Disneyland 1972 Love the old s
Tiểu thuyết tình yêu

Tiểu Thuyết Tình Yêu

Đọc truyện tại Tiểu Thuyết Tình Yêu

Loading...

Tiểu thuyết tình yêu - Tiểu hồ ly pk đại ca sói xám - trang 3

Chương 13 : Tên biến thái nào viết trò chơi vậy?
Đây là một nhiệm vụ mới, trước đây Tế Nguyệt Thanh Thanh chưa từng nghe qua. Lên mạng tìm kiếm một lúc cũng không có tư liệu nào liên quan đến nhiệm vụ này, cô nghĩ đành dựa vào chính bản thân mình thôi.
Cửa thứ nhất có vẻ đơn giản, giúp một cô gái hai tay che mặt tìm tấm khăn lụa đỏ, tổ đội bốn người các cô tìm thấy rất nhanh.
Cửa thứ hai, đưa khăn lụa cho cô gái, Măng Mọc Sau Mưa xung phong nhận việc này. Cô gái kia cúi đầu khóc nức nở, yếu ớt nói một câu:
“Cảm ơi, cảm ơn, ngươi thử nhìn ta xem, nhìn ta xem……”
Giọng nói khàn khàn ai oán của cô gái vang vọng khắp không gian động, chiếc áo choàng xám khẽ bay bay, trong hang động âm u cảnh tượng thật đáng sợ, cảm giác như gặp phải ma quỷ. Đúng lúc ấy, ánh sáng tối dần lại, trong động là một vùng tối đen. Thứ còn lại duy nhất hắt ra ánh sáng nhợt nhạt là vòng sáng trên đầu cô gái. Đồng thời có thể thấy rõ cô gái này không có mặt!
Mọi người sợ hãi đến mức đờ đẫn cả người. Ngay cả Tế Nguyệt Thanh Thanh mất một lúc lâu vẫn chưa hoàn hồn. Ôi cái trò chơi biến thái này!
Mãi đến khi Măng Mọc Sau Mưa có phản ứng, định vùng bỏ chạy thì tay của tiểu cô nương kia đã bóp chặt cổ Măng Mọc Sau Mưa rồi.
Hệ thống thông báo: “Măng Mọc Sau Mưa đã anh dũng hy sinh”.
Thi thể Măng Mọc Sau Mưa còn bị cô gái kia nuốt vào bụng, nếu không có thi thể sẽ không thể sống lại. Vì vậy nhiệm vụ này họ bắt buộc phải hoàn thành, như vậy mới có thể cứu được Măng Mọc Sau Mưa.
Măng Mọc Sau Mưa lúc này đang suy sụp trước màn hình máy tính. Vì sao người bị thương luôn là mình chứ?
Ba người chạy thoát trong lòng vẫn còn sợ hãi, thầm chửi rủa không biết tên biến thái nào viết cái trò chơi quái quỷ này vậy? Thật kinh khủng!
Bàn bạc một lúc, ba người quyết định để Tế Nguyệt Thanh Thanh cấp độ cao nhất hoàn thành nhiệm vụ lần này.
Gặp quỷ rồi! Kỷ Hiểu Nguyệt không sợ trời, không sợ đất, chỉ sợ quỷ! Nhưng trước mặt hai đàn em mà lại tỏ ra sợ hãi thì thật mất mặt!
Tế Nguyệt Thanh Thanh đành miễn cưỡng đi vào trong động. Cô rút kinh nghiệm bài học xương máu của Măng Mọc Sau Mưa, trước khi đưa khăn lụa đỏ cho cô gái kia đã chuẩn bị tốt mọi thứ. Đưa khăn xong, không chờ cô gái kia mở miệng đã nhanh chóng quay mình rời đi. Nhưng cùng lúc cô chuẩn bị đưa khăn, Tiểu Đậu Tử và Bánh Trôi Tròn Tròn đã bỏ trốn mất dạng. Hai kẻ này thật chẳng có nghĩa khí!
Cửa thứ ba, trước tiên bạn phải tìm thần tiên Đạo trưởng đang trốn trong núi, lấy linh phù ông ta đưa cho dán lên mặt cô gái, như vậy có thể trấn áp được yêu quái, và vấn đề giết yêu quái sẽ trở nên đơn giản hơn. Nhưng tìm linh phù không khó, cái khó là ai sẽ là người nhận nhiệm vụ đi dán linh phù.
Trong đội không có Ta Là Một Con Rồng, nhiệm vụ này đương nhiên thuộc về Tế Nguyệt Thanh Thanh. Kỷ Hiểu Nguyệt bật hết đèn trong phòng lên, hít một hơi thật sâu, lại lần nữa đi đến cửa động.
Tiểu Đậu Tử: “Tế Nguyệt, cố lên nhé!”
Bánh Trôi Tròn Tròn: “Mình hâm mộ cậu! Tế Nguyệt, cố lên! Bọn mình nhất định sẽ theo cậu!”
Măng Mọc Sau Mưa tiếp tục nghiến răng nghiến lợi trước màn hình máy tính.
Được rồi, chết thì chết! Tử Y Nữ Hiệp nắm chặt linh phù, lao đến cửa động. Tiểu Đậu Tử và Bánh Trôi Tròn Tròn nhìn nhau, đi cách sau cô một đoạn rất xa. Nào ngờ, Tử Y Nữ Hiệp vừa bước chân vào trong động, đằng sau một tiểu yêu quái đột ngột từ trên trời lao xuống, một đao giết chết Bánh Trôi Tròn Tròn đang nói chuyện riêng với Tiểu Đậu Tử. Tiểu Đậu Tử hồn bay phách lạc, chạy trốn như bay.
Tiểu yêu quái lại vung đao lên, một tảng đá lớn rơi xuống lập tức che kín cửa động.
Tử Y Nữ Hiệp đang vào trong động bỗng nghe thấy bên ngoài một tiếng ầm vang lên, trong động đột ngột tối đen như mực, chỉ có vòng tròn mờ nhạt trên đầu cô gái là hắt ra thứ ánh sáng ma mị, lúc sáng lúc tối.



Chương 14 : Hiểu Nguyệt, sao cậu lại chết nữa rồi?





“Tên khốn kiếp nào chặn cửa động lại vậy?” Tử Y Nữ Hiệp tức giận hét lên.
Nhưng chẳng có ai đáp trả.
Cơ thể cô gái bắt đầu nhẹ nhàng bay lên, khăn lụa đỏ trong tay tương phản rõ rệt với gương mặt trắng bệnh. Không, không, không, cô ta không có mặt, đó chỉ là một miếng thịt không rõ hình thù, mờ nhạt trắng bệch.
Kỷ Hiểu Nguyệt còn đang suy nghĩ có nên gọi Ta Là Một Con Rồng lên mạng hay không thì cô gái đột nhiên biến hình thành một đại yêu quái lớn chưa từng thấy. Tế Nguyệt Thanh Thanh biết, trong chiến đấu, lợi thế chính là biết nắm bắt cơ hội, vì thế cô phi thân lên tấn công trước.
Năng lực của một đại nữ yêu đúng là hơn hẳn yêu quái bình thường, Tế Nguyệt Thanh Thanh sử dụng mọi chiêu thức vẫn không thể giành thắng lợi, hơn nữa cột máu còn bị giảm mạnh. Kỷ Hiểu Nguyệt quyết định vừa chơi game, vừa gọi điện thoại.
“Hoa Hồ Điệp, mau tới cứu viện!”
Hoa Hồ Điệp đang mơ mơ màng màng lại bị lôi lên mạng. Ta Là Một Con Rồng vừa đăng nhập lập tức gây nên một làn sóng xôn sao.
Nhân vật chính của scandal!
Tiểu Đậu Tử vượt qua muôn vàn khó khăn, cuối cùng chạy được tới trước mặt Ta Là Một Con Rồng: “Ta Là Một Con Rồng, nhanh đi cứu Tế Nguyệt, cô ấy bị nhốt trong động! Măng Mọc Sau Mưa và Bánh Trôi Tròn Tròn đều đã chết rồi!”
Sau đó là hàng loạt icon khóc lóc thảm thiết.
Ta Là Một Con Rồng rất đàn ông, cưỡi Bạch Hổ lao đến trước cửa động Tiểu Đậu Tử nhắc tới. Nhưng anh chàng không thể tổ đội, hơn nữa đội trưởng lại đang bị nhốt trong động! Vừa định xông vào cứu người thì một tên tiểu yêu nhảy ra chặn đường.
Với trình độ của Ta Là Một Con Rồng, sao phải để ý đến tiểu yêu này, anh chàng vung đại đao trong tay chém tới. Nào ngờ tiểu yêu này cực kỳ linh hoạt, lại nhanh nhẹn, tấn công khá mạnh, phòng ngự hợp lý. Ta Là Một Con Rồng chém nửa ngày không tới, ngược lại còn bị tiểu yêu bám riết, không thể thoát thân để cứu người.
Tiểu Đậu Tử: “Rồng ơi, hắn giết Bánh Trôi đấy, cậu phải báo thù cho Bánh Trôi!”
Ta Là Một Con Rồng: “Yên tâm, mình nhất định sẽ giết hắn!”
Bánh Trôi Tròn Tròn đã chết, trước khi nhiệm vụ kết thúc sẽ không thể lên tiếng, chỉ biết gật đầu với máy tính. Mau giết hắn đi! Ở đâu nhảy ra cái tên tiểu yêu đáng chết này thế không biết, làm cô bị chết oan uổng? Trong lòng Bánh Trôi Tròn Tròn không ngừng gào thét.
Măng Mọc Sau Mưa khinh bỉ nhìn Bánh Trôi Tròn Tròn: “Đừng kêu nữa! Ít nhất cậu còn giữ lại được xác”.
Tiểu yêu quái dường như biết mình đánh không lại Ta Là Một Con Rồng nên chỉ phòng ngự chứ không tấn công, mỗi lần thấy mình sắp bị chém tới nơi liền vội vàng đào tẩu, đợi khi Ta Là Một Con Rồng định mở thạch động mới lại nhảy ra chém người. Cứ như vậy không cho Ta Là Một Con Rồng có cơ hội đi cứu người.
Tục ngữ có câu “Cứu người như cứu hỏa”. Lúc này, Tử Y Nữ Hiệp trong động đang bị yêu nữ sau khi biến thân đánh phải bay khắp động, nhưng lại không bay ra thoát thân được! Kỷ Hiểu Nguyệt nhận ra, cô và yêu nữ này không cùng cấp! Máu của yêu nữ đánh mãi không hết! Đến lúc Ta Là Một Con Rồng đánh đuổi được tên tiểu yêu quái, rời tảng đá chặn cửa động ra cũng là lúc Tử Y Nữ Hiệp hết máu “ra đi”.
“Hiểu Nguyệt, sao cậu lại chết nữa rồi?” Hoa Hồ Điệp gửi tin nhắn tỏ vẻ thương tiếc.
Tiểu yêu quái thấy vậy ngó đầu vào trong động thăm dò rồi chạy biến.
Chương 15 : Không phải hắn ta đã bị chém chết rồi sao?
Tế Nguyệt Thanh Thanh đã anh dũng bỏ mạng.
Tiểu Đậu Tử hai mắt đẫm lệ nhìn đại yêu quái đã trở nên cực kỳ khủng khiếp. Nếu giờ chạy trốn thì thật bất nhân bất nghĩa, mà có đánh cũng đánh không lại được, cô nàng đành khó khăn đưa ra quyết định cuối cùng: Chịu chết!
“Nữ yêu, lấy mạng ta đi…” Tiểu Đậu Tử quát to một tiếng rồi xông lên phía trước.
Đợi một chút, vừa rồi cô kích động quá nên nói nhầm, thật ra cô muốn nói là: Hãy tha cho ta! Có thể nói lại không?
Nhưng đã quá muộn, yêu nữ đập một chưởng xuống, Tiểu Đậu Tử anh dũng hy sinh.
Chết kiểu đáng thất vọng vậy sao! Ôi trời! Tiểu Đậu Tử đau khổ thốt lên chán nản.
Hệ Thống thông báo: “Đội cảm tử đã bị tiêu diệt hoàn toàn, tất cả kinh nghiệm của đội viên tiêu hao nặng nề, danh tiếng cũng giảm mạnh. Nhiệm vụ thất bại!”
Tế Nguyệt Thanh Thanh cuối cùng đã có thể cất lời: “Ai chặn cửa động lại vậy?!” Bực rồi đấy!
Tiểu Đậu Tử: “Là một tiểu yêu quái, hắn ta rất gian xảo!”
Bánh Trôi Tròn Tròn: “Mình cũng bị hắn giết chết!”
Ta Là Một Con Rồng: “Mình có thể làm chứng, bọn họ nói đúng đấy. Là một tên Thổ Hành Quái, nhưng hắn ta chạy rồi. Tên tiểu tử đó chuồn rất nhanh, chắc là một đứa luyện cấp”.
Măng Mọc Sau Mưa: “Kẻ nào luyện cấp lại đi giết người như vậy, rõ ràng cố ý không cho cứu người mà! Hại người lại không lợi mình, kẻ thù của chúng ta sao?”
Rồi gửi lên liên tiếp icon tức giận. Sau khi Măng Mọc Sau Mưa chết, cô nàng vẫn luôn theo dõi cuộc chiến. Cô hận không thể giết chết cái tên tiểu yêu kia!
Lại là tiểu yêu! Tế Nguyệt Thanh Thanh cuối cùng cũng nhớ tới tiểu yêu quái ngày hôm qua tới định giết cô!
Cố ý à? Có thù oán sao?
Trong đầu Tế Nguyệt Thanh Thanh hiện lên một cái tên: Phong Diệp Vô Nhai.
Không phải chứ! Không phải hắn ta đã bị chém chết rồi sao?
Các tiểu yêu rơi vào Ma đạo thường được sắp xếp theo kích thước lớn nhỏ để phân chia cấp độ, còn tên gọi lại do hệ thống mặc định thống nhất căn cứ vào cấp độ.
Ví dụ, tiểu yêu tầng thấp nhất, màu xám tro, nhỏ gầy, gọi là Thổ Hành Quái, giống như tên hôm qua nhảy ra đánh cô.
Tiểu yêu cấp độ cao hơn một chút, màu tối hơn, gần giống màu đen, kích thước lớn hơn gọi là Dạ Hành Ma. Nhưng người chơi luyện đến cấp Dạ Hành Ma rồi cũng rất khó lên cấp cao hơn vì vẻ ngoài nổi bật này. Chỉ cần xuất hiện là sẽ bị giết ngay.
Những người chơi khi không may rơi vào Ma đạo đều ẩn tên mình đi, dùng tên mặc định của hệ thống để đỡ xấu hổ. Vì thế, muốn biết tên kia có phải Phong Diệp Vô Nhai hay không chỉ còn cách chờ hắn tự thú nhận.
Đúng lúc này, Lão Đạo sĩ NPC[1] trong hệ thống vuốt râu, thư thái đi tới, nói với bốn vong hồn đang lơ lửng trên không trung, lời nói chân tình nhưng cũng đủ khiến nhóm người Tế Nguyệt Thanh Thanh tức hộc máu đến ba ngày!
[1] Viết tắt của cụm từ “non player character”, là nhân vật do game điều khiển, có khả năng tương tác với người chơi, thường đóng vai trò người bán hàng, cung cấp thông tin, trao nhiệm vụ.
“Lũ u hồn các ngươi oán khí còn nặng lắm, người bình thường không phải đối thủ của ả ta đâu. Lần sau nhớ đến Thiên Phật Sơn tìm bần tăng hỗ trợ…”
Khốn kiếp! Thì ra đây là trận chiến bắt buộc phải thua, vốn dĩ không cần đánh! Tế Nguyệt Thanh Thanh tức quá, chết kiểu này thật không đáng.
Măng Mọc Sau Mưa cũng đùng đùng nổi giận: “Tìm cái tên Thổ Hành Quái kia, giết chết hắn đi!
Tất cả ngay lập tức gật đầu đồng ý!



Chương 16 : Tôi chưa bao giờ cần lần thứ hai





Một màn báo thù quy mô lớn được triển khai rầm rộ!
Đáng tiếc, số lượng Thổ Hành Quái quá nhiều, muốn tìm được Phong Diệp Vô Nhai Thật chẳng khác gì mò kim đáy bể! Đành giết nhầm còn hơn bỏ sót! Tế Nguyệt Thanh Thanh đã ghi nhớ tên hắn ta rồi – Phong Diệp Vô Nhai! Bổn nữ hiệp tuyệt đối, tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho ngươi!
***
Đúng lúc Kỷ Hiểu Nguyệt quyết định đuổi cùng giết tận Phong Diệp Vô Nhai, “phù thủy già” lại xuất hiện, thông báo tin tức khiến mọi người nhanh chóng rơi vào trạng thái lo sợ:
Thứ nhất, công ty chuẩn bị có thay đổi lớn. Tổng giám đốc quyết định sẽ đánh giá tất cả nhân viên trong vòng một tháng tới. Nếu không vượt qua đợt sát hạch này, tất cả sẽ bị chuyển xuống chi nhánh. Nói đơn giản, đây là đợt sắp xếp lại nhân sự, đơn giản hơn nữa thì đây là đợt giảm biên chế.
Thứ hai, công ty quyết định hợp tác với tập đoàn truyền thông lớn nhất hiện này, mời ngôi sao An Húc Dương làm người đại diện hình ảnh.
Công ty lại một lần nữa sôi sục! Nguyên nhân do giảm biên chế và vì An Húc Dương. Một việc đáng lo, một việc đáng mừng.
Trong tình hình ấy, hiệu quả công việc của công ty có thay đổi lớn về chất lượng, bất luận vì bản thân hay là vì An Húc Dương, ai cũng muốn được ở lại Tổng công ty. Mọi người quay cuồng trong công việc, Kỷ Hiểu Nguyệt cũng không ngoại lệ. Cô không có thời gian lên mạng, không có thời gian chơi game, không có thời gian ăn cơm, thậm chí không có cả thời gian uống nước, thời gian nói chuyện! Hoa Hồ Điệp tỏ rõ thái độ cảm thông, mang đến cho cô Hiểu Nguyệt hai cốc nước, rồi lại quay về bận như con quay với công việc của mình.
Khi Kỷ Hiểu Nguyệt làm xong hết việc thì trời cũng đã tối, ngoài cửa sổ ánh đèn neon nhấp nháy, trong văn phòng chỉ còn đèn trên bàn là thắp sáng. Đúng lúc này, điện thoại của Kỷ Hiểu Nguyệt vang lên.
“Tiểu Bạch? Mình cũng đang định tìm cậu đây, điểm của mình hết rồi, mau nhờ Đông Ca nạp giúp mình đi”.
Kỷ Hiểu Nguyệt là điển hình của giai cấp bóc lột, chưa bao giờ tự mình nạp tiền vào game. Dù sao bạn trai cô bạn thân cũng là ông chủ công ty trò chơi này, nếu đã dắt cô vào con đường game online, đương nhiên phải lo toàn bộ chi phí cho cô rồi, kiểu như cậu mời tôi ăn thì cậu phải trả tiền. Thế nên Kỷ Hiểu Nguyệt rất yên tâm chơi game.
“Biết rồi! Đồ keo kiệt! Mau tới đi, mình đang ở chỗ Đông Ca, Công ty trò chơi Chân Linh. Bọn mình cùng đi ăn khuya nhé, hôm này là sinh nhật anh ấy”. Giọng nữ đầu dây bên kia vui vẻ nói.
Được ăn rồi, tốt quá! Cái bụng lép kẹp của Kỷ Hiểu Nguyệt lập tức biểu tình ầm ỹ, cô nàng vui vẻ dọn đồ, lái xe thẳng đến Công ty Trò chơi Chân Linh. Đây là một công ty nhỏ mới mở, văn phòng nằm ở tầng 32 tòa cao ốc Ngự Thiên.
Kỷ Hiểu Nguyệt vừa đến cửa cao ốc, đột nhiên một chiếc Lincoln đen phanh gấp lại, suýt chút nữa đụng phải xe Kỷ Hiểu Nguyệt. May mà tay lái của cô cũng thuộc hạng siêu, kịp thời quay đầu xe, tránh được một vụ tai nạn.
Kỷ Hiểu Nguyệt quay lại nhìn thì thấy một người đàn ông từ trên xe bước xuống, thân hình cao lớn, gương mặt lạnh lùng, dưới ánh đèn neon trông càng bí ẩn. Thật là một anh chàng đẹp trai, hình như cô đã gặp anh ta ở đâu rồi.
Kỷ Hiểu Nguyệt nghĩ chắc đối phương sẽ có một câu xin lỗi, hoặc hỏi thăm xem cô thế nào. Không ngờ gã đàn ông kia xuống xe, không thèm liếc nhìn cô một cái đã đi thẳng vào tòa cao ốc.
Đúng lúc này, một chiếc xe khác lao tới, phanh gấp ngay sau chiếc Lincoln, cô gái mặc váy đỏ vội vàng xuống xe, trên gương mặt nhỏ nhắn được trang điểm thấm đẫm nước mắt.
“Tổng giám đốc Tề, Tổng giám đốc Tề, anh không thể tàn nhẫn như vậy, tất cả bạn bè của em đều đã biết đêm qua bọn mình ở bên nhau…” Cái tên này nghe quen quen, Hiểu Nguyệt thầm nghĩ. Cô nheo mắt lục lọi trí nhớ. Đúng rồi! Chính là tên đàn ông xấu xa trong quán cà phê!
Tề Hạo lịch sự nhưng cũng không kém phần lạnh lùng gỡ cánh tay cô gái kia ra khỏi tay mình, gương mặt đẹp trai không hiện chút cảm xúc.
“Vậy thì sao?”
Cô gái mặc váy đỏ hai mắt đẫm lệ nhìn Tề Hạo, cắn chặt môi, một lúc lâu mới nhẹ nhàng nói:
“Lần đầu tiên của em đã cho anh rồi…”
Tề Hạo cười lạnh lùng:
“Từ trước đến giờ, tôi chưa bao giờ cần lần thứ hai”.
Một câu nói đầy hàm ý, cô gái kia run lên, thẫn thờ nhìn Tề Hạo bước vào tòa cao ốc, nước mắt lại lã chã tuôn rơi. Đã quen với những tình huống như vậy, Nhiếp Phong nhẹ nhàng đưa cô gái khăn ướt:
“Chẳng lẽ cô chưa từng nghe Tổng giám đốc Tề chỉ thích những cô gái biết im lặng sao? Đây là chi phiếu, cô đi đi”
Chương 17 : Anh ta chính là tổng giám đốc
Cô gái mắt đẫm lệ, lắc đầu, xoay người chạy theo Tề Hạo:
“Tổng giám đốc Tề, Tổng giám đốc Tề, em sẽ im lặng, tuyệt đối không làm ầm ỹ nữa. Em không cần tiền, em không cần tiền, em chỉ xin anh đừng bỏ đi, em thật sự rất thích anh! Em thật lòng mà! Em…”
Ánh mắt lạnh lẽo của Tề Hạo run lên, rõ ràng anh ta đã hết kiên nhẫn.
“Đây là thứ duy nhất cô có thể có, lấy hay không tùy cô, nhưng nếu cô còn xuất hiện trước mặt tôi lần nữa, cô sẽ phải hối hận đấy”.
Đây có đúng là người đàn ông đêm qua còn ân ái với cô không? Cô gái kinh ngạc nhìn vẻ mặt lạnh lùng của Tề Hạo. Đúng lúc này, một bóng người len đến bên cạnh cô gái, một vật gì không rõ đập vào mặt Tề Hạo. Gần như cùng lúc, một giọng nói khó chịu vang lên:
“Đầu To! Anh lại đi bắt nạt người khác rồi!”
Đột nhiên bị một cô gái nhảy ra quát mắng, Tề Hạo có chút bối rồi. Đầu To nào? Cô gái này là ai? Trông cô ta có nét quen quen nhất là ánh mắt. Là cô ấy?
Cô gái đang khóc cũng giật mình, nín thở, giọt nước mắt trong veo vì giật mình mà thôi không lăn xuống. Lại… lại có người dám đánh Tổng giám đốc Tề? Nhiếp Phong đang ngáp dở cũng bị giật mình, miệng há ra nửa ngày không khép lại được. Anh đang nhìn nhầm cái gì à? Phải rồi! Chắc là nhìn nhầm!
Không đợi ba người bên cạnh kịp định Thần, Kỷ Hiểu Nguyệt bắt đầu bô lô ba la quở trách:
“Mẹ anh đã dặn không được tùy tiện bắt nạt con gái rồi, anh không nhớ à? Anh nhìn mình xem, lại làm con gái nhà người ta khóc rồi đấy, còn dám lấy chi phiếu giả để lừa người nữa chứ? Cẩn thận tôi về mách lại với mẹ anh, bà sẽ đánh vào mông anh cho mà xem! Nhìn cái gì? Nghe không hiểu à? Lần sau không được bắt nạt người khác nữa, biết chưa?”
So với một người cao 1m86 như Tề Hạo, vóc dáng 1m60 của Kỷ Hiểu Nguyệt Thật nhỏ bé, cô chỉ cao đến vai người ta, nhưng khí thế không thua kém bất kỳ ai, giống như một con mèo hoang trong cơn tức giận.
Có ai đó phì cười. Bỗng nhiên có người dám mắng Tề Hạo! Lại còn là một cô gái! Mắng thẳng vào mặt! Và mắng rất… rất hùng hồn nữa. Nhiếp Phong cảm thấy cực kỳ hứng thú. Nhưng rất nhanh khi ánh mắt Tề Hạo đảo qua, Nhiếp Phong lập tức ngậm miệng, vẻ mặt vờ đau khổ, như thể “một con ngựa đau cả tàu bỏ cỏ”. Người ta tốt xấu gì cũng là ông chủ, phải cho người ta chút thể diện!
Tề Hạo là người thế nào chứ, sau khi giật mình kinh ngạc, anh nhanh chóng lấy lại bình tĩnh, chẳng qua chỉ là chuyện cỏn con. Vẫn cái giọng lạnh lùng trước giờ, anh hỏi:
“Cô bé con, em là ai vậy?”
Cô! Bé! Con!
Kỷ Hiểu Nguyệt thầm cắn răng nín nhịn, gương mặt nhỏ nhắn tĩnh lặng, đôi mắt sáng ngời lấp lánh ẩn chứa sự khôn ngoan của loài hồ ly.
“Tôi là Hiểu Nguyệt ở cạnh nhà anh đó, anh không nhớ tôi sao? Không phải anh lại đang sốt đấy chứ? Lần trước ấm đầu suýt chút nữa cháy hỏng não rồi, đừng nói giờ đầu anh hỏng thật rồi nhé!”
Kỷ Hiểu Nguyệt vừa nói, vừa nhìn từ đầu đến chân Tề Hạo:
“Ơ này Đầu To, anh có quần áo đẹp từ bao giờ thế?”
Tề Hạo lạnh lùng đáp:
“Tôi không phải Đầu To”.
“Sao? Không phải Đầu To?”
Gương mặt Kỷ Hiểu Nguyệt đầy vẻ kinh ngạc, cô xem xét cẩn thận trước sau, như đang ngắm nghía một “chú khỉ”:
“Đúng là không phải! Đúng là không phải thật! Đầu của Đầu To không nhỏ như vậy. Kỳ lạ thật, thế giới này sao lại có người giống vậy nhỉ? Ôi, ngại quá! Thì ra là hiểu nhầm, tôi sai rồi! Rất xin lỗi, rất xin lỗi!”
Kỷ Hiểu Nguyệt nói xong vội lên xe, nổ máy lái đi. Cô nàng này đến rồi đi không một dấu vết, cử chỉ nhanh nhẹn thật khiến Nhiếp Phong kinh ngạc.
Đợi đến bữa khuya, Kỷ Hiểu Nguyệt kể lại mọi chuyện cho Tiểu Bạch và Đông Ca – bạn trai cô ấy nghe. Đông Ca im lặng một lúc lâu rồi nói:
“Hiểu Nguyệt, cái anh chàng Tổng giám đốc Tề ấy có phải mặc bộ vest màu xám tro không?”
“Sao anh biết vậy?”
“Anh ta chính là Tề Hạo, Tổng giám đốc của em đấy!”
“Phụt…” Nước canh Hiểu Nguyệt vừa uống lập tức bắn khắp người Tiểu Bạch.
“Kỷ Hiểu Nguyệt! Cậu quá đáng Thế!” Tiểu Bạch hét lên ấm ức.



Chương 18 : Nợ máu phải trả bằng máu





Hôm nay, Kỷ Hiểu Nguyệt thật sự cảm thấy chán nản, cô quyết định về nhà chơi game kiểm điểm bản thân.
Trong thành riêng của Tế Nguyệt Thanh Thanh, trước Cổ Thôn trong Rừng Hạnh phúc, Tử Y Nữ Hiệp mệt mỏi ngồi dưới đất.
Bánh Trôi Tròn Tròn: “Sao vậy, Tế Nguyệt? Hôm nay nhìn cậu có vẻ không có tinh thần lắm”.
Măng Mọc Sau Mưa: “Cô nàng này có phải yêu rồi không hả?”
Tế Nguyệt Thanh Thanh gửi liên tiếp những icon giận dữ.
Tiểu Đậu Tử: “Tế Nguyệt, có phải cậu đang giận không, hôm nay lên mạng không thấy cậu nói chuyện gì cả”.
Kỷ Hiểu Nguyệt ấm ức kể lại chuyện vừa xảy ra cho các bạn nghe, cô lập tức nhận được một loạt những lời nhắn đầy đau thương.
Măng Mọc Sau Mưa: “Trời ạ, Hiểu Nguyệt, cậu phải cẩn thận đấy, chắc chắn cậu sẽ bị đuổi việc!”
Bánh Trôi Tròn Tròn: “Rất có thể đấy”.
Tiểu Đậu Tử: “Vậy làm sao bây giờ? Bọn mình mau nghĩ cách gì giúp Tế Nguyệt đi!”
Chẳng nhẽ bốn người hợp lại mà không thắng nổi tên Tổng giám đốc kia?
Nhưng có câu: Họa vô đơn chí!
Hôm nay, bọn họ không đánh quái nên cũng không tổ đội, tất cả đều để chế độ tán gẫu bình thường.
Bánh Trôi Tròn Tròn: “Mìnhách cậu một cách nhé! Đội tóc giả vào!”
Măng Mọc Sau Mưa: “Chả có tác dụng khỉ gì đâu, ngày mai cậu cứ dứt khoát xin nghỉ phép cho mình, nói là cậu bị ốm, bệnh rồi. Sốt đến hỏng đầu”.
Tiểu Đậu Tử: “Không thì… hay là đến nhận lỗi đi”.
Măng Mọc Sau Mưa: “Nhận lỗi? Vậy khác nào tự tìm đến cái chết? Mình thấy cậu cứ chối không phải cậu đi, không phải cậu, chắc chắn không phải cậu! Hắn ta chẳng thể làm gì cậu đâu”.
Bánh Trôi Tròn Tròn: “Mình vẫn thấy cải trang một chút sẽ tốt hơn, tốt nhất là hóa trang, giống như trong sách dạy hóa trang ấy! Nhưng quan trọng nhất là không được thừa nhận gì hết”.
Tiểu Đậu Tử: “Mình không đồng ý!”
Tế Nguyệt Thanh Thanh càng thêm chán nản: “Không nói nữa, mình thoát đây”.
Trong khi mấy bà tám vẫn còn đang tranh cãi kịch liệt, Tế Nguyệt Thanh Thanh đau lòng rời mạng. Cô nhận ra mình và gã Tổng giám đốc này không hợp nhau. Ngày đầu tiên hắn ta đến cũng là lần đầu tiên cô bị chết và giáng cấp trong game, rồi còn khiến cô gặp phải một tên yêu quái siêu cấp biến thái, hại cô làm nhiệm vụ thất bại, lại bị giáng cấp thêm lần nữa. Giờ thì hay rồi, chuyện lần này còn liên quan trực tiếp đến công việc của cô nữa.
Phải làm gì đây? Hiểu Nguyệt nằm bò ra bàn than thở.
***
Hôm nay, tâm trạng Tề Hạo rất tệ.
Chết tiệt, lớn như vậy rồi nhưng đây là lần đầu tiên anh bị người ta mắng, còn bị mắng một cách vô cùng khó hiểu!
Anh đăng nhập trò chơi, phải đến thành của Tế Nguyệt Thanh Thanh trút giận mới được. Mỗi lần tìm cô ta gây sự, anh đều thấy cực kỳ thích thú. Nhất là khi nghĩ đến bên kia máy tính có một người đang nổi điên, Tề Hạo thấy vô cùng hứng khởi.
Đúng vậy, anh chính là Phong Diệp Vô Nhai bị Tế Nguyệt Thanh Thanh hại biến thành yêu quái trước mặt bao người. Cô nhóc đó muốn lợi dụng nhiệm vụ ở Tam Thanh Sơn để đấu lại anh à? Coi thường anh quá rồi đấy! Dù chỉ là game nhưng anh tuyệt đối không chịu thua đâu!
Không ngờ vừa đến thành của Tế Nguyệt Thanh Thanh, anh lại thấy mấy cô gái đang tranh cãi kịch liệt, lại còn chọn hình thức nói chuyện bình thường nữa chứ. Vậy là anh thoải mái đứng một bên theo dõi.
Không xem không biết, xem rồi mới biết, thì ra xem trộm cũng có cái hay!
Trên màn hình, các nữ hiệp không ngừng tranh cãi; trước màn hinh, một cặp mắt đen sáng lên đầy vẻ tinh quái.
Đội tóc giả? Hóa trang? Xin nghỉ phép? Không thừa nhận?
Việc này hẳn sẽ rất thú vị đây. Anh có nên nhân tiện “nghía qua” một chút không nhỉ?
Loading...

Tiểu thuyết tình yêu là website chia sẻ những thể loại truyện hay nhất hiện nay, được nhiều người đọc yêu thích. Truyện được cập nhập hàng ngày. Hãy lưu địa chỉ web để truy cập nhanh hơn!

Chúc các bạn online vui vẻ !

Laptop Tùng Anh

Tour Phú Quốc

Vinhomes Cầu Rào 2

Trang Chủ