“Nếu chuyện này bị đưa lên báo thì sẽ không còn là lời đồn.” Viện trưởng cau mày,“Ta không biết hắn gửi cho ta vật này nhằm mục đích gì, bất quá chuyện vấn đề về tác phong rất nghiêm trọng ,hơn nữa trong xã hội đối với chuyện này vô cùng mẫn cảm……”
“Không có hối lộ!” Dịch Thừa đứng lên, đem ảnh chụp đặt sang một bên,“Tôi chưa từng có quan hệ bất chính với học sinh, người đưa tin và ảnh chụp này thuần túy chính là dụng tâm phỉ báng.”
“Cho dù là phỉ báng đối với cậu cũng không có lợi. Chứng cớ xảy ra nơi này……” Viện trưởng chỉ vào tấm ảnh chụp,“Phóng viên sẽ đi điều tra cô gái chụp trong ảnh là ai, một khi phát hiện cô thật là học sinh của cậu, cho dù cậu có trăm miệng cũng khó giải thích.Cậu phải biết rằng lực lượng truyền thông so với cậu tưởng tượng càng thêm đáng sợ như thế nào. Hơn nữa hậu quả cũng không phải một mình cậu gánh vác, trường học cũng có trách nhiệm, còn có cô gái trong ảnh, nếu cô ấy thật là học sinh của cậu, xử phạt nhẹ nhất chính là bị khai trừ học tịch.”
Viện trưởng thấy Dịch Thừa hồi lâu không nói chuyện, liền nói tiếp:“Gặp chuyện như vậy trong trường phải lập tổ điều tra, nhưng mà không phải điều tra người chụp ảnh mà là điều tra cậu.”
“Viện trưởng, chỉ sợ mục đích người gửi ảnh này không phải muốn cho truyền thong biết, mà là nhằm vào tôi.” Dịch Thừa đem phần báo cáo kia đặt lên bàn,“Nếu thật sự muốn tung tin hắn trước đó đã đem hình này đến toà soạn.”
Chương 33
“Tôi cũng nguyện ý tin tưởng cậu không phải là người như thế nhưng mà cậu nói cho tôi biết gửi mấy tấm ảnh này đến nhằm mục đích gì? Đơn thuần phỉ báng cậu sao?” Viện trưởng nhìn tấm ảnh kia, chỉ vào Cổ Dĩ Tiêu nói:“Cô gái này là ai? Đối phương vì sao khẳng định cô tiến hành hối lộ với cậu?”
“Cô ấy là ai?” Dịch Thừa bát đắc dĩ trả lời,“Cô ấy là bạn gái tôi.”
“Cô ấy có phải là học sinh của cậu không?”
“Từng phải”
Viện trưởng thở dài,“Vậy rất phức tạp ……” Ông đi qua đi lại vài bước,“Nếu có người muốn tiết lộ chuyện này thì chứng cứ vô cùng xác thực.Nếu là nhắm vào cậu có thể khiến cho cậu thân bại danh liệt, nếu là nhằm vào cô ấy thì có thể làm cho cô ấy bị khai trừ học tịch. Bất quá gửi vào trong tay ta hơn phân nửa là nhằm vào cậu. Không bằng như vậy đi, cậu ghi danh đi Ninh Hạ trước né qua đoạn nổi bật này, ta tận lực giúp cậu ép chuyện này xuống. Nếu không ta sợ đến lúc đó chẳng những cậu thân bại danh liệt,cô ta cũng sẽ bị khai trừ học tịch.”
“Đây là trốn tránh.” Dịch Thừa nắm chặt tay thành nắm đấm.
“Đây là kế hoãn binh.” Viện trưởng nói lời thấm thía,“ Học viện chúng ta cũng không muốn mất đi một nhân tài, luận văn của cậu đã thông qua xét duyệt,đang đưa đi thủ đô tham gia bình xét, tại thời khắc mấu chốt này không thể xảy ra một chút nhiễu loạn. Ta nói thật nếu chuyện bị phơi ra ánh sáng, mặc kệ hai người các ngươi là quan hệ gì, tiền đồ của cậu và cô ấy toàn bộ đều bị hủy. Ta thật sự không muốn cậu đi Ninh Hạ, nhưng mà ta cũng phải suy nghĩ cho danh dự trường học.”
………….
Âm nhạc hơi có vẻ ưu thương, vừa lúc phối hợp tâm tình giờ phút này của Dịch Thừa.
Một mình ngời ở trong quán bar,Dịch Thừa đã uống vài ly Whiskey, hắn không có muốn dùng rượu giải sầu nhưng mà vẫn uống từng ly từng ly vào bụng.
“Chào.” Không biết khi nào bên người lại có thêm một cô gái, mặc áo da màu đỏ bó sát, váy ngắn màu đen,tóc quăn rối tung xỏa ở sau lưng,khóe môi có một nốt ruồi.“Uống nửa sẽ say không bằng tìm người nói chuyện phiếm.”
Dịch Thừa đối loại rượu này không sợ, lấy tay chống cằm cách xa một chút.
Cô gái rõ ràng dựa vào hơn, trực tiếp nói lời mời tình một đêm:“Như thế nào, đổi nơi tâm sự nha?”
Dịch Thừa liếc mắt nhìn đồng hồ đeo tay,đã gần sáng đổi nơi tán gẫu đại khái muốn vào trong phòng “Tán gẫu” chứ gì. Đáng tiếc hắn đối với cô gái lai lịch không rõ một chút hứng thú cũng không có. Cùng bạn gái mình hẹn hò thì bị truyền thành là “vấn đề tác phong” và “Tính hối lộ”, nếu cùng cô gái này đi không biết sẽ truyền ra lời đồn gì nửa đây. Hắn trực tiếp xem nhẹ lời mời của đối phương,vẫy tay với người phục vụ.
Cô gái kia không chịu nổi,đại khái là cô chưa từng bị người đàn ông nào từ chối như vậy, tức giận xoay người bước đi.
Đi ra quán bar tay Dịch Thừa mới vừa chạm vào cửa xe,trong đầu liền buông tha ý nghĩ muốn lái xe về nhà. Hắn đã bị tai nạn xe cộ một lần,nếu bây giờ lái xe sẽ có cơ hội xảy ra tai nạn,hắn không muốn, cuối cùng hắn lựa chọn ngồi taxi.
Đi ra thang máy Dịch Thừa mở đèn hành lang, phát hiện trước cửa nhà mình có một người đang ngồi, tập trung nhìn vào thì ra là Cổ Dĩ Tiêu. Hắn đi ra phía trước phát hiện cô ôm đầu gối,vùi đầu vào khuỷu tay giống như đang ngủ.Cô muốn tới cũng không nói một tiếng, ai ya. Dịch thừa tâm sinh yêu thương ngồi xổm xuống vuốt tóc Cổ Dĩ Tiêu. Hắn nhẹ tay mở cửa bế Cổ Dĩ Tiêu vào đặt lên trên giường.
“Sắc lang –” Cổ Dĩ Tiêu mới vừa nằm xuống liền bỗng nhiên bừng tỉnh, ánh mắt vừa trừng lớn nhìn Dịch Thừa ,“ Anh tại sao giờ này mới trở về….. Em chờ anh đã lâu ……”Cô ngồi xuống, xoa ánh mắt,“Anhđi đâu ? Cho dù em gọi cũng không tiếp…… Anh uống rượu ?”
Dịch Thừa lấy điện thoại cầm tay ra thấy,không có điện .
“Xảy ra chuyện gì ? Anh đã nhiều ngày không đến tìm em ……” Cổ Dĩ Tiêu đưa tay kéo cà- vạt Dịch Thừa,“Anh không phải có người phụ nữ khác chứ?”
Dịch Thừa từ ngăn kéo lấy ra một tấm ảnh cho cô xem.
Cổ Dĩ Tiêu vừa nhìn ra liền sợ hãi,“Đây,đây là chụp lúc nào?!”
“Không biết.”
“Anh có nhớ em lần đầu tiên đến nhà anh hay không,em cảm thấy có người theo dõi chúng ta? Khi đó ánh sáng lóe lên một cái thì bị em phát hiện .” Cổ Dĩ Tiêu tinh thần tỉnh táo,hoàn toàn không có đau khổ.
“Tấm ảnh này gửi vào trong tay viện trường.” Dịch Thừa kéo cà- vạt, ngã xuống trên giường.
“Không thể nào?” Cổ Dĩ Tiêu kinh ngạc nói,“Ai đê tiện như vậy?”
“Không biết.”
“Vậy anh…… Anh có bị cuốn gói?”
“Tạm thời sẽ không, bất quá…… Anh có hai lựa chọn.” Hắn vươn hai đầu ngón tay,“Thứ nhất là chính mình từ chức; Thứ hai là đi Ninh Hạ một năm rưỡi.”
“Hai cái đều rất khó lựa chọn.” Cổ Dĩ Tiêu giận tái mặt “Có người cố ý hại anh! Hừ, trên đời tại sao có người còn hư hơn em? Tức chết em, trên thế giới chỉ có mình em mới có thể chỉnh anh, người khác ai cũng không thể!”
Dịch Thừa nở một chút nụ cười,“Em và hắn không giống nhau.”
“Anh còn cười được?!” Cổ Dĩ Tiêu giơ nắm đấm lên,“Bị em biết là ai,em sẽ chỉnh hắn đến muốn chết cũng không được!”
“Biết là ai cũng không quan trọng, hình đã gửi cho viện trưởng . Mặt khác còn có một báo cáo nói em hối lộ anh, nói anh tác phong bất lương. Nếu anh còn muốn ở lại trường học thì phải đi Ninh Hạ.”
“Anh có giải thích với viện trưởng, chúng ta trong lúc đó không có quan hệ bất chính,em không thi nghiên cứu sinh của anh, căn bản không có ưu đãi gì từ anh.”
“Dĩ Tiêu,chuyện không đơn giản giống như em nghĩ đâu.” Dịch Thừa ngồi xuống nhìn ánh mắt Cổ Dĩ Tiêu,“Nếu ta kiên quyết phủ nhận chuyện sẽ được đăng báo, trường học sẽ thành lập tổ điều tra chẳng những điều tra anh, còn muốn điều tra em. Hiện tại bọn họ không biết người trong ảnh là em, nhưng mà muốn điều tra em cũng rất dễ dàng, bởi vậy thành tích bốn năm của em, nhất là thành tích và bài thi hai môn mà anh dạy đều xem lại,em hiểu không. Nhớ chuyện anh cho em điểm tuyệt đối không? Chuyện này điều tra ra ví như em không viết ra được đáp án, vì thế tính hối lộ anh cho em điểm cao. Một khi bị nhận định là có hối lộ,em rất có có thể bị khai trừ học tịch.”
“Bọn họ bắt đầu tra em ?” Cổ Dĩ Tiêu cắn môi dưới, nổi trận lôi đình.
“Không có, nhưng mà anh sẽ không để bọn họ điều tra em.”
“Cho nên anh muốn một mình đi tới Ninh Hạ xa như vậy sao?”
“Ừm.”
“Nhưng mà anh có nghĩ tới người kia lợi dụng chuyện này tổn hại anh một lần, thì nhất định còn có lần thứ hai, lần thứ ba, đến lúc đó làm sao bây giờ? Dịch Thừa, suy nghĩ một chút đi, ai theo dõi anh? Ai có thù oán với anh? Quan trọng là ai biết chuyện em với anh? Em dám cam đoan đám bạn trong ký túc xá của em không làm ra chuyện như vậy.”
Dịch Thừa suy nghĩ trong chốc lát, bỗng nhiên nói:“Tạ Hướng Đông.”
“Tạ giáo sư, thầy ấy có thù gì với anh?” Cổ Dĩ Tiêu nháy mắt,“Bởi vì ghen tị anh đẹp trai hơn hắn? Hay là…… Hắn thầm mến em cho nên xem anh thành tình địch?”
Dịch Thừa gõ đầu cô một cái trừng phạt cô không nghiêm túc,“Hắn bởi vì chức vị danh vọng cho nên bất mãn, mặt khác dường như biết chúng ta ở bờ biển ăn cua nướng, giống như có thử qua anh một lần nhưng mà khi đó anh vội vàng đi Bắc Kinh họp, không có để ý đến.”
“Nhìn không ra hắn lại để ý như vậy!” Cổ Dĩ Tiêu giận không thể nuốt, lập tức sinh ý niệm chỉnh Tạ Hướng Đông trong đầu.
“Để anh điều tra xem biết đâu có biến chuyển,nếu tra ra thật là Tạ Hướng Đông……”
“Anh có thể cắn ngược lại hắn một cái!”
“Anh không phải là cẩu……”Sau ót Dịch Thừa rơi xuống vài cái hắc tuyến.
Cổ Dĩ Tiêu từ phía sau ôm lấy cổ hắn, gục vào trên lưng cắn vào lổ tai hắn,“Anh dám đi Ninh Hạ em liền một ngụm cắn chết anh!”
Dịch Thừa trốn tránh kêu khổ không ngừng.
“Đúng rồi,em nghĩ ra một phương pháp chỉnh Tạ Hướng Đông nhưng phải nhờ anh phối hợp một chút.”
Dịch Thừa ngây ngẩn cả người,“Em muốn chỉnh hắn?”
Cổ Dĩ Tiêu dùng sức gật đầu,vừa nói đến phải chỉnh người cô so với ai khác đều dũng cảm hơn, lập tức khua tay múa chân đem kế hoạch của chính mình nói cho Dịch thừa,cười gian liên tục,ước gì lập tức có thể đi tìm Tạ Hướng Đông.
Dịch Thừa nghe xong kế hoạch của cô thầm than một hơi,Cổ Dĩ Tiêu quả thực chính là vô pháp vô thiên,nghĩ ra được kế hoạch ác độc đến cực điểm như vậy, may là không có dùng trên người hắn.Vốn định trách cứ cô vài câu,bỗng nhiên thấy cô nằm lên trên giường nhìn hắn vẫy tay,chớp mắt một cái,Dịch Thừa lập tức sắc mị nhào đến, đem cái gì Ninh Hạ, ảnh chụp, Tạ Hướng Đông quăng lên chín từng mây.
Hồng nhan họa thủy, một chút cũng không sai.
Chương 34: nghịch chuyển
Mặc dù Dịch Thừa muốn tra ra người gửi những tấm ảnh kia có phải Tạ Hướng Đông hay không nhưng mà chuyện như vậy làm sao tra. Bất quá Dịch Thừa lại nghe nói, hai phó giáo sư được cử đi Ninh Hạ một người là hắn một người là Tạ Hướng Đông.
Có lẽ thật là Tạ Hướng Đông.
Mặc kệ có phải Tạ Hướng Đông hay không thì hắn hôm nay cũng tiêu rồi bởi vì Cổ Dĩ Tiêu muốn chỉnh hắn. Dịch Thừa dạy xong khóa liền đến địa điểm đã hẹn nhưng không thấy Cổ Dĩ Tiêu. Hắn đợi chưa đầy vài phút sau lưng liền bị người nào đó vỗ mạnh một cái,một chút cũng không lưu tình giống như muốn đánh hắn đến nội thương hay sao ý.Người vô tình như vậy ngoại trừ Cổ Dĩ Tiêu ra còn có ai? Dịch Thừa xoay người vừa thấy liền không khỏi thối lui từng bước, trong lúc nhất thời lại nhận không ra người trước mắt.
Đây là một cái áo kiểu cũ màu đen,tất chân màu da,phía dưới là một đôi giày cao gót màu đen.Cô đeo một cái kính đen thật to dường như che đi nửa mặt của mình, tóc chải ngược về phía sau dáng vẻ rất quê mùa, còn xịt rất nhiều nước hoa,mùi thơm nồng nặc bay đến.
“Dĩ Tiêu?!” Kính mắt Dịch Thừa thiếu chút nữa từ mũi rơi xuống.
“Là em.” Cổ Dĩ Tiêu theo bản năng đẩy kính mắt nhếch miệng cười.
Dịch Thừa thực kinh ngạc nhìn cô, phát giác cô hiện tại nhìn qua so với hắn còn lớn hơn mười tuổi, thật sự là người cần ăn mặc,phật cần kim trang,ăn mày phải mặc đồ ăn mày.“Em tại sao ăn mặc thành như vậy?”
“Chúng ta không phải đến căn tin dành cho giáo sư sao?” Cổ Dĩ Tiêu còn nghĩ vòng vo,“Hình dáng em như vậy tương đối giống giáo sư nha,nếu em cứ trẻ tuổi xinh đẹp sợ làm nhiều người chú ý đến.”
Cô như vậy chỉ sợ càng dẫn ngươi chú ý …… Dịch Thừa lắc lắc đầu làm bộ không biết cô,đi đến căn tin giáo sư.
“Dịch giáo sư –” Cổ Dĩ Tiêu ở phía sau kêu lên,“Chờ tôi một chút!” Vén hai sợi tóc trên mặt ra, thực đứng đắn đi đến bên người Dịch Thừa, nói:“Hiện tại bắt đầu, anh phải gọi em là Cổ giáo sư.”
Dịch Thừa làm bộ không có nghe thấy, chỉ thấy Cổ Dĩ Tiêu nhếch miệng, dùng ngữ khí buồn nôn làm nũng nói:“Dịch giáo sư, anh gọi em một lần thôi~~ được không nha~~”
Dịch Thừa dừng lại quay đầu lại nhìn thoáng qua dáng vẻ đại thẩm của Cổ Dĩ Tiêu, quay đầu lại không tình nguyện gọi một tiếng:“Cổ…… giáo sư.”
Cổ Dĩ Tiêu lúc này mới cảm thấy hài lòng nở nụ cười, ngẩng đầu ưỡn ngực đi ra đến trước.
Hai người cùng nhau đi đến căn tin giáo sư,Cổ Dĩ Tiêu nhìn xung quanh một chút lập tức phát hiện Tạ Hướng Đông,hắn bưng một khay đồ ăn tìm được một vị trí ngồi xuống. Cổ Dĩ Tiêu cười lạnh một chút từ trong túi màu đen lấy ra một “Vũ khí bí mật”.
“Em thật sự tính làm như vậy……” Dịch Thừa xấu hổ hỏi.
“Tới cũng đã tới, nào có đạo lý lùi bước!” Cô chỉ cần quyết định xong sẽ không nửa đường buông tha. Nói về người gan dạ sáng suốt thích chỉnh người,cô_ Cổ Dĩ Tiêu tuyệt đối là người đứng đầu, bằng không lúc trước sẽ không bỏ thuốc xổ vào trong ly của Dịch Thừa .“Bắt đầu hành động!” Cô lại một lần nửa vỗ mạnh vào lưng Dịch Thừa, cho hắn một lời cổ vũ tinh thần và nụ cười làm người ta sởn tóc gáy.
Dịch Thừa chần chờ một chút cuối cùng đi đến vị trí Tạ Hướng Đông,trong tay ôm chồng chất một đống đạo cụ — hơn mười trương ấn nhưng mà không có gì tác dụng gì. Đi ngang qua Tạ Hướng Đông hắn cố ý vụng về đem mấy tờ giấy đó rơi đầy trên đất,sau đó ngồi xổm xuống lụm lên.
Theo như kịch bản Cổ Dĩ Tiêu,lúc này Tạ Hướng Đông hẳn là đi giúp đỡ. Nhưng mà Tạ Hướng Đông vẫn ngồi im như núi Thái Sơn, nhìn cũng không nhìn Dịch Thừa một cái, không biết là làm bộ không phát hiện hay là cô ý. Đi đến giúp đỡ chính là cô gái phụ trách thu dọn bàn ăn, không cần phải nói liền hướng về phía mặt Dịch Thừa nhìn say đắm.
Cổ Dĩ Tiêu tức giận đến dậm chân, liều mạng dùng ánh mắt trừng Dịch Thừa.
Dịch Thừa có lẽ là phát giác ánh mắt giết người của Cổ Dĩ Tiêu, cố ý đem tờ giấy ném ở đến dưới chân Tạ Hướng Đông,Tạ Hướng Đông rốt cục có phản ứng, giả mù sa mưa xoay người giúp hắn. Dịch Thừa sợ hắn nhặt được quá nhanh,liền cố ý luống cuống tay chân đem càng nhiều giấy rơi trên mặt đất.
Lúc này Cổ Dĩ Tiêu nhanh như chớp vọt lại đây, đem bình nhỏ có mù-tạc ,nước óc đổ vào đồ ăn của Tạ Hướng Đông, ly nước trà trong tách của hắn cũng bị cô bỏ thêm mù-tạc vào, ngay cả giấy trên bàn ăn cũng không buông tha. Đây là hành vi chỉnh người vô cùng thấp kém,Cổ Dĩ Tiêu lại làm không biết mệt, lúc sau hết thảy ok, cô ngẩng mặt lên tìm một chổ ngồi sau lưng Tạ Hướng Đông.
Hắn vì sao phải cùng cô làm chuyện mạo phạm như vậy…… Dịch Thừa thu thập xong một ít đống giấy vụn, nói cám ơn sau đó giả bộ thoải mái ngồi vào đối diện Cổ Dĩ Tiêu.
Tất cả chỉ là mở đầu mà thôi.
Tạ Hướng Đông không nghi ngờ gì,hắn gắp một miếng rau xanh đưa vào trong miệng,chỉ nhai vài cái thì hương cay xông thẳng lên mũi, lại tiếp tục nhằm về phía ót. Hắn che lỗ mũi,nước mắt thiếu chút nữa chảy xuống, âm thầm vùng vẫn hồi lâu mới thở lại bình thường.Chẳng lẽ hôm nay rau xanh ở căn tin có bỏ ớt ? Hắn thở ra một hơi thật dài,bưng tách trà ấm lên,uống một ngụm nước trà.Vừa uống vào nước trà giống như bom nguyên tử bùng nổ vị mù-tạc và đường tiến đến ót,sặc đến nước mắt và nước mũi đua nhau chảy ra giống như nước sông cuồn cuộn liên miên không dứt, lại như Hoàng Hà vỡ đê không thể vãn hồi. Hắn lấy giấy ăn trên bàn bôi loạn trên mắt và mũi.
Lúc này trong căn tin chợt nghe một tiếng hét thảm,Tạ Hướng Đông nhảy dựng lên vừa ho khan vừa hắt xì,tay hắn vung vẫy chân thì giậm xuống đất như người động kinh, nước mắt nước mũi còn có nước miếng tựa như thác nước ào ào chảy ra. Gương mặt vốn xấu xí giờ càng thêm dữ tợn giống như đang chịu mười cực hình mãn thanh,nhìn qua muốn đáng sợ bao nhiêu thì có bấy nhiêu.
“Thầy không sao chứ?” Cổ Dĩ Tiêu ra vẻ quan tâm đi đến nơi rối loạn kia thuận tiện dán tờ giấy sau lưng hắn.
Thật có thể nói là kêu trời trời không biết, kêu đất đất chẳng hay,Tạ Hướng Đông điên cuồng thật lâu, mặt xám như tro tàn, hé ra khuôn mặt đã sớm phân không rõ đâu là mũi đâu là mắt, ngũ quan giống như đều bị dời đi. Còn chưa có bình tĩnh trở lại,người chung quanh lại tuôn ra một trận cười to.
Hắn không thể hiểu nổi,nửa ngày mới phát hiện sau lưng hắn có một tờ giấy,hắn hổn hển kéo tờ giấy xuống liền thấy, mặt trên viết phim [ Đông Thành Tây Tựu ]
“Ai làm ?” Tạ Hướng Đông nghiến răng nghiến lợi, lập tức nhìn quét chung quanh,cuối cùng đem ánh mắt nhắm ngay Dịch Thừa.
Giờ phút này Dịch Thừa kịp thời phát huy diễn mặt hoàn mỹ của hắn, vẻ mặt vô tội và không giải thích được,miệng còn nói “Ai nhàm chán như vậy nha” Vừa nói còn nhiệt tâm đưa cho Tạ Hướng Đông một bịt khăn giấy.
Cổ Dĩ Tiêu thực vừa lòng hành động của mình,khoa trương cầm cái túi lớn lên,giẫm giày cao gót,ngón tay cong lên chỉnh lại kính mắt,sau đó mông uốn éo uốn éo ra khỏi căn tin giáo sư.
Chương 35
Vui vẻ không bao lâu Cổ Dĩ Tiêu liền buồn bực thấy Dịch Thừa nghe điện thoại của viện trưởng, sau đó vội vàng đi đến văn phòng viện trưởngcho đến bây giờ còn chưa có trở về. Cô lường trước phỏng chừng viện trưởng muốn phát uy, không biết Dịch Thừa có thể bị bắt đi Ninh Hạ hay không.
Cổ Dĩ Tiêu đứng ở trong nhà Dịch Thừa rầu rĩ không vui nhìn TV, phim bộ tình yêu trong TV luôn lấy kết cục viên mãn,cô nghĩ không biết chính mình và Dịch Thừa sẽ ở chung bao lâu.Cổ Dĩ Tiêu từng hỏi qua chị dâu Lăng Thiên,vì sao trước khi Cổ Dĩ Sênh đi Thụy Sĩ du học tình cảm của Lăng Thiên và Cổ Dĩ Sênh từ lưu luyến biến thành không ổn định. Lăng Thiên luôn nói đó là bởi vì chị ấy không tin Cổ Dĩ Sênh cũng không tin tình yêu, mà Cổ Dĩ Sênh cũng rất thoải mái nói hai người người cách nhau một khoảng cách xa cho nên nhiều khi bởi vì tịch mịch mà làm ra một số chuyện phản bội tình yêu ,tất cả mọi người đều có thể cam đoan chính mình không phản bội nhưng không thể cam đoan đối phương không phản bội đây là chuyện thường tình.
Nhìn di động Cổ Dĩ Tiêu rất muốn gọi điện thoại cho Dịch Thừa, chẳng qua là cô vẫn không gọi .
Bên ngoài vang lên tiếng bước chân quen thuộc,Cổ Dĩ Tiêu chạy tới mở cửa,ánh vào mi mắt cô chính là khuôn mặt âm trầm của Dịch Thừa, giống như vừa xui xẻo nuốt phải một con cóc.“Viện trưởng nói như thế nào?” Cổ Dĩ Tiêu không chút nghĩ ngợi trực tiếp hỏi.
“Danh sách đi Ninh Hạ không thể thay đổi, nên đi đúng là vẫn phải đi.” Dịch Thừa ném túi hồ sơ ném, sau ngồi lên sô pha kéo cà- vạt.
Cổ Dĩ Tiêu ngây người một chút,tâm tình thoáng cái rơi xuống điểm thấp nhất,cô hung dữ nói với Dịch Thừa:“Bỏ mù-tạc chẳng qua là tùy tiện chỉnh Tạ Hướng Đông, sớm biết rằng như thế em trực tiếp bỏ thuốc chuột,thuốc chết hắn là được!”
Dịch Thừa nghe thấy Cổ Dĩ Tiêu còn có suy nghĩ giết người,hắn nghĩ thầm rằng đời này tốt nhất không nên đắc tội với cô gái này. Ngay cả nghĩ như vậy hắn vẫn không buông tha kế hoạch đánh lừa Cổ Dĩ Tiêu của mình, tuy rằng hắn dự cảm khi bị vạch trần, kết cục sau đó của hắn nhất định cũng không tốt hơn Tạ Hướng Đông là bao,nhưng đàn ông đều hướng đến cái vui vẻ nhất thời,hậu quả và v..v.. bọn họ cũng không suy nghĩ chu toàn.
Thật ra viện trưởng hôm nay gọi Dịch Thừa đi không phải nói với hắn chuyện đi Ninh hạ,mà là rất vui mừng thông báo hắn, luận văn của hắn được triết học cấp quốc gia khen thưởng. Dịch Thừa cố ý nói bản thân nghĩ thông suốt nguyện ý ngàn dậm xa xôi đến Ninh Hạ.Bàn tay to của viện trưởng vung lên,nói trường học tạm thời không thể đem nhân tài vĩ đại như vậy giao cho trường khác, vẫn là đổi Tạ Hướng Đông đi thì tốt hơn. Dịch Thừa được tiện nghi còn khoe mã,vẻ mặt đau khổ nói chính mình có lẽ bị hiềm nghi về việc hối lộ,viện trưởng cân nhắc hồi lâu nhìn hắn cam đoan, nếu thật sự có người đem đến tòa soạn,ông nhất định đem chuyện này áp chế đi. Tóm lại trường học định lưu lại hắn,nhất định sẽ không vì vài tấm ảnh mà để hắn đi khỏi đại học X.
(bạn đang đọc truyện tại kênh truyện chấm wap chấm ét hắt,chúc các bạn vui vẻ)
Dịch Thừa đương nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội lừa gạt Cổ Dĩ Tiêu,từ lúc vào cửa liền bắt đầu đóng kịch ngay.
“Anh chừng nào thì đi?” Cổ Dĩ Tiêu u ám ngồi xổm sô pha bên cạnh, ủ rũ hỏi hắn.
Dịch Thừa suy nghĩ rồi lừa cô nói:“Thứ Hai.”
“Nhanh như vậy a?!” Cổ Dĩ Tiêu chấn động.
“Ủng hộ Tây Bộ khu cho nên càng nhanh càng tốt,mỗi một phút một giây cũng không thể trì hoãn.” Dịch Thừa giở giọng với cô, nói rất hay giống tư tưởng chính mình giác ngộ rất cao, trong lòng sớm không biết cười trộm thành cái dạng gì .“Làm một thanh niên tốt của thế kỷ mới,ta hẳn là hưởng ứng quốc gia kêu gọi, nơi nào của tổ quốc cần ta, ta liền đi đến nơi đó. Đừng nói là Tây Bộ Ninh Hạ, nếu tổ quốc muốn ta đi Afghanistan, ta cũng nhất định đi!”
Cổ Dĩ Tiêu hoảng hốt,không biết Dịch Thừa từ khi nào biến thành một thanh niên “cách mạng” mẫu mực như vậy, viện trưởng không hổ là viện trưởng mới bao lâu thời gian liền cải tạo hắn giống như người lao động bốn mươi năm trong ngục giam. Tuy rằng trong lòng thực kinh ngạc nhưng đầu cô từ từ chúi xuống sâu hơn.
“Em đang suy nghĩ cái gì?” Dịch Thừa đem tay đặt trên đầu cô.
Cổ Dĩ Tiêu thấp giọng nói:“Thuốc chuột vẫn là hạ viện trưởng thì tốt hơn.”
Vẻ mặt Dịch Thừa cứng đờ,thiếu chút nữa nhịn không được cười ha hả,nhưng vì muốn chỉnh Cổ Dĩ Tiêu hắn nhịn xuống giả bộ dáng vẻ rất đáng thương, kéo lấy tay Cổ Dĩ Tiêu hỏi:“Còn lại hai ngày này,em có thể ở tại chỗ này giúp anh chứ?”
“Được.” Cổ Dĩ Tiêu thực sảng khoái đáp ứng hắn, thậm chí còn đưa ra điều kiện càng thêm tốt đẹp chính là,“ Hai ngày này em đều nghe theo anh,anh có yêu cầu gì cứ việc căn dặn em. Muốn ăn cái gì em nhất định làm cho anh, muốn dùng cái gì em nhất định mua cho anh, còn có…… Còn có, không bao giờ … chỉnh anh nữa.”
Ác tậm của Dịch Thừa nhất thời xông ra được voi đòi tiên:“Vậy em giúp anh xoa bóp,sau đó làm một bàn đồ ăn thật ngon,tiếp theo lau sàn nhà và cái bàn một chút,cuối cùng là đi giặt quần áo.”
“Được!” Cổ Dĩ Tiêu đáp ứng thật sự sảng khoái,lập tức chạy đến giúp hắn xoa bóp bả vai.
Đây quả thực vượt qua dự liệu trước đó của hắn, hắn vốn thầm nghĩ phóng túng muốn cùng Cổ Dĩ Tiêu triền miên hai ngày mà thôi,không nghĩ tới nha đầu này lại ngoan như vậy.“Em vì sao ngoan như vậy?” Dịch Thừa hoài nghi hỏi.
“Bởi vì anh không còn thời gian nha.”
MB,nói cứ giống như đến thứ hai hắn bị người ta giết a.
Vì thế trong nhà Dịch Thừa thỉnh thoảng truyền ra một tiếng ra mệnh lệnh cùng một tiếng “Dạ!”,Dịch Thừa trong lòng hoàn toàn được thỏa mãn,vào ban đêm đến thời điểm lại càng không thể vãn hồi. Cổ Dĩ Tiêu để cho Dịch Thừa làm đến chân nhuyễn đi,ngay cả khí lực xoay người cũng không có,càng không biết bản thân ngủ như thế nào.Thuốc súng trong đầu cô dường như có thể xử bắn Dịch Thừa trong mười phút,nhưng mà cứ nghĩ đến thứ hai hắn phải đi Ninh Hạ,vẫn là nhịn xuống.
Nhưng mà chuyện không thuận lợi giống Dịch Thừa nghĩ như vậy.Sau khi sai vặt Cổ Dĩ Tiêu trong hai ngày và dùng hết hai hộp Durex Dịch Thừa ngủ thật sự rất ngon giấc,Cổ Dĩ Tiêu còn muốn giúp hắn làm bửa tối và điểm tâm ngọt cho nên đi xuống lầu. Không khéo thuận tay cầm lên một tờ báo lật xem,thấy được tin tức Dịch Thừa được khen thưởng, lại phát hiện một trang nói về tổng tuyển cử phái giáo sư đại học đi đến Ninh Hạ, mặt trên rõ ràng viết phó giáo sư Tạ Hướng Đông dẫn đội, căn bản không nhắc tới Dịch Thừa.
Cổ Dĩ Tiêu nhất thời hiểu được ,cô bị Dịch Thừa đùa giỡn .
Dịch Thừa bởi vì hai ngày này tiêu xài thể lực quá độ, ngủ ngon đến Cổ Dĩ Tiêu dùng dây thừng trói lại hắn cũng không biết. Chờ hắn tỉnh lại thời điểm,Cổ Dĩ Tiêu đem cái ghế dựa ngồi ở bên giường, cầm trong tay một cái trứng,ăn ngon lành.
Dịch Thừa hoảng hốt,giãy dụa, lại phát hiện chính mình bị dây thừng trói lại giống như sắp đem đi mổ. Như thế nào,nô lệ khởi nghĩa à? Hoặc là Cổ Dĩ Tiêu phản công muốn làm nữ vương ?
Cổ Dĩ Tiêu hừ lạnh một tiếng,đi đến tủ lạnh lấy một khối băng.
“Em muốn làm cái gì?” Dịch Thừa có thể cảm giác được mặt hắn tái xanh .
“Không có làm cái gì.” Cổ Dĩ Tiêu bưng cằm một khối băng đi đến,lấy tay vuốt ve mặt Dịch Thừa, đè thấp cổ họng nói:“Anh thích xong rồi nên đến phiên em .”
“Em trước nên cởi dây thừng ra, chúng ta bàn bạc kỹ hơn nha.” Dịch Thừa vọng tưởng kéo dài thời gian để tự bảo vệ mình.
“Em chính là quá hiền lành mới có thể bị anh lừa.” Cổ Dĩ Tiêu vỗ vỗ cái ót của mình.
Dịch Thừa biết mình chạy không khỏi khảo mấy khối băng nghiệm kia,cãi lại một câu:“Ngựa hiền thì bị ức hiếp,người hiền thì bị cưỡi.” Nói xong,hắn có chút châm chọc nhìn thoáng qua hộp BCS Durex trống trơn đầu giường.
Lại thích đem ngựa và người nói ngược lại!
“Như vậy anh cũng không đúng nha……” Cổ Dĩ Tiêu cầm lấy một khối băng vươn đầu lưỡi liếm một chút, khóe miệng giơ lên một nụ cười trả thù, sau đó xốc cái chăn trên người Dịch Thừa lên ,đem khối băng đặt ở trong ngực Dịch Thừa.
Dịch Thừa hít vào một hơi,vặn vẹo thân mình,khiến cho khối băng rớt sang một bên.
Cổ Dĩ Tiêu cười,cầm hai khối băng đặt lên ngực Dịch Thừa,làm hắn hét giống tiếng giết heo.Cô cười to ba tiếng đút khối băng vào trong miệng Dịch Thừa để hắn vui vẻ thoải máí.
“Dịch Thừa!” Dùng xong hai khối khối băng,Cổ Dĩ Tiêu nắm lên một thanh băng, nhe răng cười cảnh cáo hắn,“Ác giả ác báo, ta Cổ Dĩ Tiêu thay trời hành đạo, tiêu diệt ngươi!”
Dịch Thừa thề, về sau không bao giờ … đắc tội Cổ Dĩ Tiêu nữa. Nhưng mà hiện tại hối hận hiển nhiên đã không còn kịp rồi, mắt Dịch Thừa thấy thanh băng sẽ đặt lên ngực hắn,chỉ có thể nhắm mắt lại chờ chết.
Một hồi phong ba liền như vậy bình ổn,Dịch Thừa tuy rằng không cần đi Ninh Hạ, nhưng mà không biết hắn có thể bình an vượt qua khảo nghiệm khối băng hay không. Muốn biết trải qua khảo nghiệm khối băng Dịch Thừa còn có thể sống hay không thì xin hạ hồi phân giải!
Chương 36: Tai nạn xe cộ nửa đêm
Màn hình hiện ra điểm chính Hình Nhi Thượng Học,Dịch Thừa đứng trên bục giảng,cầm trong tay microphone, đèn chiếu vừa phát hình lên,vừa nhìn các học sinh giải thích cái gọi là “Vật lý học chi thượng” và “Vật lý học chi hạ”. Hắn cầm phấn viết,xoay người viết ra vài trọng điểm,lúc xoay người trở lại liền thấy một nữ sinh lén vào phòng học ngồi ở vị trí bên cạnh ghế trên, còn hy vọng đầu nam sinh phía trước có thể che cho mình. Dịch Thừa nhìn cô gái đó vài lần phát hiện ra là Cổ Dĩ Tiêu.
Cô không phải đang làm việc sao?
Dịch Thừa bất động thanh sắc tiếp tục dùng ngữ điệu cứng nhắc giảng bài, trên mặt không có biểu tình đặc biệt gì,lạnh lùng giống như trên thế giới không có một người đáng để hắn quan tâm.
Cổ Dĩ Tiêu chống cằm,rất có hứng thú nhìn chằm chằm Dịch Thừa. A, hắn giả dáng vẻ đứng đắn thật sự rất giống nha, nếu cô không biết hắn,thật đúng là sẽ bị hắn hù sợ.Kẻ hai mặt chết tiệt này, mỗi lần nhìn thấy dáng vẻ đứng đắn của hắn,Cổ Dĩ Tiêu liền nhịn không được muốn đến niết mặt hắn,xé vỡ mặt nạ ngụy trang cẩn thận của hắn, nhưng mà lo lắng một chút hình tượng của hắn trong lònng học sinh, vẫn là buông tha hắn đi.
Dịch Thừa đột nhiên nhớ tới,qua vài ngày nửa chính là sinh nhật của nữ ma đầu Cổ Dĩ Tiêu. Dịch Thừa như cũ tinh tường nhớ rõ,sau khi bản thân trải qua khảo nghiệm khối băng,Cổ Dĩ Tiêu ngồi ở trên người yếu ớt nói cho hắn tin tức này.
Tiếng chuông tan học vang lên, các học sinh đều thu thập sách vở rời khỏi,Cổ Dĩ Tiêu ngồi bất động.Dịch Thừa thấy cô không muốn đi lên nói chuyện với mình, hắn cũng không có đi lên nói chuyện với cô,vì thế trước vào đi toilet tẩy đi vết phấn trên tay,hắn không muốn tay dính đầy phấn vào khóa tiếp.
“Dịch Thừa.” Cổ Dĩ Tiêu đứng lại,gọi hắn một tiếng.
“Dĩ Tiêu……” Dịch Thừa vừa định hỏi cô có chuyện gì quan trọng mà đến trường học tìm hắn,bỗng nhiên hai mắt hắn trừng to phát hiện –“Nơi này là toilet nam!”
“Kể từ khi sinh cục cưng,người trong nhà đều vây quanh Cổ Điểm Điểm [ tên của con Cổ Dĩ Sênh ],không ai để ý em .” Cổ Dĩ Tiêu giống như không có nghe thấy gì,ai oán nhìn hắn, đáng thương hề hề nói,“Năm nay ba ba cũng không tổ chức sinh nhật cho em, nói đợi đến tiểu Điểm tròn nửa tuổi rồi cùng làm.” Cô bỗng nhiên nộ khí đằng đằng, nắm chặt tay,“Cái gì vui cùng!Em Cổ Dĩ Tiêu sinh nhật hai mươi ba tuổi đầy quan trọng,tại sao có thể cùng tiểu Điểm tròn nửa tuổi cùng tổ chức! Là hắn nửa tuổi chứ không phải em!”
“A!” Một nam sinh mới từ trong phòng WC bên cạnh đi ra, dây lưng còn không có cài tốt, thấy một cô gái đứng ở trong không khỏi quát to một tiếng, hai tay nắm chặt dây lưng quần ,giống như đối phương tùy thời có thể nhào đến.
Hai mắt Cổ Dĩ Tiêu lướt qua,giận trừng nam sinh không hay ho kia,“Muốn đi còn không mau vào!”
“A.” Nam sinh kia như ở trong mộng mới tỉnh,lại xoay người đi vào.
“Ba ba thật sự là trọng nam khinh nữ, có tôn tử thì……” Cổ Dĩ Tiêu tiếp tục oán giận .
Nam sinh kia lại mở cánh cửa ra,không hiểu nói một câu,“Nhưng mà tôi đã xong rồi ……”
“Dài dòng!” Cổ Dĩ Tiêu lại liếc mắt trừng một cái,“Cho ta đi một lần!”
“A.” Nam sinh lại đem cửa đóng lại.
“Dịch Thừa, cũng là anh tốt nhất ……” Cổ Dĩ Tiêu làm nũng nói, tiến sát trong lòng Dịch Thừa
Khóe mắt Dịch Thừa co rúm,hồi lâu không thể đáp lại — hắn tốt lắm sao? Hắn giống như cũng không tỏ ý kiến gì? Mặt khác ở trong toilet nam làm nũng hình như không thích hợp lắm thì phải?Thấy Cổ Dĩ Tiêu không có ý muốn ra ngoài,hắn dứt khoát kéo cô ,đưa cô khỏi toilet nam, đi đến thang lầu cách phòng.
“Anh tổ chức sinh nhật cho em sao?” Cổ Dĩ Tiêu ôm cổ hắn.
“Ừm.” Dịch Thừa nghĩ thầm rằng, nha đầu kia tám phần lại muốn làm ra chuyện không bình thường chúc mừng sinh nhật hai mươi ba tuổi đây. Hắn cảm thấy được ngày đó hắn nhất định rất xui xẻo .
“Thật tốt quá!” Cổ Dĩ Tiêu hung hăng hôn hắn một chút,sau đó sôi nổi rời khỏi.
☆★
Nhưng mà tất cả không thuận lợi như vậy. Sinh nhật ngày đó,Cổ Dĩ Tiêu ngồi ở trong phòng ăn đợi Dịch Thừa hai tiếng,gọi hắn nhiều cuộc điện nhưng hắn không có tiếp, cũng không có gửi tin nhắn trả lời. Cổ Dĩ Tiêu tự mình gọi một món cá,yên lặng ăn.Mấy ngày qua cô quả thật bị người ta quên lãng,thầm nghĩ tìm một người mừng sinh nhật với mình,người đó chính là Dịch Thừa.Sinh nhật mấy năm trước đều là cùng người nhà ăn mừng, anh trai Cổ Dĩ Sênh làm một bàn ăn thật lớn, ba ba sẽ mua một cái bánh sinh nhật cho cô. Hôm nay người nhà hỏi cô ăn mừng sinh nhật ra sao,cô nói sẽ đi với bạn để cho bọn họ chăm sóc tốt tiểu Điểm.
Dịch Thừa tại sao còn chưa có tới? Hắn trước kia cũng không muộn .
“Tại sao cô đơn như vậy nha?” Một người ngồi xuống ở đối diện cô, trong tay cằm một ly rượu đỏ.
“Là anh?” Cổ Dĩ Tiêu nâng mặt,chỉ thấy Hoàng Gia Phú nhếch khóe miệng, vẻ mặt hứng thú nhìn cô.
“Anh cũng một người sao?” Hoàng Gia Phú thi tình thoáng cái bộc phát,“A! Nhân sinh, luôn là tịch mịch và cô độc lặng lẽ đi về phía trước, giống như nến đỏ lệ nóng, giống như đêm tối hừng đông! Ban đêm chúng ta cùng nhau an ủi linh hồn cô đơn!”
Cổ Dĩ Tiêu vỗ tay tượng trưng vài cái.
“Tôi nhớ rõ hôm nay cũng là sinh nhật của cô?” Hoàng Gia Phú nhất loát lưu hải, thâm trầm nhìn Cổ Dĩ Tiêu,“Chúng ta sinh cùng năm,tôi vẫn chưa quên.”
“Cho nên anh cũng tới chỗ này chúc mừng?” Cổ Dĩ Tiêu trong lòng thầm than, tại sao lại gặp “mối tình đầu” ở chổ này, sớm biết như vậy cô đã đổi tiệm ăn khác.
“Không,em quá nông cạn .” Hoàng Gia Phú lắc đầu,“Tôi sinh là một người bình thường,chết cũng là một người bình thường, sinh nhật có cái gì đáng chúc mừng đâu?” Tay phải ấn lên ngực,tay trái đưa về phía trước,tựa như trong sách lịch sử tư thế kinh điển của Lenin,“Tôi đến nơi này để nhớ lại, nhớ lại tôi trải qua hai mươi ba năm thời gian, đã có bao nhiêu người vội vã đi qua đời tôi nhưng chỉ có vài người lưu lại ấn ký trong lòng tôi?”
“Mỗi người đều lưu ấn ký trong tim,cậu coi chừng mắc bệnh tim đấy nhá.” Cổ Dĩ Tiêu giội nước lạnh cho hắn.
“Ai ya, nổi buồn của ta, một người bình thường làm sao có thể hiểu được ?” Hoàng Gia Phú đấm ngực dậm chân, than thở người khác nông cạn và cuộc đời thâm trầm của mình.
“Tiên sinh,món mì Italy của ngài.”Người phục vụ đưa lên bửa cơm, lập tức chứng minhHoàng Gia Phú cũng là một người thường thôi.
Hoàng Gia Phú có thể cũng ý thức được điểm này, vì thể hiện hắn không phải là người bình thường, hắn lập tức đứng đắn nói:“Xin lấy giúp tôi một cái đũa và một cái thìa, cám ơn.”
Người phục vụ sửng sốt,sau đó lập tức đáp ứng, xoay người đi lấy chiếc đũa và thìa đến.
Hoàng Gia Phú gật gật đầu, dùng cái miệng nhỏ nhắn giống Lâm Đại Ngọc nói với người phục vụ “Cám ơn”.
Cổ Dĩ Tiêu xấu hổ nhìn Hoàng Gia Phú dùng chiếc đũa trộn mì giống như trộn cát,trộn tương lẫn vào nhau, trước dùng chiếc đũa gắp lên mấy cọng mì, một vòng một vòng đặt ở trong thìa, sau đó chậm rãi đưa vào cái miệng anh đào nhỏ nhắn. Hoàng Gia Phú không phải người bình thường cuối cùng có kết luận nói:“Rõ ràng chỉ cần hai cái đũa là có thể giải quyết mọi việc, vì sao lại dùng nĩa ăn ?”
Ngay lúc Cổ Dĩ Tiêu bởi vì nhìn Hoàng Gia Phú dùng cách đặc biệt ăn món pháp cô dường như quên cuộc hẹn với Dịch Thừa, điện thoại Dịch Thừa gọi đến. Cổ Dĩ Tiêu bĩu môi,tiếp điện thoại.
“…… Dĩ Tiêu, em ở nhà ăn sao?” Dịch Thừa dường như rất mệt nhọc.
“Đúng.” Cổ Dĩ Tiêu rầu rĩ trả lời một câu.
“Xin lỗi, anh……”
“Tới không được vì sao không nói sớm?!” Cổ Dĩ Tiêu vỗ cái bàn làm Hoàng Gia Phú sợ tới mức bị món Italy làm sặc,điên cuồng ho khan,ho đến một cọng mì Italy từ mũi hắn rơi ra.
“Cha anh đột nhiên bị tắc nghẽn cơ tim cấp tính, hiện tại anh đang ở bệnh viện.” Dịch Thừa thở dài một hơi,“Anh buổi chiều nhận được tin tức, không kịp nói cho em, lập tức ngồi xe quay về thành phố F, trực tiếp đến bệnh viện……”
“Vậy ba anh không có việc gì chứ? Hiện tại thế nào ?” Cổ Dĩ Tiêu lập tức không được tự nhiên.
“Bác sĩ vừa đến nói tình huống có chút không ổn định.”
“Nhất định không có việc gì,anhkhông nên lo lắng.” Cổ Dĩ Tiêu an ủi nói, bỗng nhiên lại vỗ cái bàn,“Bảo anh đừng lo lắng,anh nhất định sẽ lo lắng. Như vậy đi, ngày mai là thứ bảy,em hiện đón xe đến thành phố F cùng anh chờ tin tức của ba anh. Được không?”
“Dĩ Tiêu……” Dịch Thừa mệt mỏi trên mặt lộ ra một nụ cười nhạt,“Cám ơn. Bất quá không được,hiện tại quá muộn,nếu em muốn đến ngày mai ngồi xe đến.”
Cổ Dĩ Tiêu dường như lệ nóng doanh tròng,“Không nghĩ tới anh quan tâm em như vậy…..”
“Em đừng hiểu lầm.” Dịch Thừa lập tức sữa đúng lại,“Anh sợ em ảnh hưởng tài xế lái xe, hại một người một xe.”
Hỗn đản! Trong lòng Cổ Dĩ Tiêu thầm mắng,“Anh yên tâm,em bảo tài xế nhà đưa em đi, được không?”
“Vậy được rồi. Bảo tài xế lái xe cẩn thận một chút.”
“Được rồi.” Cổ Dĩ Tiêu treo điện thoại,nhìn thoáng qua Hoàng Gia Phú chậm rãi ăn, theo tốc độ ăn của hắn, đại khái có thể ăn vài tiếng đồng hồ.“Hoàng Gia Phú, em đi trước,em đi tính tiền,anh từ từ ăn nha.” Cô phất tay xoay người rời khỏi chỗ ngồi.
Hoàng Gia Phú vừa nghe như thế,vội kêu to một câu:“Em đi trả tiền? Vậy gọi thêm cho anh một phần Italy nha!”
☆★
“Dịch Thừa,con gọi điện cho ai?” Mẹ Dịch ngồi ở bên người,những lời hắn nói bà đều nghe rõ.
“Bạn gái của con.” Mặt Dịch Thừa không đổi sắc.
Mẹ Dịch rõ ràng lắp bắp kinh ngạc,“Tại sao cho tới bây giờ còn chưa có nghe con đề cập qua?”
“Lúc trước còn chưa có xác định quan hệ.” Dịch Thừa thở sâu,“Nếu không có gì bất ngờ xảy ra,con hy vọng kết hôn với cô ấy.”
“Chỉ hy vọng ba con ông ấy có thể tỉnh lại,chính mắt trông thấy người con dâu của chúng ta.” Nói xong khóe mắt ươn ướt,lo lắng nhìn người nằm trên giường bệnh.
Dịch Thừa ở trước mặt mẹ mình vẫn là một thanh niên mẫu mực,hắn chậm rãi đem chuyện giữa mình và Cổ Dĩ Tiêu nói cho mẹ hắn nghe,dĩ nhiên che giấu một ít chuyện kết giao giữa hai người bọn họ,hết sức tìm chút ưu điểm làm Cổ Dĩ Tiêu dịu dàng,nhu thuận một chút.Trên thực tế…… Dịch Thừa đối với Cổ Dĩ Tiêu không có gì tin tưởng, mẹ hắn ở trong trường học có tiếng là nghiêm khắc, không biết đối với con dâu có phải cũng nghiêm khắc giống học sinh mình hay không.
“Luận điều kiện gia đình, gia đình cô ấy và chúng ta xem như môn đăng hộ đối, nhưng mà thân phận của cô ấy và con hơi nhạy cảm.”Mẹ Dịch suy nghĩ một hồi rồi nói:“Mẹ cho rằng con ở trong trường học vẫn bảo trì bình thường, tận lực đợi đến khi cô ấy tốt nghiệp ,không nên nói toạt ra.Con hẳn là biết, nếu việc này bị truyền ra ngoài sẽ ảnh hưởng đến vấn đề tác phong, danh tiếng của con ở trong trường sẽ chịu ảnh hưởng,nhiều khi còn ảnh hưởng đến sự nghiệp của con.”
“Con sẽ chú ý.”
Chờ đợi chồng mình vượt qua giai đoạn nguy hiểm phải mất một khoảng thời gian, mắt thấy điểm haitiếng chuông vào nửa đêm,hai mắt chồng mình nhắm nghiền, không có dấu hiệu thức tỉnh.
Cổ Dĩ Tiêu hẳn là đang nhanh từ thành phố X đến thành phố F, đại khái lộ trình mất bốn tiếng đồng hồ. Dịch Thừa đi toilet rửa mặt,lúc trên đường quay về phòng bệnh, y tá chạy tới nói cho hắn biết,“Tiên sinh,cha hắn đã tỉnh, đã thoát khỏi nguy hiểm.” Dịch Thừa nhẹ nhàng thở ra, nói lời cám ơn, đang muốn tiến đến phòng bệnh chợt nghe vài y tá nghị luận :
“Vào lúc này dễ dàng xảy ra tai nạn xe cộ nhất, may mắn hôm nay trách nhiệm phần lớn là bác sĩ khoa ngoại,tất cả mọi người đều chuẩn bị đón người bệnh.”“Là xe vận tải sao?”“Không, là xe tư gia.Đang đi vào nơi này thì bị tung,hình như là từ thành phố X đi tới. Nghe nói rất thảm ,một chiếc xe thật tốt lại bị đâm thành không ra hình dạng,người ở bên trong phỏng chừng mất mạng. Tôi thấy nên trực tiếp kêu xe hoả táng đi đến hiện trường thì tốt hơn.”
Không lòng dạ nào nghe các cô nói chuyện phiếm Dịch Thừa bỗng nhiên dừng lại bước chân.
Chương 37
Dịch Thừa bỗng nhiên đứng im tại chỗ, điềm xấu trong lòng bỗng dưng phóng đại, hắn dồn sức kéo một y tá,“Cô nghe ai nói ?!”
Y tá hoảng sợ lắp bắp nói“Là, là radio……” Cô đang cầm một cái mp3còn nói,“Anh nghe lại radio một lần đi……”
Sắc mặt Dịch Thừa trắng bệch, một tay đoạt quá ống nghe điện thoại,chỉ nghe –“Các bạn tài xế xin chú ý, một chiếc từ thành phố X ở trên đường cao tốc lân cận xảy ra tai nạn xe cộ nghiêm trọng,xin mọi người đi ngang qua đoạn đường này nên chú ý, mặt khác nhắc nhở các tài xế lái xe buổi tối nên cẩn thận……. Tin tức mới nhất, xe cứu thương đã đến hiện trường xảy ra tai nạn, bên trong xe có một nam một nữ bị kẹt,tình huống nguy cấp,nam tài xế lái xe chứng thật đã tử vong, nữ hành khách mất quá nhiều máu, hiện tại nhân viên y tế đang tiến hành cấp cứu……”
Tiểu thuyết tình yêu là website chia sẻ những thể loại truyện hay nhất hiện nay, được nhiều người đọc yêu thích. Truyện được cập nhập hàng ngày. Hãy lưu địa chỉ web để truy cập nhanh hơn!