Polly po-cket
Tiểu thuyết tình yêu

Tiểu Thuyết Tình Yêu

Đọc truyện tại Tiểu Thuyết Tình Yêu

Loading...

Truyen tinh cam - Lối sống của một hot girl trang 8

  Sáng hôm sau tỉnh dậy thì nó thấy T đã nằm bên cạnh ôm nó ngủ, nó khó chịu giơ chân đẩy T ra.

Nó lại vẫy xe đi đến nhà N. Hôm nay nó yêu đời hơn, mặt tươi tỉnh hẳn và cảm thấy có 1 cái gì đấy mới mẻ lắm. Vừa bước chân vào cửa thì nó nhìn thấy N đang ngồi ở trong nhà, và 1 người nữa chắc là mẹ hắn, đang chỉ tay thẳng mặt nói to :

- TAO CẤM MÀY QUAN HỆ CHƠI BỜI CÙNG CÁI CON CAVE ĐẤY NỮA !!

Nó chợt đứng khựng lại , nép ở bên ngoài. Có tiếng mẹ N nói tiếp:

- TAO CẤM, CẤM LÀ CẤM. TAO NUÔI CHO ĂN HỌC TỬ TẾ RỒI NHÌN MÀY NHƯ THẾ NÀY MÀ LẠI GIAO LƯU VỚI MẤY CÁI CON ĐĨ VỚ VẨN NHƯ THẾ À !!

- Ơ .. mẹ..

- MẸ CON CÁI GÌ ! MÀY CỨ VỚ VẨN LUNG TUNG RỒI BỆNH TẬT ĐẦY NGƯỜI RỒI LẠI KHỔ TAO ĐÂY NÀY MÀY BIẾT KHÔNG ? RỒI ĐI CÙNG VỚI CÁI LOẠI ĐẤY CŨNG SỚM MÀ HÚT CHÍCH VỚI NHAU RỒI NGHIỆN NGẬP CHẾT CHA MÀY CON Ạ !

- Mẹ buồn cười thật đấy có cái gì đâu mà phải to chuyện lên.

- TAO THÍCH THẾ ĐẤY !! MÀY MÀ ĐỂ TAO NHÌN THẤY ĐI CÙNG NÓ 1 LẦN NỮA TAO TÁT VỠ MẶT CON RANH CON KIA RA LUÔN CHỨ ĐỪNG TƯỞNG !!

- Con đã bảo là khô...

- NGẬM MỒM ! MÀY CÃI TAO PHỎNG ? MÀY BÂY GIỜ KHÔNG COI AI RA GÌ ĐÚNG KHÔNG ? ĐẤY GIAO DU VỚI CÁI LOẠI ĐẤY RỒI GIỜ VỀ NHÀ MẤT DẬY ! CON VỚI CHẢ CÁI !

- Thôi không nói nữa.

N đi lên nhà đóng cửa, lúc này thì có tiếng đứa con gái chạy sang.

- Bác ơi anh N về chưa ạ ?

- Đấy nó đang trên nhà kia kìa. Mẹ tiên sư, con với chả cái, nẫu ruột.

- Ôi giời ơi đấy cháu đã bảo rồi mà, con này cháu lạ gì. Trước nó học cùng trường cháu mà, ôi giời ơi á, mỗi ngày đi cùng 1 thằng, rồi học hành chả chịu học, toàn đàn đúm với mấy thằng xăm trổ đầy người bác

ạ ! Mà anh N đi cùng nó sớm muộn gì cũng hư người thôi. Thấy bảo nó còn bỏ nhà đi với cả zai cơ.

- Đấy tao nói nó có nghe đâu, rồi vớ phải mấy cái con đấy bệnh tật đầy người, cái loại này thì ngủ với trăm thằng, ễnh ra với thằng nào xong nó bám lấy thằng N về đây ăn vạ thì tao ăn thịt nó à !! Mà đi với mấy cái con này thì làm sao mà thành người đc !!

Nó đứng ở ngoài cổng, và nhận ra người vừa chạy sang là con bé sáng nay. Nó vội vã bước đi khỏi cái nhà ấy, bước chân của nó nhanh như đang chạy vậy, nước mắt cứ chảy ra. Nó cắm mặt mà đi, đi càng xa càng tốt. Thấy 1 chiếc taxi đang đỗ bên đường nó vội vàng chui vào luôn rồi chỉ thẳng đường

về nhà T. Lái xe nhìn thấy nó cũng thấy ái ngại. Ngồi trên xe tay nó nắm chặt vào nhau run rẩy.

Xe vừa dừng bánh nó móc tiền đặt nhanh lên ghế rồi vội vã chạy vào và ngã khuỵ xuống nền nhà, nó khóc nấc lên ấm ức, nước mắt vẫn cứ chảy ra không ngừng.

Giờ thì chả có ai chấp nhận nó cả. Chả còn ai để nó bám víu vào đc nữa rồi. Nó lại càng tụt sâu hơn trong cái hố tuyệt vọng. Nó muốn làm lại, nhưng cuộc đời trớ trêu không cho phép. 1 lần nữa nó lại bị dồn vào chân tường rồi.

Cuộc đời tươi đẹp thế đấy.

Nghe thấy tiếng khóc, T mở mắt ra và hoảng hốt nhìn nó đang nằm nức nở dưới sàn nhà. T vội vàng lao xuống và kéo nó lên, nó gạt phắt tay hắn ra. T hỏi dồn dập :

- Em làm sao thế , em bị sao thế có chuyện gì !!

Nó vẫn khóc nấc lên và không trả lời, chẳng nói chẳng rằng T kéo nó dậy. Thấy thế nó hét lên :

- BỎ RA !

- Ơ thế em làm sao ? Em làm sao phải nói anh biết chứ !!

Lúc này nó thấy căm thù T đến tận xương tuỷ, nó nhìn T rồi nghiến răng :

- Mày thôi đc chưa ? Mày đã thôi làm trò với tao đc chưa ? Hay còn muốn gì nữa ? Bạn mày à ? Gọi hết chúng nó đến đây bố mày cho chúng mày tất đm chúng mày !!

Nó gào lên , T phát hoảng vẫn chưa kịp hiểu chuyện gì khi nhìn thấy mắt nó đang đỏ ngàu. T lấy lại bình tĩnh rồi hỏi nó :

- Từ từ, không khóc nữa, có chuyện gì từ từ rồi nói không khóc nữa, em cứ như này anh sợ lắm !

- BỐ ĐÉO CÓ GÌ ĐỂ NÓI VỚI MÀY CẢ !

- Em bị làm sao thế ..

- Chả sao cả, tao thấy tởm mày lắm rồi mày còn định làm trò với tao đến khi nào nữa ? Mày vẫn chưa chán đúng không ? Hay mày còn truyền tay mấy thằng bố trẻ của mày nữa ? Mày gọi chúng nó đến đây, mày gọi đến đây tao cho chúng mày tất , tao cho chúng mày hết ! MÀY GỌI ĐẾN ĐÂY !!

Biết có chuyện không hay, T nhìn nó thở dài và thôi không nói nữa. Hắn ngồi xuống nhìn nó khóc. Hắn thấy trc\\\ mặt là 1 con bé xinh xắn vô tư nhưng tâm hồn thật đáng thương, nhìn nó khóc mà hắn không khỏi chạnh lòng. Hắn thương nó ghê gớm nhưng chẳng làm đc gì.

T ngồi đấy nhìn nó, ánh mắt hắn có 1 chút đồng cảm và cay đắng. Nhưng nó trót đi quá xa rồi, nó trót đâm sâu quá rồi, hắn cũng không biết làm thế nào để giúp nó cả khi mà nó cứ giữ 1 cái khoảng cách xa như thế. Đàn bà họ thường nhầm lẫn giữa sự thương hại với giúp đỡ sẻ chia. Mà cái lòng tự trọng cao ngất ngưởng của họ thì không cho phép bản thân mình cần sự thương hại của ai cả.

Bây giờ nó chả biết đi đâu về đâu nữa. Nó bơ vơ lạc lõng và chả biết sống để làm gì nữa.

Nó chịu thua rồi.

T thấy nó đã thôi khóc liền đi gần đến hỏi nhẹ :

- Thế có chuyện gì sao không nói anh biết ?

- Nói thì giải quyết vấn đề gì ?

- Em không nói thì anh biết giúp em kiểu gì ..

- Giúp gì ? Có giúp đc 1 con phò không bị thiên hạ nó chửi rủa nữa không ? Hay chỉ biết giúp cởi áo rồi giúp trèo lên giường ? giúp đc không ?

T ngồi nghe im lặng mà chẳng nói đc gì, thì chính hắn cũng biết nó là đĩ lẳng lơ rồi mà, mục đích ban đầu cũng chỉ là chăn dắt nó thôi. Nhưng bây giờ có lẽ hắn yêu nó thật rồi. Nhưng nó cũng có hiểu đâu. T nhìn nó rồi nói :

- Thế có đc yêu đĩ không ?

Nó cười khẩy, mắt vẫn nhìn thẳng :

- Xùy, Yêu đương gì cái tầm này nữa, thích thì ngủ với nhau rồi thôi, biết em ngủ với bao nhiêu thằng rồi không ? Mà với cả em cũng có yêu anh đéo đâu.

- Kệ !

- Mà yêu kiểu lôi nhau lên giường ấy à ? Yêu cái kiểu cò mồi dắt nhau đi mua sắm vài ba cái linh tinh để về mà chén nhau ấy á ? Thế thì thằng nào nó chả yêu em. Thử yêu mà không sờ vào người nhau xem chịu đc mấy ngày hay lại vật vã lồng lộn lên !

- Đấy, rồi em cứ chờ mà xem.

Nó nhìn liếc qua hắn rồi quay đi luôn.

- Thế đã, anh đi mua cái gì ăn sáng đã đói quá ! Em ăn gì

Nó lắc đầu rồi đứng dậy, bây giờ thì có nhét vào mồm nó cũng chẳng ăn đc. T đi ra ngoài, nó kéo cái ghế ngồi vào máy tính.

Nó chả biết onl facebook để làm cái gì nữa, nhưng là thói quen mất rồi. Vừa đăng nhập thì thanh niên N đã pm ngay :

- Onl rồi hả emmm !

Mắt nó lại đỏ lên rồi cố gắng trả lời :

- anh ơi em bảo này, thôi chắc anh với em không chơi đc với nhau đâu, rồi thiên hạ họ đánh giá vào em ngại lắm. Hôm qua chán rồi rủ anh lêu hêu vậy thôi, chặn facebook của em đi hộ em cái !!

- Ơ.. sao lại thế ? Là như nào ?

- Thôi em không chơi đc với con nhà gia giáo như anh đâu. Thế nhé !

Gửi xong nó vội chặn luôn facebook của N, 1 tay di chuột 1 tay quệt ngang lau nước mắt. Cũng may là nó chưa trót yêu đậm sâu, chỉ là thích thôi. Nếu không thì có lẽ bây giờ nó đã không còn ngồi ở đây.

Nó cười và nghĩ không biết cái vòng luẩn quẩn này thì bao giờ mới kết thúc.

Nó lọ mọ 1 vòng quanh facebook, cũng lâu lâu rồi nó không để ý xem tình hình cái xã hội trên này như thế nào. Gần đây không online facebook thì lượng sub của nó không tăng nữa, comment và like cũng ít đi. Mà giờ nó cũng chả quan tâm. Đang di di kéo chuột thì nó nhìn thấy 1 cái ảnh của 1 thanh niên tóc vàng xoăn, mắt to thật là to và lung linh 7 màu chình ình giữa màn hình .\\\" A cái thằng hôm nọ ngồi ở trà sữa đây mà !\\\" nó thầm thốt lên rồi săm soi cái ảnh. Zai này tay đang cầm 1 cái cốc trà sữa giơ ngang mặt, da thì sáng trắng hơn cả áo đc tẩy bằng javen, tóc vàng xoăn xoăn và cái mồm hắn đang chúm chím phồng phồng cùng cái dòng stt : \\\"Ai thích F.s hơmmm? Likeee ảnh này mình sẽ random 5 người làm F.S đặt ảnh này của mình lên làm ảnh đại diện thì sẽ tỏ tình luôn nhé hihi \\\". Nó chợt rùng mình kéo cái bàn phím lại rồi comment :

- Trai hay gái ? Nhìn dị hợm đéo ngửi đc !

Khoảng 40s sau thì liên tục có hồi âm từ cái comment của nó :

- Cảm thấy không ngửi đc thì biến ra chỗ khác vào đây sủa cái gì ?

- Chấp gì mấy cái đứa GATO không bằng đc người ta rồi xàm L

- Có được như người ta không mà đòi bình luận đánh giá người ta ?

- Liên quan đến mày à ?

- Bố con PHÒ !!

Nó khinh khỉnh tắt cái ảnh đấy luôn.

Đang ngồi 1 lúc thì có người đi vào, nó nhìn thấy vội vàng đứng bật dậy nhìn ra. Bố mẹ thanh niên T đã về ! Nó cuống quá không biết phải nói gì. Bà này quần áo ăn mặc có vẻ hoa hoè đồng bóng. Thấy người lạ trong nhà, mẹ T hỏi :

- Ớ.. T đâu ?

- Cháu chào bác, anh T vừa đi ra ngoài rồi bác ạ !!

- Ơ thế cháu ..

- Dạ cháu là bạn anh T .

Nó vừa nói vừa hoang mang, mẹ T nhìn nó 1 lượt từ đầu đến chân. Nó đang mặc bộ đồ không thể ngắn hơn đc nữa và mặt mũi vừa khóc xong nên mặt nó sưng lên nhìn như vừa ngủ dậy vậy. Nhìn 1 lượt rồi bà ta đi vào nhà. Nó vẫn cứ đứng im đấy chả biết làm gì. Bố T đi vào sau, nó nhìn thấy cũng liền chào vội. Ông này ậm ờ ngạc nhiên rồi nhăn mặt nhìn nó 1 lượt. Bỗng mẹ nó đi vào trong phòng tắm rồi nhìn cái giường vẫn bừa bộn chăn chiếu và quần áo của nó từ cái nhỏ đến cái to thì vẫn vứt lung tung trên giường. Bà ta rút điện thoại ra rồi gọi :

- Đang đâu về nhà đi mẹ với bố vừa mới về.

Nó bây giờ chả biết làm gì, vừa ngại, vừa sợ. Tóm lại là rất hoang mang. Nó chỉ biết đứng đấy trố mắt lên nhìn còn mẹ của T đã bắt đầu nhăn nhó khó chịu.

1 Lúc sau thì T hớt hải chạy vào. Hắn nhìn thấy nó đang đứng im và mặt đần như cứ* để lâu ngày liền vẫy nó ra. Như công túa diêm dúa đang bị bắt cóc mà bỗng có hoàng tử đến cứu vậy, nó nhìn 2 ông bà gật gật đầu : \\\" Dạ cháu xin phép \\\" rồi đi ra ngoài. T nói nó đứng im ở ngoài này, hắn vào nhà rồi hỏi :

- Sao bố mẹ về sớm thế ? Sao không gọi điện trước cho con ?

- Về sớm thì có người chết à ?

- Ơ không.. Nhưng mà...

- Con bé nào kia ?- vừa nói mẹ hắn vừa hất mặt ra ngoài.

- Ơ.. bạn con !

- Mới đến chơi à ?

- Nó vừa đến chơi con nhờ nó trông nhà hộ luôn.

- Mày đi vào cái nhà tắm, mày nhìn cho tao xem xem quần áo nó treo đầy trong kia kìa, nó mang đến đây giặt à ? Rồi mày nhìn cái giường đây này , kia, trông kìa, đấy, áo con áo to vung vãi treo đầu giường kia kìa mày xem xem có khác gì mày treo cờ lễ hội không ? - vừa nói bà ta vừa chỉ chỉ cái giường với vẻ mặt rất không hài lòng.

T chột dạ vội nhìn rồi hắn líu lưỡi vào. Bà mẹ nói tiếp:

- Nhìn thì ăn mặc lố lăng, rồi cái giống con gái con đứa ngủ đêm nhà ng khác thì thôi vứt đi, tốt đẹp gì. Mà tao nói bao nhiêu lần rồi, nhà làm ăn buôn bán mà mày mang cái giống này về rồi đen đủi ám vía ra.

- Mẹ buồn cười, con lớn rồi mà mẹ cứ làm như trẻ con ấy !!

-LỚN MẤY THÌ LỚN TAO ĐÉO CHẤP NHẬN MÀY LÔI THA GÁI NHỐ NHĂNG VỀ NHÀ !!

Mẹ T quát to khiến nó ở ngoài cũng nghe thấy. T thấy vậy liền tỏ rõ thái độ khó chịu :

- Mẹ kệ con, nói ít thôi. Đau đầu !!

- TAO KHÔNG KỆ ĐƯỢC ! NHÌN THÌ NGỨA MẮT LẤC CẤC TRÔNG CHẢ GIỐNG AI NHÌN NGƯỜI LỚN THÌ NHƯ NGẬM HẠT THỊ !!

- TỪ GIỜ NÓ Ở ĐÂY VỚI CON ĐẤY !!

- TAO ĐUỔI, TAO KHÔNG CHỨA CHẤP MẤY CÁI LOẠI VỚ VẨN , CÁI NHÀ NÀY KHÔNG PHẢI LÀ CÁI NHÀ TRỌ CHO CHÚNG MÀY THÍCH ĐẾN THÌ ĐẾN THÍCH Ở THÌ Ở THÍCH ĐI THÌ ĐI !!

- KHÔNG THÌ THÔI CON RA NGOÀI Ở VỚI NÓ !

- Thằng này mày vừa phải thôi nhớ - Bố hắn bây giờ mới lên tiếng.

- MÀY ĐI LUÔN ĐI !!

Nó đứng ở ngoài và lại 1 lần nữa nghe thấy những lời cay độc mà ng khác nói nó. Nhưng lần này nó không khóc, nó chỉ cười nhạt rồi tự nghĩ những lời này sẽ còn theo nó lâu và lâu nữa. T hằm hằm đi ra ngoài cửa rồi dắt xe ra ngoài:

- Ngồi lên .

- Đi đâu ?

- Cứ ngồi lên

- Nhưng mà đi đâu đã

- ĐCM TAO BẢO NGỒI LÊN XE !!

Thấy T quát to như vậy nó sợ hãi rồi lóng ngóng trèo lên. Nó chưa bao thấy T tức giận bao giờ và hiện tại nhìn hắn như con quái thú vậy. Còn nó là người đẹp. Chiếc xe rồ ga rồi đi thẳng, nó e ngại quay đầu nhìn mẹ T đang đứng trong nhà.

------10h00------

Nó ngồi sau T và không dám nói gì, và cũng không hiểu tại sao hắn lại làm như thế. Nhưng bỗng nhiên nó thấy trong lòng vui vui. 10 giờ trưa trời đang nắng rất to, người tham gia giao thông rất là đông và đa dạng. Chiếc xe SH đang đi trên đường thì đằng trước có 1 người phụ nữ bịt kín mít chống nắng từ đầu đến chân, đèn xi nhan của chiếc xe đằng trước vừa bật lên thì cả cái xe cũng rẽ ngoặt 1 phát sang ngang, T bỗng bóp cứng phanh xe và 2 người dúi vào nhau. Người ngồi trên xe đằng trước nghe thấy tiếng phanh xe thì bỗng giật mình, chống chân và quay ra đằng sau :

- Ô hay cái bọn thanh niên này hay nhề, đi đứng kiểu gì thế người ta xi nhan rồi đây thây !!

Nghe thấy vậy nó liền bực tức nói lại:

- Chị xi nhan cái kiểu gì vừa bật lên rồi 1 phát sang ngang thì bố em cũng chẳng tránh được !! Chị đi kiểu Việt Kiều à ??

Bà ta bỏ cái kính râm ra đang định lấy hơi thì nhìn thấy mặt T như sắp muốn nổ ra đến nơi rồi, mắt hắn nhìn thẳng và nghiến chặt răng. Thấy vậy bà ta lại đeo lại cái kính và đề ga đi thẳng :\\\" Cái bọn này đi đường sợ thật\\\". T vẫn lừ lừ không nói gì, hắn lại vặn ga đi tiếp.

1 lúc sau thì đến 1 N2 ven đường, hắn dừng xe rồi vẫy nó :\\\" Đi tạm vào đây đã !\\\". Mặt T đã bớt cau có, nó đi theo sau hắn vừa vào thì có 1 bà chị chạy ra có vẻ thân quen :

- Ôi giời ơi lâu lắm mới gặp dạo này đi đâu mất hút thế ? Chị tưởng mày chết ở đâu rồi !!

- Em ở nhà. Mà chị cho em 1 phòng đi, đôi đơn cũng đc !

- Đây đi vào đây, mà ng yêu kia à nhìn trắng trẻo xinh gái nhờ, vào đây em !! - chị ta vẫy vẫy rồi dí cái chìa khoá vào tay T, chỉ lên trên tầng.

Nó nhìn ngó rồi nghĩ trong đầu : \\\" Khách quen nhà nghỉ thì cũng ra gì đấy !\\\".

Cả 2 lên trên tầng và mở cửa bước vào trong phòng. Nó nhìn T 1 lúc rồi hỏi :

- Thế giờ.. ở đây à anh ??

- Tạm thời là như thế !!

Vậy là T đã bỏ ra ngoài cùng nó, hắn đã không để nó bơ vơ 1 mình. Nó ngồi nhìn T khó hiểu, nó vẫn chưa hiểu đc T là người như thế nào. Nó im lặng nằm xuống giường và suy nghĩ vẩn vơ. Ngủ thiếp đi lúc nào không hay..

------3h00------

Mở mắt tỉnh dậy, nó quay sang nhìn T vẫn đang ngủ. Bỗng dưng nó thấy hụt hẫng, nó nhận ra T đang cố gắng lo cho nó, ở ngay bên cạnh đây mà nó vẫn đi tìm, người nó cần ở ngay đây mà nó không thấy. Nhưng rõ ràng 2 người đến với nhau nhanh chóng như vậy thì làm sao nảy sinh tình cảm đc ? Nó vẫn chưa hiểu rõ, nhưng 1 điều hiện giờ nó biết T không phải là người như nó nghĩ. Nó đã đánh giá 1 người qua vẻ bề ngoài, cũng như thiên hạ đã nhìn vào nó, nó vẫn cứ nghĩ đàn ông đến với nó chỉ vì vui vẻ vài chục phút với nhau.

Mọi chuyện rối tung lên và nó không hiểu đc. Nhìn T nằm ngủ giường bên kia mắt nó lại ướt đẫm. Nó lại khóc, nó chui lên giường nằm ôm T và khóc. Nó lại không kìm nổi cảm xúc vì từ trước đến giờ chưa bao giờ nó đc như vậy cả, đc 1 người đàn ông vẫn thắm thiết bên nó sau những lần chăn gối.

Đàn bà họ buồn cười thế đấy. Có thể vừa vài tiếng trước còn căm thù ghê tởm đến tận xương tuỷ nhưng rồi giờ lại sống chết say đắm là chuyện bình thường. Đàn bà họ nghĩ 1, nói 2 nhưng thực ra lại muốn 3, đàn ông không thể hiểu đc nội tâm 1 người đàn bà, mà có hiểu thì cũng chả bao giờ là đủ. Bởi vậy mới nói đàn bà là 1 điều gì đấy huyền bí và thật quyến rũ, và cũng là thứ đáng yêu và đáng sợ nhất trên đời.

T đang ngủ thì giật mình tỉnh dậy, mặt hắn ngơ ngơ khi thấy nó đang ôm chặt mình khóc. Lần này T không nói gì, chỉ ôm nó vậy thôi.

2 người im lặng nằm cạnh nhau, dù không nói 1 lời như dường như đang có 1 sự đồng cảm sâu sắc. 1 thằng đàn ông chơi bời lêu lổng, 1 con đàn bà đĩ điếm và tai tiếng.

Đúng cấm sai đc đi đâu. Nồi nào úp vung nấy.

Nằm 1 lúc nó hỏi T :

- Anh ơi..

- Sao thế ?

- Ngủ với anh xong anh có bỏ em ở lại không ?

- Sao lại hỏi thế !

- Ngủ với đĩ xong rồi họ cũng đứng dậy đi về mà...

- Thế em là đĩ à ?

- ...vâng..

- Anh còn đủ tiền, anh có xe, anh đủ điều kiện vậy em cứ làm đĩ của anh đi !!

Vậy đấy, nó ôm T thật chặt rồi 2 người quấn lấy nhau, 2 người đã đến gần với nhau cả thể xác lẫn tâm hồn. Khoảng cách giữa nó và T đã không còn nữa. Nó cầu mong cuộc sống sẽ cho nó 1 lối thoát thật sự vì nó mệt mỏi quá rồi. Và lần này, 2 người đã yêu nhau.

------7h30------

Chuông điện thoại của T kêu. Là thằng bạn hôm nọ gọi. Hắn nhấc máy :

- Alo ?

- Alo mày đang đâu đấy ?

- Tao.. đang ở gần nhà. Sao thế ?

- Chính xác là ở đâu ? Sao trăng gì có quà mang qua xin lỗi bạn hiền đây hehe.

- Tao đang ở N2 trên đoạn chợ XXX.

- Oke lên luôn.

T tắt máy, nó thấy thế liền hỏi :

- Ai thế anh ?

- Thăng hôm nọ.

Nghe thấy vậy nó ngập ngừng:

- Ơ.. Thằng.. à anh ý qua đây à ?

- Ừ...

- Qua đây làm gì ?

- Anh không biết !

Vừa nói xong thì có tiếng gõ cửa, T đi ra mở cửa và thấy thằng bạn đang đeo 1 cái túi đứng ở ngoài :

- Hề hề ở đây làm gì thế

- Vừa cãi nhau cả bà già.

- Mà đi vào trong đã tao thiết kế cái này..

Thấy thằng bạn có úp mở T cũng tò mò.

Thanh niên kia vừa vào nhìn thấy nó ngồi ở giường, hắn lúng túng :

- Ơ..em cũng ở đây à !

- Anh !

Nó gật đầu chào, T đóng cửa rồi hỏi :

- Thế có chuyện gì thế ?

- Ôi giời ơi cứ ngồi xuống đây.. à cài cái cửa vào cái..

T cài chặt cửa và thấy thằng bạn lôi ra trong túi cái chai C2 :

- Ngồi xuống đây đã !

Nó và T nhìn thấy vậy liền biết là kiểu này lại có biến rồi, 2 người ngồi xuống gần hắn. Hắn lọ mọ hí hửng rồi vừa nói :

- Ôi giời có gì đâu, hôm nay vớ đc quả mang qua đây gọi là có tý xin lỗi thôi, hôm nọ tại đang có cái kia nên đéo thể kìm lại đc. Mà tao nóng tính thì mày chơi với tao mày biết rồi đấy. Còn anh em chơi với nhau cũng lâu, vì mấy cái lặt vặt này mà không nhìn mặt nhau nữa lại chả ra gì. Thôi thì hôm nay coi như xin lỗi thằng bạn với em gái, có gì bỏ qua hề hề.

Thì ra là thằng bạn có quà xin lỗi, T nhìn nó cười. Cái gì bỏ qua đc thì nên cho qua. T nói :

- Ôi giời đéo mẹ mày lắm chuyện lắm nữa.. Nhưng mà thiết kế quả này là hơi chuẩn đấy !

- Chuyện.. À quên ở đây có bài không ?? Đéo có bộ bài lại mất cả vui.

- Đào đéo đâu ra !!

- Ôi giời quên mất, thôi để tao xuống lấy bộ bài. Làm nốt đi !

Nói xong hắn đi ra mở cửa, T nói với nó :

- Thằng này, nó thỉnh thoảng vớ vẩn thế thôi chứ cũng tốt tính em ạ.

- Vâng..

- Thôi nó cũng xin lỗi rồi, có gì bỏ qua cho nó !!

- Vâng em cũng chả để bụng đâu mà..

- Ừ..kìa mở cửa nó em !!

Có tiếng gõ cửa, Nó đi ra kéo cái chốt rồi cái cửa bật ra :

- NGỒI IM HẾT XUỐNG !!

Thì ra là thằng bạn có quà xin lỗi, T nhìn nó cười. Cái gì bỏ qua đc thì nên cho qua. T nói :

- Ôi giời đéo mẹ mày lắm chuyện lắm nữa.. Nhưng mà thiết kế quả này là hơi chuẩn đấy !

- Chuyện.. À quên ở đây có bài không ?? Đéo có bộ bài lại mất cả vui.

- Đào đéo đâu ra !!

- Ôi giời quên mất, thôi để tao xuống lấy bộ bài. Làm nốt đi !

Nói xong hắn đi ra mở cửa, T nói với nó :

- Thằng này, nó thỉnh thoảng vớ vẩn thế thôi chứ cũng tốt tính em ạ.

- Vâng..

- Thôi nó cũng xin lỗi rồi, có gì bỏ qua cho nó !!

- Vâng em cũng chả để bụng đâu mà..

- Ừ..kìa mở cửa nó em !!

Có tiếng gõ cửa, Nó đi ra kéo cái chốt rồi cái cửa bật ra :

- NGỒI IM HẾT XUỐNG !!

Nó hét toáng lên rồi ngã ngửa ra đằng sau. Có 4 thanh niên đang dí cái dùi cui nổ tanh tách thẳng mặt nó. T nhìn thấy vậy cuống quá làm đổ chai nước. Thuỷ tinh vỡ bắn tung toé.

- NGỒI IM TẠI CHỖ !!

Xong rồi, T nghĩ trong đầu lần này thì xong thật rồi. Công an ! Là công an vào bắt đc quả tang tay hắn vẫn đang xúc. Lần này thì không thể chạy đi đâu đc nữa . Nó ngồi dưới nền nhà mặt cắt không còn giọt máu, sự hoảng loạn tột độ hiện rõ. Nó vội bò về phía T. Tiếng tạch điện lại kêu lên ngay bên tai :

- TAO BẢO NGỒI IM TẠI CHỖ !! VỤT CHẾT BÂY GIỜ !!

Nó khóc thét lên rồi co rúm người vào ngồi im. 1 lúc thì trong phòng đã có thêm rất nhiều công an nữa.

T ngồi trên giường, 2 tay bị còng chặt. Nó thì vẫn chưa hoàn hồn chỉ biết ngồi nhìn T. 1 ông bác tầm tuổi cũng đã trung trung cầm cái quyển sổ đi đến ngồi gần T.

- Tên gì ?

- Dạ...cháu tên T

- Nhà ở đâu ?

- Dạ ở đường XXX số nhà XYZ..

- Ai kia ? - Ông này nói rồi hất mặt về phía nó.

- Dạ... Người yêu cháu..

- Thật không ?

- Dạ thật ạ ..

- Bao tuổi ?

- Dạ.. 17

- 17 tuổi mà lôi nó vào đây rồi chơi bời như này ?

- ....

1 thanh niên đi lại gần cái túi mà thằng bạn đã để lại kéo khoá đổ tung ra rồi kêu lên:

- Chú ơii, có cả cân tiểu ly chú ạ !!

Cả T và nó vừa nghe thấy liền trợn mắt quay ra nhìn, trong cái túi là cái cân tiểu ly cùng 1 đống túi nilon nhỏ đang đổ vung vãi trên sàn nhà, có tiếng leng keng của kim loại và thuỷ tinh vỡ.

- Còn có cả bình ga với nhiều ống lắm !!

Thấy thế T hốt hoảng kêu lên :

- Ơ CHÚ ƠI, KHÔNG PHẢI CỦA CHÁU ! KHÔNG PHẢI CỦA BỌN CHÁU !!

- Thế không phải thì của ai vào đây ??

- CỦA THẰNG KIA, KHÔNG PHẢI CỦA CHÁU !!

- Thằng nào ?

- BẠN CHÁU, NÓ VỪA CHẠY RA NGOÀI !!

Nói xong rồi 2 đứa bị dắt ra ngoài. Bà chị chủ N2 thấy thế đứng ở ngoài ú ớ 1 lúc sợ hãi rồi tất cả đi hết xuống nhà. 1 người gọi chủ N2 lập biên bản, bà này méo mặt đi vào. Lúc này ở ngoài đường rất đông, vừa nhìn thấy nó và T bị dắt xuống mấy người liền xì xào:

- Khiếp cái thằng kia xăm trổ nhìn ghê chết đi được .

- Đúng rồi, phải nhốt hết cái lũ này vào, để nó ngang dọc ngoài đường rồi có ngày lại đâm chém giết người chứ chả đùa à. Nhìn trông đầu trộm đuôi cướp gai hết cả mắt.

- Trông con bé kia thì rõ xinh xắn, tiếc thật.

- Tống hết vào tù !!

Lần đầu tiên nó bị bắt đứng ra giữa bàn dân thiên hạ như thế, lần đầu tiên nó là 1 con \\\" Tội phạm \\\" bị công an dắt đi. Nó hoang mang, sợ hãi và hoảng loạn nhìn xung quanh. Mọi người thì vẫn cứ nhìn nó và chỉ trỏ. Có nhiều người đi ngang qua cũng dừng lại ngó nghiêng : \\\" Có cái gì mà đông thế hở bác ?\\\".

Cả 2 lên xe.

------8h30------

Lúc này về tạm giam, khi công an đã tra hỏi mọi thứ về nó và sự việc xong xuôi, nó và T bị cách ly riêng biệt, ngồi đây 1 mình và xung quanh là 4 bức tường. Nó lo lắng và sợ hãi, nó lo cho T rồi lo cho bản thân, không biết có bị vào tù không, mà nếu phải vào tù lúc này thì chắc nó sẽ không sống đc mất ! Nó lại khóc, khóc vì sợ hãi, khóc vì ấm ức bị oan. Nó vừa mới chỉ tìm đc cái mà đc gọi là tình yêu, sự bình yên của nó, cuộc đời nó chỉ vừa mới mở lối sang 1 con đường khác, nó mới chỉ vừa hi vọng mong manh về cái tương lai tốt đẹp. Vậy mà giờ nó lại ngồi ở đây, cách xa T. Nó ngồi đây và cầu mong không có chuyện gì xấu sảy ra với cả 2 người, nó cầu mong cái gia đình khá giả của T sẽ cứu đc hắn lần này, nó cầu mong cuộc đời đừng lấy mất đi người đàn ông đã đến bên nó. Bây giờ nó chỉ biết cầu mong và hi vọng thôi. Nó chỉ làm đc thế vào lúc này.

Đêm nay thật là dài..

--- Sáng hôm sau ---

Vừa chợp mắt 1 lúc thì nó đã bị đánh thức, 1 người vào mở cửa rồi dắt nó ra. Nó thấy bố mẹ nó, rồi cả bố mẹ của T đang ngồi ở ngoài. Vừa nhìn thấy

thế , mẹ nó bật khóc rồi hỏi sao lại ra nông nỗi này, mấy ngày không gặp, nó thấy người mẹ nó đã gầy đi, mắt sưng và da tái đi rõ rệt. 2 mẹ con thấy nhau thì nước mắt cứ chảy vậy thôi. Mẹ nó hỏi dồn dập mấy ngày ở đâu, ăn uống kiểu gì, nó thì vẫn chỉ ngồi đấy thỉnh thoảng nhìn sang bố mẹ của T. Còn 2 người đấy nhìn nó với 1 ánh mắt khinh khỉnh. Và nó cũng chả dám nghĩ đến những điều tiếp theo nữa. 1 lúc sau thì nó đc về, nó vừa vui vừa sợ rồi hỏi mẹ

nó :

- MẸ ! SAO CON LẠI ĐC THẢ ?? CÒN ANH T ĐÂU ? T ĐÂU MẸ ?

Mẹ nó chỉ nói là nó chưa đủ 18t nên đc về và theo dõi, còn T thì chưa biết. Nó nghe thấy vậy thì hoang mang lắm. Cũng chả biết gì về mấy cái này nên nó đành nghe theo vậy. Bây giờ thì nó đã đc về nhà, nhưng khác với suy của nó hôm qua. Đang vào lúc này thì nó làm sao có thể nằm nhà thảnh thơi đc.

Vừa về đến cổng, mấy người hàng xóm nhìn thấy nó rồi xì xầm với nhau :

- Đấy, bỏ nhà đi xong bây giờ bị bắt trong nhà ngỉ với cái thằng nào thấy bảo nhìn trông trộm cắp lắm !!

- Thì đang học, chả biết làm gì thì phải vào đấy chứ không thì kiếm đâu ra tiền !!

- Con hư là tại mẹ, nhà không dậy thì chả hư là đúng.

- Rồi cái loại con gái thế này á , có đứa nào thần kinh mới ngó vào.

Nó nghe thấy nhưng mặc kệ vì giờ nó chả buồn nói nữa, mẹ nó thấy thế thì mở cổng thật nhanh rồi kéo nó vào nhà. Ngôi nhà vẫn thế, chả có gì thay đổi cả. Đồ đạc mọi thứ vẫn vậy. Nhưng đối với nó bây giờ căn nhà này là 1 nơi cô đơn đến đáng sợ. Vừa ngồi xuống, mẹ nó đã hỏi luôn :

- Sao mày dại thế con, mày biết mày đi mấy hôm mà tao mất ăn mất ngủ không ? Hôm nào tao với bố mày cũng đi tìm, rồi không biết mày rúc vào cái xó xỉnh nào rồi mày làm sao. Mày biết tao khổ sở không !!

Rồi mày đi như thế này thiên hạ nó chửi tao không biết dậy con kia kìa, mấy hôm nay đi đâu cũng khép nép, đi đâu cũng nhục nhã mà mày có biết đâu !!

Mười mấy năm tự nhiên mày đc như thế này đấy à , mày phải biết nghĩ cho mẹ mày chứ ! Vừa nói mẹ nó vừa mếu máo rồi khóc tu tu như trẻ

con, bố nó thì ngồi im lặng không nói gì. Vậy đấy, con dại thì cái mang. Mọi thứ nó gây ra bây giờ thì chỉ có mẹ nó là người gánh chịu cả về vật

chất lẫn tinh thần. Những lần nó gây ra 1 tội lỗi gì, thiên hạ chỉ độc mồm chỉ trích mẹ nó. Nhưng nó có biết đâu. Nó vẫn cứ vô tư, rồi nghĩ rằng chỉ có nó là

người bị trách móc, nhưng nó có biết đâu mẹ nó lại là người chịu nhiều đắng cay nhất. Tất cả mọi tội lỗi chỉ đổ lên đầu mẹ nó. Nhưng bây giờ nhận ra thì

cũng đã quá muộn rồi. Giờ thì giải quyết đc gì nữa, việc thì đã làm rồi, tai tiếng thì mẹ nó cũng đã nhận. Nó lại nước mắt ngắn dài, giờ thì nó thương mẹ nó lắm, nhưng chả làm gì đc. Giờ hối hận cũng chả làm đc gì cả. Rồi mẹ nó lại hỏi tiếp :

- Thế thằng đấy là thằng nào ? Nó đã làm gì mày chưa ? Sao mày lại đi cùng nó ? mày đi cùng nó hay mày bị nó lừa ? tao đâm đơn cho nó mọt gông bỏ mẹ nó đi !!

Nó nghe thấy vậy liền giật mình quay sang :

- CON ĐI THEO , MẸ MÀ LÀM ĐƠN CON CHẾT TRƯỚC MẶT MẸ CHO MÀ XEM !!

- Nhưng mà thằng đấy là thằng nào..

- NGƯỜI YÊU CON, CON NÓI RỒI ĐẤY MẸ MÀ LÀM GÌ CON CHẾT CHO MẸ XEM !! Nó gào lên hoảng sợ, mẹ nó nghe thấy vậy cũng không nói gì nữa. Nói xong nó lên trên nhà. Cái phòng nhỏ đầy đủ của nó bây giờ đây lại trông thật

đáng sợ. Mọi vật vẫn im lìm, sự cô đơn bao trùm. Trong đầu nó bây giờ chỉ nghĩ đến T. Rồi không biết T sẽ như thế nào nữa.

Nằm dài cả ngày, mắt nó cũng đã sưng mọng lên. Nó chả buồn ăn uống gì nữa. Suy nghĩ 1 lúc thật lâu nó vội vàng bật dậy rồi ngồi vào cái máy tính

online facebook. Nó tìm con bạn thân, T và Nó gặp nhau cũng qua con này. Vừa online thì bạn nó đã pm ngay:

- Mày đang ở đâu ? đc về rồi à ? anh T đâu đc thả chưa ? Mà sao lại bị tóm ?

- Mày đang ở đâu, bây giờ không nói qua đây đc. Mày qua nhà tao luôn đi..

- Ok qua luôn đây.

1 lúc sau thì bạn nó đã đến, có tiếng mẹ gọi ở dưới nhà, nó vội chạy xuống gọi với ra :

- Bạn của con ! Mẹ cho nó vào đi.

Bạn nó đi cùng 1 thanh niên nữa, thanh niên này mặc cái áo dài tay trong khi trời đang rất là nóng. Nó vẫy cả 2 lên tầng, mẹ nó đứng ở dưới ái ngại nhìn theo.

Vừa vào trong phòng, nó chốt cái cửa vào và thanh niên kia cởi vội cái áo dài ra :

- Đùa nóng vl em ạ !!

Hoá ra hắn đang cố che 2 cái tay kín hoa văn của hắn. Rồi bạn nó hỏi dồn luôn :

- Thế làm sao ? Làm sao mà bị tóm ? Làm sao mà mày lại đc thả về !!

- Hôm qua đang ở

nhà T thì ông bà già T về đuổi rồi cả 2 ra N2. Mày biết cái thằng hôm nọ đánh nhau với T không ??

- Biết ! Thằng đấy tên X ! Rồi sao nữa ??

- Nó cầm cái túi đến rồi bảo là có đồ mang ra nói chuyện vụ hôm đấy, ngồi 1 lúc nó kêu chạy xuống lấy bài

thì công an vào thế bị tóm luôn, đến bây giờ thì đéo thấy nó đâu nữa !

Vừa nghe thấy vậy thanh niên kia thốt lên :

- Ôi thôi thế đm em ơi ăn quả dích rồi ! Đm nó dích em với thằng T rồi, mà trong túi nhiều đồ không ??

- Em không biết, nhưng lúc ngồi đấy thấy đổ ra có cả cái cân, rồi nhiều ống với túi lắm..

- Thế đúng cm nó rồi ! Đcm ăn quả đậm chưa ! Mà có đủ cân túi ống iếc thì là thành đại lý buôn bán cm rồi !!

- Em cũng không biết ! nhưng anh ơi liệu kiểu này có bị làm sao không anh, liệu có bị đi tù không anh - Nó đã bắt đầu rưng rưng.

- Anh có biết đâu, còn xem xem nhiều không đã. Nhưng mà đm đúng là thằng đấy không ?

- Đúng nó, em nhầm làm sao đc.

- Thế sao lúc tạm giam không khai ra ?

- Em nói rồi nhưng họ bảo phải điều tra rồi xem xét xác thực mới biết đc.

- Ừ thế để anh biết vậy đã..

Vừa nói xong hắn cầm cái đt lên và gọi:

- Alo anh à, em đây. Anh ơi thằng T bị ăn dích rồi, đcm nó bị thằng X cầm đồ lên phòng thằng T trên N2 rồi bỏ ở đấy ,em đang ngồi nhà ng yêu thằng T đây !

- Ng yêu nó đc về à ?

- Vâng đc về rồi...

- Có chuẩn là như thế không ?

- Chuẩn rồi mà !!

- Mày qua nhà anh đi cho tiện.

Hắn tắt máy rồi nói với con bạn nó :

- Bây giờ em ở đây, anh đi xem như nào.

- Vâng !! Anh ơi như nào thì gọi luôn cho em nhé anh nhé, ngồi nhà sốt ruột lắm nhưng em không đi đc !

- Rồi rồi.

Hắn mặc cái áo, đi xuống nhà chào hỏi qua loa rồi đi mất.

------5h00-------

Chiếc xe phóng đến ngôi nhà hôm nọ mà T cùng với bạn hiền đã đến để nói chuyện. Đến nơi thanh niên này bước vào và chào hỏi :

- Anh !!

Vẫn là ông anh trung tuổi hôm

nọ đang trong nhà, thấy thế liền gật đầu :

- Ờ thế như nào rồi vào đây xem

nào !!

- Còn như nào nữa, thằng X nó cầm đồ lên, mà thấy bảo trong túi có cả cân kiếc rồi ống với cả túi nữa cơ mà.

- Đm thế thì đậm rồi.. Mà thằng X cũng lặn mất rồi à ?

- Em không biết, nhưng không thấy tăm hơi nó đâu cả.

- Đm hôm nọ thấy bảo 2 thằng đánh nhau, tao đã gọi chúng nó đến hỏi rồi. Thằng X thì bảo không việc gì, thằng T cũng thế. Thế mà đcm chúng nó lại làm cái trò mèo này !!

- Đm anh ạ, bây giờ như thế này đm em xin lỗi anh chứ em phải đi lùng thằng này !! Đcm nó làm thế là đéo đc !

- Mà mấy đứa chúng mày thì thằng nào cũng là anh em tao, bây giờ lại như này chúng mày làm tao khó xử..

- Nhưng mà nó làm cái trò này thì anh em gì nữa hả anh ? Anh em thì nó đã không làm như thế đcm nó em cay lắm rồi. Thằng T thì em như ae ruột, giờ thấy thế em lại đứng nhìn thì thiên hạ nó ỉa vào mặt em à.

- Mà đã ai biết chưa ?

- Chưa. Mới có em.

- Bây giờ mày gọi chúng nó nói tình hình như thế, không đc ầm lên không nó lại té cm mất thì chịu. Nói nhỏ anh em trong nhà thôi.

- Vâng em biết rồi. Mà đm gặp ngoài đường là em phang chết nó luôn đcm !!

- Cứ từ từ rồi đâu vào đấy. Thôi bây giờ mày cứ về đi, như nào anh gọi luôn. Mà đi 1 mình mà có gặp thấy nó ngoài đường thì cứ bơ mẹ đi coi như không biết chuyện gì. Đừng có xồn xồn lên hiểu không ?

- Rồi em biết rồi.

- Đấy cứ thế để tao bảo mấy thằng.

Thanh niên này vâng dạ rồi đi về, trong đầu vẫn chưa thể ngờ ra mọi chuyện nó lại khốn nạn như vậy.

Cuộc sống là thế, đôi khi cứ tưởng rằng qua 1 vài biến cố rồi mình sẽ biết và hiểu rõ mọi chuyện cho đến 1 ngày đẹp trời cuộc đời sẽ hét thẳng vào mặt : Ngạc nhiên chưa !! Cho đến lúc ấy thì bản thân chợt nhận ra mình hiểu chưa bao giờ là đủ. Cuộc đời có mấy ai biết hết chữ ngờ, mấy ai đoán đúng đc lòng dạ người khác.

Đừng bao giờ tin tuyệt đối vào 1 thứ gì, vì vốn dĩ chả có thứ gì đáng tin hoàn toàn cả.

----7h00----

Bạn nó cũng đã về, giờ này chỉ có 1 mình nó với 4 bức tường xung quanh. Đối với nó cũng chả khác cái phòng tạm giam là mấy. Nó lại nhớ T, rồi nó lại khóc. Nó tuyệt vọng cầu xin dù chỉ là 1 tia sáng nhỏ thôi cũng đc, nó khát khao con đường tối tăm mà nó đang đi có 1 người dẫn lối. Cuộc đời của nó sai lầm vậy là đủ rồi. Bây giờ mọi ý nghĩa để sống của nó chỉ là T. Nó vẫn hi vọng T sẽ về với nó, rồi mọi thứ lại sẽ bình thường. Nó đặt cược tất cả vào T. Rồi mọi thứ sẽ ổn, vấn đề chỉ còn là thời gian.

Nó lại online facebook và tìm con bạn, mọi thứ nó quan tâm bây giờ chỉ là T. Cái nick của bạn nó thì dường như 23/24 đều hiện màu xanh. Dù bất kì ở đâu, muốn gặp chỉ cần online facebook là sẽ thấy. Nó di chuột rồi kéo bàn phím mệt mỏi.

- Thế nào rồi

- Vẫn chưa biết. Đang đợi xem mấy ông kia tìm thằng X đã. Nó trốn cm rồi.

- Mất hình luôn ah ?

- Ừ đcm chui rúc như chó rồi !!

- Ừ. Có gì thì cứ pm liên lạc cho t nhé, t treo máy onl cả ngày đợi mày.

- Rồi yên tâm.

Vậy là vẫn chưa có tin tức gì của T cả, không rõ giờ này T đang ở đâu, nó đã khóc hết nước mắt rồi, nó tự hỏi sẽ phải chờ đợi đến bao giờ. Đến bao giờ thì nó mới thật sự được sống.

Đang nằm dài trên phòng thì mẹ nó lên mở cửa bước vào, thấy nó như vậy mấy ngày nay mẹ nó không khỏi xót xa. Mẹ ngồi bên giường nó rồi bắt đầu nhỏ nhẹ :

- Thế.. mày cứ định như này mãi à con..

- .......

- Bây giờ mày cứ thế này mãi sao đc ?

-.....

- Mà xem thế nào rồi mấy nữa đi học đi. mày nghỉ lâu lắm rồi, để mẹ đến trường hỏi cô giáo rồi đi học thôi, bây giờ không học mai sau là khổ lắm, mà cái thời như mẹ làm gì đc sung sướng như chúng mày, còn chẳng đủ mà ăn ấy chứ đừng nói là quần áo đẹp.

Mẹ nó ngồi tâm sự, nhưng chả nhét đc gì vào đầu nó lúc này cả. Bỗng nhiên có tiếng bạn nó gọi dưới nhà, nó vội vàng hớt hải chạy xuống. Nhìn thấy nó gầy rộc đi, con bạn mới nhíu mày:

- Khiếp đm nhìn mày trông kinh thế, sao không ăn uống gì à ?

- Tâm trạng đéo đâu mà ăn với uống... mà có chuyện gì đấy ? Có tin gì của T rồi à ?

- Tao nghe thấy bảo 2 tháng nữa xử đấy !!

- Ai bảo với mày thế ? Mà ai gặp đc T chưa ?- nó vừa nghe thấy vậy thì vội vàng hỏi luôn.

- Tao cũng có biết đâu, thấy mấy anh ý bảo thế..

- Có đc thăm gặp không ?

- Thăm gặp thì hình như là lằng nhằng lắm. Phải có giấy gì cơ ấy..

- Giấy gì ?

- Mà tao biết đâu đc tao phải luật sư đéo đâu !! Tao chỉ biết sắp xử thì tao báo mày vậy thôi.

- Ừ

- Mà hình như muốn thăm gặp phải là người nhà mới đc gặp hay sao ấy.

- Sao lại thế ?

- Đùa tao đã bảo ko biết mà. Tao nghe loáng thoáng vậy thôi..

- Ừ..

- Mà đi ra ngoài đường cho khuây khoả tý đi suốt ngày ở trong nhà điên cm luôn đấy. Thay quần áo đi rồi đi với tao.

- Đi đâu..

- Thì đi đâu chả đc ra ngoài linh tinh..

Nó đi vào nhà rồi thay quần áo, đứng soi gương mà đến cả nó cũng phải giật mình. Mặt nó xuống sắc rõ rệt, như mất hết sức sống vậy. Nhìn vào gương nó cười rồi tự hỏi nếu bây giờ T nhìn thấy liệu hắn còn yêu nó không..

1 lúc sau nó đi ra ngoài và leo lên xe, mẹ nó gọi với theo :

- Đi đâu đấy ??

- Con đi ra ngoài tý !

----5h00----

2 đứa đang ngồi trên xe đi qua khắp phố phường, trong mắt nó bây giờ Hà Nội buồn quá, không còn như lúc nó còn là 1 Hot girl sang chảnh nữa, hồi đấy những con đường này nó nghĩ là để dành cho nó, là nơi để nó lượn lờ mỗi ngày cho mọi người đc trầm trồ ngắm nhìn, còn bây giờ, khi mọi người nhìn theo, nó không thấy hãnh diện và tự tin nữa mà thay vào đấy là sự e ngại vì cái mặc cảm rất lớn của bản thân. Nó sợ mọi người nhìn nó bằng cái ánh mắt khi nhìn 1 thứ gì đấy kinh tởm. Thế đấy, người có tật thì hay giật mình.

Đang suy nghĩ lung tung bỗng nhiên con bạn nó thốt nhẹ lên :

- Ố mày ơi !!

- Gì ? Đm giật cả mình tý thì ngửa bố mày đang...

- Thằng kia... có phải là thằng X không ??

Nó vội quay ngoắt ra nhìn theo hướng chỉ tay của con bạn vào 1 quán điện thoại ven đường.

Đúng hắn rồi.

2 đứa cuống cuống phi vào trong ngõ dựng xe rồi bạn nó móc vội điện thoại ra gọi :

- Anh ơi, em thấy thằng X nó vào quán đt trên đường AbC này anh qua ngay đây đi !!

2 con im lặng nhìn bên đường. Tim nó đập loạn lên.

1 lúc sau có 2 xe đi đến, thanh niên ng yêu bạn nó đã có mặt nhìn rồi hỏi :

- Đâu ?

Nó chỉ sang bên đường, đúng lúc đấy thì X đi ra. Vừa nhìn thấy nó đứng bên đường, X há hốc mồm rồi vội vàng vặn khoá xe nổ máy, tất cả thấy vậy liền phóng xe theo mồm không ngừng gào to;

- ĐCM NÓ CHẠY RỒI NHANH LÊN ANH ƠI !!

3 xe rú ga trên đường đuổi nhau, mọi người xung quanh hốt hoảng nhìn và đứng gọn hết vào 1 bên. Có mấy ông nhõi đứng bên đường móc điện thoại ra vội vàng giơ lên quay quay:

- Ô ông êi bọn này nó đua hay sao ấy ông ạ

- Ông chả biết đéo gì cả chắc đây lại cướp giật chứ đéo gì dạo này nhiều vl, mà nó đi mẹ rồi quay đéo gì nữa!!

Tiếng xe rú máy ầm lên khắp đường, mọi người hoảng hốt nép vào 1 bên. Đến 1 ngã tư thì tiếng phanh xe rít lên.

Nó và con bạn 1 lúc mới đuổi đến nơi, nhìn thấy đám đông xúm xụm ở trên cả 2 đứa thấp thỏm lo sợ, đi lên thì thấy X đang nằm gọn dưới đất còn cái đầu xe vỡ tan. 4 thanh niên kia quay đầu xe từ xa :

- TÉ ĐÊ EM ƠI TRONG XE MANG ĐỒ Ở LẠI ĂN CỨT BÂY GIỜ !!

Đám đông xung quanh bắt đầu nhốn nháo chạy đến, có người móc điện thoại gọi cho cứu thương và công an, có người thì cầm giơ giơ lên chụp ảnh rồi nói với nhau :\\\" Thôi thằng này kiểu này sống cũng đéo nguyên hình !!\\\".

Nó nhìn thấy vậy liền vỗ vai bạn nó quay đầu xe và đi về. Về đến nhà, vừa bước xuống xe nó nói luôn :

- Về nhà rồi onl luôn facebook đấy nhé xem tình hình như thế nào !!

- Rồi rồi biết rồi.

Nó chạy vào nhà, nhiên thấy tối xầm mắt mũi rồi ngã lăn ra đất..

Khi tỉnh dậy thì nó đã đang nằm trong bệnh viện, thấy con bạn đang ngồi bên giường nó ngơ ngác hỏi :

- Sao tao lại nằm trong này ? Tao bị làm sao thế ??

- Bác sĩ ... bảo mày có thai..


--------Còn tiếp---------

Có lẽ em Hot Girl sẽ chia tay các bác vào tập sau nên tập này hơi ngắn

Loading...

Tiểu thuyết tình yêu là website chia sẻ những thể loại truyện hay nhất hiện nay, được nhiều người đọc yêu thích. Truyện được cập nhập hàng ngày. Hãy lưu địa chỉ web để truy cập nhanh hơn!

Chúc các bạn online vui vẻ !

Laptop Tùng Anh

Tour Phú Quốc

Vinhomes Cầu Rào 2

Trang Chủ