Pair of Vintage Old School Fru
Tiểu thuyết tình yêu

Tiểu Thuyết Tình Yêu

Đọc truyện tại Tiểu Thuyết Tình Yêu

Loading...

Truyện Teen - Xin lỗi !!! Em yêu anh trang 8

- ê, Thiên Anh mày làm gì mà ngồi 1 mình vậy. Long đâu?
- ko biết, nó nói là đi đâu đó. chắc là về bây giờ.
Thiên Anh lắc đầu nói mà mắt giáo quanh như tìm người. Đình An đã nhận ngay ra dc điều đó vội hỏi:
- mày tìm ai vậy?

- à... ko..tao nhìn koi Phụng Thiên đi học lại chưa.
- à hình như rồi. hồi nãy tao vừa thấy đó.
Thiên Anh gật đầu ko nói. bỗng nhạc từ đài fát thanh trường bỗng nhiên tắt hẳn. cả bọn trong sân trường vẫn còn chưa hiểu gì thì bỗng giọng của Long vang lên:
- xin lỗi mọi người. tôi là Hoàng Nhất Long. tôi muốn nói là kể từ đây ai **ng vào Lâm Phụng Thiên- vợ sắp cưới của tôi thì đừng trách là tại sao tôi ko nói trước. mời mọi người nghe nhạc tiếp
beeeeeeeeeeeeeeeepppp

- chuyện gì vừa xảy ra vậy Thiên Anh? anh Long
- cảnh cáo mấy con khùng trường này. tao nghĩ đây là biện fáp tốt để cho mấy con nhỏ đó biết sợ
Thiên Anh gật gù nói.
- khỏe hẳn chưa mà đi học?
Long hỏi khi thấy Phụng Thiên đang đứng trên sân thượng của trường.
- khỏe hẳn rồi. cảm ơn anh hôm trước đã chở tôi về
- ko có gì.
Long nói nhưng có cảm giác là Phụng Thiên đang cố gắng tạo khoảng cách xa mình.

Phụng Thiên nói giọng có gì chua chảt:
- anh ko cần fải đính hôn với tôi đâu. người yêu anh nhiều đến thế cơ mà.
Long nhìn Phụng Thiên nói:
- ý gì đây?
- anh đính hôn với tôi là làm đau nhiều người lắm đó.
- điên hả? họ thì liên quan gì đến chuyện này. chẳng lẽ cô làm hết tất cả những gì người ta nói sao???
- ko tôi làm theo ý tôi. nhưng mà anh có yêu tôi đâu và tôi cũng vậy. mình chỉ là ép cưới thôi mà.

Long hét lên:
- cô nói vậy mà nghe dc sao??
- đó, anh lại hét lên rồi. lúc bị người yêu anh đánh, anh có biết là tôi đã nghĩ gì ko? tôi nghĩ rằng mình thật vô fúc..
- ko nghe hồi nãy tôi nói hả? ko ai đánh cô nữa đâu
- anh để yên đi. anh cản dc họ yêu anh sao?

- ý cô nói từ nãy giờ chỉ là muốn hủy hôn?
- đúng. lần đầu tiên chúng ta có 1 ý kiến giống nhau.
- cô nói hay nhỉ? mọi chuyện đã chuẩn bị hết. còn 2 tuần nữa là đính hôn. cô muốn giải thích mọi người thế nào?
- thì cứ nói là mìh ko hợp nhau
Phụng Thiên buông xuôi nói.

điều đó làm Long như bực hơn:
- cứ tiến hành đi
Phụng Thiên quay người nhìn Long:
- tôi ko thể lấy người tôi ko yêu

Long bàng hoàng vì câu nói này. từ trước tới giờ Long đã quen với ý nghĩ Phụng Thiên là vợ sắp cưới của mình. Long ko nói gì thêm, Phụng Thiên tiếp tục nói:
- có thể anh bằng lòng lấy tôi vì gia tài nhà tôi. tôi ko fủ nhận là nếu ko có ông nội và ba anh thì chúng tôi sẽ ko có ngày hôm nay. tôi biết ơn vì điều đó. chúng ta sẽ đính hôn nhưng sẽ ko có đám cưới. chỉ cần anh đính hôn là đã có gần hết gia tài nhà tôi rồi.
Long nhìn Phụng Thiên giậndữ:
- cô nghĩ tôi vì tiền sao??
- tôiko nghĩ như vậy. có thể anh bị ông mình ép buộc
Phụng Thiên nói ngang làm Long cảm thấy lúng túng. đúng trong cuộc hôn nhân này anh làm là vì ông.
2 hôm sau cuộc nói chuyện nảy lữa giữa tôi và Long, anh ta ko đi học. tôi ko hiểu tại sao?? có thể là tại tôi. hôm ấy tôi ko cố tình nói như vậy nhưng ko hiểu sao tôi cứ nói. khuôn mặt của anh ta sau cuộc nói chuyện làm cho tôi đau. anh ta buồn thật hay chỉ giả vờ. mà cũng từ hôm ấy ko còn ai **ng tới tôi. nhưng họ sợ tôi. hôm nay đã có 1 cuộc nói chuyện làm tôi fải chú ý. đó là cuộc nói chuyện giữa tôi và Ngọc Thúy
- Phụng Thiên, mình nói chuyện 1 chút đi
tôi hoảng hồn khi nhìn thấy Ngọc Thúy. tôi định bỏ chạy thì nó lại nói:
- mình sẽ ko đánh bạn. mình chỉ muốn nói chuyện thôi.

tôi mở to mắt nhìn nó, ko nói nên lời. nó từ tốn nói:
- mình xin lỗi về chuyện hôm trước. đúng là mình có lỗi. mình cứ nghĩ bạn đối với anh Long chỉ như những đứa con gái khác
- ý bạn là sao???
- là anh Long đối với bạn ko như những người bạn gái khác
- làm sao tôi biết dc?

- từ trước tới giờ ảnh ko bao giờ ra mặt bênh cho ai. ảnh ko bao giờ chở ai về nhà. và ko bao giờ khẩn trương khi bọn này đánh nhau để dành ảnh
tôi mở tròn con mắt.
- vậy là ý gì đây?
- bạn ko hiểu hay cố tình ko hiểu?
nó hỏi ngược làm tôi lúng túng. đúng là tôi ko biết nó nói gì. nếu theo ý nó là Long thích tôi???? nó nhìn tôi chằm chằm rồi nói:
- bạn suy nghĩ đi.

nói rồi nó bỏ tôi đi. đến bây giờ tôi vẫn suy nghĩ về điều đó. hình như từ ngày quen anh ta tôi bị đánh mấy lần rồi. chẳng lẽ tôi fải cưới 1 người như vậy sao??? á..điện thoại của tôi. là Long:
- hi
-
- làm sao anh biết số điện thọai của tôi?
-
anh ta là chúa ngang ngược.

tôi hỏi
- anh gọi có gì ko?
-
tôi bàng hoàng. 1 chút nữa là rớt máy. tôi hỏi lại
- anh vừa nói gì??
-

tôi ko biết nói gì. anh ta lên tiếng, giọng có gì đó khang khác:
-
ko cần nghe câu trả lời của tôi thì anh ta đã cúp máy. tôi ko biết fải làm sao. nhưng hình như trong sâu lắm trong tôi ko muốn hủy lễ đính hôn này.

-
Đình An nói vào đtdđ để lại tin nhắn cho Nhất Nguyệt. Thiên Anh thì ngồi chán chường:
- tại sao hết chuyện này lại tới chuyện kia vậy ko biết? khổ ghê
- mà tại sao ông Long lại giở chứng ko biết?
- mày hỏi tao thì tao hỏi ai. giận nhau cho lắm vào

Thiên Anh thở dài nói. Dình An châm chọc:
- thì mày với Nhất Nguyệt cũng vậy thôi.
- ý mày là sao đây?
- quá rõ rồi. mày thích nó mà

- thì sao. còn nó thì ghét tao như kẻ thù.
- mày nghĩ là như vậy? cho nên hai hôm nay mày cứ tránh mặt nó
- uhm. tao chán cãi nhau với Nhất Nguyệt rồi.
Thiên Anh nói mà trong lòng buồn rười rượi- Đình An bỗng vỗ vai Thiên Anh:
- mày nhát như vậy hả? mày cứ nói đại với nó đi.
-
tao biết là nó nói gì khi nghe tao nói rồi
- nó nói là nó cũng yêu mày lám lắm
- khùng!!! nó sẽ nói là anh là người tôi ghét nhất trên đời này nên đừng có tơ tưởng là tôi sẽ yêu anh.
Đình An nói:
- mày cứ nghĩ như vậy hèn gì.....

- hay...hay là tao nói đại
Thiên Anh ngập ngừng nói.
Đình An nghe vậy thì nhao lên:
- mày nói đi. nói fức ra cho nhẹ cõi lòng
- uhm, nhưng mà lúc nào mới dc?
- hôm nay?

- hôm nay hả? tao chưa có chuẩn bị gì hết.
- ngày mai?
- ngày mai hả? ngắn như vậy kịp ko?
- tao mệt mày wá...a mà tao biết rồi. lễ đính hôn anh Long
- nhưng mà liệu có còn cái lễ đó ko khi hôm nay Phụng Thiên từ hôn.
- a ha tao quên. vậy khi nào đây?
Thiên Anh ko nói mà ngồi trầm tư suy nghĩ
- anh hai, có chuyện gì mà Đình An nhắn em về nhanh vậy?
- uhm, anh và Phụng Thiên sẽ ko đính hôn nữa.
Long nói giọng buồn buồn. Nhất Nguyệt thì mở to mắt ra nhìn:
- anh nói sao? ông nội tha cho anh hả?
- ko.
- vì mấy con nhỏ hôm bữa?
Long gật đầu ko nói.

- tụi nó lại chọc Phụng Thiên nữa hả?
- ko. Phụng Thiên ko chấp nhận anh thôi.
Lời nói của Long làm Nhất Nguyệt thấy đau. từ trước tới giờ Long chỉ làm cho con gái buồn nhưng chưa bao giờ Long như vậy.
- anh nói em nghe!! anh yêu Phụng Thiên?
- nói thì dc gì?? tí nữa Phụng Thiên tới là hết chuyện.

- anh học ở đâu cái thói buộng xuôi như vậy. fải cứng rắn lên. nếu anh đã thích người ta thì fải nói. nhỡ nó cũng thích anh thì sao???
Nhất Nguyệt nói bức xức còn Long đứng lên bỏ đi khi nghe tiếng xe ngoài cổng.
- con chào bác!!
Long khoanh tay cúi chào khi thấy ông Chấn Hoa cùng Phụng Thiên đi vào.Ông Chấn Hoa nhìn Long có vẻ nuối tiếc bước đi. Phụng Thiên cúi mặt ko nhìn Long mà đi thẳng. diều đó làm Long đau. một nỗi đau ko tên.

- ah chào anh, anh đến hôm nay chắc là bàn về việc đính hôn của 2 cháu
ba Long lên tiếng khi thấy ông Chấn Hoa đi vào. điều đó làm bố con ông Lâm hơi giật mình " chẳng lẽ ông ta ko biết chuyện tày trời gì sẽ xảy ra trong ngày hôm nay?"
- anh vẫn chưa biết chuyện gì sao?

thật ra ngay từ hôm wa sau cuộc cãi nhau nảy lửa giữa ông Bằng và Long thì ông Phúc cũng đã biết có ngày hôm nay. nhưng ko ngờ nó đến wá sớm. trong lòng ông thì Phụg Thiên đã là con dâu nhà này.
- anh có thể bỏ wa lỗi lầm cho cháu dc ko?
ông Chấn Hoa chưa kịp trả lời thì ông nội Long từ trên đi xuống:
- mời khách vào nhà. sao lại để khách đứng ngay cửa vậy???
- Thiên Anh, mày đoán chyuện này sẽ đi về đâu?
- đi đâu? mà chuyện gì mới dc?
Thiên Anh hững hờ đáp.
- thì chuyện anh Long đó.
- tao làm sao biết. chỉ hy vọng hai người đó có quyết định sáng suốt.

Đình An gật gù theo câu nói đó. Thiên Anh tiếp lời:
- nhưng tao thấy cả hai ngang ngược như vậy thì khó đó.
Đình An ngồi cười mỉm khi nghe Thiên Anh nói như vậy" làm như chỉ mình hai người đó ngang. mày với Nhất Nguyệt cũng có ai thua ai đâu"
- ê thằng kia, nghĩ gì mà ngồi thừ mặt vậy? có nghe tao nói gì ko??

Thiên Anh cau có hỏi khi thấy đình an ko trả lời.
- đâu có. tao chỉ là suy nghĩ nên giải quyết như thế nào thôi
Đình An lấp liếm suy nghĩ thật của mình. Thiên Anh dễ dãi nói:
- vậy nghĩ tiếp đi. tao cũng đang nghĩ đây
- uhm....
- hôm wa, ta đã nghe Long có nói chuyện Phụng Thiên bị cái đám mất dạy đó đánh. nhưng mà nghe nói là chúng nó cũng đã bị 1 trận tả tơi rồi. có nhất thiết là như vậy ko?
ông Bằng hỏi với giọng nhỏ nhẹ nhưng kèm theo đó là ánh mắt dò xét.. ông Chấn Hoa cố lựa lời để ko làm fật lòng ân nhân của mình:
- thật ra đối với gia đình cháu thì chuyện đó ko có gì. nhưng chỉ sợ Long bị ép fải lấy Phụng Thiên thì thật là oan uổng. vì wa việc này thì mọi người đều thấy là Long đã có bạn gái.

ông Bằng nhìn Long = ánh mắt thúc đẩy Long minh oan cho mình. nhưng mà điều mọi người nhận dc là sự im lặng. ông Chấn Hoa tiếp lời:
- nếu như cháu Long ko nói thì có nghĩa là nó đúng như vậy. thôi thì koi như hai đứa nó có duyên nhưng ko fận.
sau câu nói đó là tiếng thở dài tiếc nuối của hai bên gia đình. bỗng đâu Nhất Nguyệt lao vào:
- đâu thể như vậy dc?

ông Bằng trừng mắt lên nhìn Nhất Ngyệt:
- con học ở đâu cái thói như vậy hả? có thấy ta đang tiếp khách ko hả?
- con xin lỗi nhưng mà anh hai, chẳng lẽ vì bọn con gái đó mà anh đánh mất người mà mình thật sự yêu thích hay sao? còn bạn nữa Phụng Thiên? bạn thừa biết là những đứa con gái đó ko là gì với anh Long mà. tại sao bạn ko nói gì vậy?
Phụng Thiên im lặng cuối đầu ko nói.

ông Bằng quát lên:
- con còn đứng đó la hét nữa hả? đi ra ko.
- ông à, ông cũng fải nghe con nói chứ. Phụng Thiên bạn nói đi!!! có thật là bạn muốn hủy bỏ hôn lễ này ko???
nghe gọi đến đúng tên mình thì Phụng Thiên giật mình ko nói. ông Bằng gật đầu nói nhẹ:
- uhm, con Nhất Nguyệt nói cũng đúng. Phụng Thiên, con nói đi! con muốn hủy lễ đính hôn???
cùng câu nói đó là những ánh mắt hướng vào Phụng Thiên. Những ánh mắt hy vọng....Phụng Thiên lúng túng nhìn sang ba mình....ông Chấn Hoa gật đầu khích lệ.....

- hồi nãy ảnh có nói là chừng nào sẽ tới ko?
- ko. nó chỉ nói là khi nào xong thì sẽ gọi cho mình
Thiên Anh lắc đầu chán chường. hai thằng con trai ngồi với nhau trong quán nước hơn 2 tiếng đồng hồ cũng làm cho người ta chú ý. Đình An nói:
- hay là mình tới đó trước?
- nhưng mà mình đâu biết chỗ đó. ngồi thêm chút nữa đi.
- uhm...hình như anh Long gọi...alo
-

- sao rồi anh?
-
- với ai?
-

- ý em quên. ngoài Phụng Thiên thì còn ai làm anh nhảy dựng lên như vậy. heheheh
-
- áaaaaaaaa.....
Thiên Anh ngồi chăm chú theo dõi Đình An nói chuyện với Long. thấy Đình An cất máy thì Thiên Anh vội hỏi:
- sao?
- xong rồi.
- là sao? mày giỡn mặt tao hả?
Thiên Anh nóng ruột gườm giọng.

Đình An nói với giọng hí hửng:
- là sau cơn mưa trời lại sáng.....rõ. Phụng Thiên sẽ đính hôn với anh Long
Thiên Anh gật đầu cười ko nói. Đình An noí:
- như vậy là xong rồi. chỉ còn mày với Nhất Nguyệt. cố lên nha Thiên Anh để tao còn dc ăn kẹo của tụi bây
Thiên Anh đỏ mặt mắng Đình An:
- mày im mồm ko thì bảo !!! chưa biết thế nào mà ngồi đó. mà tao với Nhất Nguyệt mở tiệc thì sẽ ko mời mày.
- tại sao?
- mày sẽ mừng cho tụi tao mấy cái tấm vé số đã sổ và ăn hết tiệc của bọn tao.

Thiên Anh nói giọng chắc chắn làm Đình An lúng túng:
- ai nói với mày là như vậy. tao mà làm như vậy hả? vậy đừng hòng tao giúp mày
thấy Đình An nổi giận Thiên Anh đành nói:
- hahah tao chọc mày thôi mà. làm gì ghê vậy???
- uhm, vậy thì tốt rồi ba nhỉ? cuối cùng thì nó cũng chịu lấy thằng Long.
ông Phúc thở dài nhẹ nhõm. mà ko chỉ có ông mà cả ông Chấn Hoa cũng như vậy. ông Bằng thì nói:
- đúng là cháu Phụng Thiên biết cách đối xử. nhưng mà thằng Long đang ngồi đây đi đâu rồi.
- à chắc nó ra ngoài 1 chút đó mà. ba chờ con gọi Nhất Nguyệt hỏi là ra thôi mà. ... NHẤT NGUYỆT!!!!

-dạ, ba gọi con!
- anh hai đâu?
- hình như ảnh đi đâu rồi. có gì ko ba?
ông Bằng hơi nhíu mày:
- đi đâu là đi đâu? tại sao Phụng Thiên còn ở đây mà đã đi là sao?

- ơ con ko biết hình như ảnh hẹn với mấy người bạn lâu lắm rồi.
- hummmm, thằng này ko trị nó ko dc mà. hay là Phụng Thiên ra ngoài vườn chơi với Nhất Nguyệt nha. chứ ở đây nghe lão già này nói chuyện chắc con sẽ ngủ gật mất.
Phụng Thiên cười nhẹ đứng lên theo Nhất Nguyệt ra vườn
- anh Long, sao lâu vậy? để bọn này chờ dài hơi.
Đình An mở ngay miệng kêu ka khi thấy Long bước vào. Long cười nhẹ nói:
- ko biết là nó kéo dài như vậy. cứ tưởng là xong rồi
-ý mày là sao??
- là tao cứ tưởng pHụng Thiên sẽ hủy hôn.

Thiên Anh nhíu mày hỏi:
- thế mày có vui ko?
- mày hỏi làm gì??
Long đỏ mặt hỏi. Đình An thì chen vào:
- tất nhiên là vui rồi. nhưng sao anh ko dẫn Phụng Thiên theo cùng?
- lần trước đi cùng tao đến 1h sáng về bị ông Chấn Hoa la như vậy liệu nó còn dám đi với tao nữa ko???

cả Đình An lẫn Thiên Anh ồ lên
- à thì ra là vậy, lo cho nàng đó mà.
- tao ko đấm tụi bây ko dc mà.
nói rồi Long nhảy lên người Thiên Anh và Đình An đấm cho mỗi thằng mấy cái. bỗng nhiên Thiên Anh đẩy mạnh Long ra văng vào tường:
- thằng điên kia, người ta tưởng là đồng tính bây giờ. tao biết là tao hấp dẫn mà.
sau câu nói đó của Thiên Anh là tràng cười của Long và Đình An cùng mấy người ngồi gần đó.
- bạn cảm thấy thế nào hả?
- thoải mái. may mắn hôm nay mình ko fải sang nhà ông. mình ngại gặp Yến Nhung
- ý mình ko fải là như vậy? bạn thấy góc vường này thế nào??

Nhất Nguyệt chăm chú nhìn Phụng Thiên hỏi.
- uhm, mình cảm thấy chỗ này có gì đó khác với các góc khác trong nhà.
- là sao??
Phụng Thiên cười nhẹ:
- những góc khác trong vườn đểu trồng nhiều loại hoa khác nhau. nhưng chỉ mỗi chỗ này trồng tu-luýt cánh lớn trắng và một cây dương xỉ lớn. đây cũng là góc tối nhất trong nhà và nếu nói thẳng thì là góc xấu nhất.

Nhất Nguyệt định nói gì đó thì Phụng Thiên lên tiếng:
- nhưng theo mình thì đây là nơi đặt biệt. nếu đứng yên thì sẽ nghe tiếng gió xào xạc lá dương xỉ và thoảng thoảng mùi hoa. đây là chỗ có thể giải tỏa căng thẳng. còn những nơi khác, do các mùi hương chen vào nhau, bạn sẽ khó fân biệt dc.
Nhất Nguyệt cười hỏi:
- thế bạn có biét góc vườn đằng kia là của ai ko?
- ko. của nhà bạn chứ?
- uhm, nhưng mà góc đó là của mình. còn góc này là của anh hai. còn ba mình đi suốt nên ko chăm sóc dc vườn.

Phụng Thiên há miệng ra nghe Nhất Nguyệt nói.
- cây dương xỉ này anh hai dùng để máng bao gối để tập đấm box. khi mệt thì anh hay nằm dưới đó ngủ luôn.
phụng thiên nhăn mặt cười khi nghe Nhất Nguyệt nói như vây. bỗng nhiên Phụng Thiên hỏi:
- thế Long đi đâu bạn ko biếtt à?
- hình như là vũ trường mới mở. mình cũng chưa tới đó bao giờ.

thấy phụng thiên ko còn vui như hồi nãy thì Nhất Nguyệt liền nói:
- chắc là họp nhóm thôi...bạn có muốn tới đó ko??
- như vậy có dc ko?
Phụng Thiên hỏi khẽ. Nhất Nguyệt gật đầu mạnh. rồi cả hai bước vào nhà xin fép ông.
- chào anh Long, lâu lắm rồi mới thấy anh đây?
một tên lon ton chạy ra khi thấy Long, Thiên Anh và Đình An đi vào. Long cười nhẹ bảo:
- tại mày trốn lâu wá. hôm nay nghe nói mày mở quán lại nên tao tới thăm thôi.
tên kia cười tít mắt:
- áy, anh nói wá. thôi mời anh và bạn vào trong. hôm nay fần fụ thì em chiêu đãi.
cả bọn Long bước bên trong của sàn nhảy. cả 1 thế giới khác cách biệt với sự yên ắng của thành phố về đêm là những điệu nhạc dồn dập của những DJ nổi tiếng. vừa mới ngồi xuống thì một đám con gái bước tới.

một con tóc nhuộm hoe hoe vàng lên tiếng:
- mấy anh là khách mới hả? có cần bọn em fục vụ ko?
Thiên Anh định xua tay đi thì Đình An chen vào:
- mấy em ngồi đây cũng dc mà.
Long lườm mắt nhìn Đình An. còn Thiên Anh ngồi xích vào trong 1 góc ko nói gì. một con nhỏ cầm thuốc fì fèo hỏi Long:
- em nghe nói anh sắp đính hôn với con gái chủ tịch Lâm hả?

Long gật đầu nhẹ. con khác chen vào:
- còn mấy ngày nữa thôi. hay là hôm nay anh em mình chơi xả láng luôn nha
- uhm, vậy chơi oẳn tù tì đi
Long đề nghị. Đình An hào hứng nói:
- dc đó anh. ai mà thua thì fải uống nha.
cả đám con gái đồng tình. chỉ riêng mỗi Thiên Anh ko nói gì. Long nhướng mày hỏi:
- mày chơi luôn nha.
T
hiên Anh định lắc đầu thì Đình An nhào vô:
- chơi tuốt- mày sợ hả? tiền hôm nay tao trả.
Thiên Anh vui vẻ đáp:
- lâu lắm mới dc ăn lộc của mày. chơi luôn.
thế là cuộc chơi bắt đầu, từng chai Hei lần lượt mở ra.....
- có chắc là chỗ này ko, Nhất Nguyệt?
Phụng thiên lo lắng hỏi Nhất Nguyệt khi trước mặt hai người là vũ trường khá lớn. Nhất Nguyệt cười nói:
- tất nhiên là đúng rồi. đây là vũ trường mới mở của bạn anh Long. mình biết mà.
Phụng Thiên gật đầu rồi bước theo Nhất Nguyệt vào bên trong. ở đây cả hai bị chặn bởi 1 tên cao to:
- hai em cho anh cái CMND
- ý gì đây? bọn này đủ 18t rồi.

Nhất Nguyệt nói lớn. tên kia cười;
- thì cứ đưa ra đi ha
Phụng Thiên nhìn Nhất Nguyệt lo lắng. bởi cả hai đều chưa đủ 18t. bỗng nhiên có 1 tên khác lại đi tới:
- chuyện gì om sòm vậy?
tên kia chưa kịp nói thì Nhất Nguyệt đã lên tiếng:
- anh Hải, quên em sao? em là Nhất Nguyệt nè.

tên kia sững người nhìn Nhất Nguyệt rồi nói:
- lâu wá ko nhìn thấy em. có chuyện gì vậy?
- em muốn vào đây tìm anh hai. nhưng mà cái anh này cứ đòi CMND của em.
Hải nhìn tên kia hỏi:
- có thật ko?

tên kia luống cuống nói:
- em ko biết đây là người quen của anh. em xin lỗi.
Hải nói lớn:
- ko những là người quen mà là em của anh Long đó.
tên kia tái xanh mặt khi nghe Hải nói như vậy. Nhất Nguyệt cười nói:
- ko có gì đâu anh. anh có thẫy anh Long đâu ko?
- ah hình như là ngồi chỗ gần bar đó. em ra đó thử koi
Nhất Nguyệt cảm ơn Hải rồi vội dắt tay Phụng Thiên đi.

- đ..ó đó.. có fải Long ko, Nhất Nguyệt?
Phụng Thiên lắp bắp hỏi khi thấy bóng dáng Long. Nhất Nguỵêt quay sang há hốc miệng ra nhìn cảnh Long đang dúi tiền vào ngực 1 cô gái....còn Thiên Anh thì đang say bí tỉ dựa đầu vào người 1 cô gái khác....Đình An thì đã nằm lăn ra ghế dc chăm sóc bởi 1 con nhỏ cũng ngà ngà...Nhất Nguyệt định bước lại thì Phụng Thiên chạy ngược ra cửa làm cô fải chạy theo....

- Phụng Thiên đừng đi nhanh như vậy! nguy hiểm lắm...có xe kìa!!!
Phụng thiên bỏ ngoài tai những câu hét đến chói tai của Nhất Nguyệt xăm xăm bước đi.Nhất Nguyệt fải chạy mới đuổi kịp dc Phụng Thiên:
- Phụng thiên, có nghe mình nói ko hả?

Nhất Nguyệt lấy hết sức mình gìm người Phụng Thiên đứng lại:
- chắc anh hai hôm nay vui wá thôi mà
- bạn nói như vậy mà nghe dc sao??? mình thực sự là ko tưởng tượng nổi đó là sự thật những gì anh bạn làm.
Phụng Thiên hét lên làm Nhất Nguyệt giật mình:
- à... ờ...mình...
ko biết nói gì Nhất Nguyệt đứng im nhìn Phụng Thiên. bỗng nhiên PhụngThiên lên tiếng:
- chở mình về đi. mình mệt mỏi wá rồi

Loading...

Tiểu thuyết tình yêu là website chia sẻ những thể loại truyện hay nhất hiện nay, được nhiều người đọc yêu thích. Truyện được cập nhập hàng ngày. Hãy lưu địa chỉ web để truy cập nhanh hơn!

Chúc các bạn online vui vẻ !

Laptop Tùng Anh

Tour Phú Quốc

Vinhomes Cầu Rào 2

Trang Chủ