- Bỏ cuộc chơi sớm vậy sao?_ Thiên Kì lạnh lùng nói , trông anh bây giờ thật đáng sợ , đôi mắt hổ phách sâu hút hồn , bạc môi khẽ nhấc lên thành nụ cười nhạt .
- Mày ...Mày...tao sẽ giết mày! _ thằng cầm đầu hằm hè nói nhưng trong lòng vẫn không khỏi run sợ . Hắn ta thực sợ rất sợ con người trước mặt , hắn ta quá mạnh , quá lạnh lùng ,...Nhưng vì không thể để mất trước hội đàn em nên hắn ta vẫn cứng giọng nói ....
- Chỉ sợ điều này không thể thực hiện được !_ Nói xong anh giáng 1 đấm vào mặt thằng đó
- Anh Kì tha cho tụi em đi....._ Mấy người quỳ xuống đất cầu xin, bây giờ họ chỉ còn nữa mạng sống sợ đánh thêm thì sẽ không sống nổi.....
- Thôi được ! Nhưng mà cũng phải để lại 1 kỉ niệm khó quên chứ !_ Thiên Kì nhìn tên cầm đầu trước mặt và rồi.....
" Phập"
- Á .....1Tiếng kêu thảm thiết vang lên...
Máu tươi chảy ra.....
Tám đầu ngón tay của tên cầm đầu đó rơi xuống đất , trước nhìn ánh mắt sợ hại tột cùng của mọi người .....
- Rút_ Thiên Kì lau những vết máu còn dính trên tay , ra lệnh cho hội đàn em.....
-------------------------------
Trường Kinh Wook:
- Mày nghe tin gì về băng QK chưa?_ Học sinh 1
- Chưa, nhưng tao nghe nói đại ca của băng QK không phải là anh Quân nữa có đúng như vậy không?_ Học sinh 2
- Chính xác , người này còn đáng sợ hơn cả anh Quân đó _ Học sinh 3
- Vậy sao? _ Học sinh 4
- Mấy ngày gần đây các băng đảng nổi tiếng khác đều bị xóa sổ hết, họ đều bị đánh bại 1 cách thảm hại _ Học sinh 5
- Thế mấy người có biết là ai không?_ Học sinh 6
- Đó là Thiên Kì , người mới chuyển vào trường chúng ta đó!_ Học sinh 7 , mắt ánh lên vẻ tôn sùng phấn khởi nói
- Thật sao? Trường mình đứng là may mắn mà_ Học sinh 8
-.........
Trên sân trường bên cạnh cây phượng cổ thụ có 1 người thanh niên đang ngồi đọc sách, anh khoác trên mình chiếc áo trắng , mái tóc bay nhẹ trong gió , đôi mắt hổ phách , bạc môi quyến rũ , ....tất cả điều đó đều làm mọi người trong trường kính trọng tôn sùng anh, ai cũng muốn anh để ý đến mình nhất là đám con gái , còn lũ con trai chỉ dám nhỏ nhẹ đi đứng họ rất sợ làm anh nổi giận. Lúc trước Anh Quân đã được mệnh danh là người máu lạnh , nay có 1 vị đại ca mới lên tính cánh còn đáng sợ hơn, khốc liệt hơn , .....không ai có thể đoán được tính cách của anh _ Thiên Kì
- Ê, Thiên Kì là ai Vậy?_ Nhỏ Loan kéo áo thằng thành béo hỏi tới tấp , từ sáng đến giờ nhỏ toàn nghe mọi người bàn tán về ai đó .....
- .......Thằng Thành béo bắt đầu chém gió
- Anh ta đáng sợ vậy sao?_ Nhỏ Loan rùng người khi nghe xong thông tin vắn tắt của Thiên Kì
- Không phải đáng sợ mà là quá đáng sợ_ Thằng Thành béo
" Đây chả phải là thiên thần đội lốt ác quỷ sao"_ Nhỏ Loan thầm nghĩ
" Học lâu trong trường rồi mà mình chưa được gặp anh ta , hôm nào phải đi theo hội con gái trong trường để nhìn trộm mới được" _ Loan
---------------------------------
*Tại một nơi nào đó:
- Anh đưa tôi đi đâu vậy ?_ tôi thắc mắc hỏi quân, mới sáng ra hắn đã đến nhà lôi tôi đi rồi . Cứ tưởng ngày chủ nhật sẽ được ngủ 1 bữa thật đã.....vậy mà
- Đi biển _ Quân nắm chặt lấy tay nó kéo về phía trước
- .............
- Woa!_ Tôi hét sầm lên khi trông thấy 1 bãi biển trong xanh cùng bờ cát trắng mịn...
- Thích không_ Quân nheo mắt nhìn cô gái đáng yêu trước mặt mình , trong lòng len lỏi 1 tia ấm áp lạ thường
- Thích ...Anh mau xuống đây đi, nước biển mát lắm_ tôi thích thú dùng chân khuấy mặt nước
- Cô tự chơi đi
- Không anh phải chơi cùng tôi_ Nói xong nó liền dùng tay hất nước vào người Quân
----------- 1 lúc sau -----------------
- Ê, sao anh không nói gì ?_ nó ngồi bó gối trên cát nhìn người con trai tuấn mĩ trước mặt mình, tim bỗng đạp nhanh hơn 1 nhịp...
- Tôi muốn ngắm biển_ Quân đưa mắt nhìn xa xăm
-.............................
- Đi ăn không?_ Sau 1 hồi nhập tâm suy nghĩ Quân mới quay sang chỗ nó định rủ cô nàng đi ăn ...nhưng anh không thấy bóng dáng cô đâu cả
Một cảm giác quen thuộc ập đến khiến anh lo sợ......
Cảm giác bị bỏ rơi ........
Anh chạy khắp nơi để tìm cô.......
- ÁAAAAAAAA _ nó bị rơi từ trên cây xuống
"Xoẹt"
- Cô không sao chứ ?_ Quân lo lắng nhìn người con gái nhỏ nhắn, khuôn mặt đang dần chuyển sang màu trắng rồi lại đỏ
- Áo ...áo ...tôi bị ...rách rồi !_ nó yếu ớt mở miệng nói . Chiếc áo rách làm hở ra phần eo nhỏ trắng nõn
-Cô ...cô ...đúng là ngốc mà !_ Quân quay mặt đi chỗ khác để giấu khuôn mặt đang dần ửng hồng của mình , rồi cởi chiếc áo khoác ngoài ra đưa cho cô
......................
Gió biển rất mát , tình con sóng xô bờ ........ Trời xanh , nước trong, bãi cát trắng,..............
- Anh ăn táo không?_ nó chìa quả táo nhỏ ra trước mặt cô
- Vừa nãy cô trèo cây để hái cái này sao?_ Quân đưa tay đón lấy quả táo
- Ưhm
- Mẫn chi....
- gì?
- Vừa nãy không thấy cô tôi đã rất sợ !_ quân
- Thật không đó? _ Nó nheo nheo đôi mắt to của mình thích thú nhìn Quân
- .................
- MẪN CHI, TÔI YÊU EM............_ giọng nói đều đều của quân vang lên
- Làm bạn gái tôi nhé!_ Quân nhìn chằm chằm vào nó như chờ đợi 1 điều gì đó........
- Ê , đừng nói là bà định ăn sạch cả mẩu xương ấy nha!_ Thiên Kì nhìn chằm chằm vào khuôn mặt mất hồn của chị gái mình , anh cầm chiếc đũa khua khua trước mặt nó nhưng chả thấy có phản ứng nào cả
- Ưhm..._ Nó mơ mơ màng màng gật đầu
- Không được rồi, tôi phải gọi điện thoại ngay!_ Thiên Kì rút con i phone 4 ra chuẩn bị ấn ấn ....
- Em gọi cho ai vậy?_ Dường như cảm nhận được ánh mắt bất thường của Thiên Kì , nó liền lại gần .....
- Alo, mau mang xe tới Đường XX đị, ở đây đang có 1 con bệnh _ Thiên Kì chả vờ áp điện thoại vào tai , giọng nói nghiêm túc xen lẫn khinh thường của anh làm cho nó bắt đầu lấy lại được ý thức ....
- Em...Em.... mau biến đi!_ nó cầm cái thìa chọi ngay vào đầu Thiên Kì , mặt anh nhăn lại vì đau. Dường như cảm nhận được mình đã đánh quá tay nó liền nhấc mông ra khỏi bàn ăn....
- Bà định chạy sao?_ Thiên kì túm lấy cổ áo chị gái, mặt hằm hè, đôi môi quyến rũ hằn ra từng chữ đe dọa khiến cho người khác phải run sợ
- Em ...em...cứ bình tĩnh, có chuyện gì thì 2 chị em mình cùng thương lượng mà_ Nó chắp 2 tay vào vs nhau đưa mắt cầu xin sự khoan hồng của em trai
- Bà biết tính tôi rồi mà!_ Không đợi chị gái mình có phản ứng gì anh liền cầm cái muông chọi vào đầu nó liên tiếp .....
-.................
- Úi da, em có cần ra tay mạnh vậy không?_ Nó ôm đầu nhăn nhó, chu cái miệng nhỏ ra khiển trách
- Ưhm...._ Thiên Kì
- Mà bà bị sao vậy, từ chiều qua tới giờ tôi để ý thấy cái mặt của bà ngày càng nguy hiểm_ Thiên Kì nhìn chằm chằm vào khuôn mặt tròn tròn lúc đỏ lúc hồng của chị mình , nhếch bạc môi mỏng lên hỏi,.....
- Em....sao...lại hỏi vậy?_ Nó ấp úng không nói lên lời, nhiệt đọ trong cơ thể theo đà mà tăng lên
- Tự bà biết_ Thiên Kì nhường như đã biết trước được điều này.......
- Em....thôi chị đi học đây!_ Nó đeo cái cặp trên vai , nhanh chóng chạy khuất......để che giấu sự hồi hộp của mình. Chiều hôm qua khi nghe thấy Quân tỏ tình , trong lòng nó rất vui xen lẫn cả sự ngạc nhiên nguyên cả buổi tối hôm qua nó không ngủ được , trong đầu chỉ hiện lên khung cảnh biển chiều hôm ấy.
Hôm nay nó sẽ cho quân biết câu trả lời .......
Một câu trả lời mà Quân mong đợi ....
Thực sự....
Nó rất thích Quân....
Mà thích từ rất lâu rồi.....................
Nở 1 nụ cười thật tươi , thật hạnh phúc nó bước chây thật nhanh về phía trước....
----------------------------
Sân trường nhộn nhịp tiếng nói cười dường như mọi người đang bàn tán về 1 người nào đó..............
- Ưhm , cô ta xinh thật đấy!_ Học sinh
- Mình chưa bao giờ nhìn thấy người con gái nào có thân hình nóng bỏng như vậy?_ Nam sinh thứ 2 mơ màng nói
- Đúng , đẹp như diễn viên điện ảnh vậy?_ nam sinh 3 mắt liên tục phát sáng nhìn về phía phòng hội học sinh
- Cô ta xinh thật, mình là con gái mà còn phải ngước nhìn đến mất cả hồn_ nữ sinh 1
-.......
Những lời bàn tán đó làm cho không khí trong trường trở lên ồn ào hơn......
" Bọn họ đang nói ai vậy nhỉ?"_ Nó thắc mắc , nhưng vẫn không dừng bước chân.....
" Không liên quan tới mình , Mình phải đi tìm hạnh phúc thôi.........." nó nghĩ ,chân bước ngày càng nhanh về phía văn phòng của hội trưởng hội học sinh
-------------------------------------
*Phòng hội trưởng hội học sinh:
" Cạch " Tiếng mở cửa rất nhỏ, nó nhỏ tới mức làm cho người cho phòng không nghe thấy gì cả
" Phải làm cho anh ta bất ngờ mới được"_ nó thầm nghĩ , bước chân thật nhẹ về phía phòng làm việc mà Quân hay ở
Trước mắt nó không phải là hình ảnh Quân ngồi bên bàn làm việc mà đó là 1 đôi trai gái hoàn mĩ đang hôn nhau say đắm. Người con trai đó chính là Quân , anh đang quay lưng về phía nó, nó thấy cô gái đó hôn anh rất say đắm, mà cô ấy nhất đẹp mái tóc thẳng ngang vai ôm gọn lấy khuôn mặt trái xoan nhỏ nhắn, làn da trắng hồng mịn màng , dáng người cao cao , chiếc eo nhỏ nhắn đang bị lộ ra do cô kiễng chân lên, cái váy ngắn màu đen càng tôn thêm làn da trắng ngần cùng đôi chân dài miên mang,......
Thật sự là cô gái đó quá đẹp ......
Nhưng chuyện gì đang xảy ra vậy?
Nó nhanh chóng chạy ra ngoài , cả người mềm nhũn như bún, nước mắt không ngừng chảy trên khuôn mặt trắng hồng . Hiện giờ nó như người mất hồn, dựa cả người vào lan can của sân thượng thở từng hơi nặng nè , khuôn mặt nhỏ nhắn đang dần biến sắc......
Bỗng có tiếng nói chuyện của đám học sinh nữ vang lên...
- Ê, cô gái đó là vị hôn phu của anh Quân đó_ Nữ sinh 1
- Thật vậy sao, thế là mình hết cơ hội rồi....._ Học sinh 2
- Công nhận họ đẹp đôi thật đấy! Mình cứ tưởng anh Quân thích con nhỏ Chi , bây giờ thì cho nó trắng mắt ra.._ nữ sinh 3
- Ư....Nếu mà anh Quân thích nhỏ Chi mình cũng cảm thấy gai mắt...
- Trống rồi, bọn mình vào lớp đi!_ nữ sinh 1
................................
Tại 1 góc khuất gần đó :
" Vị hôn phu...."
" vậy những lời hôm đó...."
" Anh đang đùa bỡn tôi sao"
Nó bước nhanh về phía cổng trường , mặc cho những giọt nước mắt đang không ngừng chạy ra , đôi môi mím chặt , .....
Nó đang rất đau......
Tim nó đang nhói lên từng cơn..........
"Rầm"
- Có tai nạn kìa , mau xem cô bé đó có việc gì không!_ Người qua đường
- .....
- Cháu tỉnh rồi ah!_ một phụ nữ trung niên đi xe lăn đến cạnh bên giường ga trắng toát. bà nhất đẹp ,một vẻ đẹp tinh khôi, đôi mắt cười ánh lên vẻ dịu hiền , mái tóc đen được búi gọn gàng ở đằng sau càng làm tăng lên sự đơn giản nhưng không kém phần cao quý.....
- Cháu đang ở đâu vậy?_ Nó nhìn quanh căn phòng mình đang ở, một căn phòng vs tông màu vàng chanh rất đẹp, bên cạnh khung cửa sổ có các chậu cây xương rồng nhỏ, mọi thứ trong phòng đều rất giản dị tạo cho người khác 1 cảm giác bình yên
- À , vừa nãy cháu suýt bị xe tông, nhưng may sao chiếc xe dừng đúng lúc . Chắc do sợ quá nên cháu bị ngất. Mọi người không biết cháu là ai thế nên cô mới nhờ người đưa cháu về nhà cô _ bà mỉm cười dịu dàng, đôi tay đã có vài vết nhăn nhẹ nhàng vuốt mái tóc dài của nó
- Cám ơn cô ạ! _ nó cúi đầu xuống
- Không sao, chỉ cần cháu thường xuyên đến đây chơi vs cô là được rồi _ Người đàn bà đó nhìn sâu vào đôi mắt to của nó thành khẩn mà đề nghị. Thực sự bà rất thích cô bé này , bà mong cô hãy đồng ý vs bà vì bà thực sự rất cô đơn......
- Dạ, cháu chỉ sợ mình làm phiền cô thôi!_ Nó cười toe tuy nụ cười không còn được hạnh phúc như trước nữa nhưng nó rất vui vì có người tốt cứu mình.....
- Không cô rất thích cháu !_ bà nhẹ nói
- Chắc chắn cháu sẽ đến mà!_ nó bật cười trước sự nghiêm túc của người phụ nữ trung niên này
- Thôi ra đây ăn bánh vs cô đi?_ Bà nhẹ đưa bánh xe lăn tiến ra ngoài cửa phong
- Vâng.._ nó nhanh nhẩu chạy xuống giường đến bên cạnh, giúp cô đẩy xe lăn ,......
-----------------------------------------------
* Phòng hội trưởng hội học sinh:
- Từ giờ cô đừng có hành động như vậy nữa!_ Quân ngả người ra chiếc sô pha rộng, 2 mắt nhắm lại , giọng nói lạnh băng vang vọng khắp căn phòng
- Nhưng em là vị hôn phu của anh mà!_ Cô gái trẻ nũng lựu chu đôi môi đỏ , cố tình ngả cả người dựa vào anh để cho anh thấy bộ ngực hoàn hảo của mình đang dần lộ ra do cổ áo rộng....( t/g: Nhưng rất tiếc anh ấy không có để ý đến chị đâu )
- Từ khi nào tôi lại có vị hôn phu thế !_ Quân đẩy mạnh cô ả xuống dưới nền đất , hằn giọng nói..
- Nhưng hai già đình chúng ta đã quyết định rồi mà!......_ cô ả phủi bụi trên chiếc váy mỏng, nhẹ nhàng cất giọng nói thánh thót để giải thích
- Người quyết định là ông ta, nên cô về nhà mà đòi ông ta_ Quân lạnh lùng nói. trong đầu nghĩ " thật sự rốt cục ông ta có coi anh là con nữa không...."
- Nhưng em yêu anh_ cô nàng trưng bộ mặt đáng thương nói, khóe mắt đỏ đỏ. Thật sự cô nàng đóng kịch rất giỏi
- CÚt_ Chỉ cần 1 chữ nhưng chất giọng ấy của anh khiến cho ai nghe thấy cũng phải rùng mình , sợ hại, không dám không nghe theo
- Em nhất định sẽ lấy anh. Thôi em đi nhận lớp đây hẹn gặp lại anh_ Tuy sợ , nhưng cô nàng vẫn cố gắng nói cứng
" Cạch" Tiếng cửa đóng lại
Tiếng giày cao gót dần không con nghe thấy gì....................
.........................
- Ông thực sự muốn làm gì ?_ quân nhẹ nói vào điện thoại
- Chỉ cần con cưới cô bé đó , thì ta sẽ chỉ chỗ bà ấy cho con_ chất giọng nghiêm nghi truyền từ đầu bên kia đến , trong đầu ông ta chỉ nghĩ đến món lợi nhuận khổng lồ khi 2 công ty kết giao
-...........
Tút! Tút! Tút ........
" Mẹ à , mẹ thật sự không cần con sao ....."
"Cho dù mẹ không muốn nhưng con nhất định phải tìm ra me...."
Quân nhẹ khoác chiếc áo mỏng, chân bước nhanh về phía trước, bây giờ chỉ cần gặp cô thì anh sẽ cười , sẽ không đau buông như vậy nữa............
Bỗng phát hiện ra điều gì không đúng
Anh quay đầu nhìn vào chiếc cặp sách nhỏ màu xanh lam đang để ở góc cửa.........
"Cặp sách của cô........."
" Cô đã đến đay sao , vậy chả lẽ cô đã nhìn thấy......" nghĩ đến đây anh bất giác lo sợ, miệng bất giác **** gắt lên
- Chết tiệt!
- Tối nay mày có đi chơi được không?_ nó áp tai vào điện thoại nói luôn. Thực sự bây giờ nó đang rất buồn, nó muốn chơi cái gì đó thật vui để quên đi nỗi đau
- Hả , được , ...tao sẽ cố gắng!_ nhỏ Loan hét ầm và điện thoại , nhỏ không để ý đến chất giọng khác thường của nó.........
-----------------------------
Quán Bar:
Không khí trong quán đang rất sôi động, những ánh đèn nhiều màu sắc rọi xuống càng làm cho quán Bar trở nên hoàn mĩ hơn, các anh chàng tuấn mĩ cùng những cô gái kiều diễm đang nhảy hết mình, trông họ thật đẹp. Bỗng dưng mọi người dừng cuộc chơi, hướng mắt ra ngoài của , miệng không cầm được à hú to lên trước vẻ đẹp của hai người con gái. Có vẻ như họ chưa bao giờ xuất hiện ở đây ........Một cô nàng nhỏ nhắn , diện nguyên 1 cây đen, chiếc váy ngắn theo bước chân của cô mà bay lên làm lộ ra cái đùi trắng nõn nà, khuôn mặt xinh đẹp giống như 1 thiên thần nhưng "lành lạnh" , Đôi mắt đen sâu sâu không gợn sóng cùng hàng mi dài cong vút ,mái tóc dài được thả tự do ôm lấy khuôn mặt thanh tú của cô. Đi bện cạnh cô là 1 cô nàng cũng không kém cạnh, Vs Chiếc răng khểnh xinh xắn cùng mái tóc xoăn nhẹ được buộc lệch sang 1 bên làm lộ cái cổ trắng như ngó sen. khuôn mặt trái xoan hoàn mĩ , đôi mắt to tròn đen long lanh , môi nhỏ chúm chím , nàn da trắng hồng, Chiếc váy màu đỏ ngắn kết hợp vs áo sơ mi trắng không tay càng làm cô càng xinh đẹp . Vâng hai người đó chính là Nó và Nhỏ Loan.................
Sự có mặt của hai cô nàng trong sáng như ánh nắng ban mai đó đều làm cho m.n trong quán ngỡ ngàng xen lẫn sự vui mừng
- Mày có chuyện gì sao? _ Nhỏ loan tay cầm ly cooktai trái cây uống, ánh mắt nhìn chằm chằm vào nó
- Ưhm, nhưng tao sẽ kể cho mày sau ?_ Nó uống 1 ly rượu có nồng độ nhẹ, chất lỏng cay cay chảy vào cổ họng làm nó khẽ nhăn đôi mắt xinh đẹp. Đây là lần đầu tiên nó uống rượu....
- Nếu vậy, thì mình ra kia giải tỏa đi!_ Nhỏ Loan chỉ về phía sàn nhảy nơi có vài người đang nhảy ,khẽ mỉm cười làm lộ ra chiếc răng khểnh xinh xắn
- Ok _ nó giơ tay làm kí hiệu , không quên nháy đôi mắt to đẹp của mình...
Những cử chỉ rất bình thường của tụi nó đã khiến cho bao nhiêu thằng con trai say mê, ánh mắt lộ lên vẻ háo sắc, họ rất muốn làm quen vs hai cô nàng có vẻ đẹp thuần khiết , tinh khôi , đáng yêu nhưng vẫn không kém phần cá tính này. Từ trước đến nay họ chỉ thấy qua những cô gái cá tính vs thân hình nóng bỏng , hoặc những cô gái cố gắng ra vẻ đáng yêu , thuần khiết chứ chưa bao giờ họ nhìn thấy những cô gái mang vẻ đẹp trong sáng như vậy............
...bla....bla....bla........... Tiếng nhạc sôi động làm cho con người ta thấy thoải mái hơn và càng sôi động hơn khi trên sàn có 2 cô gái xinh xắn......
Tuy không phải là những bước nhảy chuyên nghiệp , những điệu nhảy nóng bỏng , gợi cảm .Nhưng hai cô nàng đã thu hút được rất nhiều người vây quanh cổ vũ ,......Chỉ bằng những bước nhảy đơn giản , vụng về nhưng 2 cô đã chinh phục tất cả ánh nhìn của hội con trai trong quán Bar. Họ mở to mắt nhìn những đường cong hiển hiện dưới lớp vải mà khao khát, thèm thuồng , .....................
Hai cô nàng không biết rằng chính sự đáng yêu thuần khiết, cùng những bước nhảy vụng về ...đã làm khơi dậy bao nhiêu bản tính xấu xa của những con sói ....
------------------------
Tại 1 góc trang trọng trong quán Bar:
- Đã xảy ra chuyện gì vs 2 người vậy _ Thiên Kì nheo đôi mắt hổ phách lại miệng hỏi quân nhưng ánh mắt lại dưng trên người con gái có chiếc răng khểnh xinh xắn đang nhảy
- Hiểu Lầm _ Quân nhìn chằm chằm vào người con gái mặc váy ngắn màu đen đang bị 1 đám con trai vây quanh , ánh mắt hiện lên sự tức giận.....
- Nói trước là chuyện này em không giúp được đâu . Anh mau ra đi , không chị ấy sẽ bị lũ sói kia ..........._ Thiên Kì bỏ lửng câu nói chuyển ánh mắt sang người con trai tuấn mĩ trước mặt mình , thích thú mỉm cười khi thấy thái độ này của Quân
------------------------------
- Mình đi vào phòng vệ sinh 1 lát nha!_ Nhỏ Loan khẽ nói thầm vào tai nó
- Ưhm
..................
- Người đẹp, anh ngồi đây có được không?_ Một anh chàng đeo kính mắt màu vàng, đôi mắt hoa đào nhìn chằm chằm vào khuôn mặt xinh đẹp đến hút hồn của nó
Không để ý đến hắn , nó tiếp tục khám phá hương vị của ly rượu vodka, đôi môi quyến rũ khẽ nhếch lên........
- Em chuyện buồn đúng không?_ Anh chàng kiên trì hỏi, ánh mắt không tự chủ mà nhìn vào phần đùi thon dài trắng nõn đang dần lộ ra do cô nàng vắt chân chéo
- Anh muốn gì?_ nó
- Anh muốn nói chuyện vs em mà ?_ Hắn ta không tự chủ được mà đặt bàn tay to ráp của mình lên bả vai xinh đẹp của nó
- Bỏ ngay bàn tay của anh ra ! _ nó ngắt lên
- Sao em khó tính vậy?_ Hắn ta được mệnh danh là sát thủ đào hoa , bao nhiêu đứa con gái đều hạ gục trước tài ăn nói cùng vẻ đẹp của hắn . Hắn không tin rằng cô sẽ khước từ hắn bàn tay không yên phận vuốt ve khuôn mặt bầu bĩnh của cô
- BỎ NGAY BÀN TAY CỦA MÀY RA!_ một giọng nói rất đỗ lạnh lùng vang lên
- Anh...anh...Quân _ Hắn ta lắp ba lắp bắp khi thấy khuôn mặt tức giận của Quân , không tự chủ được mà quỳ rạp xuống đất
- Đi theo tôi !_ Quân tiến lại gần nắm lấy bàn tay nhỏ nhắn của nó mà lôi đi
- Anh khốn này anh mau buông tôi ra....!_ Nó giãy nảy lên, miệng hét to khiến cho mọi người trong quán đều sợ hại , họ ngừng hết việc làm của mình để nhìn cô gái xinh đẹp to gan này.........
- Không buông_ Quân tiếp tục kéo nó đi, mặc kệ những ánh mắt tò mò trong quán
- Ai mà bảo tên khốn này bỏ tay tôi ra thì tôi sẽ đi chơi cùng người đó !_ nó nói to lên cho tất cả mọi người trong quán đều nghe thấy . Khi nghe thấy thế tất cả đám con trai đều vui nhưng họ không dám ra tay vì người đó là Quân_ người máu lạnh
- Em ngày càng to gan đấy ?_ Quân nhếch bạc môi mỏng khẽ cười nhạt , anh thực sự rất muốn đánh cô, đánh cho cô nhận ra tình cảm của anh. Không để cô thêm gì nữa anh lôi cô về phía dãy phong víp
Vào trong phòng anh ném cô ngay lên chiếc ghế sô pha mềm, rộng. Vì bị anh ném không thương tiếng như vậy ,nó nổi đóa lên định mắng nhưng chưa kịp mở nói thì môi nó đã bị anh hung hăng mà hôn. Anh tức giận hôn lên đôi môi nhỏ nhắn , thơn ngọt của nó, nụ hôn bá đạo, lưỡi anh liền tiến vào bên trong cuốn nhẹ lấy cái lưỡi nhỏ của cô.....anh đang chìm đám trong nụ hôn ngọt ngào và rất đỗi hấp dẫn nhưng bỗng dưng anh cảm thấy mặt mình ươn ướt . Ngẩn đầu lên ,anh thấy khuôn mặt trắng hồng của nó đầy nước mắt , những giọt nước mắt như viên ngọc chân châu không ngừng rơi xuống. Hoảng hốt trước cảnh tượng trước mặt , anh ôm trầm lấy nó
- Sao...sao ....anh lại làm vậy vs tôi?_ nó nấc nghẹn lên
- Xin lỗi
- Sao anh lại hôn người con gái khác? _ nó lại nói , giọng nói run run khiến cho người nghe cảm thấy đau lòng, nước mắt không kìm được mà cứ chảy ra làm ước đẫm cả 1 vùng áo sơ mi của Quân
- Xin lỗi!_ Quân nhẹ giọng, anh vòng tay ôm chặt lấy nó bằng tất cả sự dịu dàng, ôn nhu của mình
- Anh đã có vị hôn phu ?_ nó khó khăn nói ra từng chữ
- Đúng , nhưng đấy ..._Quân
Không để cho Quân nói hết nó chen vào....
- Anh đang đùa bỡn tôi sao?_ nó nghẹn ngào nói
- Không, anh là thực lòng !_ Quân bỏ nó ra nhìn thẳng vào đôi mắt sáng trong đang chứa đầy nước mắt , nhẹ nhàng nói hằn ra từng chữ
- Vậy sao? Tôi thực sự rất sợ cái gọi là thật lòng của anh!_ nó bỗng nhớ đến cảnh trong phòng hội trưởng hội học sinh mà rùng cả người , nước mắt lại tuôn ra ,....Ngay sau đó nó bị ngất, có lẽ là do nó bị sốc và do tác dụng của rượu.......
" Thực sự là tôi nhất yêu em" Quân nhìn vào khuôn mặt xinh xắn của nó mà khẽ nói, anh rất sợ nhìn thấy nước mắt của nó. Bế nó lên anh rút điện thoại gọi cho tài xế................
==============
Tại quán bar:
Sau khi đi vệ sinh xong, nhỏ loan chạy ra thì đã không thấy nó đâu. Gọi điện thoại thì có 1 giọng nói trầm ấm bảo là nó đã ngủ rồi nên nhỏ không cần phải lo lắng , thở phào nhẹ nhõm nhỏ Loan cất điện thoại .
" Đến lúc phải về trường rồi !" Nhỏ Loan nghĩ thầm , bước nhanh ra cửa
" Bộp"
- Anh đi kiểu gì vậy? _ nhỏ Loan gắt lên vì đụng phải 1 người nào đó
- ĐÃ LÂU KHÔNG GẶP ! _Anh chàng đẹp trai trước mặt khẽ nói , anh nở nụ cười tà mị nhìn chằm chằm vào nhỏ
- Á
- Em ngày càng xinh ra đó !_ Ánh mắt nóng rực của anh chàng làm Loan thoáng rùng mình
- Sao ngươi lại chở về ?_ Loan
- Em ngày càng xinh ra đó !_ Ánh mắt nóng rực của anh chàng làm Loan thoáng rùng mình
- Sao ngươi lại chở về ?_ Loan
- Chả lẽ anh không được về sao ?_ Anh chàng thích thú nhìn chằm chằm vào khuôn mặt trái xoan trắng hồng , nhỏ nhắn đang dần chuyển sang màu tím của Loan
- Đúng vậy ?_ Loan
- Vừa nãy em nhảy rất đẹp, rất hấp dẫn!!_ Hắn liếc nhìn dáng người hoàn hảo của nhỏ , đôi môi mỏng khẽ vẽ thành 1 nụ cười
- Tôi nhảy thế nào thì mặc tôi ! Tốt nhất là anh đừng có bao giờ xuất hiện trước mặt tôi nữa ? _ Nhỏ Loan hằm hè nói, nhưng trong lòng dâng lên cảm giác sợ hại cùng sự khinh thường .Nói xong Cô đá thật mạnh vào chân của hắn rồi chạy nhanh khỏi hiện trường
- " Đúng là hoa hồng có gai, nhưng anh ngày càng muốn em rồi đó ! " _ Anh chàng bỏ lại câu nói rồi bước chân vào quán Bar
....................................
" Muốn món đồ chơi tôi vừa tìm thấy sao ! chỉ sợ là không được"
--------------------------------
Nhỏ Loan chạy như bay về trường , trong lòng dâng lên cảm giác sợ hãi tột cùng , Quá khứ đáng sợ không ngừng ùa về trong tâm trí nhỏ. Loan thẫn thờ bước chân về phía cổng trường .......
- Mau gọi ngay bố mẹ đến cho tôi ! Không thì đợi đuổi học đi! _ Tiếng quát của thầy quản lý học sinh vang lên cắt đứt suy nghĩ của nhỏ Loan
" Thôi chết ! thầy quản lý đang đi bắt học sinh chốn ra khỏi kí túc xá, tí nữa thì mình quên mất ! " Nhẹ nhàng di chuyển sang hướng khác , nhỏ đi về phía góc khuất ,.....và bắt đầu trèo tường ....
" Cộp "
- Chả lẽ mình ném đôi giày cao gót trúng vào ai rồi _ nhỏ nói thầm nhưng vẫn leo lên tường 1 cách thuần thục , nhưng không may nó bị trượt chân vào rồi .....
" Á...."
- Ngã như thế mà mình chả cảm thấy đâu tẹo nào! Không lẽ tập võ nhiều lại trở thành 'mình đồng da sắt sao' _ Loan
- Tôi nghĩ mình mới là 'mình đồng da sắt' _ Thiên Kì hằn giọng nói , có lẽ do cú va chạm đã khiến cho anh đau
- Áaaaaaaaaa......_ Loan hét to lên, vì nghe thấy giọng nói từ dưới thân mình vang lên.....
- Ai ở đó !_ Giọng nói đe dọa của thầy quản lý vang lên, thầy chiếu ánh đèn pin đến gần chỗ nhỏ
- Chết rồi_ Loan biết mình lỡ miệng, cô nàng lúng túng không biết làm thế nào thì .....Thiên Kì đã nhanh tay ôm kéo cô vào bụi hoa hồng bên cạnh đó....
- Ra ngoài mau ! tôi biết cô đang nấp ở đó !_ Thầy quản lý
- ...........
Nghe lời đe dọa đó nhỏ Loan rùng hết cả , cô nàng nép chặt mình vào gần Thiên Kì , thở cũng không dám thở mạnh . Hiện giờ mà bị đuổi học thì chêt!
Reng! reng ! Reng....
Tiếng nhạc chuông phát ra từ chiếc điện thoại cổ của thầy
- Vâng...tôi sẽ đến ngay ......_ Thầy quản lý
.................
- Hú hồn! tí thì bị phát hiện !_ Loan thở dài , thầm cảm thán. Nhưng nhỏ cảm thấy bên eo của mình bị chiết chặn , bên cạnh bị một hơi thở nhẹ nhẹ bao quanh. Thật khó chịu mà!
- Tên khốn này ! anh ăn đậu hũ xong chưa?_ Loan hèm hè trách móc , tiện tay đẩy mạnh Thiên Kì sang bên cạnh
- Cô nghĩ vs thân hình này của mình thì đáng để tôi ' ăn đậu hũ sao'?_ Thiên Kì dựa nửa người vào bức tường , ánh mắt đảo quanh nhỏ , môi mỏng khẽ mỉm cười
Trước mặt Loan là 1 người rất đẹp, rất anh tuấn , mái tóc bòng màu đen huyền ,nàn da trắng không tì vết , môi mỏng khiêu gợi , đôi mắt hổ phách sâu thẳm nó làm cho người khác nhìn vào phải run sợ, khí chất hơn người , áo sơ mi màu đen đóng hờ 2 cúc trên làm cho anh càng trở lên quyến rũ hơn. Từ khi nào mà trong trường cô lại có 1 anh chàng hoàn mĩ như vậy.
Nhưng mà anh ta nói thật là khó nghe mà! Nghĩ lại câu chê bai vừa rồi nhỏ Loan nổi đóa lên.....
- Anh đúng là quá tự cao rồi _ Loan
.....Thiên Kì không nói gì , anh nhìn thẳng vào khuôn mặt trái xoan trắng hồng thích thú mỉm cười
" Đúng là 1 món đồ chơi tốt mà "
Không thấy anh nói gì nhỏ Loan đang chuẩn bị quay người bỏ đi ......
Không thấy anh nói gì nhỏ Loan đang chuẩn bị quay người đi thì giọng nói trầm ấm vang lên...
- Đúng là 1 món đồ chơi thú vị! _ Thiên Kì mỉm cười
- Anh đang nói tôi sao? _ Loan trỏ tay vào mặt mình , mặt ngơ ngơ nhìn chằm chằm vào khuôn mặt tuấn mĩ của người con trai trước mặt
- Đúng! _ Chất giọng lành lạnh , nhỏ nhẹ vang lên rất kiên định
Loan tiến lại gần Thiên Kì , đưa đôi bàn tay nhỏ trắng nõn áp lên trán của cậu......
- Anh bị bệnh thật rồi !_ Loan bỏ tay ra nhanh của khuôn mặt thiên Kì , nhẹ giọng than thở nói
Không phản ứng gì , cậu để yên cho cô nàng tự biên tự diễn.....
- Người ta bảo tôi xinh như búp bê, nhưng anh đừng có nhầm lẫn được không? Thôi thì ra cái quán bán đồ lưu niệm kia mà mua 1 con búp bê mà chơi nha!_ Loan vỗ nhẹ vai Thiên Kì , thích thú trêu chọc anh. Cô cứ nghĩ anh chàng có vẻ đẹp hoàn hảo này rất ngu ngơ , dễ tính
Nhưng thật sự là cô đã lầm....
- Búp bê?_ Mặt Thiên Kì đen xì lại
- Đúng vậy! Anh đừng ngại mà, tôi cũng có thằng bạn có sở thích kì quái như anh. Nhưng yên tâm đi tôi không kì thị anh đâu!_ Loan cười teo
- Cô thực sự muốn chết rồi !_ Thiên Kì nắm chặt cô tay của Loan hằn giọng đe dọa
" Chết chọc vào tổ kiến lửa rồi !" Loan than dài trong lòng. Bây giờ thì phải chuồn thôi , vừa nghĩ đến đây nó liền đưa chân định đá chân cậu. nhưng đã thất bại
- Nhắc cho cô biết 1 điều là : đừng bao giờ sử dụng lại chiêu đã dùng qua vs người khác để đối phó vs tôi _ Thiên Kì bỏ tay nhỏ Loan ra, chân bước về phía trước bỏ mặc cô nàng ở đó 1 mình .....
" Tên điên này, đừng để tôi gặp lại anh nữa..." Loan nhìn bóng dáng cao đã khuất sau bức tường cảm thán nói
--------------------------------
Tại một tòa biệt thự cao cấp:
- Ưhm
- Tiểu thư đã tình rồi sao_ Giọng nói dễ nghe của 1 cô gái vang lên , đáng thức sự mơ màng cuả nó hiện giờ
" Thôi xong, hôm qua mình đi uống rượu , không có về qua nhà" nó thoáng nhớ lại chợt mặt nó tái lại , giọng nói run run hổi cô nàng giúp việc đang đứng cúi đầu bên cạnh
- Quần....quần...áo..áo tôi đâu _ nó
- Dạ , đồ của tiểu thư hôm qua bị dơ cho lên chúng tôi đã mang đi giặt rồi ạ !_ người hầu
- Ý là mấy người đã thay quần áo cho tôi có đúng không?_ nó cẩn thận dò hỏi
- Vâng ạ...
Phù! Sợ hết cả hồn . Nó vuốt ngực thở phào nhẹ nhõm
- Mà đây là đâu vậy?_ nó
- Nhà của thiếu gia ạ!_ người hầu
- Thiếu gia?_ nó
- Vâng
Không để nó hỏi gì nữa đám người hầu đã tự mình bước ra ngoài
Oa ! đẹp quá ! đây là nhà ở sao ! nó nhìn chằm chằm vào quả cầu pha lê phát sáng giữa phòng , cùng những vật dụng hoàn mĩ mà cảm thán . ...
Không biết thiếu gia ở đây là ai nhỉ?
Nó bước ra khỏi căn phòng đó , đi ra ngoài hàng lang, một dãy hàng lang thẳng tắp được thiết kế nhất độc đáo , tùng ngọn đèn hình ngôi sao sáng trưng , điều đặc biệt ở đây là chỉ có 2 căn phòng. Tò mò nó mở cánh cửa phòng bên cạnh.....
"Cạnh"
Ngỡ ngàng....
Ngạc nhiên tột độ.....
Đôi mắt mở to hết cỡ ......
Nó nhìn không chớp mắt vào căn phòng rộng lớn chỉ có 1 thứ duy nhất ......
Đó là.....
Ảnh...
Mà nhân vật chính trong đó lại là nó......
Những bức ảnh mà chưa bao giờ nó được nhìn thấy .
Ở giữa căn phòng là bức ảnh nó đang nô đùa trên cánh đồng hoa bồ anh, khuôn mặt nhỏ đang ướt đẫm mồ hôi , mái tóc theo gió mà bay theo nhiều hướng trong nó thật là thần khiết đáng yêu như những bông hoa bồ công anh
" cạnh"
- Sao em lại vào đây !_ Quân nhìn chằm chằm vào nó. Lúc nghe đám người hầu báo là cô đã tỉnh anh liền bỏ việc kí kết hợp đồng quan trong chạy tức tốc về đây. Nhưng khi vào trong phòng anh lại không thấy cô , .....
Lúc đó anh rất sợ mất cô.....
- Anh..._ nó chạt đến ôm chầm lấy Quân , nước mắt cứ thế tuôn ra...
- Đừng khóc _ Quân nâng nhẹ khuôn mặt nhỏ của nó lên , khẽ hôn lên những giọt nước mắt trong như thủy tinh của nó , thật nhẹ , thật ôn nhu .....
- hức....hức ...hức....
- Thôi ra đây hai chúng mình cùng nói chiện_ Quân nhẹ nắm tay nó kéo đi............................
Trong vườn hoa ti gôn từng tia nắng khẽ chiếu rọi lên mọi nơi......
- Lúc 5 tuổi mẹ anh bỗng rời bỏ anh, mà không để lại lý do. Lúc ấy anh liền chạy ra hỏi bố thì ông ấy nói là: do anh vô dụng quá lên bà ghét anh và không muốn anh xuất hiện trước mặt bà nữa ,...._ Giọng Quân nghẹn ngào , có vẻ hơi run run,....
Tiểu thuyết tình yêu là website chia sẻ những thể loại truyện hay nhất hiện nay, được nhiều người đọc yêu thích. Truyện được cập nhập hàng ngày. Hãy lưu địa chỉ web để truy cập nhanh hơn!