tiểu Anh cảnh báo.
Chiếc xe cứ lăn bánh trên đoạn đường quen thuộc, Tiểu Anh bước vào nhà trong lòng cứ cảm thấy ko vui. 4 anh chàng 4princes cũng thế ai về nhà nấy, Tuấn Anh ngồi trên sân thượng nhấm nháp tách cà phê suy tư, Đ.Tuấn nhốt mình trong phòng đọc sách, T.Nhân và T.Khanh vừa về đến nhà liền nhảy lên giường ngủ dù lúc đó chỉ mới 11h trưa.
Tối đến, tại biệt thự Phong Lanh…….
Ding……….Dong……………Ding ……..Dong
Tiếng chuông từ từ vang vọng Tiểu Anh ở trong phòng giật mình liền chạy xuống nhà, lúc này Yến Vi, T.Hương đã ngồi dưới phòng khách đợi . Tiểu Anh cười tươi, Yến Vi úp úng:
-Tiểu Anh, bọn tớ muốn cậu giúp……….
Tiểu Anh cố ý thăm dò:
-Tại sao lại nhờ mình giúp, chẳng phải các cậu ghét học hành lắm sao.
-Đó là lúc trước nhưng bây giờ bọn tớ cần cậu giúp, cậu nói đi cậu muốn gì bọn này cũng thực hiện miễn sao bọn này lấy lại kiến thức nằm trong top 100 của trường là đủ rồi.
-Có thật là các cậu muốn học, các cậu sẽ nghe lời mình. Được! Các cậu hứa đấy.
Thiên Hương và Yến Vi gật đầu vui mừng, Tiểu Anh dẫn họ lên phòng học của mình. Và thế các cô nàng đã bắt đầu cho những bước đi đầu tiên.
Tại nhà Tuấn Anh…..
Cứ đợi ko phải là cách đồng hồ điểm 7:30h đã trễ hơn 30min nhưng Tuấn Anh và T.Khanh vẫn ngồi đọc sách vẫn đợi. T.Khanh ko kiên nhẫn rồi ra về, mới vừa bước ra cổng anh chàng thấy Eric và Jacky đứng trước cửa nhà Tuấn Anh do dự với chiếc chuông cửa. T.Khanh thấy vậy trong lòng ko biết nên vui hay là buồn, thế là anh chàng bước ra cửa với vẻ mặt kênh kiệu:
-Chà đi ăn trộm sao, sao đứng trước cửa nhà người ta.
-Ai nói đi ăn trộm chứ.-Jacky phản bác.
-Vậy sao đeo balô tui nghĩ là dùng để chứa vật phẩm nè.-T.Khanh trọc cả hai.
Jacky bực mình anh chàng mỡ balô ra T.Khanh hết hồn khi balô chứa cả đóng sách vở trong ấy:
-Tin chưa, mệt quá. Hôm nay hẹn 7h mà đến trễ hơn 30min cho nên xin lỗi(miễn cưỡng) vì bọn này loay hoay đi tìm nhà của Tuấn Anh, ai ngờ vô nhằm nhà cậu.
T.Khanh cười láu cá, rồi dẫn cả hai vào nhà. T.Khanh bảo quản gia của Tuấn Anh:
-Bác gọi Tuấn Anh xuống cho bọn cháu nhé.
-Tôi biết rồi.
Jacky vỡ lẻ chăm chọc T.Khanh:
-À thì ra là vậy, nhà của người ta còn làm hơn nhà của mình.
-Ai nói là nhà của tôi chứ, tại cậu nói còn đỗ thừa.
Eric can ngăn: -Hai cậu im lặng cho tớ nhờ đi nhé. Mình vào nhà của người ta thì mình là khách, ít ra cũng phải có lịch sự, có đâu mà cãi nhau như vậy.
Tuấn Anh ở trên lầu đi xuống, anh chàng ngạc nhiên khi thấy Jaky và Eric ngồi ở nhà mình. Tuấn Anh bước đến nhìn vào đồng hồ:
-Các cậu trễ hơn 30min.
Eric giải thích: -Cho bọn này xin lỗi, lần sau tụi này sẽ đến sớm hơn.
Tuấn Anh gật đầu:
-Đi theo tôi lên phòng.
Tuấn Anh vô cảm ko nói gì nhiều rồi dẫn Eric và Jacky lên phòng học.
---------------------------------
Tại trường học…
Tuy ngày hôm qua là ngày bắt đầu, nhưng hôm nay đối với mỗi học sinh lớp đặc biệt nó mới thật sự bắt đầu. Tiểu Anh và 4 anh chàng gần đây mối quan hệ của họ đã khắn khít hơn khi cả 5 người họ đi đâu cũng như hình với bóng. Còn 7 người họ có lẽ đáng hương nhất, khi K.Dung phải nằm viện T.Hương và Yến Vi đi đâu cũng bị người khác nói này nói nọ:
-Đừng đụng đến học sinh lớp đặc biệt nghe chưa! Coi chừng họ đánh các cậu đó; Trời ơi! Phải rồi hạng người đó sao xứng nói chuyện, ngay cả Lam Linh còn dám đụng tới.
Yến Vi tức giận, bàn tay cuộn tròn thành hình nắm đắm cô nàng định đưa tay ra cho bọn họ một trận. T.Hương nắm tay Yến Vi lại:
-Kệ bọn họ đi! Chúng ta vào lớp, hơi đâu nói với bọn rõi hơi ấy.
Yến Vi đành nhẫn nhịn, cả hai đi vào lớp đến cầu thang họ bắt đầu chạm mặt với Lam Linh, Lam Linh nhìn thấy họ giật mình nhưng cô nàng bình tĩnh lại nhìn xung quanh có người nên Lam Linh giả vờ:
-Yến Vi, T.Hương! K.Dung sao rồi?
Yến Vi và T.Hương quay mặt lại, Yến Vi cười nhếch miệng:
-Mày còn nói nữa hả? Ko cần mày quan tâm đâu!
-Sao vậy, mình chỉ muốn xin lỗi các bạn thôi mà. Ngày hôm qua mình có hơi quá đáng nên các cậu cho mình xin lỗi nhé.
T.Hương và Yến Vi mặc kệ lời nói của Lam Linh, bỏ đi được vài bước Lam Linh chặn lại nhìn xung quanh ko còn ai thì chính lúc này cáo mới lộ mặt thật. Lam Linh cười xảo trá:
-Bạn của tụi này chết chưa! Tao cầu mong nó ko có chuyện gì mắc công tối tao ngủ ko yên giấc.
-Làm ác nhiều quá ngủ ko yên giấc sao?-T.Hương mỉa mai.
-Ác sao! Tao thấy ko ác tí nào khi loại bỏ được kẻ phế thải của xả hội, tụi bây buồn nhưng người khác còn mừng. T.Hương à! Tao khuyên mày nên an phận ở cái lớp đó đi năm xưa mày thật là dại dột khi phải đối đầu với tao để bây giờ mình như thế nào là do mày chuốc lấy thôi.
-Tao ko cần mày lo đâu, mày nhớ cho tao câu này \\\"Hôm nay mày cho bọn tao những gì thì ngày mai tao trả gấp 10 lần đó, tao ko trả trời cũng trả cho mày\\\"-T.Hương
-T.Hương đừng nói với hạng người 2 mặt này, kệ nó đi thế nào mình cũng sẽ cho nó một trận mà thôi.-Yến Vi nhìn Lam Linh đầy căm giận rồi kéo T.Hương bỏ đi về lớp.
Ai ai cũng ở trong lớp đầy đủ, khác với thường ngày lớp đặc biệt trở nên im lặng hơn rất nhiều. Khi ngày hôm qua còn tràn ngập tiếng cười những lời cãi vã lẫn nhau, mặt ai cũng nghiêm nghị pha chút buồn. Jacky và Eric ngồi yên lặng lấy sách ra cắm đầu cắm cổ đọc và làm bài tập. T.Hương và Yến chăm chỉ hơn thường ngày thay vì làm điệu với son phấn gương lược họ lại vùi đầu vào mớ sách. Chỉ có YP và Ken là nhàn nhã nhất khi hai anh chàng vẫn chứng nào tật nấy. Thầy Hùng vội vã bước vào lớp mặc cho thời gian còn rất sớm, thầy khẩn trương lật sách vở ra và nghi bài lên bảng. Thầy lấy làm lạ với Eric, Jacky, T.Hương, Yến Vi chăm chú với bài học bút viết sách vở sẵn sàng đặt trên bàn học. Còn Ken và Jacky vẫn ngồi làm lơ lo làm chuyện riêng. Thầy Hùng thở dài:
-T.Nhân, Đ.Tuấn nhiệm vụ thầy giao cho hai em hai em phải làm hết mình nghe rõ chưa!
Đ.Tuấn, T.Nhân nhẹ nhàng ngật đầu ko nói gì quay sang nhìn Ken và YP. Thầy bắt đầu lao vào bài giảng, hôm nay ko khí học tập ở lớp có vẻ tiến triển khi có nhiều người tham gia vào bài học, T.Hương và Yến Vi ko ngừng phát biểu ý kiến thắc mắc, Ken và Jacky xung phong lên bảng làm bài tập dù có một số bài ko biết nhưng họ vẫn tự tin bước lên bảng. Thầy Hùng tỏ vẻ hài lòng với biểu hiện của bọn trẻ nhưng nhìn YP và Ken thầy cũng ko giấu được nỗi lo lắng của mình. Tiết học kết thúc thầy Hùng nhận xét:
-Tôi mong tiết học nào cũng như tiết học hôm nay thì tốt rồi, hãy nhớ tôi nói đây \\\"Đừng để bọn học sinh đó xem thường, hãy chứng minh cho họ thấy các em cũng như họ và hơn họ nhiều\\\" kẻ biết tự trọng họ sẽ biết làm gì còn hơn một số người xem đó là số phận rồi rút lui.
Rồi thầy bước ra đi, T.Nhân và Đ.Tuấn bắt tay nhau hành động. Đến chỗ Ken và YP cả 4 cùng nhau ngồi xuống nói chuyện, T.Nhân mỡ đầu:
-Các cậu muốn học thay ko?
Ken cười lên:
-Đừng nói các người làm vậy là chỉ vì thầy Hùng giao trách nhiệm cho các người, các người từ bỏ đi.
-Bọn này ko từ bỏ thì sao, cho dù thầy ko ra lệnh bọn này cũng giúp thôi.-Đ.Tuấn
-Vì cái gì chứ.-YP
-Các cậu định chôn vùi tương lai của các cậu sao? Bây giờ bắt đầu lại cũng ko muộn đâu, hãy nhớ rằng khi bước ra khỏi cửa lớp hàng tá người đang xôn xao vì các cậu đấy, đừng nói gì nhiều cũng đừng mắng hay trả thù họ các cậu hãy chứng minh bằng hành động đi.-Đ.Tuấn
-Các cậu thừa biết mình ko phải như lời đồn nhưng tại sao các cậu vẫn chấp nhận nó chứ, nếu các cậu mắng người khác ngu ngôc thì ngược lại các cậu còn tệ hơn một kẻ ngốc nữa, làm lại từ đầu. Bọn này khác với bọn họ bọn này sẽ giúp các cậu.
YP và Ken nhìn nhau nhớ lại lời nói của thầy Hùng lúc nãy lời xiên xỏ của bọn học sinh cùng trường, họ như ko thể kìm nổi cơn giận, YP dùng tay đập mạnh vào bàn đứng dậy tuyên bố:
-Tôi YP từ nay sẽ làm lại từ đầu, Ken cậu cũng vậy mà.
Ken lưỡng lự gục đầu xuống, Yến Vi và T.Hương nhìn Ken cười tươi. Eric vỗ vai:
-Ken bọn này sẽ và đang cố gắng, chỉ còn mình cậu nữa thôi. Đừng để mọi người mệt mỏi nữa, chúng ta sẽ chiến thắng tất cả thôi.
Hít một hơi thật sâu, Ken đứng dậy miễn cưỡng tự nhiên anh chàng bật cười:
-Ok, các cậu cố lên. Ken cố lên!
Tiểu Anh, Tuấn Anh, T.Khanh ngồi nghe được những lời đó rất vui. Tất cả đứng dậy, Tiểu Anh đưa tay ra:
-Đợi khi nào K.Dung bình phục mình sẽ giúp cậu ấy nữa. Các cậu cố lên!
T.Hương đặt tay mình lên tay Tiểu Anh:
-Mình cũng sẽ cố gắng, mình muốn là học sinh nằm trong top 50 của trường.
Tới lượt Yến Vi:
-Mình sẽ ko lười nữa, ko điệu nữa mình phải cố gắng học thật giỏi như Tiểu Anh nè.
Cả 3 đứa con gái nhìn 8 anh chàng, từ từ bàn tay của 8 anh chàng đặt vào, Jacky tuyên bố:
-Từ nay chúng ta sẽ cho họ biết lớp đặc biệt của chúng ta là như thế nào!
Tất cả đoàn kết tay trong tay Yeah lên rồi cùng nhau cười vui vẻ, thầy HT và thầy Hùng đứng trước cửa lớp nhìn vào hai thầy trên môi ai cũng nỡ một nụ cười:
-Thầy Hùng à! Tôi nghĩ sự phiền phức bấy lâu nay của tôi đã được giải tỏa rồi.
-Thầy cũng ác lắm! Tội cho bọn trẻ khổ sở, K.Dung học trò của tôi nó còn nằm viện kia kìa.
-Coi như tôi xin lỗi thầy! Về chuyện đó tôi sẽ giải quyết ổn thõa.
Thầy Hùng khoác vào vai thầy HT:
-Thầy HT, lớp đặc biệt quả là có khác tôi và bọn trẻ được thầy bảo kê để xem từ nay ai dám nói gì.
-Nè, nếu bọn trẻ có biểu hiện tốt tôi sẽ giúp đỡ nếu chúng vẫn còn ngựa quen đường cũ. Ai chứ kể cả thầy tui cũng băm băm ra luôn.
-Ai cha! Có cần vậy ko, thầy mà băm tôi ra bọn trẻ để yên cho thầy mới sợ.
-Thầy dọa tôi à!
-Có đâu.
Cả hai cùng tay khoác tay như anh em vừa đi vừa nói chuyện vui vẻ.
Tiểu thuyết tình yêu là website chia sẻ những thể loại truyện hay nhất hiện nay, được nhiều người đọc yêu thích. Truyện được cập nhập hàng ngày. Hãy lưu địa chỉ web để truy cập nhanh hơn!