- Lúc đó anh đã khóc rất nhiều, trong lòng tự nhủ là phải học thật giỏi để lớn lên tìm bà....Nhưng chỉ có 1 người mới biết bà đang ở đâu....
- Là ai vậy?_ nó
- Ba anh!_ Quân
- Ông từ bé đã không thích anh, nhưng mà có gì khó khăn lại lôi anh ra. Hiện giờ ông ấy đang muốn hợp nhất 2 công ti bất động sản lớn nhất thế giới lại vs nhau vì thế ông ta bắt anh phải kết hôn vs con gái của công ti đó
.....nó không nói gì chỉ yên lặng nhìn anh
- Ông ấy rất thủ đoạn phải không?
- Ưhm...
- Anh cương quyết phản đối . nhưng chỉ bằng 1 câu anh đã không thể làm gì được.....
- Câu gì vậy?_ nó
- " Chỉ cần việc này thành công thì ta có thể cho con biết tung tích của bà ấy "_ Quân thuật lại lời nói của ba anh
- Vì vậy , anh sẽ cưới cô ấy sao? _nó nhỏ giọng hỏi, khuôn mặt cúi gằm xuống
- Không , vì bây giờ anh phải làm 1 việc quan trong hơn hết ._ Quân
- Chuyện gì..?_ nó thắc mắc hỏi
- Đi theo anh....._ Quân kéo nó đi
----------------------------
- Em không sao chứ !_ Quân nheo mắt nhìn cô nàng đang cắm đầu đang đọc tờ giấy công chứng trước mặt ...thích thú mỉm cười nhẹ
-.....lắc đầu
- Em nói gì đi _ Quân lo lắng vỗ nhẹ vào khuôn mặt bầu bầu của cô , hiện giờ cô đang đơ toàn tập
- Hai ..chúng ta...đã...đã...._ nó ấp úng không nói lên lời, khuôn mặt đỏ dần lên
- Đúng vậy ! _ Quân khẳng định như đinh đóng cột
- Sao anh lại có giấy chứng minh thư của em?_ nó thắc mắc hỏi , nhưng mắt vẫn nhìn chằm chằm vào tờ giấy hôn thú đã được đóng giấu đỏ , trong đó có tên của cô và anh
- Ba mẹ em đưa cho anh
- Sao lại thế được ? Anh đã gặp bố mẹ em đâu?
- Đồ ngốc ! anh đã tính hết rồi _ Quân xoa đầu cô âu yếm nói
- Họ đồng ý bán em sao ?_ nó mếu máo
- Ý em là gì?_ Quân nheo mắt lại
- Không !
- Vậy từ giờ chở đi cấm nhìn thằng con trai nào đấy!_ Quân ôm nó vào lòng khẽ mở miệng đe dọa
- Êu , Anh bá đạo thế ! em ứ thèm chơi vs anh nữa!_ nó thoát khỏi vòng tay anh chạy về phía trước ....
Đã thế lại còn quay lại lè lưỡi lêu lêu anh chứ!
" Vợ mình đáng iu thật ! Thế này thì mình phải quản lý cô ấy thật nghiêm mới được!"
Quân thầm nghĩ , rồi anh nhanh chóng đuổi theo cô
[/size]
**Giới thiệu nhân vật:
- Hoàng Gia Huy_(17 tuổi) : Bằng tuổi nó , được mệnh danh là " hoàng tử ban mai" vì anh có 1 nụ cười rất ư là đẹp. Thích nó . Là người sẽ cạnh tranh vs Quân
- Trương tử hạo _( 23 tuổi) : Người đào hoa, lăng nhăng, cũng có thế lực trong tổ chức thế giới ngầm. Là người có nhiều mưu mô nhất thích Loan. Là người sẽ cạnh tranh vs Thiên Kì ...
- Trịnh Kim anh_ ( !7 tuổi) : Xinh đẹp , mưu mô, rất thích Quân. cô chính là vị hôn phu hờ của Quân
- Bà thôi ngay cái vẻ mặt kinh dị đó đi! _ Thiên Kì lạnh lùng nói , ánh mắt nhìn chằm chằm vào bà chị mình
- Ưhm......_ Nó lơ đang trả lời đầu óc vẫn treo trên mây
- Bạn bà...._ Thiên Kì chưa nói hết thì nó đã hét toáng lên....
- Không xong rồi ! Nhỏ loan không phải vẫn còn ở đó chứ?
- Nhỏ ta về rồi ?_ Thiên Kì chán nản , đôi bàn tay thon dài cầm lấy điều khiển tivi lười biếng chuyển từng kênh
- Ê sao em lại biết?_ Nó như bừng tỉnh, hai mắt hiện lên sự tò mò nhìn không chớp mắt vào khuôn mặt tuấn tú của thằng em
" Có bao giờ cái thằng ác ma này để ý đến người khác đâu nhỉ?" Nó nghĩ thầm
- Tôi .....
Reng ! Reng ! Reng!
Tiếng chuông điện thoại của nó vang lên đúng lúc. Nó đãng cứu Kì 1 bàn thua trông thấy
- Alo...._ Nhìn màn hình hiển thị tên người gọi là Loan, nó nhẹ giọng nói ....
- Hức ...hức.......
- Sao thằng đó trở về rồi ah?_ Nó hét ầm lên, chiếc cốc thủy tinh trên tay cũng theo đó mà hi sinh oanh liệt
- Phải làm sao bây giờ? Hắn lại còn là giáo viên dạy tiếng anh của tao nữa chứ? hix...hix.._ Chất giọng nhỏ nhẹ kèm theo sự sợ hãi nghe thật đáng thương
- Được rồi ! mày đừng khóc ! Ah thằng em tao nó học ở đó đấy , hay là tao bảo nó bảo vệ mày nha !_ nó
- hức ....nhưng tao vẫn sợ ...huống hồ thằng em mày lại không biết võ ..._ Nhỏ Loan
- Yên tâm....nó rất bá đạo , tao là chị ruột của nó mà còn thấy sợ nữa là!_ Nó vừa nói vừa nhìn sang người con trai hoàn mĩ bên cạnh
-.....................
----------Cuộc nói chuyện kết thúc---------------------
- Ê chị nhờ mày việc này có được không?_ nó nở nụ cười thật tươi , hai tay bưng cốc nước lọc nhẹ giọng nịnh Thiên Kì
- Bảo vệ cô bạn của bà ?_ Thiên Kì nhường như đã nghe thấy hết cuội nói chuyện giữa hai người họ, cậu dựa nửa người vào chiếc ghế sô pha , đôi mắt hổ phách tuyệt đẹp ánh lên sự hứng thú
- Ưhm..._ Nó như vớ được vàng , gật đầu như trống bỏi
- Với 1 điều kiện! _ Thiên Kì
" Biết ngay cái thằng ác quỷ này lại đòi hỏi mà!" nó thở dài , gật đầu vì sự an toàn của nhỏ bạn ......
- Nhỏ bạn của bà phải làm đồ chơi của tôi !
- Hả...em có bị sao không?_ nó vỗ vỗ khuôn mặt hoàn hảo của Thiên Kì nhỏ giọng hỏi thăm
- Không được thì thôi vậy ?_ Thiên Kì đứng dậy bước về phía cánh cửa , như đang rời đi
- Khoan.....được rồi chị sẽ cố gắng thuyết phục nó!_ Nó
- Tốt! À mà tôi quên mất từ nãy tới giờ anh Quân đang đứng đợi bà ở trước cửa đó
- Á....Sao bây giờ em mới nói vs chị! _ Nó trách móc , bật nhay ra khỏi ghế chạy ra ngoài .....
--------------------------------
Dưới gốc cây bên đường có 1 chàng trai đẹp , mái tóc màu bạch kim bồng bềnh , từng chi tiết trên khuôn mặt đẹp như thiên thần, khiến cho người đi đường phải dừng hết mọi việc để ngắm ....
- Có phải anh quá dễ dãi vs em không?_ Quân nhìn khuôn mặt lấm tấm mồ hôi , môi mỏng quyến rũ vẽ lên 1 nụ cười nhạt
- Em....em..._ Nó ni không ra hợi
- Thôi đi thôi !_ Quân nắm lấy đôi bàn tay của nó mà kéo đi
Chả là Từ bây giờ chở đi họ sẽ chả vờ không quen nhau ở trên trường vì ba anh đã cho người trong trường để theo dõi anh ...Vì thế anh đã tận dụng những giây phút khác để bù đắp những khoảng thời gian ít tiếp xúc trên trường .....
-----------------------
Vừa đến trường là nó vs Quân coi như không quen nhau. Nó bước nhanh về phía lớp học nhưng cảm nhận có 1 luồng khí lạnh ...nó quay lại thì....
Lấy cô gái xinh đẹp ở cùng Quân trước kia đang nhìn nó khinh khỉnh....
Đã thế còn nở 1 nụ cười vô cùng đáng ghét ...rồi quay người bỏ đi
" Ứ , mình ghét cái nụ cười đó" Nó nghĩ thầm
Nó vẫn vậy đến trường là nằm ngủ , huống hồ hôm nay lại có 2 tiết văn nữa chứ!
Nhưng mọi chuyện lại không được yên ổn như vậy?
Chả là nhân lúc nó ngủ, thì thằng béo ngồi bên cạnh cầm cây bút màu đen vẽ lên mặt nó...
Bây giờ mặt nó không khác gì 1 con mèo chính cống .....
Bực mình .....Nó đuổi theo thằng béo ...
- Thằng kia mày mau đứng lại cho bà!_ nó hét ầm lên , tay cầm cái thước kẻ rượt đuổi quân giặc
" Bộp " do chạy đến khúc quành nên nó đã va phải 1 người .....
- Anh đi như thế à?_ nó tức giận hét lên , hai tay xoa xoa bên hông
- Xin Lỗi bạn có làm sao không?_ một giọng nói rất dễ nghe vang lên
Nó ngẩng đầu lên......
Rất đẹp trai ......
Nhưng ....
Không đẹp bằng Quân
- Phì..haha...haha.._ Anh chàng đó bật cười
- Anh cười cái quái gì vậy ?_ nó hét ầm lên vì sự mất lịch sự của anh ta đã thế anh ta còn nở nụ cười đáng ghét đó chứ!
- Dễ thương..._ Nó lặp lại , bỗng mặt đỏ ửng lên ...
- Bạn đỏ mặt rồi kìa! _ anh chàng lại cười trước sự đáng yêu của cô nàng
" Lại nụ cười đó"
- Cậu thu ngay cái nụ cười đó lại cho tôi?_ nó hét vào mặt cậu ta
- Tại sao?_ Anh chàng ngạc nhiên hỏi , chả lẽ nụ cười của cậu không còn hữu dụng nữa sao...
- Tôi rất ghét nự cười đó !
Anh chàng mở to hai mắt như không tin vào lời nói đó, có người lại ghét nụ cười của anh sao ....
- HẠ MẪN CHI , theo tôi vào văn phòng!_ Giọng nói lành lạnh của Quân vang lên
- Tao sao chứ ?_ nó ngu ngơ hỏi , tự dưng thằng cha này lại gắt vs mình . Hồi sáng lúc đi học rõ ràng là cười nhiều lắm mà
- Đồng phục đâu?_ Quân
- Á...sao anh..._ nó tức giận đang định giải thích thì Quân đã bước đi . Quả thực là hôm nay đồng phục của nó còn chưa khô mà !
- Còn không mau đi theo tôi !_ Quân ngoảnh đầu lại
- Đang đi nè !_ Nó chu đôi môi nhỏ nhắn ra
-.....
- HOÀNG GIA HUY, đó là tên mình , bạn hãy nhớ lấy _ Gia Huy hét to lên khi thấy cô chuẩn bị rời đi..
- Không nhớ đấy!_ nó lè lưỡi trêu trọc
.......................
- Viết bản kiểm điểm đi! _ Quân vừa vào phòng là quăng cho nó cái bút và tờ giấy
- Anh bỏ qua cho em đi mà !_ nó nịnh nọt
- Không
- Tại sao?_ nó đổi giọng
- Vì em dám nói chuyện vs trai_ Quân nhẹ giọng định tội
- EO, anh như thế là sao?_ nó nheo đôi mắt to của mình vào tiến lại gần om lấy cổ của Quân
- Chả sao cả? _ Quân thấy cô nhiệt tình như vậy , tay anh cũng đưa lên vuốt nhẹ khuôn mặt nhỏ nhắn trắng hồng của cô
- Á, không phải anh đang ghen chứ !_ Như phát hiện ra điều đó , nó nhảy cẩng lên nhìn chằm chằm vào khuôn mặt của Quân
- Bây giờ em mới biết có phải là quá muộn không..._ Quân ghé miệng vào sát tai nó thì thầm sau đó anh đặt 1 nụ hôn thật nhẹ lên cánh môi son hồng của nó.....
- Cấm thích ai ngoài anh đấy ?_ Quân luống tiếc rời khỏi môi nó , nhẹ giọng nói
- Nếu mà em cứ thích người khác thì sao?_ nó ngu ngơ hỏi
- Vậy thì anh phải cho em biết thế nào là ' điếc không sợ súng' ?_ Quân
- hihi..hi...anh...đừng cù ..em nữa......_ nó lăn lộn cười
- .....
- hiha...haha.......
- Ê, Anh Thiên Kì kìa !_ Một cô nàng mặt đỏ ửng bẽn lẽn nhìn về phía cửa lớp
- Áaaaaaaa.....Đúng là anh Kì rồi ! Đẹp trai quá !
- Đẹp thật!_ học sinh nữ
-.....Sao anh ấy lại đứng ở của lớp mình thế kia!_ Một nữ sinh thắc mắc
- Đúng rồi có khi nào anh ấy tìm ai trong lớp mình không?_ Học sinh nữ khác
- ......
- Gọi Phan Loan ra đây_ Thiên Kì dựa người vào cửa , anh lười biếng tím kiếm chỉ nhếch miệng bảo 1 lũ người cạnh đó
- ......Dạ....._ Một lũ đồng thanh dạ vâng
- Áaaaa..Mau bỏ tôi ra , mấy người làm gì vậy?_ Nhỏ Loan hét ầm lên, tuy học võ nhưng hơn 1 chục đứa vây vào thì nhỏ đành bó tay
- Ồn ào quá!_ Thiên Kì
- Anh....anh....sao lại _ Nhỏ Loan lắp bắp nói không lên lời
-HẠ MẪN CHI là chị tôi _ Thiên Kì lười biếng trả lời , ánh mắt ánh lên sự thích thú
- Hả ....là cậu sao.....?_ Loan như không tin vào tai mình nên cô hỏi lại lần nữa
- Đúng !_ Chất giọng lành lạnh của Thiên Kì vang lên
- Thế thì tôi không cần đâu_ Nhỏ Loan xua xua tay, vẻ mặt tỉnh bơ nhìn Thiên Kì. Thật sự nhỏ rất sợ cái người do nó phái đến, tuy đẹp trai thật nhưng mà thật sự rất lạnh mà. " Mình chưa muốn chết " Loan cảm thán
- Việc này không do cô quyết định! cứ làm như thỏa thuận ban đầu đi !_ Thiên Kì vứt lại câu đó rồi bỏ đi
- Ê...tôi ..nói..là không...cần ...mà._ Nhỏ đang định chạy theo nhưng đám con gái đã tóm lấy và hỏi tới tấp
- Sao mày quen được anh Thiên Kì vậy?_ Một cô nàng vs dáng người hoàn hảo , giẩu đôi môi đỏ chót ra hỏi
- Tôi đâu có quen anh ta , ngay cả tên tôi còn không biết mà!_ Loan ủ rũ trả lời trong đầu niệm ý là phải đi giết nhỏ HẠ CHI
- Nói dối , có phải mày đã dùng quỷ kế gì không?_ Một người khác bon chen vào hỏi
- Kệ mấy người ! tôi có việc phải đi đây!_ Loan bước chân về chỗ ngồi của mình tay cầm cái điện thoại......Chợt nhớ ra điều gì đó nó hét lên:
- Khoan đã ! mấy người bảo anh ta tên gì ?
- Anh Thiên Kì ! ....
- Có phải cái người còn đáng sợ hơn ác quỷ không?_ Nhỏ Loan ngập ngừng hỏi
- Mày dám nói anh ấy là ác quỷ sao?_ giọng nó hằm hè , mang rất nhiều sự tức giận bắn về phía nhỏ
- Không...không....tôi nói nhầm _ Nhỏ nhanh chóng sửa lại lời nói , và nhanh chóng chạy ra ngoài gọi điện thoại ......
Tút! Tút ! Tút.....
- Con Kia ! sao mày không nói là thằng em của mày nó lại kinh khủng thế chứ ?_ Nhỏ Loan như hét vào điện thoại
- .........
Thấy đầu dây bên kia im lặng , nhỏ Loan cứ tưởng con bạn thân của mình biết lỗi nên được đà cứ tuôn ra như mưa ....
- Tao không cần người bảo vệ nữa ? tao có thể tự bảo vệ được mình? Huống hồ tao lại biết võ vì thế mày về bảo vs thằng em ác ma của mày tránh xa tao ra ! Mới đứng cạnh anh ta 1 tí mà tao có cảm giác như đứng cạnh cái tủ lạnh đấy !
- ......
- Ê, sao mày không nói gì?
- ......
- Chị tôi không cần máy !_ Thiên Kì lạnh lùng trả lời ., chả là bà chị ngốc của anh do sáng nay cầm nhầm điện thoại của anh thế nên anh mới cầm cái điện thoại của bà . Thật không ngờ lại nghe được lời oán giận ngút trời của cô về anh. Thật sự thú vị mà!
- Anh....anh...là? _ Nhỏ Loan sợ tới mức không thể bật ra lời nói
- THIÊN KÌ _ anh nói chen vào
- Haha...xin lỗi nha tôi gọi nhầm máy! _ tay run run vì sợ nhỏ đang định tắt điện thoại thì cái chất giọng lành lạnh đó lại vang lên
- Đi đến ngay trước cửa thư viện cho tôi !_ Thiên Kì
Nhỏ chưa kịp chả lời thì đầu dây bên kia đã cúp máy rồi
" Chi ơi mày hại tao thật rồi! tao hận mày!!!!!!" nhỏ Loan ngửa mặt lên trời mà ai oán
------------------------
- Hắt xì ! hắc xì ..._ Nó đưa giấy chấm nước mũi
- Em bị ốm à!_ Quân nhìn vào cái mũi nhỏ xinh đỏ ứng vì bị lau nhiều mà xót xa
- Không....em tự...dương....Hắt xí hắc xì !_ nó
- Lại đây nào !_ Quân dang tay ra ôm nó vào lòng , để ủ ấm
- Cứ thế này thì thích thật !_ nó dúi mặt vào khuôn ngực rắn chắc của anh mà nũng nịu nói
- Nếu em muốn vậy thì anh đành bất đắc dĩ ôm em mỗi ngày vậy !_ Quân nhỏ giọng trêu chọc. Thật thực anh rất thích cảm giác này !
Nó rất ấm áp
- Ứ ...thèm chơi vs anh nữa! _ nhỏ đẩy nhẹ anh ra , giận dỗi chạy về đằng trước......
- Đứng lại ngay trước khi anh nổi giận_ Quân lạnh giọng nói
- Không..._ nó chu đôi môi ra mà cãi
Không đợi nó nói thêm gì anh đã nhanh chóng tóm lấy nó và xử lý theo cách riêng của anh...
- Nặng lắm ! anh cầm hộ em đi_ nó hai tay hai chiếc cặp sách , mặt mày nhăn nhó
- Không! đây đã là hình phạt nhẹ nhất rồi! _ quân vẫn bước đi nhưng bước chân bước rất chậm để cho cô đuổi kịp.....
- Em sẽ giết anh!Anh đúng là ác quỷ mà !_ nó thểu lão rên thầm lên
- Cái gì ?_ Quân quay đầu , nheo mắt nhìn chằm chằm vào nó
- Không...em có nói gì đâu?
- Lại đây! _ Quân dùng 1 ngón tay ngoắc nó lại
Khi nó vừa tiến lại gần thì anh đã chiếm lấy đôi môi nhỏ nhắn của nó mà hôn mà cắn ,...nụ hôn kéo dài cho tời khi nó chỉ còn lại hơi thở yếu ớt ...
- Lần sau mà nói xấu anh thì anh sẽ hôn cho em hết thở luôn _ Quân mỉm cười xấu xa nhìn vào khuôn mặt tròn tròn đang đỏ ửng lên...
Nó tham lam hít thở không khí , chưa bao giờ nó cảm thấy không khí quý giá như vậy?
" Mình yêu phải ai đây" nó âm thầm cảm thán , chân bước nhanh về phái trước để đuổi theo anh
..............................
Tại 1 góc khuất gần đó;
" Hạ Mẫn Chi xem tôi xử lý cô như thế nào!"
- Có vẻ cô rất bất mãn về tôi thì phải ? _ Thiên kì nhìn chằm chằm vào nhỏ Loan như kiểu nhìn tội phạm nguy hiểm
- Đâu....đâu... có ...tôi...._ Loan sợ quá không dám nói lên lời
- Tôi mà quyết định làm việc gì thì sẽ không thay đổi ! _ Thiên Kì nghiêm giọng nói, trên người anh tỏa ra luồng khí khiến người khác phải mất hồn
Nhỏ Loan sợ quá không dám ngẩng đầu lên hay dám lên tiếng cãi lại ....
- Cầm chồng sách này rồi đi theo tôi! _ Thiên Kì đặt 1 chồng sách về pháp luật trên tay nhỏ Loan xong thì bước chân về phía trước
- Tôi ....._ Loan nhăn nhó mặt mày. ' Người này đến đây là để bảo vệ mình hay là hành hạ mình vậy trời? '
- Ê, dãy lớp học khối 12 ở phía kia mà !_ Loan thở hổn hển vì phải đuổi theo Thiên Kì nhưng nhỏ không thể không hỏi vì quá thắc mắc về thằng cha ác ma này
- Bắt đầu từ hôm nay tôi sẽ học ở lớp cô!_ Thiên Kì vẫn bước tiếp nhưng tốc độ đã giảm chậm lại rõ rệt
- Hả, sao lại có thể thế được? tôi học kém anh 1 lớp mà ?
- Cô không cần phải biết nhiều như thế ? Chỉ cần nghe lời tôi là được !_ Thiên Kì lạnh lùng nói
Loan không dám hỏi gì thêm , chân bước nhanh đuổi theo Thiên Kì nhưng trong lòng đã kịp hỏi thăm 18 đời nhà cậu
- Cô đang **** tôi sao ?_ Thiên Kì nheo đôi mắt hổ phách xinh đẹp lại , dừng bước nhìn chằm chằm vào khuôn mặt trái xoan trắng hồng mà hỏi
- Ạch ...sao ....sao.....anh...biết....._ Loan biết mình lỡ lời chỉ dám cúi mặt xuống thấp hơn ngực
- Tại trông mặt cô nguy hiểm quá !_ Thiên Kì để lại mất chữ rồi bước nhanh đi
Loan : ~ ~
' Có ai biết ác quỷ này đến từ nơi nào không ?' Loan nhìn bóng hình cao cáo hoàn mĩ phía trước mà ca thán
-----------------------------------
*Tiết tiếng anh:
- Thầy ơi ! thầy đã có bạn gái chưa?_ một nữ sinh
- Các bạn trẻ , trước hết mình vào bài rồi cuối tiết tôi sẽ cho các bạn câu trả lời !_ Tử hảo mỉm cười thân thiện ánh mắt lướt qua 1 lượt những người trong lớp nhưng lại dừng trên người nhỏ Loan
Nhỏ Loan rất nhạy cảm vs ánh mắt của anh ta lên chỉ cúi đầu nép sát vào phía trong ...
- Cô ngồi cách xa tôi ra đi!_ Thiên Kì lười biếng nói , anh đang nằm gục trên bàn mà ngủ . Vừa nãy mới vào lớp anh đã bị những tiếng hét chói tai của hội con gái làm cho nhức hết cả đầu.
- Nhưng...mà....hay anh cho tôi ngồi trong đi_ Nhỏ Loan đưa tay lên miệng làm hình loa khẽ nói nhỏ
- Không
Một câu trả lời rất lạnh lùng rất cương quyết
- Phan Loan đứng lên đọc đoạn hội thoại cho tôi_ Tử Hạo bước chân xuống bục , cả người toát ra sự nguy hiểm tiến lại gần chỗ nhỏ .....
' I come from a family of five people: my parents, my two......'
Chất giọng ngọt ngào nhỏ nhẹ của nhỏ Loan vang lên đều đều nhưng nếu nghe kĩ thì thấy giọng đó hơi bất thường
- Tốt lắm ! Tí nữa đến văn phòng của tôi , tôi muốn bồi dưỡng để em đi thi học sinh giỏi môn tiếng anh_ Tử Hạo mỉm cười nhìn nhỏ trìu mến
- KHÔNG.._ Nhỏ Loan hét ầm lên. Làm cho cả lớp trố mắt nhìn nhỏ
- Tại sao ?_ Tử Hạo thích thú khi nhìn thấy phản ứng này của Loan
- Tôi ...à Em cảm thấy mình không đủ sức để đảm nhận công việc đó _ Nhường như đã trở về được trạng thái bình tĩnh , nhỏ Loan hùng hồn nói
- Nhưng tôi cảm thấy em rất có năng lực!
- Đúng đấy! Nhỏ Loan học giỏi tiếng anh rất nhất lớp mình mà _ Một nam sinh bỗng nói
- Đúng vậy!
....Tiếp đó là nhiều lời ủng hộ nhỏ Loan
- Em ngồi xuống đi ! cuối giờ đến văn phòng tôi chúng ta sẽ nói tiếp !_ Tử Hạo để lại 1 câu rồi tiếp tục giảng bài.....
- T....H....Thiên ....Kì_ Nhỏ Loan khẽ kéo tay áo cậu , nhưng chả thấy cậu phản ứng gì . nhỏ cứ nghĩ là cậu đã ngủ rất say nhưng không phải như vậy....
' Đi hay không đi đây' Loan đứng trước cửa lớp phân vân , nhưng ánh mắt lại nhìn cái người đang thư thái ngủ trên bàn kia....
Quyết định là không đi !
Nhưng đang định chuồn thì chất giọng quen thuộc ấy lại vang lên
- Phan Loan đi theo tôi !_ Tử Hạo cất sách vào trong cặp rồi bước những bước chân ngạo nghễ đi về phía trước
-------------------------------
" Cạch"
- Sao anh lại đóng cửa lại !_ Nhỏ Loan giật nảy cả mình nhìn chăm chăm vào cái người đàn ông ở trước mặt
- Bên ngoài rất ồn _ Tử Hạo cởi cà vạt ra khẽ nhẹ giọng nói
- Anh..có gì thì nói nhanh ! không phải ra vẻ đạo đức giả như vậy ?_ Loan tức giận hét lên
- Làm thử đống bài này xem nào!_ Tử Hạo ném cho nhỏ 1 tập đề kiểm tra tiếng anh
- Làm xong có thể đi đúng không?_ Loan cầm tập đề trên tay , trong lòng không khỏi không ngạc nhiên vì thái độ của Tử Hạo
- Đúng! làm xong em có thể về kí túc xá _ Tủ Hao ngồi trên chiếc ghế sô pha cách nhỏ không xa, mỉm cười nói.' xem ra cô rất sợ anh'
Thời gian cứ thế trôi qua, nhỏ Loan tập trung tất cả đầu óc vào việc làm đề mà không để ý thấy có 1 người đang ngồi sát mình.
- Đã hoàn thành ! _ Loan thích thú reo lên
- Em rất giỏi !_ Tử Hạo ở bên cạnh nhìn nhỏ mà chân thật khen tặng
- Sao...anh....anh lại ngồi gần tôi thế! Mau tránh xa ra_ Nhỏ Loan giãy nảy người lên khi nghe thấy tiếng nói phát ra rất gần cùng hơi thở nguy hiểm
- Em...rất thơm _ Tử Hạo hít hà hương thơm còn vương quanh mình
- Tên biến thái này ! Anh mau đi chết đi_ Loan vừa nói xong thì Tử Hạo đã tóm lấy tay cô. Cô dùng sức giằng ra nhưng thể lực giữa trai và gái rất khác biệt sau 1 lúc thì cô đã bị anh tóm gọn cả 2 tay rồi cúi đầu hôn nhẹ lên đôi bàn tay trắng nõn của nhỏ ....
- Anh...anh....mau bỏ cái miệng chó của mình ra cho tôi!!! _ Nhỏ Loan Hét lên , thực sự bây giờ cô nhất sợ , sức lực đối vs tên dã thú này hoàn toàn vô dụng....Tử Hạo vẫn tiếp tục hôn lên cánh tay nhỏ nhắn đó , chưa bao giờ anh có cảm giác này vs những người phụ nữ khác , anh rất muốn cô cho dù phải dùng thủ đoạn gì anh vẫn muốn cô trở thành của mình
- Anh sẽ không buông ra đâu !_ Giọng nói khàn khàn của Tử Hạo vang lên
- Chỉ sợ là không được !_ Chất giọng lạnh lùng của Thiên Kì vang lên
- Á, anh đến đúng lúc thật! _ Nhỏ Loan hét ầm lên vì vui sướng , nhân lúc Tử Hạo còn đơ ra vì sự có mặt của người khác nhỏ đã chạy ra nấp đằng sau lưng của Thiên Kì
- Cậu là ai?_ Tử Hạo nhìn cậu thanh niên tuấn tú trước mặt mà không khỏi nhăn mày , theo con mắt nhìn người của cậu thì người thanh niên này có khí chất rất hơn người , khiến cho người đối diện nhìn vào mà run sợ
- Ông không cần biết! Chỉ cần biết là tôi đã quay được cảnh tượng ngọt ngào của ông vừa rồi _ Nói xong Thiên Kì kéo nhỏ ra khỏi phòng
....................
- Ê, đưa tôi đi _ nhỏ Loan xòe bàn tay nhỏ ra trước mặt Thiên Kì , cô nở 1 nụ cười thật tươi làm lộ ra chiếc răng khểnh xinh xắn ....
- Cái gì !_ Thiên Kì
- Thì đoạn vi đeo ấy! Anh đưa cho tôi để tôi đi tố cáo hắn ta!_ Nhỏ Loan nắm chặt bàn tay , giọng nói rất cương quyết , đôi mắt to tràn đầy hi vọng
- Làm gì có !_ Thiên Kì tỉnh bơ nói
- Sao...._ nhó hét ầm lên
- Ngậm miệng lại giùm tôi_ Thiên Kì đưa hai tay bịt lấy lỗ tai, lạnh lùng mà ra lệnh
- Vậy vừa nãy....._Loan
- Là lừa hắn_ Thiên Kì bon chen nói vào
Nhỏ Loan không nói gì nữa nhưng trong ánh mắt hiện rõ sự thất vọng , cô lê từng bước nặng nề về kí túc xá
**Buổi học ngày hôm sau:
- Alo _ Loan ểu oải kêu lên, hôm qua cô không thể nào ngủ được
- Anh Tử Hạo đây
- Sao...sao...anh lại có số tôi_ Nó liền gắt lên
- Mẹ anh bảo là chiều nay em về nhà 1 chuyến !
- Rốt cục là có chuyện gì ?
- Còn lâu mới nói cho em biết - Tiếng cười hả hê của Tử Hạo đã chắm dứt cuộc nói chuyện
...............................
Nhỏ Loan nằm dài trên bàn , mái tóc xoăn nhẹ xõa xuống mặt , ánh mắt hiện lên sự tức giận . Cô nhìn cái người thanh niên hoàn mĩ ngồi cạnh mình mà cảm thán :' Rốt cục là ai bảo vệ , giúp đỡ ai đây'
Bỗng có 1 cậu bạn lớp bên cầm 1 bó hoa hồng to và 1 hộp quà xinh xắn bước gần đến chỗ nhỏ....
- Mình thích bạn! Làm bạn trai mình nhé !_ Chàng trai cúi đầu 1 góc 45 độ, ánh mắt da diết nhìn nhỏ
- Cậu có thể làm tất cả vì tôi đúng không?
- Đúng ! mình sẽ làm những thú mà bạn muốn
- Tốt , nếu cậu làm được việc này thì tôi sẽ làm bạn gái cậu không những thế mà tôi còn làm tất cả những gì cậu muốn , cậu nghĩ thế nào ?_ Loan nheo đôi mắt xinh đẹp lại , nở 1 nụ cười thiên thần xinh xắn
- Chắc chắn là mình sẽ làm !_ anh chàng 2 tay nắm chặt như tráng sĩ , miệng cương quyết nói
- Vậy thì bây giờ hãy đi đánh gãy tay của ông thầy tên là Tử Hạo mới đến và phải đấm 3 phát liên tiếp vào khuôn mặt đáng ghét của ông ta ngay trước mặt tôi . Cậu làm được chứ!
- Cậu..cậu.....không nói đùa chứ _ Anh chàng lắp bắp hỏi lại . Cả trường này ai cũng biết à nhà ông thầy mới đến rất có thế lực mà ông ta lại là 1 người hắc ám trong thế giới ngầm nữa chứ. Bình thường rất ít người dám gây sự vs ông ta.
- Không
Vừa nghe thấy câu trả lời của Loan thì anh chàng đã chạy đi mất
- Nhớ lời vừa rồi cô nói_ Thiên Kì đứng dậy bước ra ngoài lớp
- Hả , anh nói cái gì cơ?_ nhỏ Loan gọi vs theo nhưng không được
-----------------------------
* Tại trường Hoàng gia:
- Cả lớp trật tự ! hôm nay chúng ta sẽ có thêm 1 bạn học sinh mới _ Cô giáo chủ nhiệm nở 1 nụ cười toe toét
- Xin chào , mình là Hoàng Gia Huy , rất mong các bạn giúp đỡ trong thời gian sắp tới _ Gia Huy nở nụ cười mê vạn chúng sinh, ánh mắt nhìn chằm chằm vào khuôn 1 khuôn mặt tròn tròn đang há hóc miệng vì ngạc nhiên
- Không thể nào_ Nó bật dậy hét ầm lên
- HẠ MẪN CHI em đang làm gì vậy?_ cô giáo hét lên
- Không ...hihi em nhầm ạ !_ Nó nhanh chóng ngồi xuống trước ánh mắt hình viên đạn của các bạn nữ trong lớp và bà chủ nhiệm
- Em muốn ngồi chỗ nào ?_ sau ít phút lườm nguýt học sinh của mình , cô giáo già lại trưng bộ mặt vui vẻ của mình ra hỏi Gia Huy
- Dạ , em muốn ngồi bên cạnh bạn ấy !_ gia Huy lại nở nụ cười mê hoặc , anh chỉ tay về phía nó
- Không được ! Bên cạnh em đã có bạn cường béo rồi _ nó bật dậy phản đối
- Hay em chọn chỗ khác đi !_ Cô giáo cố gắng nịnh cậu học xinh này
- Không ạ_ Gia Huy nghêm giọng phản đối
- Vậy thì bạn cường chuyển ra bên cạnh bạn lớp trưởng đi . Thôi các em còn lại mau về chỗ sắp vào tiết rồi _ Cô giáo nhanh chóng quyết định
- Lại gặp lại bạn rồi !_ Gia Huy để cặp xuống bàn xong là quay ra bên cạnh nó
- Ưhm , lại được gặp tên vô duyên như cậu rồi ! _ Nó giơ tay về phí trước , miệng không quên nói đểu
- Hihi bạn vui tính thật!_ Gia Huy
- Đương nhiên _ nó phổng mũi vì được khen
- Cậu đã có bạn trai chưa ?_ Gia Huy nhìn vào khuôn mặt đáng yêu của nó chân thành hỏi
- Chưa _ nó tỉnh bơ trả lời
- Thật vậy sao? thế thì tốt quá!_ Gia huy hí hửng cười tươi
- Mình có chỉ có chồng thôi _ nó
Gia Huy: ~~
Nói xong nó liền lấy điện thoại ra nhắn tin vs Quân , khoét miệng liên tục mỉm cười ...
" Mình không tin đâu! Chắc chắn mình sẽ khiến cậu thích mình "
- Cậu đừng đi theo tôi nữa !_ nó gắt ầm lên
- Mình đưa bạn về mà!_ Gia Huy lại nở nụ cười mê người ra vs nó
- vậy thì bây giờ cậu về đi, mình đến nhà rồi!
- ........
- Ê sao cậu chưa đi!_nó lại quát lên
- hihi cổ họng cậu tốt thật đấy
- Rốt cậu là cậu muốn gì ?_ nó nhìn chằm chằm vào khuôn mặt điền trai của cậu bạn mới não nề hỏi
- Mình muốn vào nhà cậu uống nước. Đi theo cậu nãy giờ, nên mình rất khát_ Gia Huy bày ra bộ mặt đáng thương nhất , đôi mắt ánh ra sự đáng thương
- Thôi được rồi !_ nó nói xong rồi bước chân vào nha
- Oa ! nhà cậu đẹp thật đó!_ Gia Huy nhìn xung quanh khẽ cảm thán
- Đương nhiên, ngôi nhà này là do bố tôi thiết kế mà ! _ nó để ly nước xuống mặt bàn , tự hào nói cho cậu nghe về bố mình
- ......
- Uống xong rồi thì đi về đi_ nó giục
- Ưhm , bạn thẳng tính thật . Nhưng mà mình rất thích. Chào !_ Gia Huy vẫy tay , anh lại nở nụ cười vạn người mê
- .......
' Thằng điên này, động 1 tí là thích mới chả không thích '
Nó đóng cửa lại , vừa lên căn phòng nhỏ của mình là bước ngay vào phòng tắm ......
" Chết mình quên không ấy quần áo rồi" nó tự lấy tay đánh vào đầu mình, tiện tay lấy cái khăn tắm quấn vào người rồi bước ra ngoài...........
- Mát mẻ nhỉ?
- Á...sao anh lại ở đây!_ nó trợn tròn hai mắt , rõ ràng vừa nãy khi lúc Gia Huy về là mình đã đóng cửa cẩn thận rồi mà
- Anh cũng là thành viên gia đình này mà_ Quân nhìn chằm chằm vào nó
Phát hiện ra ánh mắt không bình thường của Quân , thì lúc này nó mới nhớ là mình chỉ có quấn cái khăn tăm ......
- Á..._ nó hét lên rồi nhanh chân chận vào phòng tắm nhưng mà Lãnh Quân đã nhanh hơn , anh tóm lấy tay nó rồi ôm cả người nó vào lòng
- Anh...mau buông...em...ra đi_ Nó úp khuôn mặt đỏ ửng vào khuôn ngực rắn chắc của Quân khẽ dùng tay đắm vào đó
- Là em quyến rũ anh
- Đâu có...em
Chưa nói thì anh đã chiếm lấy đôi môi nó. Kinh nghiệm lần trước cho nó biết là nụ hôn này rất nguy hiểm cho nên khi lưỡi anh vừa tiến vào thì nó đã cắn cho anh 1 cái.....
- Em làm cái quái gì vậy?_ Quân gắt lên vì bị đau, mặt anh nhăn lại
- Anh có sao không?_ nó chạy đến bên cạnh anh ân cần hỏi thăm. nó không biết rằng ngay lúc này cái khăn tắm đã lỏng ra và để lộ 1 nữa khuôn ngực trắng hồng, do quỳ gối xuống sàn nhà mà chiếc khăn tắm vốn đã ngắn giờ lại càng ngắn hơn nó vo tình để hở cái đùi xinh xắn trắng nõn ra ....
- Hay...hay...._ Quân ấp úng , ánh mắt anh nhìn chằm chằm vào cảnh xuân trước mặt
- Hay là gì?_ nó vẫn vô tư hỏi lại
- Cho anh xem trước nhé !_ Quân hồn nhiên nói
- Xem cái gì ?_ nó nhíu mày hỏi . Rốt cục là anh muốn xem cái gì , có bao giờ anh ấp úng vậy đâu .
Quân không nói gì ánh mắt từ khuôn mặt của cô di chuyển xuống dưới một chút . Nó nhìn theo ánh mắt anh và rồi.....
- Á_ nó chạy như điên vào phòng tắm
" Rầm" cái cánh cửa phòng tắm bị nó đập mạnh 1 cách dã man
- hihi...Em không định ra ngoài lấy quần áo à!_ Tiếng nói trầm ấm của anh vang lên xen lẫn cả tiếng cười khúc khích
- Em...em...đang tắm..._ nó đánh trống lảng , không thể mất mặt trước anh được
- haha..vậy thì em cứ tắm đi nha . Anh xuống phòng khách đây
Đợi tiếng không còn 1 tiếng động nào bên ngoài nó mới dám mò ra....
-------------------
- Haha...hihi_ Quân vừa nhìn thấy nó xuống là cười to , thực sự là cô rất đáng yêu
- kHÔNG ĐƯỢC CƯỜI NỮA _ Nó hét lên , khuôn mặt vốn đã đỏ giờ lại còn đỏ hơn
- Không cười thì không cười , nhưng lạ đây để anh hỏi tội em_ Quân vỗ nhẹ vào chỗ trống bên cạnh mình
- Chuyện gì ?
- Dám dẫn trai về nhà ! tội này rất lớn!
- Sao ..anh...anh....
- Rốt cục là anh ở trong nhà em từ khi nào ?_ nó chất vấn
- 3 tiếng trước ! Bây giờ thì đến lượt em! _ Quân
- Hả ! anh nói Gia Huy à ! Cậu ấy khát nước lên em cho cậu ấy vào nhà uống nhờ _ nó thành thật trả lời
- Đúng không đó ! _ Quân
- Em thề 1 À mà tuần sau anh có tham gia đi leo núi cùng trường không?_ nó nhanh chóng đổi chủ đề
- Không
- Tại sao?_ nó
- Không thích mấy nơi đó !_ Anh nằm ngả cả người lên ghế sô pha , miệng khẽ nói ra
- Vậy em đi thì anh có đi không?_ nó
- Không biết
Nó không nói gì , nhưng trong lòng lại rất buồn .......
- Đi nấu cơm đi!_ Quân ra lệnh
- Cái gì !_ nó
- Cơm
- Anh đến đây là để ăn à?_ nó
- Ưhm
Một chốc sau 2 tô mì nghi ngút khói được nó bưng ra .....
- Ăn thôi !_ nó vui vẻ nói rõ to
- Ngày nào em cũng ăn mì à ?_ quân
- Không ! Lúc nào Thiên Kì ở nhà thì em mới ăn cơm _ nó vừa ăn vừa trả lời
- Tại sao ?
- Vì lúc đó nó sẽ nấu cho em ăn mà !_ nó hồn nhiên nói
- Em là đồ ngốc !_ Quân lấy chiếc đũa gõ nhẹ vào trán nó
- Ê, anh lại bị sao vậy?_ nó nhăm mặt lại , mồm không quên đá xoáy
-..............
Buổi tối tại 1 quán bar sang trọng:
Trong 1 căn phòng víp có hai người đang hôn nhau mãnh liệt , bộ quần áo mỏng của cô gái đã được cởi bỏ 1 nửa thì......
" Rầm"
Nhỏ Loan đá mạnh vào cánh cửa , khuôn mặt tức giận đỏ hết cả lên ......
- Anh đã nói những gì vs họ vậy ?
Tử Hạo bỏ cô gái đó ra, anh chỉnh lại quần áo tiến lại gần chỗ nhỏ ...
- Anh nói là chúng mình đã thích nhau từ lâu, bây giờ họ liền tổ chức đám cưới cho chúng mình!
" Chát "
Má trái của Tử hạo đã in 1 bàn tay lên đó...
- Tên khốn này !_ nhỏ đang định đánh thêm cái nữa thì đã bị đôi bàn tay rắn chắc của Tử Hạo tóm lấy ....
- Anh phải dạy bảo em mới được !
Nói xong Tử Hạo liền Kéo nó ra ngoài , tiến đến 1 căn phòng ngủ víp trong quán ............
Cháp 6 : Hiểu Lầm
- Anh mau buông tay tôi ra !_ Nhỏ Loan cố gắng dùng sức giằng tay của Tử Hạo ra , nhưng lại không được. Mọi người trong quán bar lúc đầu còn để ý tới cô bởi vì tiếng hét, nhưng 1 lúc sau thì ai lại về vs việc riêng của mình, họ tưởng đây là cặp tình nhân đang giận nhau....
- Á! _ Tử Hạo kêu lên và bỏ ngay tay nhỏ ra, nhìn vào vết cắn trên tay mà tức giận
- Cho anh chết_ Loan đưa tay lau ít mấu trên miệng, không quên **** Tử Hạo
- Thôi không đùa vs em nữa ! có phải em muốn ba mẹ anh không hiểu lầm về chuyện của chúng ta có phải hay không?_ Tử Hạo đổi đề tài , vì trong đầu anh đã có 1 kế hoạch khác ...
- Đúng vậy!
- Chỉ cần em giúp anh kí được bản hợp đồng kia thì chuyện của chúng ta sẽ hết !_ Tử Hạo đưa tay chỉ về phía người đàn ông trung liên ngồi cách đó không xa
- Được ! Ngay bây giờ gọi điện về cho bác gái luôn đi!_ Nhỏ Loan nghiêm giọng nói
- Nhỡ em nuốt lời thì sao! _ Tử Hạo đề phòng vì nguyên cả ngày hôm nay anh đã rất cố gắng, đã dùng mọi biện pháp nhưng vẫn không kí được bản hợp đồng kếch xù đó
- Tôi đã nói thì làm ! _ Nhỏ Loan nhìn thẳng vào đôi mắt đào hoa của Tử Hạo mà khẳng định
- Được ! anh tin em vậy! _ Tử Hảo rút điện thoại ra , gọi cho mẹ của mình......
............
- Thế nào ! hài lòng chưa cô nương !_ Tử Hạo lắc lắc chiếc điện thoại trong tay nhìn vào nhỏ chằm chằm như là sợ nhỏ sẽ bỏ trốn
- Được ! tôi sẽ đi kí bản hợp đồng đó cho anh ! _ Loan hài lòng nói, chỉ cần qua giai đoạn này thì nó sẽ không bị tên này làm phiền nữa
- Tốt ! em thực hiện luôn đi! _ Tử Hạo mỉm cười, cô tưởng bản hợp đồng này dễ kí sao , huống hồ ông khách này lại có tiếng là hung dữ...
- Anh định để tôi ăn mặc như thế này sao?
- Oh! quên mất , anh sẽ cho người mang đồ đến cho em
.......................
Một cô gái rất xinh , dáng người cũng rất hoàn hảo , nàn da mềm mịn , đôi hồng gợi cảm , mắt đen tròn long lanh đến đáng yêu . Cô bước những bước chân uyển chuyển , bộ váy màu xanh dương bó sát lại càng tôn thêm đường công hoàn hảo của cô, cổ áo rộng vừa phải , đằng sau lưng được khoét 1 mảng rộng để lộ 1 khoảng lưng trần trắng nõn khiến cho người khác nhìn vào phải mê mẩn , mái tóc xoăn búi cao có vài sợi rơi xuống khuôn mặt nhỏ xinh càng làm cho cô trở lên quyến rũ hơn. Mọi người trong quán bar đều rõi theo từng bước chân của người đẹp.....
- Xin chào! tôi là người đại diện cho trương gia đến đây để kí hợp đông_ Loan nhẹ giọng nói , nhỏ phóng ánh mắt phong tình về phía người đàn ông trung niên ngồi trước mặt
- Cô ngồi đi! _ Người đàn ông trung niên không thể cưỡng lại sự xinh đẹp của cô, dường như cô là người đẹp nhất trông đêm nay. Cũng là người con gái đẹp nhất mà ông đã từng gặp
- Ông đừng có nhìn tôi như vậy?_ nhỏ Loan biết tỏng ý đồ của ông ta , nhỏ cố cúi đầu xuống để ông ta nhìn thấy bộ ngực no đủ nửa kín nửa hở , đã thế cô còn ngồi bắt chéo chân để chiếc váy cố tình kéo cao lên ..........
- Xin Lỗi ! Tại cô đẹp quá! _ Người đàn ông trung niên cười tà , mặt cũng dần ửng đỏ .....
- Vậy ông nghĩ chúng ta nên bắt đầu làm việc từ đâu!_ nhỏ Loan cố tình ngồi sát vào ông ta , trên môi nở nụ cười làm lộ cái răng khểnh xinh đẹp .....
- Được , ta liền kí hợp đồng luôn! _ Ông ta không cần suy nghĩ vung bút kí ngay vào bản hợp đồng , bàn tay khẽ đặt bên hông nhỏ , rồi trượt xuống bắp đùi nhỏ mà xoa nhẹ
" Chết tiệt ! cái lão dê già này!" nhỏ Loan **** thầm trong lòng nhưng bên ngoài vẫn cố bày ra nụ cười thật phong tình rất , cố gắng chế ngự bàn tay thô giáp của ngời đàn ông đang ngồi kế bên
- Ông thấy cô ấy làm việc tốt chứ ! _ Tử Hạo kịp ra đúng lúc , anh nháy mắt vs cô nàng
Như bắt được tín hiệu , cô thả lỏng người ....
- Rất tốt ! tôi có thể mời người đẹp 1 ly rượu được không ?_ ông ta cười tà , tay vẫy phục vụ gọi 1 chai rượu đắt tiền ra
- Được chứ !_ nhỏ Loan cười cười , cũng may mà tửu lượng của nhỏ cũng không tệ lắm , tay cầm ly rượu đầy bắt đầu uống 1 cách rất chuyên nghiệp
-....................
- Xin lỗi tôi đi vào phòng vệ sinh 1 lát !_ Nhỏ Loan đứng dậy , bây giờ cả người cô đều nâng nâng nóng ran. Không biết lão già này gọi rượu gì mà nặng thế mới uống được 2 ly mà đã đi không được vững ....
- Em nhớ tí tạt vào phòng 222 nha ! Mình sẽ hát karaoke ở đó !_ Tử Hạo gọi với theo
Vừa vào phòng vệ sinh là nhỏ đã xả nước xối xả để tạt lên mặt và để kì đôi chân mà ông khách vừa rồi đã cố tình sờ qua .....
Trong thời gian đó :
- Xin Lỗi anh Hạo , phòng 222 của anh đã bị anh Thiên Kì đặt rồi ạ_ Người quản lý
- Sao lại như thế được ! rõ ràng vừa rồi chưa có người đặt cơ mà !_ Tử Hạo cau mày gắt lên
- Đúng vậy ! nhưng Anh Kì thích căn phòng đó ! hay anh chọn phòng khác đi! _ Người Quản lý nhỏ nhẹ đề nghị
Tử Hạo mới về nước , nhưng cái tên Thiên kì thì anh đã nghe rất nhiều rồi , nghe nói cậu ta rất tàn ác hiện đang là chủ nhân mới của thế giới ngầm . Thôi thì tránh đi cũng không chết , anh lôi điện thoại nhắn tin cho Loan ...
" Đổi phòng nha , em mau đến phòng 345"
_ Người gửi: Tử hạo_
.......................
Sau khi kì cọ sạch sẽ , nhỏ liền bước chân đi ra ngoài.....
Phòng 222 là phòng nào nhỉ ?
Đây rồi !
" Cạch "
Ngỡ ngàng ......
Đây không phải là phòng mà thằng cha Tử Hạo nói sao . Sao bây giờ lại thành thế này
Nhỏ Loan trợn tròn hai mắt , nhìn người thanh niên hoàn mĩ trước mặt đang hôn say đắm 1 cô gái bên cạnh, chiếc váy trên người cô gái đó dường như đã bị anh cởi bỏ ra hết , bàn tay thon dài của anh lướt đi khắp đường cong hoàn hảo đó, vẻ mặt của cô gái đó mơ màng , khẽ rên lên từng tiếng ................
Đỏ mặt xen lẫn sự ngạc nhiên nhỏ liền định bỏ chạy thì .......
- Lại đây! _Thiên Kì rời khỏi người con gái đó , ánh mắt như chứa lửa nhìn về phía nhỏ
- xin lỗi tôi đi nhầm phòng ! Không quấy rầy mấy người nữa tôi xin phép _ Loan vừa nói vừa lùi chân về phía cửa
Thiên Kì không nói gì , anh chỉ đưa tay phất lên thì tất cả những người trong phòng đều tự động đi ra ngoài rồi đóng cửa lại .
Chiếc áo sơ mi đen xộc xệch , nút cài nút không , làm cho anh càng trở lên quyến rũ hơn...Loan ngồi bên cạnh mà còn khẽ nuốt nước bọt . Anh ta thật sự rất đẹp, bông Thiên Kì khẽ tiến lại gần và nằm đè lên người nhỏ...
- Anh .....anh muốn làm gì ?
- Tôi phá hỏng cuộc chơi của tôi ! bây giờ thì phải bồi thường chứ!
Nói xong Thiên Kì áp đôi môi hoàn mĩ của mình lên môi nhỏ mà hôn ngấu nghiến , bàn tay khẽ đưa xuống vuốt ve đùi thon dài của cô, .....
- Anh.....dừng lại ...ngay.._ Nhỏ Loan gãy giụa dưới thân anh , khuôn mặt tái xanh vì sợ
- Cho người khác sờ được, mà tôi sờ lại không được sao ?_ Anh tức giận , cắn mạnh lên môi cô
Bàn tay đưa lên trên khẽ kéo áo xuống để làm lộ ra bộ ngực no đủ , đôi môi di chuyển xuống hôn mạnh lên ngực, anh dường như rất tức giận , toàn bộ anh đều đổ lên da thịt non mềm của cô
Hức ...hức....hức
tí tách .....tí tách..tí tách ....từng giọt nước mắt nhục dã và bất lực rơi xuống trên khuôn mặt trái xoan xinh đẹp của cô . Khiến Thiên Kì Phải dừng lại ........
" Chát "
- Anh coi tôi là thứ gì hả ?_ Nhỏ túc giận hét lên , nước mắt cứ thế mà không ngừng rơi xuống
- Cút! _ Thiên Kì dựa nữa người vào ghế sô pha , miệng lạnh lùng nói
" Chát " một cái tát nữa lại vang lên.
- Thích thì đi tìm người khác mà hành hạ , tôi không phải con ở mà anh muốn làm gì thì làm ! Tôi hận anh!_ Nhỏ lau sạch nước mắt đi , nhỏ chỉnh lại trang phục bước chân ra ngoài ...
" Chết tiệt " chiếc cốc thủy tinh tinh xảo đã bị Thiên Kì ném đi 1 cách không thương tiếc !
Cũng như mọi ngày nó và Quân đều đến trường cùng nhau.......
- Anh có thấy dạo này thằng Thiên Kì nó đang có vấn đề gì không? _ Nó nhai nhồm nhoàng miếng bánh trong mồm nói
- Ưhm _ Quân lơ đãng gật đầu , anh vẫn còn hơi buồn ngủ
- Mấy hôm nay nó đi đến tận nửa đêm mới về . Trên người thoảng thoảng có mùi máu cùng mùi nước hoa thơm ngạt cảu phụ nữ nữa chứ! _ Nó nói đến đây bỗng rùng hết cả mình
- Em hỏi bạn thân của mình đấy! _ Quân trầm ngâm nói . Dạo này Thằng Thiên Kì chỉ đi đánh nhau và uống rượu , tất cả những bang gần xa đều bị nó đánh đến tàn phế chắc chắn là nó đã thích nhỏ bạn thân của chị mình rồi
- Anh đang bị ốm à! _ Nó ngẩn người nhìn Quân, bàn tay nhỏ khẽ đặt lên trán anh kiểm tra....
- .....
- Đúng là nóng thật !_ Nó cảm thán
- Nóng cái đầu em đấy! _ Quân gõ nhẹ vào cái trán bướng bỉnh của nó
Thế rồi chiến tranh lại xảy ra giữa hai người họ ...........
----------------------------
Buổi đi leo núi theo kế hoạch cũng đã đến , nhờ tài năn ni kinh khủng của nó mà Quân đã theo đi , cả tốp ngồi trên chiếc xe du lịch to đùng.........
Nó phải ngồi cạnh Gia Huy
- Cậu ăn kẹo không?_ Gia Huy đưa 1 túi kẹo nhiều màu sắc cho nó
- Ăn hết cả túi được chứ! _ Nó giật nhanh túi kẹo về phía mình hồn nhiên nói
- Haha được cho cậu hết , khuyến mãi thêm cả mình luôn_ Gia Huy trêu chọc nó
- Ai thèm cậu chứ !_ nó lè lưỡi lêu lêu , bây giờ trông nó thật đáng yêu và nhí nhảnh
Toàn bộ màn đó đã rơi vào mắt của 1 người..........
- HẠ MẪN CHI mau ra rót nước cho tôi _ Chất giọng lành lạnh của Quân vang lên
- Hả ?_ nó vẫn đang mơ màng
- Anh ấy bảo cậu rót hộ cốc nước đấy! _ Một cô nàng mắt kính nói lại cho nó nghe
- Á.........
- Đây ! Anh uống di _ nó bưng 1 cốc nước đầy ra chỗ Quân ngồi ,liếc nhìn khuôn mặt hoàn mĩ đó nó thấy có vẻ bây giờ tâm trạng của anh rất không tốt . Có phải là bị say xe không
- Tự mình uống hết đi! _ Quân giở cuốn sách trên tay ra nhưng mắt lại đang lườm nó
Sặc! cuối cùng thì nó cũng biết là tại sao rồi !
SAu n (phút ) nó đã tu hết cả 1 đống nước
" Anh thật dã man! em sẽ trả thù " nó khẽ than thầm , lê từng bước chân nặng nề về chỗ ngồi trước những con mắt thương hại của mọi người
- Sao cậu lại uống nhiều nước vậy!_ Gia Huy nở nụ cười tươi roi rói khi thấy nó về
- ĐỀU TẠI CẬU CẢ!
- Sao lại tại mình ?_ Gia Huy khó hiểu nhìn chằm chằm vào khuôn mặt trắng hồng của nó
Nhìn thấy vẻ mặt ngu ngơ của Gia Huy , nó liền nảy ra ý định xấu ....
- Cậu uống hết chỗ nước này giúp mình có được không!_ nó trưng ra bộ mặt đáng thương nhất , ngón tay nhỏ xinh chỉ vào bình nước 15 lít bên cạnh
- À , ừ _ Gia Huy như bị nó thôi miên liền làm theo
Sau 1 hồi , mặt của Gia Huy bị biến sắc nặng........(t/g: Chị ác quá mà )
--------------------
- Tất cả về vị trí mà mình đã rút thăm được , hôm nay chúng ta sẽ nghỉ ngơi và cắm trại ở đây , mai sẽ tiến hành leo núi! Tất cả các em đã rõ chưa ? _ Tiếng nói to của thầy quản lí vang lên
- Rõ _ cả lũ học sinh đồng thanh kêu lên
-------------------------
- Trò chơi hành hạ chính thức được bắt đầu ! _ Tiếng nói nhẹ của Kim Anh vang lên đủ để cho hội bạn cô nghe thấy
.........................
- Dựng xong lều rồi , bây giờ chúng ta làm gì nữa ?_ nó phủi bụi trên chiếc quần jean , miệng hồ hởi đề nghị .
- Vậy thì chúng ta đi kiếm củi vậy !_ Kim anh khoanh hai tay trước ngực , ánh mắt thích thú nhìn nó
Nó cùng bọn Kim Anh đi sâu vào bên trong, Nó không biết mình sẽ gắp nguy hiểm
- Á_ Bỗng có 1 lực , đẩy nó lao về phía trước , nhưng may sao nó đã bám trụ vào được 1 cành cây to tại đó
- Mau kéo mình lên vs! _ nó nói to vs bọn Kim Anh
- Mơ à !_ nhỏ bạn của kim anh lên tiếng
- Cô ở đó mà chết đi! bọn bay về thôi ! _ Kim Anh ra Lệnh cho cả lũ
- Đừng đi ...các người đừng đi mà !_ nó hét lên , bàn tay đang đau rát vì cố gắng nắm lấy cành cây bên cạnh
......................
Trời chìm dần vào màn đêm, không ai biết là nó đã đi đâu mất ....
- Ê, mày thấy chị Kim Anh đối xử vs nó như vậy có ác quá không?_ một con nhỏ che miệng nói nhỏ
- Cũng tội cho con Hạ chi thật! _ một con nhỏ khác cảm thán
- Các cô đang nói gì vậy?_ Gia Huy từ đâu đi đến , ánh mắt anh ánh lên sợ lạnh lẽo , cả buổi chiều hôm nay anh chạy đi tìm nó mà không được , ai ngờ .....
- Bọn ....em ....em...
- Nói mau ! HẠ MẪN CHI hiện giờ đang ở đâu? _ Gia Huy hét lên
- Nhỏ...nhỏ...đó đang ở cánh rừng phía đông !_ Một con nhỏ sợ hãi , lắp ba lắp bắp nói
Nhỏ đó vừa nói xong thì cùng 1 lúc có 2 người con trai chạy nhanh về phía cánh rừng......
- Con khốn nay! mày dám phản tao à !_ Kim anh tát liên tiếp vào mặt cô gái vừa mới nói cho Gia Huy biết chỗ của nó
Sau đó cô ả rút điện thoại ra .....
- Hành động được rồi đấy!_ tiếng nói đầy âm mưu vang lên , khiến cho những người đứng bên cạnh phải run sợ
--------------------
" SẦM "
Trời đổ mưa , cơn mưa như trút nước , hiện giờ nó đang cố bám chắc vào cành cây đó....
Bỗng có vài người đến, đưa tay kéo nó lên........
Nhưng vừa định cảm ơn thì nó đã bị đánh cho bất tỉnh ngay tại chỗ ....
Tiểu thuyết tình yêu là website chia sẻ những thể loại truyện hay nhất hiện nay, được nhiều người đọc yêu thích. Truyện được cập nhập hàng ngày. Hãy lưu địa chỉ web để truy cập nhanh hơn!