“Là Thần, đây là đạn tín hiệu chuyên dụng trong bang!” Phỉ vui mừng nói
“Nhìn vị trí hẳn là ở bên kia! Nhanh lên một chút” Phong, bọn họ vội vàng chạy đến nơi phát ra tín hiệu! Vào lúc này, một người khác cũng chạy đến phương hướng của tôi! Mặc dù lạnh đến mất đi trực giác, nhưng chung quanh hết thảy vẫn không thể gạt được tôi! Cảm giác bên trái có người chạy đến chỗ tôi, mặc dù không nhìn thấy người khác, nhưng vẫn cảm giác người này thân thủ rất cao, không hề dưới tôi, thậm chí vượt qua tôi, là địch hay là bạn!
Đi tới bên cạnh! Tín hiệu là từ nơi này phát ra! Đi xem một chút sao! Nhún người nhảy lên! Phát ra một chút ánh sáng, thấy cách đó không xa có một người ngồi co ro! Nhìn thân hình hình như là cô ấy? Nhìn bóng người đột nhiên xuất hiện! Không biết là địch hay bạn! Cầm ám khí trong tay, chuẩn bị sẵn sàng! Cảnh giác nhìn anh ta! Chống vách núi từ từ đứng lên! Nhìn anh ta “Anh là ai “
Nghe thanh âm hình như là vậy! Từng bước từng bước đi tới! “Đứng lại! Là địch hay bạn” tiếp tục đi về phía trước, được! Đừng trách tôi không khách khí, phóng ám khí! Người nọ dễ dàng tránh được! Cao thủ! Lại đến! Vẫn như thế! Cầm roi trên tay! “Ba ” ” bành bạch ” liên tục phát vài roi! Cũng bị anh ta tránh thoát, dừng công kích, nhìn anh ta! Người nọ dừng né nhìn tôi phủi bùn đất trên người
“Tiểu Thần, em lại nghênh đón anh như vậy a “ A! Nghe thấy thanh âm rất quen thuộc! Đại sư huynh.
“Đại sư huynh, anh là đại sư huynh” nhảy lò cò đến trước mặt đại sư huynh! Thật sự là anh ấy nga! Thật là cao hứng! Đột nhiên nhào tới trong ngực anh “A! Thật sự là anh, thật là vui mừng nha”
“Đại sư huynh nhìn thấy anh em thật là thật cao hứng a “
“Được rồi, lớn như vậy rồi còn làm nũng, làm sao em lại bị vây ở chỗ này “ nắm cánh tay lạnh như băng của tôi! Vội vàng đem áo khoác của mình cỡi ra khoác lên người tôi! Thật là ấm áp a!
“Em không cẩn thận té từ trên xuống, trặc chân không trở về được! Cho nên bị vây ở chỗ này nữa “
“Thiệt là, từ lúc nào lại trở nên lơ mơ như vậy! Trên núi lạnh, chúng ta đi thôi!”
“Đợi một chút! Sư huynh! Bạn em có thể đang chạy đến đây! Đợi bọn họ đi” lỡ bọn họ tới không thấy tôi, sẽ lo lắng !
“Nghe! Bên kia hình như có tiếng đánh nhau” Vũ lẳng lặng nghe thanh âm “Nhanh lên một chút” tốc độ mọi người nhanh hơn!
“Hình như là ở bên này, tìm xem sao!” Phong
“Thần! Cậu ở đâu “ là tiếng của Phong a!
“Phong! Tớ ở đây, nơi này a” hình như ở phía trước “Đi thôi! Ở phía trước” dần dần thấy phía xa xa có mấy người chạy đến chỗ tôi!
“Phong, nơi này a, o (∩_∩ )o. . . Ha hả” Phong chạy đến trước mặt tôi nhìn xem tôi có bị gì “Không sao chứ! Nguyệt nói cậu không cẩn thận té từ trên kia xuống, lo lắng chết tớ ” ” Cô ta nói với cậu như vậy sao? Nói tớ không cẩn thận té xuống ” xem ra cô ta cũng không nói thật a
“Đúng a! Chẳng lẽ không đúng sao?” Phỉ nghi hoặc nhìn tôi hỏi
“Được rồi, lạnh quá a, chúng ta trở về đi thôi!”
Thế giới ngầm
Edit: Anchan
Chap 39: Hiểu lầm!
“Anh ta là ai vậy” mọi người mới phát hiện sư huynh cách đó không xa
“A, quên giới thiệu, đây là đại sư huynh của tớ! Anh ấy là cao thủ siêu cấp lợi hại nha”
Mọi người vừa đi vừa nói! Bởi vì vết thương ở chân, nên tùy sư huynh cõng xuống núi, vốn là Phong không muốn! Nhưng là! Sư huynh nói đi chậm như vậy không biết đi đến khi nào mới xuống đến núi! Anh đi nhanh! Cõng tôi hay không cũng vẫn nhanh! Không lay chuyển được! Không thể làm gì khác hơn là để cho anh cõng xuống núi! Sự thật chứng minh quả thật là như thế! Sư huynh cõng tôi đi rất nhanh, thậm chí những người khác đều đuổi không kịp! Lúc chúng tôi đến chân núi! Những người khác mới đến dưới sườn núi một chút!
“Tiểu Thần, em có biết em hiện tại rất nguy hiểm!” Dừng lại ở chân núi! Sư huynh buông tôi xuống, nghiêm túc nhìn tôi, nguy hiểm! Nghi hoặc nhìn anh
“Thân là một sát thủ kiêng kỵ nhất chính là động tình, chẳng lẽ em đã quên sao?” Đúng a! Tôi là sát thủ, không thể động tình!
“Nhưng là! Sư huynh, anh biết không? Tình là thứ mà em không thể thao túng, em không có biện pháp” tôi hiện tại đã lún thật sâu! Muốn dứt ra cũng không được rồi
“Tiểu Thần, anh biết! Lần này anh tới Trung Quốc có hai mục đích, một là hoàn thành nhiệm vụ thầy giao cho, hai là dẫn em trở về Anh quốc “
“Dẫn em trở về Anh quốc, có chuyện gì không?” Kỳ quái! Chẳng lẽ thầy xảy ra chuyện gì, hay là?
“Không có, đây là lệnh của thầy có thể là lão nhân gia nhớ em!” Sư huynh nhìn phong cảnh phía xa xa, không nói thêm gì nữa!
Sư huynh là con lai Trung- Anh, cũng là đệ nhất sát thủ của thế giới! Anh tên là William Kiệt Khắc! Là đồng môn của tôi! Đồng thời cũng là tổng tài tập đoàn JK công ty đa quốc gia! Một đầu tóc dài màu vàng kim xõa trên vai biểu hiện ra vẻ kiêu ngạo bất tuân của anh! Anh có ánh mắt đặc biệt thâm thúy của người Anh quốc! Nhìn như đa tình kì thực là vô tình! Mũi cao môi mỏng! Khóe miệng vĩnh viễn treo nụ cười tà mị! Làm cho người ta có cảm giác nguy hiểm nhưng vẫn bất giác đến gần! Anh tuấn mỹ không kém Phong chút nào!
“Vậy nhiệm vụ lần này của sư huynh là?” Chuyển tầm mắt nhìn tôi, khóe miệng vẫn là tà tà mỉm cười
“Em đã quên ư? Không nên hỏi thì đừng hỏi, Tiểu Thần, em thật thay đổi quá nhiều” phải không? Tôi thật đã thay đổi sao?
“Vậy chuyện này là tốt hay xấu?” Lẩm bẩm
“Em cảm thấy thế nào?”
“Sư huynh, anh có yêu ai chưa? Muốn dùng cả tánh mạng bảo vệ người đó? Nếu như một ngày không thấy sẽ vấn vương! Nếu như không có tin tức sẽ phát điên! Chỉ cần được ở bên người đó sẽ rất vui vẻ rất hạnh phúc!” Có sao? Hẳn là vậy sao! Không biết cô ấy ở Anh quốc hiện tại đang làm gì? Có nhớ tới tôi không? Nhìn bộ dạng sư huynh, tôi nghĩ sư huynh cũng đang bị lún sâu vào! Mọi người thở hỗn hển đi tới bên cạnh chúng tôi! Thở hào hển! Hô! Người này thật lợi hại, cõng người lại còn có thể bỏ rơi lại chúng tôi! Lai lịch không nhỏ a!
Gọi xe trở lại nhà trọ thì trời cũng đã khuya, bởi vì vết thương ở chân! Tối nay Phong sẽ ở lại căn hộ, còn có sư huynh! Sau khi uống thuốc nằm ở trên giường lập tức ngủ thiếp đi, một giấc đến hừng sáng! Rời giường! Chân đã hết sưng! Vặn eo bẻ cổ ra khỏi phòng, quên mất trong nhà còn có những người khác, mặc đồ ngủ liền đi ra ngoài
“Chào buổi sáng! Tiểu Thần “
“Chào buổi sáng, Thần” ân! Ý thức mãnh liệt được trong nhà còn có những người khác! Vội vàng quay trở về phòng ăn mặc chỉnh tề mới lại xuất hiện!
“Oa! Thơm quá a” vừa ra khỏi cửa đã ngữi thấy mùi thơm trứng tươi! Đi tới trước bàn cũng không để ý đến người khác ăn như hổ đói! Oa! Ăn thật ngon a! Thơm quá a!
“Chậm chút, lại không ai đoạt của cậu” Phong cầm lấy khăn giấy giúp tôi lau sửa dính trên khóe miệng! Cảm giác như vậy thật hạnh phúc nga! Thật ngất ngây a.
“Khụ khụ “ sư huynh ngồi ở phía đối diện làm bộ ho khan một tiếng, kéo lại suy nghĩ của tôi! Xấu hổ le lưỡi với anh! Hắc hắc
Sau khi ăn sáng xong! Hai ngày này trường học cho nghỉ! Cũng không cần đi học, thời gian liền rãnh rỗi hẳn lên! Mọi người chạy đến nhà tôi liên hoan! Sư huynh có việc phải làm buổi tối mới trở về! Không biết người nào báo cho Nguyệt, cô ta cũng tới! Nhìn thấy cô ta trong lòng liền mất hứng, hừ! Con nhóc! Tôi quá coi thường cô ha! Cứ chờ xem!
“Chị Thần, chị không sao chớ! Ngày hôm qua làm em sợ muốn chết” Nguyệt vừa vào cửa liền chạy tới kéo tôi nói!
“Không có chuyện gì, mạng lớn, chưa chết được” nhìn bộ dạng dối trá của cô ta, lạnh lùng nói! Nhưng Phong nhìn thì mất hứng
“Thần, không nên như vậy! Nguyệt ngày hôm qua cũng rất lo lắng cho cậu?” Đúng a! Lo lắng tôi không chết được! làm hỏng chuyện của cô ta! Hừ! Liếc Phong một cái, xoay người đi vào phòng! Trút giận vào gối! Tức chết tôi tức chết tôi! Hại tôi thành như vậy còn nói chuyện giúp cô ta! Hừ! Tôi sớm muộn cũng sẽ làm cho cô ta hiện ra nguyên hình!
Ở nhà nghỉ ngơi hai ngày lại bắt đầu đi học! vào tuần lễ thứ 3 sẽ phải thi cuối kỳ! Thi cuối kỳ lớp mười một không phải là rất quan trọng, cho nên học tập cũng không phải là rất khẩn trương! Trải qua hôm kia tôi hoàn toàn không nói chuyện với Nguyệt nữa! Chịu trách nhiệm Nguyệt nhiều lần tới nói xin lỗi với tôi, tôi cũng không để ý tới! Phong cũng vì vậy oán giận tôi hẹp hòi! Trời ạ, tôi thật là có khổ mà nói không ra lời a! Chuyện ngày đó chỉ là suy đoán của mình tôi không có chứng cớ! Bọn họ chắc chắn sẽ không tin tưởng tôi! Ai!
Ngày hôm nay Phong và bọn họ có việc nên không đến trường học! Chỉ có một mình tôi cà lơ phất phơ trong sân trường! Đi tới rừng cây phía sau dãy phòng học đột nhiên nghe thấy một tiếng tiếng thét chói tai
“Các người muốn làm gì” cảm giác rất quen! Từ từ đến gần nơi phát ra thanh âm, nhìn thấy mấy nữ sinh vây quanh Nguyệt! Bộ dáng thật giống như đang muốn đánh cô ta! Hừ! Đáng đời, báo ứng a! Cũng không định qua cứu cô ta! Trốn ở một bên nhìn trò hay!
Cách nhau khá xa, nghe không rõ bọn họ đang nói cái gì? Chỉ biết là lúc đầu nữ sinh nói gì đó với Nguyệt? Nguyệt phản kháng! Sau đó nữ sinh kia tát một cái vào trên mặt Nguyệt, Nguyệt giơ tay lên muốn phản kháng! Những người khác thấy! Đẩy ngã Nguyệt xuống đất bắt đầu quyền đấm cước đá! Truyền đến tiếng kêu thảm thiết cùng tiếng kêu cứu của Nguyệt! Thanh âm càng ngày càng yếu ớt ! Sẽ không bị đánh chết chứ! Đang muốn tiến lên! Đi tới một nửa đột nhiên có người tới trước tôi một bước
“Dừng tay, các người đang làm gì đó” nhìn thấy Phong khuôn mặt tức giận từ một nơi khác chạy tới! Mấy nữ sinh kia bị làm cho sợ đến xụi lơ trên mặt đất, động cũng không dám động! Phong chạy tới ôm lấy Nguyệt đang hấp hối! Ngẩng đầu nhìn mấy nữ sinh kia! Mới vừa không biết là người nào nhắn tin cho tôi, nói Nguyệt gặp nguy hiểm ở trường học, hối hả trở về nhìn thấy hình ảnh khi nãy, quá ghê tởm!
“Phong Phong hoàng tử! Chúng tôi không dám, tha cho chúng tôi đi! Chúng tôi là bị người sai sử a” nhìn vẻ mặt Phong nổi giận! Nữ sinh kia quỳ trên mặt đất liều mạng cầu xin tha thứ!
“Bị người nào sai sử” Phong âm tàn quát, những người đó nhìn nhau, không nói lời nào “Nói” tiếng rống giận càng lớn. Nữ sinh bị làm cho sợ đến khẽ run rẩy nhìn về phía tôi! Nhìn là có ý gì! Không phải là! ! ! Mở to mắt nhìn bọn họ “Các người có ý gì, chẳng lẽ nói là tôi sao?” Mẹ kiếp ! Hãm hại tôi a! Phong ngẩng đầu nhìn tôi, trong mắt tràn ngập thất vọng cùng thương tâm, thất vọng! Anh ta tin tưởng lời của bọn họ. (anchan: Ai nha, cái tình tiết máu chó này lại xảy ra trên người Thần a)
“Cậu cho rằng là tớ” Phong không nói lời nào! Ôm Nguyệt đi đến phòng y tế, sững sờ ở nơi đó một lúc lâu mới phục hồi tinh thần, đuổi theo, Phong đã đưa Nguyệt tới phòng y tê! Đang chuẩn bị đẩy cửa đi vào
“Nguyệt, nói cho anh biết đây là xảy ra chuyện gì! Anh không tin là Thần làm “ Phong nhìn Nguyệt đã băng bó kỹ vết thương
“Em cũng không tin, nhưng là những người đó chính miệng nói với em a “
“Bọn họ nói để em hiểu rõ! Không nên đoạt đàn ông của Thần, còn nói đây chỉ là cho em cảnh cáo nhỏ, nếu như sau này em còn quấn lấy anh sẽ giết em, anh Phong, em sợ! Chuyện lần trước thật sự là ngoài ý muốn, không nghĩ tới chị Thần cho là em cố ý đẩy chị ấy xuống vẫn đối với em canh cánh trong lòng! Bây giờ còn tìm người tới đánh em! Em rất sợ a ” vừa nói nhào vào lòng Phong khóc lên! (anchan: Sợ cái đầu mi á, ta căm ghét nhất là tiểu tam mà nhất là tiểu tam âm hiểm như con này a ><)
Mẹ kiếp ! Quả thực là giỏi vu tội! Tức chết tôi, đá văng cửa ra nhìn Phong và Nguyệt ôm nhau, chỉ vào Nguyệt
“Mẹ nó, cô đang nói cái gì, tôi căn bản là không quen bọn họ, tôi cũng không tìm người đánh cô, về phần tôi rơi xuống khe suối chuyện này đến cùng có phải là cô cố ý hay không thì trong lòng cô rõ “
“Đủ rồi, Thần” Phong đứng lên nhìn tôi “Tớ quá thất vọng về cậu rồi, không nghĩ tới cậu cư nhiên lại bụng dạ tiểu nhân, lòng dạ hẹp hòi “ (anchan: What xì what cái thèng này nó đang nói gì thế, ta chém mi chết bi h)
“Cậu không tin tớ tin tưởng cô ta, tại sao?” Không dám tin nhìn Phong, nước mắt chạy ra! Thà rằng tin tưởng cô ta cũng không muốn tin tưởng tôi! Tại sao? Tại sao!
“Tôi khinh thường cô, tôi sẽ không để cho cô đạt được mục đích ! Hãy đợi đấy!” Xoay người chạy ra khỏi phòng y tế! Trở về nhà trọ, sư huynh đang ở đấy “Sư huynh” rầu rĩ chào hỏi anh xong liền chuẩn bị trở về phòng
“Làm sao vậy, sao lại khóc “ đặt tôi ngồi xuống bên cạnh, nhìn hai mắt ửng hồng vì khóc của tôi “Xảy ra chuyện gì sao?” Vừa nói tôi khóc càng dữ hơn, gục vào trong lòng anh
“Oa sư huynh, em thật buồn bực, cậu ấy lại tin tưởng Nguyệt cũng không tin tưởng em, em thật oan uổng a, “
“Ngoan! Khóc đi! Khóc ra là tốt rồi” tôi lập tức ngừng khóc, lau khô nước mắt, tôi tại sao lại phải khóc, không cho khóc! Đừng khóc!
“Hừ! Không khóc” đi vào toilet rửa mặt, sạch sẽ đi ra “Sư huynh, em đói bụng, em muốn ăn cơm “
“Được! Muốn ăn cái gì” thiệt là, trở nên như vậy, một lát khóc một lát cười, thật đúng là đứa nhỏ chưa trưởng thành!
“Ân! Chúng ta đi ăn cơm Tây đi! Em biết một tiệm cơm Tây làm bò bít tết đặc biệt ngon!” Gật đầu! Hai người khoác tay ra cửa! Dọc theo đường đi vốn cảm giác phía sau hình như có ánh mắt đang theo dõi tôi, nhưng là mỗi lần quay đầu lại cũng không thấy người, là ảo giác sao? Tựa vào bên tai sư huynh nhỏ giọng nói “Sư huynh, em cảm giác được phía sau có người đi theo em “
...Đọc truyện teen hay nhất tại Kenhtruyen.Pro,hãy lưu lại và giới thiệu cho bạn bè nhé..
“Răng rắc” rất tốt, vừa thấy được
“Ân! Anh biết “
“Vậy làm sao bây giờ a “
“Mặc kệ” cái gì a, đến lúc nào rồi nữa còn nói giỡn! Hừ!
Hai người đi vào một nhà hàng rất xa hoa, đi theo bồi bàn tới một vị trí ngồi gần cửa sổ! Từ nơi này nhìn ra bên ngoài có thể thấy được cảnh đêm của thành phố! Thật xinh đẹp a! Hai người tán gẫu, món ăn thượng hạng lập tức được mang lên! Nhưng là nhìn mỹ vị trước mắt lại không có chút khẩu vị! Chỉ ăn một chút liền ăn không vô nữa! Chùi miệng! Uống rượu đỏ
“Làm sao, ăn không vô?” Sư huynh nhìn tôi cũng cầm lấy rượu đỏ từ từ nhấm nháp! Lắc đầu! Không có khẩu vị, không ăn nữa!
“Muốn đi chưa “
“Không cần” để bồi bàn dọn dẹp bộ đồ ăn thay nước trái cây từ từ uống! Chưa từng chú ý tới cảnh đêm của thành phố này bao giờ? Thì ra cảnh đêm nơi này xinh đẹp như vậy a!
“Sư huynh, đẹp không?” Hai người nhìn cảnh đêm ngoài cửa sổ! Gật đầu, không nói thêm gì nữa!
Phong nhìn đôi nam nữ ngồi gần cửa sổ phía xa xa, bọn họ nhìn cảnh đêm ngoài cửa sổ, bộ dáng thật yên bình! Lúc Thần cùng ở cùng với tôi trên mặt chưa bao giờ xuất hiện vẻ mặt như thế, là tôi không cho được hay căn bản là không thuộc về tôi! Xoay người rời đi!
Hai tiếng sau, sư huynh đề nghị đi về vì trời đã khuya, hai người trước sau ra khỏi phòng ăn! Tôi vẫn khoác tay sư huynh trên đường trở về! Nhìn cái bóng kéo dài của hai người chúng tôi dưới đèn đường! Thật hoài niệm a! Tôi và Phong cũng từng đi dưới đèn đường như vậy! Bóng hai người kéo thật dài! Khi đó tôi hẳn là hạnh phúc vui vẻ a!
“Đang suy nghĩ gì” kéo suy nghĩ của tôi trở về, lắc đầu “Thời gian trôi qua thật là nhanh, phải không, sư huynh” Nhanh sao? Tôi cảm thấy thật là chậm! Một tuần lễ này dài hệt như một năm vậy! Là bởi vì tâm tình bất đồng sao!
Hai người im lặng! Trở lại nhà trọ, trờ về phòng mình nghĩ ngơi! Nhìn trăng sáng mưa phùn lất phất ngoài cửa sổ, Phong! Tớ nhớ cậu lắm! Nhắm mắt lại!
Mở mắt ra, trời đã sáng choang, rửa mặt xong ra cửa sư huynh đã rời đi, trên bàn đặt thức ăn sáng còn có tờ giấy
Tiểu Thần:
Hôm nay anh có việc tối không về, trên bàn có thức ăn sáng, còn có nếu nhớ cậu ta thì làm hòa đi! Giải thích rõ ràng với cậu ta.
William.
Giải thích anh sẽ nghe sao? Anh sẽ tin tưởng tôi sao? Tôi không dám khẳng định! Ăn xong bữa sáng thu thập xong đeo cặp đến trường học! Anh đã tới!
“Thần, sao bây giờ mới đến” Phỉ nhìn thấy tôi
“Nga, dậy trễ” nhìn Phong vốn là muốn giải thích. Nhưng là muốn nói lại nói không nên lời, ngồi vào vị trí! Lấy sách ra đặt lên bàn! Nhìn về phía ngoài cửa sổ
Phong nhìn Thần bộ dạng muốn nói lại thôi! Định giải thích a! Chỉ cần cô giải thích anh sẽ tin tưởng, nhưng là đợi hồi lâu cũng không thấy cô nói gì! Này coi như là cam chịu sao? Chuyện này thật sự là Thần làm sao! Quay đầu nhìn cô, lại phát hiện trên thủy tinh Thần viết cái gì đó, một lần lại một lần! Nhìn hồi lâu mới nhìn ra: Thật xin lỗi! Tin tưởng tớ, thật không phải là tớ. Cô là đang giải thích với tôi sao? Chuyện này là tôi hiểu lầm cô, không phải là cô làm. (anchan: Ta ức chế đoạn này đây, nếu ko phải là mình làm cần chi phải xin lỗi, trong ty nếu ko có sự tin tưởng sẽ rất khó lâu dài.)
“Thật không phải là cậu sao?” Đột nhiên vang lên thanh âm dọa Thần kêu to một tiếng, nghĩ tới tờ giấy sư huynh để lại lúc sáng, còn đang đấu tranh xem có nên giải thích hay không! Thế nhưng bất tri bất giác đã đem lời trong tim viết ra, nhìn Phong, kiên định gật đầu “Không phải là tớ “
“Tớ tin tưởng cậu” Phong đưa tay sờ mặt tôi! Trên mặt lộ ra nụ cười vui vẻ! Vừa bước vào cửa Nguyệt liền nhìn thấy một màn khi nãy! Tức chết tôi, lại thất bại! Trong lúc lơ đảng nhìn thấy Nguyệt ngoài cửa! Trên mặt của cô còn còn bầm tím, vết thương trên cánh tay cũng dán đầy băng keo cá nhân! Bộ dạng thoạt nhìn rất chật vật! Theo ánh mắt của tôi Phong cũng nhìn thấy Nguyệt ~
Đi tới chỗ ngồi “Nguyệt! Cậu làm sao lại thành cái dạng như vậy! Ai làm!” Các bạn học nhìn thấy Nguyệt rối rít tiến lên hỏi thăm
Nguyệt nhìn tôi, hừ! Còn muốn nói là tôi sao?
“Nguyệt, chuyện này thật không phải là Thần làm, anh nghĩ là em hiểu lầm cậu ấy” Phong kéo tôi đi đến trước mặt Nguyệt thay tôi giải thích, cái gì, bọn họ lại làm hòa rồi, chết tiệt, tôi đây lại thất bại rồi? Ghê tởm!
“Cái gì, anh Phong, anh không tin em” Nguyệt đứng lên kích động kêu to
“Tại sao phải tin tưởng cô, chỉ bằng lời nói của một bên sao?” Tôi ôn hoà giễu cợt nói
“Cô “
“Tôi như thế nào! Chẳng lẽ không đúng sao?” Cắt đứt lời cô ta! Nguyệt tức giận đẩy cửa rời đi! Hừ! Xem chuyện này tôi phải điều tra một phen mới được! Chuyện lần trước mấu chốt là ở Chu Mẫn, trước hạ thủ với cô ta! Kéo Phỉ và Mộng sang một bên! Nhỏ giọng thương lượng với bọn họ! Sau đó 3 người chia nhau ra hành động!
TẶNG QUÀ GỬI LỜI CẢM ƠN
nusachiep - Cấp 9 [ được Cảm Ơn lần trong 7157 Bài Viết ] Thời Gian: Thứ 6, 29/03/2013, 1:54:27 | Bài Thứ 80
Thế giới ngầm
Edit: Anchan
Chap 40: Nguy cơ của Băng thị
Nguyệt ngồi trong thư phòng, cầm một phần tài liệu trong tay! Hừ! Băng Thần, lại là thiên kim của tập đoàn Băng thị! Hơn nữa còn có liên quan đến hắc đạo! Chẳng qua lũ ngu ngốc kia không tra ra là giao hảo với người nào trong hắc đạo! Có điều tôi nghĩ thế lực cũng không hẳn là lớn lắm! Băng thị! Tôi muốn phá hủy nó! Đây đều là họa do con gái ông gây ra! Đến lúc đó xem cô còn có thể lớn lối như thế nữa không! Một người không có gì lấy cái gì tranh với tôi! Xứng sao?
“Uy! Nghe nói Băng thị bây giờ cùng Thượng Tỉnh Tịch của Nhật Bản hợp tác khai phá một hạng mục mới phải không?”
“Ân! Không sai! Con hỏi cái này làm gì” trong điện thoại truyền ra thanh âm của một người đàn ông!
“Con muốn phá hủy Băng thị, giúp con không? Cha “
“Tại sao?”
“Không muốn giúp con sao?”
“Hãy chờ tin tức của ta!” Người đàn ông suy nghĩ vẫn là thỏa hiệp, ai! Đây là ông nợ cô, thì giúp cô đi!
Cúp điện thoại! Nhìn tài liệu trong tay! Phảng phất đã thấy được bộ dạng Băng Thần cửa nát nhà tan rồi! Ha ha
Cầm trong tay một cây bút ghi âm, vội vả chạy về hướng Phong vừa rời đi đây là lời khai của Chu Mẫn, hết thảy đều do Nguyệt âm thầm thiết kế hãm hại tôi! Chỉ cần Phong nghe thấy anh sẽ tin tưởng. Thấy rõ bộ mặt thật của Nguyệt! Tăng nhanh cước bộ! Đi ngang qua một quán cà phê, ân! Tôi nhớ là nhìn thấy Phong đi vào! Có nên vào hay không? Tự hỏi, dù sao cũng là đến tìm anh vậy đi vào thôi! Đi vào phòng cà phê! Nhìn xung quanh
“Tiểu thư, cần giúp đỡ sao?” Một nhân viên phục vụ thấy tôi hết nhìn đông lại nhìn tây, cho là tôi cần cái gì đó! Lắc đầu
“Không cần, tôi tìm người” ân, hình như là ở bên kia, chuẩn bị đi qua chào hỏi, nhìn thấy có một nam sinh đứng đối diện với Nguyệt! Phong cùng nam sinh kia hình như đang cải vả cái gì đó, thanh âm tương đối lớn, khách khứa chung quanh nhìn bọn họ chằm chằm! Từ từ đến gần!
“Cậu rốt cuộc muốn gì?”Nam sinh kia tựa hồ muốn điên rồi
“Làm gì, những lời này hẳn là tôi nói mới đúng chứ!” Phong không nhanh không chậm nói còn ưu nhã uống một hớp cà phê
“Cậu là gì của cô ấy, tại sao lại can thiệp vào chuyện của chúng tôi “
“Tôi là bạn trai của cô ấy, cậu có ý kiến gì không?” Cái gì, bạn trai! Tôi và nam sinh kia bị dọa, bạn trai ư, vậy tôi đây là cái gì?
“Đi thôi” Phong kéo tay Nguyệt đứng dậy chuẩn bị đi ra ngoài! Quay đầu lại nhìn thấy tôi! Sửng sốt! Là như vậy, thì ra là hết thảy mọi việc tôi làm đều buồn cười như vậy! Vọng tưởng chỉ cần tôi giải thích rõ hết mọi chuyện! Chỉ cần tôi vạch trần mặt nạ của Nguyệt Phong sẽ tin tôi! Tôi sai lầm rồi sao! Nhìn bọn họ nắm tay nhau! Xoay người chạy đi
Thần! Cô ấy tại sao lại ở chỗ này, cô đã nghe được cái gì? Nhìn thấy gì? Cúi đầu bàn tay đang nắm lấy Nguyệt, vội vàng hất ra! Muốn đuổi theo giải thích, Nguyệt bắt được
“Anh Phong “
“Thật xin lỗi, Nguyệt! Thần có thể đã hiểu lầm, anh muốn giải thích rõ ràng với cô ấy” vừa nói liền đi ra ngoài! Nhưng là ngoài cửa đã không thấy bóng dáng của Thần! Cô ấy đi đâu chứ? Nguyệt đuổi theo tới bắt lấy Phong “Anh Phong, Thần kia đối với anh quan trọng đến vậy sao?”
Quay đầu nhìn Nguyệt, kiên định gật đầu “Đúng, cô ấy là toàn bộ tánh mạng của anh” Nguyệt tê liệt ngã xuống đất, toàn bộ tánh mạng sao?
“Tại sao, tại sao? Em nơi nào so ra kém cô ta, em yêu anh, thậm chí còn yêu anh hơn cô ta, tại sao anh không thèm nhìn em một cái “
“Nhưng anh không yêu em” nói xong tránh ra tiếp tục tìm kiếm Thần
Đứng ở góc tường nghe trộm được bọn họ nói chuyện! Tôi biết Phong sẽ đuổi theo tôi! Người anh yêu là tôi! Điện thoại di động vang lên! Là Phong!
“Alo “
“Thần, cậu ở đâu, cậu nghe tớ giải thích, tớ và Nguyệt không phải như cậu thấy, cậu phải tin tớ” Phong ở đầu kia điện thoại lo lắng giải thích với tôi
“Tớ biết! Tớ tin cậu! Từ lúc cậu rời khỏi phòng cà phê” cúp điện thoại! Nguyệt đã đi rồi, tôi từ phía sau tường đi ra, đứng tại chỗ lẳng lặng chờ Phong!
Đột nhiên có một người ôm lấy tôi từ phía sau, ngữi thấy mùi thơm mê người và độ ấm quen thuộc trên người anh! Thật vui vẻ, lẳng lặng ôm lấy!
Trở về trường học sau cũng không thấy Nguyệt! Nghe nói là chuyển trường trở về Anh quốc rồi! Nhưng tôi không tin cô ta lại buông tha nhanh như vậy! Đây là tuần lễ cuối cùng của học kỳ này! Tối nay là giáng sinh a! Trường học có vũ hội hóa trang! Truyền thuyết nói chỉ cần vào tối nay cùng người mình yêu nhảy điệu nhảy đầu tiên hai người sẽ vĩnh viễn ở cùng với nhau! Thật giả tưởng! Nhưng mà có rất nhiều người nguyện ý tin tưởng! Âm nhạc vang lên! Nam sinh nữ sinh tìm kiếm một nửa khác của mình! Nhưng mà bị tìm nhiều nhất vẫn là sáu người chúng tôi! Giờ phút này sáu người chúng tôi đang ở trên sân thượng ngắm trăng! Tiếng nhạc vang lên
“Công chúa thân mến! Có thể nhảy với tớ điệu nhảy đầu tiên này không?” Hạo đột nhiên đứng dậy nói với Phỉ, gật đầu! Hai người theo âm nhạc cùng nhảy múa trên sân thượng! Đi theo là chúng tôi! Giờ phút này thế giới chỉ có sáu người chúng tôi! Nhảy múa theo điệu nhạc! Không có những thứ khác! Thật vui vẻ! Thật hạnh phúc! Một chút lạnh như băng rơi vào trên tay! Ngẩng đầu nhìn bầu trời
“Tuyết, tuyết rơi” dừng lại! Nhìn bông tuyết dưới bầu trời! Thật xinh đẹp! Thật là đẹp!
Lễ Giáng Sinh nghỉ ở nhà thật là nhàm chán a! Sư huynh nói chờ tôi thi xong liền mang mang tôi đến Anh quốc! Tôi còn chưa kịp nói cho bọn họ biết! Nhưng mà vào lễ mừng năm mới hẳn là sẽ trở về!
Buổi trưa ăn cơm xong tôi nắm tay Phong tản bộ trong trường học! Từ từ đi tới! Tuyết đã ngừng rơi trên mặt đất dày lên tầng tuyết!
“Phong, sau khi thi xong tớ phải cùng sư huynh đến Anh quốc một chuyến”
“Đi Anh quốc làm gì “
“Không biết, sư phụ bảo tớ trở về, chưa nói là chuyện gì “
“Nga, muốn đi bao lâu “
“Tớ cũng không biết, đoán chừng rất nhanh sẽ trở về “ thật không muốn xa mọi người a! Nhưng là lệnh của sư phụ không thể làm trái!
Đột nhiên nhận thấy điện thoại di động rung lên! Lấy điện thoại ra nhìn là số của Băng thị gọi đến? Kỳ quái! Ông ấy không phải là đã trở về sao? Còn tìm tôi làm gì!
“Alo! Ai đó “
“Tiểu thư, là tôi, thư ký Cao a” điện thoại di động truyền đến giọng nói của thư ký Cao, xảy ra chuyện gì?
“Có chuyện gì sao?”
“Tiểu thư, việc lớn không tốt rồi, cô có thể về công ty một chuyến không?” Nghe thanh âm hình như rất gấp! Xảy ra chuyện gì sao?
“Xảy ra chuyện gì sao?”
“Trong điện thoại không tiện nói, tóm lại cô có thể xắp sếp thời gian đến đây một chuyến không?”
“Được rồi! Có thời gian tôi sẽ đến” cúp điện thoại! Rốt cuộc làm sao vậy! Không giải thích được !
“Làm sao vậy, điện thoại của ai?” Phong nhìn tôi
“Nga, công ty ba tớ, hình như có chuyện! Mặc kệ nó?”
“Như vậy không tốt đâu! Hay là đi xem một chút đi! Lỡ đâu thật có chuyện gì không chừng a!” Phong khuyên nhủ, nói không chừng còn có thể để cho một nhà bọn họ tốt hơn!
“Không cần, sắp thi rồi, không muốn phân tâm” trên thực tế là không biết làm sao đối mặt với bọn họ! Không muốn nhìn thấy bọn họ! Biết tôi đang trốn tránh! Phong cũng không nói thêm gì nữa, hai người yên lặng đi đến phòng học! Mấy ngày qua căn bản chỉ là tự học! Cũng rất ít khi thấy thầy giáo lên lớp! Gục ở trên bàn cầm lấy cuốn tiểu thuyết đọc! Buồn ngủ! Đột nhiên nghe thấy tiếng thảo luận của mấy bạn học phía trước
“Ai! Tớ cảm thấy khủng hoảng tài chính lại sắp đến “
“Tại sao “
“Cậu có phải là chưa bao giờ xem TV hay tin tức a!”
“Các cậu còn không biết a! Xí nghiệp lớn nhất nước ta tập đoàn Băng thị sắp phá sản đóng cửa rồi “
“Stop! Nói đùa gì vậy a! Làm sao có thể, nếu là nó bị phá sản vậy chuyện làm ăn nhà tớ còn tốt được sao?”
“Hắc! Người anh em! Cậu còn không tin, cậu xem đây là cái gì? Đây là báo tớ mới vừa mới mua đấy “
“Cái gì. Làm sao có thể! Thật sự là tập đoàn Băng thị a! Trời sập sao” thanh âm đột nhiên lớn lên. Băng thị mà bọn họ nói không phải là nhà tôi sao! Làm sao có thể! Nói đùa gì vậy! Đi tới trước mặt bọn họ đoạt lấy tờ báo, một tiêu đề bắt mắt chiếm hơn phân nửa tờ báo: Xí nghiệp lớn nhất nước tập đoàn Băng thị gặp phải nguy cơ phá sản! Phía dưới là hình cha mẹ tôi! Tại sao lại có thể như vậy! Phong đi tới trước mặt tôi! Cũng nhìn thấy!
“Phong! Xảy ra chuyện gì! Tại sao lại như vậy chứ?” Vẫn không tin đây là sự thật !
“A! Kỳ quái! Thần! Mấy tháng trước Thượng Tỉnh Tịch không phải là cùng Băng thị hoàn thành một hạng mục hợp tác khai phá sao? Làm sao bây giờ lại đột nhiên xuất hiện chuyện như vậy” Mộng nhìn tờ báo hỏi! Đúng vậy! Tại sao có thể như vậy!
“A! Thần, cậu là thiên kim của tập đoàn Băng thị sao” đột nhiên một nữ sinh thét chói tai cắt đứt suy nghĩ của tôi! Cái gì? Phát sinh chuyện gì nữa! Tôi mờ mịt không biết làm sao! Nhìn nữ sinh đột nhiên thét lên! Đây là cái vẻ mặt gì a! Tại sao miệng há lớn như vậy! Một chút hình tượng thục nữ cũng không có! Ý thức được mình thất thố, cười cười như xin lỗi chúng tôi sau đó ngồi xuống, nhưng mà một tiếng thét của cô ta, trong lớp hệt như bị quăng mìn nổ tung lên!
“Oa! Thần lại là thiên kim của Băng thị a! Thật là không nghĩ tới nha”
“Đúng a! Tớ còn tưởng rằng cậu ấy chỉ là dân thường đấy? Không nghĩ tới lại thiên kim của Băng thị a “
Ngồi trên bàn nghe mọi người nghị luận, rốt cuộc đây là chuyện gì a! Ầm ĩ muốn chết! Vỗ mạnh xuống bàn một cái
“Đều câm miệng! Ầm ĩ muốn chết “ ngồi xuống! Mọi người trong lớp nhìn tôi lập tức câm miệng! Sau đó thức thời cúi đầu đọc sách! Không nói thêm gì nữa! Hô! Đau tay a! Phong buồn cười nhìn tôi ra sức phất tay! Liếc anh một cái! Đến lúc này còn cười được? Làm sao bây giờ a!
“Vẫn là nhanh chân đi xem!” Vẫn là Mộng mở miệng trước, đúng vậy! Hồ đồ!
“Ân! Được! Xin phép giúp tớ a! Tớ đi trước “
“Này! Chờ chút, lấy xe tớ đi đi!” Phong đưa chìa khóa xe cho tôi! Sau đó xoay người chạy ra khỏi phòng học! Lái xe một đường chạy như bay đến tập đoàn Băng thị! Vội vàng chạy vào cao ốc! Đi thang máy đến phòng khai thác tầng 52! Cảm giác không khí thật áp lực! Có lẽ là do tâm lý của tôi! Phòng khai thác chỉ có trưởng phòng là đã gặp qua tôi! Những người khác đều không nhận ra tôi! Đang đi đến phòng làm việc của quản lý “Ê! Chờ một chút, cô đang làm gì a” Phía sau truyền tới một giọng nói khá là khó chịu, thiệt là, ai vậy a! Sao lại đi loạn trong công ty! Bảo vệ dưới lầu làm ăn kiều gì a! Thanh âm tương đối lớn làm cho những người khác chú ý! Tất cả mọi người nhìn tôi!
Xoay người nhìn người nói chuyện! Anh ta đi tới trước mặt tôi đánh giá tôi “Cô có biết đây là nơi nào không! Đây là cô có thể tùy tiện đi loạn sao?” Nghĩ tôi là trợ lý mới được tuyển vào công ty, lớn tiếng trách móc tôi!
“Anh là ai?”
“Tôi là trợ lý của quản lý phòng khai thác “ đây chỉ là danh hiệu mà thôi! Trên thực tế anh cũng chưa từng nhìn thấy quản lý! Một mực giúp đỡ trưởng phòng mà thôi! Ai! Trợ lý của quản lý phòng khai thác, trợ lý của tôi! Người như thế! ! ! ! Nhìn anh ta! Chỉ bằng thái độ vừa rồi của anh ta! Xứng sao!
“Anh có thể đóng gói rời đi rồi” nói xong tiếp tục đi về phía trước!
“Oa! Cái tiểu nữ sinh này thật là dũng cảm a!”
“Đúng a! Cô ấy là người duy nhất có dũng khí dám nói chuyện với trợ lý Trương như vậy” xem ra phòng khai thác mọi người rất sợ anh ta a! Nghe mọi người nhỏ giọng nghị luận mất hết sĩ diện
“Ê! Cô đứng lại đó cho tôi! Cô cho rằng cô là ai! Thứ gì a! Dám nói với tôi như vậy còn bảo tôi rời đi! Tôi thấy người nên đi là cô, cô ở ngành nào” người này còn dám tới chất vấn tôi, thú vị! Thấy tôi không nói lời nào, cho là bị anh ta dọa sợ! “Nhìn cái gì, hỏi cô đó? Ở ngành nào”
“Phòng khai thác” phòng khai thác! Phòng khai thác có người khi nào, làm sao anh không biết!
“Muốn lừa ai! Phòng khai thác có người mới tôi lại không biết, mau thành thật khai báo” người này sao phiền như vậy a! Trưởng phòng nghe thấy tiếng cải vả! Đi ra ngoài nhìn thấy tôi, vội vàng chạy tới
“Tiểu Trương, cậu đang làm gì đó?” Rống người kia, quay đầu cung kính nhìn tôi “Quản lý Băng, thật sự xin lỗi, tôi không biết cô sẽ đến, thiệt là, để cô nhìn thấy ầm ỉ như vậy ” hừ! Tiểu Trương không dám tin nhìn tôi, làm sao có thể, tiểu nữ sinh này lại là quản lý! Không chỉ là tiểu Trương, những đồng nghiệp khác cũng sợ ngây người. Nhìn bọn họ
“Xin chào các vị! Tôi là quản lý phòng khai thác. Tôi họ Băng” Băng! Cô ấy là thiên kim của chủ tịch cũng là nhân vật thần bí tiếp được dự án của Thượng Tỉnh Tịch nga! Còn nhỏ tuổi như vậy thật là lợi hại nga! Nhìn tiểu Trương “Ngày mai anh có thể không cần tới” nói xong đi vào phòng làm việc của mình! Mới vừa đặt túi xuống, thư ký Cao đã đến
“Tiểu thư, cô đã đến! Tôi sốt ruột muốn chết “
“Làm sao vậy, tin tức ngoài kia có thật không?”
“Đúng vậy “
“Thế này là sao, lúc đi tôi không phải là rất tốt đấy sao?”
“Vốn là tốt! Nhưng là không biết xảy ra chuyện gì! Kho số liệu của chúng ta bị lộ ra ngoài! Chi tiết bên trong bị đổi! Dẫn đến công trình bị đình trệ!”
“Văn kiện: Giấy tờ tiết lộ?”
“Đúng vậy, hiện tại chủ tịch đang mở cuộc họp ở tầng 54!”
“Đem tài liệu chuẩn bị đưa cho tôi một phần! Tôi trước đi lên xem một chút” trực tiếp đi trên thang lầu đến tầng 54, đẩy cửa phòng họp ra, tất cả nhân vật cốt cán đều ở bên trong
“Con tới rồi” Cha nhìn tôi, gật đầu, mấy ngày không gặp tang thương hơn rất nhiều!
“Mọi người, hội nghị tạm dừng!” Nói với những người bên dưới, nhìn ông “Con có việc tìm người” gật đầu, giải tán! Đi theo tôi cùng nhau trở lại phòng làm việc của chủ tịch ngồi trên ghế sa lon nhìn ông “Người định làm sao “
“Hiện tại sửa lại công trình đã không còn kịp rồi, hơn nữa bên Nhật Bản cũng không chấp nhận!”
“Còn gì nữa không?”
“Ta hiện tại đã hết biện pháp rồi “
“Người đã liên lạc với Nhật Bản chưa?”
“Liên lạc rồi, nhưng là người ta căn bản là không chấp nhận! Ý của bọn họ là vô luận như thế nào muốn trong thời gian quy định phải hoàn thành kế hoạch! Chúng ta đã gữi bản thiết kế mới sang cho bọn họ, nhưng là bọn họ không đồng ý “
“Nguyên nhân “
“Bọn họ nói thiết kế mới không tốt, bản cũ làm không xong thì chúng ta phải đền bù! Phương diện này lãng phí thời gian và tiền bạc đối với chúng ta mà nói là gánh nặng quá lớn, ta chịu không nỗi!”
“Dễ thôi! Vậy thì vẫn dùng phương án cũ! Chỉ cần cải biến một chút là xong, về phần bên Nhật Bản con sẽ xử lý! Dự án này là con tiếp nhận, con sẽ làm xong”
“Nhưng là! Bọn họ sẽ đồng ý sao?”
“Nhất định sẽ đồng ý, người yên tâm đi! Nhưng mà, con muốn biết tại sao tài liệu bị tiết lộ ra ngoài!”
“Ai! Chuyện này chúng ta cũng đang điều tra, hiện tại còn chưa có tiến triễn gì, ta nghĩ bây giờ không phải là lúc truy cứu do ai làm! Mà trước tiên phải bù đắp khuyết điểm của hạng mục “
“Chuyện này giao cho con đi! Về phần người kia! Con có thể cho người biết có một người có phương pháp điều tra rất tốt” Ở trong phòng làm việc cùng ông thương lượng những chuyện khác!
“Đúng rồi, nhân viên lần này của công trình mới do chính con lựa chọn! Tiểu tổ trước đây tạm thời rút lui hết! Còn có 10 vạn, trước tiên bổ sung chổ trống bên tài vụ đi!” Lấy ra một cái thẻ đặt trên bàn rời khỏi phòng làm việc! Tài liệu thư ký Cao đã đặt trên bàn làm việc của tôi, cầm lấy một quyển nhìn! Thuận tiện gọi điện thoại cho Tiểu Tuyền!
Chúc các bạn online vui vẻ !