Osin đặc biệt
---------------------
Chap 1:Giới thiệu nhân vật
1.Nó: trịnh kim thư. 17 tuổi.
Gia thế: nghèo ko tả nổi mồ côi ba mẹ từ nhỏ ở chung vs bà ngoại sống nhờ công việc làm thuê và bà ngoại làm osin
Tính tình: xinh gái khi mà được cải tạo, khuôn mặt đáng yêu, mạnh mẽ do số phận đã khiến nó trở thành như thế nhưng thực ra bên trong lại vô cùng mềm yếu
Về học tập ngu ko thể tả nổi nhưng vô cùng thông minh về việc bày trò vs ông chủ của mình.haha
2.Hắn: Phạm quốc huỳnh anh. . 17 tuổi
Là thiếu gia con nhà giàu đẹp trai và là ông chủ của bà ngoại nó và sau này thành ông chủ của nó.
Là hotboy của trường GOLD STAR học giỏi thông minh tài ba..nhưng hình như thích sự cô đơn và gét đông vui náo nhiệt
3.La cát thắng. 17 tuổi
Là hot boy của trường GOLD STAR đối đầu vs huỳnh anh thông minh tài giỏi đáng yêu ko lạnh lùng như huỳnh anh ko thích sự cô đơn mà thích vui vẻ náo nhiệt
4.Mai nhược vân anh: ny cũ của huỳnh anh.17 tuổi..nhà cũng giàu đanh đá kênh kiệu
Là hotgirl của trường nhưng sau này bị đánh bại bởi ai đó...thành tích học tập cũng tạm được ko ngu như nó...
Chap 2:
Nó vội mở cửa vào nhà thì thấy bà đang nằm trên giường ...nó chạy đến gần bà hơn thấy bà đàm đìa mồ hôi nó rất lo lắng:
- bà ơi bà có sao ko ạ? Cháu đưa bà đi bệnh viện nha?
- Bà nó nói bằng chất giọng mệt mỏi: bà ko sao cháu đừng lo...
- Bà ntn mà bảo ko sao ..nó như đã khóc
- Bà ko sao thật mà? nhà mình làm gì đủ tiền đi bệnh viện hả cháu? hôm nay bà còn phải đi làm nữa?
- Bà...nó nhìn bà mà nước mắt cứ rơi...rồi nói tiếp
- Bà ntn rồi làm sao mà đi làm được bà xin nghỉ đi..
- Ko được cậu chủ khó tính lắm sẽ ko cho bà làm nữa đâu?
- Làm gì có chuyện đó (nó bức bối)...có phải cái máy đâu mà làm ko nghỉ bà cứ nghỉ đi cháu đi xin cho...
- Bà nó nhìn nó mỉm cười rồi lại ho lên làm nó lại càng lo lắng...và nó quyết định đưa bà đi bệnh viện mặc dù tiền của nó ko đủ...nhưng nó phải làm thôi...ko thể để bà ntn được..
TẠI BỆNH VIỆN
Sau khi nó đưa bà vào viện bác sĩ khám cho bà nó và kết quả là:
- nó hối hả: bác sĩ bà cháu sao vậy ạ?
- Bác sĩ tháo khẩu trang ra và lắc đầu: bà già rồi nên mắc bệnh là ko tránh khỏi..bà chỉ bị cảm thôi nhưng cần phải nhập viện
- Nó há hốc mồm : bao lâu ạ?
- Khoảng hơn 1 tuần ..
- Nó ấp úng..dạ..vâng ạ..
Vậy là nó đưa bà vô nhập viện bằng tất cả số tiền mà nó có..rồi nó hùng hổ đến tìm tên hắc ám địa chủ vô nhân tính kia...
Chap 3:
TẠI BIỆT THỰ NHÀ HẮN:
Nó nhấn chuông...mãi mà chẳng thấy ai ra mở cửa.đối vs nó việc trèo vào là điều ko thể ko thể...nó trèo vào trong mặc dù tường biệt thự là khá cao..nó chuyên mà...nó nhảy xuống trước 1 bãi cỏ xanh hếch mặt lên :
- ta là ai chứ? tường ntn chỉ có mất chộm là chắc?haha..
nó nhìn ngó ngác khắp xung quanh ko thấy ai rồi nhẹ nhàng đi vào trong...nhà thật là đẹp nó cứ nhìn cho thỏa mắt mà quên mất nhiệm vụ...
- ơ..mình quên mất..
rồi nó lên tầng đi tìm tên chủ nhà kia...đi tìm từng phòng 1 mà chẳng thấy ai..cho đến khi nó đứng trước 1 phòng có cánh cửa rất to..nó đẩy cửa vào..nhìn xung quanh nhưng cũng chẳng có ai..nhưng thấy đồ con trai vung trên sàn nó bước vào ngó xung quanh để tìm người nhưng cũng chẳng thấy ai tự nhiên nó nghe tiếng hát đằng sau lưng và tiếng mở cửa...clạch nó mau chốn vào trong cái tủ gần đó...trong tủ mọi thứ tối om nhưng nó vẫn để 1 khe hở đủ để nó nhìn thấy bên ngoài...nó thầm nghĩ..
- chết tiệt cái tủ quần áo ko thôi mà to như cái nhà mình vậy...
nó tiếp tục nhìn ra ngoài thì thấy 1 tên con trai ko mặc gì cả chỉ có cái khăn quấn phần dưới nó sợ hãi quay mặt đi...mặt nó đỏ ửng lên...
- cái trò gì thế này>a ta bị điên rồi
nó lại tiếp tục quay ra nhìn ko biết vì sao? tên con trai này có thân hình vạm vỡ rất chuẩn...nó như bị hớp hồn vậy cứ nhìn cho đến khi tên con trai đó đang tiến về phía cái tủ nó đang chốn...
nó loay hoay ko biết làm thế nào nữa..
- chết rồi làm sao đây...[Nhịpsống.jw.lt]
nó nhắm mắt lại lấy hết sức lực đẩy tủ ra và hét ầm lên... nhưng thật ko may a ta đã trước nó 1 bước a ta kéo cánh cửa tủ trước nên nó mất đà bị ngã nhào ra phía trước ôm trầm lấy a ta...cả 2 người đều ngạc nhiên...còn nó thì đang nằm trên người của a ta...nó nhanh chóng lấy lại bình tĩnh và đứng dậy...a ta cũng mau chóng đứng dậy...
- cô ..cô là ai sao lại ở trong nhà tôi.. hắn chỉ tay vào mặt nó
- nó đang run nhưng cũng đối đáp rất nhạy: tôi..tôi là ai liên quan gì đến a?
- hắn ta cười ha hả...
- a cười cái gì? nó gắt lên
- đây là nhà cô à?hay cô định đi ăn chộm vậy?
- a...nó tiến sát mặt hắn rồi gằn từng chữ 1: đồ thối tha...rồi bỏ đi..
nhưng hắn đã kịp kéo nó lại hắn cũng hơi khó chịu bởi lời nó nói
- tôi làm gì cô mà cô nói tôi như thế hả?
- nó vênh mặt lên và bắt đầu: bà ngoại tôi làm việc ở đây? do bị anh đày đọa bóc lột nên h đây bà tôi đã phải vào bệnh viện...a mau đưa tiền đây..nó xòe tay ra trước mặt hắn..
hắn thôi ko tức nữa mà lại rất chi là chảnh:
- nếu tôi ko đưa thì sao?
- Nhà giàu mà còn keo kiệt...nó lườm hắn
- Keo kiệt? hắn nhái lại lời của nó mà thấy buồn cười...
- Nó khoang tay lại: đúng..bồi thường cho người làm nhà a bị bệnh do bị a bóc lột mà cũng ko cho sao? ông chủ? chắc chỉ là hư danh ko có 1 xu dính túi...
- Hắn cười tiến lại phía nó: đúng đấy..tôi đã đi làm đâu mà có tiền?
- Nó giật nảy mình? a..chưa đi làm? vậy...
- Hắn ngắt lời nó: tôi còn đi học cô nhìn tôi già lắm sao?
- Nó bây h mới để ý thân hình thì người lớn thật nhưng khuôn mặt lại rất chi là non..nhưng sao giàu sớm vậy?: ko nói nhiều a có đưa tiền ko?
- Tôi ko đưa. hắn bước đi đến cái ghế và ngồi xuống..
- Haha.vậy thì tôi sẽ báo cảnh sát...
- Cứ tự nhiên.tôi chưa đủ tuổi đi tù đâu..
- Anh...nó khó chịu bực bội...tiến đến gần hắn...
- Hắn cười mỉa mai: cô làm gì được tôi nào?
Nó nhìn hắn cười đắm đuối: rồi tương nguyên 1 quả đấm vô mặt thằng bé...làm thằng bé bị bất ngờ ko tránh khỏi..mắt bị thâm 1 bên y như gấu trúc..haha..nó nhìn thấy cười sung sướng và bước đi..để lại 1 mình hắn đang đau khổ..đến tận cùng...
- cô ta là ai?
rồi nhanh chóng tiếp tục chạy theo nó đi đến bệnh viện thì hiểu ra mọi việc hắn mau chóng nộp tiền viện phí cho bà nó vì nó chưa đủ tiền nên chỉ nộp 1 nửa thôi
Chap 4:
Nó đang đi trên đường vừa đi vừa mút kẹo hết cây kẹo thì nó tiện tay ném luôn cái que đi ko ngờ ném chúng 1 cái xe con đen xì...1 người trong xe bước ra..trong khi nó vẫn cứ đi..mà ko quan tâm..nó chợt khựng lại hình như có ai đang kéo nó lại..nó giật mình quay phắt lại và dùng tay ngạt ngang qua nếu là thằng đểu nào thì chắc chắn sẽ bị sơi 1 chưởng của nó..nhưng ko may cho nó lắm tên này đã kịp đỡ tay nó và cười thật duyên..nó giật mình vì đó chính là chủ của bà nó
- nó cười nửa miệng: a định làm gì? trả thù à?
- Hắn cười tươi..: đúng đấy..rồi hắn kéo nó đi đến trước cái xe của hắn..
Nó vùng vằng: a bỏ tôi ra...
- Hắn nhìn nó cười rồi bỏ nó ra: cô đền tôi đi..
- Đền a? nó khoang tay lại cười tươi? ai mới phải đền ai đây?
- Cô làm hỏng xe tôi rồi hắn chỉ tay vào cái que kẹo mút của nó nãy vứt xuống...
- Nó lườm hắn: a bị điên à?
- Tôi ko điên cô ko trả thì đi lên đồn cùng tôi..hắn cười sung sướng
- Anh..thôi được rồi bao nhiêu? nó vừa nói vừa rút ví ra
- Hắn cười mỉa mai: 10 triệu
- Nó há hốc mồm: cái gì?a bị điên à?chỉ cần đi rửa xe là được có sướt sát gì đâu? 10k là được nó rút ra tờ 10k vất cho hắn rồi bước đi
Nhưng sao hắn để yên cho nó được?hắn lại kéo tay nó lại
- nó quát lên: a bị điên à?
Nó nhận được bản mặt cười hết chi là xinh zai của hắne tôi ko phải loại xe tầm thường mà chỉ 10 k của cô là đủ..10 triệu nếu cô ko trả thì đi vs tôi...
- a...rốt cuộc là a muốn thế nào đây?
- Hắn cười rõ tươi: cuối cùng thì cũng nghe cô nói được câu này..nhà tôi đang thiếu người làm cô đi thay bà cô và tôi sẽ trả lương cho cô để cô trả nợ tôi...ok chứ? vẹn cả đôi đường
- A..nó nhăn nhó nhưng nghĩ đi nghĩ lại thì cũng phải làm như thế?tôi sẽ làm khi nào bà tôi có thể đi làm lại
- ..nhưng có 1 yêu cầu..
- Nó khó chịu: anh..điều kiện gì?
- Haha.cô nghe lời nhỉ?phải nghe lời và cô phải đến nhà tôi ở..
- A điên à>? tôi ko điên? a định làm gì tôi hả?
- Cô nghĩ tôi thèm làm gì cô?thế cô có chấp nhận ko?
- Tôi ko đến..tôi sẽ nghe lời a nhưng tôi ko phải ko có nhà mà phải đến
- Được thôi vậy thì cô sẽ ko có nhà thật đấy..
- A định làm gì?
- Tôi có tiền tôi sẽ cho giải tỏa khu nhà mà 2 bà cháu cô đang ở?
Ngôi nhà đó là ngôi nhà lâu lắm rồi từ khi nó chuyển đến ở bà nó đã rất chăm chút cho nhà nếu giả tỏa thì bà nó sẽ ở đâu?nó bắt buộc:
- tôi đồng ý...dặn mãi mới ra được...
- tốt.từ mai đi.
Rồi hắn ta bỏ lên xe đi mất..để lại nó đang tức điên lên được mà có làm được gì đâu?
Chap 5:
NGÀY HÔM SAU..
Nó vừa bước chân ra khỏi cửa định đi đến thăm bà thì..píp píp..
Nó ngỏang mặt lại thì thấy hắn..
- cô định đi đâu? ko đến nhà tôi à?
- A làm gì mà cứ sồn sồn lên thế? tôi đi thăm bà đã...
- Ko cần tôi cho người đi rồi cô khỏi phải lo..việc của cô cần lo bây h là làm osin nhà tôi..chuẩn bị quần áo đi..
- Ko cần. đi. nó mở cửa xe ra và bước lên
Hắn quay sang nhìn nó cười rồi phóng xe đi..đến biệt thự nhà hắn...
- tôi đói rồi chuẩn bị bữa sáng...
- nó há hốc mồm: cái gì? a chưa ăn sáng mà đã đến tìm tôi rồi hả?
- thì đi tìm osin để nó lo cho mình mà..nhanh lên đấy..tôi lên phòng chuẩn bị đi học xuống mà chưa có đồ ăn thì chết vs tôi...
mặt nó xị ra nhìn hắn đi lên phòng...
đến khi hắn bước xuống...mỉm cười nhìn nó nó thì cũng mỉm cười nhìn hắn..hắn ngồi xuống bàn ăn..trông bữa sáng nè..cái đĩa trắng ơi là trắng trắng kinh khủng luôn đựng 1 quả trứng cũng trắng kinh khủng luôn..haha..bên cạnh là 1 cốc sữa..cũng trắng ko kém...
- cái gì thế này?hắn nhăn nhó
- thì bữa sáng đó..a ăn nhanh đi còn đi học
- hắn cười ha hả..cô định cho tôi ăn bằng tay à?
- Ăn trứng thì anh ko ăn bằng tay thì sao nữa?
- Hắn lắc đầu cầm quả trứng lên...: chưa bóc nè?
- Ai hầu a? muốn ăn thì tự bóc chứ?
- Cô. là osin mà?
Nó bực bội ngồi thịch xuống cạnh hắn và bóc trứng cho hắn...hắn ăn 1 miếng rồi uống sữa..
- Sao nhạt thê?
- Đàn ông con trai lại thích ngọt thế à>
- Cô nói gì?
- À ko có gì chờ tôi chút
Nó cầm ly sữa đi vào trong bếp thấy nhiều lọ màu trắng quá
- chết ko biết lọ nào là đường đây? cho đại đi..
- sữa đây..sữa ngọt đây...
- nhúp 1 ngụm ..: ặc..cái quái gì mà mà mặn thế này>?cô bỏ muối à?
- Tôi ko? tôi..nhiều lọ quá tôi ko biết bỏ cái nào nên tôi cho mỗi cái 1 thứ..
- Cô điên thật rồi: cả bột ngọt và súp .muối cả đường chết tôi mất..lấy cho tôi ly nước lọc..
Thấy hắn hét ầm lên làm nó cũng hoảng..chạy nhanh vào trong
- ko có nước lọc làm sao đây?a nước luộc trứng..nước lọc đây...
nó vừa bước ra thì hắn đã giật lấy cốc nước đi trong khi nó chưa kịp nói thì hắn đã hớp ngay..mặt hắn bốc khói lên..đỏ bừng bừng: đến lúc này nó mới nói lí nhí
- tôi chưa kịp nói nước sôi mà..
đến h phút này thì hắn ko nhờ đến nó nữa...chạy nhanh vào nhà vs..xả nước vào mồm..nó cũng nhanh nhẹn chạy theo...nhìn hắn
- a..a có sao ko?
Được 1 lúc hắn ngẩng mặt lên nước đầy mặt:
- cô định hại tôi sao?
- Tôi xl..thôi a lau mặt đi này nước tùm lum hết cả ùi..
Nó tiện tay đưa ngay cái khăn trên tay cho hắn hắn cũng thuận thiên mà lau 1 loạt trên mặt sau khi hắn bỏ khăn ra thì..nó giật mình và cười ha hả lên
- haha..mặt a ..haha sao lại..haha đen ,...haha thế kia?
- Hắn nhìn nó khó hiểu quay lại nhìn vào gương...thì hét ầm lên..đáp luôn chiếc khăn vào mặt nó và chạy lên phòng rửa mặt...
- Nó thì cười bể cả bụng..haha..ai bảo cho tui làm osin chứ>?tôi quên cái khăn đó là khăn lau bàn mà...haha..[Nhịpsống.jw.lt]
Được 1 lúc sau hắn mới xuống và phong độ hơn nhiều..:
- nó nói rõ to: a đi học ạ..........
- cô cứ liệu hồn đấy..à mà cô ko đi học à?
- Tôi bỏ học rồi,...nó cúi mặt xuống
- Hắn nhìn nó trìu mến:thế cô có muốn đi học ko?
- A đùa tôi à? thôi a đi học đi kẻo muộn..
- Hắn nhìn nó cười rõ tươi:à quên chuẩn bị bữa trưa ấy..
Nó chớp mắt liên tục bước vào trong nhà nhìn quanh căn nhà..bước lên phòng thấy cái máy tính thì....
TRƯA:
Hắn vừa đi học về thì thật khó chịu: quần áo chưa giặt, nhà cửa luộm thuộm..bữa trưa chưa chuẩn bị...hắn hét ầm lên:
- osin đâu?
Vậy mà ko cóa ai lên tiếng chỉ nghe thoang thoảng đâu đó tiếng nhạc..bước lên tầng đến trước cửa phòng nó thì tiếng nhạc mạnh hơn:
- cô ta làm cái trò gì thế?
Hắn mở cửa vô mà nó ko biết nó đang ngồi chơi game...võ lâm truyền kì đang đồ sát...nhạc thì mở to đùng trách nào ko nghe thấy hắn gọi
- cô được lắm..hắn hét luôn vào lỗ tai nó:
- aaaaaaaaaaa
- bụp...nó quay lại đấm nguyên cho hắn 1 quả vô bản mặt xinh zai kia thì mới nhận ra
- nó đứng bật dây: tôi quen tôi xl...
- hắn đứng giậy" cô bạo lức thế à>?chắc phải đổi nghề cho cô làm vệ sĩ mất..
- cô đến đây làm osin hay để chơi game hả? hắn hét lên
- tôi ..tôi.xl...nó cúi mặt xuống..cười thầm...
- đi chuẩn bị bữa trưa ngay ! tôi đói lắm ùi..
- nó : nhưng trong tủ hết đồ ùi..a đi mua cùng tôi nha!
- Được rồi..chờ tôi thay đồ đã...
- Nó bước nhanh xuống nhà cười thầm: a định hại con này chắc tôi đâu ngu nghe lời a thế đó a làm gì được tôi nào?haha..
- cô cười cái gì vậy? hắn khoác cái áo xuống..
- à ko có gì đi thôi..
- đi chợ nào đây?
- A đi theo tôi
Đến chợ hắn cô cùng ngạc nhiên:
- cô cho tôi ăn cái gì mà lại đưa tôi đến khu ổ chuột này hả
- ổ chuột cái đầu a toàn đồ tươi ngon thôi đấy..ở nới khác có lẽ ko tươi ngon ntn đâu a ở đây chờ tôi
- ok.tôi cũng đâu có ngu mà đi theo đâu?
đi chợ nó ko thể để cho hắn thấy món mà nó muốn nấu vì nó có biết nấu đâu? nên nó bỏ hết vô túi đen,.
- cô mua ít thế à?
- A ăn lắm phí
- Cô nói gì?
- Ko có gì? ý tôi là tiết kiệm là trên hết phải ko?
- Nhà tôi đâu thiếu mà phải tiết kiệm...
- Xì...đi về nhanh đi ns vs a cũng như ko?
- Mà cô định nấu món gì thế?
- Ăn thì biết...
- Chẳng may cô đầu độc tôi thì sao?
- Tôi đâu có ngu đầu độc a mất tiền mua hương
- Cô...
Trên xe mà chúng nó cứ luyến thắng như thế đấy..
Hắn lên phòng tắm rửa sạch sẽ rồi xuống ăn trưa...
Mâm ăn cũng chỉ vẻn vẹn vài món mà thôi..
1 tô canh màu đen..có nhiều cục nổi..nhưng lại có cả màu xanh nữa...
1 đĩa gì đó được trang trí rất đẹp trong giữa là cái gì đó nhỏ như ngón tay út vàng ruộm...có cơm 1 đĩa rau luộc thế thôi...
- hắn nhìn mà tự hỏi đây là gì vậy?>
- tôi mất bao nhiêu công lao đấy..a thử xem..
- Có ăn được ko? cái đen đen này..
- Ngon lắm mà..a ăn thử xem
- nghe lời cô thử xem/..à mà..
- sao có chuyện gì nữa?
- cô có muốn đi học ko?
- tôi ko muốn mơ
- ko mơ đâu cô sẽ đi học cùng tôi..
- thật ko?
- ai đùa cô
- cảm ơn anh nha...
- ko có gì ăn nào..
- ừ a ăn đi ngon lắm đấy..toàn món tủ của tôi thôi...
Món thứ nhất canh màu đen xanh của cô hắn ta cắn 1 cái ngập vả chân răng..mềm nữa chứ?
- ngon thế?
- Chứ sao nữa haha...nó cười đắc trí...
- Hắn ăn ngon lành tiếp..:" cái gí đây mà ngon thế? mà sao tôi chưa bao h được ăn vậy?
- À...máu lợn đấy?
- Cái gì? hắn ngừng ăn...
- Có sao ko?
- Máu à?
- ừ..
1 mạch hắn chạy thật nhanh vô nhà vs nôn hết cả ra...
- cái thứ đó mà cô cũng nấu cho tôi ăn à?
- thì a chẳng khen ngon là gì?
- nhưng lúc đó là tôi chưa biết..
- Xì thì chẳng ăn vô và khen ngon rồi
- cô còn để đây à? mau dọn món canh này đi
Nó nhanh chóng dọn tô canh đi...chạy ra nhìn ông chủ của mình và tiếp tục giới thiệu
- a ăn món này đi nhìn vàng ruộm trông ngon chưa kìa?
- Hắn nhìn nó rồi nhìn sang cái đĩa đó rất đẹp mắt...ko phải máu lợn nữa chứ?
- A điên à? máu lợn sao vàng được.ăn đi tôi đảm bảo vs anh anh khen ngon cho mà xem..tôi đã luộc qua và rán vàng rồi đấy...
- Thế à? nhìn cũng ngon ăn thử xem sao...
- Miếng thứ nhất zai zai ngọt ngọt bùi bùi..: ừm ngon thế? bùi quá...
- ừ...tôi đã nói rồi mà..
- ngon thế miếng t3. t4 . t5..cái gì đây? toàn món lạ thôi...
- à...lòng lợn..
- hắn lại lần nữa há hốc mồm: cái gì?
- Lòng lợn ruột lợn đó...
- Cái để đựng phân lợn đó hả?
- Chứ còn sao nữa nhưng tôi đã làm sạch rồi..
Haha hắn lại lần nữa chạy vô nhà vs...nôn hết ra...
- nó bực bội: a sao thế? ngon thế mà?
- Ngon cái đầu cô ý...
- Thế sao a khen ngon chứ>?
- Thì tôi chưa biết nó là gì mà?
- Chịu
- Cô ko biết nấu mấy món khác à?
- Ko..mấy món này tôi ăn quen rồi ngon mà..tôi hỏi mãi bà bán thịt lợn đầu xóm mới chịu dạy tôi làm đó..
- Hả...hắn khó hiểu nhìn nó rồi bước lên phòng quay xuống nhìn nó: tối nay ra ngoài ăn..
- Nó cười ha hả..: sướng quá...
- Cô ko được đi đâu mà sướng..
- Nó ấm ức: soai?
- Soai cái gì>
- Tại sao?
- Bịa đặt nói tiếng anh nữa: tôi đi vs bạn tôi...
- A thật quá đáng mà...nó bực bội bỏ lên phòng
- Hắn khó hiểu: cô là osin mà? sao lại có kiểu osin như thế nữa? mà mình có quá đáng ko nhỉ?ko sao cô ta là osin hắn nói khẳng định câu nói đó rồi bước đi..
Tối đến hắn qua phòng nó nó sung sướng tưởng hắn phụ bạc nó:
- cô ở nhà dọn dẹp nhà cửa đi đấy..
- mặt nó ỉu sìu xuống.tưởng được hắn rủ đi ăn cơ chứ>?
Vậy là nó hì hục làm việc bục mặt ra...cái nhà to thù lù à mà chẳng có ai làm hình như a ta thích sự cô đơn thì phải
Tại RINGLY retauretn...
Sau khi hắn chuẩn bị xong tất cả thì hắn rút điện thoại ra gọi cho ai đó
- alo...cưng à>
- ừ a đây? e có đến ko đấy? để a đến đón
- xl a nha.bố mẹ e ko cho đi..để hôm khác nha anh...
- ừ..chào e..
hắn bực bội..bước nhanh ra khỏi nhà hàng thì bắt gặp 1 đôi trai gái đang dắt nhau vào khoác tay nhau rất âu yếm...bắt gặp hắn thì cô gái này có vẻ ngạc nhiên mau vội bỏ tay ra khỏi người con trai kia..
hắn như rớt xuống địa ngục buông thả 1 câu
- đồ lẳng lơ..bố cô đây hả? rồi bước đi
đề mặc cô gái đang đơ người ở đó..chạy nhanh theo a...
- a à..đó chỉ là bạn e thôi a đừng hiểu lầm
- hắn quay lại nhìn thẳng vào cô gái đó: cô biến đi..
rồi bước đi..để mặc cô gái ở đó...
về đến nhà..a ta bước vào nhà thì thấy nó đang cặm cụi ăn mì trông có vẻ rất ngon..
nó giật mình khi thấy hắn..
- a..làm tôi giật bắn cả mình..a về rồi à? mà sao về sớm thế??
- Hắn ngồi xuống bên cạnh nó: tôi đói rồi..
- Ơhơ a điên à? a đi ăn nhà hàng về mà còn kêu đói..
- Hắn nhắc lại 1 lần nữa: tôi đói...
làm nó giật thót tim liền chạy nhanh vào trong bếp pha thêm tô mì nữa...vừa chạy ra thì đã thấy a ta chén hết chỗ mì của mình rôi..
- a anh điên à? mì của tôi mà
- cô ăn gói kia đi...
- ơ...a hay thật đấy...
hắn bước luôn lên phòng mà chẳng thèm để ý đến ai cả....
Tiểu thuyết tình yêu là website chia sẻ những thể loại truyện hay nhất hiện nay, được nhiều người đọc yêu thích. Truyện được cập nhập hàng ngày. Hãy lưu địa chỉ web để truy cập nhanh hơn!