Polaroid
Tiểu thuyết tình yêu

Tiểu Thuyết Tình Yêu

Đọc truyện tại Tiểu Thuyết Tình Yêu

Loading...

Tiểu thuyết tình cảm Hoàng Tử Và Công Chúa Của Thế Giới Ngầm 

 

Tác giả: Mĩ Hoa Nhi 

 

Tình trạng bản gốc: Hoàn 

 

Convert: ss Mio 

 

Nguồn: ladyhouse00.wordpress.com 

 

Edit: Lady + anchan 

 

Thể loại : tình củm, đánh nhau, .... 

 

Số Chương: 44 

 

Post By : vodanhvg

 

Văn án:

 

 

Cô là sát thủ đứng thứ ba trên thế giới, thần bí, lãnh khốc. Cô là một hacker máy tính tài giỏi, tinh tế ổn trọng. Cô là thiên kim của tập đoàn tài chính nổi tiếng, tài trí. 

Anh là hắc bang lão đại, lạnh lùng, bá đạo. Anh là sát thủ đứng hàng thứ hai trên thế giới, ôn nhu, ổn trọng. Anh là công tử của tâph đoàn tài chính thế lực, phong độ, hào phóng không câu nệ. 

Trai tài gái sắc, cùng là thượng lưu xã hội quý tộc, cùng là hắc bạch bá chủ. Đều là một mục tiêu phấn đấu. Các cô cùng bọn họ trong lúc đó, rốt cuộc là yêu nhau hay thù hận, phi thường đáng giá chờ mong nga! 

 

*Giới thiệu nhân vật : 

 

 

Tên họ: Băng Thần ( là con lai Trung- Nhật ) 

 

Giới tính: Nữ 

 

Số tuổi: 17 

 

Chiều cao: 1. 71 

 

Tính cách: lạnh lùng vô tình, biến đổi thất thường. 

 

IQ : 205 (ngất ngây) 

 

Sở trường: Giết người, các loại võ thuật, ám khí, đưa xe, buôn bán quản lý, cầm kỳ thư họa mọi thứ thông. 

 

Là thiên kim của tập đoàn Băng Thị 

 

Thế giới đứng hàng thứ thứ hai Nhật Bổn trên giếng tịch Ông Trùm giấu mặt 

 

Thế giới đứng hàng thứ thứ ba nghề nghiệp sát thủ 

 

Làm cho người ta nghe tin đã sợ mất mật “Hồn tế” Đại bang chủ, ngoại hiệu “Tím hồn “ 

 

Tên họ: Trình Mộng 

 

Giới tính: Nữ 

 

Số tuổi: 17 

 

Chiều cao: 1. 70 

 

Tính cách: nội liễm, trầm ổn 

 

IQ : 200 

 

Sở trường: Sử dụng máy tính, võ thuật, đua xe, cầm kỳ thư họa mọi thứ thông. 

 

Gia đình: Cha mẹ và cô 

 

Là thiên kim của tập đoàn Trình Thị 

 

Làm cho người ta nghe tin đã sợ mất mật “Hồn tế” Nhị bang chủ, ngoại hiệu “Huyết hồn 

 

Tên họ: Lộ Phỉ Phỉ 

 

Giới tính: Nữ 

 

Số tuổi: 17 

 

Chiều cao: 1. 70 

 

Tính cách: mơ hồ, đại đại liệt liệt ( thích gì làm nấy) 

 

IQ : 200 

 

Sở trường: y thuật, võ thuật, vũ đạo, đua xe, cầm kỳ thư họa mọi thứ đều thông. 

 

Là thiên kim của tập đoàn Lộ thị 

 

Làm cho người ta nghe tin đã sợ mất mật “Hồn tế” Tam bang chủ, ngoại hiệu “U hồn “ 

 

Tên họ: Thiên Tĩnh Phong 

 

Giới tính: Nam 

 

Số tuổi: 17 

 

Chiều cao: 1. 85 

 

Tính cách: lạnh lùng, cao ngạo, hỉ nộ vô thường 

 

IQ : 230 

 

Sở trường: Đua xe, các loại võ thuật, khiêu vũ, ca hát ( tóm lại là rất nhiều tài ) 

 

Là người đứng đầu hắc đạo 

 

Đại bang chủ _ ” Huyết Phệ” 

 

Tên họ: Thượng Quan vũ 

 

Giới tính: Nam 

 

Số tuổi: 17 

 

Chiều cao: 1. 87 

 

Tính cách: ôn nhu, chững chạc 

 

IQ : 220 

 

Sở trường: Sử dụng máy tính, võ thuật, vũ đạo, đua xe,… 

 

( cũng là người tái giỏi toàn diện ) 

 

Là người nối nghiệp gia tộc Thượng Quan 

 

Nhị bang chủ _ ” Huyết Phệ” 

 

Tên họ: Lãnh Tử Hạo 

 

Giới tính: Nam 

 

Số tuổi: 17 

 

Chiều cao: 1. 83 

 

Tính cách: ánh mặt trời, tỉ mỉ ( ý chỉ người đào hoa) 

 

IQ : 220 

 

Sở trường: võ thuật, vũ đạo, đua xe… ( cũng là người giỏi toàn diện ) 

 

Là công tử của tập đoàn Lãnh Thị 

 

Tam bang chủ _ ”Huyết phệ” 

 

 

( Truyện này là do mình post lại của người khác chứ ko phải của mình, vì thế những vấn đề liên quan đến truyện mình ko giải quyết )

 

 

Chương 1: Ký ức 

"Mẹ,đừng ...đừng đi ... van xin người ...đừng đi ... . . .Hãy trở lại". 

A, thì ra chỉ là nằm mơ! Xem ra mình gặp ác mộng rồi! Khóe mắt ẩm ướt, đưa tay vừa sờ, nước mắt, đã bao lâu ko có rơi lệ a! Mắt nhìn đồng hồ, chỉ mới có 5 giờ sáng, đứng dậy đi tới cửa sổ, đẩy cưa ra hơi lạnh gió sớm thổi vào mặt, ko nhịn đc thân mình run run, vừa nằm lại trên giường, nhưng như thế nào cũng ko ngủ đc, chuyện cũ từng chút ôt thoáng hiện ở trg đầu. 

Mẹ, người có khỏe ko? 

Hôm sau 

" Tiểu thư, cô đã dậy rồi à." 

"Tiểu thư, bữa ăn sáng đã chuẩn bị xong" 

"Ông ta đâu?" Người hầu đã sớm quen cách cô gọi cha mình 

"Lão gua đã sớm lên công ty rồi." 

Gật đầu, ngồi vào bàn, lẳng lẳng ăn bữa ăn sáng

Hôm nay làm cái zì hào đâu rồi, có mún hay ko trở về trg bang xem môt chút, đang suy nghĩ. quản gia thanh âm đột nhiên vang lên. 

"Tiểu thư, Trình tiểu thư cùng Lộ tiểu thư tới rồi" 

"Mời họ vào đây" 

"Vâng" 

"Băng Thần, bạn trở lại sao ko nói cho chúng mình bik một tiếng, mình cùng Trình Mộng sẽ đi đón bạn" Lộ Phỉ Phỉ vừa vào đã nói thật to. thuện tiện chạy lai ôm cô. 

"Đúng vậy, nếu ko phải chú Tài nói, chúng mình cũng ko bik bạn về đâu" Trình Mộng cũng vào ôm cô. sau đó oán giận tựa như nói 

"Mình cũng quyết định trở lại tạm thời, còn mún nói cho các bạn một kinh hỉ đâu" Cô nhìn bọn họ nói, bất kể là đối vs người ngoài hay là người trong nhà, cô đều diện lên khuôn mặt lạnh lùng, chỉ khi đối vs 2 người bạn tốt này, cô mới có thể to thái độ ôn nhu. 

"Vậu hôm nay bạn mún đi dâu ?" Trình Mộng hỏi 

"Ko bik" 

"Vậy thì chúng ta đi dạo phố đi" 

"Tốt tốt, 3 người chúng ta đã lâu ko có ở chung 1 chỗ, cùng nhau đi dạo phố nữa" Lộ Phỉ Phỉ kích đông nói 

Ngất, Ficoll (tên tiếng Anh của Phỉ nhi) là người thik mua sắm, cô ko thể nào ko đồng ý đc, Lộ Phỉ Phỉ tỏ vẻ mặt đáng thương nhìn cô, vẻ mặt giống như đang nói: "Bạn ko đi thì mình sẽ khóc cho mà xem." Mà cô sợ nhất là khi Phỉ Phỉ khóc, quả thực sẽ bị cô nàng bám lấy đến sít sao. Azz! Sợ 2 người rồi cô liền gật đầu đồng ý. 

"OK! Mình cùng dạo phố nào" Phỉ Phỉ cao hứng vừa nhảy vừa nói. 

Cự tuyệt quản gia phái xe đưa bọn họ đi, tự mình lái xe, đi vài chỗ phồn hoa nhất của thành phố! Bởi vì giờ làm việc đã qua rồi, trên đường đã bớt người đi lại, cho nên bọn họ đã lập tức đến nơi, tìm đc chỗ đậu xe, phải đi dạo phố, mặc dù là giờ làm việc, nhg mọi người đi mua đồ đều phi thường náo nhiệt, nơi này mua đồ "hiệu" vốn là đắt tiền nhất, những người đến đây mua đồ, hẳn là những người giàu có. Cho nên an ninh ở đây vô cùng nghiêm ngặt. 

Nhìn Lộ Phỉ Phỉ đi dạo môt tiệm lại vừa môt tiệm, mua 1 bọc lại vừa 1 bọc, cũng đã đi dạo cho tới trưa rồi mà vẫn ko thấy mệt, cô thật là phục Phỉ Phỉ. 

"Phỉ Phỉ, bạn còn mún đi dạo à, mình tay chân đã mệt, chúng ta nghỉ ngơi 1 chút có đc hay ko ?" Rốt cục, Trình Mộng chịu ko đc, mở miệng nói, Lun tiện ghé vào tiệm trang sức ngồi nghỉ 

Phỉ Phỉ quay đầu lại vừa nhìn Trình Mộng, lại vừa nhìn cô, rồi lại nhìn ba túi lớn nhỏ trên tay hai người, rốt cục cũng gật đầu đồng ý "Đc rồi, cũng đã trưa rồi cgu1ng ta đi ăn cơm đi " 

Trình Mộng như trút đc gánh nặng thở ra 1 hơi " Rốt cục có thể bỏ tức rồi, mệt chết mình mất". Nhưng 1s sau Phỉ Phỉ nói típ " Mau đi ăn cơm, sau khi cơm nước xong típ tục đi dạo" Ngất 

Bọn họ đi vào nhà hàng đối diện, mún giữ sức tốt, phải ăn 1 bữa, đang chờ thức ăn mang lên, Trình Mộng hỏi cô " Băng Thần, tại sao đột nhiên như vậy lại từ Nhật Bản Trở về ?" 

"Đúng vậy, đúng vậy, mình cũng mún bik " Phỉ Phỉ phụ họa nói. 

"Cũng ko vó việc zì đáng lo" 

"Phải ko, trước kia dù xảy ra chuyện zì, bạn khi trở lại cũng sẽ nói trước cho chúng mình bik " Trình Mộng phản kháng. 

"Đừng nghĩ wa1 nhìu nữa" 

"Ừ, bất wa1, ne61y như có sự tình zì, nhất định phải nói cho chúng mình bik, ko đc đối vs chúng ta có bất cứ đir62u zì zấu diếm, bik ko?" Mộng yêu cầu. 

"Ừ" 

Trình Mộng còn mún nói điều zì đó, nhân lúc món ăn vừa đem lên, cô thuện tiện nói sang chuyện khác, ko để cho họ típ tục mở miệng hỏi thăm.

Cô có thể nói cho họ bik, cô đến đây là để tìm người đàn bà kia sao? Người đàn bà ấy vứt bỏ cô, là 1 người mưu mô, mặc dù cô rất hận bà ta, nhg cô ko thể hạ thủ giết bà ta đc, ko chỉ vì cô cùng bà ta có quan hệ máu mủ, còn bởi vì đây là người mà kiếp này ông ta yêu nhất, ông vì người đàn bà này đã tìm kiếm suốt 10 năm qua. 

Bà ta rốt cục là dạng người như thế nào! Ở chung 1 chổ suốt mấy năm nay, hai người họ cũng ko bik cô có bí mật này. 

Sau khi ăn cơm xong, Trình Mộng nói ko cần típ tục đi dạo, cho nên bọn họ đều về nhà, lúc ăn cơm, Trình Mộng và Phỉ Phỉ nói cho cô bik tình trạng gần đây, cho nên sau khi đưa 2 người họ về nhà, cô đi đấn phân bộ của Hồn Tế ( Bởi vì trụ sở chính ở Nhật Bản, nên phần lớn cô đều ở Nhật) 

Trong bang ko ai gặp wa diện mạo thật của bọn họ, bởi họ đều dịch dụng! Lái xe tới đến trước của phân bộ. 

"Đứng lại, đây là địa bàn của Hồn Tế, cô là người tới từ nơi nào?" 

Lấy ra tín vật ( Đại đương gia là chiếc nhẫn màu tím. Nhị đương gia là màu đỏ, Tam đương gia là màu lam) Vì vậy, tên bảo vệ nhìn vào, lập tức kêu lên "Chào Bang chủ" 

Những người khác vội vàng mở cửa để cho cô đi vào, bởi vì lúc cô ở ngoài cửa, tên bảo vệ đã báo cho những người khác, cho nên, vừa tiến vào những người cấp cao ở đây đều đã chờ ở đại sảnh 

Mọi người đều ra đón cô, quần áo chỉnh tề sếp thành 2 hàng " Chào Bang chủ" 

"Ngồi đi" 

"Báo cáo tình hình hiện nay ở các bang khác" 

"Bang chủ" - người đang nói chính là Đường chủ - chịu trách nhiệm tình báo " Mới vừa nhận đc tin tức, Lang Bang - môt bang chống đối vs chúng ta đã liên hiệp vs những bang nhỏ khác để đối phó chúng ta" 

" Cụ thể " 

END CHAP 1

“Nga, nói cụ thể đi” 

***************** 

An bài tốt mọi việc ở phân, khi vềnhà đã là mười giờ rồi. Về nhà sao! 

“Tiểu thư, cô đã về rồi” 

“Lão gia bảo rằng khi nào cô về thì vào thư phòng gặp ông ấy”. Ông ta tìm cô có chuyện gì? 

“Vào đi”. Một giọng nói uy nghiêm phát ra từ bên trong cửatruyền đến, mở cửa, ngẩng đầu nhìn cô một cái, lai tiếp tục vùi đầu làm việc, trước bàn làm việc là một người đàn ông trung niên,nhìn trông rất uy nghiêm, năm tháng ở trên người ông để lại quá nhiều dấu vết. Vốn là trên khuôn mặt đã có vài nếp nhăn, ở hai bên thái dương cũng đã điểm vài hạt tóc trắng, mái tóc đen đã được cắt tỉa gọn gàng, cho dù ở nhà cũng mặc tây trangcà vạt cẩn thận tỉ mỉ, không có chút nào xốc xếch! Đây chính là cha của cô, người quen thuộc nhất cũng là người xa lạ nhất. 

“Ngồi đi “ 

“Có việc gì?”. Bọn họ tựa như người ngoài, nói chuyện khách khí với nhau. 

“Con muốn đợi bao lâu” 

“Không xác định” 

“Có tính toán gì không ?” 

“Ta hỏi một chút không được sao?” Rốt cục ông cũng thả cây bút trên tay xuống, ngẩng đầu nhìn cô, hazz! Con bé cùng mẹ nó càng lúc càng giống nhau. Nó rốt cuộc cũng trưởng thành rồi! Có phải hay không nên đem công tygiao cho nó, để cho nó quản lý, ta như vậy hảo có thời gian đi tìm bà ấy rồi! 

Gần như xem thấu ý nghĩ của ông “Tôi sẽ không tiếp nhận công ty.” Cô lạnh lùng nói ”Ông nên biết tôi đã có sự nghiệp cùng bang phái của mình, tôi không muốn nhúng tay chuyện của ông.” 

“Đây cũng là chuyện sớm hay muộn.” Ông nhịn không được rống lớn “Lập tức đem cái công ty buồn cười đó cùng với bang phái gì đó giải tán đi.” 

“Ông không có quyền can thiệp vào chuyện của tôi”. Cô cũng nhịn không được nữa đáp lại thật to. 

“Ta là cha của con” 

“Ha ha ha, buồn cười, hiện tại đã biết ông là cha của tôi rồi ư, ông đã bao giờ làm trách nhiệm của một người cha chưa? Kể từ khi người đàn bà kia bỏ đi, ông đã từng chiếu cố tôi chưa ?” Hai mắtmơ hồ, ngẩng đầu nhìn hướng trần nhà, không muốn cho ông tathấy bộ dáng yếu ớt của cô! Nhịn xuống không thể để cho nước mắt chảy ra. Ông ta đi tới trước mặt của cô, buộc cô phải nhìn vào ông ấy”Bất kể con có thừa nhận hay không, trên người của con đang chảy máu của ta, conkhông thể thay đổi được.”

Cô bik, ông ta thông qua cô để nhìn 1 người khác, mẹ của cô,
người yêu của hắn - Tô Huệ, người phụ nữ Nhật Bản kia, đột nhiên
cảm giác ông ta thật đáng thương, ko nhịn đc nước mắt chảy xuống,
giơ 2 tay lên, lấy hai tay đặt ở hai vai của cô lấy ra, ngồi trở
lại trên ghế sa lon, lạnh lùng nói "Tôi đã thấy bà ta" 

"Cái zì, con nói đã nhìn thấy bà ấy" Thanh âm của ông nhịn ko đc mà run lên, kinh ngạc nhìn cô. 

" Đúng vậy, ở Nhật Bản" " Tôi đã đem tư liệu của người ấy điều tra rõ ràng, sau khi xem thì liên lạc vs tôi". Cô từ trong ba lô lấy ra 1 phong tài liệu đặt lên bàn, rồi đứng dậy rời đi, trước khi ra cửa, quay đầu lại nhìn ông 1 cái, vẫn đứng ở chỗ cũ ánh mắt ko có tiêu điểm, ông ta lại đang nghĩ bà ấy sao! 

*********************************************** 

"Tịch mịch mới nói yêu, vì sao em lại mún hư hỏng như vậy, ban đầu là người nào tỏ tình nói yêu vĩnh viễn ko thay đổi" bài hát này là nàng sau khi rời đi hắn thường nghe, sáng sớm người nào gọi điện thoại cho cô a! 

"Nói' 

"Băn Thần, chẳng phải hôm nay chúng ta sẽ đi học sao, mình đã cùng Mộng nói qua rồi, còn có thủ tục nhập học chúng ta cũng cho người làm tốt rồi nha". Phỉ Phỉ ở đầu dây bên kia kích động kêu to, nha đầu này, làm cái zì cung thật có tinh thần a! 

"Chẳng phải đã học xong rồi sao, vì sao phải đi học lại?" 

"Ai nha! Chúng ta ko phải là nhàm chán sao? Đi trường học ko tồi a, đi đi!Băng Thần" Phỉ Phỉ làm nũng nói "Hơn nữa Mộng cũng đồng ý rồi. Chúng mình lập tức tập hợ ở nhà bạn nha, cứ như vậy đi, mình đến ngay!" Bên kia đã ngắt điện thoại, cô chỉ có thể bất đắc dĩ lắc đầu. 

"Tiểu thư cô dậy rồi à?" 

"Ông ta đâu?" 

"Lão gia đi công ty rồi". Ko bik ông ta nghĩ như thế nào, chẳng phải đây là vấn đề ông ta mún bik ư, tại sao còn có thể bình tĩnh như thế đi làm. Hay là ông ta ko có yêu bà ấy như trg tưởng tượng của cô, hừ! 

Đang suy nghĩ, Trình Mộng cùng Phỉ Phỉ đã tới rồi "Băng Thần chúng mình đi thôi" 

"Ko cùng nhau ăn điểm tâm sao?" 

"Tốt, nhanh lên 1 chút nha, nếu bây giờ ko đi sẽ bị muộn mất." Phỉ Phỉ đáp

HỌC VIỆN HOÀNG GIA 

"Đến rồi" Trình Mộng lên tiếng, trường này là do ba gia tộc sáng lập, khắp nước chỉ có 2 học viện như thế này! Có thể ở chỗ này đi học đều là người có bối cảnh đặc biệt 

"Chúng ta phải đi báo danh" Phỉ Phỉ nói, ba người họ xem xe cất kĩ, hướng phòng làm việc của hiệu trưởng đi tới! Dọc đường đi hấp dẫn rất nhìu người. 

"Oa, học viên mới à, cô gái ở giữa ( Băng Thần ), ta đây mún đi đuổi theo cô ấy" Một tên mê gái A 

"Stop, nhìn người như vậy cô ta có thể coi trọng ngươi, hơn nữa nhìn cô ta lạnh lùng như vậy, ko sợ sẽ biến ngươi thành khối băng à" Một đám nữ sinh ghen tị nói. 

"Nhìn kìa, cô gái tóc đỏ bên cạnh( Trình Mộng ) thoạt nhìn rất linh hoạt, vượt wa mê người, ôi chao! Nếu làm bạn gái của ta thật là tốt". Tên mê gái B 

"Cô gái tóc lam ( Lộ Phỉ Phỉ ) cũng thật đáng yêu, ôi chao! Vừa đáng yêu vừa có khí chất, la2l lão bà của ta cũng đc." Mê gái nam C nói 

HẾT CHƯƠNG 2

Cau mày nhìn những người này, phí phạm si (ngu ngốc + mê gái) 

Thật vất vả tìm đc phòng của hiệu trưởng, gõ cửa"Mời vào" còn rất lễ phép. 

"Hiệu trưởng, chúng tôi đến báo danh" Phỉ Phỉ nói, hiệu trưởng ngẩng đầu nhìn ba người bọn họ, lấy ra tài liệu vừa nhìn, lại là 3 cô công chúa của 3 gia tộc. 

"Nga, các em đc phân vào lớp 11 , mún ta dẫn các em đi ko?" Hiệu trưởng lể phép đối vs bọn nó, ko có cảm giác làm bộ cùng nịnh nọt. Nhìn ra đc, Phỉ Phỉ cùng Trình Mộng đối vs vị hiệu trưởng này ấn tượng rất tốt. 

"Ko cần, tự chúng ta đi đc rồi, còn có, hi vọng hiệu trưởng đối vs thân phận của chúng ta giữ bí mật " Trình Mộng yêu cầu. 

"Đó là đương nhiên, ba vị tiểu thư yên tâm đi" 

Ra khỏi phòng làm việc của hiệu trưởng. Mộng nhỏ giọng nói "Hiệu trưởng này rất phù hợp, thẳng thắng, bik chúng ta là người của ba gia tộc lớn, cũng ko có một tia nịnh nọt, ko bik trường học này như thế nào, có phải hay ko cũng giống vs ông ấy." Băng Thần cùng Phỉ Phỉ nghe cũng cười gật đầu. 

********************************************* 

Lớp mười một 

"Các bạn học, hôm nay lớp chúng ta vừa chuyển tới ba vị đồng học, hi vọng các bạn học sau này có thể ở chung hòa thuận vs nhau" Ban đạo lớn tiếng nói (lớp trưởng) 

Mà trg lớp ko ai quan tâm anh ta, vẫn chơi điện thoại di động, hóa trang, ngủ, bất đắc dĩ, ban đạo đối vs đứng bên ngoài có chút lúng túng nói "Khụ! Ba vị đồng học vào đi" Ba người liếc mắt nhìn nhau, đã đoán đc bên trong là tình huống thế nào rồi, đi tới trước bàn giáo viên. 

"Nhìn kia, đây ko phải là ba vị mĩ nữ buổi sáng hôm nay đến ư, lại chuyển tới lớp chúng ta, ôi chao" tên giáp lên tiếng. 

"Oa! là họ, đúng vậy a, xem ra ta có cơ hội rồi" Tên bính liền đáp lại. 

" ... " 

Các bạn ở trong lớp thảo luận kịch liệt, đột nhiên ban đạo nói "Mọi người yên lặng nào, trước hết để cho đồng học mới tự giới thiệu mình, đc ko ?" 

Trong phòng học lập tức yên tĩnh lại. 

"Chào, mình tên là Lộ Phỉ Phỉ, sau này thỉnh thoảng mọi người chỉ giáo nha" Phỉ Phỉ nói xong, còn nháy mắt mấy cái. Ngất, còn giả bộ khả ái 

"Thật đáng yêu nha" A 

"Chào các bạn, mình tên là Trình Mộng " Mộng khẽ cười nói 

"Ta hôn mê rồi, cô ấy cười lên thật là đẹp nha" B 

"Băng Thần " Cô lạnh lùng báo ra tên của mình. 

"Có cá tính, cực giỏi a, ta thik" C 

"Tốt lắm, các bạn tự tìm chỗ ngồi cho mình đi! Chúng ta bắt đầu học." 

Nhìn vào dãy bàn gần cửa sổ không có ai, ba người bọn họ an vị hảo, Phỉ Phỉ cùng Trình Mộng ở phía trước, cô một người ngồi một loạt, phòng học ở lầu ba, có thể dễ dàng nhìn thấy hơn phân nửa sân trường, lấy ra sách giáo khoa, đang chuẩn bị đọc sách đột nhiên một bàn tay đặt lên trên bàn của họ "Không cho phép các ngươi ngồi ở đây."Nhìn theo bàn tay tô sơn đỏ,trắng nõn nhìn qua. Trong mắt lộ ra nét ganh tỵ với cô, cong cong lông mày, lông mi thật dài, làn da trắng nõn lộ ra nhàn nhạt phấn hồng, ôm trọn đôi môi, khuôn mặt tức giận. Là mỹ nữ đâu rồi, đáng tiếc so ra kém Mộng! Không tự chủ rung phía dưới, thấy cô lắc đầu không nói lời nào, cho là cô không đem ả ta đưa vào mắt, rống lên một tiếng "Uy, cô lắc đầu cái gì a" Hàn khí trên người phát ra, một chữ "Cút" không biết là bị tức, vẫn bị trên người của cô phát ra hơi thở bị hù dọa. Chu Mẫn rùng mình một cái nhưng vẫn mạnh miệng nói "Vị trí này là của Phong thiếu gia, không cho phép ngươi ngồi ở chỗ này". Phong thiếu gia? Không cần biết hắn ta là ai, vị trí này cô muốn định rồi, ân? Làm sao oán khí lại nặng như vậy, vừa nhìn, không phải đâu, lớp học cơ hồ tất cả nữ sinh cũng dung ánh mắt phát hỏa để nhìn, thật giống như muốn đem cô ăn tươi nuốt sống, bất quá, cô sẽ sợ sao? 

 

Cô đứng lên, nhìn Chu Mẫn, nhè nhẹ chuyển hàn khí thành sát khí, Chu Mẫn chân đã như nhũn ra rồi, nếu không phải chống vào cái bàn, chỉ sợ đã bị té ngã rồi , có mấy nữ sinh nhát gan không nhịn được khóc ra thành tiếng, ban đạo xem tình hình không đúng "Này, mọi người ở lại học đi". Nói xong cầm lấy sách giáo khoa bỏ chạy, mắt thấy ban đạo cũng chạy, những người khác mọi người so với thỏ chạy còn nhanh hơn. Trong chớp mắt trong phòng học, chỉ còn lại bốn người, cô vẫn lạnh lùng nhìn Chu Mẫn, hai chân của cô ta run rẩy không ngừng, mồ hôi lạnh theo khuôn mặt đi xuống giọt, nhưng nàng cũng không dám đi lau, nhìn nàng cái bộ dáng này, có chút khinh bỉ cô ta, dần dần thu lại sát khí trên người. Chu Mẫn đã chống đở không nối, ngất đi. Thật vô dụng. 

 

"Băng Thần, bạn đừng đùa nữa" Phỉ Phỉ vừa nhìn Chu Mẫn ngất đi,vừa nhìn cô. Nhìn Chu Mẫn trên mặt đất một lần nữa, rồi cầm lấy túi rời đi, Mộng cùng Phỉ Phỉ vội vàng đuổi theo. 

 

"Băng Thần, chúng ta đi ăn cơm thôi" Mộng nói. 

 

Gật đầu, dọc theo đường đi cười cười nói nói rất nhanh đã đến phòng ăn, bởi vì vẫn chưa tới tan giờ học thời gian, phòng ăn người không phải là rất nhiều, bọn họtìm một vị trí gần của sổ mà ngồi vào, "Tịch mịch mới nói yêu, vì sao em lại muốn hư hỏng như vậy, ban đầu là người nào tỏ tình nói yêu vĩnh viễn không thay đổi " " Nói" lấy điện thoại di động ra, nhìn cũng chưa từng nhìn liền trực tiếp nhận "Bang chủ, bọn họ bắt đầu hành động" 

 

"Mục tiêu". Bên cạnh vừa phát ra trận trận hàn khí. 

 

"Buổi tối, ở phân đường" 

 

"Làm chuẩn bị đi" 

 

"Hảo, bang chủ cẩn thận" 

 

"Ân" cúp điện thoại, lẳng lặng suy nghĩ . 

 

"Băng Thần, Băng Thần, Băng Thần" Phỉ Phỉ gọi. 

 

Gọi cô phải không? Ngẩng đầu nhìn Phỉ Phỉ "Đang suy nghĩ gì, xảy ra chuyện gì vậy" Phỉ Phỉ hỏi. 

 

"Không có gì" 

 

"Phải không, bạn mới vừa nghe điện thoại, trên người có sát khí, có phải hay không Hồn tế xảy ra chuyện gì" Mộng. 

 

"Ân" sau đó hạ giọng đem mọi chuyện nói cho các hai người biết. Nghe xong chuyện đã xảy ra, trên người các nàng cũng phát ra nhè nhẹ sát khí! 

 

Cô cười nắm lấy tay của họ, làm cho các họ yên tâm, nếu như ngay cả điểm này cũng làm không xong, thì những việc khác cũng không cần cho xen lẫn nữa! Nhìn tâm tình của hai người dần dần bình tĩnh trở lại, cô biết họ đã yên tâm, sau khi ăn cơm xong ba người trở lại phòng học, nhưng, đây là tình huống gì.

Chương 4: Gặp mặt 

 

Trong phòng học ba tầng bên ngoài đều bị vây quanh , hơn nữa, những người chạy nhanh nhất chắc cũng là nữ sinh, mơ hồ từ tận cùng bên trong truyền ra những tiếng thét chói tai. 

 

"A, Phong vương tử, mau nếm thử đồ ăn em làm cho anh!" Mỗ nữ A. 

 

"Hạo vương tử, em yêu anh, monh anh chấp nhận tấm long của em" Mỗ nữ B. 

 

"Vũ vương tử cười với ta ! A, ta hạnh phúc chết mất" Mỗ nữ C 

 

"…" . 

 

Ba người bọn họ không giải thích được liếc nhau một cái, phía sau còn có nhiều hơn nữ sinh cũng đi vào, đem bọn họ chen chúc tản ra ngoài. 

 

"Băng Thần, người nào giẫm chân của mình, đau muốn chết " Phỉ Phỉ kêu lên. 

 

"A, họ cũng nắm tóc mình! Muốn chết a" Mộng cũng vậy. 

 

A, người nào giẫm cô, đau quá! Ngất, đầu cô phát hỏa, gặp quỷ à! Cô trong đám người liều mạng tránh né, nhưng vẫn là bị những người đó làm cho bị thương , a, đau quá, vừa nhìn trên cánh tay xuất hiện năm rãnh máu, cô không nhịn được nữa! 

 

"A, người nào a, người nào đem tôi vẫn ra tới đây vậy". Kỳ quái, rõ ràng ở bên trong a, làm sao thoáng cái lại bay đến phòng học phía ngoài . 

 

"A " 

 

Đụng 

 

Loảng xoảng. 

 

" Ai u". Một hai ba bốn nhất nhất đều bị cô đá ra ngoài phòng học, Phỉ Phỉ cùng Trình Mộng nhìn thấy cô ở chỗ này vung tay, không nhịn được cũng làm giống cô, đem bọn họ dọn dẹp đi ra ngoài. Rốt cục, bên trong các nữ sinh phát hiện điều gì đó không đúng, rối rít quay đầu lại nhìn, xác thực nhìn thấy phòng học phía ngoài nữ sinh thật giống như xếp La Hán giống nhau, một tầng một tầng gục trên mặt đất mà kêu rên! Mà bên trong phòng học xác thực xuất hiện một mảnh chân không giải đất, ba người đầu tóc rối bời quần áo xốc xếch hai tay ôm ngực nhìnbọn họ, hơn nữa từ trên người tán phát ra một trận lạnh lẻo, ở nơi này đang là mùa hè nóng bức, nhưng cảm giác được một luồng khí lạnh! Người ở phía ngoài sẽ không biết đây là kiệt tác của ba nữ sinh này, quá vạm vỡ đi! Ba người tiến về phía trước, tất cả nữ sinh cũng lập tức giải tán, trong nháy mắt vô ảnh vô tung biến mất, rốt cục thấy rõ ràng rồi trong vòng vây người, ba người quan sát bọn họ đồng thời ( ba anh nhìn ba chị đấy), bọn họ cũng đang quan sát ba người, trong đầu hiện ra ba người tư chất không lường trước ( mặc dù cũng không là vì bọn họ mà đến, nhưng trong sân trường phong vân nhân sự hay là hiểu rõ một chút ). 

 

Ha hả các cô chính là Tam vương tử, lớn lên khá tốt a. Ba người bọn họ liếc mắt nhìn nhau, hướng chỗ ngồi đi tới, mà Thiên Tỉnh Phong vừa lúc ngồi vị trí của cô, Thiên Vũ cùng Tử Hạo ngồi ở phía sau cô một loạt, đi lên trước đối diện lẫn nhau. 

 

Này ba nữ sinh đặc biệt đây rồi, đặc biệt là cô gái tóc tím này, mái tóc tím được xõa ra sau, gió thổi nhẹ vào mái tóc tỏa ra mùi hương nhè nhẹ, lộ ra nhè nhẹ hấp dẫn, gương mặt xinh đẹp vây quanh hai khỏa linh động xác thực lạnh lùng đen trân châu, không, nàng mang ẩn hình ánh mắt rồi. Cong cong lông mày, lông mi thật dài, trắng nõn không rảnh da lộ ra nhàn nhạt phấn hồng, thật mỏng đôi môi như hoa hồng biện loại kiều diễm ướt át!"Đồng học, này là chỗ ngồi của ta" thấy vậy nhập thần, Thiên Tỉnh Phong bị thanh âm đột nhiên xuất hiện kéo trở về. 

 

"Cô tên là gì ?" Thiên Tĩnh Phong hỏi 

 

Ôi chao! Làm sao đột nhiên hỏi tên của cô, nhìn thấu nghi ngờ của cô "Tôi nghĩ dã gặp cô, cô rất đặc biệt" . 

 

Cô lạnh lùng nói ra "Không có hứng thú biết ngươi". Thừa dịp Tĩnh Phong không có chú ý, đẩy ra, ngồi lại vị trí của anh ta, nằm úp sấp xuống chuẩn bị ngủ! 

 

"Băng Thần, bạn bị thương nữa à." Mộng lo lắng hỏi. 

 

Ngẩng đầu, Mộng cùng Phỉ Phỉ đang xoay đầu lại nhìn cô, gật đầu, coi như là đáp lại. Hảo bực mình a, tối hôm qua căn bản không ngủ được! 

 

"Có cần xuống phòng y tế không?" Phỉ Phỉ 

 

"Không cần" . 

 

Đột nhiên cảm giác cánh tay bị người nào đó kéo dậy, cô mở mắt nhìn, là Thiên Tĩnh Phong, anh ta muốn làm gì? Không đợi cô kịp phản ứng, cũng đã bị anh kéo ra khỏi phòng học, phục hồi tinh thần lại, mạnh mẽ hất tay của anh ra, dùng sức quá mạnh, thiếu chút nữa ngã nhào! Bọn họ cứ như vậy mà nhìn nhau , người nào cũng không nói chuyện. Mộng, Phỉ Phỉ, Quang Vũ, Tử Hạo ngay sau đó cũng đi theo hai người họ ra ngoài. 

 

"Đi phòng cứu thương." Phong lạnh lùng ra lệnh. 

 

Không để ý tới anh ta, xoay người đang muốn trở lại, lại bị anh túm ở "Tôi nói, đi phòng cứu thương, cô nghe không hiểu sao?" 

 

Anh ta cho mình là ai a, không giải thích được! Lần nữa hất ra tay của hắn, lại bị Mộng cùng Phỉ Phỉ khuyên "Băng Thần, nghe anh ấy, đi đi, đem vết thương băng bó lại, tránh bị nhiễm trùng " 

 

Nhìn các người một cái "Ân" Cô nhẹ nhàng gật đầu. 

 

Ba người bọn họ hướng phòng cứu thương đi tới, mà ba tên thiếu gia cũng đi theo sau, Phỉ Phỉ cùng Trình Mộng trên người ít nhiều gì cũng có chút bị thương, ba người đơn giản xử lý, liền chuẩn bị trở về phòng học, "Tịch mịch mới nói yêu, vì sao ngươi em lại hư hỏng như vậy, làm…" Tiếng Điện thoại vang lê "Alô" 

 

"Là ta" Cô dừng bước, là ông, ông ta rốt cục không nhịn được tìm cô rồi. 

 

"Có việc gì ?" Cô lạnh lùng nói, nhưng trong giọng nói vẫn có một tia vui vẻ, Phỉ Phỉ cùng Mộng cảm giác được, cũng dừng bước lại xem cô. 

 

 

"Ta nghĩ rồi, ta muốn đi tìm bà ấy". Ai! Cô rốt cuộc cũng biết. Xem ra cô xem thấp vị trí ủa người đàn bà kia ở trong lòng ông ta. 

 

"Vậy à." 

 

"Ta rời đi trong khoảng thời gian này, con có thể hay không giúp ta xử lý mộtoôs việc của công ty" 

 

"Bao lâu? " 

 

"Rất nhanh, một tháng là tốt rồi" 

 

"Ông đã xem rồi sao?" Người này muốn cô nói như thế nào cho phải a, rõ ràng cũng đã trở về không được, nhưng vẫn là như thế kiên trì. 

 

"Ân" 

 

"Vậy ông còn muốn đi. " 

 

"Ta muốn hỏi rõ ràng, bất kể nàng hiện tại là dạng gì, ta cũng muốn biết nguyên do, chết cũng phải thấy xác. " 

 

"Tôi sẽ phái người bảo vệ ông" 

 

"Cảm ơn con". Cúp điện thoại, lộ ra một nụ cười thống khổ. 

 

"Băng Thần, tại sao, tại sao mình cảm giác bạn vừa rất vui vẻ vừa rất đau đớn vậy" Mộng. 

 

"Không có gì, đi thôi, trở về lớp" 

 

Hôm nay một ngày như vậy lại kết thúc, cũng đâu có nhàm chán ?

Chương 5 

 

"Tịch mịch mới nói yêu, vì sao em lại muốn hư hỏng như vậy " 

 

" Uy " 

 

"Băng Thần, chúng mình đang ở Bar Tịch Mịch, cậu tới đây đi?" Mộng. 

 

"Ân, chờ mình tí ". Cúp điện thoại, lấy được cái chìa khóa ra cửa, lấy xe của cô hướng Tịch Mịch lên đường. Cô thích đua xe, có thể nghe được tiengs gió thổi vù vù qua bên tai, nhìn đường phố, người đi đường, xe cộ nhanh chóng lui về phía sau, còn có những chiếc xe khác cùng đua với nhau… Bọn chúng làm cô khoái cảm, cũng làm cho ta cảm thấy đắc ý, thống khoái! Không biết đã vượt qua bao nhiêu chiếc, không biết xuyên qua bao nhiêu xe , rốt cục cô tới . Một thân ảnh xinh đẹp bước xuống xe, tháo nón an toàn xuống. 

 

"A! Mau nhìn này, cô ả này lái chiếc Motorcycles, ôi chao! Tuyệt diệu, ta thích". Mấy tên côn đồ hướng cô đi tới, nói chuyện đồng thời còn hướng cô vươn tay ra, cô thuận thế bắt được tay của hắn, đánh về phía sau một cái "Răng rắc" tiếng xương gãy vang lên. Một cước đá vào bụng của hắn, đá ra xa hai thước, những tên côn đồ khác thấy thế, rối rít hướng cô xuất thủ. 

 

"Ai nha. " 

 

"A!" Nhìn trên mặt đất bọn chúng nằm trên mặt đất, vỗ vỗ tay đi vào Bar Tịch Mịch. Ánh đèn lập lòe, tiếng nhạc chói tai, âm thanh thật to, khó nghe. 

 

"Băng Thần, bạn làm sao mới đến a." Phỉ Phỉ. 

 

"Phải giải quyết một số vấn đề nhỏ." Gật đầu, lỗ tai cuối cùng thanh tịnh, mở cửa đi vào, ôi chao! Làm sao ba người bọn hắn ở chỗ này, cô nghi ngờ nhìn hướng Phỉ Phỉ! 

 

Phỉ Phỉ đối cô xin lỗi nhún nhún vai, ý là, chính bọn hắn muốn tới đùa, cô cũng không có biện pháp a. Ngất! Nha đầu này, Phỉ Phỉ cùng Tử Hạo ngồi cùng nhau, Thiên Vũ cùng Trình Mộng ngồi cùng nhau, chỉ có Tĩnh Phong bên cạnh còn có một vị, nhớ tới hành vi hồi sáng của anh ta, không muốn cùng anh ta ngồi cùng nhau, Phỉ Phỉ nhìn cô chậm chạp không vào ngồi, liền ở phía sau đẩy cô một cái, mất thăng bằng, ngã vào người của Tĩnh Phong, anh lập tức đỡ lấy cô, trời ạ, tim làm sao lại đập nhanh như vậy, nóng quá! Vội vàng thoát khỏi lòng anh, ngồi sang bên cạnh. Anh đây là thế nào, bị cô hất ra, lại có một tia mất mác. Nhìn anh mặt ửng đỏ, cô lại có một tia động tâm. Người này này cũng sẽ đỏ mặt a! Thật thú vị. 

 

Lấy điện thoại di động ra nhìn thời gian. Mười một giờ rồi, họ cũng đã bắt đầu , nghĩ tới khóe miệng lộ ra một tia Thị Huyết mỉm cười, vừa lúc bị Trình Mộng thấy, Mộng biết cô một khi lộ ra nụ cười như thế, tỏ vẻ cô muốn sát giới rồi, vừa lo lắng nhìn cô. 

 

"Băng Thần, cậu không đi sao?" 

 

Cô nhìn Mộng lạnh lùng nói "Tại sao phải đi? " 

 

"Nhưng là, mình lo lắng " 

 

"Không nên lo lắng, tin tưởng vào lựa chọn của mình, ok? " Cô cắt đứt lời Mộng mà nói…, ba người bọn hắn không hiểu hai người đang nói gì. 

 

"Chuyện gì vậy, nghe tới thật giống như rất nguy hiểm" Tử Hạo. 

 

Cô lạnh lùng nhìn anh một cái, ý nói không nên hỏi, bớt can thiệp vào đi. 

 

Anh lúng túng sờ sờ lỗ mũi, xem một chút ngồi ở bên cạnh Phong tiếp tục uống rượu. Phong trong lòng cũng rất tò mò, đôi môi giật giật, nhưng cuối cùng cũng không có hỏi ra lời. 

 

Điện thoại di động vang lên, phát tới tin tức: Đã bắt đầu, bên Lang Bang một phần ba đã đi đến quán bar Tịch Mịch chọn nơi xử lý. Còn có một bộ phận đi đến đó, số ít ở lại Lang Bang tổng bộ. 

 

Đây là cái gì, giương đông kích tây sao? Muốn đánh nhau trở tay không kịp. Trong dự liệu chuyện. Lập tức có tin tức mới: Giữ nguyên kế hoạch tiến hành. 

 

Hắc hắc, cô để Lang Bang tối nay trên thế giới đều biến mất hoàn toàn, quanh thân sát khí hiện lên, khóe miệng không tự chủ lại lộ ra Thị Huyết mỉm cười. 

 

"Người này không dễ chọc" Đây là ý nghĩ của ba chàng trai, lấy ra một chai bia, giết chết. Đứng dậy rời đi , lưu lại Phỉ Phỉ cùng Mộng và ba người bọn họ. 

 

Trong phòng. 

 

"Mộng, Băng Thần một thân sát khí muốn làm gì đi a" Thiên Vũ thắc mắc hỏi. 

 

"Nga, chắc là ba của bạn ấy ở công ty xảy ra chuyện gì đó." Trình Mộng đáp. 

 

"Phải không, công ty gặp chuyện không may cũng không cần đi tìm người liều mạng." Tử Hạo không tin trả lời. 

 

"Bạn ấy làm việc, không ai có thể hiểu được, chúng tôi sống chung 10 năm cũng không thể nhìn thấu bạn ấy." Phỉ Phỉ đáp. 

 

"Chỉ có ý niệm giết người trên thân mới sẽ xuất hiện sát khí, không phải sao?" Tĩnh Phong khẳng định rất đúng lời họ nói. 

 

Thiên Vũ, Tử Hạo, Tĩnh Phong nhìn Trình Mộng cùng Phỉ Phỉ, hi vọng hai người có thể đưa ra một giải thích hợp lý. Mộng ở trong lòng oán trách: Bọn họ làm sao tỉ mỉ như vậy a, Băng Thần, bạn làm bọn mình rơi vào vấn đề khó khăn rồi. 

 

"Ân, đây là bởi vì, bởi vì…" Phỉ Phỉ ấp a ấp úng không nói ra. 

 

"Bởi vì bạn ấy vốn chính là người của hắc đạo, cho nên trên người có sát khí là điều tất nhiên thôi." Mộng giải thích. 

 

Phỉ Phỉ quay đầu nhìn về phía mộng, làm sao bạn đem những này nói cho bọn họ biết a. 

 

Mộng hướng Phỉ Phỉ ánh mắt bảo cô yên tâm.

Ba người bọn họ nhìn về phía Mộng, hi vọng cô nói rõ ràng "Băng Thần vốn chính là người của hắc đạo, bất quá cũng là hai năm trước, chúng tôi cũng là mới biết được. " Mộng đành phải nói láo, thật ra thì các cô từ khi 12 tuổi đã lập nên "Hồn tế" rồi, năm năm sau họ đưa "Hồn tế" phát triển trở thành vì bang phái đứng hàng thế giới, toàn cầu các nơi đều có phân bộ, công ty lớn thế hai trên thế giới Nhật Bổn là do Băng Thần gây dựng nên. Chỉ bất quá những thứ này trừ ba người bọn họ, không có người nào biết! 

 

"Cô ấy tại sao là người của hắc đạo, người bang phái nào? Chịu trách nhiệm gì?" Phong. 

 

"Không biết, về chuyện hắc đạo, bạn ấy chưa bao giờ có cho chúng ta hỏi tới, nói biết đến càng nhiều sẽ càng nguy hiểm, cho nên về bạn làm gì chúng tôi thật sự không biết" Mộng. 

 

Người này, sẽ không có nguy hiểm sao, không được, anh phải nhanh lên làm cho cô rút lui khỏi hắc đạo. Nghĩ tới cô sẽ gặp nguy hiểm, anh không nhịn được cảm thấy đau lòng. Bên cạnh nhiệt độ trong nháy mắt giảm xuống! Đứng lên đang muốn ra khỏi cửa.

 

"Cậu đi đâu vậy" Phỉ Phỉ. 

 

Quay đầu lại nhìn về phía Phỉ Phỉ, lạnh lùng nói "Tìm cô ấy." 

 

"Mình khuyên cậu không nên đi." Mộng đi tới bên cạnh Tĩnh Phong. 

 

Nghi ngờ nhìn hướng Mộng "Tại sao?" 

 

"Cậu biết đi nơi nào tìm? Bạn ấy không thích người khác can thiệp chuyện của mình, sẽ làm cho bạn ấy chán, cậu nguyện ý làm cho bạn ấy chán sao?" Mộng nhìn ra cái người lạnh lùng này đã thích Băng thần rồi, hai người cũng như vậy kiêu ngạo, lạnh lùng như thế nào ở chung được a. (*__*) hì hì… , có chút mong đợi nga! 

 

Không, anh không muốn làm cho cô ấy chán anh, nên làm cái gì bây giờ, tức giận một quyền nện ở trên tường, thấy tình huống như thế, Quang vũ cùng Tử Hạo ngăn lại hành vi của anh, đem Phong ở trên ghế sa lon ngồi xuống, azz, thật không đành lòng thấy anh như vậy, đi tới vỗ vỗ vai anh "Yên tâm đi, Băng Thần có không có chuyện gì, mỗi lần xong chuyện, bạn áy sẽ gọi điện cho bọn mình báo là bình an. " Mộng. 

 

Nhìn người nằm trên mặt đất ngổn ngang, không ngừng giãy dụa, thật vô dụng, như vậy không lịch sự đánh, chán ghét nhìn bọn hắn một cái, theo mật đạo đi lên lầu hai, khúc quanh "Đứng lại" một cây thương để ở mi tâm của cô. 

 

"Ngươi là sát thủ của "Hồn tế" ?" Người cầm súng hướng về phía cô chính là bang chủ của Lang Bang – Lang Đầu, hắn từng bước đi tới, cô từng bước lui về phía sau, lui trở về lầu dưới đại sảnh đứng lại. 

 

"Ngươi là ai? Tại sao đánh lén người của Lang Bang ta? Chúng ta có cừu oán với nhau sao?" 

 

Khóe miệng lộ ra mỉm cười khinh miệt, hừ lạnh nói "Ở trên đường thấy nào nhiệt nên vào xem, không được sao? " 

 

"Ngươi, hừ, rượu mời không uống lại muốn uống rượu phạt." Hiển nhiên hắn tức giận rồi "Vạy thì ta không khách khí nữa." 

 

Nói xong, giơ súng lên, ngón tay chậm rãi bóp cò, chăm chú nhìn chằm chằm ngón tay của hắn, mắt thấy ngón tay của hắn sẽ phải giữ chặt cò súng, không có biện pháp, chỉ có liều mạng. 

 

Đối với hắn lộ ra một mỉm cười khinh miệt, thừa dịp hắn ngây người hết sức, đã sớm giấu ở ống tay áo ám khí phát ra, hắn cũng là người từng trải, trong nháy mắt kịp phản ứng, bóp cò, "Phanh" đạn cùng ám khí lần lượt bay ra, thân thể vi tà, đạn gặp thoáng qua, hắn nhanh chóng tránh không kịp một cây chủy thủ sắp cắm lên người mình, Lang Đầu hai mắt nhìn chằm chằm cô, khuôn mặt không dám tin. 

 

"Ngươi" Thân thể chậm rãi lui về phía sau, ôm đầu vết thương, đáng chết, thiếu chút nữa, đi tới bên cạnh hắn, mỉm cười nhìn hắn "Chết không nhắm mắt sao? Ta là "Hồn tế" tím hồn, ngươi chưa nghe qua sao, như vậy, chúng ta coi như không cừu không oán sao?" 

 

Tháo mặt nạ xuống, để cho hắn thấy rõ dung mạo của cô, từ trên người hắn hung hăng rút ra cây đao, máu đi theo phun vải ra, nhuộm đỏ che ở trước mặt trước, nhìn hoa lệ trước lại một lần bị máu tươi nhuộm đỏ, trên tay lại giết một cái mạng rồi, bất đắc dĩ a! ( cô giết người ta mà còn báo là bất đắc dĩ)

 

Loading...

Tiểu thuyết tình yêu là website chia sẻ những thể loại truyện hay nhất hiện nay, được nhiều người đọc yêu thích. Truyện được cập nhập hàng ngày. Hãy lưu địa chỉ web để truy cập nhanh hơn!

Chúc các bạn online vui vẻ !

Laptop Tùng Anh

Tour Phú Quốc

Vinhomes Cầu Rào 2

Trang Chủ