Chap 18: Vừa mới thức giậy hắn đã cảm thấy rất đau đầu. - Ủa sao chị ngồi đây- hắn ngạc nhiên khi thấy Linh đã ở phòng hắn từ sớm. - Lại còn hỏi đựoc àk em làm cái gì mà uống cho say khuiwts ra vậy hả, làm phiền Phong nó phải đưa em về. - Đâu em có say gì đâu, em uống có chút thôi àk. - Lại còn cãi lần sau mà còn như thế nữa là chị cho ngủ đường đấy. - Vâng, em biết rồi- hắn nói với khuôn mặt ỉu xìu. - Thôi dạy đánh răng rửa mặt đi, lát còn phải đi học nữa đấy. - Em ko đi đâu. - Gì nữa em còn định giở trò gì nữa đây. Muốn ăn đòn ak. - Chị có đánh chết em em cũng ko đi đâu, cái trường học "rách nát" đó em ko cần - Em đang nói cái gì đấy hả - Kệ em, thôi chị ra ngoài đi cho em còn ngủ. " Cái thằng điên này muốn chết ak. Ke3" Linh thầm nghĩ rồi đạp hắn xuống đất. - Yahhhhhhhhhhhhh cái chị này- hắn vừa hét lên vừa lồm cồm ngồi dậy. - Em trai yêu "vấu" của chị chúc em ngủ ngon - Nói rồi Linh bước ra để hắn trong phòng với cái đầu đang bốc khói.
Chap 19: Bước xuống nhà Linh ngồi vào bàn ăn sáng: - Lát bác mang đồ ăn sáng lên phòng cho Ken hộ cháu nhé- Vừa rót ly nước cam Linh vừa nói. - Vâng. Thưa tiểu thư. - Bác chuẩn bị xe cho cháu để cháu đi học nhé. - Vâng. Ăn xong bữa sáng Linh lấy xe đến trường. Hôm nay Linh đến trường sớm hơn so với mọi ngày nên đã đi bộ ra vườn hoa sau trường. Bỗng Linh nhìn thấy nó đang ngồi trên xích đu với khuôn mặt buồn bã: - Chi sao ngồi đây một mình vậy chị ngồi cùng được ko em- Linh bước lại gần hỏi nó. - Ơ chị Linh sao chị lại ở đây?- nó ngạc nhiên hỏi. - Hôm nay chị đi học sớm thấy trường vẫn còn ít người nên ra đây chơi ko ngờ lại gặp em ở đây. Mà sao em ngồi đây một mình vậy? - Em ra đây ngồi một lát cho yên tĩnh thôi. Mà sao hôm nay em ko thấy Ken đi cùng chị? - Ak hôm nay nó nghỉ học em ak- thấy nó vẫn chưa hiểu gì nên Linh nói tiếp- Tối qua nó uống say quá nên hôm nay ko dậy đi học được ấy mà. - Uống say ạ? - Ừm hình như nó đang buồn chuyện gì đấy nên mới uống cho say khướt đến tối muộn mới về. - Vậy ạ- nó buồn bã trả lời. Nghe thấy Linh nói vậy nó cảm thấy rất lo lắng. Nó lo lắng cho hắn. Nó đã tự nhủ với lòng mình rằng sẽ cố quên hắn, quên những gì thuộc về hắn nhưng dường như với nó việc này là ko thể. Bất chợt nó nghĩ đến Tuấn. Nó cảm thấy có lỗi rất nhiều khi coi Tuấn chỉ như một người thay thế. Mỗi lần Tuấn lo lắng, chăm sóc cho nó là mỗi lần nó cảm thấy có lỗi với Tuấn nhiều hơn. Vẫn biết là vậy nhưng tại sao nó vẫn nhận lời yêu Tuấn. Có lẽ nó cần một bờ vai để tựa, cần một người hiểu nó và chia sẻ cho nó. Với nó có lẽ Tuấn là một người anh trai chứ ko phải là người nó yêu. Thấy nó đang nghĩ miên man, Linh liền hỏi: - Chi em đang nghĩ gì thế? - Dạ- nó giật mình trả lời. - Em đang nghĩ gì mà chăm chú vậy. - Dạ ko có gì đâu ạ. - Ừm. Mà thôi cũng sắp đến h học rồi mình vào lớp thôi. - Vâng.
Chap 20: Vậy là h đây Tuấn và nó đã là một couple. Và tất nhiên công việc của hai người là phỉa có ít nhất là một buổi hẹn hò và hôm nay Tuấn gọi nó ra đây là vì việc này: - Tuấn nói chuyện với Chi một lát được ko? - ???? Có việc gì vậy Tuấn? - Àk ko có gì đâu chỉ là Tuấn muốn rủ Chi cùng đi xem phim vào tối nay thôi. - Ừm mấy h vậy Tuấn? - Hy2 8h Tuấn qua đón Chi nha. - Thôi ko cần đâu, như vậy làm phiền Tuấn lắm, Chi đợi Tuấn ở trước cửa rạp chiếu là được rồi. - Ko phiền cả cứ để Tuấn đến đón được mà. - Thôi ko cần đâu. Chi và Tuấn gặp nhau ở trước cửa rạp chiếu rồi cùng đi xem là được. - Ừm. Vậy cũng được vậy 7 rưỡi Tuấn đợi Chi ở trước cửa rạp chiếu nha. - Ừm. Okie. Hy2. Tuấn đang cảm thấy rất rất vui sướng khi Chi nhận lời đi chơi cùng. Tuấn ko biết chuẩn bị như thế nào cho tốt nên liền quay ra hỏi hắn: - Ê. Hy2. Lần đầu hẹn hò thì mặc gì là được hả mày? - Gì???????????????? Sao tự dưng hỏi tao, tao biết gì đâu. Đấy là nghề của mày mà hỏi tao làm gì. - Lần này khác tao hẹn Chi đi xem phim nên phải chuẩn bị kĩ lưỡng một chút. He2. - Kệ mày, mày hẹn chứ tao hẹn đâu. Thôi đi ra chỗ khác cho tao còn "học"- Hắn vừa nói vừa đẩy Tuấn ra ngoài - Ơ cái thằng này bạn bè phải biết giúp đỡ nhau lúc hoạn nạn chứ. Giúp tao tí đi rồi tao trả công cho nha. He3. Đi nhá. - Kệ mày. Đẻ yên tao học. - Xí đồ ki bo ko thèm mày giúp. Ngồi đấy mà "học" nhá. Tao đi ăn sáng đây- Tuấn bực mình với thằng bạn nên bỏ đi trước. Linh ngồi bên cạnh nên đã nghe thấy hết những lời giữa Tuấn và hắn nói chuyện ( Chi đang ngồi ở bàn khác nhá ), Linh hỏi hắn: - Tối nay bọn họ hẹn nhau em có ý định gì ko đây? - Ý định gì ạ sao tự dưng chị hỏi thế. - Ko phải là em thích cô bé tên Chi đấy àk. - Ơ...ơ...em...em... chị hấp à. Em làm sao mà lại đi thích cô ta. Cô ta ko phải là mẫu người của em. - Thật ko đấy??? - Thật- hắn nói với giọng hết sức " hùng hồn". - Hy2. Vậy thì tốt. Thế tối nay đi chơi cùng chị nhá. - Ơ...em...em thôi tối nay em bận rồi ko đi được đâu. - Bận? - Vâng! Em bận " trăm công nghìn việc" ko có thời gian đi chơi đâu. Mà thôi em đã nói là em đang "học" mà sao chị cứ làm phiền em thế nhỉ. - Àk quên em chị đang "học" thôi "học" tiếp nha chị đi ăn sáng đây. - Mọi người đi hết để lại hắn đang ngồi " tự kỉ ". " Sao lại hẹn sớm thế này, yêu ko hẹn cũng được chứ sao. Hẹn làm gì cho mệt. Mà chưa biết rằng hai con người này có làm gì mờ ám ko nữa. Nếu vậy mình đứng giữa chịu thiệt àk. Ko được phải " vì đại nghĩa diệt thân " lần này phải hy sinh thân mình để ngăn chặn chuyên " tăm tối " sảy ra mới được. Phải làm gì bây h. Ken ơi mày nghĩ ra kế gì đi" -Hắn đang mải mê với ý nghĩ " giàu trí tưởng bở " của mình và: - A. Nghĩ ra rồi. He3.- một tia điện đã lóe lên trong đầu hắn.
Chap 21: H đang là tiết học thứ 3, đầu óc hắn lúc này chỉ nghĩ đến kế hoạch của tối nay. Hắn ko thể có sơ xuất được. Vì thế nên hắn đã biện lý do để nghỉ học sớm: - Con thưa thầy cho con về sớm ạ- Hắn bước đến gần bàn giáo viên nói. - Sao tự dưng lại xin về sớm thế con? - Dạ... con...con bị đau đầu ạ- Hắn nói với bộ mặt hết sức " mệt mỏi " - Vậy àk đau lắm ko con. - Dạ đau ạ - Ừm thôi được, vậy con về trước đi. Có gì thì mượn vở của các bạn chép bài đầy đủ nhé. - Dạ vâng. Con chào thầy ạ. - Ừm chào con. Hắn mang bộ mặt " mệt mỏi " ra khỏi lớp. Vừa bước đến thang máy thì hắn đã " khỏe ra nhiều ". Để chuẩn bị cho kế hoạch " trịnh trọng " tối nay việc đầu tiên của hắn là đến một Diamond để mua vài thứ: - Chị lấy cho em 1 chiếc quần đen, 1 cái áo đen, 1 đôi giày đen nhé- hắn bước vào nói với người phục vụ. - Vâng xin quý khách đợi cho một lát ạ. Hắn tiếp tục đi sang các gian hàng khác để chọn cho mình vài món đồ phụ kiện là 1 cặp kính đen. Một lúc sau. - Đố của quý khách cần đây ạ- chị nhân viên đưa đồ cho hắn. Sau khi thanh toán xong hắn nhanh chóng lấy xe về nhà để tiếp tục sự việc "lớn lao". Cùng lúc đó ở lớp Tuấn cũng xon nghỉ học với lý do " nhà có việc bận" chắc hôm nay ai cũng phải thắc mắc ko biết có chuyện gì mà cả hai hotboy lp đều xin nghỉ về sớm.Chỉ còn mỗi nó là vẫn rất bình thường. Đơn giản vì nó chỉ nghĩ đây là cuộc hẹn hò bình thường và hơn nữa nó chỉ coi Tuấn là anh nó nên nó ko hề lo lắng gì cả. Còn Tuấn, Tuấn cũng giống hắn việc đầu tiên của Tuấn là đi mua quần áo.Khác với hắn Tuấn đích thân chọn quần áo. Tuấn muốn cho mình thật hoàn hảo trong mắt nó. Mất nguyên cả buổi chiều để chọn quần áo nên lúc này đã là 5 rưỡi. Tuấn nhanh chóng về nhà để tiếp tục chuẩn bị cho buổi tối ngày hôm nay. Trái với Tuấn sau khi ăn xong hắn mới ung dung bước lên nhà thay đồ: - Nhìn mình thật menly. Ha3 - vừa nói hắn vừa ngắm nghía lại khuôn mặt " ẹp zai " của mình trước gương. Từ đầu đên chân hắn là 1 vùng trời đen. - Chết. Suýt quên. He3 còn cặp kính này nữa. Há há mình thế này thì Lee Min Hoo trong " City hunter " gọi mình bằng thầy Sau khi chuẩn bị xong hắn liền nhắn tin cho Tuấn: - Mày hẹn Chi lúc mấy h thế. - 7r- Vì đang bận nên Tuấn nhanh chóng rep lại. - Vậy àk. Ở rạp nào thế. - Galaxy cinema, mà mày hỏi làm gì thế? - Hỏi để biết thôi bạn bè quan tâm nhau 1 tí ko được àk. - Ex thôi tao đang bận có gì pm sau nhá. - Ừk. Okie. Bye2. " He3. Galaxy cinema thẳng tiến"
Chap 22: - Chết mày.... chết...- ở một góc nào đó có một người đang chăm chỉ " diệt muỗi" hắn đang cảm thấy sốt ruột đến sắp chết khi cứ phải ngồi đợi như thế này. Đang mải mê bỗng thấy bóng của nó và Tuấn đi lại gần hắn liền bí mật đi theo. Trong rạp: Hắn đang phải cố cảng mắt ra để nhìn xem nó và Tuấn đang ở đâu để còn tiện đường hành sự. - Đây rồi- hắn thầm reo lên. Hắn ngồi ngay sau nó nên mọi cử chỉ của nó và Tuấn hắn đều thấy rõ mồn một. Theo dõi được một hồi hắn chán nản quá quay ra xem phim, xem phim chán rồi lại quay ra theo dõi, hắn đang tự cảm thấy mình thật thừa thãi. Và bỗng... hắn thấy Tuấn đang quàng tay qua vai nó, lúng túng ko biết làm gì hắn liền lấy bịch bắp đang ăn dở rồi giả vờ làm rớt ra chỗ nó và Tuấn đang ngồi, và thế là kế hoạch quàng vai Chi của Tuấn đã ko thành. Lần hai, Tuấn có ý ngồi dịch lại gần Chi thì... hắn giả đò chen vai lên hỏi han linh tinh tất nhiên là Tuấn ko thể nhận ra vì lúc này người hắn đã là cây đen rồi, hơn nữa hắn còn kẹp răng nên Tuấn ko thể nhận biết đc giọng thằng bạn chí cốt của mình. Lần ba, Tuấn đang đinh mon men nắm tay nó thì... hắn lại thả bừa phong kẹo xuống đó rồi kêu nó nhăt hộ đồ. Hết lần này đến lần khác cứ Tuấn định làm gì thif đều bị hắn ngăn chặn kịp thời. Xem ra buổi đi chơi này của Tuấn đã ko thành. Sau khi đưa Chi về nhà Tuấn ko ngừng tức tối vì ko biết " thàng cha vô duyên nào| đã làm đở bể kế hoạch của Tuấn với nó. Trái ngược với Tuấn hắn thì lại đang rất vui sương vì đã ra tay ngăn chặn kịp thời " mọi hành vi xấu của Tuấn". Mặc dù vậy hắn cũng ko hiểu vì sao mình lại làm thế, trong khi đã tự nhủ lòng là quên nó rồi. Những tháng ngày tiếp theo vẫn thế. Tuấn thì cố vun đắp tình cảm của mình và Chi thì hắn lại cứ bên cạnh làm kí đà cản mũi. hắn biết rằng hắn đã cố quên nó nhưng dường như việc này là ko thể. Hắn biết mình làm như thế là có lỗi với Tuấn, có lỗi với thằng bạn chí cốt của mình, nhưng hắn ko thể kìm chế được những hành động và suy nghĩ của mình về nó. Còn về Tuấn, sau lần đi xem phim và sau lần nó bị lạc thì Tuấn đã hiểu rằng tình cảm của hắn dành cho nó là thật lòng. Hắn biết Chi cũng vậy, nhưng Tuấn vẫn ko thể hiểu nổi tại sao Chi lại nhận lời yêu mình. Nhưng lúc này đây Tuấn rõ hơn ai cả, Tuấn biết mình phải làm gì: - Đang làm gì đấy mày?- Tuấn gọi hắn. - Tao đang nằm xem tivi đây, chán quá mày. Gọi tao có gì ko? - À tao có chuyện muốn nói thôi, gặp mày ở đâu đây? - Ờ vậy hả, ở đâu cũng được, - Tao đang ở công viên Gia Định nè, mày ra đi. - Ờ đợi lát tao ra ngay nha. - Ừ. Bye mày. Hắn hí hửng phóng xe ra công viên, đang chán thì thằng bạn lại rủ đi nên hắn nhanh chân đến điển hẹn liền. - Gọi tao ra đây có gì vậy mày- hắn vỗ vai Tuấn nói. - Nhanh thế. - He2 ko nhanh sao được, tao mà. Mà có chuyện gì hả, hay nhớ tao quá nên gọi tao ra đây nhìn cho đỡ nhớ - Thôi đi mày. cái mặt mày tao nhìn chán lắm rồi, nhìn nữa tao bội thực mất. - Thế gọi tao ra đây làm gì hả - Tao muốn nói chuyện của Chi. - Chuyện của Chi- hắn ngạc nhiên, nghe đến đây hắn ko đùa nữa mà nghiêm túc nói chuyện. - Tao nghĩ rằng Chi thích mày chứ ko thích tao. Chi nhận lời tao chắc chỉ là cái cớ để che dấu điều đó thôi. - Thích tao??? Che giấu- hắn ngạc nhiên đến khó hiểu. - Ưm. Tại tao thấy thái độ của Chi khác với thái độ của những người con gái khác. Lần đầu đi xem phim mà cô ấy ko thấy hồi hộp hay gì cả, những lúc tao nói chuyện thì cô ấy ko chú ý vì mải nghĩ gì đó. Và tao cũng biết rằng người liên tục phá đám tao và Chi lúc đi xem phim là mày. - sao biết dạ- hắn cười trừ. - Đệ tao bảo thế - Đùa thôi chơi với mày bao lâu chả nhẽ tao lại ko nhận ra với lại về nhà tao mới nghĩ đến mày.- Tuấn tiếp lời. - Tao ko cố ý nhưng ko biết sao mình lại làm thế nữa. - Vì mày cũng thích Chi, như tao thôi à. - Sao mày biết. - Thì tao là bạn mày mà. - Vậy h mày định sao- hắn buồn bã hỏi. - Tao định qua Úc một thời gian, vừa phần qua giúp công việc cho bố mẹ vừa phần là để tao có thời gian để quên Chi và bắt đầu lại từ đầu. Cơ hội này tao nhường lại cho mày. -........................................- hắn ko biết phải nói gì vào lúc này, đầu óc hắn rối tung. Hắn biết để quyết định đc chuyện này Tuấn đẫ phải suy nghĩ rất nhiều.Hắn biết mình đã làm Tuấn phải khó sử. Hắn ko muốn vì chuyện này mà tình bạn giữa hắn và Tuấn bị sứt mẻ. Hắn thấy giận bản thân mình nhiều quá. - Mày yên tâm tao với mày vẫn là bạn mà- biết hắn đang khó sử, Tuấn tiếp lời. - Ko phải tao đi là để cho mày làm càn đâu nha. Tao mà biết mày bắt nạt Chi là no đòn nhá- Tuấn tiếp lời. - Hì tao biết rồi mà, tao sẽ cố hết sức, tks thằng bạn tao nhiều nhá. Mà bao h mày đi thế? - Chắc tuần sau. - Ưm. Xa mày tao nhớ mày lắm á. - Ai mà chả nhớ tao- Tuấn tự kiêu - Thôi đi mày- hắn nói, rồi đập Tuấn một cái vào lưng. Thôi chuyện đó tính sau, h chơi thôi.- nói rồi hắn khoác vai thằg bạn. Hán thầm biết ơn Tuấn nhiều lắm, hắn tự nhủ sẽ ko làm mất cơ hội này, ko làm Tuấn và mọi người phải thất vọng vì nó đâu. Hắn sẽ theo đuổi nó đến tận cùng.
Chap23: Sau khi tiễn Tuấn ra sân bay mọi thứ trở về như thường nhật. Mặc dù ko thích Tuấn nhưng đối với nó Tuấn vẫn như một người anh trai luôn bên cạnh nó nhừng lúc nó cần nên khi Tuấn đi nó cảm thấy rất buồn. Nằm trên giường nó đang suy nghĩ miên man thì có điện thoại reo nó nhìn trên tay thì là của hắn gọi: - Tôi nghe- nó mệt mỏi trả lời - Cô có biết bây h là mấy h ko hả, sao còn ko mau đến nhà tôi làm việc, định trốn à - Làm việc? Mà việc gì mới được chứ? - Lại còn hỏi, cô là osin cho tôi mà h này vẫn ko thấy mặt hay định đợi tôi qua rước rồi mới chịu đi. - Đâu có tại tôi tưởng... - Ko tưởng gì hết cô qua nhà tôi nhanh- chưa để nó nói hết hắn tiếp lời. - Ừm đợi tôi lát nha. Nghe hắn nói nó chẳng hiểu gì cả nó cứ nghĩ hắn ko cần nó nữa. Dù vậy h nó vẫn phải nhanh chân đến nhà hắn. 20p sau, tại nhà hắn: - Chào tiểu thư, thiếu gia đang đợi tiểu thư trong nhà rồi ạ. - vâng con chào bác, con qua liền đây ạ- nói rồi nó bước vào phòng khách tìm hắn. - Cô đến muộn quá đấy- thấy nó hắn liền hắng giọng. - Tại đột ngột quá nên tôi ko qua sớm được mà anh gọi tôi qua đây có việc gì vậy? - Còn việc gì nữa, làm được mấy ngày rồi bỏ bê công việc, h cô đi dọn nhà cho tôi. - Cái gì? Một mình tôi dọn cả cái nhà này á. - Ko, ai nỡ lòng nào làm thế cô dọn phòng khách thôi được rồi mấy phòng kia có người dọn họ rồi. - Ừm vậy được. Vậy máy hút bụi và xe lau nhà anh để ở đâu? - À tôi quên ko nói máy với xe hỏng rồi nên phiền cô tự làm bằng tay vậy - Cái gì? Làm sao có thể được chứ. - Ko được cũng phải được cô còn ko mau đi làm đi đứng đó làm gì nữa hả? - Đồ độc ác, anh chết sớm đi là vừa- nó lầm bầm rủa hắn. - E hèm. Tai tôi thính lắm.- hắn hắng giọng với nó. Cứ nghĩ rằng hắn tốt bụng cho nó dọn mỗi phòng khách nào ngờ hắn lại bắt nó làm tay ko, thế này thì có khác gì đánh đố nó. Mang tâm trạng bực mình nó bắt đầu sắn tay vào dọn nhà. Vừa làm nó vừa nghêu ngao hát: - Ngày mới nắng ấm heo Xinh Xinh heo Manly đi trên con đường. Và tay trong tay, chân song song hai cái mông tròn. Nào qua bên đây, qua bên kia lên bên trên và................. cái đuôi xoay tròn cái mông có biếng bông gòn, nhưng đẹp đôi. Hắn phì cười vì những điệu bộ của nó. Hắn luôn tự hỏi rằng ko biết nó và cô nhóc Chi lúc nhỏ có phải là một, và hắn luôn thắc mắc rằng tại sao hai người họ lại giống nhau đến thế. Nếu là một thì tại sao nó lại ko nhận ra hắn. Càng nghĩ hắn càng thấy khó hiểu. Nhưng điều mà hắn chắc chắn nhất lúc này là người hắn sẽ yêu, đang yêu và mãi yêu là nó. 3h sau: - Anh Ken tôi dọn xong rồi. - Ờ vậy à, tốt. Phiền cô dọn giùm phòng tôi nữa nha, hôm qua tôi quên ko kêu người dọn, làm phiền cô nhiều nha - Anh....- nó tức đến bốc khói vì hắn. Xem ra những ngày nó bị hành hạ còn dài dài! Nó đang thoải mái vì đã làm xong " nhiệm vụ cao cả " thì: - Cô dọn xong phòng khách và phòng tôi rồi hả? - He2. Xong rồi, h tôi đi về đây. - Ai cho cô về mà về - Ý anh là sao? - Còn việc nữa, làm xong rồi về cũng chưa muộn - Việc gì dạ? - Phiền cô nhổ cỏ và tỉa cành cây giúp tôi nha - Cái gì? Bây h đang là trưa nắng nóng anh biết k, với cả tôi vừa mới dọn nhà xong, mệt lắm. - Mệt thì làm cho hết mệt, thôi cố lên nha - ANH LÀ ĐỒ ĐỘC ÁCCCCCCCCCCCCCCCCCCCCC- nó lấy hết sức hét lên. - Cô quá khen rồi. Nó bực phát điên vì hắn, vừa mới dọn nguyên phòng khách và phòng ngủ của hắn , h lại đến đi nhổ cỏ tỉa cây thì nó mệt chết mất, mà lúc này còn đang là giữa trưan nữa. Hắn thật chẳng biết động lòng thương xót gì cả, đúng là sói mà. Càng nghĩ càng bực bao nhiêu " hỏa " nó dồn hết vào cây. Cầm cái kéo nó cắt hoa với lá cây một cách ko thương tiếc: - Cây này đắt lắm, cô phải nhẹ tay thôi- hắn lù lù ở đâu suất hiện, nói giọng " vô số tội " - Ui..... hết hồn........ chả phải anh đang ở trong nhà nằm mát xem tivi à- thở hổn hển, nó nói - À thì nhân viên làm thì tôi phải giám sát thôi, đây là trách nhiệm của tôi mà - Thôi khỏi cần tôi tự làm được rồi. PHIỀN anh làm gì- nó nói mỉa. - Ko sao. Ko phiền đâu. Mà thôi cô làm mau đi tôi đứng đây GIÁM SÁT được rồi- nói xong hắn vào chỗ râm đứng, để mình nó ở ngoài " phơi sương phơi nắng" Ở một góc sân nhỏ người ta đang thấy hai con người chí choé nhau loạn xạ: - Cô làm nhanh tay lên còn đi ra nhổ cỏ nữa. - Tôi biết rồi- nó làu bàu. Lát sau: - Cỏ ở chỗ kia vẫn còn kìa- hắn chỉ tay vào chỗ cỏ mà hắn vừa bỏ từ chỗ này qua chỗ khác. - Tôi biết rồi. Lát sau: - Có rác kìa nhặt đi- hắn chỉ tay vào chỗ rác hắn vừa vất ra. - Tôi biết rồi. - Rác nữa kìa - Này anh đừng có mà vất rác ra rồi lại bảo tôi nhặt chứ- nó tức giận quát - Hi2. Tôi......- hắn đang ko biết chữa ngượng thì " anh Ken đẹp zai nghe điện thoại, anh Ken đẹp zai nghe điện thoại "Điện thoại kêu đúng lúc cần kíp, nên ngay lập tức hắn chuồn vào nhà để nghe máy. 10p sau: - Ừ anh biết rồi bye mày nha. - Vâng em chào anh. Hắn vừa cúp máy thì: - Dạ thưa thiếu gia Chi tiểu thư bị ngất rồi ạ. - SAO???- hắn giật mình. - Dạ hình như là bị say nắng. - Mau đưa cô ấy vào phòng tôi. Nhanh!!!- hắn cuống lên. Vậy là lại một tối nữa nó phải nghỉ lại ở nhà hắn rồi
Chap24: 8h tại phòng hắn: - Ư...ưm- nó lờ mờ mở mắt. - Cô dậy rồi hả- hắn sốt sắng hỏi nó. - Ừk. Mà sao anh ở đây thế, bây h là mấy h rồi?- nó ngơ ngác hỏi. - À mới 8h tối thôi à, cô đang ở nhà tôi - Chết, 8h, thôi tôi về nha. Bye anh. - Khỏi cần mà h cũng tối rồi cô ở đây cũng được. Tôi nhờ người gọi điện xin phép ba cô rồi. - Ờ vậy hả. Tks anh nha. Mà tôi ở phòng anh làm gì thế? - À. Hì. Sr cô nha tại tôi bắt cô ra nắng nên cô bị cảm, ngất đi nên tôi đưa cô vào đây. Xin lỗi nha. - Ờ vậy hả. Ko có gì đâu- Nói thế chứ đầu nó thầm nghĩ " tên ác độc, tôi sẽ cho anh biết tay " - Hi2. Tks cô nhiều nha. H cô nghỉ ngơi, tôi đi nấu đồ cho cô ăn nha, thê cô muốn ăn gì để tôi còn biết đường. - Ừm. Gì cũng được. 10p - Tôi nấu cháo cho cô nàk cô ngồi đậy ăn đi nha.- Vừa nói hắn vừa đặt tô cháo lên chiếc bàn cạnh giường. - Hì. Tks anh nhiều nha- nói rồi nó múc miếng cháo lên và: - Sax.... mặn quá, tôi ko ăn mặn như này- nó quay ra nhìn hắn với ánh mắt " hiền từ " - Ờ... ờ ko sao để tôi đi nấu bát khác vậy. - Thôi ko cần tôi ko ăn cháo đâu, mang giùm tôi đĩa hoa quả nha. - Ờ...ờ cô đợi tôi xíu nha. 5p sau: - Đây hoa quả của cô này cô ăn từ từ nha- hắn đặt đĩa hoa quả lên bàn rồi nói. - Ừm... tks anh nhiều nha. 2p sau: - Hix. Khát nước quá anh lấy giùm tôi cốc nước được ko. - Ờ...ờ... cô đợi xíu có liền- hắn vội vàng xuống nhà lấy nước cho nó. 5p sau: - Đây nước của cô này, cô uống đi- hắn đưa cốc nước cho nó. - Ôi chết. Tôi sơ ý quá làm đổ nước ra áo anh rồi- nó cố tình làm rớt nước ra áo hắn - Ờ...ờ... ksao đâu tôi đi thay là được rồi. 10p sau: - H cô cần tôi làm gì nữa ko?- hắn chạy vào phòng nói. - Ừm... vậy anh đi mua bánh ngọt giùm tôi nha. - Bánh ngọt á... thôi được rồi đợi tôi lát tôi đi mua cho cô. 30p sau: - Xin lỗi để cô đợi lâu, tôi bị kẹt xe nên h mới về được- hắn vừa thở hổn hển vừa nói. - Ko có gì đâu, tks anh nhiều nha. 10p sau: - Tôi muốn uống...... 5p sau: - Tôi khát quá......... Vậy là sau một ngày nó bị hành thì h đến lượt hắn. Đây gọi là " quân tử trả thù mười năm chưa muộn "
Tiểu thuyết tình yêu là website chia sẻ những thể loại truyện hay nhất hiện nay, được nhiều người đọc yêu thích. Truyện được cập nhập hàng ngày. Hãy lưu địa chỉ web để truy cập nhanh hơn!